Cậu năm xinh đẹp của riêng ông cả vkook

Kim gia xưa nay là phú hào có tiếng ở trong xã Tam Sinh, người dân nơi đây thường đồn thổi qua tai nhau rằng, Kim gia dư giả và uy quyền tới nỗi quan to bề trên cũng phải dè chừng mà khiêm nhường, kính nể.

Ông cả của Kim gia tuy nhiều tiền, sung túc là thế, nhưng tính ra cũng chỉ lấy về nhà đúng hai người vợ.

Người thứ nhất, là bà cả.

Thời đó, khi mới đang ở độ tuổi trăng tròn, bà cả được các nam nhân trong trấn mệnh danh là 'diễm mỹ tuyệt luân', chỉ có điều, xuất thân của bà cả lại không mấy tốt đẹp cho lắm.

Nghe nói, lúc bấy giờ, mẹ của bà cả từng làm 'gái bán hoa' nổi trội nhất nhì trấn Tam Sinh, vì lỡ để bụng mang dạ chửa nên mới sanh ra bà.

Nam nhân ngày ấy, tán tỉnh, đeo bám bà là một chuyện, nhưng thật lòng, không có ai dám ngó ngàng đến chuyện cưới xin.

Âu cũng là cái duyên, cái phận, thấm thoát mười tám năm trôi qua, người dân nơi đây chẳng thể nào hiểu được tại sao ông cả và bà cả ngày đó lại nên duyên vợ chồng.

Mà nhắc đến bà cả, thì chắc chắn phải kể đến bà hai, chính là vợ bé của ông cả hiện giờ.

Sau khi bà cả sinh con đầu lòng chưa đầy ba tháng, thì lão Nương bỗng đùng đùng dắt người con gái trẻ đẹp khác về nhà, ép ông cả phải tổ chức đám cưới linh đình với nàng dâu mới.

Ngay từ đầu, lão Nương đã không ưa bà cả, lão Nương luôn tỏ ra ưu ái bà hai hơn, vì gia thế của bà hai được lão Nương coi là môn đăng hộ đối với con trai mình.

Bà hai và bà cả cũng vừa bằng tuổi nhau, tuy mỗi người mỗi vẻ, không ai giống ai, nhưng gia đinh ở trong nhà họ Kim vẫn chỉ tấm tắc thầm thì khen ngợi nét đẹp của bà cả theo thời gian thật khó để có thể diễn tả bằng lời.

...
...

Sáng sớm tinh mơ, Điền Chính Quốc chưa đợi tiếng gà gáy đầu tiên cất lên đã vươn vai thức dậy.

Cậu gấp gọn chăn màn, sau đó lay nhẹ thằng Kha nằm bên cạnh tỉnh giấc.

Gia đinh nhà họ Kim có tổng cộng hai chục người, già có, trẻ có, trai gái cũng đều có đủ. Chỉ riêng cậu và thằng Kha là nhỏ tuổi nhất.

Bảy năm trước, bà cả mua Chính Quốc về làm người hầu riêng cho cậu cả Thái Hanh. Lúc Chính Quốc mới bước chân vào Kim gia, cậu còn nghe mọi người nói mách rằng, cậu Thái Hanh được ông bà cả chiều quá nên tính tình cực kì khó ở, thay người hầu kẻ hạ mà cứ như thay áo, làm việc không nhanh nhẹn, không cẩn thận, là sẽ bị cậu cả lập tức tống cổ đuổi ra khỏi Kim gia.

Thằng Kha đã từng kể với cậu, chị La hơn hai tuổi ở phòng kế bên, năm xưa vừa được bà cả mua về theo hầu cậu Tại Hưởng còn chưa nổi hai hôm thì bị cậu kiên quyết cho nghỉ. May mà bà cả rủ lòng thương, nên chị La mới có cơ hội ở lại Kim gia với mọi người.

Chính Quốc năm nay đã mười sáu tuổi rồi, bảy năm trôi qua thật chẳng hiểu tại sao mà quan hệ giữa cậu và cậu cả Thái Hanh lúc nào cũng tốt.

Thời gian gần đây, bà cả có nhắc nhở rằng, cậu Thái Hanh đang chuyên tâm ôn thi để chuẩn bị lên thành phố học hành, tính tình cậu cả dễ cáu, lại không thích nói chuyện với ai, nếu thấy một chiếc lá rơi cũng phải nhặt đi ngay chứ đừng để cậu cả ngứa mắt.

Bữa sáng nhà Kim gia hàng ngày đều được nấu nướng tươm tất, thịnh soạn, Chính Quốc chạy qua chạy lại ở dưới bếp được một lúc thì bắt đầu xới cơm và đồ ăn để vào chiếc cạp lồng nhỏ, sau đó chạy đến phòng cậu cả Thái Hanh khe khẽ gọi.

-"Cậu ơi, em mang bữa sáng cho cậu rồi này!"

Để Chính Quốc đứng bên ngoài gần mười phút, cậu cả Thái Hanh mới thong thả buông bút đi ra mở cửa.

