So sánh kurr vip và rìu vip năm 2024

Your trusted source for Minnesota news today. Read articles, view photos, or watch videos about news in Minneapolis, St. Paul, Twin Cities Metro areas, St. Cloud, Rochester, and beyond. The Star Tribune is committed to provide more of what matters to Minnesotans. All day. Every day.

Lúc đầu đọc xong, tôi lập tức bị cách viết nhân cách hoá sâu sắc này lôi cuốn mạnh mẽ, nên muốn viết thử một truyện xem sao. Có thể có vài điều trùng lắp về ý tưởng, vì vẫn còn bị câu chuyện này ám ảnh, nhưng mình đã cố gắng hết sức và suy nghĩ thật kỹ lưỡng để viết trong 1 đêm.

___________________________________

.

.

.

Đã có cô gái nào bối rối, phân vân đứng trước gương vì không biết phải chọn chiếc áo nào để mặc chưa?

Dĩ nhiên, … mỗi giây đồng hồ đều có …

Tôi luôn muốn chọn cho mình chiếc áo Trung thực và Khôn ngoan, mặc dù đôi khi không thể. Nhưng không hiểu sao rất nhiều người lại muốn chọn cho mình chiếc áo Giả dối và Phản bội, cho dù họ hoàn toàn có thể mặc một chiếc áo khác …

Tôi có cần phải có cái bản chất ấy không? Mà không, thực ra, họ đang sống đúng với cái bản chất của họ. Vì giả dối cũng là một loại bản chất …

Không, tôi sẽ vẫn chỉ mặc chiếc áo của riêng mình thôi. Một chiếc áo giản đơn, không thời thượng, không đắt giá, cũng không nhiều màu sắc … nhưng nhẹ nhõm, thoải mái và bình yên …

Vẫn có một tỉ lệ không hề khiêm tốn trong nhân loại cũng mặc chiếc áo như tôi đấy thôi!

Thuở bé, tôi vẫn thường tưởng tượng vài điều thần thoại xảy ra trong chiếc tủ của mình, cứ như chuyện cổ tích về đồ vật của Andecxen ấy! Và, đến tận bây giờ, đôi khi vẫn thế …

Một chiếc tủ quần áo có thật nhiều loại trang phục khác nhau, đẹp lộng lẫy và kiêu kỳ. Chiếc áo nào cũng đều có mơ ước mình sẽ là kẻ nắm giữ ngôi vị đầu bảng, được sự ưu ái tuyệt đối của chủ nhân …

Nhưng có một điều khác thường ở những chiếc áo ấy … Chúng không đơn thuần chỉ là những chiếc áo để mặc. Mỗi chiếc áo thể hiện một bộ mặt của con người. Không có ai trên thế giới này luôn sống chỉ với một bộ mặt trong suốt cả cuộc đời, tôi luôn chắc chắn như vậy.

Chiếc áo Tình yêu - Tím

Chiếc áo Hạnh phúc - Hồng

Chiếc áo Giả dối - Chàm

Chiếc áo Phản bội - Vàng

Chiếc áo Khôn ngoan - Xanh da trời

Chiếc áo Trung thực - Trắng

Chiếc áo Kiêu ngạo - Đỏ

Chiếc áo Cao thượng - Xanh lá

Chiếc áo Tự ti - Nâu

Chiếc áo Thất vọng - Đen

Và câu chuyện được bắt đầu từ chiếc áo Tình yêu …

Một buổi sáng nọ, Tình yêu thức dậy sớm nhất trong tủ. Vừa khẽ cựa mình tỉnh dậy, nó đã bị ánh nắng chói loà của Mặt trời chiếu ngay vào cổ áo, làm nó phải vội vàng nhấc tay áo lên che.

- Chà chà, cô chủ lại quên đóng cửa tủ rồi! – Tình yêu nghĩ bụng. Khi nhấc tay áo lên, nó vô ý chạm vào cô áo Hạnh phúc đang nằm bên cạnh. Hạnh phúc cũng vươn người hé mắt và nhoẻn miệng cười với Tình yêu.

- Đúng là Hạnh phúc có khác, cô ấy lúc nào cũng nở nụ cười trên môi. – Tình yêu nghĩ thế và cũng mỉm cười đáp lại Hạnh phúc. Hạnh phúc liền lay dậy tất cả các chị em khác:

- Các chị ơi, tỉnh dậy đi nào! Lâu lắm rồi cô chủ mới quên đóng cửa, hôm nay nắng tràn vào ấm áp ghê chưa này!

Chiếc áo Giả dối tuy hơi bực mình vì mất giấc ngủ ngon nhưng vẫn đon đả: “Ôi, nắng đẹp quá! Chị Hạnh phúc hôm nay xinh đẹp tươi tắn quá nhỉ!”. Hạnh phúc chưa kịp cám ơn thì đã nghe một tiếng gắt gỏng từ phía sau: “Gớm, nắng với chả gió, chói hết cả mắt tôi rồi đây này” – Cô áo Đỏ Kiêu ngạo đỏng đảnh.

Tối nay cô chủ đi hẹn hò với người yêu, phân vân hàng giờ đồng hồ giữa chiếc áo Tím và Xanh da trời. Cuối cùng cô chọn áo màu Tím nhạt rất dịu dàng. Bà mẹ cô bảo: “Này con, trời lạnh lắm, khoác thêm áo ấm vào đi”. Nói rồi bà với tay lấy chiếc áo khoác màu Vàng quàng lên người cô gái. Phản bội bực tức ra mặt liền hét lên phản đối: “Này, sao các người chỉ coi tôi như một vật để chống lạnh không hơn không kém thế hử?”. Chẳng ai nghe thấy nó cả, ngoại trừ những chiếc áo lộng lẫy còn lại trong tủ.

Giả dối vẻ mặt thoáng chút khó chịu nhưng vẫn ngọt ngào: “Ôi dào ôi, cái bà chị này thật là khó tính! Em muốn được cô chủ mặc đến mà không được đây này! Chị bực tức cái gì chứ?”

Tình yêu nãy giờ vẫn im lặng, không để ý đến cuộc đối thoại trên. Nó đang còn bận tận tưởng cái cảm giác lâng lâng vui sướng được cô chủ chọn làm vật trang sức cho buổi tối hẹn hò lãng mạn và dễ thương.

Trong bộ cánh duyên dáng đó, cô gái rảo bước đến bữa tiệc, nơi có chàng trai của cô đang chờ. Đến nơi, cô đảo mắt nhìn quanh nhưng không tìm thấy khuôn mặt quen thuộc của người yêu. “Mình đến sớm quá” – Cô nghĩ bụng. Phản bội đang run lẩy bẩy vì cái lạnh đã thấm vào cổ áo, tay áo và cả thân áo nó nữa. Nó điên tiết gắt lên: “Con ranh con khốn nạn, nó điệu đà thướt tha đi tìm đàn ông trong khi mình phải rét cóng thế này đây”. Tình yêu an ủi: “Em đừng căng thẳng như thế, cô chủ sắp đến gần lò sưởi rồi kìa, sẽ hết lạnh ngay thôi”. Vừa nói khuôn mặt của Tình yêu vừa giãn ra khoan khoái vì nó cảm nhận được hơi thở và nhịp trái tim của cô chủ yêu quí đập rộn ràng khi mong chờ người yêu đến.

Phản bội đã nhìn thấy hết cái vẻ mặt đáng ghét đó, nó nghĩ bụng: “Cả mày nữa, chiếc áo Tình yêu đáng ghét, cả hai đứa chúng mày đều sung sướng trong khi chỉ mình tao phải chịu bao đau khổ, phải cho chúng mày một bài học nhớ đời mới được”. Nó láo liên đảo mắt nhìn quanh nghĩ cách trả thù. Bỗng nhiên phía xa xa, ở một góc phòng tiệc, nó nhìn thấy người yêu của cô gái đang nắm tay một cô gái xinh đẹp cười nói vui vẻ. Nó nghĩ bụng: “Hahaha, cơ hội đến rồi!”.

Lợi dụng lúc cô chủ bước vội xuống bậc tam cấp để đi tìm chàng trai, nó cố hết sức tung thân áo lên vướng vào một chiếc đinh nhô ra trên tường. Cô gái mất đà ngã nhào xuống đất, chiếc áo Tình yêu lập tức bị vấy bẩn bởi ly rượu nho đổ ra từ tay cô. Mọi người trong phòng tiệc cười ồ chế giễu. Cô gái đáng thương bối rối đến cùng cực và khi ngẩng đầu lên tìm cách đứng dậy, cô đã nhìn thấy cái cảnh tượng mà lẽ ra cô không đáng phải thấy …

Sáng hôm sau, đến giờ tắm giặt của những chiếc áo. Lần này đến lượt Phản bội, Kiêu ngạo và Trung thực. Trung thực ngơ ngác nhìn quanh trong chậu rồi hỏi: “Quái lạ, chị Tình yêu đâu rồi? Hôm qua chị ấy bị vấy bẩn đến mức ấy chẳng lẽ cô chủ lại quên không giặt? Nếu thế thì chị ấy ghẻ lở ố vàng mất thôi!”.

Phản bội nghe thấy vậy liền ngửa người ra sau, gối cổ áo lên thành chậu, hai tay áo khua khua nhẹ cho những bọt xà phòng vỡ tan rồi lim dim đắc ý nói: “Khiếp, cô em sao ngây thơ thế? Tình yêu không bao giờ được giặt nữa đâu. Cô chủ chán nó rồi, cô ta căm ghét nó cũng giống như căm ghét cái thằng người yêu khốn nạn đã bỏ cô ta vậy”.

Trung thực nghiến răng nói: “Nhưng rõ ràng chuyện đó là do chị gây ra mà. Sao chị lại có thể lạnh lùng như vậy? Chị Tình yêu có lỗi lầm gì cơ chứ?”.

Phản bội vẫn tiếp tục trầm mình sâu hơn nữa trong chậu nước đầy bọt xà phòng mát lạnh. Nó điềm tĩnh nói: “Tất nhiên là nó có lỗi, nhiều lỗi là đằng khác. Nó có lỗi vì đã quá xinh đẹp và may mắn, được trở thành chiếc áo mà người ta yêu thích. Nhưng đó không phải là vấn đề, tội lỗi lớn nhất của nó là chỉ biết đến bản thân mình, không chịu để tâm đến sự đau khổ của người khác”.

Trung thực nhìn Phản bội với vẻ mặt kinh tởm rồi nói: “Nhưng chị ấy cũng chỉ được mặc vào mỗi dịp cô chủ đi hẹn hò. Mà Tình yêu xưa nay vẫn thế, mỗi lần được cô chủ ưu ái là chị ấy vui sướng đến độ quên hết mọi thứ xung quanh. Chị ấy luôn cố gắng hết sức để phục vụ cô chủ một cách tận tụy nhất. Chị cũng biết rõ điều đó mà, sao lại còn …”. Trung thực chưa kịp nói hết câu thì bỗng giật bắn người vì tiếng la hét thất thanh của Kiêu ngạo: “Ối bà chủ ơi, xin tha cho con, con đâu có bẩn lắm đâu mà bà chà xát con mạnh thế? Ối ối, đau quá! Tôi chết mất thôi …”

Khi cô chủ buồn bã ngồi trò chuyện với anh trai thì hai chiếc áo của hai người cũng trò chuyện với nhau. Chiếc áo màu Xanh lá anh trai cô đang mặc cũng là một chiếc áo mang cái tên Cao thượng. Anh chàng Cao thượng này ân cần hỏi han chiếc áo màu Nâu của cô chủ: “Này bé Tự ti, dạo này em sống thế nào rồi, có vui không?”. Bé Tự ti thỏ thẻ trả lời: “Dạ, cám ơn anh, em sống rất tốt. Có điều cảm thấy hơi buồn vì các chị ở đây ai cũng lộng lẫy quá, chỉ có em là tầm thường xấu xí thôi”. Chàng Cao thượng mỉm cười nhân hậu rồi nói: “Này cô bé, sao em cứ mãi Tự ti như thế? Hãy cố gắng trở thành chiếc áo Tự tin đi nào! Anh thấy em rất xinh đẹp và đáng yêu, lại dịu dàng nữa, không cần phải tự trách mình như thế!”.

Cô bé Tự ti mở to cặp mắt ngây thơ của mình và rụt rè hỏi lại: “Thật vậy không anh? Anh nghĩ là em cũng xinh đẹp à? Có phải em nghe nhầm không?”. Cao thượng lại ngọt ngào: “Không hề, anh nói rất thật lòng, em là cô bé rất đáng yêu. Hãy cố gắng sống vui vẻ và yêu đời nhé!”. Cô bé Tự ti liền nhoẻn miệng cười xinh xắn. Quả thực, chàng Cao thượng đã nói không sai, cô rất đáng yêu, nhưng chỉ vì tính Tự ti bẩm sinh đã khiến cho cô không thể hiện được vẻ đẹp tiềm ẩn của mình.

Ngày hôm đó, sau khi được trở về treo trong chiếc tủ, cô bé Tự ti vui sướng ca hát líu lo suốt ngày. Hạnh phúc rất vui và chơi đùa cùng cô bé. Hạnh phúc hỏi: “Này em, hôm nay có chuyện gì hay mà em vui thế? Có thể nói cho chị biết được không?”. Tự ti sôi nổi kể lại: “Hôm nay em gặp được anh Cao thượng ở tủ quần áo phòng dưới kia kìa. Anh ấy khen em xinh đẹp và đáng yêu. Ôi, em vui sướng quá chị Hạnh phúc ơi, trước đây chưa có ai từng khen em như thế cả!”.

Đôi mắt trong veo của cô bé ánh lên niềm hạnh phúc tràn đầy. Cái cổ áo dựng đứng lên ngúc ngoắc, hay tay áo nhảy nhót tung tăng, từng sợi vải màu Nâu trên người cô bé bỗng trở nên vô cùng sống động. Hạnh phúc thích thú nói: “Thế à? Vậy thì bây giờ lại thêm một người nữa khen em nhé! Hôm nay trông em thật duyên dáng và đầy tự tin. Từ nay chúng ta phải đổi tên bé thành Tự tin thôi. Đúng không chị em?”

Bảy chiếc áo còn lại đều vui vẻ đồng tình, chỉ riêng Kiêu ngạo phớt lờ hé mắt lẩm bẩm: “Một lũ dở hơi, mơ mộng hão huyền!” …

Hôm nay cô chủ lại đi dự tiệc …

Cô mặc chiếc áo dạ hội màu Chàm, xanh thẫm lộng lẫy có đính những ngôi sao nhỏ lóng lánh. Cô nghĩ: “Mặc chiếc áo này nếu có vấy bẩn sẽ không ai nhìn thấy, ta đỡ bị xấu hổ hơn”. Rồi cô khoác thêm lên mình chiếc áo Thất vọng màu đen.

Kiêu ngạo bĩu môi: “Trông cái con ranh kia kìa, nó ăn mặc như một mụ già ấy! Trong khi một chiếc áo sang trọng, nổi bật và kiêu hãnh như tôi mà nó không chịu dùng đến. Bị thằng người yêu phản bội là đáng đời lắm.”

Cao thượng liền nói: “Không nên như thế chị Kiêu ngạo à! Em thấy cô chủ mặc như thế cũng xinh đẹp đấy chứ!”. Trung thực tiếp lời: “Tội nghiệp cô ấy, vì quá đau khổ mà bỏ rơi Tình yêu, Hạnh phúc và Khôn ngoan, ba chiếc áo mà ngày xưa cô ấy thích mặc nhất”. Khôn ngoan gật gù: “Con người một khi đã vướng vào sự thất bại trong Tình yêu thì họ tuyệt vọng và suy sụp ghê gớm lắm. Có khi chỉ vì một lần chia tay mà làm thay đổi cả số phận của một con người đấy. Rất may chúng ta không phải là con người nên sẽ không phải chịu nhiều đau khổ như họ”.

Thất vọng ngáp dài ngao ngán: “Thôi thôi cho tôi xin đi, tưởng tôi sung sướng lắm à? Bây giờ hầu như ngày nào cô ta cũng mang tôi ra ngoài, lạnh tưởng chết đi được ấy. Ở trong cái tủ ấm áp này vẫn sướng hơn”. Phản bội nhìn Thất vọng với con mắt đắc ý và khinh bỉ: “Haha, cho mày biết thế nào là những nỗi đau khổ mà tao đã phải chịu đựng nhé! Mỗi lần nghĩ lại tao thấy mình trừng phạt con mụ Tình yêu đáng ghét và con ranh con ngu ngốc kia chẳng tội lỗi tí nào. Chúng nó bị như thế là đáng lắm, kẻ nào cười vui trên nỗi đau khổ của người khác đều phải chịu kết cục như thế đấy”.

Giả dối từ nãy giờ vẫn im lặng, từ khi được cô chủ ưu ái hơn hẳn những chiếc áo kia, nó không còn đon đả rào đón với mọi người nữa, nó lộ ngay bộ mặt thật của mình: “Thôi đi các mụ, cãi nhau mà làm gì, các mụ bây giờ đã hết thời rồi. Ngày nay là thời của tôi, Thất vọng và Tự ti. Màu sắc lòe loẹt như các mụ thì cứ lo mà an phận đi nhé! Xanh đỏ tím vàng trông thấy mà cứ buồn nôn ra ấy!”.

Mẹ cô gái thấy rất buồn bực cho con gái khi thấy cô suốt ngày buồn bã, hết mặc áo Chàm, áo Đen rồi lại áo Nâu.

Một hôm bà điên tiết khi thấy con gái nằm khóc trong phòng, trên người mặc chiếc áo màu Đen Thất vọng, bên ngoài là cô bé Tự ti màu Nâu. Bà bảo cô: “Con bé này, hãy vứt ngay những chiếc áo xấu xí buồn bã này đi, mẹ không muốn nhìn thấy con mặc chúng nữa”. Cô gái nói trong nước mắt: “Xin mẹ để cho con yên”. Mẹ cô vẫn chưa lấy lại được kiên nhẫn, bà tiếp tục bảo cô hãy quên chàng trai đó đi và mặc những chiếc áo trong sáng, yêu đời trước kia của cô.

Cô gái yếu ớt quá mệt mỏi, cô gượng dậy cởi chiếc áo khoác màu Nâu đưa cho bà và thều thào nói: “Nếu mẹ muốn vậy thì hôm nay hãy vứt hộ con chiếc áo màu Nâu này trước đi, con cũng chán phải nhìn thấy nó rồi”. Bà liền nói: ”Được, mẹ sẽ vứt dần cho đến khi không còn chiếc áo mang màu u ám nào trong tủ của con nữa”.

Cô bé Tự ti hoảng sợ kêu gào thảm thiết nhưng chẳng có ai giúp được. Cô bé giãy giụa khốn khổ giữa những ngón tay nghiến chặt của bà mẹ nhưng vô ích. Càng chống cự cô lại càng thấy đau đớn hơn. Những chiếc áo trong tủ chỉ còn biết nhắm mắt, bịt chặt tai lại để khỏi phải nhìn thấy, nghe thấy cảnh tượng kinh hoàng đó.

Hạnh phúc nói trong tiếng nấc nghẹn ngào: “Tội nghiệp con bé, nó chưa kịp gặp lại chàng trai Cao thượng của nó!”. Rồi nó quay sang chiếc áo Tình yêu vẫn còn loang lổ những vết rượu, lay mạnh và nói: “Chị Tình yêu, chị tỉnh dậy đi chứ, sao chị cứ mãi tuyệt vọng như thế? Con bé Tự ti đã chết rồi, em không muốn chị cũng chết dần chết mòn trong ngăn tủ tối tăm này đâu!”. Tình yêu buồn bã nói: “Xin lỗi em gái, chị không còn chút sức sống nào nữa rồi. Cô chủ đã bỏ rơi chị, chị phải mang trên mình những vết rượu loang nhơ bẩn này em không thấy sao? Một chiếc áo Tình yêu khi đã bị sự Phản bội hãm hại thì khó có thể gượng dậy lắm. Chị muốn đổi tên mình thành chiếc áo của Tuyệt vọng”.

Chiếc áo Trung thực vẫn câm lặng vì chưa hết bàng hoàng. Nó bỗng bật khóc và run lên vì tức giận. Nó thét vào mặt Phản bội: “Mày đã nhìn thấy chưa? Tất cả chỉ vì sự ghen ghét đố kỵ, lòng dạ nhỏ nhen của mày mà bé Tự ti đáng thương phải chết đấy! Mày đã hài lòng chưa đồ Phản bội độc ác?”.

Thế nhưng Phản bội thì vẫn cứ là Phản bội. Nó chẳng những không mảy may xúc động mà còn nhìn Trung thực một cách khinh bỉ và cười khẩy: “Thôi nào, làm gì nóng nảy thế cô em? Tuy tính cách hai ta khác nhau một trời một vực nhưng tôi chưa bao giờ động đến một sợi vải nào của cô em đâu nhé! Đừng có mà gây sự. Tôi chả làm gì sai cả, kẻ nào tàn nhẫn với tôi một thì phải chịu hậu quả gấp mười lần như thế!”.

Trung thực cắn chặt môi nói trong nước mắt: “Cứ cho là Tình yêu có lỗi với mày đi, nhưng bé Tự ti có làm gì mày đâu cơ chứ? Tại sao nó phải chịu một kết cục thảm khốc như thế?”.

Phản bội vẫn giữ vẻ mặt lạnh lùng và nhún vai: “Đó là vì số phận của nó không may mắn. Tôi đâu phải là kẻ muốn giết nó. Cô em chả cứu vãn được gì nữa đâu. Hãy cố mà an phận như con mụ Tình yêu hoen ố trong góc tủ kia kìa. Đừng gào lên nữa, phiền quá đi mất!”. Phản bội nói xong ngáp dài một cái rồi buông thõng hai tay, gục cổ áo xuống và ngủ ngon lành trước con mắt phẫn nộ của mọi người.

Khôn ngoan thấy tất cả đều quá căng thẳng vì cú sốc, nó cố hết sức lấy lại bình tĩnh rồi trấn an Trung thực và Hạnh phúc: “Các chị em ơi, hãy bình tĩnh lại đi nào, căng thẳng không có ích gì cả. Bé Tự ti đã chết rồi, nhưng chúng ta hãy cùng cầu nguyện cho nó được may mắn có ai đó nhặt về may thành chiếc áo mới, để nó được tái sinh. Cả mười chị em chúng ta sống trong cái tủ áo này như một đại gia đình. Vì thế hãy luôn thương yêu nhau, hết lòng làm đẹp cho cô chủ, đừng vì chút hiềm khích mà căm ghét nhau nữa. Chúng ta đều là những chiếc áo xinh đẹp cơ mà”.

Những ngày sau đó, khi nỗi đau về bé Tự ti đã qua, không khí trong chiếc tủ có vẻ bình thường trở lại. Không còn nghe những tiếng cãi nhau và khóc lóc thở than nữa. Tất cả đều nằm lim dim tận hưởng cái ấm áp ngọt ngào của Mặt trời mỗi khi cô chủ thân yêu của chúng quên đóng cửa tủ.

Bỗng một ngày nọ, người yêu cô gái đột ngột xuất hiện ở cửa nhà. Thực ra chàng trai đã đến rất nhiều lần, nhưng vẫn không thể gặp được cô gái vì mẹ cô cương quyết ngăn cản, mà bản thân cô cũng không muốn gặp anh. Đến hôm nay, anh quyết định liều mình … leo rào một phen để gặp bằng được cô gái. Thật kỳ lạ, hôm nay anh ta cũng mặc một chiếc áo mang màu Cao thượng. Hạnh phúc vừa nhìn thấy đã khóc nấc lên: “Ôi, lại có một anh chàng Cao thượng vừa đến kìa! Tội bé Tự ti quá, nó không chờ được đến hôm nay!”. Khôn ngoan nắm lấy tay áo Hạnh phúc giật nhẹ: “Kìa chị, yên lặng nào, để xem chàng ta sẽ nói gì”.

Chàng trai đến xin cô gái tha thứ, giải thích rằng đó chỉ là một sự hiểu lầm. Nhưng cô đã khoác lên người chiếc áo Đỏ kiêu hãnh để cố giấu đi lòng mình. Cô cố tỏ ra vẻ mạnh mẽ và tự tin mặc dù trái tim cô đang đau nhói.

Cuộc gặp gỡ thế là thất bại. Những chiếc áo luyến tiếc nhìn theo bóng chàng trai. Cô chủ của chúng lại nằm khóc trên giường. Kiêu ngạo dè bỉu: “Hừ, yếu đuối như thế còn bày đặt đưa mình ra làm bia đỡ đạn. Tưởng mặc mình vào người là cô ta sẽ mạnh mẽ hơn chắc. Xin lỗi, tớ đây không quen làm cái việc mạt hạng như thế nhá!”. Thất vọng lắc đầu chán nản rồi thu mình vào một góc tối. Nó đã quá mệt mỏi vì phải làm việc cật lực trong một thời gian dài.

Một ngày khác, lại xảy ra một sự kiện lạ lùng …

Cô gái ở bữa tiệc hôm nọ đến nhà. Cô ấy mặc chiếc áo mang màu của Niềm tin. Cô khẳng định rằng đó chỉ là một sự hiểu lầm, giữa cô và chàng trai chỉ là bạn bè rất thân, và một mực khuyên cô chủ hãy tha thứ cho anh ...

Trong chiếc tủ nhỏ lại nổ ra một cuộc bàn tán xôn xao về số phận của chàng trai …

Thất vọng nói: “Trời ạ, thằng người yêu đến mà còn không ăn thua huống chi là tình địch. Haiizz, con người thật là khó hiểu!”.

Khôn ngoan lý luận: “Không hẳn thế đâu em ạ! Cô gái này có vẻ mặt và lời nói chân thành lắm. Không chừng cô chủ sẽ tin cô ta đấy!”.

Hạnh phúc mơ màng: “Ước gì điều đó trở thành sự thật!”.

Kiêu ngạo xen vào: “Phải đấy, nhìn nét mặt cô chủ không có vẻ gì là muốn tống cổ cô gái kia đi đâu”.

Cao thượng và Trung thực đồng thanh nói: “Mong sao cô chủ đồng ý!”.

Giả dối thì bực tức: “Lại một con ranh con đến phá hỏng dịp may của ta! Bực mình quá đi mất!”.

Phản bội cắt ngang cuộc tranh cãi: “Thôi im hết đi, cô chủ đồng ý rồi kìa!”.

- SAO??? – Bảy chiếc áo đồng thanh kêu lên và quay ngoắt lại nhìn. Đúng thế thật, nét mặt cô chủ ngời lên vẻ Hạnh phúc. Cô gái ở bữa tiệc vui vẻ nói: “Chị ơi, chị chuẩn bị nhanh lên, anh ấy đang đứng chờ ở cửa, sắp dành cho chị một bất ngờ đáng yêu đấy!”.

Cô chủ tươi tắn chạy đến bên chiếc tủ nhỏ, lấy ra ngay chiếc áo màu Hồng duyên dáng và nghiêng đầu nói: “Hôm nay chị sẽ mặc chiếc áo của Hạnh phúc”.

Hạnh phúc cố vẫy vẫy tay áo tạm biệt Tình yêu vừa gắng gượng đứng dậy trong tủ:

- Chị Tình yêu ơi, cô chủ vui vẻ lại rồi này! Chắc chắn cô ấy sẽ mang chị đi giặt sạch sẽ, rồi chị sẽ lại thơm tho xinh đẹp như xưa thôi!

- Ừ, chúc em đi may mắn nhé! Em thật xứng đáng được Hạnh phúc!

Chiếc áo Giả dối nhìn theo Hạnh phúc và chép miệng tiếc rẻ: “Ta lại hết thời rồi!”.

Điểm chung của con người là sự Ích kỷ, cho dù có Thân thiện hay Khôn ngoan, Giả dối hay Kiêu ngạo. Bởi vì mỗi con người đều không phải là những bậc thánh hiền, đều tồn tại trong lòng sự đố kỵ nhỏ nhen. Những chiếc áo ấy, có tốt, có xấu, nhưng chúng có một điểm chung là sống rất đúng với bản chất của mình, không bắt chước, vay mượn ai. Mỗi chiếc áo, mỗi màu sắc đều thể hiện cho một khía cạnh của con người.

Hãy luôn chọn cho mình những chiếc áo Trung thực, Khôn ngoan và Cao thượng, sống có Niềm tin, kiên nhẫn đi tìm Tình yêu cho mình. Chắc chắc, một ngày nào đó, bạn sẽ được khoác lên mình chiếc áo của Hạnh Phúc.

Is the easternmost country on the Indochina Peninsula in Southeast Asia. It is bordered by China to the north, Laos to the northwest, Cambodia to the southwest, and the South China Sea, referred to as East Sea [Vietnamese: Biển Đông], to the east. With a population of over 86 million, Vietnam is the 13th most populous country in the world.

The people of Vietnam regained independence and broke away from China in AD 938 after their victory at the battle of Bạch Đằng River. Successive dynasties flourished along with geographic and political expansion deeper into Southeast Asia, until it was colonized by the French in the mid-19th century. Efforts to resist the French eventually led to their expulsion from the country in the mid-20th century, leaving a nation divided politically into two countries. Fighting between the two sides continued during the Vietnam War, ending with a North Vietnamese victory in 1975.

Emerging from this prolonged military engagement, the war-ravaged nation was politically isolated. The government’s centrally planned economic decisions hindered post-war reconstruction and its treatment of the losing side engendered more resentment than reconciliation. In 1986, it instituted economic and political reforms and began a path towards international reintegration. By 2000, it had established diplomatic relations with most nations. Its economic growth had been among the highest in the world in the past decade.[vague] These efforts resulted in Vietnam joining the World Trade Organization in 2007.

History

Please go to

en.wikipedia.org/wiki/History_of_Vietnam

Geography

Please go to

en.wikipedia.org/wiki/Geography_of_Vietnam

Other info

Flags from cities

Oficial Name:

Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam

Independence:

Date September 2, 1945 - Recognized 1954

Area:

332.501km2

Inhabitants:

82.481.000

Language :

Akha [ahk] 1,261 in Viet Nam [1995 Institute for Southeast Asian Studies, Hanoi]. Quang Binh and Quang Tri Provinces both sides of the Viet Nam-Laos border, northeast of Phuc Trach. Alternate names: Kaw, Ekaw, Ikaw, Aka, Ak'a, Ahka, Ko, Khako, Kha Ko, Khao Ikor, Aini, Yani. Classification: Sino-Tibetan, Tibeto-Burman, Lolo-Burmese, Loloish, Southern, Akha, Hani, Ha-Ya

More information.

Arem [aem] 20 in Viet Nam [1996 Ferlus]. Population total all countries: 40. Ethnic population: 100 in Viet Nam [1996 Ferlus]. Tan Trach and one or two families of Thuong Trach in Bo Trach District, Quang Binh Province. Also spoken in Laos. Alternate names: A-Rem, Chomrau, Chombrau, Umo. Dialects: Other dialects or ethnic names: Tu-vang, Pa-leng, Xo-lang, To-hung, Chà-cu, Tac-cui, Nhà Chút. Classification: Austro-Asiatic, Mon-Khmer, Viet-Muong, Chut Nearly extinct.

More information.

Bahnar [bdq] 158,456 in Viet Nam [1999 census]. Gia Lai, Kon Tum, Binh Dinh, Phu Yen provinces, central highlands. Also spoken in USA. Alternate names: Bana. Dialects: Tolo, Golar, Alakong [A-La Cong], Jolong [Gio-Lang, Y-Lang], Bahnar Bonom [Bomam], Kontum, Krem. Other dialects or ethnic names: Roh, Kpang Cong. Closest to Alak 1, Tampuan, and Lamam. Classification: Austro-Asiatic, Mon-Khmer, Eastern Mon-Khmer, Bahnaric, Central Bahnaric

More information.

Brao [brb] 313 in Viet Nam [1999 census]. Kon Tum Province, Cambodia-Laos border area. Alternate names: Brau, Braou, Proue, Brou, Love, Lave, Laveh, Rawe. Dialects: Palau. Classification: Austro-Asiatic, Mon-Khmer, Eastern Mon-Khmer, Bahnaric, West Bahnaric, Brao-Kravet

More information.

Bru, Eastern [bru] 55,559 in Viet Nam [1999 census]. Quang Binh, Quang Tri, and Dac Lac provinces. Alternate names: Bru, Brou, Van Kieu, Quang Tri Bru. Dialects: Mangkong, Tri. Classification: Austro-Asiatic, Mon-Khmer, Eastern Mon-Khmer, Katuic, West Katuic, Brou-So

More information.

Cao Lan [mlc] 147,315 in Viet Nam [1999 census]. Population total all countries: 187,315. The San Chay are mainly concentrated in Tuyen Quang, Bac Can, and Thai Nguyen provinces. They are also found scattered in certain areas of Yen Bai, Vinh Phuc, Phu Tho, Bac Giang, and Quang Ninh provinces. Also spoken in China. Alternate names: Caolan, San Chay, San Chi, "Man Cao-Lan", Sán-Chi, "Mán", Cao Lan-Sán Chi. Dialects: Maintains some features from Northern Tai. Classification: Tai-Kadai, Kam-Tai, Be-Tai, Tai-Sek, Tai, Central

More information.

Cham, Eastern [cjm] 72,873 in Viet Nam [2002]. Binh Thuan, Ninh Thuan, Dong Nai provinces and Ho Chi Minh City. Also spoken in USA. Alternate names: Tjam, Chiem, Chiem Thành, Bhamam. Classification: Austronesian, Malayo-Polynesian, Malayic, Achinese-Chamic, Chamic, South, Coastal, Cham-Chru

More information.

Cham, Western [cja] 25,000 in Viet Nam. Population includes 4,000 in Saigon. An Giang and Tay Ninh provinces and Ho Chi Minh City. Alternate names: Cambodian Cham, Tjam, Cham, New Cham, Chiem. Classification: Austronesian, Malayo-Polynesian, Malayic, Achinese-Chamic, Chamic, South, Coastal, Cham-Chru

More information.

Chinese, Yue [yue] 862,371 in Viet Nam [1999 census]. Soc Trang, Can Tho, Vinh Long, Tra Vinh, Dong Nai, and Kieng Giang provinces and in the cities of Ho Chi Minh, Hanoi, and Haiphong, and along the northern Viet Nam-China border regions. Alternate names: Suòng Phóng, Quang Dong, Hai Nam, Ha Xa Phang, Minh Huong, Chinese Nung, Nung, Lowland Nung, Hoa, Han, Trièu Chau, Phúc Kién, Liem Chau, Samg Phang. Classification: Sino-Tibetan, Chinese

More information.

Chrau [crw] 22,567 [1999 census]. Few monolinguals. Dòng Nai Province. The Tamun group live in Tayninh and Binhlong provinces. Alternate names: Chauro, Choro, Ro, Tamun. Dialects: Jro, Dor [Doro], Prang, Mro, Voqtwaq, Vajieng, Chalah, Chalun, Tamun. Classification: Austro-Asiatic, Mon-Khmer, Eastern Mon-Khmer, Bahnaric, South Bahnaric, Stieng-Chrau

More information.

Chru [cje] 14,978 in Viet Nam [1999 census]. Lam Dong and Binh Thuan provinces. Also spoken in France, USA. Alternate names: Churu, Choru, Chu Ru, Chu, Cru, Kru, Chrau Hma, Cadoe Loang, Seyu. Dialects: Rai, Noang [La-Dang]. Close to Cham. Classification: Austronesian, Malayo-Polynesian, Malayic, Achinese-Chamic, Chamic, South, Coastal, Cham-Chru

More information.

Chut [scb] 3,829 in Viet Nam [1999 census]. Population total all countries: 4,279. Quang Binh Province, Thuong Hoa, Hoa Son, Dan Hoa communes, near the Laos border at the same latitude as Mu Gia Pass. Also spoken in Laos. Alternate names: Sach, Salang, Ruc, May. Dialects: Sach, May, Ruc [ Kha Mu Gia, Tac Cui]. Classification: Austro-Asiatic, Mon-Khmer, Viet-Muong, Chut

More information.

Côông [cnc] 2,000 [2002 Edmondson]. Lai Chau Province, Muong Te District, east of Sila, south of Mang. 4 villages at Ban Nam Luong in Xa Can Ho, Bo Lech in Xa Can Ho, Nam Kha Co area at Ban Bo, Muong Tong at Nam Ke near the Lao border. Alternate names: "Xa Coong", "Xa Xam", Khoong, "Xa Xeng". Dialects: Quite different from Akha, Lahu, and Sila of this location. The northern and southern varieties in Viet Nam are different, but inherently intelligible to speakers. Bisu, Pyen, and Mpi are closely related. Classification: Sino-Tibetan, Tibeto-Burman, Lolo-Burmese, Loloish, Southern, Phunoi

More information.

Cua [cua] 27,766 [1999 census]. Quang Ngai and Quang Nam provinces. Alternate names: Bong Miew, Bòng Mieu. Dialects: Kol [Kor, Cor, Co, Col, Dot, Yot], Traw [Tràu, Dong]. Classification: Austro-Asiatic, Mon-Khmer, Eastern Mon-Khmer, Bahnaric, North Bahnaric, East, Cua-Kayong

More information.

En [enc] 200 [1998 Edmondson]. Cao Bang Province, Noi Thon village, about 20 km directly east on foot from Ho Quang City, Ho Quang District. Alternate names: Nung Ven. Dialects: Lexical similarity less than 50% with Laha, Qabiao [Laqua], Lachi, Gelao, Buyang, Hlai. Classification: Tai-Kadai, Kadai, Yang-Biao

More information.

Gelao, Green [giq] 300 [2002 Edmondson]. Yen Minh District, Pho La and Dong Van. Alternate names: Hoki Gelao, Cape Draping Gelao, Klau, Qau. Classification: Tai-Kadai, Kadai, Ge-Chi

More information.

Gelao, Red [gir] 20. Yen Minh District. Alternate names: Voa Dê, Vandu Gelao. Classification: Tai-Kadai, Kadai, Ge-Chi Nearly extinct.

More information.

Gelao, White [giw] 20 [2002 Edmondson]. Yen Minh District, Pho La and Dong Van. Alternate names: Tú Du, Telue, Southwestern Gelao. Classification: Tai-Kadai, Kadai, Ge-Chi Nearly extinct.

More information.

Giáy [pcc] 49,098 in Viet Nam [1999 census]. Lao Cai, Hà Giang, and Lai Chau provinces. Alternate names: Bouyei, Bo-Y, Bo-I, Buyi, Pu-I, Puyi, Pui, Chang Chá, Trong Ggia, Tu-Dìn, Nhaang, Nyang, Niang, Yai, Yay, Giai, Giang, Dang, Dioi, Pau Thin, Pú Nà, Pu-Nam, Cùi Chu, Xa Chung Chá, Chung Cha, Sa. Dialects: Tu-Dí, Nhang, Pú Nà. Classification: Tai-Kadai, Kam-Tai, Be-Tai, Tai-Sek, Tai, Northern

More information.

Haiphong Sign Language [haf] Haiphong. Dialects: Related to sign languages in Hanoi, Ho Chi Minh City, Laos, and earlier sign languages in Thailand. Classification: Deaf sign language

More information.

Halang [hal] 13,500 in Viet Nam [2000]. Population total all countries: 17,500. Kon Tum Province. Also spoken in Laos. Alternate names: Salang, Koyong. Dialects: Close to Jeh. Salang in Laos may be a different but related language. Classification: Austro-Asiatic, Mon-Khmer, Eastern Mon-Khmer, Bahnaric, North Bahnaric, West, Jeh-Halang

More information.

Halang Doan [hld] 2,000 in Viet Nam[1981 Wurm and Hattori]. Population total all countries: 4,346. Kon Tum Province, between the Sedang and the Cua. Also spoken in Laos. Alternate names: Halang Duan, Duan, Doan. Dialects: May be intelligible with Takua, Kayong, Halang Daksut, or Rengao. Classification: Austro-Asiatic, Mon-Khmer, Eastern Mon-Khmer, Bahnaric, North Bahnaric, West, Duan

More information.

Hani [hni] 17,535 in Viet Nam [1999 census]. Lai Chau and Lao Cai provinces in northern Viet Nam. One variety is east, one west of Muong Te City. Not in Thailand. Alternate names: Hànhì, Haw, Uni, U Ní, Xauni, Xá U Ní. Classification: Sino-Tibetan, Tibeto-Burman, Lolo-Burmese, Loloish, Southern, Akha, Hani, Ha-Ya

More information.

Hanoi Sign Language [hab] Hanoi. Dialects: Related to sign languages in Haiphong, Ho Chi Minh City, Laos, and earlier sign languages in Thailand. Classification: Deaf sign language

More information.

Haroi [hro] 35,000 [1998]. Binh Dinh and Phu Yen provinces. Alternate names: Hrway, Hroi, Hroy, Hoi, Aroi, Bahnar Cham. Classification: Austronesian, Malayo-Polynesian, Malayic, Achinese-Chamic, Chamic, South, Plateau

More information.

Hmong Daw [mww] All Hmong in Viet Nam: 787,604 [1999 census]. Most live in several provinces of northern Viet Nam, now over 10,000 resettled in Dac Lac province in southern Viet Nam. Alternate names: White Meo, Meo Kao, White Lum, Mán Tráng, Bai Miao. Dialects: Hmong Xi [Meo Do]. Classification: Hmong-Mien, Hmongic, Chuanqiandian

More information.

Hmong Dô [hmv] Ha Giang Province, Dong Van and Meo Vae districts; Lao Cai Province, Bac Ha District. Dialects: Largely intelligible with Hmong Daw. Lexical similarity 80% with Hmong Daw. Classification: Hmong-Mien, Hmongic, Chuanqiandian

More information.

Hmong Don [hmf] Ha Giang Province, Hua Binh, YenBai, Nghia Lo. Classification: Hmong-Mien, Hmongic, Chuanqiandian

More information.

Hmong Njua [blu] Living in many provinces of northern Viet Nam, probably some in Dac Lac Province in southern Viet Nam. Alternate names: Blue Meo, Green Miao, Tak Meo, Hmong Njwa, Hmong Leng. Dialects: Hmong Hoa. Classification: Hmong-Mien, Hmongic, Chuanqiandian

More information.

Hmong Shua [hmz] 60 [2003]. Ha Giang Province, 3 villages. Classification: Hmong-Mien, Hmongic, Chuanqiandian

More information.

Ho Chi Minh City Sign Language [hos] Ho Chi Minh City. Dialects: Related to sign languages in Hanoi, Haiphong, Laos, and earlier sign languages in Thailand. Classification: Deaf sign language

More information.

Hre [hre] 113,111 [1999 census]. Quang Ngai and Binh Dinh provinces. Alternate names: Davak, Davach, Moi Da Vach, Moi, Moi Luy, Cham-Re, Chom, Tachom. Dialects: Rabah [Tava], Creq [Kare, Kre], Hre. Closest to Sedang. Classification: Austro-Asiatic, Mon-Khmer, Eastern Mon-Khmer, Bahnaric, North Bahnaric, West, Sedang-Todrah, Sedang

More information.

Hung [hnu] 700 in Viet Nam [1996 Ferlus]. Pong dialect in Tam Thai commune, Tuong Duong District, Nghe An Province, and Dan Lai and Ly Ha dialects in Mon Son and Luc Da communes, Con Cuong District. Alternate names: Cuói, K'katiam-Pong-Houk. Dialects: Pong [Poong, Phong, Tay Pong, Toum Phong, Khong Kheng, Xa La Vang, Pong 1, Pong 2], Dan Lai, Ly Ha. Classification: Austro-Asiatic, Mon-Khmer, Viet-Muong, Cuoi

More information.

Iu Mien [ium] 350,000 in Viet Nam [1999 H. Purnell]. Throughout the highland regions of northern Viet Nam, about 16,000 in Dac Lak Province in the south. Alternate names: Kim Mien, Yu Mien, Mien, "Mán", Yao, Myen, Highland Yao, Dao Do, Red Dao, "Dong", "Trai", "Xá", Dìu, Yao Kimmien, Yao Ogang, Dao Thanh Phan. Dialects: Dao Do, Deo Tien, Dao Lan Tien, Dao Lo Gang, Cham, Quan Chet, Quan Trang. Classification: Hmong-Mien, Mienic, Mian-Jin

More information.

Jarai [jra] 317,557 in Viet Nam [1999 census]. Population total all countries: 332,557. Mainly in Gia Lai and Kon Tum Provinces, some in Dac Lac Province. Also spoken in Cambodia, USA. Alternate names: Djarai, Gia-Rai, Jorai, Cho-Rai, Chor, Mthur, Chrai, Gio-Rai. Dialects: Puan, Hodrung [Hdrung], Jhue, Aráp, Habau [Ho-Bau], To-Buan, Sesan, Chuty, Pleikly, Golar. Classification: Austronesian, Malayo-Polynesian, Malayic, Achinese-Chamic, Chamic, South, Plateau

More information.

Jeh [jeh] 15,243 in Viet Nam [2002 SIL]. Population total all countries: 23,256. Kon Tum and Quang Nam provinces. Also spoken in Laos. Alternate names: Die, Yeh, Gie. Dialects: Jeh Bri La [Bri-La], Jeh Mang Ram. Related to Halang. Classification: Austro-Asiatic, Mon-Khmer, Eastern Mon-Khmer, Bahnaric, North Bahnaric, West, Jeh-Halang

More information.

Katu, Eastern [ktv] 50,458 [1999 census]. Quang Nam and Thua Thien provinces. Alternate names: High Katu. Dialects: A different language variety and orthography in Laos. Classification: Austro-Asiatic, Mon-Khmer, Eastern Mon-Khmer, Katuic, East Katuic, Katu-Pacoh

More information.

Katua [kta] 3,000 [1981 Wurm and Hattori]. Gia Lai-Cong Tum Province, around Mang Buk, west of the Kayong language. Alternate names: Ca Tua. Classification: Austro-Asiatic, Mon-Khmer, Eastern Mon-Khmer, Bahnaric, North Bahnaric

More information.

Kayong [kxy] 2,000 [1981 Wurm and Hattori]. Remote mountains of Cong Tum Province. Alternate names: Kagiuong, Ca Giong, Katang. Dialects: Close to Takua and Cua. Classification: Austro-Asiatic, Mon-Khmer, Eastern Mon-Khmer, Bahnaric, North Bahnaric, East, Cua-Kayong

More information.

Kháng [kjm] 3,921 [1985 F. Proschan]. Son La and Lai Chau provinces in northern Viet Nam. Alternate names: Khaang, Tayhay, Tay Hay, Xa, Xá Khao, Xa Xua, Xa Don, Xa Dang, Xa Hoc, Xa Ai, Xa Bung, Quang Lam, Hang, Bren, Ksakautenh, Putenh, Pouteng, Teng, Theng. Dialects: Kháng Clau, Kháng Ai [Xa Khao, Xa Cau, Sakau]. Related to Puoc and Phong-Kniang in Laos. Classification: Austro-Asiatic, Mon-Khmer, Northern Mon-Khmer, Khmuic, Xinh Mul

More information.

