Nghị luận xã hội tôi là ai

Tôi là ai?Câu hỏi lớn ai cùng cần có câu trả lời.

Chắc các bạn cũng nghĩ như tôi, chúng ta rất hay hỏi nhau: "Bạn nghĩ gì về mình?" hay "Mày thấy cái A nó như thế nào?" Đó là một nhu cầu thiết yếu của con người, hiểu mình, hiểu người và muốn người khác hiểu mình. Nhưng để hiểu được người khác trước tiên mình phải hiểu mình.

Tôi muốn kể cho các bạn nghe một câu chuyện của tôi. Có lẽ các bạn sẽ thấy quen quen và như thấy ở đó có một phần của chính bạn. Tôi nhớ hồi tôi còn bé, tôi rất thích đánh son phấn đi guốc của mẹ và mặc váy thật nhiều tấng như cô dâu. Tôi rất thích khi được người khác khen mình và nhờ, có lần một anh đã kêu tôi xấu làm tôi khóc ầm ĩ. Khi lớn lên tôi lại thích giúp đỡ tất cả mọi người. Tôi nhớ có lần tôi đi ăn xin hộ một người ăn xin. Tại sao vậy? Có người cho rằng tôi tốt bụng. Bạn của tôi bảo "Tại sao mày lại có thể tốt với tất cả mọi người như thế nhỉ?" Tại sao ư?. Tại tôi thích được mọi người khen tôi là tốt. Chỉ có vậy thôi, chứ thật ra tôi cúng chẳng tốt gì...

Nhưng bây giờ, khi tôi đã là một sinh viên, khi tôi đã biết suy nghĩ chính chắn hơn tôi lại được khen quá mức. Tại sao ư? Tại tôi muốn tôi thực sự biết mình là ai và mọi người biết tôi theo đúng những gì tôi có. Tôi không muốn mọi người đánh giá thấp khả năng của tôi. Và tôi cũng thực sự sợ người khác đánh giá quá cao với những gì tôi có. Chính tôi cũng muốn nhìn sâu vào mình hơn, thực sự biết rõ mình hơn. Để từ đó, tôi có thể tự lựa chọn cho mình một vị trí phủ hợp với chính mình trong xã hội.

Nhưng để trả lời được câu hỏi "Tôi là ai?" thực sự là rất khó. Nhiều lúc tôi tự thấy mình cũng xinh, cũng thông minh cũng tốt bụng và thực sự yêu mọi người, yêu công việc yêu cuộc sống. Tôi có cảm giác mình có đủ khả năng để làm bất cứ những gì mình muốn. Nhưng cũng có lúc tôi nản chí tôi tự thấy mình thật ngu dốt, thật vô vị sống hờn hợt, vô trách nhiệm. Vậy, tôi là người như thế nào? và vị trí của tôi trong xã hội tương lai sẽ ra sao? Tôi muốn mình là một nữ giám đốc trẻ năng động. Nhưng, tôi lại sợ phải suy nghĩ nhiều, bận rộn sẽ làm tôi già và xấu đi và không có nhiều thời gian cho gia đình. Có lúc, tôi chỉ muốn mình có một gia đình hạnh phúc,thế là đủ. Nhưng, cũng có những lúc, tôi chỉ muốn mình có một vị trí cao trong xã hội, còn gia đình chỉ là phụ thôi. Tôi luôn tụ mâu thuẫn với chính mình.

Việc thực sự tìm thấy mình và con đường mình phải đi thật là khó. Các bạn có như tôi không? Tôi thục sự muốn tìm câu trả lời. Vì vậy, tôi đã viết bài này để nếu có thể chúng ta cùng thảo luận cùng tìm ra câu trả lời tôt nhất. Việc tìm ra câu trả lời sẽ giúp chúng ta không đi lầm đuờng, để chúng ta thực sự có một cuộc sống tôt đẹp, phù hợp với chính mỗi chúng ta.