Chính Quốc nhanh nhẹn bước vào bày cơm cho cậu cả, ở cái nhà này, cậu cả là người được ưu tiên hết mực, cơm bưng nước rót kề lên tận miệng mà mặt mày vẫn bực bội điều gì không biết.

-"Cậu ăn ngon miệng ạ!"

Chính Quốc cúi đầu, chưa kịp lui ra ngoài thì Thái Hanh bất ngờ lên tiếng.

-"Tý nữa sang đình làng với tao."

Chính Quốc ngây ngây một hồi, đây là lần đầu tiên trong bảy năm hầu hạ cậu được Kim Thái Hanh rủ sang đình làng.

-"Mày làm sao thế?" Thái Hanh đưa tay khua khua trước mặt Chính Quốc.

Mấy giây sau, Chính Quốc liền tỉnh ngộ đáp lời.

-"Vvâng...thưa cậu cả."

...

Tiếng gió thổi hun hút bên tai, Chính Quốc tròn xoe mắt nhìn chiếc chuông đồng to gấp năm lần mình được treo ở trong ngôi đền nhỏ nằm ở ngay đình làng.

Từ hồi về nhà Kim gia làm kẻ hầu đến giờ, cậu chưa từng bước chân ra khỏi cổng dù chỉ là nửa bước.

Đình làng bấy giờ vắng tanh, Chính Quốc dụi dụi mắt vài cái, sau đó cùng cậu Thái Hanh đi vào trong ngôi đền.

-"Cậu ơi, em đánh chuông có được không?" Chính Quốc sờ sờ chiếc chuông đồng rồi gõ nhẹ một tiếng.

-"Không được." Thái Hanh liền lắc đầu.

Chính Quốc nhăn nhó thắc mắc.

-"Tại sao ạ?"

Cậu cả Thái Hanh chợt thở dài một hơi.

-"Chỉ những người đã lấy chồng, lấy vợ, thì mới được đánh chiếc chuông này."

Chính Quốc ngơ ngác đáp.

-"Em không hiểu."

Thái Hanh chỉ im lặng quay đi, yên ắng thêm mấy phút, Chính Quốc bỗng nhiên quay sang hỏi.

-"Cậu...khi nào cậu tính lấy vợ?"

Thái Hanh hơi giật mình, anh xua tay.

-"Tao không lấy vợ."

Chính Quốc nhe miệng cười.

-"Cậu không lấy vợ, vậy thì cậu lấy ai?"

Thái Hanh cuộn quyển sách dày thành một nắm rồi dùng nó đánh nhẹ vào đầu của Chính Quốc.

-"Tao lấy mày!"

-"Như thế có được không?"

End chương 1.

🖼️ Chương này có nội dung ảnh, vui lòng xem trên Phiên bản đầy đủ

[ 27/5/2021 ]

Mọi người ơi đưng rcm fic mình ở bất cứ đâu nha, hãy để fic mình được người khác biết đến một cách tự nhiên nhất nhé 💜

Ông Cả !Kim Gia sắp chào đón thêm người mới, các bà trong nhà tức đến nghiến răng nghiến lợi. Nghe nói người này là một thằng đực rựa, nó là con của tá điền nhà ông Tuấn.Chậc chậc ! Nghe đâu nó được lòng ông cả quá xá nên mới được ông chọn ngày lành tháng tốt cưới về.Đừng xem thường nó, vẻ đẹp của nó không thể nghe từ miệng người này chọt qua miệng người khác đâu, phải tận mắt chứng kiến mới thấy được. Những lời đồn về nó điều là sai bét.Tuấn Chung Quốc ! Nó là một thằng đực rựa xinh xắn nhất mà tao từng nhìn thấy.Sâu trong cái vẻ đẹp kia, mày không thể tin được là một bộ mặt thế nào đâu.Cậu năm Kim gia, không đơn giản như vẻ bề ngoài của cậu.-" Không phải xuất thân danh giá nhưng lại có thể một bước lên cao "Mỗi một người trong cái nhà này đều có mưu tính riêng của họ, có thể tàn độc, có thể vờ làm vợ hiền dâu thảo, có thể ganh ghét đố kỵNhưng tuyệt đối chưa từng có tình yêu.Sự chân thành !Thứ xa xỉ như vậy có mấy ai có đây ?-" Từ cái ngày mà tôi bước chân vào đây, tôi đã thề với lòng mỗi một người trong cái gia can này đều phải bị tôi đạp dưới chân ! "-

CHOANG !!!

" Nếu nói về mưu kế mày có thể mưu kế bằng tao sao ? Nói về thâm độc mày có thể thâm độc bằng tao sao ? Tao không tin, một thằng đực rựa lại có thể làm chủ cái Kim gia này "-" Hừ ! Màn kịch này vẫn chưa hạ màn mà "-" Thằng Văn đánh nó cho tao !!! "-" Ông cả ! Ông cảaaaaaa !!! "Bà gào lên trong tuyệt vọng cũng không níu lấy chút thương xót từ hắn.-Em thì có mưu kế gì quá cao đâu đa ? Em chỉ muốn những kẻ chướng mắt em đều phải chết !-

CHAT !!!