Khao [xao] 10,000 [1981 Wurm and Hattori]. Northwest, near the Ma River, north of Pa Ma. Dialects: Related to Bit in Laos and China. Classification: Austro-Asiatic, Mon-Khmer, Northern Mon-Khmer, Khmuic, Khao

More information.

Khmer, Central [khm] 1,055,174 in Viet Nam [1999 census]. Mainly in Hau Giang, Tra Vinh, Vinh Long, Kien Giang, An Giang, Bac Lieu, Ca Mau, Ba Ria-Vung Tau, Binh Phuoc, and Tay Ninh provinces and Ho Chi Minh City. Alternate names: Cambodian, Kho Me, Cur Cul, Cu Tho, Viet Go Mien, Khome, Krom. Dialects: Central Khmer, Southern Khmer. Classification: Austro-Asiatic, Mon-Khmer, Eastern Mon-Khmer, Khmer

More information.

Khmu [kjg] 56,542 in Viet Nam [1999 census]. Son La, Lai Chau, Nghe An, and Yen Bai provinces. Alternate names: Kmhmu, Khomu, Khamu, Mun Xen, Xa Cau, Kha Cau, Cam Mu. Classification: Austro-Asiatic, Mon-Khmer, Northern Mon-Khmer, Khmuic, Mal-Khmu', Khmu'

More information.

Khua [xhv] 3,000 in Viet Nam [1981 Wurm and Hattori]. Population total all countries: 5,000. West central; southeast of Giap Tam. Also spoken in Laos. Dialects: Related to Bru, Mangkong, Leun. Classification: Austro-Asiatic, Mon-Khmer, Eastern Mon-Khmer, Katuic, West Katuic, Brou-So

More information.

Kim Mun [mji] 170,000 in Viet Nam [1999 J. Edmondson]. Alternate names: Mun, Lanten, Lan Ten, Lantin, "Man Lan-Tien", Lowland Yao, Coc Mun, Jinmen, Dao Quan Trang, Red Trouser Yao, Dao Thanh Y, Dao Ao Dai, Great Tunic Yao, Dao Lam Dinh. Classification: Hmong-Mien, Mienic, Mian-Jin

More information.

Koho [kpm] 128,723 in Viet Nam [1999 census]. Lam Dòng, Binh Thuan, Ninh Thuan and Khanh Hoa provinces. Also spoken in USA. Alternate names: Coho, Caho, Kohor. Dialects: Chil [Kil], Tring [Trinh], Sre, Kalop, Sop, Laya, Rion, Nop [Xre Nop, Tu-Lop], Tala [To La], Kodu [Co-Don], Pru, Lac [Lat, Lach]. Classification: Austro-Asiatic, Mon-Khmer, Eastern Mon-Khmer, Bahnaric, South Bahnaric, Sre-Mnong, Sre

More information.

Lachi [lbt] 7,863 in Viet Nam [1990 census]. Population includes 3,990 women, in 1,450 households [1990 Liang Min], including Black Lachi 2,500 in 550 households, Long-Haired Lachi 4,500 in 900 households. 10,765 for all La Chi in Viet Nam [1999 census]. Population total all countries: 9,016. Ethnic population: 9,600 [2000 D. Bradley]. Hà Giang Province, mostly west of Hà Giang in the upper Clear River valley [Riviere Claire] on the China border: Black Lachi at Manyou, Long-Haired Lachi at Manpeng. Also spoken in China. Alternate names: La Chi, Lachí, Laji, Lati, Tai Lati, Lipulio, Y To, Y Pí, Y Póng, Y Mia, Cù Te, Cu-Tê. Dialects: Liputiõ [Black Lachi], Lipupi [Long-Haired Lachi]. Related to Gelo. Long-Haired Lachi of Viet Nam [4,806 speakers] has 80% lexical similarity with Flowery Lachi of China; White Lachi of Viet Nam [1,602] has 30% to 40% similarity with the others, and should be considered a separate language. Lexical similarity 36% with Gelo, 33% with Laqua, 34% with Buyang, 28% with Northern Zhuang, 22% with Dong, 23% with Laka, 25% with Hlai. Classification: Tai-Kadai, Kadai, Ge-Chi

More information.

Lachi, White [lwh] 1,602 [1990 Liang Min]. 300 households. Hà Giang Province, northern Viet Nam south of Maguan in China, Manbang and Manmei. Alternate names: White Lachi, Lipupõ. Dialects: Lexical similarity 30% to 40% with other Lachi. Classification: Tai-Kadai, Kadai, Ge-Chi

More information.

Laghuu [lgh] 300 [2002 Edmondson]. Northwestern Viet Nam. Lao Cai Province, Sa Pa District, Nam Sa village. 15 km south and east of Sa Pa City, in the valley below the highest mountain in Viet Nam, Phan Si Pan [3,198 meters]. Alternate names: Laopa, Xá Phó. Dialects: It is not known how this relates to Laopang [Laopa] of Myanmar, also in the Lolo group. Classification: Sino-Tibetan, Tibeto-Burman, Lolo-Burmese, Loloish, Northern, Yi

More information.

Laha [lha] 5,686 [1999 census]. Lao Cai and Son La provinces, along the Red and Black rivers. Alternate names: Xá Khao, Khlá Phlao, Klá Dong, Khlá Don, Khlá Dung, Khlá Liik, La Ha Ung, La Ha, Xá Chien, Xá Lay. Dialects: Close to Qabiao. Classification: Tai-Kadai, Kadai, Yang-Biao

More information.

Lahu [lhu] 6,874 All Lahu [Yellow, Black, White] in Viet Nam [1999 census]. Northwestern border of Viet Nam with Laos. Black Lahu are north of Muong Te City near the China border, at Ban Kiem Tra, Phu Nam Ma, Phu Nam Cau, Phu Nam Ha. White Lahu are in one village just to the east of Nha Ca in Muong Te. Alternate names: Lohei, Lahuna, Launa, Laku, Kaixien, Namen, Mussuh, Muhso, Musso, Mussar, Mooso. Dialects: Na [Black Lahu, Khucong, Musser Dam], Nyi [Red Lahu, Musseh Daeng], Shehleh, Lahu Phung [White Lahu]. Classification: Sino-Tibetan, Tibeto-Burman, Lolo-Burmese, Loloish, Southern, Akha, Lahu

More information.

Lahu Shi [kds] 6,874 all Lahu [Yellow, Black, White] in Viet Nam [1999 census]. Lai Chau Province, just to the west of Muong Te City on the Son Da [Black River]. Alternate names: Kutsung, Kucong, Khutsho, Yellow Lahu, Shi, Kui, Kwi, Ne Thu, La Hu Si. Classification: Sino-Tibetan, Tibeto-Burman, Lolo-Burmese, Loloish, Southern, Akha, Lahu

More information.

Lü [khb] 4,964 in Viet Nam [1999 census]. Lai Chau Province, northern Viet Nam in the Binh Lu area. Alternate names: Pai-I, Shui-Pai-I, Lue, Tai Lu, Nhuon, Duon. Classification: Tai-Kadai, Kam-Tai, Be-Tai, Tai-Sek, Tai, Southwestern, Northwest

More information.

Maa [cma] 33,338 [1999 census]. Lam Dong, Dong Nai provinces, spread over a wide area. Alternate names: Maaq, Ma, Maa', Chauma, Ma Ngan, Che Ma, Ma Xop, Ma To, Ma Krung. Dialects: Sometimes considered a Koho dialect. Classification: Austro-Asiatic, Mon-Khmer, Eastern Mon-Khmer, Bahnaric, South Bahnaric, Sre-Mnong, Sre

More information.

Maleng [pkt] 200 in Viet Nam [1996 Ferlus]. Malieng in Thanh Hoa and Lam Hoa communes, Tuyen Hoa District, dan Hoa in Minh Hoa District, northern Quang Binh Province; Huong Lien commune in Huong Khe District, Ha Tinh Province, 2 or 3 villages bordering Laos, and another to the southeast. Alternate names: Malieng, Malang. Dialects: Malieng [Pa Leng], Kha Phong [Maleng Kari, Maleng Bro, Kha Nam Om]. Classification: Austro-Asiatic, Mon-Khmer, Viet-Muong, Chut

More information.

Mang [zng] 2,663 in Viet Nam [1999 census]. Population total all countries: 3,168. Ethnic population: 4,500 [2000 D. Bradley]. Lai Chau Province, in villages in a triangle-shaped area between the Song Da [Black River] and the Nam Na at places such as Nam Nghe, Nam Xung, Nam Ban, Ban Nam Voi. Also spoken in China, Thailand. Alternate names: Mang U, Xá Mang, Xá Ó, Nieng Ó, Chaman, Manbu, Ba'e, Xá Lá Vàng. Classification: Austro-Asiatic, Mon-Khmer, Northern Mon-Khmer, Mang

More information.

Mantsi [nty] 1,100 [2002 Edmondson]. Hà Giang Province at Meo Vac and Dong Van districts. Alternate names: Lolo, Flowery Lolo, Black Lolo, Red Mantsi. Dialects: Called 'Southeast Vernacular' type of Yi. May be related to what is called Southeastern Yi or Guizhou Yi in China. Not intelligible with Sichuan Yi [Nosu]. Classification: Sino-Tibetan, Tibeto-Burman, Lolo-Burmese, Loloish, Northern, Yi

More information.

Mnong, Central [cmo] 32,451 in Viet Nam [2002 SIL]. Population total all countries: 52,451. Southwest of the Rade, mainly in Song Bé and western Dac Lac provinces. Also spoken in Cambodia. Alternate names: Pnong, Budong, Budang, Phanong. Dialects: Préh [Pre], Biat [Bhiét], Bu Nar, Bu Rung, Dih Bri [Di-Pri], Bu Dang. Biat may be a separate language related to Eastern Mnong. Classification: Austro-Asiatic, Mon-Khmer, Eastern Mon-Khmer, Bahnaric, South Bahnaric, Sre-Mnong, Mnong, Southern-Central Mnong

More information.

Mnong, Eastern [mng] 30,000 in Viet Nam [2002 SIL]. Southeast of the Rade in Dac Lac and Lam Dòng provinces. Also spoken in USA. Dialects: Mnong Rolom [Rolom, Rolam, Rlam, Ralam], Mnong Gar [Gar], Mnong Kwanh, Chil. Biat may be closer to Eastern Mnong than to Central Mnong. Classification: Austro-Asiatic, Mon-Khmer, Eastern Mon-Khmer, Bahnaric, South Bahnaric, Sre-Mnong, Mnong, Eastern Mnong

More information.

Mnong, Southern [mnn] 30,000 [2002]. Mostly in Binh Phuoc Province south of the Central Mnong and north of the Stieng. Dialects: Bunong [Nong, Pnong], Prang [Po Rang]. Classification: Austro-Asiatic, Mon-Khmer, Eastern Mon-Khmer, Bahnaric, South Bahnaric, Sre-Mnong, Mnong, Southern-Central Mnong

More information.

Monom [moo] 5,000 [1973 SIL]. Eastern Gia Lai and Kon Tum provinces. Alternate names: Bonom, Menam, Monam. Classification: Austro-Asiatic, Mon-Khmer, Eastern Mon-Khmer, Bahnaric, North Bahnaric, West, Sedang-Todrah, Todrah-Monom

More information.

Muong [mtq] 1,137,515 [1999 census]. Hoa Bình, Thanh Hóa, Vinh Phú, Yen Bai, Son La, and Ninh Binh provinces, mostly in the mountains of north central Viet Nam. Dialects: Thang, Wang, Mol, Mual, Moi 1, Boi Bi [Moi Bi], Ao Tá [Au Tá]. Related to Sach, May, Ruc, Arem, Thavung, Pakatan. Classification: Austro-Asiatic, Mon-Khmer, Viet-Muong, Muong

More information.

Ná-Meo [neo] 1,200 [2002]. Northwest part of Lang Son Province, Trang Dinh District, Cao Minh Village and Khuoi Phu Dao Village, Khanh Long Hamlet; Thach An District, Ca Liec Village. Classification: Unclassified

More information.

Nguôn [nuo] 2,000 [1981 Wurm and Hattori]. Minh Hoa District, northeastern Quang Binh Province. Alternate names: Ngouan. Dialects: Diffloth [1992] groups Nguon as a separate language close to Vietnamese, but Doi [1996] and Ferlus [1996] group it with Muong. Classification: Austro-Asiatic, Mon-Khmer, Viet-Muong, Muong

More information.

Nung [nut] 856,412 in Viet Nam [1999 census]. Mainly in Cao Bang and Lang Son provinces. A number of Nung now live in Ho Chi Minh City, Dong Nai, Lam Dong, and Dac Lac. Also spoken in Australia, Canada, Laos, USA. Alternate names: Nong, Bu-Nong, Highland Nung, Tai Nung, Tay, Tày Nùng. Dialects: Xuòng, Giang, Nùng An, Nùng Phan Slình [Nùng Fan Slihng], Nùng Cháo, Nùng Lòi, Nùng Qúy Rin [Guiren], Khen Lài, Nùng Inh. Close to Tày and Southern Zhuang [Ningming, Longzhou varieties]. Dialect cluster with Southern Zhuang in China. Classification: Tai-Kadai, Kam-Tai, Be-Tai, Tai-Sek, Tai, Central

More information.

O'du [tyh] 301 in Viet Nam [1999 census]. Population total all countries: 495. Nghe Tinh Province in northern Viet Nam. Also spoken in Laos. Alternate names: O Du, Iduh, 'Iduh, "Tay Hat", Hat, Haat. Classification: Austro-Asiatic, Mon-Khmer, Northern Mon-Khmer, Khmuic, Mal-Khmu', Khmu'

More information.

Pa Di [pdi] 300 in Viet Nam. Lao Cai Province, Muong Khuong District. Alternate names: Padi. Classification: Tai-Kadai, Kam-Tai, Be-Tai, Tai-Sek, Tai, Southwestern

More information.

Pacoh [pac] 16,000 in Viet Nam [2002]. Population total all countries: 29,224. Quang Tri Province. Also spoken in Laos. Alternate names: Paco, Pokoh, Bo River Van Kieu. Dialects: Pahi [Ba-Hi]. Related to Phuong. 'Koh' in 'Pacoh' means 'mountain'. Classification: Austro-Asiatic, Mon-Khmer, Eastern Mon-Khmer, Katuic, East Katuic, Katu-Pacoh

More information.

Pa-Hng [pha] 5,569 in Viet Nam [1999 census]. Tuyên Quang and Hà Giang provinces. Alternate names: Pa Hng, Paheng, Baheng, Bahengmai, Pà Hung, Pà Then. Classification: Hmong-Mien, Hmongic, Pa-hng

More information.

Phu Thai [pht] 209,000 in Viet Nam [2002]. Northern. Alternate names: Putai, Phutai, Puthay, Puthai. Classification: Tai-Kadai, Kam-Tai, Be-Tai, Tai-Sek, Tai, Southwestern, Lao-Phutai

More information.

Phula [phh] 9,046 in Viet Nam [1999 census]. Population total all countries: 13,246. Ethnic population: 13,246. Lao Cai Province, near Lao Cai City and one village in Xin Mun District of Hà Giang Province, also Lai Chau and Son La provinces. Also spoken in China. Alternate names: Phu La, Phu Khla, Phu Kha, Fu Khla. Dialects: Related to Laghuu. Classification: Sino-Tibetan, Tibeto-Burman, Lolo-Burmese, Unclassified

More information.

Phuong [phg] 15,112 [2000 WCD]. Quang Nam-Da Nang and Gia Lai-Cong Tum provinces, southeast of the Pacoh language. Alternate names: Phuang, Phuong Catang. Classification: Austro-Asiatic, Mon-Khmer, Eastern Mon-Khmer, Katuic, East Katuic, Katu-Pacoh

More information.

Puoc [puo] 18,018 in Viet Nam [1999 census]. Population total all countries: 20,182. Lai Chau and Son La provinces in northern Viet Nam, along the Laos border. Also spoken in Laos. Alternate names: Kha Puhoc, Puhoc, Puok, Pua, Xinh Mul, Xinh-Mun, Xin Mul, Sing Mun, Ksing Mul. Dialects: Related to Khang and Pong 3. Classification: Austro-Asiatic, Mon-Khmer, Northern Mon-Khmer, Khmuic, Xinh Mul

More information.

Qabiao [laq] 307 in Viet Nam [2002 Edmondson]. Population total all countries: 614. Hà Giang Province, Viet Nam-Yunnan-Kwangsi border, upper Clear River valley, Dunshi, Pugao, Pula, Pubang, Manong; Yên Minh and Mèo Vac districts; Dông Van District, Phô Là and Sung Chang villages. Also spoken in China. Alternate names: Ka Beo, Ka Bao, Ka Biao, Laqua, Pubiao, Pupeo, Pu Péo, Pen Ti Lolo, Bendi Lolo. Dialects: Lexical similarity 38% with Gelo, 33% with Lati, 38% with Buyang, 30% with Northern Zhuang, 29% with Dong, 23% with Laka, 26% with Hlai, 10% with Hmong, 7% with Mien. Classification: Tai-Kadai, Kadai, Yang-Biao

More information.

Rade [rad] 270,348 in Viet Nam [1999 census]. Dac Lac and part of Phu Yen and Khanh Hoa provinces, centered around Banmethuot. Possibly also Cambodia. Also spoken in USA. Alternate names: Rhade, Raday, Rde, E-De, Edeh, De. Dialects: Bih, Ndhur [Mdhur], Adham [A-Dham], Blo, Kodrao [Kdrao], Krung 1, Rde Kpa [Kpa]. Bih [1,000] may be a separate language. The Krung 1 dialect is different from the Bahnaric language Krung 2, in Cambodia. Other names of dialects or ethnic groups: Ktul, Dlie, Rue, E-pan, Dong Kay, Arul, Kah. Classification: Austronesian, Malayo-Polynesian, Malayic, Achinese-Chamic, Chamic, South, Plateau

More information.

Rengao [ren] 16,000 [2002]. Kon Tum Province, from northwest of Dak To to southeast of Kontum city between Sedang and Bahnar. Alternate names: Ro-Ngao. Dialects: Western Rengao, Sedang-Rengao, Bahnar-Rengao. Classification: Austro-Asiatic, Mon-Khmer, Eastern Mon-Khmer, Bahnaric, North Bahnaric, West, Rengao

More information.

Roglai, Cacgia [roc] 3,000 [2002]. Ninh Thuan Province, on the coast northeast of Phan Rang. Alternate names: Ra-Glai. Dialects: It is considerably different from other Roglai dialects. Classification: Austronesian, Malayo-Polynesian, Malayic, Achinese-Chamic, Chamic, South, Coastal, Roglai

More information.

Roglai, Northern [rog] 52,931 [2002]. Ninh Thuan, Binh Thuan, Khanh Hoa and Lam Dong provinces, in the mountains west and south of Nhatrang, and some near Dalat. Alternate names: Radlai, Adlai, Rayglay, Ra-Glai, Rang Glai, Noang, La-Oang. Classification: Austronesian, Malayo-Polynesian, Malayic, Achinese-Chamic, Chamic, South, Coastal, Roglai

More information.

Roglai, Southern [rgs] 41,000 [1999 census]. Binh Thuan and Ninh Thuan provinces, southern Viet Nam. Alternate names: Rai. Dialects: Rai. Close to Chru and Northern Roglai. Classification: Austronesian, Malayo-Polynesian, Malayic, Achinese-Chamic, Chamic, South, Coastal, Roglai

More information.

Romam [rmx] 250 [1993 Dang Nghiem Van]. On the Viet Nam-Cambodian border. Classification: Austro-Asiatic, Mon-Khmer, Eastern Mon-Khmer, Bahnaric, Central Bahnaric

More information.

Sedang [sed] 100,648 in Viet Nam [1999 census]. Population total all countries: 101,434. Kon Tum, Quang Nam, Quang Ngai provinces. Also spoken in Laos. Alternate names: Hadang, Hdang, Hoteang, Roteang, Rotea, Hotea, Xodang, Xa Dang, Cadong, Tang, Kmrang. Dialects: Central Sedang, Greater Sedang, Dak Sut Sedang, Kotua Sedang, Kon Hring Sedang. Closest to Hre. Classification: Austro-Asiatic, Mon-Khmer, Eastern Mon-Khmer, Bahnaric, North Bahnaric, West, Sedang-Todrah, Sedang

More information.

Sila [slt] 840 in Viet Nam [1999 census]. Lai Chau Province, Cú Dè Xù, Khá Pé. 3 villages: Ban Xeo Hai in Xa Can Ho, Xi Thao Chai of Pa Ha, Nam Xin of Muong Nhe. Alternate names: Sida. Classification: Sino-Tibetan, Tibeto-Burman, Lolo-Burmese, Loloish, Southern, Akha, Hani

More information.

Stieng, Budeh [stt] Southern Stieng area, Binh Phuoc and Tay Ninh provinces. Alternate names: Lower Stieng, Southern Stieng. Dialects: Different enough from Bulo Stieng that intelligibility is not functional. Classification: Austro-Asiatic, Mon-Khmer, Eastern Mon-Khmer, Bahnaric, South Bahnaric

More information.

Stieng, Bulo [sti] Population total all countries: 6,059. Binh Phuoc, Lam Dong, and Tay Ninh provinces. Also spoken in Cambodia. Alternate names: Xtieng, Xa-Dieng, Budíp, Rangah, Upper Stieng, Northern Stieng. Classification: Austro-Asiatic, Mon-Khmer, Eastern Mon-Khmer, Bahnaric, South Bahnaric, Stieng-Chrau

More information.

Sui [swi] 120 in Viet Nam [2002 Edmondson]. Tuyen Quang, Chiem Hoa. Classification: Tai-Kadai, Kam-Tai, Kam-Sui

More information.

Tai Daeng [tyr] 140,000 in Viet Nam [2002]. Population total all countries: 165,000. North central Viet Nam in the area of Thanh Hoa Province, south of Sam Nuea. Also spoken in Laos, Thailand, USA. Alternate names: Red Tai, Tai Rouge, Thai Do, Thai Dang, Tai Deng, Daeng, Táy-Môc-Châu, Môc-Châu. Classification: Tai-Kadai, Kam-Tai, Be-Tai, Tai-Sek, Tai, Southwestern, East Central, Chiang Saeng

More information.

Tai Dam [blt] 699,000 in Viet Nam [2002 SIL]. Population total all countries: 763,700. Northern Viet Nam along the Red and Black rivers. Some moved south and are settled in Tung Nghia [Lam Dam],Tho Thanh [Dac Lac], Pleiku [Gia Lai], and elsewhere. Also spoken in Australia, China, France, Laos, Thailand, USA. Alternate names: Tai Noir, Thái Den, Táy-Dam, Black Tai, Tai Do. Dialects: Táy Mu'ò'i [Tai Mueai, Meuay]. Close to Song and Tai Dón, but not inherently intelligible with Tai Dón. Classification: Tai-Kadai, Kam-Tai, Be-Tai, Tai-Sek, Tai, Southwestern, East Central, Chiang Saeng

More information.

Tai Do [tyj] 300 [2002]. Northern Viet Nam. Alternate names: Tay-Jo, Tay Yo, Tay Muoi, Tay Quy Chau. Classification: Tai-Kadai, Kam-Tai, Be-Tai, Tai-Sek, Tai

More information.

Tai Dón [twh] 280,000 in Viet Nam [2002]. Population total all countries: 490,000. North Viet Nam along the Red and Black rivers. Some are settled in southern Viet Nam, mainly in Tung Nghia [Lam Dong Province]. Also spoken in China, France, Laos. Alternate names: Tai Blanc, Thái Tráng, Tai Lai, Tai Kao, Táy Khao, White Tai. Dialects: Not intelligible with Tai Dam. Lao has influenced the speech of some Tai Dón speakers. Classification: Tai-Kadai, Kam-Tai, Be-Tai, Tai-Sek, Tai, Southwestern, East Central, Chiang Saeng

More information.

Tai Hang Tong [thc] 10,000 [2002]. Northern Viet Nam. Alternate names: Hàng Tong, Tày Muòng. Dialects: Part of the Thái official ethnic community, related to White Thai, Tai Dam, Pu Thay, Tay Thanh, and Tho Da Bac. Classification: Tai-Kadai, Kam-Tai, Be-Tai, Tai-Sek, Tai, Southwestern, East Central, Chiang Saeng

More information.

Tai Thanh [tmm] 20,000 [2002]. Northern Viet Nam, Thanh Hoa and Nghe An provinces. Alternate names: Táy Thanh, Thanh, Tai Man Thanh. Dialects: Part of the Thái official ethnic community, related to White Thai, Tai Dam, Tai Hang Tong, Pu Thay, and Tho Da Bac. Classification: Tai-Kadai, Kam-Tai, Be-Tai, Tai-Sek, Tai, Southwestern

More information.

Takua [tkz] 12,768 [2000 WCD]. Quang Nam and Da Nang provinces. Alternate names: Quang Tin Katu, Langya. Dialects: Closest to Cua and Kayong. Classification: Austro-Asiatic, Mon-Khmer, Eastern Mon-Khmer, Bahnaric, North Bahnaric, East, Takua

More information.

Ta'oih, Upper [tth] 19,000 in Viet Nam [2002]. 70% monolingual. Thua Thien-Hue Province and Quang Tri Province. Alternate names: T-Oy, Tà-Oi, Tau Oi, Ta Hoi, Toi-Oi, Kantua. Dialects: Pasoom, Kamuan', Palee'n, Leem, Ha'aang [Sa'ang]. Classification: Austro-Asiatic, Mon-Khmer, Eastern Mon-Khmer, Katuic, Central Katuic, Ta'oih

More information.

Tày [tyz] 1,477,514 in Viet Nam [1999 census]. Cao Bàng, Lang Son, Hà Giang, Tuye Quang, Bác Thái, Quang Ninh, Hà Bac, and Lam Dòng provinces, central and northeastern Viet Nam near the China border. Some moved south and settled in Tung Nghia and Song Mao. Also possibly in Laos. Also spoken in France, USA. Alternate names: "Thô", Thu Lao, T'o, Tai Tho, Ngan, Phen. Dialects: Central Tày, Eastern Tày, Southern Tày, Northern Tày, Tày Trung Khanh, Thu Lao, Tày Bao Lac. Dialect continuum to Southern Zhuang in China. Close to Nung. Classification: Tai-Kadai, Kam-Tai, Be-Tai, Tai-Sek, Tai, Central

More information.

Tày Sa Pa [tys] 300 [2002 Edmondson]. Lao Cai Province, Muong Khuong District. Alternate names: Tai Sa Pa. Classification: Tai-Kadai, Kam-Tai, Be-Tai, Tai-Sek, Tai, Southwestern

More information.

Tày Tac [tyt] Northwestern Viet Nam, Muong Tâc District in eastern Son La Province. Alternate names: Tai Tac. Dialects: Related to Tai Dam, Tai Dón, Tai Daeng. Classification: Tai-Kadai, Kam-Tai, Be-Tai, Tai-Sek, Tai, Southwestern, East Central, Chiang Saeng

More information.

Tho [tou] 68,394 [1999 census]. Northern Nghe An Province, highland areas. Cuoi Cham is in Tan Hop commune, Tan Ky District. Alternate names: Cuoi, Cuoi Cham, Keo, Ho Muong Meridional. Dialects: Cuoi Cham [Uy Lo], Mon. Classification: Austro-Asiatic, Mon-Khmer, Viet-Muong, Cuoi

More information.

Thu Lao [tyl] 200 [2002 Edmondson]. Cao Bàng, Lang Son, Hà Giang, Tuye Quang, Bác Thái, Quang Ninh, Hà Bac, and Lam Dòng provinces, central and northeastern Viet Nam near the China border. Some moved south and settled in Tung Nghia and Song Mao. Also possibly in Laos. Classification: Tai-Kadai, Kam-Tai, Be-Tai, Tai-Sek, Tai, Southwestern, East Central, Chiang Saeng

More information.

Todrah [tdr] 9,142 [2000 WCD]. Kon Tum Province, northeast of Kon Tum City from Kon Hring to Kon Braih. Alternate names: Todrá, Didrah, Didra, Podra, Modra, Kodra. Classification: Austro-Asiatic, Mon-Khmer, Eastern Mon-Khmer, Bahnaric, North Bahnaric, West, Sedang-Todrah, Todrah-Monom

More information.

Trieng [stg] 15,000 [2002]. Mainly in Kon Tum and Quang Nam provinces. Alternate names: Strieng, Gie-Trieng, Tareh, Treng, Ta-Rieng, Talieng, Dgiéh, Giang Ray, Pin. Dialects: May be related to Jeh or Talieng in Laos. Classification: Austro-Asiatic, Mon-Khmer, Eastern Mon-Khmer, Bahnaric, North Bahnaric, West

More information.

Ts'ün-Lao [tsl] 10,000 [1993 Dang Nghiem Van]. Lai Chau Province, northwestern Viet Nam. Alternate names: Lao. Classification: Tai-Kadai, Kam-Tai, Be-Tai, Tai-Sek, Tai, Central

More information.

Vietnamese [vie] 65,795,718 in VIet Nam [1999 census]. Population total all countries: 67,439,139. The entire country. Also spoken in Australia, Cambodia, Canada, China, Côte d'Ivoire, Finland, France, Germany, Laos, Martinique, Netherlands, New Caledonia, Norway, Philippines, Senegal, Thailand, United Kingdom, USA, Vanuatu. Alternate names: Kinh, Gin, Jing, Ching, Viet, Annamese. Dialects: Northern Vietnamese [Tonkinese, Hanoi], Central Vietnamese [Hue], Southern Vietnamese. Numerous dialects. Classification: Austro-Asiatic, Mon-Khmer, Viet-Muong, Vietnamese

More information.

Extinct languages

Tay Boi [tas] Extinct. Was used in the major ports of French Indo-China. Alternate names: Tay Boy, Annamite French, Vietnamese Pidgin French. Classification: Pidgin, French based

Capital city:

Hanoi

Meaning country name:

[Cognate of the Chinese: 越南], "Beyond the southern border", as referred to by ancient Chinese, or "South Yue", after the Yue peoples of ancient southeast China.

Description Flag:

The flag of Vietnam, officially known as the Socialist Republic of Vietnam, is also known as "Red flag with Yellow star". This flag was adopted as the National flag of the Democratic Republic of Vietnam [North Vietnam] on November 30, 1955. It became the national flag of Vietnam following the Vietnam War on July 2, 1976.

The flag has a red background with a yellow five-pointed star in the center. There has been 2 versions of the yellow star's meaning. In the years following 1945, during the independence movement of Vietnam, red represents the struggle for independence, yellow represents the color of Vietnamese people, and the five points of the star were widely believed to represent the 5 traditional classes of people: the scholars[Si 士], the peasants[Nong 農], the craftmen[Cong 工], the merchants[Thuong 商], and the soldiers[Binh 兵]. However, after the Communist Party of Vietnam had established complete rule over North Vietnam in 1954 and South Vietnam in 1975, the yellow star was often described in political training sessions as representing the leadership of the Communist Party of Vietnam, and red represents the proletarian revolution.

The flag was designed by Nguyen Huu Tien [Vietnamese: Nguyễn Hữu Tiến], a communist revolutionary of the 1940 Cochinchina Uprising ["Nam Kỳ Khởi nghĩa"] against French colonialism, when the flag was seen on the first time. The uprising failed, and he was arrested and executed along with other leaders of the uprising.

The Western heraldic blazon is Gules, a mullet Or.

The flag of North Vietnam in the period of 1945–1955 was similar to the current flag of Vietnam but with a fatter star.

Coat of arms:

The coat of arms of Viet Nam is modelled after Communist Party symbols, including the yellow star on a red field. The cog and crops represent the cooperation of agriculture and industrial labor in the Communist model. It is similar to the coat of arms of People's Republic of China, and was adopted as the Coat of Arms of the Democratic Republic of Vietnam [North Vietnam] on November 30, 1955. It became national following reunification with South Vietnam on July 2, 1976.

Motto:

Độc lập - Tự do - Hạnh phúc

"Independence - Freedom - Happiness"

National Anthem: Tiến Quân Ca

Verse 1

Đoàn quân Việt Nam đi

Chung lòng cứu quốc

Bước chân dồn vang trên đường gập ghềnh xa

Cờ in máu chiến thắng mang hồn nước,

Súng ngoài xa chen khúc quân hành ca.

Đường vinh quang xây xác quân thù,

Thắng gian lao cùng nhau lập chiến khu.

Vì nhân dân chiến đấu không ngừng,

Tiến mau ra sa trường,

Tiến lên, cùng tiến lên.

Nước non Việt Nam ta vững bền.

The sixth line was originally: "Thề phanh thây uống máu quân thù"

Verse 2

Đoàn quân Việt Nam đi

Sao vàng phấp phới

Dắt giống nòi quê hương qua nơi lầm than

Cùng chung sức phấn đấu xây đời mới,

Đứng đều lên gông xích ta đập tan.

Từ bao lâu ta nuốt căm hờn,

Quyết hy sinh đời ta tươi thắm hơn.

Vì nhân dân chiến đấu không ngừng,

Tiến mau ra sa trường,

Tiến lên, cùng tiến lên.

Nước non Việt Nam ta vững bền.

English translation

Verse 1

Armies of Vietnam, forward!

With the single determination to save the Fatherland,

Our hurried steps resound on the long and arduous road.

Our flag, red with the blood of victory, bears the spirit of the country.

The distant rumbling of the guns mingles with our marching song.

The path to glory passes over the bodies of our foes.

Overcoming all hardships, together we build our resistance bases.

Ceaselessly for the People's cause let us struggle,

Let us hasten to the battlefield!

Forward! All together advancing!

Our Vietnam is strong, eternal.

The sixth line was originally: "We swear to flay the enemies and drink their blood" This was changed to current wordings in 1955 by the Fifth Plenum of the First National Assembly.

Verse 2

Soldiers of Vietnam, forward!

The gold star afluttering

Leading the people of our native land out of misery and suffering.

Let us join our efforts in the fight to build a new life.

Arise and break these chains.

For too long have we swallowed our hatred.

Be ready for all sacrifices and life will be radiant.

Ceaselessly for the People's cause, let us struggle,

Let us hasten to the battlefield!

Forward! All together advancing!

Our Vietnam is strong, eternal.

Internet Page: www.chinhphu.vn

www.vietnam.com

www.vietnamtourism.com

Vietnam in diferent languages

eng | ast | cat | ces | cor | dan | dsb | est | eus | fao | fin | fur | glg | hau | hsb | hun | ibo | ina | jav | jnf | nld | nor | oci | roh | ron | rup | scn | slk | slv | sme | spa | srd | swa | swe | tur | vor | wln | zza: Vietnam

crh | gag | kaa | uzb: Vyetnam / Вьетнам

deu | ltz | nds: Vietnam / Vietnam

bre | frp: Viêt Nam

csb | pol: Wietnam

cym | fry: Fietnam

ind | msa: Vietnam / ۏيتنام

ita | lld: Viet Nam; Vietnam

kin | run: Viyetnamu

mol | slo: Vietnam / Виетнам

afr: Viëtnam

arg: Bietnam; Viet Nam

aze: Vyetnam / Вјетнам

bam: Wiyɛtinamu

bos: Vijetnam / Вијетнам

epo: Vjetnamo; Vjetnamio

fra: Viêt Nam; Viet Nam; Vietnam; Viêtnam

gla: Bhiet-Nam; Bhietnam

gle: Vítneam / Vítneam

glv: Yn Vietnam

hat: Vyetnam

hrv: Vijetnam

isl: Víetnam

kmr: Vîêtnam / Виетнам / ڤیێتنام ; Vêtnam / Ветнам / ڤێتنام

kur: Viyetnam / ڤیەتنام

lat: Vietnamia

lav: Vjetnama

lim: Viëtnam; Vietnam

lin: Vietnami; Vietnam

lit: Vietnamas

mlg: Vietnama

mlt: Vjetnam

mri: Whitināmu

nrm: Vyitename

pap: Viètnam

por: Vietname / Vietnã

que: Witnam

rmy: Vyetnam / व्येत्नाम

smg: Vietnams

smo: Viatename

som: Fiyetnaam

sqi: Vietnami

szl: Wjetnam

tet: Vietname

tgl: Byet-Nam; Biyetnam

ton: Vietinemi

tuk: Wýetnam / Вьетнам

vie: Việt Nam

vol: Vietnamän

wol: Wiyetnaam

abq | alt | che | chm | chv | kbd | kir | kjh | kom | krc | kum | mon | oss | rus | tyv | udm: Вьетнам [V'jetnam]

bul | mkd: Виетнам [Vietnam]

bak: Вьетнам / Vyetnam

bel: В’етнам / Vietnam; Віетнам / Vijetnam

kaz: Вьетнам / Vyetnam / ۆيەتنام

srp: Вијетнам / Vijetnam

tat: Вьетнам / Vietnam

tgk: Виетнам / ویتنم / Vietnam

ukr: В’єтнам [V’jetnam]

ara: فييتنام [Fiyītnām]; فيتنام [Fiyatnām]; الفييتنام [al-Fiyītnām]; الفيتنام [al-Fiyatnām]

fas: ویتنام / ویتنام / Viyetnâm

prs: ویتنام [Vētnām]

pus: وېتنام [Wetnām]

uig: ۋيېتنام / Wyétnam / Вьетнам

urd: ویتنام / ویتنام [Viyatnām]; ویٹنام [Viyaṫnām]

div: ވިއެޓްނާމް [Vi'eṫnām]; ވިއެޓުނާމު [Vi'eṫunāmu]

heb: ויאטנם [Vî'eṭnam]; ויאטנאם [Vî'eṭnâm]; ויטנם / וייטנם [Vyeṭnam]; וייטנאם [Vyeṭnâm]

lad: ב'ייטנאם / Vietnam

yid: װיעטנאַם [Vyetnam]

amh: ቪየትናም [Viyätnam]

ell-dhi: Βιετνάμ [Vietnám]

ell-kat: Βιετνάμ [Vietnám]; Βιὲτ-Νάμ [Vièt-Nám]

hye: Վյետնամ [Vyetnam]; Վիետնամ [Vietnam]

kat: ვიეტნამი [Vietnami]

hin: वियतनाम [Viyatnām]; विअतनाम [Viatnām]; वीतनाम [Vītnām]

nep: भियतनाम [Bʰiyatnām]

ben: ভিয়েতনাম [Bʰiyetnām]

pan: ਵੀਅਤਨਾਮ [Vīatnām]

kan: ವಿಯೆಟ್ನಾಮ್ [Viyeṭnām]

mal: വിയറ്റ്നാം [Viyaṟṟnāṁ]

tam: வியட்நாம் [Viyaṭnām]

tel: వియత్నాం [Viyatnāṁ]; వియత్నామ్ [Viyatnām]

zho: 越南 [Yuènán]

yue: 越南 [Yuhtnàahm]

jpn: ヴィエトナム [Vietonamu]; ベトナム [Betonamu]

kor: 베트남 [Beteunam]

bod: ཝའི་ནམ་ [Wa'i.nam.]; ཡོས་ནན་ [Yos.nan.]; ཡོ་ནན་ [Yo.nan.]

dzo: བེཊ་ནཱམ་ [Beṭ.nām.]

mya: ဗီယက္နမ္ [Biyeʿnã]

tha: เวียดนาม [Wiyatnām]

lao: ຫວຽດນາມ [[h]Wẏatnām]

khm: វៀតណាម [Vietṇām]; យៀកណាម [Yiekṇām]

Trung tá Phạm Văn Ðính chỉ huy trưởng Trung đoàn 56 đầu hàng tại căn cứ Tân Lâm [Camp Carroll] Quảng Trị, trong mùa hè đỏ lửa, tháng 4 -1972. Trung đoàn 56 là một đơn vị của sư đoàn 3 BB, tư lệnh sư đoàn là tướng Vũ Văn Giai.

-------

Một Quân Ðội Bị Bỏ Quên: Anh hùng

và Bội Phản Trong Quân Ðội VNCH

Vietnam's Forgotten Army: Heroism and Betrayal in the ARVN

“Một Quân Ðội Bị Quên: Anh Hùng và Bội Phản Trong Quân Ðội VNCH”, là một cuốn sách viết về hai người lính và binh nghiệp của họ trong cuộc chiến Việt Nam. Hai người lính - trong trường hợp này là hai sĩ quan - Trung Tá Phạm Văn Ðính và Thiếu Tá Trần Ngọc Huế. Trung Tá Ðính và Thiếu Tá Huế, hai ngôi sao sáng đang lên của quân lực VNCH. Hai người đang xả thân chiến đấu chống lại một chủ nghĩa mà họ thù ghét từ lúc mới lớn. Nhưng vào những giờ cuối cùng trong đời binh nghiệp, hai người chọn hai lối đi khác nhau: Thiếu Tá Huế chiến đấu đến viên đạn cuối cùng rồi bị bắt làm tù binh; Trung Tá Ðính, dưới áp lực của địch, đầu hàng để khỏi bị bắt làm tù binh.

Tình tiết trong “Một Quân Ðội Bị Quên” giống như một cuốn tiểu thuyết, nhưng tất cả đều sự thật; đều có thể kiểm chứng được. Ðường binh nghiệp của Trung Tá Ðính và Thiếu Tá Huế gần như đi song song với nhau: cả hai là sĩ quan tác chiến; đều là chỉ huy trưởng những đơn vị vang tiếng của quân lực VNCH. Và đoạn cuối binh nghiệp của cả hai cũng giống nhau, khi bị chấm dứt trong hai trận đánh khốc liệt nhất của chiến tranh Việt Nam: Thiếu Tá Huế trong trận hành quân Lam Sơn 719 năm 1971; Trung Tá Ðính vào Mùa Hè Ðỏ Lửa năm 1972.

Trung Tá Phạm Văn Ðính tốt nghiệp khóa 9 trường Liên Trường Võ Khoa Thủ Ðức; Thiếu Tá Trần Ngọc Huế, khóa 18 trường Võ Bị Quốc Gia Ðà Lạt. Ra trường hai người về phục vụ ở miền Trung - nơi sanh ra và lớn lên của Huế và Ðính. Ðính phục vụ ở tiểu đoàn 3/ trung đoàn 3/ sư đoàn 1 Bộ Binh; Huế, TÐ1/ Tr.Ð 1/ SÐ 1BB. Sau vài năm nếm mùi binh lửa ở vị trí thấp nhất của một sĩ quan mới ra trường, cả hai được hoán chuyển về đơn vị mới, với nhiều cơ hội thăng tiến hơn. Ðầu năm 1965, Thiếu Tướng Nguyễn Văn Chuân, tư lệnh sư đoàn 1BB, quyết định thành lập một đại đội xung kích, có khả năng phản ứng nhanh để đáp ứng những trường hợp khẩn cấp ở Vùng I. Ðại đội này còn phải có khả năng trinh sát như một đại đội thám báo/ viễn thám của sư đoàn. Ðại đội tân lập đó được đặt tên Hắc Báo, nằm dưới quyền chỉ huy trực tiếp của tư lệnh sư đoàn. Và Trung Úy [lên đại úy vài tháng sau đó] Ðính được danh dự chọn làm chỉ huy trưởng đầu tiên.

Ðại đội Hắc Báo của sư đoàn 1BB có lẽ là một trong những đơn vị cấp đại đội được nhắc đến tên nhiều nhất trong quân lực VNCH. Thành hình vào tháng 2-1965, đại đội có năm trung đội tác chiến [năm 1968 có sáu trung đội]; có một đơn vị không vận cơ hữu ứng trực 24 tiếng đồng hồ một ngày, gồm năm trực thăng chuyên chở và hai trực thăng võ trang yểm trợ. Ðại đội có một toán cố vấn Mỹ và Úc Ðại Lợi đi kèm. Sự có mặt của các cố vấn ở cấp đại đội cho thấy sự quan trọng của đơn vị này: thông thường cố vấn chỉ có mặt ở cấp tiểu đoàn trở lên. Từ lúc thành hình cho đến ngày VNCH thất thủ, đại đội Hắc Báo chưa bao giờ thất bại với những công tác giao phó. Từ những công tác giải cứu phi công bị rớt trong lòng đất địch, cho đến những cuộc đột kích vào những binh trạm của CSBV ở thung lũng A Shau, ở Co Roc, hay xa hơn bên kia biên giới Lào. Ðại Tướng Creighton Abrams, tư lệnh MACV, nhiều lần nhắc đến tên đại đội Hắc Báo trong những buổi họp tham mưu cuối tuần [ghi lại trong The Abrams Tapes, của Lewis Sorley]. Ít có một đại đội nào của quân lực VNCH có danh tiếng vang tận đến Bộ Quốc Phòng Mỹ ở Hoa Thịnh Ðốn như đại đội Hắc Báo.

Cuối năm 1971, trong cao điểm của chương trình Việt Nam Hóa, phó giám đốc Nha Nghiên Cứu và Biến Chế của Bộ Quốc Phòng, Leonard Sullivan - đang làm việc trực tiếp cho Tổng Trưởng Quốc Phòng Melvin Laird - sang Việt Nam điều nghiên một kế hoạch ít tốn kém để ngăn chận đường xâm nhập Hồ Chí Minh. Trong lần viếng thăm Trung Tướng Hoàng Xuân Lãm và Thiếu Tướng Phạm Văn Phú vào trung tuần tháng 10-1971, Sullivan cho biết Tổng Trưởng Laird đã thông báo là Không Quân Hoa Kỳ sẽ còn tài chánh để tiếp tục giội bom ngăn chận bằng B-52 vào năm tới. Thay vào đó, Bộ Quốc Phòng Mỹ đề nghị một phương cách ngăn chận khác là dùng những đại đội như đại đội... Hắc Báo để đột kích những binh trạm của CSBV trên đường Hồ Chí Minh! Tiếp theo, Sullivan đề nghị quân đoàn I nên lập thêm vài đại đội Hắc Báo nữa và đưa vào Vùng II để đột kích những binh trạm ở vùng ba biên giới Việt-Miên-Lào.

Nhưng hai vị tư lệnh quân đoàn và sư đoàn cho biết họ chỉ có thể thực hiện lời yêu cầu nếu có lệnh từ Bộ Tổng Tham Mưu VNCH. Hơn nữa, nhân sự của đại đội Hắc Báo không phải dễ có. Trung Tá Nguyễn Xuân Lộc, trưởng Phòng 2 Sư Ðoàn 1BB, cho biết nhân sự của Hắc Báo đến từ hai đại đội thám báo của trung đoàn 3 và 54. Nghĩa là hai trung đoàn này không có đại đội thám báo như hai trung đoàn 1 và 2 của SÐ 1BB, để có chỗ cho nhân sự của đại đội Hắc Báo. Tóm lại, lập ra một đại đội như đại đội Hắc báo không phải là chuyện đơn giản [Ðọc thêm: Ðiện tín của Trung Tướng Welborn G. Dolvin, tư lệnh Quân Ðoàn XXIV, gởi Ðại Tướng Creighton Abrams, tư lệnh MACV. Secret DNG 2997 Eyes Only, 20 October 1971. Subject: Visit to MR 1 of Mr. Leonard Sullivan; về vai trò của phó giám đốc Leonard Sullivan, đọc Bernard C. Nalty, The War Agaisnt Truck]. Liên hệ và thành tích của Ðính với đại đội thiện chiến và lừng danh như Hắc Báo, làm độc giả khó giải thích được hành động đầu hàng CSBV sau này của ông.