Cập nhật lúc:11:28 SA @ 06/02/2009

Có khi nào bạn nhìn lại mình và tự hỏi mình là ai? Tôi là một cơn gió bay ngang qua bầu trời, tôi là cơn mưa mát lành cho những vùng khô cằn sỏi đá? Câu hỏi “Tôi là ai?” có khi là một câu hỏi bỏ ngỏ, bởi lẽ đôi khi thật khó để trả lời được rằng mình là ai dù đã sống trên đời hàng chục năm, và đôi khi cũng bởi lẽ người ta chưa hiểu được hết cái tôi của mình.

“Cà phê thì đắng, hoa thì thơm”. Việc xác định tôi là ai, tôi có nhiệm vụ gì, tôi nhận thức thế giới này ra sao?” là những câu hỏi căn bản để mỗi người sống tốt cuộc sống duy nhất của mình. Mỗi người chỉ có một cuộc đời, chỉ được sống có một lần, và mỗi ngày là một món quà mà tạo hoá ban tặng cho chúng ta, bạn là đoá hoa thơm giữa đời hay không là tuỳ thuộc vào chính bạn. Mỗi người một vẻ, chúng ta góp phần tạo nên cho cuộc sống một vẻ đẹp hoàn mỹ cho dù không phải ai cũng có một cuộc sống hoàn hảo để có một cái tôi hoàn hảo. Thế nhưng, như Eptusenko đã từng viết “Chẳng có ai tẻ nhạt ở trên đời, mỗi số phận chứa một phần lịch sử”. Tôi có thể không phải là thứ nhất nhưng Tôi là duy nhất bởi Tôi nhìn nhận thế giới theo góc nhìn của chính Tôi, Tôi sẵn sàng trả giá để khám phá và hoàn thiện bản thân, và Tôi chấp nhận sự khác biệt của mình và tạo cơ hội cho người khác thích nghi.

Thực ra, việc xác định được “Tôi là ai?” là một vấn đề rất quan trọng, bởi khi xác định được bản thân mình, được chỗ đứng của mình, biết được mình mong muốn điều gì và có mục đích rõ ràng, bạn mới có thể đạt được thành công. Cũng chính bởi vậy mà môn học Kỹ năng sống, xác định bản thân đang được áp dụng trong các trường đại học ngày càng nhiều.

Trong những lần lướt Net, tôi vô tình đọc được câu chuyện về một cô gái muốn xin vào làm trong một nhà hàng Nhật Bản. Cô gái cố gắng hết sức để có thể trau dồi vốn tiếng Anh và tiếng Nhật dành cho nhà hàng, thậm chỉ cô ây còn lên mạng tìm thông tin về các đầu bếp nổi tiếng của Nhật, các loại sushi nổi tiếng... Thế nhưng khi đến tuyển dụng, một câu hỏi duy nhất cô ấy nhận được, đó chính là “Em là ai?”. Cô gái thật sự lúng túng trước câu hỏi này và đa không gây được ấn tượng với người tuyển dụng. Đó thực ra là một câu hỏi thật sự rất tuyệt và thông minh, nhưng không phải ai cũng có thể trả lời được.

Bạn thấy không, đôi khi chúng ta mải mê lo cóp nhặt tri thức và vốn sống mà quên mất ta là ai, và nhà tuyển dụng họ muốn ở chúng ta nhiều hơn những kiến thức chuyên môn và kỹ năng làm việc. Họ cần chúng ta biết chúng ta là ai, hay nói cách khác, phải nhận thức được giá trị của bản thân mình, từ đó mới biết được giá trị của sức lao động. Chính vì vậy, hãy tập xác định mình là ai, mình muốn gì trước khi muốn có được thành công, đơn giản chỉ là nếu bạn không biết mình muốn gì, bạn sẽ không bao giờ có cái đích đế phân đấu.