" LĂNG LOÀNG !!! TAO ĐỐI VỚI MÀY CÓ GÌ KHÔNG TỐT MÀ MÀY DÁM LỪA GẠT TAO HẢ ? HẢ ??? "" Không có. . .tôi không có "-Oan khuất !Có trăm cái miệng cũng không thể tự cứu chính mình.-" Ông ơi ! Ông cả ơi ! Bà cả. . .bà cả rơi xuống giếng rồi ông ơi !!! " Con Lắm cuống cuồng hét lớn chạy vào nhà chính-" Hahahahaha. . .ác giả ác báo ! Quả nhiên là ác giả ác báo. . .hahahaha. . . "-" Cậu năm chuyện này tính làm sao hả cậu ? "Em cầm ly trà nhẹ uống một hớp rồi nhéch mép cười nói" Cứ để mọi thứ theo ý họ, mèo mả gà đồng là cái tội không nhẹ đâu đa "-" Tất cả những điều tôi làm đều là vì tôi yêu ông mà thôi ! LÀ VÌ TÔI YÊU ÔNG ! ÔNG CÓ BIẾT KHÔNG ??? "-Tình yêu !Nghe thật rẻ mạt Nó chẳng qua cũng chỉ cái cớ cho những tội ác mà thôi.-" Mày nghĩ rằng ông ta thật sự yêu mày sao ? Hahahaha thật là nực cười, để tao nói cho mày nghe " Bà cười điên dại rồi từ từ đứng lên bước đến gần em, mắt đối mắt, mặt đối mặt" Ông hội đồng Kim bản tính trăng hoa có mới nới cũ, ông sẽ không biết thế nào là đủ. Mày nghĩ mày sẽ là người cuối cùng trong cuộc đời đào hoa của ổng sao ? Không đâu ! Rồi mày cũng sẽ giống như tao ! Bị ghẻ lạnh đến chết "-" LÀ MÀY ! MÀY ĐÃ PHẢN BỘI TAO CÓ ĐÚNG KHÔNG ? HẢ ??? " Bà điên loạn bóp lấy cổ của nó rồi trừng mắt gào lớn" Bà ơi con không dám ! Con không dám đâu bà, oan cho con quá bà ơi "-" ĐÁNH ! ĐÁNH CHẾT NÓ CHO TAO !!! "

CHAT ! CHAT . . .

-Thù hận !Thứ che lờ lý tríKhiến cho người người nham hiểm, tàn độc.-" Cho đến bây giờ em có phải là người cuối cùng của ông cả hay không ? " Em nhìn hắn, trong mắt chứa sự truy xét " Tôi dám thề rằng, em chính là người cuối cùng của Hưởng tôi "-Lòng tin !Thứ có thể đánh đổi cả đời mới có dám đặt nó vào một ai đó.-Kim gia sao ?Có bao giờ được yên ổn đâu mà.Bà cả bước vào Kim gia khi chỉ vừa 14 tuổi, bà chính là dâu trưởng cũng chính là người mà ông cả giao mọi trách nhiệm quán xuyến chuyện trong nhà.Bà hai là dâu thứ bà từng được ông cả yêu thương hết mực, nhưng sau khi có bà ba thì bà đã không còn được ông cả yêu thương như trước nữa.Bà Ba đến nay vẫn được ông cả yêu thương nhưng đối với bà tư vẫn không sánh bằng.Bà tư ? Còn phải nói sao đa ? Bà chính là người trẻ nhất, được ông cả yêu thương nhất trong cái gia can này.Cho đến một ngày. . ." Chào các bà, em là Chung Quốc từ nay về sau sẽ là cậu năm của Kim gia, là người độc nhất trong lòng ông cả "

Cuối cùng và duy nhất !

Cậu năm xinh đẹp của riêng ông cả vkook

353 lượt thích / 4334 lượt đọc

Danh sách chương Đọc Truyện

Ôn nhu chiều chuộng công * dịu dàng, đanh đá thụ. Đọc một hồi các bạn sẽ thấy: - Thái Hanh từ một người thở thôi cũng thấy đáng sợ thành như trên ↑ - em Quốc cũng vậy - một bé nhỏ dịu dàng từ lúc mới quen và lâu dần thành một bé thỏ đanh đá quên mất chồng mình là ông cả - hội đồng kim. Các bà trong vai vợ ông cả cũng có một nỗi niềm riêng, cảm xúc riêng của người vợ bị chia năm xẻ bảy tình yêu người chồng..mọi chuyện có thể diễn biến xấu nhưng tóm lại vẫn là vì TÌNH YÊU. Thương thay kiếp chồng chung, Tình ta chia năm xẻ bảy anh nào có hay ? ..... Thương thay cho tôi, tuổi trẻ, khát vọng tình yêu. Nào ngờ chỉ tôi, chỉ tôi yêu ông..