Trong thời gian Ðính chỉ huy đại đội Hắc Báo, Trung Úy Huế, sau khi tốt nghiệp khóa sình lầy ở Mã Lai Á, được về làm sĩ quan tùy viên cho Tướng Chuân ở Sư Ðoàn 1BB. Cùng phục vụ cho một vị tư lệnh, Ðính và Huế thường gặp nhau, tìm hiểu về nhau. Sau những biến động liên tục ở miền Trung năm 1966; sau nhiều lần tư lệnh của Quân Ðoàn I và Sư Ðoàn 1 BB bị thay đổi, nhiệm sở của Ðính và Huế cũng bị thay đổi theo, nhưng thay đổi theo chiều hướng khả quan.

Khi Chuẩn Tướng Ngô Quang Trưởng về coi SÐ 1 BB, ông đề bạt Ðính về làm tiểu đoàn trưởng TÐ 2/ Tr.Ð 3, kiêm luôn quận trưởng Quảng Ðiền. Nhiệm vụ của Thiếu Tá Ðính lúc đó là vừa đáng giặc, vừa bình định. Về phần Huế, dù có chọn lựa để được thuyên chuyển một đơn vị không tác chiến, để hưởng thụ một đời sống gia đình [vừa mới lấy vợ], anh xin đổi về một đơn tác chiến: đại đội Hắc Báo. Về làm đại đội phó Hắc Báo được chừng hai tháng thì Tướng Trưởng bổ nhiệm Huế làm đại đội trưởng, thay vào chỗ của Ðính. Một lần nữa, Huế và Ðính lại làm việc chung cho một ông thầy, cùng ở chung một sư đoàn. Sự liên hệ, quen biết liên tục đó làm tăng thêm ngỡ ngàng về sau, sau khi hai người trở thành kẻ thù - dù kẻ thù trong yên lặng.

Trong hai năm 1968 và 1969, phục vụ ở Sư Ðoàn 1BB, đường binh nghiệp của Trung Tá Ðính và Thiếu Tá Huế được thăng hoa. Hai đơn vị của Huế và Ðính có công tiếp cứu Bộ Tư Lệnh Sư Ðoàn 1 BB của Tướng Trưởng, và một phần nào đó, có công giải tỏa thành nội và dựng lại lá cờ VNCH ở kỳ đài Ðại Nội vào trận Mậu Thân 1968. Dựa vào những gì hai nhân vật chánh trong tác phẩm kể lại, TÐ2/ 3 của Ðính là đơn vị triệt tiêu những điểm kháng cự cuối cùng của cộng sản ở kỳ đài; và đại đội Hắc Báo là đơn vị bảo vệ bộ tư lệnh Sư Ðoàn 1 BB trong giờ phút kịch liệt nhất của trận Mậu Thân. Cũng trong trận này, liên hệ của hai người gắn chặt nhau hơn khi tiểu đoàn 2/3 và đại đội Hắc Báo cùng được giao nhiệm vụ chung là giải tỏa một góc chiến trường của thành nội Huế.

Năm 1969, Trần Ngọc Huế bây giờ mang thiếu tá, rời đại đội Hắc Báo về coi tiểu đoàn 2/2; trong khi đó Ðính đã là trung tá, vẫn còn coi tiểu đoàn 2/3. Năm 1969 tiểu đoàn của Trung Tá Ðính liên quan đến một trận đánh mãnh liệt, nhưng không được bao nhiêu báo chí nhắc đến: Trận Ðộng Ấp Bia - mà báo chí và các quân nhân tham dự đặt cho một tên rất biểu tượng là Ðồi Hamburger Hill [Thịt Bằm]. Theo báo chí và phần lớn sách sử về chiến tranh Việt Nam, trận Hamburger Hill kết thúc khi lính của một trong ba tiểu đoàn Nhảy Dù Mỹ - sau hơn 10 ngày giao chiến ác liệt - triệt tiêu những lô cốt cuối cùng của trung đoàn 29 CSBV trên đỉnh đồi cao 937 thước và làm làm chủ ngọn đồi.

Nhưng theo tác giả Wiest, và theo một số sử liệu chúng ta có thể tìm được, thì tiểu đoàn 2/ trung đoàn 3 của Trung Tá Ðính là đơn vị lên được đỉnh đồi trước nhất. Trận đánh này, lúc khởi đầu, chỉ có một tiểu đoàn Nhảy Dù Mỹ phụ trách, nhưng sau hơn một tuần quần thảo, bộ tư lệnh Sư Ðoàn 101 Nhảy Dù quyết định lấy ngọn đồi bằng mọi giá. Tướng Trưởng, trong tinh thần hợp tác Việt-Mỹ, gởi tiểu đoàn 2/3 của Trung Tá Ðính để phụ lực vào cuộc tấn công cuối cùng. Bốn tiểu đoàn đánh bốn hướng từ chân đồi lên, và lính của tiểu đoàn 2/3 có mặt trên cao điểm của đỉnh đồi trước nhất. Trong tác phẩm, tác giả Wiest trích lời của Ðại Tướng Abrams trong buổi họp tham mưu ở MACV ngày 24 tháng 5-1969. Tướng Abrams nói tuy các cơ quan truyền thông nói là lính Dù Mỹ chiến được ngọn đồi, nhưng ông có tin riêng nói lính VNCH là đơn vị được vinh dự đó [Tác giả Wiest trích lời của Abrams trong The Abrams Tapes của tác giả Lewis Sorley].

Cũng trong buổi họp đó, Tướng Abrams có nhắc lại chuyện đại đội Hắc Báo và trận đánh chung quanh kỳ đài thành nội Huế năm 1968]. Ðiều đáng tiếc, tác giả Wiest kết luận, là đơn vị VNCH không được tuyên dương như sự thật đã xảy ra.

Sau trận Hamburger Hill, Trung Tá Ðính về làm sĩ quan hành quân cho bộ tư lệnh Sư Ðoàn 1BB Tiền Phương [Ðây là một đơn vị gồm trung đoàn 2/ SÐ1BB và một lữ đoàn TQLC VNCH, được lập ra để trám vào chỗ của những đơn vị TQLC Mỹ rút đi trong chương trình Việt Nam Hóa. Ðơn vị này nằm dưới quyền chỉ huy của Ðại Tá Vũ Văn Giai, tư lệnh phó sư đoàn]. Thiếu Tá Huế thì vẫn coi tiểu đoàn 2, trung đoàn 2, đóng quân sát vùng giới tuyến. Là một đơn vị nằm dưới quyền điều khiển của SÐ1 BB Tiền Phương, con đường binh nghiệp của Huế và Ðính lại gặp nhau. Tháng 5-1970, Tướng Trưởng yêu cầu Ðại Tá Giai đưa Trung Tá Ðính về trung đoàn 54/ SÐ1BB với chức vụ trung đoàn phó. Trong khi đó Huế và tiểu đoàn 2/2 vẫn hoạt động ở hướng Bắc Ðông Hà.

Ở chương 4 của tác phẩm, chương nói về thành tích của Huế và Ðính trong năm 1968, tác giả Andrew Wiest đặt tên là, “Thời Của Những Người Hùng.” Chương 4 ghi lại một số dữ kiện để đưa độc giả đến hai chương nòng cốt 8 và 9, làm tiền đề cho quyển sách: anh hùng và bội phản. Chương 8 “Shattered Lives and Broken Dreams: Operation Lam Son 719,” nói về giấc mơ chiến thắng của Huế bị tan vỡ - và những mảnh vụn của cuộc đời theo sau đó. Và chương 9, “The Making of a Traitor,” nói về sự phản bội của Trung Tá Ðính khi ông đầu hàng cộng sản vào năm 1972 trong trận Mùa Hè Ðỏ Lửa. Ở chương này, tác giả Wiest đã cố gắng giải thích những sự kiện và hoàn cảnh chung quanh quyết định đầu hàng của Trung Tá Ðính.

Giấc mơ chiến thắng của Thiếu Tá Trần Ngọc Huế tan vỡ vào Mùa Xuân năm 1971 ở Hạ Lào. Ðầu tháng 2-1971, khi cuộc hành quân Lam Sơn 719 đánh qua những căn cứ hậu cần của CSBV trên đường xâm nhập Hồ Chí Minh xảy ra, đơn vị của Thiếu Tá Huế vẫn còn hoạt động ở vùng phi quân sự, và trung đoàn 54 của Trung Tá Ðính vẫn lo an ninh ở phía Nam cố đô Huế. Mặc dù Sư Ðoàn 1BB là một trong ba lực lượng chính của cuộc hành quân, trong thời gian đầu BTL Sư Ðoàn 1BB chỉ sử dụng hai trung đoàn. Nhưng đến cuối tháng 2, tình hình thay đổi bất lợi ở mặt trận Hạ Lào.

Sau cuộc hội thảo với Tổng Thống Thiệu ở Sài Gòn ngày 28 tháng 2, Tướng Hoàng Xuân Lãm quyết định thay Sư Ðoàn Nhảy Dù bằng Sư Ðoàn 1BB, làm đơn vị chính đánh vào Tchepone. Ngày 2 tháng 3 đơn vị của Huế, TÐ 2/2; TÐ 3/2; và một ban tiền trạm của trung đoàn 4 được trục thăng vận đến Khe Sanh để chuẩn bị nhảy vào Tchepone. Sau khi các tiểu đoàn của trung đoàn 1 liên tiếp thiết lập các cứ điểm dây chuyền Lolo, Liz và Sophia ở hướng Nam dẫn về Tchepone để chuẩn bị cho mục tiêu chánh. Ngày 6 tháng 3, TÐ 2 và 3 của trung đoàn 2 nhảy vào Tchepone theo đúng lịch trình của kế hoạch. Hơn 120 trực thăng đưa hai tiểu đoàn 2/2 và 3/2 vào cứ điểm - một bãi đáp trực thăng - có tên là Hope ở hướng Bắc của Tchepone. Chỉ gặp một vài kháng cự nhỏ sau khi đổ quân, tiểu đoàn của 2/2 của Thiếu Tá Huế bung ra lục soát và tiến vào Tchepone. Ðến ngày 8, tiểu đoàn 2/2 báo cáo họ đã nằm bên trong thị trấn. Sau hai ngày lục soát, thay vì hai tiểu đoàn sẽ được trực thăng vận ra khỏi Tchepone như kế hoạch nguyên thủy, Tướng Lãm ra lệnh cho tiểu đoàn của Huế tiến sâu về phía nam, vượt qua sông Xe Pone, rồi hành quân lục soát về hướng các cứ điểm Sophia, Liz, và LoLo.

Tại đây họ sẽ nhập chung với quân của trung đoàn 1, rồi cả hai trung đoàn sẽ được trực thăng vận về khu vục đường 914 ở để phá hủy binh trạm 33. Sau khi hành quân ở đó từ bảy đến mười ngày, Sư Ðoàn 1 BB sẽ theo thứ tự rút về biên giới Việt Nam. Tại sao lại có sự thay đổi trái ngược như vậy? Tại sao không “nhảy vào Tchepone... đái một cái rồi nhảy ra...” như những gì báo chí đã viết về mục đích của cuộc đột kích vào Tchepone như chúng ta thường đọc qua? Theo tác giả Wiest, phấn khởi vì những chống trả yếu ớt của địch ở chung quanh Tchepone, Tướng Lãm quyết định kéo dài nhiệm vụ của trung đoàn 1 và 2 thêm 10 ngày nữa. Ðây không phải là ý kiến riêng của Tướng Lãm. Những tài liệu giải mật sau này cho thấy, ba ngày sau khi quân VNCH đặt chân xuống Tchepone, Tướng Lãm bay về Sài Gòn họp với Tổng Thống Thiệu và Ðại Tướng Cao Văn Viên. Trong buổi họp ngày 9 tháng 3, Tổng Thống Thiệu muốn TQLC và Sư Ðoàn 1BB bỏ ra bảy đến 10 ngày hành quân ở khu vực đường 914/ binh trạm 33, một vị trí khoảng chín cây số Tây Nam căn cứ Bản Ðông/ A Loui trên đường 9 [Ðiện văn, Top Secret MAC 02455 Eyes Only, Ðại Tướng Abarms gởi Trung Tướng Sutherland, 9 March 1971; điện văn, Top Secret QTR 0306 Eyes Only, Trung Tướng Sutherland gởi Ðại Tướng Abarms, 10 March 1971].

Ngày 11, từ bãi đáp Liz, tiểu đoàn 2/2 của Huế được trực thăng vận đến bãi đáp Brown ở khu vực đường 914. Tại đây tiểu đoàn lục soát về phía Nam cho đến ngày 14. Nhưng ngày 14 tháng 3 cũng là ngày địch quân đồng loạt phản công trên mọi hướng. Ðến hôm đó, CSBV đã tụ đủ quân để tấn công liên tục vào tất cả căn cứ hỏa lực hay bãi đáp ở phía Nam đường 9. Ở phía Nam đường 9 - mặt trận của Sư Ðoàn 1 BB và Lữ Ðoàn 147 TQLC - Cộng quân có Sư Ðoàn 2 và 324B, cộng với hai binh trạm [một binh trạm tương đương một trung đoàn], một số quân hơn là đủ để ngăn chận mọi kế hoạch rút quân của VNCH. Từ sáu giờ sáng ngày 14, cứ điểm LoLo và chung quanh phía Nam Tchepone, bốn tiểu đoàn của trung đoàn 1 bị CSBV tấn công liên tục.

Ðến ngày 17, trung đoàn quyết định phải di tản. Tiểu đoàn 4/1 ở lại chận hậu cho ba tiểu đoàn kia được trực thăng vận khỏi mặt trận. Khi đến lượt TÐ 4/1 di tản, trung đoàn phải yêu cầu B-52 đánh bom cách vị trí tiểu đoàn chừng 500 mét [so với khoảng an toàn thông thường là 1,000-1,500 mét] để ngăn chận những đợt tấn công của Cộng quân, hầu có thì giờ lên trực thăng. Nhưng tiểu đoàn chỉ có 83 quân nhân thoát khỏi LoLo; tiểu đoàn phó và tiểu đoàn trưởng thì ở lại LoLo vĩnh viễn. Cùng ngày, ở khu vực đường 914, bốn tiểu đoàn của trung đoàn 2 cũng chuẩn bị rời mặt trận. Ngày 18, TÐ 5/2 được bốc về Khe Sanh trước, trong khi ba tiểu đoàn 2, 3, và 4 được lệnh di chuyển theo hướng Ðông về cứ điểm Delta I để tiếp tục được di tản. Trên đường về Delta I, ba tiểu đoàn chạm địch liên tục. Khi biết không thể tiến về điểm hẹn ở Delta I, Huế cho tiểu đoàn nằm lại tại một cao điểm và dàn quân ra chuẩn bị tử thủ.

Ðêm 19, Cộng quân tấn công bằng pháo và hỏa tiễn trước, tiếp theo đó là quân bộ binh có trang bị súng phun lửa ồ ạt xung phong. Trưa ngày 20, trung đoàn xin Bộ Tư Lệnh Tiền Phương ở Khe Sanh, bằng mọi cách phải cho trực thăng phải hạ cánh di tản ba tiểu đoàn còn lại trước khi họ bị tiêu diệt. Nhưng với gần 1,400 phi vụ trực thăng võ trang; 11 phi vụ B-52; và 270 phi vụ oanh tạc chiến thuật trong ngày, hỏa lực đó chỉ đủ giảm áp lực của địch đủ để trực thăng đáp xuống bốc được tiểu đoàn 3. Tiểu đoàn 2 và 4 phải chờ những phi vụ di tản ngày hôm sau. Nhưng ngày ngày hôm sau là một ngày quá trễ cho Huế và những quân nhân còn lại.

Trong cao điểm của những cuộc tấn công đêm đó, Huế bị trúng đạn súng cối và ngất lịm. Trong lúc loa phóng thanh của địch vang dội những lời kêu gọi đầu hàng, Bộ Chỉ Huy Sư Ðoàn ra lệnh cho tiểu đoàn 2/2 phải đánh mở đường máu để di tản. Khi lính của Huế chuẩn bị đến khiêng ông đi, Thiếu Tá Huế từ chối, biết rằng mình sẽ là một gánh nặng cho toán quân rút đi. Huế ra lệnh cho họ đánh mở đường máu rời mặt trận. Tiểu Ðoàn Phó Nguyễn Hữu Cước chào vĩnh biệt Huế trước khi dẫn toán quân 60 người còn lại đánh mở đường máu rút quân. Vài phút sau, Huế trở thành một trong những tù binh cao cấp bị bắt tại mặt trận Hạ Lào. [Theo lời Thiếu Tá Huế kể lại, sau khi thành công nhảy vào Tchepone, ông được đặc cách vinh thăng trung tá. Chuẩn Tướng Phạm Văn Phú trực tiếp chuyển tin đó dến ông. Sau khi bi bắt làm tù binh, Thiếu Tá Huế khai chức vụ ông là thiếu tá. Nhưng sĩ quan thẩm vấn của CSBV nói ông đã là trung tá, theo những gì họ nghe được trên hệ thống truyền tin của loan truyền ngoài mặt trận của VNCH]

Ở bên kia biên giới, Trung Tá Ðính theo dõi tất cả diễn biến. Trong những ngày cuối cùng của hành quân Lam Sơn 719, Ðính đưa tiểu đoàn 2 của trung đoàn 54 đến Khe Sanh để yểm trợ và dóng cửa căn cứ Khe Sanh. Nhìn những chiến tích - và chiến bại - của Lam Sơn 719, Ðính suy nghĩ nhiều về một cuộc chiến không tương lai, và thân phận của những quân nhân trong cuộc chiến. Cảm nghĩ đó, tác giả Wiest thuật lại theo những gì Trung Tá Ðính kể.

Trong chương 9, “The Making of A Traitor,” tác giả Wiest viết sơ qua về cuộc tổng tấn công của CSBV vào mùa Hè năm 1972, nhưng tác giả viết sâu hơn khi nói về hoàn cảnh chung quanh việc Trung Tá Ðính đầu hàng. Dựa vào những cuộc phỏng vấn với các cố vấn của trung đoàn và sư đoàn có mặt tại chiến trường; dựa vào các nhân vật - những sĩ quan trong ban tham mưu của trung đoàn 56/SÐ 3BB - còn sống, như Chuẩn Tướng Vũ Văn Giai, Trung Tá Trung Ðoàn Phó Vĩnh Phong; Ðại Úy Nguyễn Ðình Nhu, trung đoàn 56; Trung Úy Mai Xuân Tiểm, ban 3 trung đoàn; Thiếu Tá Tôn Thất Mãn, tiểu đoàn trưởng TÐ 1/56... Với những lời kể của nhân chứng, Andrew Wiest viết lại hoàn cảnh đưa đến quyết định đầu hàng tập thể của trung đoàn 56 tại căn cứ Carroll. Nhưng những gì Trung Tá Ðính thuật lại sau cuộc chiến có phải là những lý do để chạy tội? Ðính và hơn 600 quân nhân của trung đoàn 56/ SÐ3BB phải đầu hàng vì không còn lối thoát, vì bị bỏ rơi, hay chính Trung Tá Ðính là người đã vẽ cho họ một bức tranh bi đát, rồi thuyết phục họ đầu hàng? Mỗi độc giả sẽ là một chánh án đối với Trung Tá Ðính, sau khi thẩm định sự kiện và hoàn cảnh được trình bày trong sách.

Người điểm sách này xin nói trước: trước khi đọc tác phẩm Vietnam's Forgotten Army, người viết đã có một định kiến về hành động đầu hàng của Trung Tá Ðính: đó là hành động của một sĩ quan chủ bại, chưa đánh đã chạy. Và sau khi đọc tác phẩm, người viết vẫn không hoàn toàn đồng ý với lý do đầu hàng của ông trung tá: Thông cảm? Có. Chấp nhận? Không!

Gần nửa năm sau cuộc hành quân Lam Sơn 719, để gia tăng quân số thay vào khoảng trống của các đơn vị Mỹ rút quân, tháng 10-1971 Bộ Tổng Tham Mưu thành lập Sư Ðoàn 3 Bộ Binh. Sư đoàn tân lập này chỉ có một trung đoàn làm rường cột chánh, hai trung đoàn còn lại là lính thuyên chuyển từ các đơn vị khác, tân binh tuyển mộ từ các lực lượng Nghĩa Quân, Nhân Dân Tự Vệ, hay một đôi khi là những quân nhân tòng phạm được ân xá để trở lại quân ngũ. Trong ba trung đoàn 2, 56 và 57 của Sư Ðoàn 3BB, chỉ có trung đoàn 2 lấy ra từ Sư Ðoàn 1BB, là đơn vị có kinh nghiệm chiến trường lâu nhất. Với một sư đoàn như vậy, không vị sĩ quan nào muốn nhận chức sư đoàn trưởng.

Sau cùng, Chuẩn Tướng Vũ Văn Giai nhận chức tư lệnh sư đoàn. Theo lời ông kể, ông là một “tư lệnh kém may mắn của một sư đoàn không không ai muốn nhận.” Và khi tìm sĩ quan về chỉ huy trung đoàn, Tướng Giai tìm những thuộc viên cũ đã làm việc chung với ông: Trung Tá Ðính được mời về làm chỉ huy trưởng trung đoàn 56.

Cuối năm 1971 đầu năm 1972, quân đội Hoa Kỳ đã rút khỏi Vùng I. Còn lại chỉ là những đơn vị tiếp liệu và cố vấn. Hơn 80 ngàn lính TQLC Hoa Kỳ có mặt ở Vùng I vào giữa năm 1969, bây giờ chỉ còn khoảng 500. Ðể phòng thủ năm tỉnh của Vùng I, Tướng Hoàng Xuân Lãm cho SÐ 1BB giữ phía Tây thành phố Huế; SÐ 2BB giữ ba tỉnh ở phía Nam; và sư đoàn yếu nhất, SÐ 3 BB, được giao nhiệm vụ trấn giữ hai hướng Bắc và Tây Quảng Trị. Trung đoàn 57 phụ trách bên phải quốc lộ 1, hướng Bắc Cửa Việt; trung đoàn 2, bên trái quốc lộ 1, Bắc Cam Lộ; và, trung đoàn 56, phía Nam đường 9, gần những căn cứ Khe Gió, Carrol, Mai Lộc. Ðể yểm trợ và phụ giúp thêm cho SÐ 3BB, Vùng I cho hai lữ đoàn TQLC đóng ở những tiền đồn dọc theo vòng cung Tây Nam đường 9, gần biên giới Lào, như là vòng đai phòng thủ đầu tiên cho trung đoàn 56. Vì trung đoàn 56 còn mới, để tiếp tục huấn luyện các tiểu đoàn tân lập của Tr./ Ð 56, và tránh tình trạng đóng quân ù lì một chỗ, Tướng Giai cho thay đổi vị trí của hai trung đoàn 2 và 56 theo chu kỳ: trung đoàn này đến vùng trách nhiệm của trung đoàn kia, và ngược lại. Ðó là lối bày binh và trận liệt ở Vùng I khi CSBV đồng loạt tấn công - và CSBV tấn công vào ngay thời điểm bất ngờ và nguy hiểm nhất.

Chín giờ sáng ngày 30 tháng 3-1972 Tr./ Ð 2 và 56 hoán chuyển trại và vùng trách nhiệm. Tr./ Ð 56 của Ðính từ căn cứ C2 ở Bắc Cam Lộ di chuyển về hướng Nam, thay thế Tr./ Ð 2 ở căn cứ Carroll, căn cứ hỏa lực Fuller và Khe Gió. Mười một giờ ba mươi, khi đoàn quân còn đang di chuyển, một số chưa kịp qua sông [sông Cam Lộ, trên đầu đường 9], chỉ có một đại đội tác chiến và đại chỉ huy vừa vào trong căn cứ Carroll thì địch quân tấn công. Pháo 130 ly của địch bắn tràn ngập các mục tiêu. Không phải chỉ có Tr./ Ð 2 và 56 bị tấn công, tất cả các căn cứ trên toàn Quảng Trị bị tấn công. Ở hướng Bắc SÐ 308 CSBV chia làm bốn mũi vượt qua vĩ tuyến 17 đánh thẳng vào Tr./ Ð 57; ở hướng Tây từ biên giời Lào, SÐ 304 và một trung đoàn thiết giáp đánh vào các tiền đồn của lữ đoàn 147 TQLC ở Núi Ba Hô và Sarge. Ngày hôm đó, mặt trận Bắc và Tây Bắc Quảng Trị hoàn toàn trong biển lửa: CSBV bắn 2,000 quả đạn chung quanh căn cứ Fuller, Khe Gió, Carroll trong tổng số 11,000 trái trong 24 tiếng đầu của chiến dịch.

Với cuộc hoán chuyển vị trí đang diễn ra khi cộng sản tấn công, ba tiểu đoàn của Tr./ Ð 56 chỉ có một phần bên trong những căn cứ đã được chỉ định. Hai tiểu đoàn 1/56 và 2/56 vẫn còn kẹt giữa đường và đang bị pháo của địch quân kèm lại một chỗ; tiểu đoàn 3/56 ở Khe Gió và 1/2 [tiểu đoàn 1 của trung đoàn 2, chưa rời trại khi Cộng quân tấn công] ở Fuller cũng không di chuyển được vì bị pháo. Bộ binh CSBV tấn công hai căn cứ suốt ngày 30. Trưa 31, Khe Gió và Fuller thất thủ. Lực lượng ở hai căn cứ này mở đường máu rút về hướng đông nam, về căn cứ Carroll. Với hệ thống truyền tin bị phá hủy, Ðính gần như hoàn toàn bất lực trong việc điều động các cánh quân đang phân tán. Không phải chỉ có trung đoàn 56 của Ðính là nằm trong hoàn cảnh ngặt nghèo: bên trái của căn cứ Carroll, ở hướng Tây và Tây Nam, hai căn cứ hỏa lực Núi Ba Hô và Sarge - vòng đai bảo vệ của Carroll - sắp bị tràn ngập. Mười giờ rưởi đêm 31, tiểu đoàn 4 TQLC ở căn cứ hỏa lực Núi Ba Hô di tản. Khi Núi Ba Hồ di tản thì căn cứ Sarge ở phía Nam cũng không thể giữ được. Bốn giờ sáng đêm đó, sau khi khẳng định được tình hình ở hướng Bắc, bộ chỉ huy TÐ 4 TQLC ở Sarge cũng rút đi. Hai toán quân TQLC đều di tản về căn cứ Mai Lộc, ba cây số hướng Nam căn cứ Carroll, nơi có bản doanh của lữ đoàn 147 TQLC. Bây giờ chỉ còn Carroll và Mai Lộc nằm trên hướng tiến quân của SÐ 304 về Quảng Trị.

Ngày 31 tháng 3-1972 Trung Tá Ðính liên lạc với Chuẩn Tướng Vũ Văn Giai để xin tiếp viện. “Nếu không được tiếp viện, căn cứ chỉ có thể giữ được vài ngày nữa thôi.” Ðính báo cáo với Tướng Giai. “Ráng chờ, sẽ có tiếp viện,” Tướng Giai trả lời. Hôm sau, 1 tháng 4, Tướng Lãm đích thân gọi Ðính. Lạc quan vì nghĩ rằng mình sẽ có tin vui, nhưng Tướng Lãm chỉ ra lệnh vắn tắt, là Sư Ðoàn 3BB và Quân Ðoàn I không còn gì để tiếp viện. Trung đoàn 56 phải giữ căn cứ Carroll bằng mọi giá! Chỉ có vậy, chỉ có vậy từ người tư lệnh quân đoàn. Cùng ngày, những cánh quân di tản hay những cánh quân bị kẹt vì pháo kích lần lượt về được bên trong căn cứ Carroll, trong đó có cánh quân dưới quyền chỉ huy của trung đoàn phó Vĩnh Phong.

Tường trình của Trung Tá Phong làm cho Ðính bi quan thêm: Sư Ðoàn 308 CSBV đang truy kích họ. Sự bi quan trở thành thất vọng khi tin tức qua hệ thống truyền tin cho biết hai trung đoàn 2 và 57 trên đường di tản về Ðông Hà; và Bộ Chỉ Huy Sư Ðoàn 3BB sẽ rời căn cứ Ái Tử về Quảng Trị để tránh tầm đại bác 130 ly của Cộng quân từ bên kia sông Bến Hải bắn qua. Tối ngày 1 tháng 4, với tất cả quân di tản tụ về, căn cứ Carroll bay giờ có khoảng 1,500 tay súng trong vòng đai phòng thủ [có tường trình nói quân số bên trong căn cứ trước giờ đầu hàng là 1,800 quân].

Ðọc đến đoạn này trong Vietnam's Forgotten Army, không ít đọc giả sẽ có chút thông cảm cho hoàn cảnh Trung Tá Ðính, như tác giả Wiest ít nhiều đã có - theo sự nhận xét của người điểm sách. Chúng ta có thể thấy được sự lo sợ và hoang mang của Trung Tá Ðính: Ðường tiếp viện toàn bị cắt đứt; đối diện với một lực lượng của địch lớn hơn ba đến bốn lần về nhân lực cũng như hỏa lực; và bộ chỉ huy hình như đã bỏ trung đoàn, hay sẽ dùng trung đoàn như một lực lượng tế thần để đình trệ đường tiến quân của đối phương. Trong ý nghĩ của Ðính, quân lệnh cuối cùng của Trung Tướng Lãm có hàm ý như vậy.

Nhưng nhìn lại địa hình và tình hình của mặt trận ở hướng Tây và Tây Bắc Quảng Trị, quân lệnh của Tướng Giai và Tướng Lãm không phải không có ý nghĩa. Những căn cứ nhỏ như Núi Ba Hô, Sarge, C2, C3, hay Mai Lộc có thể di tản được vì đó là những căn cứ nhỏ, không có địa hình thuận lợi để phòng thủ. Nhưng căn cứ Carrol thì hoàn toàn khác. Ðây là một căn cứ có thể cầm cự một hay là hai trung đoàn địch dễ dàng.

Tên chánh thức của căn cứ là Camp James J. Carroll. Tên căn cứ đến từ tên một đại úy TQLC Hoa Kỳ tử trận trong cuộc hành quân Prarie ở khu vực đó vào năm 1966. Trong cao điểm của cuộc chiến Việt Nam, căn cứ Carroll là căn cứ pháo binh quan trọng của TQLC Hoa Kỳ ở Bắc đường 9. Từ căn cứ Carrol, đại bác 175 ly của Lục Quân và đại bác nòng 8 inches của TQLC bắn yểm trợ cho căn cứ Khe Sanh [cách đó 20 cây số về hướng Tây Nam] và thường xuyên đấu súng với những pháo đội 130 ly của CSBV Ớ bên kia sông Bến Hải [20-22 cây số hướng Bắc]. Trước khi trao lại cho quân lực VNCH, căn cứ là nơi đóng quân của bốn tiểu đoàn pháo binh Hoa Kỳ [hai tiểu đoàn của trung đoàn 12 pháo binh TQLC; hai tiểu đoàn của liên đoàn 94 pháo binh Lục Quân]. Căn cứ rộng đủ để chứa hơn 2,000 quân và một vòng đai phòng thủ qui mô. Ðịa hình của căn cứ rất lý tưởng để phòng thủ: Xây theo hình bát giác trên một ngọn đồi trống, quân phòng thủ bên trong Carroll có thể quan sát bốn hướng: địch quân không thể tấn công bằng bộ binh mà không bị phác giác từ xa 500-1,000 mét.

Ðịch quân có thể pháo kích - như họ đang làm - nhưng tấn công bằng quân bộ bịnh thì lại là một chuyện khó khăn nếu quân trú phòng quyết định tử thủ. Ngày 1 tháng 4, như đã nói ở trên, căn cứ Carroll có 1,500-1,800 tay súng bên trong và một lực lượng pháo binh gồm 26 khẩu đại bác từ 105 cho đến 175 ly, với vài chiến xa hạng nhẹ có trang bị đại bác 40 ly [loại thiết giáp tương tự như M41, gọi là “Duster,” trang bị hai khẩu 40mm và một đại liên 30 trên pháo tháp]. Nhìn từ quan điểm phòng ngự, lực lượng này có thể gây thiệt hại đáng kể cho mọi cuộc tấn công - hay ít nhất có thể cầm chân một lực không nhỏ của CSBV.

Sáng Chủ Nhật ngày 2 tháng 4, Vùng I được một phi tuần B-52 yểm trợ. Bom bỏ hướng Tây Bắc vòng đai bên ngoài của căn cứ. Liền sau cuộc giội bom, CSBV tấn công căn cứ từ ba hướng. Nhưng với địa hình kiên cố của căn cứ, CSBV bỏ cuộc vài tiếng tấn công biển người. Tác giả Wiest viết, cuộc tấn công biển người bị đẩy ngoài công sự một cách dễ dàng bằng mìn và súng cá nhân. Cuộc tấn công bị coi thường đến độ vị trung tá cố vấn Mỹ đang có mặt bên trong căn cứ, trả lời với tiền sát viên không quân là ông chưa cần yểm trợ không lực trong lúc đó vì không có mục tiêu nào thích đáng [đọc, Trial By Fire: the 1972 Easter Offensive, Americas Last Vietnam Battle, của Dale Andradé]. Sau cuộc tấn công vào buổi sáng, Ðính gọi về bộ tư lệnh sư đoàn xin yểm trợ. Trung Tá Cường, sư đoàn phó, trả lời là ông không thể trả lời cho Ðính được; và Chuẩn Tướng Giai thì đang ở Ðông Hà thị sát tình hình. Cũng như lần nói chuyện trước, không ai có một câu trả lời rõ ràng về số phận của Trung Ðoàn 56.

Hai giờ trưa, Cộng quân tấn công lần thứ nhì: lần này địch tiến gần được hàng rào phòng thủ hơn lần trước, nhưng vẫn không làm được gì. Trong khi cuộc tấn công đang diễn ra, Ðính nghe trên hệ thống truyền tin một sĩ quan CSBV muốn nói chuyện với ông. Người trên hệ thống truyền tin nói ông ta đang quan sát mặt trận. Ông nói số phận của Ðính và quân lính dưới quyền đang nằm trong tình trạng nguy hiểm. Nếu Ðính và quân của trung đoàn đầu hàng thì họ sẽ được đón tiếp và bảo vệ an toàn. Nếu không tất cả sẽ bị tiêu diệt. Chưa đầy một tiếng sau, một tư lệnh mặt trận lên máy truyền tin nói chuyện với Ðính một lần nữa. Người tự nhận là tư lệnh mặt trận cho biết đây là lần đề nghị cuối cùng trước khi họ tấn công. Ðính yêu cầu CSBV ngưng bắn và cho thêm giờ để quyết định. Ba giờ trưa, Ðính tập hợp 13 sĩ quan chỉ huy của trung đoàn trong hầm chỉ huy để quyết định.

Ðính mở lời trước, cho biết tình thế rất tuyệt vọng. Căn cứ không thể cầm cự trước sự tấn công liên tục của địch quân. Sau đó Ðính nói ra ý nghĩ thật của mình, là “Nếu tiếp tục chiến đấu, nhiều người sẽ chết. Và nếu chúng ta có bị thương, có chết, để có được một chiến thắng, thì cũng không ai lo cho chúng ta sau đó. Chúng ta bây giờ phải tự lo lấy thân.” Tiếp theo Ðính nói về đề nghị của địch. Sau đó ông hỏi tất cả muốn tử thủ, đánh mở đường máu, hay đầu hàng? Nếu tất cả các sĩ quan có mặt đồng ý tiếp tục đánh thì ông sẽ nghe chiều theo ý họ. Trong số sĩ quan hiện diện, chỉ có Thiếu Tá Tôn Thất Mãn [khóa 12 Thủ Ðức, TÐT 1/56] lên tiếng đòi đánh đến cùng. Số sĩ quan còn lại yên lặng không ý kiến.

Trước sự yên lặng của các sĩ quan, Ðính nói về gia đình của họ, về viễn ảnh những vui mừng khi họ được sống sót trở về. Sau đó - theo tác giả Wiest viết - họ bỏ phiếu để quyết định: tất cả đều đồng ý đầu hàng, chỉ có Thiết Tá Tôn Thất Mãn không bỏ phiếu. Với quyết định đã được đồng thuận, Ðính đi qua lô cốt của hai sĩ quan cố vấn Mỹ để thông báo. Nhưng Thiếu Tá Joseph Brown và Trung Tá William Camper không đồng ý. Camper đề nghị trung đoàn dùng những chiếc thiết giáp có trong căn cứ đánh bung ra vòng đai mở đường máu. Ðính không chịu, nói vô ích. “Tôi muốn giết ông trung tá [Ðính] ngay tại chỗ,” Trung Tá Camper kể lại sự tức giận của ông khi Ðính nằng nặc đòi đầu hàng. Sau khi nói với Trung Tá Ðính là nếu ông ta đầu hàng thì trách nhiệm của hai người cố vấn đã hết. Camper gọi về trung tâm hành quân của Sư Ðoàn 3BB cho biết “nhiệm vụ của ông ta không còn cần ở căn cứ Carroll nữa, và xin được di tản.” May mắn, một trực thăng C-47 trên đường tiếp tế đạn cho căn cứ Mai Lộc bay ngang qua đó, ghé lại bốc hai sĩ quan Hoa Kỳ và 30 người lính không chịu đầu hàng và muốn đi theo hai sĩ quan Mỹ.

Khi chiếc trực thăng cất cánh thì cờ đầu hàng đã bay trên căn cứ Carroll. Trung Tá Ðính dẫn toán quân 600 người ra khỏi trại đi đến điểm hẹn với địch. Bên trong, số quân không chịu đầu hàng còn lại rút đi về hướng Ðông. Trong nhóm quân không chịu theo Trung Tá Ðính là Pháo Ðội B của TÐ 1 Pháo Binh TQLC. Ðây là pháo binh đi kèm TÐ 4 TQLC, họ đóng nhờ trong căn cứ Carroll. Theo tường trình của cố vấn Mỹ sau này, Pháo Ðội B nòng đại bác xuống bắn thẳng cho đến khi bị tràn ngập. Tất cả toán quân rút đi, về đến phòng tuyến VNCH được khoảng 1,000 người, trong đó có một tiểu đoàn còn nguyên vẹn. Tối đêm đó Ðính và 600 quân đến một địa điểm gần căn cứ Khe Gió. Ở đây một sĩ quan CSBV ra đón họ.

Ngày hôm sau, 3 tháng 4, Ðính lên đài phát thanh CSBV đọc lời kêu gọi quân nhân VNCH đầu hàng như ông đã làm.

Thiếu Tá Huế bị đưa về Bắc được hơn một năm thì Trung Tá Ðính cũng được CSBV đem ra Bắc để tiếp tục thực hiện kế hoạch tuyên truyền của họ. CSBV đề nghị Ðính gia nhập quân đội CSBV thì sẽ được phục hồi chức vụ trung tá trong quân đội của họ. Ðính đồng ý. Ðính làm như vậy chỉ để - theo lời Ðính kể - giúp đỡ 600 quân nhân đầu hàng bị đưa về miền Bắc. Những quân nhân này đang phục vụ công tác lao động ở các đơn vị hậu cần CSBV. Trở thành một sĩ quan cộng sản, Ðính có lương và nhà ở, và làm việc như một sĩ quan văn phòng ở Hà Nội. Sau này, sau khi VNCH thất thủ, Ðính đã phục vụ trong công tác tuyên truyền cho CSBV. Một trong những công tác là làm giảng viên ở những trại tập trung quân đội VNCH.

Về phần Huế, sau sáu tháng bị nhốt ở Hỏa Lò, ông bị đưa về trại tù Sơn Tây. Trong thời gian ở Sơn Tây, CSBV đưa Ðính và Trung Tá Vĩnh Phong vào nói chuyện với một số tù binh. Trong buổi gặp mặt đó, bên phía tù binh VNCH ngoài Huế còn có Ðại Tá Nguyễn Văn Thọ và Thiếu Tá Trần Văn Ðức của lữ đoàn 3 Nhảy Dù. Trong lần nói đó, chuyện phía bên kia không thẳng lời chiêu dụ Huế và hai sĩ quan Nhảy Dù. Nhưng họ có hàm ý là nếu ba người sĩ quan đầu hàng thì sẽ có được một đời sống thoải mái hơn là đời sống của tù binh. Sau đó, Huế và một số sĩ quan được đưa về Hà Nội để chiêu dụ thêm một lần nữa. Nhưng một lần nữa Huế từ chối không theo về bên kia. Hai năm sau, cuộc đời của Thiếu Tá Huế bị thêm một “tai nạn” nữa.

Sau khi Hiệp Ðịnh Paris 1973 được ký kết: Là một tù binh, tên của ông được nằm trong bản trao trả tù binh chính thức. Nhưng chỉ vài giờ trước khi được giao trả về miền Nam, CSBV giữ ông lại. Vì ông bị bắt ở Hạ Lào, nên nói “một cách kỹ thuật,” ông là tù binh của Pathet Lào! Huế bị giam đến năm 1983 mới được trả tự do. Theo lời kể của Huế, trước khi gia đình ông được phép rời Việt Nam sang Mỹ, Trung Tá Ðính có tìm vào Sài Gòn gặp Huế. Ðính muốn khi Huế đến Mỹ và khi gặp lại những sĩ quan cố vấn, nên giải thích hoàn cảnh đã làm cho ông phải đầu hàng - Những hoàn cảnh mà Thiếu Tá Huế cho là không chính đáng để đầu hàng.

Tài liệu căn bản của Vietnam's Forgotten Army: Heroism and Betrayal in the ARVN đến từ phỏng vấn những nhân vật có liên quan đến sự kiện. Sử liệu trong tác phẩm không quan trọng hay mới lạ trên quan điểm sử học. Nhưng đó là sự lôi kéo của tác phẩm: tác giả tạo được một tác phẩm lý thú dựa trên những gì rất ít ông đã tìm được. Andrew Wiest là giáo sư sử học tại Ðại Học Southern Mississippi. Ông đã có một thời gian giảng dạy tại trường Cao Ðẳng Không Quân [Air War College], nơi đào tạo sĩ quan cấp tướng tương lai cho Không Quân Hoa Kỳ. Vietnam's Forgotten Army là tác phẩm thứ ba về chiến tranh Việt Nam của tác giả.

Nguyễn Kỳ Phong

Bìa phải hình trên là nhà Tả Vu: hình ngày nay đã trùng tu:

upload.wikimedia.org/wikipedia/commons/7/7f/T%E1%BA%A3_Vu...

Điện Cần Chánh [hoàng thành Huế][nay chỉ còn lại cái nền nhà]

vi.wikipedia.org/wiki/%C4%90i%E1%BB%87n_C%E1%BA%A7n_Ch%C3...[ho%C3%A0ng_th%C3%A0nh_Hu%E1%BA%BF]

Điện Cần Chánh [chữ Hán: 勤政殿] trong Tử Cấm thành [Huế], là nơi vua thiết triều, thường tiếp sứ bộ ngoại giao, tổ chức yến tiệc của hoàng gia và triều đình của triều Nguyễn, hiện nay đã trở thành phế tích do bị phá huỷ từ năm 1947.[1]

Kiến trúc

Điện Cần Chánh được xây dựng năm Gia Long thứ 3 [1804], sau còn được tu bổ nhiều lần. Về tổng thể, Điện Cần Chánh được bố trí trên trục chính [đường "Dũng đạo"] của Đại Nội - nằm giữa điện Thái Hoà [nơi thiết triều chính] và điện Càn Thành [nơi ở của vua]. Trước Điện Cần Chánh có "Sân bái mạng", là nơi tập hợp văn võ bá quan khi chầu vua, dâng biểu. Điện cùng với nhà tả vu, hữu vu [phục vụ việc chuẩn bị nghi lễ và chiêu đãi khách] họp thành bố cục kiến trúc hình chữ môn.

Điện có kết cấu gỗ lớn và đẹp nhất trong Tử Cấm thành. Nền đài cao gần 1m, bó vỉa bằng gạch vồ và đá thanh với diện tích mặt nền gần 1000m2. Chính điện có 5 gian, 2 chái kép; tiền điện 7 gian, 2 chái đơn, hai bên đông tây có 4 hồi lang mỗi bên 5 gian nối qua điện Văn Minh, Võ Hiển và qua Tả Vu, Hữu Vu. Bộ khung gỗ gồm 80 chiếc cột bằng gỗ lim [2]. Phần lớn kết cấu bộ khung bên trên [như xuyên, trến, kèo, đòn tay, hệ thống con-xon, các liên ba...] đều được chạm trổ trang trí rất tinh xảo, công phu.

Ngôi điện này đã phá hủy hoàn toàn vào đầu năm 1947. Hiện nay, Trung tâm Bảo tồn Di tích cố Đô Huế cùng với Đại học Waseda Nhật Bản đang triển khai thực hiện dự án phục nguyên điện Cần Chánh bằng nguồn vốn viện trợ không hoàn lại của Chính phủ Nhật Bản, với tổng kinh phí đầu tư hơn 10 triệu USD.

Chức năng

Điện Cần Chánh là nơi vua tổ chức lễ thiết triều vào các ngày mùng 5, 10, 20 và 25 âm lịch hàng tháng. Ngoài ra điện còn là nơi vua Nguyễn tiếp đón các sứ bộ quan trọng, nơi tổ chức các buổi tiệc tùng trong những dịp khánh hỷ. Trong điện, ở gian giữa của nhà chính đặt ngự tọa, hai bên treo các bức tranh gương thể hiện cảnh đẹp Kinh đô và bản đồ các tỉnh trong nước lồng trong khung kính. Điện Cần Chánh còn là nơi trưng bày nhiều báu vật của triều Nguyễn như các đồ sứ quý hiếm của Trung Hoa, các hòm tượng bảo ấn bằng vàng và bằng ngọc của triều đại.

For the 5 kilometre race results and photos...here are the local [Ottawa & area] participants sorted by cities and first name in the September 19, 2010, Canada Army Run held in Ottawa, Ontario.

Click here and enter the bib numbers for the full individual race results. Race photos here. [6,760 runners in the 5 km race]

Thank-you to Sportstats.

Part A. Ottawa [see below]

Part B. Other Communities [Alexandria to Navan] [Click here.]

Part C. Other Communities [Nepean to Woodlawn] [Click here.]