Mỗi chúng ta là một điều tuyệt vời nhất mà tạo hoá đã tạo ra. Hãy tạo ra một cái tôi hoàn hảo bằng cách tự trả lời những câu hỏi: mình đang ở đâu? Mình muốn gì? Mình cần gi? Mình mong muốn điều gì?....và chỉ có một con đường để ước mơ đó chính là làm việc hết mình, luôn luôn nghĩ đến những điều mình muốn và thật sự nỗ lực trong cuộc sống.

Tôi có đọc được một câu chuyện của một người đàn bà “28 năm gắn bó với dòng đời xuôi ngược”, “Nhiều khi tôi tự hỏi rằng: Tôi là ai?. Cuộc đời của mỗi con người cũng giống như những trang tiểu thuyết, nhưng tiểu thuyết đời tôi nếu viết ra, trên Trái Đất này phải có hàng triệu con người rơi nước mắt. Khổ đau đến tột cùng và yêu thương đến đỉnh độ. Tôi tham lam lắm, thế nhưng tôi không thể làm gì giữa bộn bề cuộc sống này, tôi còn một đứa trẻ đang chờ mẹ về sau giờ tan sở, một tình yêu dang dở với người cha của con trai tôi, tôi chỉ là hạt cát nhỏ giữa sa mạc cát mênh mông, tôi như cơn gió lang thang giữa bầu trời, muốn xoa dịu nỗi đau cho mọi kiếp người nhưng lại không thể. Và vẫn luôn tự hỏi mình: Tôi là ai?”. Vậy đấy bạn à, đôi khi người tá tự hỏi mình là ai khi còn những điều không thể làm được, khi bất lực trước mong muốn dữ dội và cháy bỏng.

Quả thật, để trả lời được câu hỏi “Tôi là ai?” là một điều thật sự khó, và không phải ai cũng có thể tìm ra câu trả lời trong một sớm một chiều. Trong cuộc sống có nhiều bước ngoặt, mỗi vấp váp, mỗi trải nghiệm chính là cơ hội để ta có thể khám phá được bản thân mình. Và đôi khi, câu trả lời cho câu hỏi “Tôi là ai?” không cần phải trả lời luôn, nó sẽ được bạn trả lời trong suốt hành trình khám phá bản thân và xây dựng cuộc sống.

Một bài thơ khuyết danh nhưng cháy bỏng nhịp sống và thổn thức yêu thương, là những khát vọng được vươn lên, cống hiến cho đời, cho cuộc sống. “Tôi là ai?” - là niềm tin, là khát vọng, là cánh hoa, là ngọn gió, là tương lai...Và cho đù bạn là ai, bạn đang đứng ở đâu thì hãy luôn tự tin, tự hào vì chính bản thân mình... Bởi cho dù bạn không phải là thứ nhất nhưng bạn là duy nhất trên cuộc đời này.

“Tôi muốn là niềm tin

Sinh ra từ cuộc sống

Tôi muốn là khát vọng

Đem niềm tin bay xa

Tôi muốn là bài ca

Ngăn nga từ lòng mẹ

Tôi sẽ là tất cả

Trong một ngày không xa

Tôi sẽ là đoá hoa

Dâng cho đời mật ngọt

Tôi sẽ là ngọn gió

Nâng cánh diều bay xa

Bầu trời xanh bao la

Dòng sông chảy hiền hoà

Tôi là con thuyền nhỏ

Lướt gió ngoài đại dương

Tôi gọi về yêu thương

Trong tiếng ca trầm lắng

Gọi niềm tin chiến thắng

Trong giọt nắng ban mai

Tôi gọi về tương lai

Trong ngày mai hạnh phúc

Tôi muốn gọi cảm xúc

Cho ngày mới bỉnh yên

Tôi muốn đến mọi miền

Để gọi mùa thu tới

Tôi đưa tay tôi với

Những hạt nắng lung linh

Ầm áp nụ cười xinh

Trên quê mỉnh đất nước’’.

“Không được đánh mất mình mới là điều quan trọng”, muốn như thế phải luôn đi tìm câu hỏi: “Tôi là ai, tôi sẽ trở thành người như thế nào? Tôi cần gì?”.. Sẽ có những lúc bạn cảm thấy mệt mỏi và muốn dừng lại nhưng tương lai ở phía trước, hãy cố gắng lên, bởi tất cả chỉ là chông gai nho nhỏ trên con đường khẳng định cái Tôi chân chính.

Bài viết Nghị luận xã hội: Tôi là ai thuộc chủ đề về Hỏi Đáp đang được rất nhiều bạn quan tâm đúng không nào !! Hôm nay, Hãy cùng MoKi.vn tìm hiểu Nghị luận xã hội: Tôi là ai trong bài viết hôm nay nha !

Các bạn đang xem nội dung: “Nghị luận xã hội: Tôi là ai”

Bài văn mẫu nghị luận xã hội tôi là ai đang là đề tài mà các đề kiểm tra thường xuất hiện,… Lý do gì mà đề tài này lại nhận được sự quan tâm từ các bạn học sinh đến vậy, hôm nay hãy cùng Moki.vn phân tích bài nghị luận xã hội Tôi là ai để hiểu rõ hơn về nội dung nha!

Cậu ấy của năm đó chính là cậu ấy tuyệt vời nhất. Nhưng tôi của mãi sau này mới là tôi tuyệt vời nhất. Giữa những con người tuyệt vời nhất của chúng tôi cách nhau một tuổi tre. Dù chạy thế nào cũng không hề thắng được thanh xuân. Đây là câu nói mà tôi tâm đắc nhất trong bộ phim Điều tuyệt vời nhất của tất cả chúng ta.

Một đời người không ai từng tắm hai lần trên một dòng sông. Tuổi thanh xuân, tuổi trẻ, đó là khoảnh khắc, là kí ức vụng về, rạo rực của một đời người nhắc nhớ về sau. Chính vì lẽ đó, bạn phải biết rằng Bạn là ai để không phải sống hoài, sống phí.

Cũng như một kiến trúc sư cần biết rõ diện tích quy hoạnh, đặc thù của một địa hình thì khu công trình thiết kế xây dựng mới tương thích, bạn chính là vị kiến trúc sư phong cách thiết kế bản ve và thi công chính cuộc sống mình .

Ngày nay các hãng danh tiếng như Coca cola, Boeing, P&G, Morgan citibank… khi tuyển thực tập sinh quản trị, là hạt giống lãnh đạo tương lai, họ đều phải viết một bài luận về chủ đề Who am I – Tôi là ai? Trả lời cho câu hỏi đó chính là cách bạn khám phá ra chính mình. Có lẽ chính bạn là người hiểu mình nhất và trả lời câu hỏi đó xuất sắc nhất.

Đó chính là những thế mạnh mà bạn đang sở hữu, không chỉ là nền tảng học thức, là kĩ năng tích lũy mà còn là những năng khiếu đặc biệt ở hiện tại.

Bạn đang đọc: Nghị luận xã hội: Tôi là ai?

Đó chính là hình mẫu bản thân mà bạn muốn hướng tới hay là đam mê thực sự bạn muốn thực thi trong tương lai. Hơn hết đó là đậm chất ngầu riêng không hề trộn lẫn giữa muôn vàn người khác trong lớp học, trong công ty và ngoài xã hội. Giống như môi người có một dấu vân tay, hành trình dài tìm câu vấn đáp chính là cách bạn in dấu vân tay của mình lên cuộc sống.

Bạn đang xem bài viết: Nghị luận xã hội: Tôi là ai?