Part A:

12036…Aaron Kennedy

12454…Acton Kilby

7417…Adam Daniow

10248…Adam Mcleod

12409…Adam Yahn

13856…Ademir Vrolijk

14356…Adrien Barrieau

12050…Afton Maisonneuve

8420…Agathe Houle

14250…Ahmad Sakr

14321…Ahsan Ahmed

14600…Aidan Westdal

9010…Aime Larochelle

7952…Airi Trant

8265…Al Charron

7187…Al Thompson

14035…Alain D'arbelles

9532…Alain Desgranges

10416…Alain Dionne

7861…Alain Rabeau

7504…Alan Bolster

7001…Alan Tomalty

8715…Alana Blouin

14025…Alana Detenbeck

12757…Alana Fong

14499…Alana Macewen

9662…Alanna Macaulay

12132…Alanna Yaraskavitch

7983…Alecks Zarama

10172…Alex Braden

14052…Alex Graham

14102…Alex Lyon

12729…Alex Patch

13192…Alexander Gaillard

10699…Alexander Leslie

13108…Alexandra Desouza L'heureux

9008…Alexandra Laplante

12105…Alexandra Vincent

13636…Alexandre Poiget

14153…Alexandre Prenoveau

12894…Alexandria Beck

11577…Alexandria Gerrior

9743…Alexis Leblanc

14322…Ali Belbachir

14036…Ali El-Jaby

10402…Alice Leung

10095…Alicia Li

10008…Alicia Noonan

14423…Alicia Whiting

12911…Alison Benn

8853…Alison Evans Adnani

8468…Alison Jerome

14363…Alison Mckittrick

12825…Alison Morris

9474…Alison Pier

8753…Allison Cassie

8343…Allison Coons

10422…Allison Desroches

14031…Allison Downton

8137…Allison Ellis

14109…Allison Mackenzie

13372…Ally Lamothe

10360…Allysan Dinn

13439…Almut Macdonald

8777…Amanda Colton

12815…Amanda Elliott

8965…Amanda Kalbfleisch

11944…Amanda Krisciunas

5786…Amanda Pavlovic

10440…Amanda Pyykonen

13867…Amanda Watson

10150…Amanda Weatherdon

7950…Amanda-Kate Tracy

7820…Amber Nickerson

11904…Amelie Armstrong

9881…Amelie O'sullivan

7793…Amira Mohamed

8675…Amy Arcand

14489…Amy Cambell

13313…Amy Johnson

12176…Amy Jutras

12097…Amy Muller

9823…Amy Read

13690…Ana Robert

8532…Anaek Jande

9304…Anastasia Tserotas

8013…Andre Marin

14115…Andre Materman

7941…Andre Thivierge

8682…Andrea Auger

12109…Andrea Brauner

8285…Andrea Chippa

9491…Andrea Ethier

12541…Andrea Evans

8969…Andrea Karklins

10902…Andrea Mccaffrey

4782…Andrea Mrozek

7874…Andrea Rousseau

12690…Andrea Szenteszky/Merils

10976…Andrea White

8466…Andreas Reichert

12372…Andreas Vander Pluym

9374…Andree Ball

12982…Andrew Buchan

7528…Andrew Butson

9822…Andrew Cooney

12485…Andrew Currie

12275…Andrew Fainer

12009…Andrew Fourney

8488…Andrew Harris

7290…Andrew Keleher

10152…Andrew Klassen

12527…Andrew Leslie

14319…Andrew Lessard

10113…Andrew Maffre

14111…Andrew Mallam

12863…Andrew Mcdougall

14515…Andrew Mendes

11901…Andrew Mulawyshyn

13630…Andrew Pinsent

7362…Andrew Roberts

8599…Andrew Robertson

12741…Andrew Woolsey

14206…Andrew Zurowski

10401…Andy Burgess

10238…Andy Shelp

9569…Andy Wielgosz

9427…Angeline Law

7429…Angelo Garcia

9202…Angelo Ricci

9714…Angie Ermel

9550…Anika Rowland

8678…Ann Arsenault

9328…Ann Walton

11194…Anna Macintyre

14239…Anna Von Dadelszen

8072…Anne Bailliu

12504…Anne Bauer

3838…Anne Biscope

8719…Anne Bowker

14493…Anne Edwards

14443…Anne Ethier

12143…Anne Fitzpatrick

13946…Anne Thombs

13957…Anne-Sophie Alarie

8362…Annette Lebel

10677…Annik Beaudry

7866…Ann-Marie Reid

13975…Anthony Barnshaw

12643…Anthony Glaser

10240…Anthony Ippolito

10532…Anthony Weeks

14151…Antoine Plenderleith

14476…Anyk Glussich

10169…April Whitehead

12251…Arlene Maciver

13320…Armin Kamal

9113…Arthur Moulie

10256…Aruna Rajulu

12850…Ash Ahmadzadeh

13528…Asha Mohiddin

7826…Ashlee Oleinikow

9971…Ashley Browne

12394…Ashley Butcher

7214…Ashley Lavery

7775…Ashley Mccann

6259…Ashley Tannis

8236…Ashley Tuttle

14150…Audrey Perreault

12736…Audrey Vermette

9884…Austen Brown

8130…Avery Stirling

13710…Barbara Routliffe

11305…Barbara Saville

9377…Barry Dupont

13391…Barry Le Grys

12714…Barry Lemoine

8459…Barry Rowland

13465…Beatrice Maluski-Cain

13556…Ben Murray

7529…Benjamin Buttera

8029…Benjamin Oman

9533…Benny Ling

14338…Bernard Tremblay

13718…Beth Sabourin

13644…Beth-Anne Poulin

11409…Betty Letendre

10798…Bev Carroll

8879…Bev Furniss

10197…Bill Grand

10455…Bill Mackay

7376…Bill Rostek

11903…Bill Salminen

7533…Bingbing Cai

13069…Blair Crawford

7345…Blake Carruthers

9530…Blake Dooley

13638…Blake Poirier

13829…Blanche Tree

9501…Bob Eagleson

14117…Bob Mccrindle

13551…Bob Muise

9523…Bob Ryan

13947…Bob Thombs

13515…Bogaah Mensah

12276…Bonnie Boretsky

11985…Bonnie Vinet-Paradis

9548…Borishka Croteau

9622…Brad Mills

13905…Brad Young

7585…Bradley Davis

9084…Brady Meldrum

14268…Breanna Muller

7543…Brenda Cerson

8404…Brenda Etchells

9405…Brenda Quinlan

14632…Brendan Potter

9135…Brent Odonnell

7167…Brent Pilon

7246…Brent Weatherdon

8527…Brett Mac Lean

9789…Brett Maxwell

9894…Brian Blanche

12898…Brian Deeks

13157…Brian Fava

10215…Brian Kells

13534…Brian Montgomery

7029…Brian Radey

7011…Brian Rolfe

13251…Brianna Harris

13206…Bridget Gervais

14581…Bridget Kehoe

7225…Bridget Mallon

14520…Brigid Bedard

10026…Brigitte Archambault

13121…Brigitte Dionne

12008…Brigitte Menard

9559…Britt-Mari Sykes

10176…Bronwyn Anderson

10083…Bruce Covington

7310…Bruce Donaldson

12389…Bruce Fischer

9702…Bruce Waid

13591…Bruno Paltrinieri

9464…Bryan Mackay

14288…Bryce Halls

11546…Bryce Lemoine

7332…Bunny - Andy Fong

8518…Bunny - Gary Rush

7326…Bunny - Liam Ohuiginn

8519…Bunny- Bruce Moquin

7333…Bunny- Ellen Campbell

7329…Bunny- James Wildsmith

7331…Bunny- Julia Fournier

7330…Bunnypatrick Girard

11123…C Soulodre

12087…Caitlin Devlin

14172…Caitlin Salvino

7728…Caludia Langevin

11126…Calum Urzinger

7663…Calvin Hanselmann

8795…Cameron Cribb

13637…Camille Poiget

13876…Camille West

7087…Candace Anderson

8491…Candi Ager

12060…Candi Munroe

7699…Carey Jones

12064…Carl Perreault

8389…Carla Pino

13679…Carleen Ridley

10135…Carly Parrish

9138…Carol Anne Owen

8595…Carol Campbell

14064…Carol Huffman

7204…Carol Mclean

12107…Carol Rosenthall

10746…Carol Skillen

9760…Carole Quenneville

13813…Carole Thomas

11906…Caroline Ebata

8058…Caroline Lavigne

14232…Caroline Matt

7805…Caroline Murray

7545…Carolyn Chacksfield

12173…Carolyn Charters

12257…Carolyn Fornataro

9100…Carolyn Montague

7286…Carolyn Turner

9209…Carrie Roberts

9037…Carrol Lunau

12069…Carter Saunders

13008…Casey Carswell

7544…Casey Cerson

7032…Cassidy Leclerc

7530…Catarina Buttera

14425…Catharine Brady

7596…Catherine Desmarais

11973…Catherine Griffin

9495…Catherine Jackson

14447…Catherine Jolicoeur

12084…Catherine Mackin

7862…Catherine Radatus

10251…Catherine Sainte-Marie

13752…Catherine Siot

14456…Catherine Winters

7977…Catherine Wood

8108…Cathy Jackson

9044…Cathy Maclean

12245…Cathy Nolan

7949…Cavell Townley

10465…Celeste Irvine-Jones

7505…Celia Bond

7436…Chandrashan Premakanthan

12492…Chantal Brisson

8351…Chantal Evans

9605…Chantal Nicholson

9480…Chantal Rosenberger

8239…Chantal Roy

13736…Chantal Sayde

7563…Chantale Cobbold

9419…Charlene Winchester

10558…Charles Bernard

8067…Charles Frost

14407…Charles Trombley

7439…Chelsey Quirk

12833…Chenchen Hou

14543…Cheri Reddin

14208…Cherinet Seid

12495…Cheryl Brouse

12574…Cheryl Caldwell

7464…Chloe Adlard

8587…Chris Anderson

12971…Chris Brown

14462…Chris Bygrove

8122…Chris Carruthers

8762…Chris Chartrand

9508…Chris Coveny

7579…Chris Dauphinais

7582…Chris Davey

9835…Chris Davis

14599…Chris Denison

14227…Chris Garrioch

11431…Chris Goddard

14485…Chris Goy

10264…Chris Hale

14509…Chris Holmes

11954…Chris Isaac Mckay

12774…Chris Jourdeuil

7725…Chris Lamarre

13373…Chris Landry

14097…Chris Li

7334…Chris Lynam

13519…Chris Mick

9096…Chris Moffit

7800…Chris Morash

14411…Chris Mullins

13641…Chris Polowick

9588…Chris Schroeder

7403…Chris Sheridan

9303…Chris Travers

7062…Christa Van Sickle

12327…Christene White

11889…Christian Figueredo

10368…Christian Giguere

7931…Christie Swann

12670…Christina Chevrette

8516…Christina Kaeser

9460…Christina Leclerc

14369…Christina Leibbrandt

14220…Christina Silmser

8317…Christina Sluyter

10093…Christina Yee

14552…Christina Young

11898…Christine Atwood

11920…Christine Besnard

7517…Christine Bray-Duhamel

8860…Christine Fikis

9490…Christine Ford

8299…Christine Foster

13408…Christine Leon

11008…Christine Nicasio

10874…Christophe Kervegant-Tanguy

9630…Christopher Cullen

9441…Christopher Fillmore

14432…Christopher Knowlton

10359…Christopher Macarthur

13471…Christopher Marton

7873…Christopher Rotherforth

9492…Christopher St. Jacques

13604…Christy Peeters

7142…Chuck Bing

7726…Chuck Lamarre

14200…Cici Waugh

13980…Cindy Bennett

13109…Cindy Desouza L'heureux

7940…Cindy Termorshuizen

13979…Claire Baudry

9698…Claire Cockburn

7684…Claire Horwich

12070…Clara Saunders

7591…Clare Demerse

7743…Clarissa Lewis

7896…Claude Schryer

12420…Claudette Moise

10297…Claudia Hintz

9947…Clayton Ryder

12157…Clinton Laidlaw

10321…Cody Gaudet

7586…Cole Davis

8640…Colin Kelly

7216…Colin Muldoon

7551…Colt Charlebois

14242…Colt Hardcore

12044…Connie Paris

9040…Connor Macdonald

13447…Connor Mackenzie

13520…Conor Middleton

10258…Conrad Hladik

14466…Corinne Ginnish

12152…Corrina Morehouse

13156…Costas Farassoglou

13959…Courtney Anderson

7855…Courtney Powless

4785…Craig King

7718…Craig Kuziemsky

8556…Cricket Riberdy

9928…Criss Gibran

12807…Crystal Foubert

9035…Crystal Louie

12468…Crystal-Lee Rooney

12874…Crystel Marly Arseneault

7418…Curtis Smith

9543…Cyndi Demers

13021…Cynthia Chaput

12112…Cynthia Desnoyers

9679…Cynthia Gee

12586…Cynthia Horvath

13900…Dalaila Wyse

9587…Dale Brown

7289…Dale Potter

12823…Dalelle Mensour

13440…Damian Macdonald

7121…Dan Mckinney

10456…Dan Mikaelian

8656…Dan Newell

12446…Dana Pandolfi

9159…Dana Paul

14216…Daniel Albahary

9918…Daniel Giguere

13302…Daniel Jamieson

13492…Daniel Mcguire

12646…Daniel Morris

14133…Daniel Muir

10027…Daniel Poulin

14408…Daniel Raymond

7442…Daniele Riendeau

9977…Danielle Bernier

12924…Danielle Bisson

13035…Danielle Cirillo

8199…Danielle Cormier

7046…Danielle Fainer

12338…Danielle Grenier

13270…Danielle Hoegy

7735…Danielle Lee

9183…Danielle Plunkett

7554…Danny Chin

7156…Dany Huard

12764…Daphne Vaudry

13580…Dara Ohuiginn

7215…Darcy Lavery

8637…Darcy Terrell

9959…Darl Dimillo

9995…Darlene Charron

9117…Darlene Mulvihill

7188…Darren Clark

13068…Darren Coyle

8920…Darren Handley

12556…Darren Jerome

7283…Darren Knight

7039…Darren Poole

12904…Dave Bellefleur

12512…Dave Carlson

12474…Dave Etchells

8377…Dave Johnson

12715…Dave Johnston

14203…Dave Young

12737…David Badour

14007…David Claxton

14566…David Davidson

8316…David Dimitri

9859…David Elms

13169…David Foster

7655…David Hall

12349…David Leahy

13500…David Mclaren

12255…David Molnar

13651…David Pratt

13683…David Rietkoetter

7889…David Sankoff

8524…David Thorpe

10223…Davide Pisanu

11989…Dawn Styan

11125…Dawn Urzinger

14614…Dean Corno

8066…Dean Duteau

9672…Dean Morewood

10298…Deanne Chafe

10599…Debbie Murray

13613…Debbie Peterson

10407…Debby Barsi

11952…Deborah Broad

11486…Deborah Trotman

12047…Debra Hughes

10454…Deena El-Sawy

12277…Delphine Wallace

9644…Demian Seiden

12552…Denise Gillam-Gledhill

9273…Denise St. Jean

8573…Dennis St. Louis

13869…Dennis Weatherdon

14178…Derek Smith

733…Derrick Marshall

7803…Desirai Moyer

7991…Deven Bhatla

12810…Devon Kampman

10211…Devon Shulist

12077…Devon Taylor

8857…Diana Farah

7580…Diane Dauphinais

12636…Diane Dupuis

12611…Diane Gallant

13039…Dianne Clarke

9985…Dimitris Foss

13428…Dino Luberti

7213…Dominic Lessard

7200…Dominik Rymsza

10336…Dominique Ansell

9553…Dominique Baker

7211…Dominique Chiasson

13470…Dominique Martel-Lamothe

9488…Dominique St-Denis

7953…Dominique Trudeau

10647…Don Eatherley

9376…Don Rooke

7467…Donald Allan

8798…Donald Cumming

9403…Donna Blois

12074…Donna Dufour

8031…Donna Mirasty

13747…Donna Sianchuk

14188…Doreen Taylor-Claxton

9766…Doris Chu

1069…Doris Mclean

13572…Dorota Nierobis

12602…Doug Crummey

14426…Douglas Briscoe

13421…Douglas Loader

13892…Douglas Wong

7210…Duncan Elbourne

8724…Ed Brady

12342…Edith Bernard

14459…Edith Bostwick

7761…Edmund Mah

12753…Edouard Larocque

7244…Edward Boushey

7987…Edward Miner

8971…Eileen Keefe

9338…Eileen Whyte

13055…Elaine Copson

13293…Elena Ienzi

10186…Elena Pecherskaya

7849…Elena Petre

9703…Elise Vandette

7008…Elizabeth Burn

10355…Elizabeth Conway

7622…Elizabeth Finnigan

10613…Elizabeth Fournier

14445…Elizabeth Fry

11404…Elizabeth Glover

8896…Elizabeth Goheen

7656…Elizabeth Hall

11956…Elizabeth Hayman

13331…Elizabeth Kerr

7956…Elizabeth Valentine

12762…Elizabeth Vaudry

14224…Elizabeth W12

9549…Ella Rowland

7923…Ella Stewart

11986…Ellen Hogan

9002…Ellen Lamarre

14574…Elly Crow

7248…Elly Robertson

8638…Emery Terell

8659…Emilie Adams

11919…Emilie Plater

11700…Emily Coleman

14266…Emily Gerbasi

8645…Emily Hamilton

10271…Emily Hewitt

14565…Emily Lafreniere

14293…Emily Lister

13535…Emily Montgomery

13676…Emily Rick

12481…Emily Thomas

9855…Emily Vingerhoeds

11403…Emma Cianfaglione

9125…Emma-Lee Newby

13353…Engelina Kruizinga

13150…Eric Eryou

13409…Eric Lepine

10358…Eric Macarthur

10457…Eric Noel

7903…Eric Shear

13824…Eric Torelli

12557…Erica Leslie

12263…Erich Farrell

11990…Erik Jolliffe

12696…Erika Williams

7486…Erin Beasley

14615…Erin Beck

7564…Erin Collins

333…Erin Drybrough

8344…Erin Johnstone

8020…Erin O'higgins

8621…Erin Sarsfield

12014…Erma Seekings

7473…Ernesto Angeles

10324…Eryn O'niell

7513…Estelle Bourlon

12229…Esther Moghadam

13357…Ethan Labelle

12455…Ethan Macdonald

13877…Eunice West

14080…Eva Lacelle

8164…Eva Rehder

8581…Evelyn Lannon

13328…Faye Kennedy

12686…Florent Fournier

11735…Fortino Cruz

14401…Fran Enright

8697…France Beare

12804…Francine Vachon

8340…Francois Bak

1553…Francois De La Chevrotiere

13592…Francois Paltrinieri

14155…Francois Proulx

13426…Frank Lozanski

10651…Fred Pelletier

10394…Frederic Theriault

12632…Frederick S. Gannon

10450…Gabriel Bouchard

7428…Gabrielle Lambert

9110…Gabrielle Moser

12549…Gabrielle Nadeau

7722…Gaetan Laforest

8293…Gail Harlow-Bolt

9528…Gary Avann

14277…Gary Cunningham

12763…Gary Vaudry

8315…Gemma Riley-Laurin

10075…Genevieve Cholette

12675…Genevieve Gales

8925…Genevieve Harte

12363…Genevieve Joly

7721…Genevieve Lacroix

10325…Genevieve Lemieux

9061…Genevieve Martin

8391…Genevieve Sorel

14267…Geoff Blair

7426…Geoff Plint

13887…Geoff Wilson

10446…Geoff Wilton

11933…George Kovacs

13396…George Leblanc

14214…George Marko

12745…George Mcleod

8390…George Reklitis

8399…George Weber

13811…Georges Thenor-Louis

13024…Gerry Chartrand

10432…Ghaith Dhaidan

8654…Gianna Inglese

13060…Gil Couch

10331…Gilles Duguay

10107…Gillian Goddard

12811…Gillian Howell

13677…Gillian Rick

14002…Gina Charos

7311…Gina Donaldson

12170…Gina Landriault

10923…Gina Palmese

7975…Gina Whiting

8143…Ginette Miron

7828…Ginette Orlicky

9759…Gino Moretti

8125…Giovanni Vivolo

8371…Gisela Grossman

12295…Gisele Steele

12838…Giuseppe [Joey] Porchetta

12536…Gizem Eras

9718…Glen Pilon

13087…Glenda Davies

13175…Glenn Franklin

8252…Glenn Horne

10799…Glenn R. Carroll

7025…Gloria Hache

12859…Gordon Allison

7966…Gordon Wallace

12540…Grace Yee

8695…Graeme Beales

7223…Graeme Beare

12901…Graham Bell

8566…Grayson Ivey

8565…Greg Ivey

14221…Greg Jensen

12165…Greg Kimball

13342…Greg Knighton

14333…Greg Pinard

7448…Greg Weatherdon

11972…Gregory Adams

7281…Guy Pitre

11581…Guy Thibault

10379…Hai Nguyen

9277…Hailey Stewart

11191…Hailie Pedley

10293…Hannah Hopkins

9558…Hannah Sykes

7052…Haris Gisavi

11955…Harold Mckay

12678…Harry Ehret

12312…Hayley Goodman

8232…Hazel Stoute

12873…Heather Arnold

10813…Heather Cosgrove

14275…Heather Fisher

11576…Heather Gerrior

11256…Heather Jamieson

9465…Heather Mackay

12311…Heather Macleod

7797…Heather Moore

10139…Heather Munro

14468…Heather Wilson

10244…Heather Woltman

9344…Heather Wright

9503…Hector Capetillo

9360…Helen Huang

9072…Helen Mcdowell

12817…Helena Herby

9150…Helene Paquin

10914…Henri Monette

9426…Henry Strong

9297…Hermelle Thivierge

7193…Hidetaka Nishimura

10763…Hilda Chow

14295…Hiro Dozono

9695…Hollie Mclean

9651…Howard Smith

9323…Howard Voight

13119…Hubert Dinel

13258…Hugo Hazledine

8014…Hugo Marin

7118…Ian Briggs

13082…Ian Dalling

14077…Ian Kluke

9724…Ian Pedley

10719…Ian Thomson

7173…Iryna Karpova

7461…Isabel Chin

13698…Isabel Rodrigue

8694…Isabelle Beach

13984…Isabelle Blondeau

9433…Isabelle D'souza

10160…Isabelle Gilbert

9705…Isabelle Gingrich

12642…J.W.Gilbert Rose

13274…Jack Hopkins

13314…Jack Johnson

9268…Jack Snyder

7453…Jackie Bonisteel

9978…Jackie Oncescu

8604…Jackie Poole

14325…Jacob Cardinal Tremblay

11579…Jacob Thibault

8846…Jacqueline Emery

12106…Jacqueline Guarisco

9009…Jacqueline Laplante

11033…Jacqueline Mackay

7641…Jacques Gobin

13753…Jacqui Sirois

9834…Jacquie Lemaire

12559…Jaffer Majeed

9896…Jaime Mclean

7974…Jaime Whetstone

12771…James Allard

8696…James Beales

12948…James Bowie

14254…James C Stewart

12290…James Cantellow

13115…James Dickson

14440…James Griff

10759…James Hill

13316…James Jones

9396…James Kierstead

9837…James Mcmichael

7180…James Moore

13597…James Paul

7848…James Peters

13649…James Powers

7003…James Pyzevas

7430…James Stewart

7927…James Stockwell

7957…James Vannier

7147…Jamie Bell

7119…Jamie Mclennan

10442…Jamie Ryan

10363…Jamie Snider

10879…Jan Labelle

7724…Jane Lajoie

12834…Jane Le Fresne

9895…Jane Rudolf

7911…Jane Smith

9975…Janel Chiasson

10049…Janet Mcintyre

8686…Janice Bailey

10017…Janice Chan

7984…Janice Zeitz

9493…Jantine Van Kregten

13481…Jari Mccready

14412…Jasmine Viau

14585…Jasmine Vos

7998…Jason Brazeau

8917…Jason Hamilton

7393…Jason Lannon

13410…Jason Leroux

10243…Jason Moreau

7893…Jason Saunders

12617…Jason St.Pierre

14192…Jason Thompson

12478…Jason Warwick

8426…Jason Wiltshire

8608…Jay Asselin

8504…Jay Janzen

13436…Jay Lymer

13601…Jay Paxton

10182…Jay Reid

12425…Jayme Drainville

12427…Jean Daoust

9946…Jean De Bellefeuille

12662…Jean Francois Martel

8746…Jeanette Caron

14523…Jean-Francois Fauteux

11640…Jean-Francois Leduc

13299…Jean-Guy Isaya

7512…Jean-Marc Boulet

12380…Jeannine Bailliu

12122…Jean-Paul Nadeau

10306…Jeff Cranton

13084…Jeff Daniels

7071…Jeff Johns

11169…Jeff Lepoidevin

13420…Jeff Lloyd

7753…Jeff Lockert

7926…Jeff Stiles

12877…Jeffery Attala

13285…Jeffrey Hunter

9967…Jeffrey Pelletier

13888…Jeffrey Wilson

12550…Jenah Thompson

11910…Jenelle Power

12178…Jenna Cormier

8618…Jenna Hurst

8962…Jenna Jones

10367…Jenna Matsukubo

14313…Jenna Stirling

7821…Jennie Nieradka

10559…Jennifer Bennett

8714…Jennifer Blattman

8716…Jennifer Born

13005…Jennifer Carneiro Demers

12787…Jennifer Conley

6507…Jennifer Dagg

8805…Jennifer Dare

12095…Jennifer Dumoulin

12582…Jennifer Fitzpatrick

12062…Jennifer Gibson

8902…Jennifer Grandy

8940…Jennifer Hood

8132…Jennifer Irwin

10153…Jennifer Koussaya-Kent

13406…Jennifer Lemire

7748…Jennifer Lim

8109…Jennifer Macinnis

14606…Jennifer Madigan

9102…Jennifer Moorehead

7798…Jennifer Moores

14544…Jennifer Morin

9437…Jennifer Murphy

9745…Jennifer Naddaf

9937…Jennifer Paul

9194…Jennifer Read

7867…Jennifer Reid

7905…Jennifer Shortall

7319…Jennifer St.Pierre

8512…Jennifer Thiessen

7090…Jeppe Henningsen

12479…Jeremy Ferrall

7930…Jeremy Sumner

13030…Jerome Choi

14023…Jerry Dechnik

14450…Jerry Kovacs

10385…Jessey Basi

8790…Jessica Cox

14497…Jessica Dean

11892…Jessica Fletcher

13174…Jessica Frankland

12345…Jessica Reddin

8346…Jessica Skinner

12166…Jessica Souannhaphanh

7565…Jessie Cook

12851…Jill Aiello

14518…Jill Perry

14193…Jill Thompson

11921…Jim Baker

7587…Jim Davis

7425…Jim Louter

12776…Jim Quinn

12444…Joan Mcewen

9129…Joan Norgren

9207…Joan Riznek-Ricardo

9726…Jo-Ann Pedley

10653…Joanna Lee

13969…Joanne Baker Baker

8406…Jo-Anne Belliveau

12301…Joanne Blackburn

8567…Joanne Ivey

11991…Joanne Jolliffe

11324…Joanne Macneil

9507…Jocelyn Hanna

13598…Jocelyn Paul

8643…Jocelyn Swift

9310…Jodi Turner

12177…Jodie Hoffart

7097…Joe Coballe

7369…Joe Kemp

7301…Joe Kresovic

12099…Joe Marques

8339…Joey Bak

7757…Joey Mackenzie

7273…Joffre St-Martin

14602…Joh N Smith

9547…Johannita Rowland

9852…John Armstrong

7485…John Basile

10795…John Boyd

7534…John Caminiti

12797…John Coltess

8854…John Ewing

7082…John Gazo

9580…John Gibberd

8068…John Gordon

12580…John Nethercott

7830…John Ortiz

9590…John Pasqua

9160…John Pavelich

9174…John Pick

8413…John Rochon

7934…John Szabo

9308…John Turnbull

7037…Johnathan Macdonald

7675…Joleen Hind

10047…Jolene Head

9064…Jolene Maxwell

13526…Jon Moberly

13714…Jon Ruddy

14413…Jonathan Diamantstein

13307…Jonathan Jeffrey

14081…Jonathan Laflamme

12159…Jonathan Laidlaw

7745…Jonathan Liddell

10272…Jonathan Matthews

9106…Jonathan Morley

14179…Jonathan Smith

10119…Jordan Fraser

9866…Jordan Merkas

11029…Jordan Pellerin

9715…Jordy Finnigan

13608…Jorge Perez

8307…Jose Mari Perez

13533…Jose Montes Castilla

7475…Joseph Arbour

12639…Joseph Harding

7816…Joseph Ngare

10090…Joseph Smith

9505…Joseph Wilkinson

12988…Josh Burrill

7016…Josh Moore

13427…Joshua Lozanski

14118…Jovette Mcdonald

8602…Joy Delacruz-Shea

9410…Joyce Contant

9934…Judith Lamesse

10263…Judy Brockelbank

10510…Judy Fox

10361…Judy Lam

8074…Judy Mcintosh

14410…Julia Barry

10373…Julia Garant

11181…Julia Gingrich

11322…Julia Marshall

14332…Julia Nikonorova

11485…Julia Trotman-St. Hill

8075…Juliana Laboucane

9742…Julie Beaulieu

14522…Julie Bedard

10806…Julie Chouinard

9478…Julie Chubb

8837…Julie Dufour

12790…Julie Emond

14075…Julie Keith

13403…Julie Leger

10888…Julie Lesperance

13523…Julie Milligan

10055…Julie Nault

13623…Julie Pickering

13885…Julie Wills

7992…Justin Bhatla

7065…Justin Lalonde

9669…Justin Vienneau

10369…Kaitie Jourdeuil

8483…Kaitlin Bell

7413…Kaitlynn Dinn

7951…Kamil Tracz

6260…Kammal Tannis

9660…Kane Newell

8677…Karen Armstrong

11932…Karen Brown

10010…Karen Elchakieh

11356…Karen Elliott

10842…Karen Frederick

8564…Karen Hurley

12051…Karen Johnstone

8998…Karen Lahay

8447…Karen Leslie

9059…Karen Marshall

10199…Karen Mcnaught

9203…Karen Richard

9466…Karen Sutherland

12001…Karen Vandenhoven

9614…Karen Vinczeffy

7181…Karine Dion

12486…Karyn Lessard

9733…Karyn O'flaherty

7482…Kate Barbosa

8171…Kate Clost

12782…Kate Costello

11649…Kate Headley

13546…Kate Morrison

12637…Kate Todd

9746…Katerina Naddaf

13849…Katerina Venderova

10384…Katherine Swim

13804…Katherine Taylor

7257…Katherine Yee

10108…Kathleen Hurley

7500…Kathryn Blair

12282…Kathryn Gibson

14495…Kathryn Gough

8231…Kathy Crowe

9028…Kathy Litalien

7577…Katie Dalton

14108…Katie Macdonnell

12210…Katie Malcolm

13548…Katie Morrissey

10255…Katrina Ellis

9200…Kayt Render

7040…Kazutoshi Nishizawa

12309…Keith Hendricks

12505…Keith Kawall

7127…Kelly Crawford

10537…Kelly Jung

13333…Kelly Keyes

9831…Kelly Louie

7322…Kelly Mccann

14526…Kelly Patrick

12080…Kelly Stirling

8283…Kelly-Anne Campbell

14442…Kelsey Saha

14580…Kendra Kehoe

14291…Kenneth Coleman

8648…Kerri Hunter

12085…Kerry Maloney

7063…Kerstyn Farrell

8001…Kevin Buttle

9576…Kevin Cotten

13448…Kevin Maclean

9067…Kevin Mccarragher

10412…Kevin Moher

10717…Kevin Platford

10426…Kevin Smith

7235…Kevin Swan

10096…Kevin Wong

12043…Khallad Karime

8748…Kim Carriere

14511…Kim Holmes

13404…Kim Lehto

11802…Kim Ling

8111…Kimberley Coleman

12347…Kimberley Merkas

9728…Kimberly Stewart

8693…Kimby Barton

12640…Kingston Harding

14541…Kirstie Parisien

13346…Klaus Kollenberg

7457…Koni Bennett

13483…Koreena Mcculloch

13742…Kris Shaw

10225…Krista Brown

13889…Krista Wilson

11402…Kristen Cianfaglione

8810…Kristen Decaire

13289…Kristen Hutchinson

13443…Kristen Macgowan

7841…Kristen Parker

7732…Kristin Le Saux-Farmer

8839…Kristina Dyck

14479…Kristina Jensen

12490…Kristine Baker

14348…Kristine Dempster

10307…Kristy Fleet

7365…Krzysztof Malczynski

13107…Kyle Desormeaux

6504…Kyle Klumper

13502…Kyle Mclaughlin

14344…Landen Moore

9650…Larkin Mosscrop

8309…Larry Hoskins

52…Larry Mccloskey

13578…Larry O'brien

12980…Lars Brusven

14022…Laura Dawson

9981…Laura Garrow

9911…Laura Griffin

13244…Laura Halpenny

8489…Laura Harris

12180…Laura Johnson

12731…Laura Kealey

8189…Laura May

12330…Laura Meaney

13509…Laura Medeiros

13660…Laura Radey

14173…Laura Scholtes

8325…Laura Ziebell

14628…Laureen Harper

11915…Laurel Murray

7646…Lauren Gouchie

8954…Lauren Hutchings

8302…Laurie Hunt

12742…Leanne Forman

9858…Lee Jacobs

8526…Leif Thorpe

12635…Lenka Acreman

9694…Leo Kiu

8437…Leonard Post

12068…Lesley Kathnelson

11999…Lesley Mackay

13866…Lesley Warren

11968…Leslie Blades

14096…Leslie Levita

9099…Leslie Mondle

13669…Leslie Rendell

8303…Leslie Youngson

8350…Lia Hiltz

14289…Liam Bell

13218…Liam Gordon

9118…Liam Mulvihill

14539…Liam Price

12259…Liam Wood

12941…Lianne Bouffard

14608…Lianne Wright

10584…Lilly Wood

8701…Linda Beehler

12142…Linda Desgranges

10849…Linda Hall

9369…Linda Leung

8438…Linda Post

12189…Linda Yusak

12865…Lindsay Andrusek

12806…Lindsay Doyle

8276…Lindsay Sinclair

10235…Lindy Ledohowski

10688…Linsay Janzen

8097…Lisa Calloway

9950…Lisa Cox

8867…Lisa Forbes

13204…Lisa Georges

8892…Lisa Gibson

10046…Lisa Hamilton

12840…Lisa Mouchet

9185…Lisa Poirier

10712…Lisa St-Denis

8627…Lisa Valentino

10396…Lise Brandi-Hansen

7096…Lise Piche

8427…Lise St-Andre

12949…Lissa Boyd

8287…Liz Goodman

7293…Liz Maguire

12480…Loretta Saunders

10988…Lori Di Pierdomenico

12028…Lori Eagleson

10736…Lori Pepper

10583…Lori Wood

14572…Louis Romeo Montgrain

9440…Louise Fortin

9114…Louise Moulie

12459…Lucas Mcgreal

10241…Lucia Monique Ippolito

14434…Lucie Tasse

13547…Lucy Morrison

9057…Luize Marie Marquez

9494…Lukas Ratkowski

8401…Luke Allan

12227…Luke Young

9469…Lyn Crozier

10816…Lynda Cronin

13173…Lynda Franc

8237…Lyne Billings

9178…Lynette Pike

8872…Lynn Fournier

12824…Lysann Boisvert

14467…Lyse Patenaude

9451…Mackie Elliot

12780…Maddy Gibson

13895…Madeleine Woods

9589…Madison Schroeder

10309…Maggie Pawelec

10817…Magnus Cronin

7606…Manon Drake

14364…Marc Andre Bouchard

7058…Marc Berube

14514…Marc Dumaine

9017…Marc Lefebvre

7282…Marc Magierowicz

11942…Marc St Pierre

7053…Marcel Losier

8852…Marcia Evans

7769…Marcia Matsuo

12443…Marco Vocisano

8653…Marcus Ibbotson

9768…Marek Szymborski

8065…Marg Duteau

12220…Margaret Coleman-Mclean

9910…Margaret Hazel

11117…Marguerite Joyce

12246…Maria Barrett

12181…Maria Gomez

11908…Maria Lemus

10466…Maria Menard

7802…Maria Mottillo

9916…Marian Kneitz

10050…Marie Andree Paquin

12201…Marie Avila

9938…Marie Cocking

13138…Marie Dupuis

9531…Marie Engelmann

8891…Marie Gervais

10072…Marie Martin

12603…Marie Paul

10535…Marie Poirier

13599…Marie-Eve Paul

12664…Marie-France Horton

12362…Marie-France Joly

8086…Marie-France Sexton

7212…Marie-Jeanne Carola

8921…Marie-Lise Handley

12158…Marilyn Laidlaw

12033…Marina Murphy

11893…Marion Ings

8337…Marion Lapham

7772…Marion May

8942…Marisa Hopp

9512…Mark Bracko

13994…Mark Budd

8755…Mark Caverson

8885…Mark Gaillard

13217…Mark Goodchild

10265…Mark Menary

7850…Mark Phillips

7370…Mark Thompson

13825…Mark Totten

11951…Marlene St Pierre

13583…Marni Oliver

12183…Marta Gomez

10365…Marta Jarzabek

10249…Marta Piresferreira

13816…Martell Thompson

7498…Martin Bisson-Dubois

7056…Martin Gerrits

13363…Martin Laflamme

10299…Martin Stahl

14496…Martine Goulet

8698…Mary Beaudry

11966…Mary Brassard

11897…Mary Van Buren

12449…Mary-Ellen Maybee

13719…Mathew Sabourin

7601…Mathias Dormann

12411…Mathieu Stanton

7144…Matt Closs

8960…Matt Jelly

7837…Matt Paquette

8529…Matt Riopelle

8028…Matthew Arnott

7420…Matthew Bernhardt

12961…Matthew Brean

12965…Matthew Britt

13027…Matthew Chiasson

14008…Matthew Claxton

10809…Matthew Clement

12812…Matthew Colvil

7773…Matthew Mayer

10602…Matthew Pappas

9966…Matthew Pelletier

13411…Matthieu Leroux

13392…Maud Le Monnier

12171…Maureen Carroll

12581…Maureen Mccann

7315…Maureen O'connor

7833…Maureen O'Higgins

8893…Max Gibson

9368…Maxime Plater

10287…Maximilien Haghighat Talab

8767…May Chow

7995…Maya Aden

13168…Maylanye Fortin

7845…Meena Paul

7044…Megan Halhed

13287…Megan Hurley

14586…Megan Mcleod

12316…Megan Paterson

7360…Megan Rocquin

10339…Megan Trottier

9668…Meggan Phelan

8000…Meghan Bryant

9885…Melanie Burston

10357…Melanie Carkner

12250…Melanie Dubeau

7619…Melanie Farrell

13319…Melanie Jupp

10644…Melanie Mitchell

7381…Melanie Patina

9097…Melinda Mollineaux

13576…Melinda Nycholat

8789…Melissa Cosman

7576…Melissa Dahabieh

12344…Melissa Favaro

13310…Melissa Jess

10004…Melissa Radford

9872…Mercedes Marin

14444…Meredith Rocchi

12658…Merina Shulist

10404…Mia Mackechnie

9408…Mia Meldrum

12883…Michael Bamber

12946…Michael Boutet

8754…Michael Cassie

8284…Michael Chippa

9593…Michael Cuddihy

12375…Michael Davie

14258…Michael Diamond

12188…Michael Faulkner

8904…Michael Greene

7450…Michael Howitt

13351…Michael Krkic

9007…Michael Langlois

11098…Michael Mcginn

7183…Michael Mckiernan

9133…Michael Noynay

13614…Michael Petryk

12354…Michael St. Denis

9863…Michael Sulyha

12816…Michael Thompson

9314…Michael Van Aanhout

8484…Michael W Fawcett

9130…Michaela Norgren

7088…Michel Anglehart

7611…Michel Duhamel

12089…Michele Burkholder

7415…Michele Motiuk

10146…Michelle Blundell

8780…Michelle Conway

12781…Michelle Costello

12667…Michelle Crawley

12129…Michelle Gravelle

7340…Michelle Haines

9506…Michelle Joos

12583…Michelle Lefebvre

8575…Michelle Lindsay

13480…Michelle Mccombs

7808…Michelle Naylor

10926…Michelle Pineo

9210…Michelle Robichaud

12115…Michelle Straver

9912…Michelle Taylor

9983…Michelle Toutant

10443…Michelle Whitty

9711…Michelle Zakrison

7203…Miguel Bussiere

12663…Mikael Tremblay-Martel

11116…Mikaela Nicholson

12622…Mike Bushey

10515…Mike Clark

13207…Mike Giles

13230…Mike Greenly

14510…Mike Holmes

10445…Mike Kosavic

8250…Mike Scott

9893…Mike Seymour

13759…Mike Smith

10077…Mike Ward

13455…Mikel Magnusson

12463…Milan Patel

8298…Miriam Bloom

9923…Mithony Phan

12981…Moe Bsat

8288…Molly Goodman

12082…Monica Waterhouse

9615…Monique Lecompte

7522…Montana Brisbin

7268…Morgan Dickson

10257…Morgan Hladik

10533…Morgan Weeks

9986…Mumtaz Jaffer

10024…Murray Beare

7817…My-Chau Nguyen

13023…Mylene Charron

12179…Mylene Gomez

10242…Myriam Bower

8015…Nadim Missaghian

8398…Nadine Carroll

12278…Nammie Patel

8720…Nancy Boyd

8835…Nancy Dudek

9969…Nancy Dupuis

12487…Nancy Kalil

9309…Nancy Turnbull

8769…Naomi Christensen

12688…Natacha Tremblay

9773…Natalia Ng

7742…Natalie Lemay-Calcutt

13510…Natalie Melanson

13594…Natalie Paquette

9922…Natalie Phan

7166…Natalie Pilon

12222…Natasha Brennan

8462…Natasha Rueter

14257…Natasha Stewart

8796…Nathalie Croteau

13412…Nathalie Levasseur

13842…Navpreet Uppal

9238…Nazish Saleem

13203…Neil George

8009…Neil Irwin

9095…Neil Mispelaar

9280…Nelson Stokes

13213…Ngatho Githii

13962…Nicholas Anderson

12969…Nicholas Brousseau

13214…Nicholas Glennon

7660…Nicholas Handfield-Jones

9515…Nicholas Johnstone

14311…Nicholas Laughton

7352…Nicholas Newell

7073…Nicholas Schroeder

7456…Nicholas Tyler

9738…Nick Brunt

14210…Nick Doucette

13343…Nick Knighton

13429…Nick Luberti

13807…Nick Taylor-Vaisey

12621…Nickola Hockey

12847…Nicola Adams

12945…Nicolas Bourgogne

14040…Nicole Flanagan

10335…Nicole Loreto

8923…Nigel Harrison

13259…Nik Hazledine

7709…Nikolay Khotylev

9472…Nikta Fallahi

14553…Ninar Younes

13266…No Name, See Sportstats

14584…No Name, See Sportstats

9361…Noel Mcginnity

13228…Norma Green

13154…Olakunle Fajimi

14305…Olivia King

14488…Olivier Blue F-Bosh

7270…Olivier Choiniere

12855…Omar Allam

11745…Omar Diaz

9291…Omar Tareen

8300…Orlandd Foster

13260…Oscar Hazledine

7789…Oscar Metcalfe

13095…Oweeny De Silva

12698…Owen Savage

7402…Padme Raina

13254…Pam Hatton

12149…Pamela Bazinet

8304…Pamela Louie

8151…Pamela Vezina

10700…Pamela Wilson

12930…Parker Blois

7493…Pascal Bessette

10581…Pascale Castonguay

12548…Pascale Robillard

7149…Pat Barbeau

12118…Pat Horner

7487…Patricia Begin

12800…Patricia Innes

12417…Patricia Maloney

9112…Patricia Mosher

10437…Patricia Pearson

12098…Patricia Slaunwhite

12364…Patricia Turner

9324…Patricia Voight

12852…Patrick Alden

8057…Patrick Calnan

9540…Patrick Fletcher

8490…Patrick Harris

13268…Patrick Hodges

7010…Patrick Kirkham

7343…Patrick Lennox

7891…Patrick Saumur

13851…Patrick Vienneau

13977…Paul Barnshaw

9610…Paul Bazinet

7050…Paul Desgranges

8827…Paul Dionne

9955…Paul Duff

8862…Paul Finnigan

12551…Paul Gledhill

13229…Paul Greene

10288…Paul Haghighat Talab

8011…Paul Jonah

8646…Paul Karpiak

11943…Paul Krisciunas

9003…Paul Lamarre

7764…Paul Marchand

12124…Paul Racine

13701…Paul Romeo

7942…Paul Thompson

9315…Paul Van Aanhout

8651…Paula Ibbotson

13932…Paull Leamen

9180…Pei Pilgrim

8513…Penny Burton

9123…Penny Napke

14438…Perry Stansel

9565…Peter Bogart

13034…Peter Cianfaglione

14414…Peter Crow

14033…Peter Dudley

8030…Peter Fisher

13243…Peter Halpennny

7113…Peter Johnston

10122…Peter Mackay

13449…Peter Maclean

9378…Peter Orange

9181…Peter Pilgrim

7865…Peter Redekop

13731…Peter Saunders

12211…Peter Williams

9674…Petra Morewood

12770…Phil Jourdeuil

7364…Phil Rogers

9401…Phil Shilling

7250…Philip Corey

9716…Philip Pilon

12732…Philipp Guerin

8722…Philippe Boyer

14204…Philippe-Jacques Zaor

7690…Phillip Hughes-Morash

8655…Pia Newell Santiago

8003…Pierre Elhamoui

9799…Pierre Langevin

12356…Pierre-Pascal Duquette

10903…Pierrette Mccartney

11435…Pippa Leslie

9979…Pippa Sellers

7674…Pj Hewitt

10323…Porter Heffernan

7012…Predrag Bosnjak

10949…Prem Sharma

7497…Prescilla Bisier

9641…Quy Ha