Hãy chọn cho mình một tính từ để nói về bản thân trong những bài luận như vậy giống như những nhà văn họ đều chọn cho mình một phong thái riêng. Giữa một thời đại của thi ca như những năm đầu thế kỷ XX, nhà phê bình Hoài Thanh vẫn hoàn toàn có thể chọn ra cho môi nhà thơ một tính từ tiêu biểu vượt trội nhất để nói họ:

Chưa khi nào người ta thấy Open cùng một lần một hồn thơ rộng mở như Thế Lữ, mơ màng như Lưu Trọng Lư, hùng tráng như Huy Thông, trong sáng như Nguyễn Nhược Pháp, ảo não như Huy Cận, quê mùa như Nguyễn Bính, kỳ dị như Chế Lan Viên, và thiết tha rạo rực do dự như Xuân Diệu. Đó là cái Tôi cá thể của những nhà thơ mới với tư cách là những chủ thể phát minh sáng tạo.

Mỗi người là một thành viên không giống nhau, mỗii người lại có một thế mạnh riêng mà không hề sử dụng một thước đo để nhìn nhận. Chúng ta ai cũng là một thiên tài nếu như biết được điểm mạnh của mình. Các nhà khoa học đã chứng tỏ được rằng có tám loại trí mưu trí và bạn chiếm hữu tối thiểu hai loại trí mưu trí.

Trí mưu trí về khoảng trống, trí mưu trí về âm nhạc, trí mưu trí về ngôn từ, trí mưu trí về hoạt động, trí mưu trí về tiếp xúc, trí mưu trí về tự nhiên, trí mưu trí về nội tâm, trí mưu trí suy luận tư duy … Môi trí mưu trí có vẻ như gắn liền với một giác quan và tương ứng se có những nghề nghiệp tương thích.

Tuy nhiên không có ai là hoàn toàn có thể chiếm hữu cả tám loại trí mưu trí nên bạn hoàn toàn có thể kém ở nghành nghề dịch vụ này nhưng se nổi trội ở nghành khác.

Bạn không nhất thiết phải là người giải toán nhanh hay làm văn xuất sắc, bạn hoàn toàn có thể trở thành vận động viên, họa sỹ, người sáng tác nhạc hay là một nhà môi trường tự nhiên, một kĩ sư nông nghiệp tùy theo thế mạnh của mình. Khai thác đúng thế mạnh đó bạn se có thời cơ thành công xuất sắc hơn trong chính đam mê của mình.

Nhà tuyển dụng cũng cần tò mò ra điều đó để dùng người đúng mục tiêu mà bước tiên phong thường là những bài kiểm tra như thế. Khi biết được thế mạnh của mình bạn se củng cố thêm niềm tin vào bản thân từ đó vững vàng hơn trước mọi thử thách. Chính điều đó tạo nên sự kiên cường trong việc hướng tới tiềm năng định sẵn.

Nếu không có niềm tin, bạn se không kiên cường. Như con tắc kè hoa, bạn se “ đổi màu ” để giống bạn hữu, một tín hiệu rõ ràng cho thấy bạn chưa thật sự biết mình là ai .

Tuổi trẻ khi đứng trước ngưỡng cửa cuộc đời thường mất khuynh hướng, cảm thấy khó khăn vất vả trong việc lựa chọn nghề nghiệp tương lai. Mấu chốt chính là việc những bạn không hiểu rõ bản thân mình. Các bạn không biết thế mạnh mình ở đâu, mơ ước đam mê của mình là gì.

Vì thế có nhiều bạn gật đầu sống theo lựa chọn của ba mẹ với những sự sắp xếp bảo đảm an toàn để sau cuối đánh mất đi chính mình .
Trong nghề nghiệp nhiều người lại mất đi khuynh hướng, thường học tập hay bắt chước một thần tượng đi trước để biến mình thành một bản sao.

Đời người chỉ sống có một lần tuổi trẻ, sao lại phải sống là một người khác ? Thế giới tân tiến, nhiều bạn trẻ còn tự tạo ra cho mình những vỏ bọc hình thức, những hào nhoáng đầy ảo tưởng trên những trang mạng xã hội, nhưng chô đứng của bạn trong thực tiễn đời sống mới mang tính quyết định hành động.

Bạn có dám phá bỏ những lớp vỏ ấy để sống thật với bản thân ? Hành trình từ việc tự mình vấn đáp cho câu hỏi Tôi là ai ? đến khi tổng thể mọi người biết đến Bạn là ai ? phải trải qua rất nhiều khó khăn vất vả trở ngại, cần nhiều nô lực để vượt qua và niềm tin vào chính mình trước những thử thách thực sự.

Có thể bạn quan tâm:

Friedrich Nietzsche nhà triết học người Đức mà tôi rất thích đã vấn đáp câu hỏi ông là ai bằng chính tác phẩm viết về mình vô cùng nổi tiếng. Tác giả đã đi đến kiến giải rằng : để vấn đáp cho câu hỏi đó, người ta cần phải trải qua đủ những sự lên và xuống của cuộc sống để nhìn thấy năng lực và bản lĩnh của mình, để nhìn thấy những lớp lang sâu bên trong mà chưa có dịp phát lộ.

Vì thế bạn hãy mạo hiểm hơn, sẵn sàng chuẩn bị lao vào để theo đuổi đam mê, đi con đường mà người khác chưa đi và thử sức với việc làm mà nhiều lúc bạn nghĩ là bạn không hề. Còn có nhiều ngóc ngách trong bản thân mà môi lần bạn vấn đáp thắc mắc trên lại hoàn toàn có thể tò mò ra.

Tìm được đam mê đã khó nhưng khẳng định chắc chắn vị thế của mình trong nghề nghiệp đó còn khó hơn. Nếu không có cái tôi riêng bạn se trở nên nhạt nhòa, bị hòa tan. Nhạc sĩ Trịnh Công Sơn trong một bài hát đã nhắc lại câu hỏi như một điệp khúc : Tôi là ai, là ai mà yêu quá đời này.

Để rồi sau đó ông chiêm nghiệm ra rằng : Sống là sống với người khác và muốn có cảm thông tất cả chúng ta phải luôn diễn đạt mình. Có lẽ cho nên vì thế mà môi khi giai điệu vang lên ta đều đồng cảm tâm hồn con người Trịnh Công Sơn trong đó. Trịnh Công Sơn thấy mình trong từng ca khúc, ca khúc là đời sống thứ hai sau thân thể do cha mẹ sinh ra.

Mọi Người Cũng Xem   Sữa dừa: Lợi ích và công dụng cho sức khỏe

Và bạn cũng vậy, bạn hoàn toàn có thể tìm thấy cái tôi của mình trong từng loại sản phẩm mà bạn phát minh sáng tạo nên. Giống như khi nhắc đến Võ Trọng Nghĩa người ta se nghĩ ngay đến một kiến trúc sư xanh nổi tiếng quốc tế. Nhắc đến Nguyễn Hà Đông người ta se nghĩ đến một nhà tăng trưởng game show trên điện thoại thông minh với hình ảnh những chú chim vô cánh.

Đơn giản như Harland Sanders đã đưa món gà rán của mình đến với người tiêu dùng trên toàn quốc tế và trở thành một lịch sử một thời về khát vọng và nghệ thuật và thẩm mỹ kinh doanh thương mại văn minh. Hay Walt Disney đã tự biến cái tên của mình thành tên một hãng phim hoạt hình tiên phong và vững mạnh nhất trên quốc tế với hàng loạt những phần thưởng Oscar.

Như vậy yếu tố không nằm ở chô bạn hoạt động giải trí trong nghành nào, yếu tố nằm ở chô mọi người có công nhận năng lượng của bạn trong nghành đó hay không ? Nếu biết được bạn là ai, thì ở cuối chân trời bạn vẫn hoàn toàn có thể là một ngôi sao 5 cánh tỏa sáng.