8405…R Harman

8976…Rachael Kennedy

10691…Rachel Archer

7444…Rachel Armstrong

7527…Rachel Burgess

7832…Rachel Oueis

12808…Rachel Sheil

13418…Radek Linhart

9364…Rajiv Bhatla

14253…Raluca Dobre

11575…Randall Gerrior

14315…Randall Wilson

9538…Raquel Vinhais

7894…Rasha Saymeh

9143…Ray O'flaherty

14154…Raymond Prenoveau

13611…Real Perriard

13284…Rebecca Humphries

11939…Rebecca Knowlton

9557…Rebecca Mahler

9699…Rebecca Ross

7391…Rebecca Rousseau

8023…Rebecca Stallwood

9560…Rebecca Trueman

10175…Rebecca Wemyss

8800…Red Curtis

12575…Regan Braund

12853…Reji Alex

11663…Remi Ares

14304…Remy Poulin

9034…Renee Longpre

7787…Renee Mendrisky

8819…Ricardo Dias

12429…Richard Bisier

8721…Richard Boyd

11165…Richard Cotnam

10818…Richard Cronin

7661…Richard Handfield-Jones

13926…Richard Hayes

9599…Richard Lamoureux

10043…Rick Lessard

12751…Rick Mongeon

7836…Rick Palmer

9038…Ricky Ma

13893…Ricky Wong

10210…Rigel Shulist

9717…Riley Finnigan

8689…Ritu Banerjee

12668…Rob Blier

7536…Rob Carrick

12027…Rob Duncan

14134…Rob Muir

14583…Rob Parker

13729…Rob Saric

9568…Robert Bailey

10177…Robert Charrois

14473…Robert Cooper

7079…Robert Graham

7271…Robert Lamothe

10061…Robert Maranger

11962…Robert Mcintyre

13524…Robert Milligan

9107…Robert Morley

12657…Robert Walker

7380…Robert Watt

7632…Roberto Galeano

12973…Robin Browne

7556…Robin Chu

7141…Robyn Spicer

7989…Rod Vanderzalm

13844…Rohit Vaish

14237…Roman Ulyanov

13233…Ron Grossman

14441…Ron Maceachern

13680…Ron Ridley

13407…Ronald Lennox

13837…Ronan Tunney

9827…Rose Ngo

9719…Ross Ermel

12120…Roxanne Temple

7221…Roya Macdonald

10291…Ruben Saikaley

7677…Ruby Ho

10236…Rueban Balasubramaniam

10079…Russ Fitzpatrick

14207…Russell Christie

10233…Russell Francis

14228…Ryan Bush

7628…Ryan Fortner

13924…Ryan Garrett

7673…Ryan Hendy

10372…Ryan Jankovich

9816…Ryan Newton

11227…Ryan Squires

12083…Ryley Mackin

12224…S Slade

10646…Sabina Grossman

8649…Sabrina Dadrian-Kassabian

8880…Sabrina Gagne

8609…Said Hussien

14427…Sam Mackechnie

12317…Sam Paquette

12403…Samantha Burke

8467…Samantha Jerome

10080…Samantha Marcotte

12752…Samantha Mongeon

7404…Samantha Tysick

13146…Sami Elkout

7098…Sammy Diamantstein

14055…Sandra Gruescu

7064…Sandra Lalonde

11818…Sandra Monaghan

8050…Sandra Ryan

14365…Sandy Macleod

10138…Sara Jefferson

10748…Sara Lachance

13886…Sara Wilshaw

7471…Sarah Anderson

14446…Sarah Bennett

12303…Sarah Blackburn

13097…Sarah Degen

13123…Sarah Donahue

12683…Sarah El-Saliby

10118…Sarah Fraser

10780…Sarah Gisele

13242…Sarah Hahn

13288…Sarah Hurley

14083…Sarah Laliberte

12542…Sarah Leighton

7027…Sarah Leverton

13430…Sarah Luberti

8218…Sarah Michelle Pham

13567…Sarah Nesbitt

9230…Sarah Rudolph

12298…Sarah Turcotte

11996…Sarah Vandenhoven

9929…Sarah Verreault

14424…Sarto Leblanc

9583…Sasha Poirier

7758…Scot Maclean

14409…Scott Barry

14287…Scott Dupont

7116…Scott Evans

12022…Scott Gillespie

13280…Scott Howat

7750…Scott Lindsay

13615…Scott Phelan

13806…Scott Taylor

9399…Scott Thompson

7639…Sean Giovannetti

7701…Sean Jorgensen

10377…Sean Murtha

8093…Sean O'reilly

8652…Sebastian Ibbotson

7186…Sebastian Saville

8622…Sebastien Ares

7509…Sebastien Bouchard

9574…Serge Bidnyk

7682…Shana Hopkins

8934…Shane Hennessy

14612…Shannon Kelly

12703…Shannon King

9524…Shannon Ryan

10982…Shannon Youmelle

8937…Sharon Hiebert

10178…Shauna Maclean

7476…Shawn Arcand

9511…Shawn Boeyen

11907…Shawn Goudge

13335…Shawn Kidman

7831…Shawn Osborne

9177…Shawn Pigeon

13697…Shawn Rodgers

8776…Shawna Colbey

12435…Shawna Grosskleg

14621…Sheefra Brisbin

9046…Sheila Macleod

12445…Shelley Fleming

9425…Shelley Hale

12020…Sheri Curkovic

8742…Sherri-Ann Cameron

6508…Shona Mcculloch

7763…Simmi Mangat

10185…Simon Ferrand

9739…Simon Gagne

13929…Simon Jacques

7233…Simon Jones

13375…Simon Laplante

13413…Simon Levasseur

7232…Simon Mcdermott

14463…Simon Mclennan

9220…Simone Rose-Oliver

7794…Sonia Moioli

8106…Sophea Smith

12256…Sophia Molnar

14513…Sophie Goguen

14620…Sophie Hamel

9198…Sophie Reinhard

14328…Speedy Gonzales

10387…Spencer Rolfe

11756…Stacey Fox

10136…Stacey Lacroix

11950…Stacey Luce

14196…Stefan Van Kessel

7659…Steffan Hammonds

7135…Stephane Brunet

7636…Stephane Gauthier

7860…Stephane Quimper

8388…Stephane Thivierge

8668…Stephanie Anderton

9357…Stephanie Brunet

11961…Stephanie Culleton

13096…Stephanie De Silva

8849…Stephanie Etchells

13464…Stephanie Malley

14331…Stephanie Monteith

8455…Stephanie Niles

9149…Stephanie Paolin

10221…Stephanie Parisien

8222…Stephanie Parker

13696…Stephanie Rocque

7925…Stephanie Stewart

7076…Stephen Cutts

7047…Stephen Difruscio

8563…Stephen Donoghue

13132…Stephen Downs

13264…Stephen Hendrie

7731…Stephen Lawson

12691…Stephen Merils

8017…Stephen Morton

10217…Stephen Powell

13685…Stephen Ritchie

7535…Steve Campbell

14059…Steve Heath

8955…Steve Hutchings

13456…Steve Mahood

9086…Steve Meldrum

13648…Steve Power

13942…Steve Shaddoc

12735…Steve Westley

12254…Steven Molnar

14340…Steven Walker

13878…Steven West

10734…Steven Winters

13904…Steven Yankowich

11059…Stuart Campbell

14454…Stuart Macmillan

9068…Stuart Mccarthy

10167…Stuart Mccubbin

7255…Stuart Thomas

10370…Sue Jourdeuil

9032…Sue London

7185…Sullivan Brown

9504…Susan Domina

13269…Susan Hodgson

14538…Susan Mckay

9948…Susan Nevitt-Yelle

9132…Susan North

11895…Susan Oneid

9842…Susan-Belle Ferguson

8680…Susanna Atkinson

7288…Suzanne Hotson

10168…Suzanne Laverty

14550…Suzanne Maclean

8124…Suzi Vivolo

7239…Suzie Abcarius

8997…Suzie Lafreniere

10239…Sydney Shelp

13188…Sylvain Gagne

14310…Sylvain Osborne

12943…Sylvie Bourassa-Muise

9974…Sylvie Chiasson

8456…Sylvie Cote

9409…Sylvie Giroux

9616…Tabitha Legault

7300…Tamara Knighton

13730…Tamara Sarkisian

7613…Tammy Dupuis

11623…Tanja Sredic

12875…Tanya Ashton

12002…Tanya Cullen

11478…Tanya Desjardins

7739…Tanya Leger

7070…Tara Read

13800…Tara Sweeney

8956…Taylor Hutchings

9463…Ted Mackay

8275…Terri Sinclair

7568…Terry Cowan

9968…Terry Warren

13177…Tess Fremont-Cote

13321…Tessa Kampman

12119…Thea Temple

8865…Theresa Flaherty

7691…Theresa Humphrys

7749…Thiago Lima

14314…Thivisha Rajagopal

10290…Thom Haghighat Talab

14273…Thomas Gallagher

10883…Thomas Lamarre

12390…Thomas Pereira

11304…Thomas Saville

13596…Thusyanthan Pathmalingam

7746…Thuy Lieu

7469…Tiago Alves De Jesus

11367…Tiana Burton

12595…Tiffany Patten

7859…Tiffany Pursoo

14557…Tim Gibel

10850…Tim Hanley

9908…Tim Norman

10254…Timothy Hopkins

10586…Tina Meldrum

13326…Tobin Kelly

8977…Tobin Kennedy

13755…Todd Smaridge

12573…Tom Caldwell

14617…Tom Echlin

9422…Tom Fleming

9626…Tom Grace

13337…Tom Kilby

13389…Tom Lawson

8016…Tom Morel

13691…Tom Roberts

7196…Tom Steen

7078…Tomas Graham

13438…Tonda Maccharles

9484…Tony Curkovic

10088…Tony Tran

8806…Tracey Davis

8056…Tracey Mcdonald

9388…Tracey Mcdonald

7948…Tracey Tong

13857…Tracey Wait

12501…Tracy O'connor

14174…Tracy Seymour

8254…Tracy Tabuchi

9654…Tracy Walden

10334…Travis Boisvenue

11890…Travis Martin

9394…Treena Skory

12382…Trevor Berg

9864…Trevor Cavanagh

7547…Trevor Chaisson

13245…Trevor Halpenny

14101…Trevor Luten

8957…Trish Hutchings

14465…Troy Gilbert

12466…Tyler Allan

13031…Tyler Christian

7754…Tyler Longpre

7272…Tyler Mabo

7397…Ursula Melinz

8667…Valerie Anderson

13915…Valerie Delaney

13135…Vallier Dufour

11048…Vanessa Meikle

7935…Vanessa Talbot

8808…Venissa De Castro

10140…Veronica Benoit

9873…Veronique Boudreau

14570…Veronique Morin

1966…Veronqiue St-Denis

8077…Vicky Williams

12244…Victoria Calladine

14015…Victoria Crosbie

7704…Victoria Keaney

9673…Victoria Procunier

9861…Victoria Thomson

14486…Vincent Extreme-Kiwi Turpin

7555…Vinod Choyi

13890…Virginia Wolfe

7324…Vitaly Pecherskiy

12136…Ward Sb Powell

10247…Wendy Alexis

7688…Wendy Hough

12034…Wendy Jermyn

12205…Wendy Mak

7914…Wendy Snyder

7437…Wes Huffman

8282…Will Messervey

9566…William Aikman

7007…William Bain

14255…William Dods

7662…William Handfield-Jones

13275…William Hopkins

8454…William Kuchapski

8366…William Mcgowan

13600…William Paul

7864…William Read

10092…William Yee

9774…Wojciech Kulacz

13754…Xander Sirois

8219…Xuan Huyen Pham

7346…Yannick Brisebois

7807…Yasir Naqvi

13311…Yiuen Jiang

13748…Yves Sikubwabo

14307…Yvonne Burton

7629…Zander Fraser

13833…Zoe Trudel

7396…Zu Vuong

The Wonder Girls

Sáng hôm qua. Dậy sớm 7h. Ngồi gãi mông đến 8h là rửa tay mở livestream coi The Wonder Girls =]]. Phải công nhận là bài Like Money hay quá đi thôi :[[ love me like money :[[ mà nghe được có 2 lần, opening theme và ở dance studio :[[[[[. Vì là stream -> nghe câu được câu mất :[. Ngộ là mấy từ lóng hay mấy câu thoại "ngu ngu" của Lim mình lại nghe rõ hết mới ghê chứ :]]]]]]

*nói về các tương lai sự nghiệp blah blah của các cô gái*

Mitchie: we're gonna make something pop [k chắc lắm =]]]

Lim: POPCORN? =]]]]]]]]]]]]]]]]]]]]]]]]]]] *ít có liên quan ghê =]]*

Betty: *nói về âm nhạc của WGs và hướng đi của nhóm hay cái gì đó :]]*

Sohee: May i ask you a question? Where's the best place for shopping? =]]]]]]]]]]]]]]] *ít liên quan tập 2* =]]

Cuối cùng thì bộ phim đã seal with a kiss =] yah ~ Yenny & a DJ đó nghen XD. Giờ e mới thấy a đẹp trai đó :]] ảnh ọt xinh tươi mà lên phim trùm cái nón len như bị hói =]]]]]]]]]]. WGs trong phim accent chuẩn thiệt nha :O k dám nói chuẩn như native speakers nhưng mình nghe Star World sao mà nghe giọng WGs gần như y chang là ok rồi chứ gì =]]. Ngoài ra là bố Park đóng hài hay v~ cơ =]] bố k sợ về Hàn lại có mấy bé WFs thay vì hỏi "chú là ca sĩ Park Jin Young phải k?" thì tụi nhóc lại hỏi "chú ơi, nhìn chú quen quen, chú có phải người đóng vai gagman trong clip Nobody/phim The Wonder Girls k ạ?" hay sao =]]]]]]]]]]]]]

Ôi ~ có nói đến tết congo cũng k hết chuyện về WGs =]]. Mà đáng lẽ khi cảm xúc chàn chề lênh láng như này thì phải design cái gì đó dính đến WGs chứ sao lại là Jpop? :]] Vì muốn download thêm resources đặc biệt cho gái XD k dùng resource cũ được XD gái jjang mà =] + down thêm hình Sunmi =]. Đợi đi, sau wall này sẽ là wall Wonder Girls đúng chất hay ho dành tặng 1 người :"> đó là... mình chứ ai lol =] . Nhờ e mà Bí biết thêm về HP :"> mà dạo này k 8 nên Bí k tìm hiểu thêm nữa rồi :[[ nghe thì nghe Pyoko nhưng k biết 1 xíu gì về gen 10 luôn =]. Bí thấy hình của gen 9 là đẹp nhất và mới mẻ hay ho nhất, tất nhiên là Sayumin, Aika, Gaki & Reinya cũng hay nhưng k hay bằng gen 9 =]]]]]]] e nhận luôn ha XD. E biết k, e là idol của Bí đó :">. E chơi tông pastel lúc nào cũng đẹp :[[ Bí muốn học lóm mà học hoài chả được, bữa nào chỉ Bí nha nha nha XD. "Aishiteruze, Baby" =]]

p/s: chợt nhớ ra e là fan C-ute nhiều hơn Momusu =]]]]]]]]]]]]]]]]] khi nào rảnh rảnh Bí lại làm wall C-ute khác đền bù nha XD

10h đêm...

Đứa con gái ngập ngừng trước cửa một phòng hát ở Fantasic Bar. Mấy thằng bảo vệ đưa mắt nhìn nó từ đầu đến chân, cái nhìn lả lơi và chẳng mấy thiện cảm, chúng thì thầm với nhau :

- Mặc nguyên cả đồng phục trường cấp 3 thế kia mà mò vào đây giờ này, chắc là "hàng họ" của thằng nào trên phòng VIP...

Rồi liếc nhau cười hô hố. Nó nghe thấy, tức lắm, nhưng không phản ứng. Rụt rè và thận trọng, đẩy nhẹ cách cửa phòng 103, một khe hở vừa đủ để nó có thể nhìn rõ. Tiếng nhạc chát chúa dội thẳng vào màng nhĩ làm tim nó đập mạnh hơn. Căn phòng lớn mờ mờ ánh đèn xanh đỏ cùng mùi gì đó nồng nồng xộc ra làm nó phải bụm miệng, suýt nôn. Băng ghế sopha dài vất vưởng dáng những thằng con trai tóc tai dựng ngược nằm, ngồi đủ tư thế, thậm chí không xác định nổi tư thế. Vài đứa lăn ra ngủ, vài đứa ngồi ườn mắt lim dim... Và nó thấy Vương Anh - thằng bạn nó đang gục mặt bên chiếc bàn kính lớn bày la liệt những gói trắng trắng bên một cái bình thủy tinh. Hoảng hốt, nó đẩy mạnh cánh cửa, xồng xộc chạy vào. Một thằng thấy thế, vội vớ cái điều khiển giảm âm lượng nhạc, cất giọng khàn đặc chòng ghẹo :

- "Mái" của thằng nào kia ?

Tức thì hơn chục cái đầu mắt lờ đờ ngóc dậy hướng ánh mắt về phía cửa. Con bé gọi to :

- Vương Anh !

Kẻ mang tên Vương Anh ngẩng đầu, thấy nó thì giật mình thảng thốt :

- Cái quái gì thế này ???

Nó chạy lại chỗ Vương Anh, lay lay vai thằng bạn :

- Đi về đi...

Vương Anh bật dậy, quát tướng :

- Mày điên à? Đến đây làm gì? Sao đi học xong không về nhà?

Nó yếu ớt :

- Đi về với tao, đi...

- Không! - Vương Anh trợn mắt - Ai bảo mày đến đây, con điên này...

Nó vẫn cố nài nỉ, nước mắt lưng tròng :

- Mày về thì tao mới về cơ...

Vương Anh lúng túng thật sự. Nó không biết phải nói gì với con bạn thân lúc này. Thấy ồn ào, những đứa khác bắt đầu chú ý. Vương Anh giận dữ ném mạnh lon Heineken trên tay xuống đất, bọt bắt tung tóe. Chợt, một thằng con trai mặc sơ mi trắng, có chiếc khuyên tai đen nhỏ xíu lấp lánh bên tai phải nãy giờ ngồi trong một góc quan sát, tay đang vân vê điếu cỏ, mỉa mai :

- Sao tao ghét mấy con "voọc" thích lo chuyện bao đồng thế nhở!

Nó quét ánh mắt tức tối về phía thằng con trai trong góc, mím chặt môi. Đặt điếu cỏ xuống bàn, thằng con trai tiến về phía nó, châm chọc :

- Ngọt nước ra phết. Vương Anh cho tao mượn bạn mày 1 hôm nhé.

Vương Anh quay mặt đi :

- Thôi Cường, bạn tao...

Cường nhếch mép, một bàn tay nó đặt lên hông đứa con gái. Theo phản xạ, con bé quay ngoắt lại, Cường lãnh trọn năm ngón tay thon dài trên má...đau rát.

- Đm!

Cường áp sát vào người nó, rít lên :

- Con ranh này...

Vương Anh hoảng hốt, đẩy Cường ra, kéo tay con bạn :

- Thôi, về!

Cánh cửa đóng sầm lại tức tối. Mấy thằng con trai ngơ ngác, chưa kịp hiểu chuyện gì vừa xảy ra. Cường lẳng lặng trở về chỗ cũ, mặt nó sa sầm, chậm rãi đưa điếu cỏ vừa cuốn lên môi. Rồi chẳng hiểu nghĩ sao, nó lại bỏ xuống. Nó thấy đầu ong ong, khó chịu. Không hiểu là do chất kích thích hay do con bé vừa rồi. Chưa bao giờ nó gặp đứa con gái nào trong bar dám thái độ bố láo với nó như thế. Ít ra thì quán bar này đã quá quen thuộc với Cường, và tất cả mọi người ở đây đều phải nể nó, vì cái độ chơi, và liều! Khuôn mặt đứa con gái cứ chập chờn trước mắt Cường, thánh thiện nhưng sắc sảo, nói chung là khó tả..! Bần thần một lúc, Cường quyết định bỏ về, nó thèm ngủ sau một tối chơi bời mệt rã rời. Xuống hầm để xe, nó chợt nghe tiếng thằng Vương Anh cằn nhằn :

- Kệ tao! Mày không phải nói nhiều. Đuổi thì tao đi, không phải thách!

Giọng đứa con gái như van lơn :

- Tao xin mày đấy...Bố đang lo lắm. Không ai trách mày đâu, cũng không bắt mày phải xin lỗi mà...

Vương Anh gắt lên :

- Ông bà ấy nhờ mày khóc thuê à mà phải sướt mướt ?! Mày biết tính tao rồi đấy, tao nói là tao làm...Từ mặt tao á? Đuổi tao khỏi nhà á? Tao đi rồi tưởng ông bà ấy phải mở tiệc ăn mừng chứ lại sai mày tới níu kéo à? Có phải bãi nước bọt đếch đâu mà nhổ xong lại liếm!

Bị phản ứng quá gay gắt, đứa con gái lặng im, nước mắt bắt đầu tuôn lã chã. Cường xuất hiện, phá tan sự im lặng đó :

- Nó nói đúng đấy, mày về đi...

Vương Anh sửng sốt :

- Cường..?

Cường nhìn thẳng vào mắt nó, nói :

- Chỗ tiền mày nợ bọn Linh lùn để anh em trả giúp cho, bao giờ có đưa lại sau cũng được. Đừng để ông bà già suy nghĩ nhiều. Mà từ nay cũng thôi cờ bạc đi, báu gì mấy đồng rẻ rách!

Vương Anh ngập ngừng :

- Nhưng...tao...

- Nhưng nhưng cái gì, cứ thế mà làm. Thôi, đưa bạn mày về đi, muộn rồi...

Nói rồi cắm chìa khóa vít ga phóng thẳng. Vương Anh thở dài, huých tay con bạn :

- Lên xe tao đèo về. Lần sau đừng có tự ý mò đến những chỗ thế này nhá. Vướng bọn con gái chúng mày mệt ruột lắm!

Con bé phụng phịu trèo lên xe, không quên hỏi lại :

- Mày sẽ về nhà chứ?

- Vầng! - Vương Anh gằn giọng.

Giữa tháng ba không hiểu sao vẫn rét đậm rét hại. Đang ngủ bị mẹ gọi dậy ra ngân hàng rút tiền, Cường cáu lắm. Nhưng nghĩ lại, làm cái thằng con trai trong nhà, ngoài chơi với phá ra chả được tích sự gì, bố mẹ thì cả ngày lo làm ăn buôn bán. Dù mẹ nó có đắp cả cân phấn trang điểm lên mặt cũng không che được những nếp nhăn hằn rõ, nó thấy thương thương mẹ...Thôi thì chịu khó một tý cho bõ cái công bà ấy đẻ ra mình, Cường lồm cồm bò dậy, mặc quần áo, phóng ra Ngân hàng. Thủ tục xong xuôi cũng mất gần tiếng đồng hồ. Cầm cả bọc tiền trong tay, nó thầm nghĩ : "Với chỗ tiền này mình sẽ làm được những gì có ích hơn là việc đập đá phá mìn nhỉ"... Mải suy nghĩ, nó theo thói quen phóng thẳng đường Minh Khai [ con đường nhắn nhất đi tới Fantasic Bar, địa bàn của nó ] thay vì đường Lê Thánh Tông dẫn về nhà. Nó bực mình lẩm bẩm vu vơ :

- Mẹ! Quên xừ mất! Tự nhiên mất thêm 1 đoạn xa tít mù, vãi thế!

Qua cổng trường Bình Minh, bỗng nó thấy một bóng người...quen quen. Cố lục lọi trí nhớ một hồi, chợt nó reo lên như vừa khám phá ra điều gì đó mới mẻ :

- Á! Con bé hôm nọ...!

Con bé đang đứng trước cổng trường vắng vẻ, tay cầm điện thoại, vẻ mặt bồn chồn lo lắng. Cường liếc đồng hồ, gần 6h tối rồi còn gì, chắc phụ huynh bận đột xuất không đến đón được nên cái mặt mới cau có thế kia. Mà ở khu đô thị mới này thì đào đâu ra xe ôm cơ chứ. Tự nhiên Cường bật cười. Vẻ sợ sệt của con bé khiến Cường như hả dạ. Nhưng rồi chẳng biết nghĩ gì, nó vòng xe ra trước mặt con bé :

- Xe ôm không em ?

Đứa con gái đang dán mắt vào màn hình cái điện thoại, tưởng thằng nào trêu ghẹo, bực bội :

- Không! Điên à.

- Hơ...Ai điên cơ?

Ngẩng mặt lên, chợt bắt gặp ánh mắt soi mói của Cường, con bé lắp bắp :

- Ơ ơ...bạn của...à...gì nhở...Cường...

Cường cố nhịn cười :

- Dạ thưa chị, em là Phạm Hùng Cường, chứ không phải Gì Nhở Cường.

Con bé đỏ mặt, lí nhí :

- Vâng...

- Thế chị có đi xe không ạ?

- Dạ thôi...

- Thôi thì đứng đấy đợi mấy anh thợ xây đi qua rồi về cùng các anh ý nhé [ mặt ngó lơ, huýt sáo, điệu bộ giả tạo ].

Con bé mếu máo :

- Dạ có...em đi...

Cường mỉm cười đắc thắng. Đi được một đoạn, con bé lên tiếng :

- Em cảm ơn nhé...

- Vì ? - Cường hỏi lại.

- Vì anh cho đi nhờ...Với vụ hôm nọ...

- Hôm nọ làm sao?

- Anh bảo Vương Anh về nhà...

- Ôi dào! Có gì đâu. Anh là con người của Đảng, đạo đức ngời ngời, sống và làm việc theo tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh nên thấy những hành động đó không thể bỏ qua...

- Eo...điêu thế...

- Ơ. Anh thề. Anh mà nói dối đầu gối anh bằng nhau.

Con bé cười híp mí.

Ngưng một lát.

- Anh cũng xin lỗi nhé.

- Dạ?

- Vì hôm đó bất nhã với em ý.

- Vâng, em cũng là con người có tấm lòng vị tha cao cả, sống và làm việc theo chủ nghĩa Mac - Lennin, không để bụng chuyện cỏn con đâu ạ.

Cười vang sảng khoái.

- Em thú vị thật!

Con bé không nói gì, hai má nóng ran. Suốt quãng đường, cả hai đứa nói chuyện đều rất tự nhiên, như thể đã quen từ lâu lắm. Về đến nhà, con bé nhảy xuống xe, toe toét :

- Cảm ơn anh part 2, em về nhé!

- Ơ khoan...

Đang định bước vào thì Cường gọi giật lại, con bé quay đầu ngơ ngác :

- Dạ ?

- Không trả tiền xe ôm à? Thanh niên 2011 chả tự giác gì cả.

- Ơ em...- nó lúng túng - bao nhiêu ạ?

Cường tủm tỉm :

- Cho xin... cái tên!

Mặt con bé giãn ra :

- À...Trang ạ! Đủ chưa?

- Số nữa.

- Số giày hay số dép hả anh? [ giả nai ]

- Số...máy bàn ý [ nhăn nhở ]

- 016x52y99z0

- Số máy bàn nhà em dài thế? [ hỏi xoáy ]

- Nhà em dùng thuê bao của...I-rắk mà anh. [ đáp xoay ]

Lại cười :

- Ừ được. Thôi anh về nhé.

- Không vướng ạ...

- Ơ hay. Không về nữa bây giờ!

- Em đùa. Anh đi cẩn thận ạ. Thượng lộ bình an mà hạ lộ thì nằm im...

- Cái con người này...! - Cường thở dài ngán ngẩm, quay xe, nổ máy.

Trang chạy biến vào nhà, còn Cường nhanh chóng khuất sau con phố. Tự nhiên Trang lẩm nhẩm hát bài gì đó, không ai nghe rõ, chỉ biết vẻ mặt nó rạng rỡ hơn bình thường...

Trang nằm thẩn thơ nghe nhạc. Nó thích Avril khủng khiếp. Đang quay cuồng với What The Hell, chợt điện thoại đổ chuông dồn dập, Trang uể oải nhoài người với lấy cái điện thoại trên bàn. Sms từ một số máy lạ :

- Em ơiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii...

Hơi bất ngờ, nhưng Trang rep luôn :

- Ơiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii

Kèm cái icon "" cười lăn lộn. Số máy kia trả lời rất nhanh :

- Em đang ở đâuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuu ?

Trang lém lỉnh :

- Ở đâu còn lâu mới nói. Anh là aiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii ?

Nửa phút sau :

- Đã thế anh cũng không bao giờ nói cho em biết anh là Cường, bạn thằng Vương Anh và là người lúc chiều đưa em về.

Trang khúc khích :

- Lộ rồi

- Ồ thế à. Em có muốn nghe anh thì thầm một chút không?

- Có. Em đang dỏng tai lên nghe đây.

Ngay lập tức, cuộc gọi đến hiện số của Cường.

- Dạ em đây.

- Chim sẻ gọi chim cu nghe rõ gật gù...

Im lặng.

- Em ơi!!!

Vẫn im.

- Em ơiiiiiiiiiiiiiiiiii !

Không trả lời.

- Trang ơi!!! - phát cáu.

- Dạ.

- Sao em không nói gì ???

- Anh bảo nghe rõ gật gù, em gật nãy giờ muốn gãy cổ anh không thấy à

- À ừ...Anh xin lỗi...

Kết quả là ngày hôm đó Cường nằm buôn điện thoại với Trang đến tận khuya, tổng thiệt hại lên tới hàng trăm nghìn đồng. Cường pha trò, còn Trang thì cười không ngớt. Đến khi mắt mi mắt nặng trĩu, Trang mới nhỏ nhẹ :

- Anh à...Em buồn ngủ rồi. Để hôm khác nói chuyện tiếp nhá.

- Ừ. Thế chúc em ngủ ngon với cả mơ về anh nhé.

- Mơ về anh thì khác gì ác mộng.

Cường giận dỗi :

- Đùa chứ...Tụt hết cảm xúc. Ngủ đi. Ứ chơi với em nữa!

Cường cúp máy "rụp" một cái khá là phũ phàng, Trang ngẩn ngơ, rồi cười tủm tỉm :

- Đồ trẻ con!

Những ngày sau đó, Cường chủ động gọi điện, nhắn tin cho Trang nhiều hơn. Bỗng dưng Cường cảm thấy người con gái này khiến tâm hồn nó trở nên nhẹ nhõm khi tiếp xúc. Những câu nói đùa vu vơ, những lần Trang đành hanh "đá xoáy", những lúc Trang dở trò trêu chọc, hay những cuộc tranh luận với Trang, Cường đều bị Trang "đánh gục" vì sự lém lỉnh của cô nàng, mà đôi khi cũng là do Trang chơi bài cùn ăn vạ. Càng ngày Cường càng nhận ra thời gian nó dành cho Trang quá nhiều, đến nỗi mà nó bỏ ngoài tai lời rủ rê của mấy thằng bạn, ở nhà ôm khư khư cái Laptop chỉ để đợi Trang học bài xong là online nói chuyện. Một ngày không nhắn tin cho Trang, nó thấy thời gian cứ dài dằng dặc ra như con ốc sên bò trên cây bạch đàn...Trong người bức bối khó chịu và ruột gan thì cồn cào như người đói. Trang luôn có một cái gì nó, khiến nó bị cuốn hút ghê gớm, như chất kích thích vậy. Có lần Cường đã thành thật thổ lộ với Trang về cái cảm giác đang đeo bám mình, Trang phá lên cười khoái chí :

- Há há! Chết chưa! Anh nghiện em rồi đấy!

- Có lẽ...

Trang tinh nghịch :

- Cai nhanh còn kịp.

Cường thở dài :

- Em thấy thằng nghiện nào cai thuốc được thành công chưa?

- Rồi mà.

- Nhưng anh không phải thằng đó - lại thở dài phát nữa.

Trang trầm ngâm :

- Khi nào anh nghiện em như...nghiện đá mới nguy hiểm...

Chẳng nói chuyện với ai thoải mái được như Trang. Một cô gái đa cảm xúc, có thể vui buồn bất cứ lúc nào. Có thể chuyển từ trạng thái trẻ con nhí nhảnh sang người lớn sâu sắc chỉ trong tích tắc. Lắm khi thiếu điều Cường muốn thốt lên rằng Trang thật thần thánh. Chỉ ghét mỗi một điều, Trang hay động chạm vào "nỗi đau thầm kín" của Cường :

- Học xong anh định làm gì?

- Một xe 2 mũ.

- Là sao ?

Cường chép miệng :

- Đại học Giao thông vận tải, khoa đứng đường vẫy vẫy ý.

- Chả hiểu - Trang ngơ ngác.

Cường hóm hỉnh :

- Tên khoa học của nó là "Xe Ôm" em ạ.

- Ờm...Nhìn anh cũng có triển vọng phết - giọng đá đểu thấy rõ.

- Cảm ơn...Ai cũng khen anh thế.

Trang ôm bụng cười ngặt nghẽo :

- Anh không có ước mơ nào to lớn hơn một chút à?

- Có chứ - Cường giả bộ ngây thơ - Hồi bé anh toàn ước làm siêu nhân đi bảo vệ Trái đất ấy.

- Em không đùa - Trang nhăn mặt - Anh cũng lớn rồi, cũng phải có hoài bão chứ ?

- Bằng cách nào hả em?

- Chơi bời ít thôi. Lớp 12 mà anh cứ học hành hời hợt thế này làm sao có tương lai.

- Anh cũng muốn học hành tử tế lắm chứ, nhưng gia đình mới gặp chuyện buồn, thực sự anh chẳng còn tâm trí nào để mà học nữa...

Trang ái ngại :

- Gặp chuyện gì hả anh?

- À - Cường vờ thiểu não - con mèo nhà anh đi đâu mấy hôm nay rồi, anh thương nó lắm. Ăn không ngon nhưng ngủ như điên em ạ, khổ...

Những lúc ấy, Trang chỉ còn biết lắc đầu chán nản :

- Em chịu anh rồi !!!

Dần dần, Cường và Trang trở nên vô cùng thân thiết. Cường giống như một người anh, người bạn, lúc nào cũng chăm chút cho Trang từng tí một, còn Trang thì chẳng biết tự bao giờ, đã trở thành một phần trong cuộc sống của Cường...Không thể thiếu!

- Hy vọng đây là đợt rét cuối..!

Trang vừa xuýt xoa vừa run lên cầm cập. Gần một tuần nay, trời mưa không ngớt, gió vẫn ào ào thổi và khối không khí lạnh vẫn liên tục đổ bộ về đất liền. Tiết học thêm trôi qua nặng nề trong cái đói và cái rét! Thật vậy, bụng Trang bắt đầu réo lên anh ách như biểu tình chủ nó cái tội lười ăn bữa trưa. Trang lo lắng nhìn ra ngoài cửa sổ, nền trời đã ngả sang màu chiều muộn...

Tiếng chuông tan trường réo lên như dọa nạt. Trang lật đật thu dọn sách vở, kéo từng bước chân nặng nề ra khỏi lớp. Gió như đang tát thẳng vào mặt nó, lạnh buốt. Trang đội xụp cả mũ áo khoác lên đầu, kéo pécmơtuya sát cổ mà vẫn thấy rùng mình. Vừa bức ra khỏi cổng trường, điện thoại rung lên từng hồi...Nó dí sát mắt vào cái màn hình : "Cường á" !!?

- Sao hả anh?

- Nhìn về phía trước đi...

- Dạ ?

Trang đưa mắt nhìn quanh, một thằng con trai "dúm dó" trong chiếc áo khoác mỏng manh đứng bên đường đưa tay vẫy Trang. Phải mất đến vài giây định thần lại, Trang mới thốt lên khe khẽ :

- Ôi trời...!

Cường thở hắt ra khói, nhìn Trang trìu mến :

- Về thôi em.

Trang nhặng xị :

- Ai bắt anh lên trường đón em vào cái thời tiết giết người này hả? Lại còn ăn mặc như kiểu gia đình thiếu thốn thế kia?

- Chẳng lẽ để em đi mưa một đoạn dài ra điểm Bus, anh biết thừa hôm nay thứ 7 bố mẹ em về muộn không đi đón em được rồi nhé...

- Anh là ma xó à?

- Ừ...

- Sao mặt anh gian thế?

- Mặt anh gian để cho giống mặt em.

Trang đấm thùm thụp vào lưng Cường, ngặt nghẽo :

- Đồ quái vật..!!!

Trời mưa mỗi lúc càng thêm nặng hạt, gió càng thêm dữ dội. Ánh đèn đường vàng vọt rọi xuống đường bóng nhẫy, soi sáng rõ toàn thân thằng con trai đang lẩy bẩy...Chiếc ô cầu vồng của Trang không đủ che chắn hết những giọt mưa tới tấp hắt vào mặt Cường, nó oằn mình theo từng đợt gió, vặn vẹo, lung lay. Trang gồng mình cố giữ chiếc ô cho chắc, nó rụt rè thì thầm vào tai Cường :

- Anh lạnh không?

- Cũng hơi hơi...

- Hơi cái đầu anh! Anh hứng hết mưa hết gió của em rồi còn gì. Thế này về ốm thì sao?

- Ừm...Anh khỏe như chú voi con ở bản Đôn ấy...Không sợ.

- Vớ vẩn. Anh mà ốm thì em áy náy lắm đấy.

- Ơ...Anh tự nguyện mà. Em ngồi yên đi.

Bàn tay Cường tím tái, tê cứng vì lạnh. Con đường còn khá dài. Trang bồi hồi, một cái gì đó đang nhen nhóm trong lòng nó, khó tả. Hai bên đường, người ta đóng hết cửa tránh gió lùa, ánh đèn hắt ra từ những ngôi nhà không đủ sưởi ấm 2 sinh linh đang run lên vì lạnh. Cả khoảng áo trước ngực, và mái tóc bờm xờm dựng đứng của Cường giờ đây ướt nhẹp. Cái buốt giá đang dần thẩm thấu qua lớp vải, ngấm vào da thịt thằng con trai không quen khắc nghiệt. Đột nhiên, Trang vòng hai tay ra phía trước, ôm Cường thật nhẹ, nó ngượng ngùng :

- Đỡ lạnh hơn không?

- Ừ...

Cường mỉm cười, tim bỗng lệch nhịp với tần xuất cao hơn. Và đúng là, hai người khi là một thì ấm hơn thật! Suốt quãng đường, không ai nói với ai thêm điều gì nữa. Chỉ có những đoạn độc thoại từ hai não bộ gần nhau, mà có thể cả hai cùng hiểu được...

Cánh cổng gỗ và hàng rào trắng muốt hiện ra trước mắt. Trang bước xuống xe, nó nhìn Cường đầy vẻ biết ơn và...tội lỗi :

- Hay anh vào nhà đợi lát nữa ngớt mưa rồi về?

- Thôi - Cường xua tay - Mẹ anh đang mong lắm ấy.

Trang bật cười gượng gạo :

- Nhưng mà lạnh lắm..?!

- Ừ...Cũng lạnh hơn một tẹo...Mình đồng da sắt như anh, lo gì.

Cường nhăn nhở.

- Em vào nhà đi - Cường giục.

- Vâng. Anh về đi.

- Em vào nhà anh mới yên tâm về được.

- Anh về thì em vào, ai bắt đi đâu mà sợ...

- Ừ - thằng con trai cười dịu dàng, phóng đi như gió.

Đó là lần đầu tiên, Trang biết bần thần đứng tiễn một đứa con trai, cho đến khi chỉ còn là một chấm nhỏ nơi phía cuối con đường như vậy...

Cường về đến nhà, cực nhọc mãi mới dắt được xe vào. Những cơn gió đã ngừng đeo đuổi. Toàn thân đông cứng lại, xương quai hàm tưởng như bất động, không tài nào há nổi miệng ra. Bố ngồi trong phòng khách, thấy thằng con trai tiêu điều, ướt sũng, sửng sốt :

- Mày đi đâu về mà như ghẹ lột thế hả con?

Cường lắc lắc đầu, không nói nên lời, dò dẫm bước vào phòng tắm. Việc đầu tiên nó phải làm là ngâm mình trong nước nóng cho "tan" ra đã !!!

Năm phút sau, máy Cường gừ gừ báo tin nhắn đến.

- Anh về đến nhà chưa?

Cường tủm tỉm. Mỗi lúc được Trang quan tâm, nó vui lắm, như con trẻ được quà vậy.

- Anh đang nằm trong gầm xe tải.

- Liên thiên ! Anh toàn dọa tinh thần nhau thôi nhá.

- Anh mà phải dọa? Thanh niên 2011 tư cách đầy mình thế này mà phải dọa trẻ con á? Em không tin anh ra ngoài đường nằm thật cho em sợ bây giờ.

Trang hoảng hốt :

- Thôi thôi. Em xin anh. Đừng manh động. Nhưng mà...sao anh tốt với em thế?

Cường khựng lại vài giây. Quả thật, câu hỏi này của Trang đã xoáy sâu vào tâm can nó. Ờ...Sao lại tốt với Trang như thế nhỉ? Sao lại quan tâm Trang nhiều như thế nhỉ? Sao những lúc không được nói chuyện với Trang lại thấy trống vắng thế nhỉ? Và...sao mỗi khi gặp Trang, lòng nó lại hân hoan đến lạ? Cái gì đó thôi thúc Cường phải nói, dù biết nếu thất bại, mọi chuyện sẽ tồi tệ đến mức nào...

Trang nhận tin nhắn từ Cường sau gần 30 phút chờ đợi, mắt nó mở to hết cỡ đọc những dòng chữ như đang nhảy nhót trên màn hình :

- Nói chung là yêu đó...À mà đó có phải là yêu không...mà sao vắng em thì buồn...Ố ô..

Trang bò lăn ra cười sặc sụa, rep lại :

- Em chưa thấy ai tỏ tình như anh đấy.

Cường đỏ mặt. Tự nhiên nó thấy lúng túng quá. Nó ấn số gọi cho Trang :

- Dạ - Trang vẫn nhỏ nhẹ.

- Anh...yêu em...thật ấy...

- Yêu...vì sao ạ?

- Vì em là em.

- Anh không sợ em từ chối à?

- Anh...- bỗng Cường ngập ngừng - Sợ chứ...Nhưng nghiện rồi, chả ngại nữa...

Im lặng.

Nín thở.

Chờ đợi.

- Thế...

- Sao hả em? - Cường vồ vập.

- Thế thích em lâu chưa...?

Bao nhiêu dây thần kinh trên mặt Cường nãy giờ co vào vì căng thẳng, giờ giãn ra thoải mái. Nó cười thật tươi :

- Từ năm 1945 rồi ấy...

Thế là yêu nhau!

Ngày ngày, Cường thực hiện nhiệm vụ của "Thằng-Người-Yêu" một cách ngoan ngoãn theo yêu cầu của Trang về tiêu chuẩn "trai ngoan". Nghĩa là : sáng gọi Trang dậy lúc 6h15, chiều không phải đi học thêm thì qua trường đón Trang đúng 5h15, tối đi chơi phải về nhà trước 9h30, đọc trước bài, soạn sách vở đầy đủ trước khi đến lớp, và phải lựa chọn : Hoặc là Trang, hoặc là đá, cỏ, ke...Cường đã dần quen với nếp sống "lành mạnh" mà Trang tạo dựng cho nó, tự nhiên thấy cuộc sống có ý nghĩa hẳn. Đến nỗi bố mẹ Cường cũng không thể tin nổi đây là chính là thằng con trai sống trong cái nhà này mười tám năm giời ăn chơi phá phách. Mọi thay đổi của Cường cũng nhờ cả vào sự nỗ lực của Trang. Đôi khi, Cường vẫn hay gây bất ngờ, kiểu như một hôm, nó lù lù xuất hiện trước cổng trường Trang, mà không phải tầm giờ "đón cháu", vẫy Trang cười toe toét :

- Em ơi đi ăn bánh đi...Anh đói quá !!

Trang ngạc nhiên :

- Em có dặn anh đón em giờ này đâu? Sao lại đến?

- Ờ...Tại anh nghiện em mà, vã thì phải đi tìm thuốc chứ.

Trang tát "yêu" một cái rõ đau, nhăn mặt :

- Chưa từng thấy con người nào thô lỗ và lộ liễu như anh ý!

Lại có sáng, Cường gọi Trang dậy muộn, vừa lon ton chạy vào lớp cho kịp giờ thì điện thoại Trang báo tin nhắn đến :

- Em ơi. Anh gửi xe xong từ chỗ gửi xe chạy vào trường hết 3 phút, đến cổng trường thì đã muộn 10 phút rồi. Thằng bảo vệ nó không cho anh vào? Bây giờ em bảo anh về hay đồ sát nó?

Trang hốt hoảng :

- Này, anh đã hứa là bỏ thói cônđồ rồi đấy. Nếu không được vào thì về nhà chơi ngoan, không nghịch bẩn, cấm la cà ngoài đường nhá!

- Vâng ạ - Cường nhăn nhở. Và nó yên tâm về nhà...ngủ tiếp.

Hay là khi, Trang bất ngờ gọi cho Cường, nhõng nhẽo :

- Cường ơi..! Em không ngủ được! Kể chuyện cổ tích cho em.

Cường méo mặt :

- Em gọi 19001589 bảo chị Mây Hồng kể cho mà nghe, anh có biết truyện nào đâu.

- Không - Trang nũng nịu - Em thích anh cơ không thích chị Mây Hồng...

- Anh còn chưa được nghe bao giờ thì kể cho em làm sao ?

- Học nhà trẻ cô giáo chết à? Không thuộc thì bịa ra cũng được! - Trang giận dỗi.

- Vâng. Thế em thích nghe truyện gì?

Trang đổi giọng luôn, ngợt xớt :

- Truyện gì mà có mụ phù thủy với hoàng tử đẹp trai ý.

Cường khổ sở ngồi bịa ra một câu chuyện, không đầu, không cuối, chi tiết rời rạc, nội dung lung tung, nhưng rốt cuộc, Trang vẫn chìm vào trong giấc ngủ, thật ngon...Trong giấc mơ, nó biến thành mụ phù thủy, còn Cường là "hoàng tử đẹp trai"...

Tình yêu của chúng nó, sôi nổi, cháy bỏng, hạnh phúc nhưng lắm lúc cũng rất êm đềm. Và có lẽ nó sẽ cứ nhẹ nhàng trôi qua như vậy nếu không có ngày hôm ấy...

Cường đang say sưa "giấc mơ trưa" thì điện thoại kêu inh ỏi. Nó nhăn nhó cầm máy lên nói như quát :

- Cái gì thế ?

Thằng bạn Cường giọng the thé quát lại còn to hơn :

- Thế cái...mế! Giờ này còn nằm đấy mà vắt lưỡi à? Em Trang nhà mày đang tung tăng trong hiệu sách với thằng ranh nào đẹp zai đeo kính trông tri thức lắm, như kiểu yêu nhau ấy. Quả này thì anh em cưa sừng mày ngâm rượu thuốc nhá!

Cường bật dậy, hỏi dồn dập :

- Thằng nào? Lúc nào? Ở đâu? Mà có chính xác không?

- Nhà sách Tùng Linh. Vừa mới vào xong. Mắt tao 10/10 đấy thằng khỉ ạ. Tin hay không tùy mày. Tao báo cho mày thế thôi, nhá.

Thằng bạn tắt máy. Mặt Cường nghệt ra như chưa hiểu hết. Có cái gì đó đang dâng lên cổ họng nó, đắng nghét...!

+++

Gần khuya, vẫn chưa một cuộc gọi, một tin nhắn từ Cường, Trang bần thần sốt ruột, hết đi ra lại đi vào, tay nó như muốn siết nát bét cái điện thoại. Đến khi không còn kiên nhẫn được nữa, nó bực bội gọi cho Cường, máu trong huyết quản cứ sôi lên sùng sục.

- Gì?

- Anh đang ở đâu? - Trang gắt.

- Nhà chứ đâu.

- Tại sao không nhắn tin cho em?

- Thế chiều nay em đi đâu?

- Em...

- Hả?

- Đi mua sách với thằng bạn em.

- Bạn nào?

- Giang Nam. Mà sao anh biết?

Cường không đáp, nhếch môi cười khẩy, hỏi lại mỉa mai :

- Có vẻ thân thiết?

- Ừ. Bạn ấy học giỏi nhất lớp em mà. Với lại hay giúp đỡ em lắm. Chiều nay bạn ấy dẫn em đi mua mấy quyển tài liệu ôn thi. Ai như anh suốt ngày chơi bời, chả chịu lo học hành...

- Vầng - Cường chua chát - Anh cũng chỉ là thằng ít học, dặt dẹo, ất ơ. Không với tới em được. Thôi thì em cứ yên tâm mà làm "đôi bạn cùng tiến" với cái thằng Giang Nam ấy. Anh không làm phiền, không đeo bám nữa. Xin lỗi vì những ngày qua làm mất thời gian của em vào cái trò yêu đương vô bổ nhé. Em học tốt!

- Ơ....Anh điên à?

Cường dập máy, những tiếng "tút...tút..." dài như xé nát trái tim Trang. Nó đâu ngờ... Trang vội vã, điên cuồng ấn gọi lại, nhưng vô ích. Thuê bao! Nó bàng hoàng, ngồi thụp xuống đất. Đôi mắt vô hồn, vô hướng. Màn đêm đen đặc phủ kín tâm can...

2 tuần liền, Cường nhất định không chịu liên lạc với Trang. Dù nhiều khi nỗi nhớ khiến nó quay quắt, khổ sở. Điện thoại vẫn tắt, ném dưới gầm giường lăn lóc như một tên tội đồ phản chủ. Trang là đứa con gái đầu tiên làm cho Cường phải khóc! Nhiều đêm, nước mắt đẫm gối khiến nó thậy mình chẳng khác một thằng con trai hèn hạ. Nó nhận ra mình thật vô dụng, bỏ đi, hư hỏng. Nhiều lúc nó cố kìm nén cảm xúc, moi cái điện thoại từ dưới gầm giường lên, nhưng rồi lại không dám mở máy. Nó sợ sẽ đọc được những tin nhắn của Trang, sợ mình lại xiêu lòng, quỵ lụy. Đôi môi đã biết bao lần rớm máu vì những xúc cảm quá mãnh liệt chẳng thể bật ra. Cường lại tìm đến đá, khói trắng mơ màng... Trong cơn mê, trong ảo giác, nó vẫn thấy Trang đứng đó, nhìn nó với ánh mắt van nài, như lần đầu tiên gặp con bé ở nơi đây. Cường gào thét, đập phá. Lũ bạn nhìn nó bằng ánh mắt sợ sệt. Cho đến khi kiệt sức, nó lăn ra ngủ như một con thú bê bết vì vật lộn với kẻ thù. Những tưởng chất kích thích sẽ làm Cường quên được Trang, nhưng vô ích, chúng càng khiến nỗi nhớ hằn sâu trong tâm trí thằng con trai ngang ngược. Để rồi ngày nào, nó cũng phi xe đến trước cổng trường Trang, đứng từ rất xa, dõi theo con bé...

+++

Trang gần như suy sụp. Mọi cố gắng của nó hoàn toàn đổ bể khi nghe Vương Anh phong phanh nói rằng Cường lại ngựa quen đường cũ. Nó muốn, rất muốn làm một cái gì đó, kéo Cường quay lại bên mình, nhưng không thể. Lý trí nói rằng nó chẳng phải kẻ thua cuộc, không được vùi dập lòng tự trọng bản thân dễ dàng như vậy. Nhưng một điều mà chẳng ai có thể phủ nhận : nó nhớ Cường tha thiết!

Rex Cafe hai tuần nay ngày nào cũng có mặt Trang. Khi thì ngồi 1 mình cafe đen đặc, khi thì đi cùng con bạn thân ngồi trên tầng 4. Trang thường đau đáu nhìn về phía trước, như cố lục lọi những kí ức chưa xa...

Tách Cappuccino nghi ngút khói. Trang cầm muỗng chọc, rồi khuấy tan cái hình trái tim bằng bột cacao ở giữa. Khuôn mặt nó xám xịt, lầm lì...

Con bạn thân đang cầm điện thoại của Trang "tọc mạch", bỗng nó kêu lên :

- Hộp thư đến của mày full rồi này. Tao xóa bớt đi nhé.

- Không - Trang nhảy dựng lên - Cấm mày đấy!

- Không xóa thì để làm gì? Bố con điên!

- Ừ...Kệ tao...Tao cần nó mỗi lúc cô đơn...

Trang cúi gằm mặt, sống mũi cay xè. Con bạn thở dài, quay đi chỗ khác... Nó hiểu Trang mà...

Những ngày ảm đạm cuối đợt rét thực sự đã qua đi. Nắng dát vàng con đường, xuyên qua từng kẽ lá, khiến Trang phải nheo mắt lại vì chói. Trời chiều nhưng nắng vẫn chưa tắt. Trang bỗng thấy mình bơ vơ trước cổng trường rộng lớn. Đôi bàn chân xinh xắn bước những bước ngắn thật chậm trên con đường còn bỏng rát nắng đầu hè. Bỗng có tiếng gọi làm nó giật mình :

- Trang !

Trang ngỡ ngàng, đôi môi thổn thức, cặp mắt tròn xoe. Cường đứng đó, ngay sau nó, khuôn mặt rạng rỡ như màu nắng. Trang chợt định thần, nó bước nhanh, cố lảng tránh. Như một đoạn phim quay chậm, bàn tay Cường rụt rè đưa ra, nắm lấy tay nó, nhẹ nhàng nhưng cương quyết...

- Anh xin lỗi...

Trang nín thở. Trái tim nó gần như ngừng đập. Cường lên tiếng :

- Những ngày qua, anh đã nhận ra rằng, thật sự...thiếu em anh không sống được.

Trang cố vùng tay ra, nhưng Cường càng nắm chặt.

- Em biết không...Anh bỏ đá, bỏ cỏ, bỏ ke...Bỏ hết. Anh không còn đi chơi đêm, không đi học muộn, không cả ngủ gật trên lớp nữa...Ngày nào anh cũng dành thời gian học một ít, dù anh biết không bao giờ anh được bằng Giang Nam, hay bằng bất cứ người bạn nào của em, nhưng anh đã rất cố gắng. Điện thoại của anh từ hôm đó đến giờ vẫn chưa mở lên, vì anh sợ anh lại nghĩ đến em, sợ anh sẽ không kiềm chế được cảm xúc mà lại gọi cho em...Anh sợ mất sĩ diện của một thằng con trai...Nhưng mà...Anh thất bại rồi...!

Trang nuốt gọn từng lời Cường nói, tai nó như ù lên, tim nó rộn ràng, nước mắt tuôn lã chã. Giờ đây, những nỗi nhớ, những khoảnh khắc mỏi mòn chờ đợi, những hờn giận, yêu thương, đủ thứ, hòa tan...hóa thành nước mắt, đầm đìa trên khuôn mặt bầu bĩnh đáng yêu. Rồi bỗng nó nhoẻn miệng cười, rất khẽ :

- Anh thua rồi nhé...

- Ừ...Phải chịu thôi...

- Tại sao nhỉ?

Nắng chiều dịu dần, còn mặt Trang vẫn nóng ran. Cường dịu dàng, kéo nó sát vào lòng, thủ thỉ:

- Vì anh...nghiện em rồi...!

10h đêm...

Đứa con gái ngập ngừng trước cửa một phòng hát ở Fantasic Bar. Mấy thằng bảo vệ đưa mắt nhìn nó từ đầu đến chân, cái nhìn lả lơi và chẳng mấy thiện cảm, chúng thì thầm với nhau :

- Mặc nguyên cả đồng phục trường cấp 3 thế kia mà mò vào đây giờ này, chắc là "hàng họ" của thằng nào trên phòng VIP...

Rồi liếc nhau cười hô hố. Nó nghe thấy, tức lắm, nhưng không phản ứng. Rụt rè và thận trọng, đẩy nhẹ cách cửa phòng 103, một khe hở vừa đủ để nó có thể nhìn rõ. Tiếng nhạc chát chúa dội thẳng vào màng nhĩ làm tim nó đập mạnh hơn. Căn phòng lớn mờ mờ ánh đèn xanh đỏ cùng mùi gì đó nồng nồng xộc ra làm nó phải bụm miệng, suýt nôn. Băng ghế sopha dài vất vưởng dáng những thằng con trai tóc tai dựng ngược nằm, ngồi đủ tư thế, thậm chí không xác định nổi tư thế. Vài đứa lăn ra ngủ, vài đứa ngồi ườn mắt lim dim... Và nó thấy Vương Anh - thằng bạn nó đang gục mặt bên chiếc bàn kính lớn bày la liệt những gói trắng trắng bên một cái bình thủy tinh. Hoảng hốt, nó đẩy mạnh cánh cửa, xồng xộc chạy vào. Một thằng thấy thế, vội vớ cái điều khiển giảm âm lượng nhạc, cất giọng khàn đặc chòng ghẹo :

- "Mái" của thằng nào kia ?

Tức thì hơn chục cái đầu mắt lờ đờ ngóc dậy hướng ánh mắt về phía cửa. Con bé gọi to :

- Vương Anh !

Kẻ mang tên Vương Anh ngẩng đầu, thấy nó thì giật mình thảng thốt :

- Cái quái gì thế này ???

Nó chạy lại chỗ Vương Anh, lay lay vai thằng bạn :

- Đi về đi...

Vương Anh bật dậy, quát tướng :

- Mày điên à? Đến đây làm gì? Sao đi học xong không về nhà?

Nó yếu ớt :

- Đi về với tao, đi...

- Không! - Vương Anh trợn mắt - Ai bảo mày đến đây, con điên này...

Nó vẫn cố nài nỉ, nước mắt lưng tròng :

- Mày về thì tao mới về cơ...

Vương Anh lúng túng thật sự. Nó không biết phải nói gì với con bạn thân lúc này. Thấy ồn ào, những đứa khác bắt đầu chú ý. Vương Anh giận dữ ném mạnh lon Heineken trên tay xuống đất, bọt bắt tung tóe. Chợt, một thằng con trai mặc sơ mi trắng, có chiếc khuyên tai đen nhỏ xíu lấp lánh bên tai phải nãy giờ ngồi trong một góc quan sát, tay đang vân vê điếu cỏ, mỉa mai :

- Sao tao ghét mấy con "voọc" thích lo chuyện bao đồng thế nhở!

Nó quét ánh mắt tức tối về phía thằng con trai trong góc, mím chặt môi. Đặt điếu cỏ xuống bàn, thằng con trai tiến về phía nó, châm chọc :

- Ngọt nước ra phết. Vương Anh cho tao mượn bạn mày 1 hôm nhé.

Vương Anh quay mặt đi :

- Thôi Cường, bạn tao...

Cường nhếch mép, một bàn tay nó đặt lên hông đứa con gái. Theo phản xạ, con bé quay ngoắt lại, Cường lãnh trọn năm ngón tay thon dài trên má...đau rát.

- Đm!

Cường áp sát vào người nó, rít lên :

- Con ranh này...

Vương Anh hoảng hốt, đẩy Cường ra, kéo tay con bạn :

- Thôi, về!

Cánh cửa đóng sầm lại tức tối. Mấy thằng con trai ngơ ngác, chưa kịp hiểu chuyện gì vừa xảy ra. Cường lẳng lặng trở về chỗ cũ, mặt nó sa sầm, chậm rãi đưa điếu cỏ vừa cuốn lên môi. Rồi chẳng hiểu nghĩ sao, nó lại bỏ xuống. Nó thấy đầu ong ong, khó chịu. Không hiểu là do chất kích thích hay do con bé vừa rồi. Chưa bao giờ nó gặp đứa con gái nào trong bar dám thái độ bố láo với nó như thế. Ít ra thì quán bar này đã quá quen thuộc với Cường, và tất cả mọi người ở đây đều phải nể nó, vì cái độ chơi, và liều! Khuôn mặt đứa con gái cứ chập chờn trước mắt Cường, thánh thiện nhưng sắc sảo, nói chung là khó tả..! Bần thần một lúc, Cường quyết định bỏ về, nó thèm ngủ sau một tối chơi bời mệt rã rời. Xuống hầm để xe, nó chợt nghe tiếng thằng Vương Anh cằn nhằn :

- Kệ tao! Mày không phải nói nhiều. Đuổi thì tao đi, không phải thách!

Giọng đứa con gái như van lơn :

- Tao xin mày đấy...Bố đang lo lắm. Không ai trách mày đâu, cũng không bắt mày phải xin lỗi mà...

Vương Anh gắt lên :

- Ông bà ấy nhờ mày khóc thuê à mà phải sướt mướt ?! Mày biết tính tao rồi đấy, tao nói là tao làm...Từ mặt tao á? Đuổi tao khỏi nhà á? Tao đi rồi tưởng ông bà ấy phải mở tiệc ăn mừng chứ lại sai mày tới níu kéo à? Có phải bãi nước bọt đếch đâu mà nhổ xong lại liếm!

Bị phản ứng quá gay gắt, đứa con gái lặng im, nước mắt bắt đầu tuôn lã chã. Cường xuất hiện, phá tan sự im lặng đó :

- Nó nói đúng đấy, mày về đi...

Vương Anh sửng sốt :

- Cường..?

Cường nhìn thẳng vào mắt nó, nói :

- Chỗ tiền mày nợ bọn Linh lùn để anh em trả giúp cho, bao giờ có đưa lại sau cũng được. Đừng để ông bà già suy nghĩ nhiều. Mà từ nay cũng thôi cờ bạc đi, báu gì mấy đồng rẻ rách!

Vương Anh ngập ngừng :

- Nhưng...tao...

- Nhưng nhưng cái gì, cứ thế mà làm. Thôi, đưa bạn mày về đi, muộn rồi...

Nói rồi cắm chìa khóa vít ga phóng thẳng. Vương Anh thở dài, huých tay con bạn :

- Lên xe tao đèo về. Lần sau đừng có tự ý mò đến những chỗ thế này nhá. Vướng bọn con gái chúng mày mệt ruột lắm!

Con bé phụng phịu trèo lên xe, không quên hỏi lại :

- Mày sẽ về nhà chứ?

- Vầng! - Vương Anh gằn giọng.

Giữa tháng ba không hiểu sao vẫn rét đậm rét hại. Đang ngủ bị mẹ gọi dậy ra ngân hàng rút tiền, Cường cáu lắm. Nhưng nghĩ lại, làm cái thằng con trai trong nhà, ngoài chơi với phá ra chả được tích sự gì, bố mẹ thì cả ngày lo làm ăn buôn bán. Dù mẹ nó có đắp cả cân phấn trang điểm lên mặt cũng không che được những nếp nhăn hằn rõ, nó thấy thương thương mẹ...Thôi thì chịu khó một tý cho bõ cái công bà ấy đẻ ra mình, Cường lồm cồm bò dậy, mặc quần áo, phóng ra Ngân hàng. Thủ tục xong xuôi cũng mất gần tiếng đồng hồ. Cầm cả bọc tiền trong tay, nó thầm nghĩ : "Với chỗ tiền này mình sẽ làm được những gì có ích hơn là việc đập đá phá mìn nhỉ"... Mải suy nghĩ, nó theo thói quen phóng thẳng đường Minh Khai [ con đường nhắn nhất đi tới Fantasic Bar, địa bàn của nó ] thay vì đường Lê Thánh Tông dẫn về nhà. Nó bực mình lẩm bẩm vu vơ :

- Mẹ! Quên xừ mất! Tự nhiên mất thêm 1 đoạn xa tít mù, vãi thế!

Qua cổng trường Bình Minh, bỗng nó thấy một bóng người...quen quen. Cố lục lọi trí nhớ một hồi, chợt nó reo lên như vừa khám phá ra điều gì đó mới mẻ :

- Á! Con bé hôm nọ...!

Con bé đang đứng trước cổng trường vắng vẻ, tay cầm điện thoại, vẻ mặt bồn chồn lo lắng. Cường liếc đồng hồ, gần 6h tối rồi còn gì, chắc phụ huynh bận đột xuất không đến đón được nên cái mặt mới cau có thế kia. Mà ở khu đô thị mới này thì đào đâu ra xe ôm cơ chứ. Tự nhiên Cường bật cười. Vẻ sợ sệt của con bé khiến Cường như hả dạ. Nhưng rồi chẳng biết nghĩ gì, nó vòng xe ra trước mặt con bé :

- Xe ôm không em ?

Đứa con gái đang dán mắt vào màn hình cái điện thoại, tưởng thằng nào trêu ghẹo, bực bội :

- Không! Điên à.

- Hơ...Ai điên cơ?

Ngẩng mặt lên, chợt bắt gặp ánh mắt soi mói của Cường, con bé lắp bắp :

- Ơ ơ...bạn của...à...gì nhở...Cường...

Cường cố nhịn cười :

- Dạ thưa chị, em là Phạm Hùng Cường, chứ không phải Gì Nhở Cường.

Con bé đỏ mặt, lí nhí :

- Vâng...

- Thế chị có đi xe không ạ?

- Dạ thôi...

- Thôi thì đứng đấy đợi mấy anh thợ xây đi qua rồi về cùng các anh ý nhé [ mặt ngó lơ, huýt sáo, điệu bộ giả tạo ].

Con bé mếu máo :

- Dạ có...em đi...

Cường mỉm cười đắc thắng. Đi được một đoạn, con bé lên tiếng :

- Em cảm ơn nhé...

- Vì ? - Cường hỏi lại.

- Vì anh cho đi nhờ...Với vụ hôm nọ...

- Hôm nọ làm sao?

- Anh bảo Vương Anh về nhà...

- Ôi dào! Có gì đâu. Anh là con người của Đảng, đạo đức ngời ngời, sống và làm việc theo tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh nên thấy những hành động đó không thể bỏ qua...

- Eo...điêu thế...

- Ơ. Anh thề. Anh mà nói dối đầu gối anh bằng nhau.

Con bé cười híp mí.

Ngưng một lát.

- Anh cũng xin lỗi nhé.

- Dạ?

- Vì hôm đó bất nhã với em ý.

- Vâng, em cũng là con người có tấm lòng vị tha cao cả, sống và làm việc theo chủ nghĩa Mac - Lennin, không để bụng chuyện cỏn con đâu ạ.

Cười vang sảng khoái.

- Em thú vị thật!

Con bé không nói gì, hai má nóng ran. Suốt quãng đường, cả hai đứa nói chuyện đều rất tự nhiên, như thể đã quen từ lâu lắm. Về đến nhà, con bé nhảy xuống xe, toe toét :

- Cảm ơn anh part 2, em về nhé!

- Ơ khoan...

Đang định bước vào thì Cường gọi giật lại, con bé quay đầu ngơ ngác :

- Dạ ?

- Không trả tiền xe ôm à? Thanh niên 2011 chả tự giác gì cả.

- Ơ em...- nó lúng túng - bao nhiêu ạ?

Cường tủm tỉm :

- Cho xin... cái tên!

Mặt con bé giãn ra :

- À...Trang ạ! Đủ chưa?

- Số nữa.

- Số giày hay số dép hả anh? [ giả nai ]

- Số...máy bàn ý [ nhăn nhở ]

- 016x52y99z0

- Số máy bàn nhà em dài thế? [ hỏi xoáy ]

- Nhà em dùng thuê bao của...I-rắk mà anh. [ đáp xoay ]

Lại cười :

- Ừ được. Thôi anh về nhé.

- Không vướng ạ...

- Ơ hay. Không về nữa bây giờ!

- Em đùa. Anh đi cẩn thận ạ. Thượng lộ bình an mà hạ lộ thì nằm im...

- Cái con người này...! - Cường thở dài ngán ngẩm, quay xe, nổ máy.

Trang chạy biến vào nhà, còn Cường nhanh chóng khuất sau con phố. Tự nhiên Trang lẩm nhẩm hát bài gì đó, không ai nghe rõ, chỉ biết vẻ mặt nó rạng rỡ hơn bình thường...

Trang nằm thẩn thơ nghe nhạc. Nó thích Avril khủng khiếp. Đang quay cuồng với What The Hell, chợt điện thoại đổ chuông dồn dập, Trang uể oải nhoài người với lấy cái điện thoại trên bàn. Sms từ một số máy lạ :

- Em ơiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii...

Hơi bất ngờ, nhưng Trang rep luôn :

- Ơiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii

Kèm cái icon "" cười lăn lộn. Số máy kia trả lời rất nhanh :

- Em đang ở đâuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuu ?

Trang lém lỉnh :

- Ở đâu còn lâu mới nói. Anh là aiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii ?

Nửa phút sau :

- Đã thế anh cũng không bao giờ nói cho em biết anh là Cường, bạn thằng Vương Anh và là người lúc chiều đưa em về.

Trang khúc khích :

- Lộ rồi

- Ồ thế à. Em có muốn nghe anh thì thầm một chút không?

- Có. Em đang dỏng tai lên nghe đây.

Ngay lập tức, cuộc gọi đến hiện số của Cường.

- Dạ em đây.

- Chim sẻ gọi chim cu nghe rõ gật gù...

Im lặng.

- Em ơi!!!

Vẫn im.

- Em ơiiiiiiiiiiiiiiiiii !

Không trả lời.

- Trang ơi!!! - phát cáu.

- Dạ.

- Sao em không nói gì ???

- Anh bảo nghe rõ gật gù, em gật nãy giờ muốn gãy cổ anh không thấy à

- À ừ...Anh xin lỗi...

Kết quả là ngày hôm đó Cường nằm buôn điện thoại với Trang đến tận khuya, tổng thiệt hại lên tới hàng trăm nghìn đồng. Cường pha trò, còn Trang thì cười không ngớt. Đến khi mắt mi mắt nặng trĩu, Trang mới nhỏ nhẹ :

- Anh à...Em buồn ngủ rồi. Để hôm khác nói chuyện tiếp nhá.

- Ừ. Thế chúc em ngủ ngon với cả mơ về anh nhé.

- Mơ về anh thì khác gì ác mộng.

Cường giận dỗi :

- Đùa chứ...Tụt hết cảm xúc. Ngủ đi. Ứ chơi với em nữa!

Cường cúp máy "rụp" một cái khá là phũ phàng, Trang ngẩn ngơ, rồi cười tủm tỉm :

- Đồ trẻ con!

Những ngày sau đó, Cường chủ động gọi điện, nhắn tin cho Trang nhiều hơn. Bỗng dưng Cường cảm thấy người con gái này khiến tâm hồn nó trở nên nhẹ nhõm khi tiếp xúc. Những câu nói đùa vu vơ, những lần Trang đành hanh "đá xoáy", những lúc Trang dở trò trêu chọc, hay những cuộc tranh luận với Trang, Cường đều bị Trang "đánh gục" vì sự lém lỉnh của cô nàng, mà đôi khi cũng là do Trang chơi bài cùn ăn vạ. Càng ngày Cường càng nhận ra thời gian nó dành cho Trang quá nhiều, đến nỗi mà nó bỏ ngoài tai lời rủ rê của mấy thằng bạn, ở nhà ôm khư khư cái Laptop chỉ để đợi Trang học bài xong là online nói chuyện. Một ngày không nhắn tin cho Trang, nó thấy thời gian cứ dài dằng dặc ra như con ốc sên bò trên cây bạch đàn...Trong người bức bối khó chịu và ruột gan thì cồn cào như người đói. Trang luôn có một cái gì nó, khiến nó bị cuốn hút ghê gớm, như chất kích thích vậy. Có lần Cường đã thành thật thổ lộ với Trang về cái cảm giác đang đeo bám mình, Trang phá lên cười khoái chí :

- Há há! Chết chưa! Anh nghiện em rồi đấy!

- Có lẽ...

Trang tinh nghịch :

- Cai nhanh còn kịp.

Cường thở dài :

- Em thấy thằng nghiện nào cai thuốc được thành công chưa?

- Rồi mà.

- Nhưng anh không phải thằng đó - lại thở dài phát nữa.

Trang trầm ngâm :

- Khi nào anh nghiện em như...nghiện đá mới nguy hiểm...

Chẳng nói chuyện với ai thoải mái được như Trang. Một cô gái đa cảm xúc, có thể vui buồn bất cứ lúc nào. Có thể chuyển từ trạng thái trẻ con nhí nhảnh sang người lớn sâu sắc chỉ trong tích tắc. Lắm khi thiếu điều Cường muốn thốt lên rằng Trang thật thần thánh. Chỉ ghét mỗi một điều, Trang hay động chạm vào "nỗi đau thầm kín" của Cường :

- Học xong anh định làm gì?

- Một xe 2 mũ.

- Là sao ?

Cường chép miệng :

- Đại học Giao thông vận tải, khoa đứng đường vẫy vẫy ý.

- Chả hiểu - Trang ngơ ngác.

Cường hóm hỉnh :

- Tên khoa học của nó là "Xe Ôm" em ạ.

- Ờm...Nhìn anh cũng có triển vọng phết - giọng đá đểu thấy rõ.

- Cảm ơn...Ai cũng khen anh thế.

Trang ôm bụng cười ngặt nghẽo :

- Anh không có ước mơ nào to lớn hơn một chút à?

- Có chứ - Cường giả bộ ngây thơ - Hồi bé anh toàn ước làm siêu nhân đi bảo vệ Trái đất ấy.

- Em không đùa - Trang nhăn mặt - Anh cũng lớn rồi, cũng phải có hoài bão chứ ?

- Bằng cách nào hả em?

- Chơi bời ít thôi. Lớp 12 mà anh cứ học hành hời hợt thế này làm sao có tương lai.

- Anh cũng muốn học hành tử tế lắm chứ, nhưng gia đình mới gặp chuyện buồn, thực sự anh chẳng còn tâm trí nào để mà học nữa...

Trang ái ngại :

- Gặp chuyện gì hả anh?

- À - Cường vờ thiểu não - con mèo nhà anh đi đâu mấy hôm nay rồi, anh thương nó lắm. Ăn không ngon nhưng ngủ như điên em ạ, khổ...

Những lúc ấy, Trang chỉ còn biết lắc đầu chán nản :

- Em chịu anh rồi !!!

Dần dần, Cường và Trang trở nên vô cùng thân thiết. Cường giống như một người anh, người bạn, lúc nào cũng chăm chút cho Trang từng tí một, còn Trang thì chẳng biết tự bao giờ, đã trở thành một phần trong cuộc sống của Cường...Không thể thiếu!

- Hy vọng đây là đợt rét cuối..!

Trang vừa xuýt xoa vừa run lên cầm cập. Gần một tuần nay, trời mưa không ngớt, gió vẫn ào ào thổi và khối không khí lạnh vẫn liên tục đổ bộ về đất liền. Tiết học thêm trôi qua nặng nề trong cái đói và cái rét! Thật vậy, bụng Trang bắt đầu réo lên anh ách như biểu tình chủ nó cái tội lười ăn bữa trưa. Trang lo lắng nhìn ra ngoài cửa sổ, nền trời đã ngả sang màu chiều muộn...

Tiếng chuông tan trường réo lên như dọa nạt. Trang lật đật thu dọn sách vở, kéo từng bước chân nặng nề ra khỏi lớp. Gió như đang tát thẳng vào mặt nó, lạnh buốt. Trang đội xụp cả mũ áo khoác lên đầu, kéo pécmơtuya sát cổ mà vẫn thấy rùng mình. Vừa bức ra khỏi cổng trường, điện thoại rung lên từng hồi...Nó dí sát mắt vào cái màn hình : "Cường á" !!?

- Sao hả anh?

- Nhìn về phía trước đi...

- Dạ ?

Trang đưa mắt nhìn quanh, một thằng con trai "dúm dó" trong chiếc áo khoác mỏng manh đứng bên đường đưa tay vẫy Trang. Phải mất đến vài giây định thần lại, Trang mới thốt lên khe khẽ :

- Ôi trời...!

Cường thở hắt ra khói, nhìn Trang trìu mến :

- Về thôi em.

Trang nhặng xị :

- Ai bắt anh lên trường đón em vào cái thời tiết giết người này hả? Lại còn ăn mặc như kiểu gia đình thiếu thốn thế kia?

- Chẳng lẽ để em đi mưa một đoạn dài ra điểm Bus, anh biết thừa hôm nay thứ 7 bố mẹ em về muộn không đi đón em được rồi nhé...

- Anh là ma xó à?

- Ừ...

- Sao mặt anh gian thế?

- Mặt anh gian để cho giống mặt em.

Trang đấm thùm thụp vào lưng Cường, ngặt nghẽo :

- Đồ quái vật..!!!

Trời mưa mỗi lúc càng thêm nặng hạt, gió càng thêm dữ dội. Ánh đèn đường vàng vọt rọi xuống đường bóng nhẫy, soi sáng rõ toàn thân thằng con trai đang lẩy bẩy...Chiếc ô cầu vồng của Trang không đủ che chắn hết những giọt mưa tới tấp hắt vào mặt Cường, nó oằn mình theo từng đợt gió, vặn vẹo, lung lay. Trang gồng mình cố giữ chiếc ô cho chắc, nó rụt rè thì thầm vào tai Cường :

- Anh lạnh không?

- Cũng hơi hơi...

- Hơi cái đầu anh! Anh hứng hết mưa hết gió của em rồi còn gì. Thế này về ốm thì sao?

- Ừm...Anh khỏe như chú voi con ở bản Đôn ấy...Không sợ.

- Vớ vẩn. Anh mà ốm thì em áy náy lắm đấy.

- Ơ...Anh tự nguyện mà. Em ngồi yên đi.

Bàn tay Cường tím tái, tê cứng vì lạnh. Con đường còn khá dài. Trang bồi hồi, một cái gì đó đang nhen nhóm trong lòng nó, khó tả. Hai bên đường, người ta đóng hết cửa tránh gió lùa, ánh đèn hắt ra từ những ngôi nhà không đủ sưởi ấm 2 sinh linh đang run lên vì lạnh. Cả khoảng áo trước ngực, và mái tóc bờm xờm dựng đứng của Cường giờ đây ướt nhẹp. Cái buốt giá đang dần thẩm thấu qua lớp vải, ngấm vào da thịt thằng con trai không quen khắc nghiệt. Đột nhiên, Trang vòng hai tay ra phía trước, ôm Cường thật nhẹ, nó ngượng ngùng :

- Đỡ lạnh hơn không?

- Ừ...

Cường mỉm cười, tim bỗng lệch nhịp với tần xuất cao hơn. Và đúng là, hai người khi là một thì ấm hơn thật! Suốt quãng đường, không ai nói với ai thêm điều gì nữa. Chỉ có những đoạn độc thoại từ hai não bộ gần nhau, mà có thể cả hai cùng hiểu được...

Cánh cổng gỗ và hàng rào trắng muốt hiện ra trước mắt. Trang bước xuống xe, nó nhìn Cường đầy vẻ biết ơn và...tội lỗi :

- Hay anh vào nhà đợi lát nữa ngớt mưa rồi về?

- Thôi - Cường xua tay - Mẹ anh đang mong lắm ấy.

Trang bật cười gượng gạo :

- Nhưng mà lạnh lắm..?!

- Ừ...Cũng lạnh hơn một tẹo...Mình đồng da sắt như anh, lo gì.

Cường nhăn nhở.

- Em vào nhà đi - Cường giục.

- Vâng. Anh về đi.

- Em vào nhà anh mới yên tâm về được.

- Anh về thì em vào, ai bắt đi đâu mà sợ...

- Ừ - thằng con trai cười dịu dàng, phóng đi như gió.

Đó là lần đầu tiên, Trang biết bần thần đứng tiễn một đứa con trai, cho đến khi chỉ còn là một chấm nhỏ nơi phía cuối con đường như vậy...

Cường về đến nhà, cực nhọc mãi mới dắt được xe vào. Những cơn gió đã ngừng đeo đuổi. Toàn thân đông cứng lại, xương quai hàm tưởng như bất động, không tài nào há nổi miệng ra. Bố ngồi trong phòng khách, thấy thằng con trai tiêu điều, ướt sũng, sửng sốt :

- Mày đi đâu về mà như ghẹ lột thế hả con?

Cường lắc lắc đầu, không nói nên lời, dò dẫm bước vào phòng tắm. Việc đầu tiên nó phải làm là ngâm mình trong nước nóng cho "tan" ra đã !!!

Năm phút sau, máy Cường gừ gừ báo tin nhắn đến.

- Anh về đến nhà chưa?

Cường tủm tỉm. Mỗi lúc được Trang quan tâm, nó vui lắm, như con trẻ được quà vậy.

- Anh đang nằm trong gầm xe tải.

- Liên thiên ! Anh toàn dọa tinh thần nhau thôi nhá.

- Anh mà phải dọa? Thanh niên 2011 tư cách đầy mình thế này mà phải dọa trẻ con á? Em không tin anh ra ngoài đường nằm thật cho em sợ bây giờ.

Trang hoảng hốt :

- Thôi thôi. Em xin anh. Đừng manh động. Nhưng mà...sao anh tốt với em thế?

Cường khựng lại vài giây. Quả thật, câu hỏi này của Trang đã xoáy sâu vào tâm can nó. Ờ...Sao lại tốt với Trang như thế nhỉ? Sao lại quan tâm Trang nhiều như thế nhỉ? Sao những lúc không được nói chuyện với Trang lại thấy trống vắng thế nhỉ? Và...sao mỗi khi gặp Trang, lòng nó lại hân hoan đến lạ? Cái gì đó thôi thúc Cường phải nói, dù biết nếu thất bại, mọi chuyện sẽ tồi tệ đến mức nào...

Trang nhận tin nhắn từ Cường sau gần 30 phút chờ đợi, mắt nó mở to hết cỡ đọc những dòng chữ như đang nhảy nhót trên màn hình :

- Nói chung là yêu đó...À mà đó có phải là yêu không...mà sao vắng em thì buồn...Ố ô..

Trang bò lăn ra cười sặc sụa, rep lại :

- Em chưa thấy ai tỏ tình như anh đấy.

Cường đỏ mặt. Tự nhiên nó thấy lúng túng quá. Nó ấn số gọi cho Trang :

- Dạ - Trang vẫn nhỏ nhẹ.

- Anh...yêu em...thật ấy...

- Yêu...vì sao ạ?

- Vì em là em.

- Anh không sợ em từ chối à?

- Anh...- bỗng Cường ngập ngừng - Sợ chứ...Nhưng nghiện rồi, chả ngại nữa...

Im lặng.

Nín thở.

Chờ đợi.

- Thế...

- Sao hả em? - Cường vồ vập.

- Thế thích em lâu chưa...?

Bao nhiêu dây thần kinh trên mặt Cường nãy giờ co vào vì căng thẳng, giờ giãn ra thoải mái. Nó cười thật tươi :

- Từ năm 1945 rồi ấy...

Thế là yêu nhau!

Ngày ngày, Cường thực hiện nhiệm vụ của "Thằng-Người-Yêu" một cách ngoan ngoãn theo yêu cầu của Trang về tiêu chuẩn "trai ngoan". Nghĩa là : sáng gọi Trang dậy lúc 6h15, chiều không phải đi học thêm thì qua trường đón Trang đúng 5h15, tối đi chơi phải về nhà trước 9h30, đọc trước bài, soạn sách vở đầy đủ trước khi đến lớp, và phải lựa chọn : Hoặc là Trang, hoặc là đá, cỏ, ke...Cường đã dần quen với nếp sống "lành mạnh" mà Trang tạo dựng cho nó, tự nhiên thấy cuộc sống có ý nghĩa hẳn. Đến nỗi bố mẹ Cường cũng không thể tin nổi đây là chính là thằng con trai sống trong cái nhà này mười tám năm giời ăn chơi phá phách. Mọi thay đổi của Cường cũng nhờ cả vào sự nỗ lực của Trang. Đôi khi, Cường vẫn hay gây bất ngờ, kiểu như một hôm, nó lù lù xuất hiện trước cổng trường Trang, mà không phải tầm giờ "đón cháu", vẫy Trang cười toe toét :

- Em ơi đi ăn bánh đi...Anh đói quá !!

Trang ngạc nhiên :

- Em có dặn anh đón em giờ này đâu? Sao lại đến?

- Ờ...Tại anh nghiện em mà, vã thì phải đi tìm thuốc chứ.

Trang tát "yêu" một cái rõ đau, nhăn mặt :

- Chưa từng thấy con người nào thô lỗ và lộ liễu như anh ý!

Lại có sáng, Cường gọi Trang dậy muộn, vừa lon ton chạy vào lớp cho kịp giờ thì điện thoại Trang báo tin nhắn đến :

- Em ơi. Anh gửi xe xong từ chỗ gửi xe chạy vào trường hết 3 phút, đến cổng trường thì đã muộn 10 phút rồi. Thằng bảo vệ nó không cho anh vào? Bây giờ em bảo anh về hay đồ sát nó?

Trang hốt hoảng :

- Này, anh đã hứa là bỏ thói cônđồ rồi đấy. Nếu không được vào thì về nhà chơi ngoan, không nghịch bẩn, cấm la cà ngoài đường nhá!

- Vâng ạ - Cường nhăn nhở. Và nó yên tâm về nhà...ngủ tiếp.

Hay là khi, Trang bất ngờ gọi cho Cường, nhõng nhẽo :

- Cường ơi..! Em không ngủ được! Kể chuyện cổ tích cho em.

Cường méo mặt :

- Em gọi 19001589 bảo chị Mây Hồng kể cho mà nghe, anh có biết truyện nào đâu.

- Không - Trang nũng nịu - Em thích anh cơ không thích chị Mây Hồng...

- Anh còn chưa được nghe bao giờ thì kể cho em làm sao ?

- Học nhà trẻ cô giáo chết à? Không thuộc thì bịa ra cũng được! - Trang giận dỗi.

- Vâng. Thế em thích nghe truyện gì?

Trang đổi giọng luôn, ngợt xớt :

- Truyện gì mà có mụ phù thủy với hoàng tử đẹp trai ý.

Cường khổ sở ngồi bịa ra một câu chuyện, không đầu, không cuối, chi tiết rời rạc, nội dung lung tung, nhưng rốt cuộc, Trang vẫn chìm vào trong giấc ngủ, thật ngon...Trong giấc mơ, nó biến thành mụ phù thủy, còn Cường là "hoàng tử đẹp trai"...

Tình yêu của chúng nó, sôi nổi, cháy bỏng, hạnh phúc nhưng lắm lúc cũng rất êm đềm. Và có lẽ nó sẽ cứ nhẹ nhàng trôi qua như vậy nếu không có ngày hôm ấy...

Cường đang say sưa "giấc mơ trưa" thì điện thoại kêu inh ỏi. Nó nhăn nhó cầm máy lên nói như quát :

- Cái gì thế ?

Thằng bạn Cường giọng the thé quát lại còn to hơn :

- Thế cái...mế! Giờ này còn nằm đấy mà vắt lưỡi à? Em Trang nhà mày đang tung tăng trong hiệu sách với thằng ranh nào đẹp zai đeo kính trông tri thức lắm, như kiểu yêu nhau ấy. Quả này thì anh em cưa sừng mày ngâm rượu thuốc nhá!

Cường bật dậy, hỏi dồn dập :

- Thằng nào? Lúc nào? Ở đâu? Mà có chính xác không?

- Nhà sách Tùng Linh. Vừa mới vào xong. Mắt tao 10/10 đấy thằng khỉ ạ. Tin hay không tùy mày. Tao báo cho mày thế thôi, nhá.

Thằng bạn tắt máy. Mặt Cường nghệt ra như chưa hiểu hết. Có cái gì đó đang dâng lên cổ họng nó, đắng nghét...!

+++

Gần khuya, vẫn chưa một cuộc gọi, một tin nhắn từ Cường, Trang bần thần sốt ruột, hết đi ra lại đi vào, tay nó như muốn siết nát bét cái điện thoại. Đến khi không còn kiên nhẫn được nữa, nó bực bội gọi cho Cường, máu trong huyết quản cứ sôi lên sùng sục.

- Gì?

- Anh đang ở đâu? - Trang gắt.

- Nhà chứ đâu.

- Tại sao không nhắn tin cho em?

- Thế chiều nay em đi đâu?

- Em...

- Hả?

- Đi mua sách với thằng bạn em.

- Bạn nào?

- Giang Nam. Mà sao anh biết?

Cường không đáp, nhếch môi cười khẩy, hỏi lại mỉa mai :

- Có vẻ thân thiết?

- Ừ. Bạn ấy học giỏi nhất lớp em mà. Với lại hay giúp đỡ em lắm. Chiều nay bạn ấy dẫn em đi mua mấy quyển tài liệu ôn thi. Ai như anh suốt ngày chơi bời, chả chịu lo học hành...

- Vầng - Cường chua chát - Anh cũng chỉ là thằng ít học, dặt dẹo, ất ơ. Không với tới em được. Thôi thì em cứ yên tâm mà làm "đôi bạn cùng tiến" với cái thằng Giang Nam ấy. Anh không làm phiền, không đeo bám nữa. Xin lỗi vì những ngày qua làm mất thời gian của em vào cái trò yêu đương vô bổ nhé. Em học tốt!

- Ơ....Anh điên à?

Cường dập máy, những tiếng "tút...tút..." dài như xé nát trái tim Trang. Nó đâu ngờ... Trang vội vã, điên cuồng ấn gọi lại, nhưng vô ích. Thuê bao! Nó bàng hoàng, ngồi thụp xuống đất. Đôi mắt vô hồn, vô hướng. Màn đêm đen đặc phủ kín tâm can...

2 tuần liền, Cường nhất định không chịu liên lạc với Trang. Dù nhiều khi nỗi nhớ khiến nó quay quắt, khổ sở. Điện thoại vẫn tắt, ném dưới gầm giường lăn lóc như một tên tội đồ phản chủ. Trang là đứa con gái đầu tiên làm cho Cường phải khóc! Nhiều đêm, nước mắt đẫm gối khiến nó thậy mình chẳng khác một thằng con trai hèn hạ. Nó nhận ra mình thật vô dụng, bỏ đi, hư hỏng. Nhiều lúc nó cố kìm nén cảm xúc, moi cái điện thoại từ dưới gầm giường lên, nhưng rồi lại không dám mở máy. Nó sợ sẽ đọc được những tin nhắn của Trang, sợ mình lại xiêu lòng, quỵ lụy. Đôi môi đã biết bao lần rớm máu vì những xúc cảm quá mãnh liệt chẳng thể bật ra. Cường lại tìm đến đá, khói trắng mơ màng... Trong cơn mê, trong ảo giác, nó vẫn thấy Trang đứng đó, nhìn nó với ánh mắt van nài, như lần đầu tiên gặp con bé ở nơi đây. Cường gào thét, đập phá. Lũ bạn nhìn nó bằng ánh mắt sợ sệt. Cho đến khi kiệt sức, nó lăn ra ngủ như một con thú bê bết vì vật lộn với kẻ thù. Những tưởng chất kích thích sẽ làm Cường quên được Trang, nhưng vô ích, chúng càng khiến nỗi nhớ hằn sâu trong tâm trí thằng con trai ngang ngược. Để rồi ngày nào, nó cũng phi xe đến trước cổng trường Trang, đứng từ rất xa, dõi theo con bé...

+++

Trang gần như suy sụp. Mọi cố gắng của nó hoàn toàn đổ bể khi nghe Vương Anh phong phanh nói rằng Cường lại ngựa quen đường cũ. Nó muốn, rất muốn làm một cái gì đó, kéo Cường quay lại bên mình, nhưng không thể. Lý trí nói rằng nó chẳng phải kẻ thua cuộc, không được vùi dập lòng tự trọng bản thân dễ dàng như vậy. Nhưng một điều mà chẳng ai có thể phủ nhận : nó nhớ Cường tha thiết!

Rex Cafe hai tuần nay ngày nào cũng có mặt Trang. Khi thì ngồi 1 mình cafe đen đặc, khi thì đi cùng con bạn thân ngồi trên tầng 4. Trang thường đau đáu nhìn về phía trước, như cố lục lọi những kí ức chưa xa...

Tách Cappuccino nghi ngút khói. Trang cầm muỗng chọc, rồi khuấy tan cái hình trái tim bằng bột cacao ở giữa. Khuôn mặt nó xám xịt, lầm lì...

Con bạn thân đang cầm điện thoại của Trang "tọc mạch", bỗng nó kêu lên :

- Hộp thư đến của mày full rồi này. Tao xóa bớt đi nhé.

- Không - Trang nhảy dựng lên - Cấm mày đấy!

- Không xóa thì để làm gì? Bố con điên!

- Ừ...Kệ tao...Tao cần nó mỗi lúc cô đơn...

Trang cúi gằm mặt, sống mũi cay xè. Con bạn thở dài, quay đi chỗ khác... Nó hiểu Trang mà...

Những ngày ảm đạm cuối đợt rét thực sự đã qua đi. Nắng dát vàng con đường, xuyên qua từng kẽ lá, khiến Trang phải nheo mắt lại vì chói. Trời chiều nhưng nắng vẫn chưa tắt. Trang bỗng thấy mình bơ vơ trước cổng trường rộng lớn. Đôi bàn chân xinh xắn bước những bước ngắn thật chậm trên con đường còn bỏng rát nắng đầu hè. Bỗng có tiếng gọi làm nó giật mình :

- Trang !

Trang ngỡ ngàng, đôi môi thổn thức, cặp mắt tròn xoe. Cường đứng đó, ngay sau nó, khuôn mặt rạng rỡ như màu nắng. Trang chợt định thần, nó bước nhanh, cố lảng tránh. Như một đoạn phim quay chậm, bàn tay Cường rụt rè đưa ra, nắm lấy tay nó, nhẹ nhàng nhưng cương quyết...

- Anh xin lỗi...

Trang nín thở. Trái tim nó gần như ngừng đập. Cường lên tiếng :

- Những ngày qua, anh đã nhận ra rằng, thật sự...thiếu em anh không sống được.

Trang cố vùng tay ra, nhưng Cường càng nắm chặt.

- Em biết không...Anh bỏ đá, bỏ cỏ, bỏ ke...Bỏ hết. Anh không còn đi chơi đêm, không đi học muộn, không cả ngủ gật trên lớp nữa...Ngày nào anh cũng dành thời gian học một ít, dù anh biết không bao giờ anh được bằng Giang Nam, hay bằng bất cứ người bạn nào của em, nhưng anh đã rất cố gắng. Điện thoại của anh từ hôm đó đến giờ vẫn chưa mở lên, vì anh sợ anh lại nghĩ đến em, sợ anh sẽ không kiềm chế được cảm xúc mà lại gọi cho em...Anh sợ mất sĩ diện của một thằng con trai...Nhưng mà...Anh thất bại rồi...!

Trang nuốt gọn từng lời Cường nói, tai nó như ù lên, tim nó rộn ràng, nước mắt tuôn lã chã. Giờ đây, những nỗi nhớ, những khoảnh khắc mỏi mòn chờ đợi, những hờn giận, yêu thương, đủ thứ, hòa tan...hóa thành nước mắt, đầm đìa trên khuôn mặt bầu bĩnh đáng yêu. Rồi bỗng nó nhoẻn miệng cười, rất khẽ :

- Anh thua rồi nhé...

- Ừ...Phải chịu thôi...

- Tại sao nhỉ?

Nắng chiều dịu dần, còn mặt Trang vẫn nóng ran. Cường dịu dàng, kéo nó sát vào lòng, thủ thỉ:

- Vì anh...nghiện em rồi...!

mp3.zing.vn/bai-hat/Chi-Anh-Hieu-Em-Khac-Viet/ZWZC8WBZ.html

10h đêm...