Tuổi thanh xuân, tuổi trẻ là mảng màu kí ức đẹp nhất, ngây dại và cũng rạo rực nồng cháy. Tuổi xuân cho ta vừa đủ mùi vị của cuộc sống, nên hà cớ gì bạn phải phí phạm. Chúng ta phải có tham vọng, tham vọng và phải sống hết mình cho tuổi trẻ. Không phải là quá muộn để tất cả chúng ta đồng cảm bản thân, tìm ra điểm mạnh và hạn chế điểm yếu, phát huy mọi tiềm lực của bản thân.

Hơn ai hết chính tất cả chúng ta phải hoạch định một kế hoạch mang tên Tôi là ai, năm năm hay mười năm sau tôi sẽ có được thành tựu gì ? Muốn có được những thành tựu đó tôi phải phấn đấu như thế nào?

Không có thành công xuất sắc nào trải bước trên hoa hồng, ai cũng hiểu điều đó, sự độc lạ ở đây là người thành công xuất sắc se kiên trì để một ngày nào đó được trải bước trên thảm hồng, còn người thất bại se chờ đón được đi trên hoa hồng.

Tuổi thanh xuân giống như một cơn mưa rào. Dù cho bạn từng bị cảm lạnh vì tắm mưa, bạn vẫn muốn được đằm mình trong cơn mưa ấy lần nữa. Cơn mưa rào vội vã, rạo rực và nồng nàn như sức sống tuổi trẻ. Nhưng cơn mưa ấy cũng chóng qua và chìm vào mảng màu kí ức của một thời son sắc. Hãy luôn tự hỏi bản thân mình rằng Tôi là ai ? cho đến khi bạn không còn điều gì hụt hẫng trong đời sống.

Bạn đang xem bài viết: Nghị luận xã hội: Tôi là ai?

Tham khảo thêm Bài văn mẫu số 2: Tôi là ai của Thạc Sĩ Nguyễn Trung Kiên

Trong cuộc đời, bất cứ ai cũng đã từng hỏi chính bản thân mình câu hỏi: “Tôi là ai?”. Nó dường như là một điểm mốc của một quá trình phát triển như đứa trẻ mới sinh ra thì phải khóc, lớn hơn rồi thì biết đi, biết học, hơn chút nữa thì biết khẳng định bản thân, tranh đấu với đời.

Khi quỹ thời gian sống của ta càng dày lên thì câu hỏi ấy càng trăn trở hơn và ai cũng mong muốn tìm được câu trả lời đầy đủ cho riêng mình. Vậy, tại sao lại là “Tôi là ai?” khi mà tôi đã chính là tôi? Câu hỏi dường như đã có lời đáp ngay từ khi nó tồn tại.

Tôi cũng đã từng do dự với câu hỏi đó như hàng triệu những người trẻ tuổi trẻ cùng trang lứa, và tôi nhận ra rằng câu vấn đáp cho một câu hỏi rộng như thế là một quy trình biến hóa theo thời hạn chứ không hề có một câu vấn đáp đúng chuẩn được .

Nếu tôi lấy cái cây là câu vấn đáp hóm hỉnh cho câu hỏi “ Tôi là ai ? ” thì mọi hiện tượng kỳ lạ có vẻ như như đã có lời đáp. Tôi ví những người khi còn trẻ hay chưa có chính kiến của mình là những chiếc lá, vì chúng dễ rơi rụng, thuận tiện bay theo chiều gió thổi, cũng giống như con người lúc ấy dễ vấp ngã và hay thay đổi trước sự tác động ảnh hưởng của ngoại cảnh.

Mọi Người Cũng Xem   Review: Trải nghiệm đi tàu Sài Gòn – Quy Nhơn [tàu SQN4]

Đây là lớp người mà tất cả chúng ta nhìn thấy nhiều nhất trong xã hội, như một chiếc cây chi chít đa số là lá .