Đứa con gái ngập ngừng trước cửa một phòng hát ở Fantasic Bar. Mấy thằng bảo vệ đưa mắt nhìn nó từ đầu đến chân, cái nhìn lả lơi và chẳng mấy thiện cảm, chúng thì thầm với nhau :

- Mặc nguyên cả đồng phục trường cấp 3 thế kia mà mò vào đây giờ này, chắc là "hàng họ" của thằng nào trên phòng VIP...

Rồi liếc nhau cười hô hố. Nó nghe thấy, tức lắm, nhưng không phản ứng. Rụt rè và thận trọng, đẩy nhẹ cách cửa phòng 103, một khe hở vừa đủ để nó có thể nhìn rõ. Tiếng nhạc chát chúa dội thẳng vào màng nhĩ làm tim nó đập mạnh hơn. Căn phòng lớn mờ mờ ánh đèn xanh đỏ cùng mùi gì đó nồng nồng xộc ra làm nó phải bụm miệng, suýt nôn. Băng ghế sopha dài vất vưởng dáng những thằng con trai tóc tai dựng ngược nằm, ngồi đủ tư thế, thậm chí không xác định nổi tư thế. Vài đứa lăn ra ngủ, vài đứa ngồi ườn mắt lim dim... Và nó thấy Vương Anh - thằng bạn nó đang gục mặt bên chiếc bàn kính lớn bày la liệt những gói trắng trắng bên một cái bình thủy tinh. Hoảng hốt, nó đẩy mạnh cánh cửa, xồng xộc chạy vào. Một thằng thấy thế, vội vớ cái điều khiển giảm âm lượng nhạc, cất giọng khàn đặc chòng ghẹo :

- "Mái" của thằng nào kia ?

Tức thì hơn chục cái đầu mắt lờ đờ ngóc dậy hướng ánh mắt về phía cửa. Con bé gọi to :

- Vương Anh !

Kẻ mang tên Vương Anh ngẩng đầu, thấy nó thì giật mình thảng thốt :

- Cái quái gì thế này ???

Nó chạy lại chỗ Vương Anh, lay lay vai thằng bạn :

- Đi về đi...

Vương Anh bật dậy, quát tướng :

- Mày điên à? Đến đây làm gì? Sao đi học xong không về nhà?

Nó yếu ớt :

- Đi về với tao, đi...

- Không! - Vương Anh trợn mắt - Ai bảo mày đến đây, con điên này...

Nó vẫn cố nài nỉ, nước mắt lưng tròng :

- Mày về thì tao mới về cơ...

Vương Anh lúng túng thật sự. Nó không biết phải nói gì với con bạn thân lúc này. Thấy ồn ào, những đứa khác bắt đầu chú ý. Vương Anh giận dữ ném mạnh lon Heineken trên tay xuống đất, bọt bắt tung tóe. Chợt, một thằng con trai mặc sơ mi trắng, có chiếc khuyên tai đen nhỏ xíu lấp lánh bên tai phải nãy giờ ngồi trong một góc quan sát, tay đang vân vê điếu cỏ, mỉa mai :

- Sao tao ghét mấy con "voọc" thích lo chuyện bao đồng thế nhở!

Nó quét ánh mắt tức tối về phía thằng con trai trong góc, mím chặt môi. Đặt điếu cỏ xuống bàn, thằng con trai tiến về phía nó, châm chọc :

- Ngọt nước ra phết. Vương Anh cho tao mượn bạn mày 1 hôm nhé.

Vương Anh quay mặt đi :

- Thôi Cường, bạn tao...

Cường nhếch mép, một bàn tay nó đặt lên hông đứa con gái. Theo phản xạ, con bé quay ngoắt lại, Cường lãnh trọn năm ngón tay thon dài trên má...đau rát.

- Đm!

Cường áp sát vào người nó, rít lên :

- Con ranh này...

Vương Anh hoảng hốt, đẩy Cường ra, kéo tay con bạn :

- Thôi, về!

Cánh cửa đóng sầm lại tức tối. Mấy thằng con trai ngơ ngác, chưa kịp hiểu chuyện gì vừa xảy ra. Cường lẳng lặng trở về chỗ cũ, mặt nó sa sầm, chậm rãi đưa điếu cỏ vừa cuốn lên môi. Rồi chẳng hiểu nghĩ sao, nó lại bỏ xuống. Nó thấy đầu ong ong, khó chịu. Không hiểu là do chất kích thích hay do con bé vừa rồi. Chưa bao giờ nó gặp đứa con gái nào trong bar dám thái độ bố láo với nó như thế. Ít ra thì quán bar này đã quá quen thuộc với Cường, và tất cả mọi người ở đây đều phải nể nó, vì cái độ chơi, và liều! Khuôn mặt đứa con gái cứ chập chờn trước mắt Cường, thánh thiện nhưng sắc sảo, nói chung là khó tả..! Bần thần một lúc, Cường quyết định bỏ về, nó thèm ngủ sau một tối chơi bời mệt rã rời. Xuống hầm để xe, nó chợt nghe tiếng thằng Vương Anh cằn nhằn :

- Kệ tao! Mày không phải nói nhiều. Đuổi thì tao đi, không phải thách!

Giọng đứa con gái như van lơn :

- Tao xin mày đấy...Bố ****** đang lo lắm. Không ai trách mày đâu, cũng không bắt mày phải xin lỗi mà...

Vương Anh gắt lên :

- Ông bà ấy nhờ mày khóc thuê à mà phải sướt mướt ?! Mày biết tính tao rồi đấy, tao nói là tao làm...Từ mặt tao á? Đuổi tao khỏi nhà á? Tao đi rồi tưởng ông bà ấy phải mở tiệc ăn mừng chứ lại sai mày tới níu kéo à? Có phải bãi nước bọt đếch đâu mà nhổ xong lại liếm!

Bị phản ứng quá gay gắt, đứa con gái lặng im, nước mắt bắt đầu tuôn lã chã. Cường xuất hiện, phá tan sự im lặng đó :

- Nó nói đúng đấy, mày về đi...

Vương Anh sửng sốt :

- Cường..?

Cường nhìn thẳng vào mắt nó, nói :

- Chỗ tiền mày nợ bọn Linh lùn để anh em trả giúp cho, bao giờ có đưa lại sau cũng được. Đừng để ông bà già suy nghĩ nhiều. Mà từ nay cũng thôi cờ bạc đi, báu gì mấy đồng rẻ rách!

Vương Anh ngập ngừng :

- Nhưng...tao...

- Nhưng nhưng cái gì, cứ thế mà làm. Thôi, đưa bạn mày về đi, muộn rồi...

Nói rồi cắm chìa khóa vít ga phóng thẳng. Vương Anh thở dài, huých tay con bạn :

- Lên xe tao đèo về. Lần sau đừng có tự ý mò đến những chỗ thế này nhá. Vướng bọn con gái chúng mày mệt ruột lắm!

Con bé phụng phịu trèo lên xe, không quên hỏi lại :

- Mày sẽ về nhà chứ?

- Vầng! - Vương Anh gằn giọng.

---------

Giữa tháng ba không hiểu sao vẫn rét đậm rét hại. Đang ngủ bị mẹ gọi dậy ra ngân hàng rút tiền, Cường cáu lắm. Nhưng nghĩ lại, làm cái thằng con trai trong nhà, ngoài chơi với phá ra chả được tích sự gì, bố mẹ thì cả ngày lo làm ăn buôn bán. Dù mẹ nó có đắp cả cân phấn trang điểm lên mặt cũng không che được những nếp nhăn hằn rõ, nó thấy thương thương mẹ...Thôi thì chịu khó một tý cho bõ cái công bà ấy đẻ ra mình, Cường lồm cồm bò dậy, mặc quần áo, phóng ra Ngân hàng. Thủ tục xong xuôi cũng mất gần tiếng đồng hồ. Cầm cả bọc tiền trong tay, nó thầm nghĩ : "Với chỗ tiền này mình sẽ làm được những gì có ích hơn là việc đập đá phá mìn nhỉ"... Mải suy nghĩ, nó theo thói quen phóng thẳng đường Minh Khai [ con đường nhắn nhất đi tới Fantasic Bar, địa bàn của nó ] thay vì đường Lê Thánh Tông dẫn về nhà. Nó bực mình lẩm bẩm **** vu vơ :

- Mẹ! Quên xừ mất! Tự nhiên mất thêm 1 đoạn xa tít mù, *** thế!

Qua cổng trường Bình Minh, bỗng nó thấy một bóng người...quen quen. Cố lục lọi trí nhớ một hồi, chợt nó reo lên như vừa khám phá ra điều gì đó mới mẻ :

- Á! Con bé hôm nọ...!

Con bé đang đứng trước cổng trường vắng vẻ, tay cầm điện thoại, vẻ mặt bồn chồn lo lắng. Cường liếc đồng hồ, gần 6h tối rồi còn gì, chắc phụ huynh bận đột xuất không đến đón được nên cái mặt mới cau có thế kia. Mà ở khu đô thị mới này thì đào đâu ra xe ôm cơ chứ. Tự nhiên Cường bật cười. Vẻ sợ sệt của con bé khiến Cường như hả dạ. Nhưng rồi chẳng biết nghĩ gì, nó vòng xe ra trước mặt con bé :

- Xe ôm không em ?

Đứa con gái đang dán mắt vào màn hình cái điện thoại, tưởng thằng nào trêu ghẹo, bực bội :

- Không! Điên à.

- Hơ...Ai điên cơ?

Ngẩng mặt lên, chợt bắt gặp ánh mắt soi mói của Cường, con bé lắp bắp :

- Ơ ơ...bạn của...à...gì nhở...Cường...

Cường cố nhịn cười :

- Dạ thưa chị, em là Phạm Hùng Cường, chứ không phải Gì Nhở Cường.

Con bé đỏ mặt, lí nhí :

- Vâng...

- Thế chị có đi xe không ạ?

- Dạ thôi...

- Thôi thì đứng đấy đợi mấy anh thợ xây đi qua rồi về cùng các anh ý nhé [ mặt ngó lơ, huýt sáo, điệu bộ giả tạo ].

Con bé mếu máo :

- Dạ có...em đi...

Cường mỉm cười đắc thắng. Đi được một đoạn, con bé lên tiếng :

- Em cảm ơn nhé...

- Vì ? - Cường hỏi lại.

- Vì anh cho đi nhờ...Với vụ hôm nọ...

- Hôm nọ làm sao?

- Anh bảo Vương Anh về nhà...

- Ôi dào! Có gì đâu. Anh là con người của Đảng, đạo đức ngời ngời, sống và làm việc theo tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh nên thấy những hành động đó không thể bỏ qua...

- Eo...điêu thế...

- Ơ. Anh thề. Anh mà nói dối đầu gối anh bằng nhau.

Con bé cười híp mí.

Ngưng một lát.

- Anh cũng xin lỗi nhé.

- Dạ?

- Vì hôm đó bất nhã với em ý.

- Vâng, em cũng là con người có tấm lòng vị tha cao cả, sống và làm việc theo chủ nghĩa Mac - Lennin, không để bụng chuyện cỏn con đâu ạ.

Cười vang sảng khoái.

- Em thú vị thật!

Con bé không nói gì, hai má nóng ran. Suốt quãng đường, cả hai đứa nói chuyện đều rất tự nhiên, như thể đã quen từ lâu lắm. Về đến nhà, con bé nhảy xuống xe, toe toét :

- Cảm ơn anh part 2, em về nhé!

- Ơ khoan...

Đang định bước vào thì Cường gọi giật lại, con bé quay đầu ngơ ngác :

- Dạ ?

- Không trả tiền xe ôm à? Thanh niên 2011 chả tự giác gì cả.

- Ơ em...- nó lúng túng - bao nhiêu ạ?

Cường tủm tỉm :

- Cho xin... cái tên!

Mặt con bé giãn ra :

- À...Trang ạ! Đủ chưa?

- Số nữa.

- Số giày hay số dép hả anh? [ giả nai ]

- Số...máy bàn ý [ nhăn nhở ]

- 016x52y99z0

- Số máy bàn nhà em dài thế? [ hỏi xoáy ]

- Nhà em dùng thuê bao của...I-rắk mà anh. [ đáp xoay ]

Lại cười :

- Ừ được. Thôi anh về nhé.

- Không vướng ạ...

- Ơ hay. Không về nữa bây giờ!

- Em đùa. Anh đi cẩn thận ạ. Thượng lộ bình an mà hạ lộ thì nằm im...

- Cái con người này...! - Cường thở dài ngán ngẩm, quay xe, nổ máy.

Trang chạy biến vào nhà, còn Cường nhanh chóng khuất sau con phố. Tự nhiên Trang lẩm nhẩm hát bài gì đó, không ai nghe rõ, chỉ biết vẻ mặt nó rạng rỡ hơn bình thường...

----------

Trang nằm thẩn thơ nghe nhạc. Nó thích Avril khủng khiếp. Đang quay cuồng với What The Hell, chợt điện thoại đổ chuông dồn dập, Trang uể oải nhoài người với lấy cái điện thoại trên bàn. Sms từ một số máy lạ :

- Em ơiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii...

Hơi bất ngờ, nhưng Trang rep luôn :

- Ơiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii

Kèm cái icon "" cười lăn lộn. Số máy kia trả lời rất nhanh :

- Em đang ở đâuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuu ?

Trang lém lỉnh :

- Ở đâu còn lâu mới nói. Anh là aiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii ?

Nửa phút sau :

- Đã thế anh cũng không bao giờ nói cho em biết anh là Cường, bạn thằng Vương Anh và là người lúc chiều đưa em về.

Trang khúc khích :

- Lộ rồi

- Ồ thế à. Em có muốn nghe anh thì thầm một chút không?

- Có. Em đang dỏng tai lên nghe đây.

Ngay lập tức, cuộc gọi đến hiện số của Cường.

- Dạ em đây.

- Chim sẻ gọi chim cu nghe rõ gật gù...

Im lặng.

- Em ơi!!!

Vẫn im.

- Em ơiiiiiiiiiiiiiiiiii !

Không trả lời.

- Trang ơi!!! - phát cáu.

- Dạ.

- Sao em không nói gì ???

- Anh bảo nghe rõ gật gù, em gật nãy giờ muốn gãy cổ anh không thấy à

- À ừ...Anh xin lỗi...

Kết quả là ngày hôm đó Cường nằm buôn điện thoại với Trang đến tận khuya, tổng thiệt hại lên tới hàng trăm nghìn đồng. Cường pha trò, còn Trang thì cười không ngớt. Đến khi mắt mi mắt nặng trĩu, Trang mới nhỏ nhẹ :

- Anh à...Em buồn ngủ rồi. Để hôm khác nói chuyện tiếp nhá.

- Ừ. Thế chúc em ngủ ngon với cả mơ về anh nhé.

- Mơ về anh thì khác gì ác mộng.

Cường giận dỗi :

- Đùa chứ...Tụt hết cảm xúc. Ngủ đi. Ứ chơi với em nữa!

Cường cúp máy "rụp" một cái khá là phũ phàng, Trang ngẩn ngơ, rồi cười tủm tỉm :

- Đồ trẻ con!

+++

Những ngày sau đó, Cường chủ động gọi điện, nhắn tin cho Trang nhiều hơn. Bỗng dưng Cường cảm thấy người con gái này khiến tâm hồn nó trở nên nhẹ nhõm khi tiếp xúc. Những câu nói đùa vu vơ, những lần Trang đành hanh "đá xoáy", những lúc Trang dở trò trêu chọc, hay những cuộc tranh luận với Trang, Cường đều bị Trang "đánh gục" vì sự lém lỉnh của cô nàng, mà đôi khi cũng là do Trang chơi bài cùn ăn vạ. Càng ngày Cường càng nhận ra thời gian nó dành cho Trang quá nhiều, đến nỗi mà nó bỏ ngoài tai lời rủ rê của mấy thằng bạn, ở nhà ôm khư khư cái Laptop chỉ để đợi Trang học bài xong là online nói chuyện. Một ngày không nhắn tin cho Trang, nó thấy thời gian cứ dài dằng dặc ra như con ốc sên bò trên cây bạch đàn...Trong người bức bối khó chịu và ruột gan thì cồn cào như người đói. Trang luôn có một cái gì nó, khiến nó bị cuốn hút ghê gớm, như chất kích thích vậy. Có lần Cường đã thành thật thổ lộ với Trang về cái cảm giác đang đeo bám mình, Trang phá lên cười khoái chí :

- Há há! Chết chưa! Anh nghiện em rồi đấy!

- Có lẽ...

Trang tinh nghịch :

- Cai nhanh còn kịp.

Cường thở dài :

- Em thấy thằng nghiện nào cai thuốc được thành công chưa?

- Rồi mà.

- Nhưng anh không phải thằng đó - lại thở dài phát nữa.

Trang trầm ngâm :

- Khi nào anh nghiện em như...nghiện đá mới nguy hiểm...

Chẳng nói chuyện với ai thoải mái được như Trang. Một cô gái đa cảm xúc, có thể vui buồn bất cứ lúc nào. Có thể chuyển từ trạng thái trẻ con nhí nhảnh sang người lớn sâu sắc chỉ trong tích tắc. Lắm khi thiếu điều Cường muốn thốt lên rằng Trang thật thần thánh. Chỉ ghét mỗi một điều, Trang hay động chạm vào "nỗi đau thầm kín" của Cường :

- Học xong anh định làm gì?

- Một xe 2 mũ.

- Là sao ?

Cường chép miệng :

- Đại học Giao thông vận tải, khoa đứng đường vẫy vẫy ý.

- Chả hiểu - Trang ngơ ngác.

Cường hóm hỉnh :

- Tên khoa học của nó là "Xe Ôm" em ạ.

- Ờm...Nhìn anh cũng có triển vọng phết - giọng đá đểu thấy rõ.

- Cảm ơn...Ai cũng khen anh thế.

Trang ôm bụng cười ngặt nghẽo :

- Anh không có ước mơ nào to lớn hơn một chút à?

- Có chứ - Cường giả bộ ngây thơ - Hồi bé anh toàn ước làm siêu nhân đi bảo vệ Trái đất ấy.

- Em không đùa - Trang nhăn mặt - Anh cũng lớn rồi, cũng phải có hoài bão chứ ?

- Bằng cách nào hả em?

- Chơi bời ít thôi. Lớp 12 mà anh cứ học hành hời hợt thế này làm sao có tương lai.

- Anh cũng muốn học hành tử tế lắm chứ, nhưng gia đình mới gặp chuyện buồn, thực sự anh chẳng còn tâm trí nào để mà học nữa...

Trang ái ngại :

- Gặp chuyện gì hả anh?

- À - Cường vờ thiểu não - con mèo nhà anh đi đâu mấy hôm nay rồi, anh thương nó lắm. Ăn không ngon nhưng ngủ như điên em ạ, khổ...

Những lúc ấy, Trang chỉ còn biết lắc đầu chán nản :

- Em chịu anh rồi !!!

Dần dần, Cường và Trang trở nên vô cùng thân thiết. Cường giống như một người anh, người bạn, lúc nào cũng chăm chút cho Trang từng tí một, còn Trang thì chẳng biết tự bao giờ, đã trở thành một phần trong cuộc sống của Cường...Không thể thiếu!

+++

- Hy vọng đây là đợt rét cuối..!

Trang vừa xuýt xoa vừa run lên cầm cập. Gần một tuần nay, trời mưa không ngớt, gió vẫn ào ào thổi và khối không khí lạnh vẫn liên tục đổ bộ về đất liền. Tiết học thêm trôi qua nặng nề trong cái đói và cái rét! Thật vậy, bụng Trang bắt đầu réo lên anh ách như biểu tình chủ nó cái tội lười ăn bữa trưa. Trang lo lắng nhìn ra ngoài cửa sổ, nền trời đã ngả sang màu chiều muộn...

Tiếng chuông tan trường réo lên như dọa nạt. Trang lật đật thu dọn sách vở, kéo từng bước chân nặng nề ra khỏi lớp. Gió như đang tát thẳng vào mặt nó, lạnh buốt. Trang đội xụp cả mũ áo khoác lên đầu, kéo pécmơtuya sát cổ mà vẫn thấy rùng mình. Vừa bức ra khỏi cổng trường, điện thoại rung lên từng hồi...Nó dí sát mắt vào cái màn hình : "Cường á" !!?

- Sao hả anh?

- Nhìn về phía trước đi...

- Dạ ?

Trang đưa mắt nhìn quanh, một thằng con trai "dúm dó" trong chiếc áo khoác mỏng manh đứng bên đường đưa tay vẫy Trang. Phải mất đến vài giây định thần lại, Trang mới thốt lên khe khẽ :

- Ôi trời...!

Cường thở hắt ra khói, nhìn Trang trìu mến :

- Về thôi em.

Trang nhặng xị :

- Ai bắt anh lên trường đón em vào cái thời tiết giết người này hả? Lại còn ăn mặc như kiểu gia đình thiếu thốn thế kia?

- Chẳng lẽ để em đi mưa một đoạn dài ra điểm Bus, anh biết thừa hôm nay thứ 7 bố mẹ em về muộn không đi đón em được rồi nhé...

- Anh là ma xó à?

- Ừ...

- Sao mặt anh gian thế?

- Mặt anh gian để cho giống mặt em.

Trang đấm thùm thụp vào lưng Cường, ngặt nghẽo :

- Đồ quái vật..!!!

Trời mưa mỗi lúc càng thêm nặng hạt, gió càng thêm dữ dội. Ánh đèn đường vàng vọt rọi xuống đường bóng nhẫy, soi sáng rõ toàn thân thằng con trai đang lẩy bẩy...Chiếc ô cầu vồng của Trang không đủ che chắn hết những giọt mưa tới tấp hắt vào mặt Cường, nó oằn mình theo từng đợt gió, vặn vẹo, lung lay. Trang gồng mình cố giữ chiếc ô cho chắc, nó rụt rè thì thầm vào tai Cường :

- Anh lạnh không?

- Cũng hơi hơi...

- Hơi cái đầu anh! Anh hứng hết mưa hết gió của em rồi còn gì. Thế này về ốm thì sao?

- Ừm...Anh khỏe như chú voi con ở bản Đôn ấy...Không sợ.

- Vớ vẩn. Anh mà ốm thì em áy náy lắm đấy.

- Ơ...Anh tự nguyện mà. Em ngồi yên đi.

Bàn tay Cường tím tái, tê cứng vì lạnh. Con đường còn khá dài. Trang bồi hồi, một cái gì đó đang nhen nhóm trong lòng nó, khó tả. Hai bên đường, người ta đóng hết cửa tránh gió lùa, ánh đèn hắt ra từ những ngôi nhà không đủ sưởi ấm 2 sinh linh đang run lên vì lạnh. Cả khoảng áo trước ngực, và mái tóc bờm xờm dựng đứng của Cường giờ đây ướt nhẹp. Cái buốt giá đang dần thẩm thấu qua lớp vải, ngấm vào da thịt thằng con trai không quen khắc nghiệt. Đột nhiên, Trang vòng hai tay ra phía trước, ôm Cường thật nhẹ, nó ngượng ngùng :

- Đỡ lạnh hơn không?

- Ừ...

Cường mỉm cười, tim bỗng lệch nhịp với tần xuất cao hơn. Và đúng là, hai người khi là một thì ấm hơn thật! Suốt quãng đường, không ai nói với ai thêm điều gì nữa. Chỉ có những đoạn độc thoại từ hai não bộ gần nhau, mà có thể cả hai cùng hiểu được...

Cánh cổng gỗ và hàng rào trắng muốt hiện ra trước mắt. Trang bước xuống xe, nó nhìn Cường đầy vẻ biết ơn và...tội lỗi :

- Hay anh vào nhà đợi lát nữa ngớt mưa rồi về?

- Thôi - Cường xua tay - Mẹ anh đang mong lắm ấy.

Trang bật cười gượng gạo :

- Nhưng mà lạnh lắm..?!

- Ừ...Cũng lạnh hơn một tẹo...Mình đồng da sắt như anh, lo gì.

Cường nhăn nhở.

- Em vào nhà đi - Cường giục.

- Vâng. Anh về đi.

- Em vào nhà anh mới yên tâm về được.

- Anh về thì em vào, ai bắt đi đâu mà sợ...

- Ừ - thằng con trai cười dịu dàng, phóng đi như gió.

Đó là lần đầu tiên, Trang biết bần thần đứng tiễn một đứa con trai, cho đến khi chỉ còn là một chấm nhỏ nơi phía cuối con đường như vậy...

+++

Cường về đến nhà, cực nhọc mãi mới dắt được xe vào. Những cơn gió đã ngừng đeo đuổi. Toàn thân đông cứng lại, xương quai hàm tưởng như bất động, không tài nào há nổi miệng ra. Bố ngồi trong phòng khách, thấy thằng con trai tiêu điều, ướt sũng, sửng sốt :

- Mày đi đâu về mà như ghẹ lột thế hả con?

Cường lắc lắc đầu, không nói nên lời, dò dẫm bước vào phòng tắm. Việc đầu tiên nó phải làm là ngâm mình trong nước nóng cho "tan" ra đã !!!

Năm phút sau, máy Cường gừ gừ báo tin nhắn đến.

- Anh về đến nhà chưa?

Cường tủm tỉm. Mỗi lúc được Trang quan tâm, nó vui lắm, như con trẻ được quà vậy.

- Anh đang nằm trong gầm xe tải.

- Liên thiên ! Anh toàn dọa tinh thần nhau thôi nhá.

- Anh mà phải dọa? Thanh niên 2011 tư cách đầy mình thế này mà phải dọa trẻ con á? Em không tin anh ra ngoài đường nằm thật cho em sợ bây giờ.

Trang hoảng hốt :

- Thôi thôi. Em xin anh. Đừng manh động. Nhưng mà...sao anh tốt với em thế?

Cường khựng lại vài giây. Quả thật, câu hỏi này của Trang đã xoáy sâu vào tâm can nó. Ờ...Sao lại tốt với Trang như thế nhỉ? Sao lại quan tâm Trang nhiều như thế nhỉ? Sao những lúc không được nói chuyện với Trang lại thấy trống vắng thế nhỉ? Và...sao mỗi khi gặp Trang, lòng nó lại hân hoan đến lạ? Cái gì đó thôi thúc Cường phải nói, dù biết nếu thất bại, mọi chuyện sẽ tồi tệ đến mức nào...

Trang nhận tin nhắn từ Cường sau gần 30 phút chờ đợi, mắt nó mở to hết cỡ đọc những dòng chữ như đang nhảy nhót trên màn hình :

- Nói chung là yêu đó...À mà đó có phải là yêu không...mà sao vắng em thì buồn...Ố ô..

Trang bò lăn ra cười sặc sụa, rep lại :

- Em chưa thấy ai tỏ tình như anh đấy.

Cường đỏ mặt. Tự nhiên nó thấy lúng túng quá. Nó ấn số gọi cho Trang :

- Dạ - Trang vẫn nhỏ nhẹ.

- Anh...yêu em...thật ấy...

- Yêu...vì sao ạ?

- Vì em là em.

- Anh không sợ em từ chối à?

- Anh...- bỗng Cường ngập ngừng - Sợ chứ...Nhưng nghiện rồi, chả ngại nữa...

Im lặng.

Nín thở.

Chờ đợi.

- Thế...

- Sao hả em? - Cường vồ vập.

- Thế thích em lâu chưa...?

Bao nhiêu dây thần kinh trên mặt Cường nãy giờ co vào vì căng thẳng, giờ giãn ra thoải mái. Nó cười thật tươi :

- Từ năm 1945 rồi ấy...

Thế là yêu nhau!

+++

Ngày ngày, Cường thực hiện nhiệm vụ của "Thằng-Người-Yêu" một cách ngoan ngoãn theo yêu cầu của Trang về tiêu chuẩn "trai ngoan". Nghĩa là : sáng gọi Trang dậy lúc 6h15, chiều không phải đi học thêm thì qua trường đón Trang đúng 5h15, tối đi chơi phải về nhà trước 9h30, đọc trước bài, soạn sách vở đầy đủ trước khi đến lớp, và phải lựa chọn : Hoặc là Trang, hoặc là đá, cỏ, ke...Cường đã dần quen với nếp sống "lành mạnh" mà Trang tạo dựng cho nó, tự nhiên thấy cuộc sống có ý nghĩa hẳn. Đến nỗi bố mẹ Cường cũng không thể tin nổi đây là chính là thằng con trai sống trong cái nhà này mười tám năm giời ăn chơi phá phách. Mọi thay đổi của Cường cũng nhờ cả vào sự nỗ lực của Trang. Đôi khi, Cường vẫn hay gây bất ngờ, kiểu như một hôm, nó lù lù xuất hiện trước cổng trường Trang, mà không phải tầm giờ "đón cháu", vẫy Trang cười toe toét :

- Em ơi đi ăn bánh đi...Anh đói quá !!

Trang ngạc nhiên :

- Em có dặn anh đón em giờ này đâu? Sao lại đến?

- Ờ...Tại anh nghiện em mà, vã thì phải đi tìm thuốc chứ.

Trang tát "yêu" một cái rõ đau, nhăn mặt :

- Chưa từng thấy con người nào thô lỗ và lộ liễu như anh ý!

Lại có sáng, Cường gọi Trang dậy muộn, vừa lon ton chạy vào lớp cho kịp giờ thì điện thoại Trang báo tin nhắn đến :

- Em ơi. Anh gửi xe xong từ chỗ gửi xe chạy vào trường hết 3 phút, đến cổng trường thì đã muộn 10 phút rồi. Thằng bảo vệ nó không cho anh vào? Bây giờ em bảo anh về hay đồ sát nó?

Trang hốt hoảng :

- Này, anh đã hứa là bỏ thói côn đồ rồi đấy. Nếu không được vào thì về nhà chơi ngoan, không nghịch bẩn, cấm la cà ngoài đường nhá!

- Vâng ạ - Cường nhăn nhở. Và nó yên tâm về nhà...ngủ tiếp.

Hay là khi, Trang bất ngờ gọi cho Cường, nhõng nhẽo :

- Cường ơi..! Em không ngủ được! Kể chuyện cổ tích cho em.

Cường méo mặt :

- Em gọi 19001589 bảo chị Mây Hồng kể cho mà nghe, anh có biết truyện nào đâu.

- Không - Trang nũng nịu - Em thích anh cơ không thích chị Mây Hồng...

- Anh còn chưa được nghe bao giờ thì kể cho em làm sao ?

- Học nhà trẻ cô giáo chết à? Không thuộc thì bịa ra cũng được! - Trang giận dỗi.

- Vâng. Thế em thích nghe truyện gì?

Trang đổi giọng luôn, ngợt xớt :

- Truyện gì mà có mụ phù thủy với hoàng tử đẹp trai ý.

Cường khổ sở ngồi bịa ra một câu chuyện, không đầu, không cuối, chi tiết rời rạc, nội dung lung tung, nhưng rốt cuộc, Trang vẫn chìm vào trong giấc ngủ, thật ngon...Trong giấc mơ, nó biến thành mụ phù thủy, còn Cường là "hoàng tử đẹp trai"...

Tình yêu của chúng nó, sôi nổi, cháy bỏng, hạnh phúc nhưng lắm lúc cũng rất êm đềm. Và có lẽ nó sẽ cứ nhẹ nhàng trôi qua như vậy nếu không có ngày hôm ấy...

--------

Cường đang say sưa "giấc mơ trưa" thì điện thoại kêu inh ỏi. Nó nhăn nhó cầm máy lên nói như quát :

- Cái gì thế ?

Thằng bạn Cường giọng the thé quát lại còn to hơn :

- Thế cái...mế! Giờ này còn nằm đấy mà vắt lưỡi à? Em Trang nhà mày đang tung tăng trong hiệu sách với thằng ranh nào đẹp zai đeo kính trông tri thức lắm, như kiểu yêu nhau ấy. Quả này thì anh em cưa sừng mày ngâm rượu thuốc nhá!

Cường bật dậy, hỏi dồn dập :

- Thằng nào? Lúc nào? Ở đâu? Mà có chính xác không?

- Nhà sách Tùng Linh. Vừa mới vào xong. Mắt tao 10/10 đấy thằng khỉ ạ. Tin hay không tùy mày. Tao báo cho mày thế thôi, nhá.

Thằng bạn tắt máy. Mặt Cường nghệt ra như chưa hiểu hết. Có cái gì đó đang dâng lên cổ họng nó, đắng nghét...!

+++

Gần khuya, vẫn chưa một cuộc gọi, một tin nhắn từ Cường, Trang bần thần sốt ruột, hết đi ra lại đi vào, tay nó như muốn siết nát bét cái điện thoại. Đến khi không còn kiên nhẫn được nữa, nó bực bội gọi cho Cường, máu trong huyết quản cứ sôi lên sùng sục.

- Gì?

- Anh đang ở đâu? - Trang gắt.

- Nhà chứ đâu.

- Tại sao không nhắn tin cho em?

- Thế chiều nay em đi đâu?

- Em...

- Hả?

- Đi mua sách với thằng bạn em.

- Bạn nào?

- Giang Nam. Mà sao anh biết?

Cường không đáp, nhếch môi cười khẩy, hỏi lại mỉa mai :

- Có vẻ thân thiết?

- Ừ. Bạn ấy học giỏi nhất lớp em mà. Với lại hay giúp đỡ em lắm. Chiều nay bạn ấy dẫn em đi mua mấy quyển tài liệu ôn thi. Ai như anh suốt ngày chơi bời, chả chịu lo học hành...

- Vầng - Cường chua chát - Anh cũng chỉ là thằng ít học, dặt dẹo, ất ơ. Không với tới em được. Thôi thì em cứ yên tâm mà làm "đôi bạn cùng tiến" với cái thằng Giang Nam ấy. Anh không làm phiền, không đeo bám nữa. Xin lỗi vì những ngày qua làm mất thời gian của em vào cái trò yêu đương vô bổ nhé. Em học tốt!

- Ơ....Anh điên à?

Cường dập máy, những tiếng "tút...tút..." dài như xé nát trái tim Trang. Nó đâu ngờ... Trang vội vã, điên cuồng ấn gọi lại, nhưng vô ích. Thuê bao! Nó bàng hoàng, ngồi thụp xuống đất. Đôi mắt vô hồn, vô hướng. Màn đêm đen đặc phủ kín tâm can...

+++

2 tuần liền, Cường nhất định không chịu liên lạc với Trang. Dù nhiều khi nỗi nhớ khiến nó quay quắt, khổ sở. Điện thoại vẫn tắt, ném dưới gầm giường lăn lóc như một tên tội đồ phản chủ. Trang là đứa con gái đầu tiên làm cho Cường phải khóc! Nhiều đêm, nước mắt đẫm gối khiến nó thậy mình chẳng khác một thằng con trai hèn hạ. Nó nhận ra mình thật vô dụng, bỏ đi, hư hỏng. Nhiều lúc nó cố kìm nén cảm xúc, moi cái điện thoại từ dưới gầm giường lên, nhưng rồi lại không dám mở máy. Nó sợ sẽ đọc được những tin nhắn của Trang, sợ mình lại xiêu lòng, quỵ lụy. Đôi môi đã biết bao lần rớm máu vì những xúc cảm quá mãnh liệt chẳng thể bật ra. Cường lại tìm đến đá, khói trắng mơ màng... Trong cơn mê, trong ảo giác, nó vẫn thấy Trang đứng đó, nhìn nó với ánh mắt van nài, như lần đầu tiên gặp con bé ở nơi đây. Cường gào thét, đập phá. Lũ bạn nhìn nó bằng ánh mắt sợ sệt. Cho đến khi kiệt sức, nó lăn ra ngủ như một con thú bê bết vì vật lộn với kẻ thù. Những tưởng chất kích thích sẽ làm Cường quên được Trang, nhưng vô ích, chúng càng khiến nỗi nhớ hằn sâu trong tâm trí thằng con trai ngang ngược. Để rồi ngày nào, nó cũng phi xe đến trước cổng trường Trang, đứng từ rất xa, dõi theo con bé...

+++

Trang gần như suy sụp. Mọi cố gắng của nó hoàn toàn đổ bể khi nghe Vương Anh phong phanh nói rằng Cường lại ngựa quen đường cũ. Nó muốn, rất muốn làm một cái gì đó, kéo Cường quay lại bên mình, nhưng không thể. Lý trí nói rằng nó chẳng phải kẻ thua cuộc, không được vùi dập lòng tự trọng bản thân dễ dàng như vậy. Nhưng một điều mà chẳng ai có thể phủ nhận : nó nhớ Cường tha thiết!

Rex Cafe hai tuần nay ngày nào cũng có mặt Trang. Khi thì ngồi 1 mình cafe đen đặc, khi thì đi cùng con bạn thân ngồi trên tầng 4. Trang thường đau đáu nhìn về phía trước, như cố lục lọi những kí ức chưa xa...

Tách Cappuccino nghi ngút khói. Trang cầm muỗng chọc, rồi khuấy tan cái hình trái tim bằng bột cacao ở giữa. Khuôn mặt nó xám xịt, lầm lì...

Con bạn thân đang cầm điện thoại của Trang "tọc mạch", bỗng nó kêu lên :

- Hộp thư đến của mày full rồi này. Tao xóa bớt đi nhé.

- Không - Trang nhảy dựng lên - Cấm mày đấy!

- Không xóa thì để làm gì? Bố con điên!

- Ừ...Kệ tao...Tao cần nó mỗi lúc cô đơn...

Trang cúi gằm mặt, sống mũi cay xè. Con bạn thở dài, quay đi chỗ khác... Nó hiểu Trang mà...

+++

Những ngày ảm đạm cuối đợt rét thực sự đã qua đi. Nắng dát vàng con đường, xuyên qua từng kẽ lá, khiến Trang phải nheo mắt lại vì chói. Trời chiều nhưng nắng vẫn chưa tắt. Trang bỗng thấy mình bơ vơ trước cổng trường rộng lớn. Đôi bàn chân xinh xắn bước những bước ngắn thật chậm trên con đường còn bỏng rát nắng đầu hè. Bỗng có tiếng gọi làm nó giật mình :

- Trang !

Trang ngỡ ngàng, đôi môi thổn thức, cặp mắt tròn xoe. Cường đứng đó, ngay sau nó, khuôn mặt rạng rỡ như màu nắng. Trang chợt định thần, nó bước nhanh, cố lảng tránh. Như một đoạn phim quay chậm, bàn tay Cường rụt rè đưa ra, nắm lấy tay nó, nhẹ nhàng nhưng cương quyết...

- Anh xin lỗi...

Trang nín thở. Trái tim nó gần như ngừng đập. Cường lên tiếng :

- Những ngày qua, anh đã nhận ra rằng, thật sự...thiếu em anh không sống được.

Trang cố vùng tay ra, nhưng Cường càng nắm chặt.

- Em biết không...Anh bỏ đá, bỏ cỏ, bỏ ke...Bỏ hết. Anh không còn đi chơi đêm, không đi học muộn, không cả ngủ gật trên lớp nữa...Ngày nào anh cũng dành thời gian học một ít, dù anh biết không bao giờ anh được bằng Giang Nam, hay bằng bất cứ người bạn nào của em, nhưng anh đã rất cố gắng. Điện thoại của anh từ hôm đó đến giờ vẫn chưa mở lên, vì anh sợ anh lại nghĩ đến em, sợ anh sẽ không kiềm chế được cảm xúc mà lại gọi cho em...Anh sợ mất sĩ diện của một thằng con trai...Nhưng mà...Anh thất bại rồi...!

Trang nuốt gọn từng lời Cường nói, tai nó như ù lên, tim nó rộn ràng, nước mắt tuôn lã chã. Giờ đây, những nỗi nhớ, những khoảnh khắc mỏi mòn chờ đợi, những hờn giận, yêu thương, đủ thứ, hòa tan...hóa thành nước mắt, đầm đìa trên khuôn mặt bầu bĩnh đáng yêu. Rồi bỗng nó nhoẻn miệng cười, rất khẽ :

- Anh thua rồi nhé...

- Ừ...Phải chịu thôi...

- Tại sao nhỉ?

Nắng chiều dịu dần, còn mặt Trang vẫn nóng ran. Cường dịu dàng, kéo nó sát vào lòng, thủ thỉ :

- Vì anh...nghiện em rồi...!

Fav :* Note :*

10h đêm...

Đứa con gái ngập ngừng trước cửa một phòng hát ở Fantasic Bar. Mấy thằng bảo vệ đưa mắt nhìn nó từ đầu đến chân, cái nhìn lả lơi và chẳng mấy thiện cảm, chúng thì thầm với nhau :

- Mặc nguyên cả đồng phục trường cấp 3 thế kia mà mò vào đây giờ này, chắc là "hàng họ" của thằng nào trên phòng VIP...

Rồi liếc nhau cười hô hố. Nó nghe thấy, tức lắm, nhưng không phản ứng. Rụt rè và thận trọng, đẩy nhẹ cách cửa phòng 103, một khe hở vừa đủ để nó có thể nhìn rõ. Tiếng nhạc chát chúa dội thẳng vào màng nhĩ làm tim nó đập mạnh hơn. Căn phòng lớn mờ mờ ánh đèn xanh đỏ cùng mùi gì đó nồng nồng xộc ra làm nó phải bụm miệng, suýt nôn. Băng ghế sopha dài vất vưởng dáng những thằng con trai tóc tai dựng ngược nằm, ngồi đủ tư thế, thậm chí không xác định nổi tư thế. Vài đứa lăn ra ngủ, vài đứa ngồi ườn mắt lim dim... Và nó thấy Vương Anh - thằng bạn nó đang gục mặt bên chiếc bàn kính lớn bày la liệt những gói trắng trắng bên một cái bình thủy tinh. Hoảng hốt, nó đẩy mạnh cánh cửa, xồng xộc chạy vào. Một thằng thấy thế, vội vớ cái điều khiển giảm âm lượng nhạc, cất giọng khàn đặc chòng ghẹo :

- "Mái" của thằng nào kia ?

Tức thì hơn chục cái đầu mắt lờ đờ ngóc dậy hướng ánh mắt về phía cửa. Con bé gọi to :

- Vương Anh !

Kẻ mang tên Vương Anh ngẩng đầu, thấy nó thì giật mình thảng thốt :

- Cái quái gì thế này ???

Nó chạy lại chỗ Vương Anh, lay lay vai thằng bạn :

- Đi về đi...

Vương Anh bật dậy, quát tướng :

- Mày điên à? Đến đây làm gì? Sao đi học xong không về nhà?

Nó yếu ớt :

- Đi về với tao, đi...

- Không! - Vương Anh trợn mắt - Ai bảo mày đến đây, con điên này...

Nó vẫn cố nài nỉ, nước mắt lưng tròng :

- Mày về thì tao mới về cơ...

Vương Anh lúng túng thật sự. Nó không biết phải nói gì với con bạn thân lúc này. Thấy ồn ào, những đứa khác bắt đầu chú ý. Vương Anh giận dữ ném mạnh lon Heineken trên tay xuống đất, bọt bắt tung tóe. Chợt, một thằng con trai mặc sơ mi trắng, có chiếc khuyên tai đen nhỏ xíu lấp lánh bên tai phải nãy giờ ngồi trong một góc quan sát, tay đang vân vê điếu cỏ, mỉa mai :

- Sao tao ghét mấy con "voọc" thích lo chuyện bao đồng thế nhở!

Nó quét ánh mắt tức tối về phía thằng con trai trong góc, mím chặt môi. Đặt điếu cỏ xuống bàn, thằng con trai tiến về phía nó, châm chọc :

- Ngọt nước ra phết. Vương Anh cho tao mượn bạn mày 1 hôm nhé.

Vương Anh quay mặt đi :

- Thôi Cường, bạn tao...

Cường nhếch mép, một bàn tay nó đặt lên hông đứa con gái. Theo phản xạ, con bé quay ngoắt lại, Cường lãnh trọn năm ngón tay thon dài trên má...đau rát.

- Đm!

Cường áp sát vào người nó, rít lên :

- Con ranh này...

Vương Anh hoảng hốt, đẩy Cường ra, kéo tay con bạn :

- Thôi, về!

Cánh cửa đóng sầm lại tức tối. Mấy thằng con trai ngơ ngác, chưa kịp hiểu chuyện gì vừa xảy ra. Cường lẳng lặng trở về chỗ cũ, mặt nó sa sầm, chậm rãi đưa điếu cỏ vừa cuốn lên môi. Rồi chẳng hiểu nghĩ sao, nó lại bỏ xuống. Nó thấy đầu ong ong, khó chịu. Không hiểu là do chất kích thích hay do con bé vừa rồi. Chưa bao giờ nó gặp đứa con gái nào trong bar dám thái độ bố láo với nó như thế. Ít ra thì quán bar này đã quá quen thuộc với Cường, và tất cả mọi người ở đây đều phải nể nó, vì cái độ chơi, và liều! Khuôn mặt đứa con gái cứ chập chờn trước mắt Cường, thánh thiện nhưng sắc sảo, nói chung là khó tả..! Bần thần một lúc, Cường quyết định bỏ về, nó thèm ngủ sau một tối chơi bời mệt rã rời. Xuống hầm để xe, nó chợt nghe tiếng thằng Vương Anh cằn nhằn :

- Kệ tao! Mày không phải nói nhiều. Đuổi thì tao đi, không phải thách!

Giọng đứa con gái như van lơn :

- Tao xin mày đấy...Bố ****** đang lo lắm. Không ai trách mày đâu, cũng không bắt mày phải xin lỗi mà...

Vương Anh gắt lên :

- Ông bà ấy nhờ mày khóc thuê à mà phải sướt mướt ?! Mày biết tính tao rồi đấy, tao nói là tao làm...Từ mặt tao á? Đuổi tao khỏi nhà á? Tao đi rồi tưởng ông bà ấy phải mở tiệc ăn mừng chứ lại sai mày tới níu kéo à? Có phải bãi nước bọt đếch đâu mà nhổ xong lại liếm!

Bị phản ứng quá gay gắt, đứa con gái lặng im, nước mắt bắt đầu tuôn lã chã. Cường xuất hiện, phá tan sự im lặng đó :

- Nó nói đúng đấy, mày về đi...

Vương Anh sửng sốt :

- Cường..?

Cường nhìn thẳng vào mắt nó, nói :

- Chỗ tiền mày nợ bọn Linh lùn để anh em trả giúp cho, bao giờ có đưa lại sau cũng được. Đừng để ông bà già suy nghĩ nhiều. Mà từ nay cũng thôi cờ bạc đi, báu gì mấy đồng rẻ rách!

Vương Anh ngập ngừng :

- Nhưng...tao...

- Nhưng nhưng cái gì, cứ thế mà làm. Thôi, đưa bạn mày về đi, muộn rồi...

Nói rồi cắm chìa khóa vít ga phóng thẳng. Vương Anh thở dài, huých tay con bạn :

- Lên xe tao đèo về. Lần sau đừng có tự ý mò đến những chỗ thế này nhá. Vướng bọn con gái chúng mày mệt ruột lắm!

Con bé phụng phịu trèo lên xe, không quên hỏi lại :

- Mày sẽ về nhà chứ?

- Vầng! - Vương Anh gằn giọng.