Sau một quy trình hoạt động, học tập và thưởng thức, ta mở màn có chính kiến, cũng như quan điểm của mình hơn, tức là ta đang vận động và di chuyển từ vị trí của một chiếc lá lên vị trí là những chiếc cành nhỏ. Tuy rằng chưa thể vững chãi trước mưa giông bão tố nhưng không ít những người ở đây cũng đã cho thấy sự trưởng thành theo quy luật và rắn chắc trước nắng mưa. Số người ở những chiếc cành nhỏ đã dần ít hơn .

Tiếp tục một quy trình đào sâu tâm lý nhằm mục đích khám phá những quy luật tự nhiên, tìm về những giá trị cốt lõi của từng yếu tố, từng hiện tượng kỳ lạ xã hội khiến con người ta dần trở lên vững chãi và có quan điểm riêng khá chắc như đinh vì họ có kiến thức và kỹ năng, đủ sự thưởng thức và rắn rỏi trước những ngoại cảnh hoàn toàn có thể tác động ảnh hưởng. Tầng lớp này tôi gọi là những tầng lớp của những chiếc cành lớn .

Thân cây là những gì chắc như đinh và còn lại sau cuối trong một chiếc cây mà tất cả chúng ta hoàn toàn có thể nhìn thấy. Và đây là những người được cả xã hội thừa nhận bởi trí tuệ, sự tận tâm và kĩ năng xuất chúng. Họ hiểu được sự hoạt động ở đầu cuối của quy luật nhân sinh và nương vào đó để xoay chuyển và điều phối đời sống của họ, cũng như của những người khác.

Thân cây cũng còn có nghĩa vụ và trách nhiệm vun xới và gìn giữ cho chiếc cây trở nên nhiều sắc màu và đẹp hơn dẫu có nắng mưa, sương, tuyết hay bão gió trong khắp bốn mùa xuân hạ thu đông của thời tiết khắc nghiệt .

Thứ tôi chưa nhắc tới đó là gốc, cội rễ của chiếc cây mà chúng ta chẳng thể nhìn thấy bằng mắt thường, không biết nó nông sâu ra sao, mà chỉ có thể cảm nhận thấy bằng kinh nghiệm và sự trải đời. Khi người ta đạt tới ngưỡng này thì tức là họ đã siêu sinh sang một thể khác, chẳng thế mất đi được vì rễ mọc trong đất, hòa vào đất mẹ rộng lớn, bao la, nuôi sống lớp lớp sinh linh có mặt khắp thế gian.

Vậy “ Tôi là ai ? ”. Tôi là chiếc lá lộng lẫy trong nắng nhưng khi tiết trời se lạnh thì chuyển màu và lìa cành trở về gốc mẹ. Hay tôi là cành – điểm tô cho sự hùng vĩ của cây, là nơi tận mắt chứng kiến lá sinh thời và rơi rụng như một quy luật vô thường ? Hay tôi là thân của chiếc cây cuộc sống, chắc như đinh, kiên cường và hiên ngang trước phong ba bão tố ?

Câu vấn đáp chỉ hoàn toàn có thể là một quy trình phấn đấu, chứng minh và khẳng định sự khao khát và mong ước của bản thân muốn dừng lại ở đâu trong 1 kiếp người hữu hạn chứ không phải là một đích đến mơ hồ trong nhận thức và tư duy.

Bạn đang xem bài viết: Nghị luận xã hội: Tôi là ai?

Nếu có bắt kỳ câu hỏi thắc mắt nào vê Nghị luận xã hội: Tôi là ai? hãy cho chúng mình biết nha, mõi thắt mắt hay góp ý của các bạn sẽ giúp mình nâng cao hơn hơn trong các bài sau nha

Chủ Đề