---------

Giữa tháng ba không hiểu sao vẫn rét đậm rét hại. Đang ngủ bị mẹ gọi dậy ra ngân hàng rút tiền, Cường cáu lắm. Nhưng nghĩ lại, làm cái thằng con trai trong nhà, ngoài chơi với phá ra chả được tích sự gì, bố mẹ thì cả ngày lo làm ăn buôn bán. Dù mẹ nó có đắp cả cân phấn trang điểm lên mặt cũng không che được những nếp nhăn hằn rõ, nó thấy thương thương mẹ...Thôi thì chịu khó một tý cho bõ cái công bà ấy đẻ ra mình, Cường lồm cồm bò dậy, mặc quần áo, phóng ra Ngân hàng. Thủ tục xong xuôi cũng mất gần tiếng đồng hồ. Cầm cả bọc tiền trong tay, nó thầm nghĩ : "Với chỗ tiền này mình sẽ làm được những gì có ích hơn là việc đập đá phá mìn nhỉ"... Mải suy nghĩ, nó theo thói quen phóng thẳng đường Minh Khai [ con đường nhắn nhất đi tới Fantasic Bar, địa bàn của nó ] thay vì đường Lê Thánh Tông dẫn về nhà. Nó bực mình lẩm bẩm **** vu vơ :

- Mẹ! Quên xừ mất! Tự nhiên mất thêm 1 đoạn xa tít mù, *** thế!

Qua cổng trường Bình Minh, bỗng nó thấy một bóng người...quen quen. Cố lục lọi trí nhớ một hồi, chợt nó reo lên như vừa khám phá ra điều gì đó mới mẻ :

- Á! Con bé hôm nọ...!

Con bé đang đứng trước cổng trường vắng vẻ, tay cầm điện thoại, vẻ mặt bồn chồn lo lắng. Cường liếc đồng hồ, gần 6h tối rồi còn gì, chắc phụ huynh bận đột xuất không đến đón được nên cái mặt mới cau có thế kia. Mà ở khu đô thị mới này thì đào đâu ra xe ôm cơ chứ. Tự nhiên Cường bật cười. Vẻ sợ sệt của con bé khiến Cường như hả dạ. Nhưng rồi chẳng biết nghĩ gì, nó vòng xe ra trước mặt con bé :

- Xe ôm không em ?

Đứa con gái đang dán mắt vào màn hình cái điện thoại, tưởng thằng nào trêu ghẹo, bực bội :

- Không! Điên à.

- Hơ...Ai điên cơ?

Ngẩng mặt lên, chợt bắt gặp ánh mắt soi mói của Cường, con bé lắp bắp :

- Ơ ơ...bạn của...à...gì nhở...Cường...

Cường cố nhịn cười :

- Dạ thưa chị, em là Phạm Hùng Cường, chứ không phải Gì Nhở Cường.

Con bé đỏ mặt, lí nhí :

- Vâng...

- Thế chị có đi xe không ạ?

- Dạ thôi...

- Thôi thì đứng đấy đợi mấy anh thợ xây đi qua rồi về cùng các anh ý nhé [ mặt ngó lơ, huýt sáo, điệu bộ giả tạo ].

Con bé mếu máo :

- Dạ có...em đi...

Cường mỉm cười đắc thắng. Đi được một đoạn, con bé lên tiếng :

- Em cảm ơn nhé...

- Vì ? - Cường hỏi lại.

- Vì anh cho đi nhờ...Với vụ hôm nọ...

- Hôm nọ làm sao?

- Anh bảo Vương Anh về nhà...

- Ôi dào! Có gì đâu. Anh là con người của Đảng, đạo đức ngời ngời, sống và làm việc theo tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh nên thấy những hành động đó không thể bỏ qua...

- Eo...điêu thế...

- Ơ. Anh thề. Anh mà nói dối đầu gối anh bằng nhau.

Con bé cười híp mí.

Ngưng một lát.

- Anh cũng xin lỗi nhé.

- Dạ?

- Vì hôm đó bất nhã với em ý.

- Vâng, em cũng là con người có tấm lòng vị tha cao cả, sống và làm việc theo chủ nghĩa Mac - Lennin, không để bụng chuyện cỏn con đâu ạ.

Cười vang sảng khoái.

- Em thú vị thật!

Con bé không nói gì, hai má nóng ran. Suốt quãng đường, cả hai đứa nói chuyện đều rất tự nhiên, như thể đã quen từ lâu lắm. Về đến nhà, con bé nhảy xuống xe, toe toét :

- Cảm ơn anh part 2, em về nhé!

- Ơ khoan...

Đang định bước vào thì Cường gọi giật lại, con bé quay đầu ngơ ngác :

- Dạ ?

- Không trả tiền xe ôm à? Thanh niên 2011 chả tự giác gì cả.

- Ơ em...- nó lúng túng - bao nhiêu ạ?

Cường tủm tỉm :

- Cho xin... cái tên!

Mặt con bé giãn ra :

- À...Trang ạ! Đủ chưa?

- Số nữa.

- Số giày hay số dép hả anh? [ giả nai ]

- Số...máy bàn ý [ nhăn nhở ]

- 016x52y99z0

- Số máy bàn nhà em dài thế? [ hỏi xoáy ]

- Nhà em dùng thuê bao của...I-rắk mà anh. [ đáp xoay ]

Lại cười :

- Ừ được. Thôi anh về nhé.

- Không vướng ạ...

- Ơ hay. Không về nữa bây giờ!

- Em đùa. Anh đi cẩn thận ạ. Thượng lộ bình an mà hạ lộ thì nằm im...

- Cái con người này...! - Cường thở dài ngán ngẩm, quay xe, nổ máy.

Trang chạy biến vào nhà, còn Cường nhanh chóng khuất sau con phố. Tự nhiên Trang lẩm nhẩm hát bài gì đó, không ai nghe rõ, chỉ biết vẻ mặt nó rạng rỡ hơn bình thường...

----------

Trang nằm thẩn thơ nghe nhạc. Nó thích Avril khủng khiếp. Đang quay cuồng với What The Hell, chợt điện thoại đổ chuông dồn dập, Trang uể oải nhoài người với lấy cái điện thoại trên bàn. Sms từ một số máy lạ :

- Em ơiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii...

Hơi bất ngờ, nhưng Trang rep luôn :

- Ơiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii

Kèm cái icon "" cười lăn lộn. Số máy kia trả lời rất nhanh :

- Em đang ở đâuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuu ?

Trang lém lỉnh :

- Ở đâu còn lâu mới nói. Anh là aiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii ?

Nửa phút sau :

- Đã thế anh cũng không bao giờ nói cho em biết anh là Cường, bạn thằng Vương Anh và là người lúc chiều đưa em về.

Trang khúc khích :

- Lộ rồi

- Ồ thế à. Em có muốn nghe anh thì thầm một chút không?

- Có. Em đang dỏng tai lên nghe đây.

Ngay lập tức, cuộc gọi đến hiện số của Cường.

- Dạ em đây.

- Chim sẻ gọi chim cu nghe rõ gật gù...

Im lặng.

- Em ơi!!!

Vẫn im.

- Em ơiiiiiiiiiiiiiiiiii !

Không trả lời.

- Trang ơi!!! - phát cáu.

- Dạ.

- Sao em không nói gì ???

- Anh bảo nghe rõ gật gù, em gật nãy giờ muốn gãy cổ anh không thấy à

- À ừ...Anh xin lỗi...

Kết quả là ngày hôm đó Cường nằm buôn điện thoại với Trang đến tận khuya, tổng thiệt hại lên tới hàng trăm nghìn đồng. Cường pha trò, còn Trang thì cười không ngớt. Đến khi mắt mi mắt nặng trĩu, Trang mới nhỏ nhẹ :

- Anh à...Em buồn ngủ rồi. Để hôm khác nói chuyện tiếp nhá.

- Ừ. Thế chúc em ngủ ngon với cả mơ về anh nhé.

- Mơ về anh thì khác gì ác mộng.

Cường giận dỗi :

- Đùa chứ...Tụt hết cảm xúc. Ngủ đi. Ứ chơi với em nữa!

Cường cúp máy "rụp" một cái khá là phũ phàng, Trang ngẩn ngơ, rồi cười tủm tỉm :

- Đồ trẻ con!

+++

Những ngày sau đó, Cường chủ động gọi điện, nhắn tin cho Trang nhiều hơn. Bỗng dưng Cường cảm thấy người con gái này khiến tâm hồn nó trở nên nhẹ nhõm khi tiếp xúc. Những câu nói đùa vu vơ, những lần Trang đành hanh "đá xoáy", những lúc Trang dở trò trêu chọc, hay những cuộc tranh luận với Trang, Cường đều bị Trang "đánh gục" vì sự lém lỉnh của cô nàng, mà đôi khi cũng là do Trang chơi bài cùn ăn vạ. Càng ngày Cường càng nhận ra thời gian nó dành cho Trang quá nhiều, đến nỗi mà nó bỏ ngoài tai lời rủ rê của mấy thằng bạn, ở nhà ôm khư khư cái Laptop chỉ để đợi Trang học bài xong là online nói chuyện. Một ngày không nhắn tin cho Trang, nó thấy thời gian cứ dài dằng dặc ra như con ốc sên bò trên cây bạch đàn...Trong người bức bối khó chịu và ruột gan thì cồn cào như người đói. Trang luôn có một cái gì nó, khiến nó bị cuốn hút ghê gớm, như chất kích thích vậy. Có lần Cường đã thành thật thổ lộ với Trang về cái cảm giác đang đeo bám mình, Trang phá lên cười khoái chí :

- Há há! Chết chưa! Anh nghiện em rồi đấy!

- Có lẽ...

Trang tinh nghịch :

- Cai nhanh còn kịp.

Cường thở dài :

- Em thấy thằng nghiện nào cai thuốc được thành công chưa?

- Rồi mà.

- Nhưng anh không phải thằng đó - lại thở dài phát nữa.

Trang trầm ngâm :

- Khi nào anh nghiện em như...nghiện đá mới nguy hiểm...

Chẳng nói chuyện với ai thoải mái được như Trang. Một cô gái đa cảm xúc, có thể vui buồn bất cứ lúc nào. Có thể chuyển từ trạng thái trẻ con nhí nhảnh sang người lớn sâu sắc chỉ trong tích tắc. Lắm khi thiếu điều Cường muốn thốt lên rằng Trang thật thần thánh. Chỉ ghét mỗi một điều, Trang hay động chạm vào "nỗi đau thầm kín" của Cường :

- Học xong anh định làm gì?

- Một xe 2 mũ.

- Là sao ?

Cường chép miệng :

- Đại học Giao thông vận tải, khoa đứng đường vẫy vẫy ý.

- Chả hiểu - Trang ngơ ngác.

Cường hóm hỉnh :

- Tên khoa học của nó là "Xe Ôm" em ạ.

- Ờm...Nhìn anh cũng có triển vọng phết - giọng đá đểu thấy rõ.

- Cảm ơn...Ai cũng khen anh thế.

Trang ôm bụng cười ngặt nghẽo :

- Anh không có ước mơ nào to lớn hơn một chút à?

- Có chứ - Cường giả bộ ngây thơ - Hồi bé anh toàn ước làm siêu nhân đi bảo vệ Trái đất ấy.

- Em không đùa - Trang nhăn mặt - Anh cũng lớn rồi, cũng phải có hoài bão chứ ?

- Bằng cách nào hả em?

- Chơi bời ít thôi. Lớp 12 mà anh cứ học hành hời hợt thế này làm sao có tương lai.

- Anh cũng muốn học hành tử tế lắm chứ, nhưng gia đình mới gặp chuyện buồn, thực sự anh chẳng còn tâm trí nào để mà học nữa...

Trang ái ngại :

- Gặp chuyện gì hả anh?

- À - Cường vờ thiểu não - con mèo nhà anh đi đâu mấy hôm nay rồi, anh thương nó lắm. Ăn không ngon nhưng ngủ như điên em ạ, khổ...

Những lúc ấy, Trang chỉ còn biết lắc đầu chán nản :

- Em chịu anh rồi !!!

Dần dần, Cường và Trang trở nên vô cùng thân thiết. Cường giống như một người anh, người bạn, lúc nào cũng chăm chút cho Trang từng tí một, còn Trang thì chẳng biết tự bao giờ, đã trở thành một phần trong cuộc sống của Cường...Không thể thiếu!

+++

- Hy vọng đây là đợt rét cuối..!

Trang vừa xuýt xoa vừa run lên cầm cập. Gần một tuần nay, trời mưa không ngớt, gió vẫn ào ào thổi và khối không khí lạnh vẫn liên tục đổ bộ về đất liền. Tiết học thêm trôi qua nặng nề trong cái đói và cái rét! Thật vậy, bụng Trang bắt đầu réo lên anh ách như biểu tình chủ nó cái tội lười ăn bữa trưa. Trang lo lắng nhìn ra ngoài cửa sổ, nền trời đã ngả sang màu chiều muộn...

Tiếng chuông tan trường réo lên như dọa nạt. Trang lật đật thu dọn sách vở, kéo từng bước chân nặng nề ra khỏi lớp. Gió như đang tát thẳng vào mặt nó, lạnh buốt. Trang đội xụp cả mũ áo khoác lên đầu, kéo pécmơtuya sát cổ mà vẫn thấy rùng mình. Vừa bức ra khỏi cổng trường, điện thoại rung lên từng hồi...Nó dí sát mắt vào cái màn hình : "Cường á" !!?

- Sao hả anh?

- Nhìn về phía trước đi...

- Dạ ?

Trang đưa mắt nhìn quanh, một thằng con trai "dúm dó" trong chiếc áo khoác mỏng manh đứng bên đường đưa tay vẫy Trang. Phải mất đến vài giây định thần lại, Trang mới thốt lên khe khẽ :

- Ôi trời...!

Cường thở hắt ra khói, nhìn Trang trìu mến :

- Về thôi em.

Trang nhặng xị :

- Ai bắt anh lên trường đón em vào cái thời tiết giết người này hả? Lại còn ăn mặc như kiểu gia đình thiếu thốn thế kia?

- Chẳng lẽ để em đi mưa một đoạn dài ra điểm Bus, anh biết thừa hôm nay thứ 7 bố mẹ em về muộn không đi đón em được rồi nhé...

- Anh là ma xó à?

- Ừ...

- Sao mặt anh gian thế?

- Mặt anh gian để cho giống mặt em.

Trang đấm thùm thụp vào lưng Cường, ngặt nghẽo :

- Đồ quái vật..!!!

Trời mưa mỗi lúc càng thêm nặng hạt, gió càng thêm dữ dội. Ánh đèn đường vàng vọt rọi xuống đường bóng nhẫy, soi sáng rõ toàn thân thằng con trai đang lẩy bẩy...Chiếc ô cầu vồng của Trang không đủ che chắn hết những giọt mưa tới tấp hắt vào mặt Cường, nó oằn mình theo từng đợt gió, vặn vẹo, lung lay. Trang gồng mình cố giữ chiếc ô cho chắc, nó rụt rè thì thầm vào tai Cường :

- Anh lạnh không?

- Cũng hơi hơi...

- Hơi cái đầu anh! Anh hứng hết mưa hết gió của em rồi còn gì. Thế này về ốm thì sao?

- Ừm...Anh khỏe như chú voi con ở bản Đôn ấy...Không sợ.

- Vớ vẩn. Anh mà ốm thì em áy náy lắm đấy.

- Ơ...Anh tự nguyện mà. Em ngồi yên đi.

Bàn tay Cường tím tái, tê cứng vì lạnh. Con đường còn khá dài. Trang bồi hồi, một cái gì đó đang nhen nhóm trong lòng nó, khó tả. Hai bên đường, người ta đóng hết cửa tránh gió lùa, ánh đèn hắt ra từ những ngôi nhà không đủ sưởi ấm 2 sinh linh đang run lên vì lạnh. Cả khoảng áo trước ngực, và mái tóc bờm xờm dựng đứng của Cường giờ đây ướt nhẹp. Cái buốt giá đang dần thẩm thấu qua lớp vải, ngấm vào da thịt thằng con trai không quen khắc nghiệt. Đột nhiên, Trang vòng hai tay ra phía trước, ôm Cường thật nhẹ, nó ngượng ngùng :

- Đỡ lạnh hơn không?

- Ừ...

Cường mỉm cười, tim bỗng lệch nhịp với tần xuất cao hơn. Và đúng là, hai người khi là một thì ấm hơn thật! Suốt quãng đường, không ai nói với ai thêm điều gì nữa. Chỉ có những đoạn độc thoại từ hai não bộ gần nhau, mà có thể cả hai cùng hiểu được...

Cánh cổng gỗ và hàng rào trắng muốt hiện ra trước mắt. Trang bước xuống xe, nó nhìn Cường đầy vẻ biết ơn và...tội lỗi :

- Hay anh vào nhà đợi lát nữa ngớt mưa rồi về?

- Thôi - Cường xua tay - Mẹ anh đang mong lắm ấy.

Trang bật cười gượng gạo :

- Nhưng mà lạnh lắm..?!

- Ừ...Cũng lạnh hơn một tẹo...Mình đồng da sắt như anh, lo gì.

Cường nhăn nhở.

- Em vào nhà đi - Cường giục.

- Vâng. Anh về đi.

- Em vào nhà anh mới yên tâm về được.

- Anh về thì em vào, ai bắt đi đâu mà sợ...

- Ừ - thằng con trai cười dịu dàng, phóng đi như gió.

Đó là lần đầu tiên, Trang biết bần thần đứng tiễn một đứa con trai, cho đến khi chỉ còn là một chấm nhỏ nơi phía cuối con đường như vậy...

+++

Cường về đến nhà, cực nhọc mãi mới dắt được xe vào. Những cơn gió đã ngừng đeo đuổi. Toàn thân đông cứng lại, xương quai hàm tưởng như bất động, không tài nào há nổi miệng ra. Bố ngồi trong phòng khách, thấy thằng con trai tiêu điều, ướt sũng, sửng sốt :

- Mày đi đâu về mà như ghẹ lột thế hả con?

Cường lắc lắc đầu, không nói nên lời, dò dẫm bước vào phòng tắm. Việc đầu tiên nó phải làm là ngâm mình trong nước nóng cho "tan" ra đã !!!

Năm phút sau, máy Cường gừ gừ báo tin nhắn đến.

- Anh về đến nhà chưa?

Cường tủm tỉm. Mỗi lúc được Trang quan tâm, nó vui lắm, như con trẻ được quà vậy.

- Anh đang nằm trong gầm xe tải.

- Liên thiên ! Anh toàn dọa tinh thần nhau thôi nhá.

- Anh mà phải dọa? Thanh niên 2011 tư cách đầy mình thế này mà phải dọa trẻ con á? Em không tin anh ra ngoài đường nằm thật cho em sợ bây giờ.

Trang hoảng hốt :

- Thôi thôi. Em xin anh. Đừng manh động. Nhưng mà...sao anh tốt với em thế?

Cường khựng lại vài giây. Quả thật, câu hỏi này của Trang đã xoáy sâu vào tâm can nó. Ờ...Sao lại tốt với Trang như thế nhỉ? Sao lại quan tâm Trang nhiều như thế nhỉ? Sao những lúc không được nói chuyện với Trang lại thấy trống vắng thế nhỉ? Và...sao mỗi khi gặp Trang, lòng nó lại hân hoan đến lạ? Cái gì đó thôi thúc Cường phải nói, dù biết nếu thất bại, mọi chuyện sẽ tồi tệ đến mức nào...

Trang nhận tin nhắn từ Cường sau gần 30 phút chờ đợi, mắt nó mở to hết cỡ đọc những dòng chữ như đang nhảy nhót trên màn hình :

- Nói chung là yêu đó...À mà đó có phải là yêu không...mà sao vắng em thì buồn...Ố ô..

Trang bò lăn ra cười sặc sụa, rep lại :

- Em chưa thấy ai tỏ tình như anh đấy.

Cường đỏ mặt. Tự nhiên nó thấy lúng túng quá. Nó ấn số gọi cho Trang :

- Dạ - Trang vẫn nhỏ nhẹ.

- Anh...yêu em...thật ấy...

- Yêu...vì sao ạ?

- Vì em là em.

- Anh không sợ em từ chối à?

- Anh...- bỗng Cường ngập ngừng - Sợ chứ...Nhưng nghiện rồi, chả ngại nữa...

Im lặng.

Nín thở.

Chờ đợi.

- Thế...

- Sao hả em? - Cường vồ vập.

- Thế thích em lâu chưa...?

Bao nhiêu dây thần kinh trên mặt Cường nãy giờ co vào vì căng thẳng, giờ giãn ra thoải mái. Nó cười thật tươi :

- Từ năm 1945 rồi ấy...

Thế là yêu nhau!

+++

Ngày ngày, Cường thực hiện nhiệm vụ của "Thằng-Người-Yêu" một cách ngoan ngoãn theo yêu cầu của Trang về tiêu chuẩn "trai ngoan". Nghĩa là : sáng gọi Trang dậy lúc 6h15, chiều không phải đi học thêm thì qua trường đón Trang đúng 5h15, tối đi chơi phải về nhà trước 9h30, đọc trước bài, soạn sách vở đầy đủ trước khi đến lớp, và phải lựa chọn : Hoặc là Trang, hoặc là đá, cỏ, ke...Cường đã dần quen với nếp sống "lành mạnh" mà Trang tạo dựng cho nó, tự nhiên thấy cuộc sống có ý nghĩa hẳn. Đến nỗi bố mẹ Cường cũng không thể tin nổi đây là chính là thằng con trai sống trong cái nhà này mười tám năm giời ăn chơi phá phách. Mọi thay đổi của Cường cũng nhờ cả vào sự nỗ lực của Trang. Đôi khi, Cường vẫn hay gây bất ngờ, kiểu như một hôm, nó lù lù xuất hiện trước cổng trường Trang, mà không phải tầm giờ "đón cháu", vẫy Trang cười toe toét :

- Em ơi đi ăn bánh đi...Anh đói quá !!

Trang ngạc nhiên :

- Em có dặn anh đón em giờ này đâu? Sao lại đến?

- Ờ...Tại anh nghiện em mà, vã thì phải đi tìm thuốc chứ.

Trang tát "yêu" một cái rõ đau, nhăn mặt :

- Chưa từng thấy con người nào thô lỗ và lộ liễu như anh ý!

Lại có sáng, Cường gọi Trang dậy muộn, vừa lon ton chạy vào lớp cho kịp giờ thì điện thoại Trang báo tin nhắn đến :

- Em ơi. Anh gửi xe xong từ chỗ gửi xe chạy vào trường hết 3 phút, đến cổng trường thì đã muộn 10 phút rồi. Thằng bảo vệ nó không cho anh vào? Bây giờ em bảo anh về hay đồ sát nó?

Trang hốt hoảng :

- Này, anh đã hứa là bỏ thói côn đồ rồi đấy. Nếu không được vào thì về nhà chơi ngoan, không nghịch bẩn, cấm la cà ngoài đường nhá!

- Vâng ạ - Cường nhăn nhở. Và nó yên tâm về nhà...ngủ tiếp.

Hay là khi, Trang bất ngờ gọi cho Cường, nhõng nhẽo :

- Cường ơi..! Em không ngủ được! Kể chuyện cổ tích cho em.

Cường méo mặt :

- Em gọi 19001589 bảo chị Mây Hồng kể cho mà nghe, anh có biết truyện nào đâu.

- Không - Trang nũng nịu - Em thích anh cơ không thích chị Mây Hồng...

- Anh còn chưa được nghe bao giờ thì kể cho em làm sao ?

- Học nhà trẻ cô giáo chết à? Không thuộc thì bịa ra cũng được! - Trang giận dỗi.

- Vâng. Thế em thích nghe truyện gì?

Trang đổi giọng luôn, ngợt xớt :

- Truyện gì mà có mụ phù thủy với hoàng tử đẹp trai ý.

Cường khổ sở ngồi bịa ra một câu chuyện, không đầu, không cuối, chi tiết rời rạc, nội dung lung tung, nhưng rốt cuộc, Trang vẫn chìm vào trong giấc ngủ, thật ngon...Trong giấc mơ, nó biến thành mụ phù thủy, còn Cường là "hoàng tử đẹp trai"...

Tình yêu của chúng nó, sôi nổi, cháy bỏng, hạnh phúc nhưng lắm lúc cũng rất êm đềm. Và có lẽ nó sẽ cứ nhẹ nhàng trôi qua như vậy nếu không có ngày hôm ấy...

--------

Cường đang say sưa "giấc mơ trưa" thì điện thoại kêu inh ỏi. Nó nhăn nhó cầm máy lên nói như quát :

- Cái gì thế ?

Thằng bạn Cường giọng the thé quát lại còn to hơn :

- Thế cái...mế! Giờ này còn nằm đấy mà vắt lưỡi à? Em Trang nhà mày đang tung tăng trong hiệu sách với thằng ranh nào đẹp zai đeo kính trông tri thức lắm, như kiểu yêu nhau ấy. Quả này thì anh em cưa sừng mày ngâm rượu thuốc nhá!

Cường bật dậy, hỏi dồn dập :

- Thằng nào? Lúc nào? Ở đâu? Mà có chính xác không?

- Nhà sách Tùng Linh. Vừa mới vào xong. Mắt tao 10/10 đấy thằng khỉ ạ. Tin hay không tùy mày. Tao báo cho mày thế thôi, nhá.

Thằng bạn tắt máy. Mặt Cường nghệt ra như chưa hiểu hết. Có cái gì đó đang dâng lên cổ họng nó, đắng nghét...!

+++

Gần khuya, vẫn chưa một cuộc gọi, một tin nhắn từ Cường, Trang bần thần sốt ruột, hết đi ra lại đi vào, tay nó như muốn siết nát bét cái điện thoại. Đến khi không còn kiên nhẫn được nữa, nó bực bội gọi cho Cường, máu trong huyết quản cứ sôi lên sùng sục.

- Gì?

- Anh đang ở đâu? - Trang gắt.

- Nhà chứ đâu.

- Tại sao không nhắn tin cho em?

- Thế chiều nay em đi đâu?

- Em...

- Hả?

- Đi mua sách với thằng bạn em.

- Bạn nào?

- Giang Nam. Mà sao anh biết?

Cường không đáp, nhếch môi cười khẩy, hỏi lại mỉa mai :

- Có vẻ thân thiết?

- Ừ. Bạn ấy học giỏi nhất lớp em mà. Với lại hay giúp đỡ em lắm. Chiều nay bạn ấy dẫn em đi mua mấy quyển tài liệu ôn thi. Ai như anh suốt ngày chơi bời, chả chịu lo học hành...

- Vầng - Cường chua chát - Anh cũng chỉ là thằng ít học, dặt dẹo, ất ơ. Không với tới em được. Thôi thì em cứ yên tâm mà làm "đôi bạn cùng tiến" với cái thằng Giang Nam ấy. Anh không làm phiền, không đeo bám nữa. Xin lỗi vì những ngày qua làm mất thời gian của em vào cái trò yêu đương vô bổ nhé. Em học tốt!

- Ơ....Anh điên à?

Cường dập máy, những tiếng "tút...tút..." dài như xé nát trái tim Trang. Nó đâu ngờ... Trang vội vã, điên cuồng ấn gọi lại, nhưng vô ích. Thuê bao! Nó bàng hoàng, ngồi thụp xuống đất. Đôi mắt vô hồn, vô hướng. Màn đêm đen đặc phủ kín tâm can...

+++

2 tuần liền, Cường nhất định không chịu liên lạc với Trang. Dù nhiều khi nỗi nhớ khiến nó quay quắt, khổ sở. Điện thoại vẫn tắt, ném dưới gầm giường lăn lóc như một tên tội đồ phản chủ. Trang là đứa con gái đầu tiên làm cho Cường phải khóc! Nhiều đêm, nước mắt đẫm gối khiến nó thậy mình chẳng khác một thằng con trai hèn hạ. Nó nhận ra mình thật vô dụng, bỏ đi, hư hỏng. Nhiều lúc nó cố kìm nén cảm xúc, moi cái điện thoại từ dưới gầm giường lên, nhưng rồi lại không dám mở máy. Nó sợ sẽ đọc được những tin nhắn của Trang, sợ mình lại xiêu lòng, quỵ lụy. Đôi môi đã biết bao lần rớm máu vì những xúc cảm quá mãnh liệt chẳng thể bật ra. Cường lại tìm đến đá, khói trắng mơ màng... Trong cơn mê, trong ảo giác, nó vẫn thấy Trang đứng đó, nhìn nó với ánh mắt van nài, như lần đầu tiên gặp con bé ở nơi đây. Cường gào thét, đập phá. Lũ bạn nhìn nó bằng ánh mắt sợ sệt. Cho đến khi kiệt sức, nó lăn ra ngủ như một con thú bê bết vì vật lộn với kẻ thù. Những tưởng chất kích thích sẽ làm Cường quên được Trang, nhưng vô ích, chúng càng khiến nỗi nhớ hằn sâu trong tâm trí thằng con trai ngang ngược. Để rồi ngày nào, nó cũng phi xe đến trước cổng trường Trang, đứng từ rất xa, dõi theo con bé...

+++

Trang gần như suy sụp. Mọi cố gắng của nó hoàn toàn đổ bể khi nghe Vương Anh phong phanh nói rằng Cường lại ngựa quen đường cũ. Nó muốn, rất muốn làm một cái gì đó, kéo Cường quay lại bên mình, nhưng không thể. Lý trí nói rằng nó chẳng phải kẻ thua cuộc, không được vùi dập lòng tự trọng bản thân dễ dàng như vậy. Nhưng một điều mà chẳng ai có thể phủ nhận : nó nhớ Cường tha thiết!

Rex Cafe hai tuần nay ngày nào cũng có mặt Trang. Khi thì ngồi 1 mình cafe đen đặc, khi thì đi cùng con bạn thân ngồi trên tầng 4. Trang thường đau đáu nhìn về phía trước, như cố lục lọi những kí ức chưa xa...

Tách Cappuccino nghi ngút khói. Trang cầm muỗng chọc, rồi khuấy tan cái hình trái tim bằng bột cacao ở giữa. Khuôn mặt nó xám xịt, lầm lì...

Con bạn thân đang cầm điện thoại của Trang "tọc mạch", bỗng nó kêu lên :

- Hộp thư đến của mày full rồi này. Tao xóa bớt đi nhé.

- Không - Trang nhảy dựng lên - Cấm mày đấy!

- Không xóa thì để làm gì? Bố con điên!

- Ừ...Kệ tao...Tao cần nó mỗi lúc cô đơn...

Trang cúi gằm mặt, sống mũi cay xè. Con bạn thở dài, quay đi chỗ khác... Nó hiểu Trang mà...

+++

Những ngày ảm đạm cuối đợt rét thực sự đã qua đi. Nắng dát vàng con đường, xuyên qua từng kẽ lá, khiến Trang phải nheo mắt lại vì chói. Trời chiều nhưng nắng vẫn chưa tắt. Trang bỗng thấy mình bơ vơ trước cổng trường rộng lớn. Đôi bàn chân xinh xắn bước những bước ngắn thật chậm trên con đường còn bỏng rát nắng đầu hè. Bỗng có tiếng gọi làm nó giật mình :

- Trang !

Trang ngỡ ngàng, đôi môi thổn thức, cặp mắt tròn xoe. Cường đứng đó, ngay sau nó, khuôn mặt rạng rỡ như màu nắng. Trang chợt định thần, nó bước nhanh, cố lảng tránh. Như một đoạn phim quay chậm, bàn tay Cường rụt rè đưa ra, nắm lấy tay nó, nhẹ nhàng nhưng cương quyết...

- Anh xin lỗi...

Trang nín thở. Trái tim nó gần như ngừng đập. Cường lên tiếng :

- Những ngày qua, anh đã nhận ra rằng, thật sự...thiếu em anh không sống được.

Trang cố vùng tay ra, nhưng Cường càng nắm chặt.

- Em biết không...Anh bỏ đá, bỏ cỏ, bỏ ke...Bỏ hết. Anh không còn đi chơi đêm, không đi học muộn, không cả ngủ gật trên lớp nữa...Ngày nào anh cũng dành thời gian học một ít, dù anh biết không bao giờ anh được bằng Giang Nam, hay bằng bất cứ người bạn nào của em, nhưng anh đã rất cố gắng. Điện thoại của anh từ hôm đó đến giờ vẫn chưa mở lên, vì anh sợ anh lại nghĩ đến em, sợ anh sẽ không kiềm chế được cảm xúc mà lại gọi cho em...Anh sợ mất sĩ diện của một thằng con trai...Nhưng mà...Anh thất bại rồi...!

Trang nuốt gọn từng lời Cường nói, tai nó như ù lên, tim nó rộn ràng, nước mắt tuôn lã chã. Giờ đây, những nỗi nhớ, những khoảnh khắc mỏi mòn chờ đợi, những hờn giận, yêu thương, đủ thứ, hòa tan...hóa thành nước mắt, đầm đìa trên khuôn mặt bầu bĩnh đáng yêu. Rồi bỗng nó nhoẻn miệng cười, rất khẽ :

- Anh thua rồi nhé...

- Ừ...Phải chịu thôi...

- Tại sao nhỉ?

Nắng chiều dịu dần, còn mặt Trang vẫn nóng ran. Cường dịu dàng, kéo nó sát vào lòng, thủ thỉ :

- Vì anh...nghiện em rồi...!

Vì Anh... "nghiện" em rồi

10h đêm...

Đứa con gái ngập ngừng trước cửa một phòng hát ở Fantasic Bar. Mấy thằng bảo vệ đưa mắt nhìn nó từ đầu đến chân, cái nhìn lả lơi và chẳng mấy thiện cảm, chúng thì thầm với nhau :

- Mặc nguyên cả đồng phục trường cấp 3 thế kia mà mò vào đây giờ này, chắc là "hàng họ" của thằng nào trên phòng VIP...

Rồi liếc nhau cười hô hố. Nó nghe thấy, tức lắm, nhưng không phản ứng. Rụt rè và thận trọng, đẩy nhẹ cách cửa phòng 103, một khe hở vừa đủ để nó có thể nhìn rõ. Tiếng nhạc chát chúa dội thẳng vào màng nhĩ làm tim nó đập mạnh hơn. Căn phòng lớn mờ mờ ánh đèn xanh đỏ cùng mùi gì đó nồng nồng xộc ra làm nó phải bụm miệng, suýt nôn. Băng ghế sopha dài vất vưởng dáng những thằng con trai tóc tai dựng ngược nằm, ngồi đủ tư thế, thậm chí không xác định nổi tư thế. Vài đứa lăn ra ngủ, vài đứa ngồi ườn mắt lim dim... Và nó thấy Vương Anh - thằng bạn nó đang gục mặt bên chiếc bàn kính lớn bày la liệt những gói trắng trắng bên một cái bình thủy tinh. Hoảng hốt, nó đẩy mạnh cánh cửa, xồng xộc chạy vào. Một thằng thấy thế, vội vớ cái điều khiển giảm âm lượng nhạc, cất giọng khàn đặc chòng ghẹo :

- "Mái" của thằng nào kia ?

Tức thì hơn chục cái đầu mắt lờ đờ ngóc dậy hướng ánh mắt về phía cửa. Con bé gọi to :

- Vương Anh !

Kẻ mang tên Vương Anh ngẩng đầu, thấy nó thì giật mình thảng thốt :

- Cái quái gì thế này ???

Nó chạy lại chỗ Vương Anh, lay lay vai thằng bạn :

- Đi về đi...

Vương Anh bật dậy, quát tướng :

- Mày điên à? Đến đây làm gì? Sao đi học xong không về nhà?

Nó yếu ớt :

- Đi về với tao, đi...

- Không! - Vương Anh trợn mắt - Ai bảo mày đến đây, con điên này...

Nó vẫn cố nài nỉ, nước mắt lưng tròng :

- Mày về thì tao mới về cơ...

Vương Anh lúng túng thật sự. Nó không biết phải nói gì với con bạn thân lúc này. Thấy ồn ào, những đứa khác bắt đầu chú ý. Vương Anh giận dữ ném mạnh lon Heineken trên tay xuống đất, bọt bắt tung tóe. Chợt, một thằng con trai mặc sơ mi trắng, có chiếc khuyên tai đen nhỏ xíu lấp lánh bên tai phải nãy giờ ngồi trong một góc quan sát, tay đang vân vê điếu cỏ, mỉa mai :

- Sao tao ghét mấy con "voọc" thích lo chuyện bao đồng thế nhở!

Nó quét ánh mắt tức tối về phía thằng con trai trong góc, mím chặt môi. Đặt điếu cỏ xuống bàn, thằng con trai tiến về phía nó, châm chọc :

- Ngọt nước ra phết. Vương Anh cho tao mượn bạn mày 1 hôm nhé.

Vương Anh quay mặt đi :

- Thôi Cường, bạn tao...

Cường nhếch mép, một bàn tay nó đặt lên hông đứa con gái. Theo phản xạ, con bé quay ngoắt lại, Cường lãnh trọn năm ngón tay thon dài trên má...đau rát.

- Đm!

Cường áp sát vào người nó, rít lên :

- Con ranh này...

Vương Anh hoảng hốt, đẩy Cường ra, kéo tay con bạn :

- Thôi, về!

Cánh cửa đóng sầm lại tức tối. Mấy thằng con trai ngơ ngác, chưa kịp hiểu chuyện gì vừa xảy ra. Cường lẳng lặng trở về chỗ cũ, mặt nó sa sầm, chậm rãi đưa điếu cỏ vừa cuốn lên môi. Rồi chẳng hiểu nghĩ sao, nó lại bỏ xuống. Nó thấy đầu ong ong, khó chịu. Không hiểu là do chất kích thích hay do con bé vừa rồi. Chưa bao giờ nó gặp đứa con gái nào trong bar dám thái độ bố láo với nó như thế. Ít ra thì quán bar này đã quá quen thuộc với Cường, và tất cả mọi người ở đây đều phải nể nó, vì cái độ chơi, và liều! Khuôn mặt đứa con gái cứ chập chờn trước mắt Cường, thánh thiện nhưng sắc sảo, nói chung là khó tả..! Bần thần một lúc, Cường quyết định bỏ về, nó thèm ngủ sau một tối chơi bời mệt rã rời. Xuống hầm để xe, nó chợt nghe tiếng thằng Vương Anh cằn nhằn :

- Kệ tao! Mày không phải nói nhiều. Đuổi thì tao đi, không phải thách!

Giọng đứa con gái như van lơn :

- Tao xin mày đấy...Bố ****** đang lo lắm. Không ai trách mày đâu, cũng không bắt mày phải xin lỗi mà...

Vương Anh gắt lên :

- Ông bà ấy nhờ mày khóc thuê à mà phải sướt mướt ?! Mày biết tính tao rồi đấy, tao nói là tao làm...Từ mặt tao á? Đuổi tao khỏi nhà á? Tao đi rồi tưởng ông bà ấy phải mở tiệc ăn mừng chứ lại sai mày tới níu kéo à? Có phải bãi nước bọt đếch đâu mà nhổ xong lại liếm!

Bị phản ứng quá gay gắt, đứa con gái lặng im, nước mắt bắt đầu tuôn lã chã. Cường xuất hiện, phá tan sự im lặng đó :

- Nó nói đúng đấy, mày về đi...

Vương Anh sửng sốt :

- Cường..?

Cường nhìn thẳng vào mắt nó, nói :

- Chỗ tiền mày nợ bọn Linh lùn để anh em trả giúp cho, bao giờ có đưa lại sau cũng được. Đừng để ông bà già suy nghĩ nhiều. Mà từ nay cũng thôi cờ bạc đi, báu gì mấy đồng rẻ rách!

Vương Anh ngập ngừng :

- Nhưng...tao...

- Nhưng nhưng cái gì, cứ thế mà làm. Thôi, đưa bạn mày về đi, muộn rồi...

Nói rồi cắm chìa khóa vít ga phóng thẳng. Vương Anh thở dài, huých tay con bạn :

- Lên xe tao đèo về. Lần sau đừng có tự ý mò đến những chỗ thế này nhá. Vướng bọn con gái chúng mày mệt ruột lắm!

Con bé phụng phịu trèo lên xe, không quên hỏi lại :

- Mày sẽ về nhà chứ?

- Vầng! - Vương Anh gằn giọng.

---------

Giữa tháng ba không hiểu sao vẫn rét đậm rét hại. Đang ngủ bị mẹ gọi dậy ra ngân hàng rút tiền, Cường cáu lắm. Nhưng nghĩ lại, làm cái thằng con trai trong nhà, ngoài chơi với phá ra chả được tích sự gì, bố mẹ thì cả ngày lo làm ăn buôn bán. Dù mẹ nó có đắp cả cân phấn trang điểm lên mặt cũng không che được những nếp nhăn hằn rõ, nó thấy thương thương mẹ...Thôi thì chịu khó một tý cho bõ cái công bà ấy đẻ ra mình, Cường lồm cồm bò dậy, mặc quần áo, phóng ra Ngân hàng. Thủ tục xong xuôi cũng mất gần tiếng đồng hồ. Cầm cả bọc tiền trong tay, nó thầm nghĩ : "Với chỗ tiền này mình sẽ làm được những gì có ích hơn là việc đập đá phá mìn nhỉ"... Mải suy nghĩ, nó theo thói quen phóng thẳng đường Minh Khai [ con đường nhắn nhất đi tới Fantasic Bar, địa bàn của nó ] thay vì đường Lê Thánh Tông dẫn về nhà. Nó bực mình lẩm bẩm vu vơ :

- Mẹ! Quên xừ mất! Tự nhiên mất thêm 1 đoạn xa tít mù, vãi thế!

Qua cổng trường Bình Minh, bỗng nó thấy một bóng người...quen quen. Cố lục lọi trí nhớ một hồi, chợt nó reo lên như vừa khám phá ra điều gì đó mới mẻ :

- Á! Con bé hôm nọ...!

Con bé đang đứng trước cổng trường vắng vẻ, tay cầm điện thoại, vẻ mặt bồn chồn lo lắng. Cường liếc đồng hồ, gần 6h tối rồi còn gì, chắc phụ huynh bận đột xuất không đến đón được nên cái mặt mới cau có thế kia. Mà ở khu đô thị mới này thì đào đâu ra xe ôm cơ chứ. Tự nhiên Cường bật cười. Vẻ sợ sệt của con bé khiến Cường như hả dạ. Nhưng rồi chẳng biết nghĩ gì, nó vòng xe ra trước mặt con bé :

- Xe ôm không em ?

Đứa con gái đang dán mắt vào màn hình cái điện thoại, tưởng thằng nào trêu ghẹo, bực bội :

- Không! Điên à.

- Hơ...Ai điên cơ?

Ngẩng mặt lên, chợt bắt gặp ánh mắt soi mói của Cường, con bé lắp bắp :

- Ơ ơ...bạn của...à...gì nhở...Cường...

Cường cố nhịn cười :

- Dạ thưa chị, em là Phạm Hùng Cường, chứ không phải Gì Nhở Cường.

Con bé đỏ mặt, lí nhí :

- Vâng...

- Thế chị có đi xe không ạ?

- Dạ thôi...

- Thôi thì đứng đấy đợi mấy anh thợ xây đi qua rồi về cùng các anh ý nhé [ mặt ngó lơ, huýt sáo, điệu bộ giả tạo ].

Con bé mếu máo :

- Dạ có...em đi...

Cường mỉm cười đắc thắng. Đi được một đoạn, con bé lên tiếng :

- Em cảm ơn nhé...

- Vì ? - Cường hỏi lại.

- Vì anh cho đi nhờ...Với vụ hôm nọ...

- Hôm nọ làm sao?

- Anh bảo Vương Anh về nhà...

- Ôi dào! Có gì đâu. Anh là con người của Đảng, đạo đức ngời ngời, sống và làm việc theo tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh nên thấy những hành động đó không thể bỏ qua...

- Eo...điêu thế...

- Ơ. Anh thề. Anh mà nói dối đầu gối anh bằng nhau.

Con bé cười híp mí.

Ngưng một lát.

- Anh cũng xin lỗi nhé.

- Dạ?

- Vì hôm đó bất nhã với em ý.

- Vâng, em cũng là con người có tấm lòng vị tha cao cả, sống và làm việc theo chủ nghĩa Mac - Lennin, không để bụng chuyện cỏn con đâu ạ.

Cười vang sảng khoái.

- Em thú vị thật!

Con bé không nói gì, hai má nóng ran. Suốt quãng đường, cả hai đứa nói chuyện đều rất tự nhiên, như thể đã quen từ lâu lắm. Về đến nhà, con bé nhảy xuống xe, toe toét :

- Cảm ơn anh part 2, em về nhé!

- Ơ khoan...

Đang định bước vào thì Cường gọi giật lại, con bé quay đầu ngơ ngác :

- Dạ ?

- Không trả tiền xe ôm à? Thanh niên 2011 chả tự giác gì cả.

- Ơ em...- nó lúng túng - bao nhiêu ạ?

Cường tủm tỉm :

- Cho xin... cái tên!

Mặt con bé giãn ra :

- À...Trang ạ! Đủ chưa?

- Số nữa.

- Số giày hay số dép hả anh? [ giả nai ]

- Số...máy bàn ý [ nhăn nhở ]

- 016x52y99z0

- Số máy bàn nhà em dài thế? [ hỏi xoáy ]

- Nhà em dùng thuê bao của...I-rắk mà anh. [ đáp xoay ]

Lại cười :

- Ừ được. Thôi anh về nhé.

- Không vướng ạ...

- Ơ hay. Không về nữa bây giờ!

- Em đùa. Anh đi cẩn thận ạ. Thượng lộ bình an mà hạ lộ thì nằm im...

- Cái con người này...! - Cường thở dài ngán ngẩm, quay xe, nổ máy.

Trang chạy biến vào nhà, còn Cường nhanh chóng khuất sau con phố. Tự nhiên Trang lẩm nhẩm hát bài gì đó, không ai nghe rõ, chỉ biết vẻ mặt nó rạng rỡ hơn bình thường...

----------

Trang nằm thẩn thơ nghe nhạc. Nó thích Avril khủng khiếp. Đang quay cuồng với What The Hell, chợt điện thoại đổ chuông dồn dập, Trang uể oải nhoài người với lấy cái điện thoại trên bàn. Sms từ một số máy lạ :

- Em ơiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii...

Hơi bất ngờ, nhưng Trang rep luôn :

- Ơiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii

Kèm cái icon "" cười lăn lộn. Số máy kia trả lời rất nhanh :

- Em đang ở đâuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuu ?

Trang lém lỉnh :

- Ở đâu còn lâu mới nói. Anh là aiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii ?

Nửa phút sau :

- Đã thế anh cũng không bao giờ nói cho em biết anh là Cường, bạn thằng Vương Anh và là người lúc chiều đưa em về.

Trang khúc khích :

- Lộ rồi

- Ồ thế à. Em có muốn nghe anh thì thầm một chút không?

- Có. Em đang dỏng tai lên nghe đây.

Ngay lập tức, cuộc gọi đến hiện số của Cường.

- Dạ em đây.

- Chim sẻ gọi chim cu nghe rõ gật gù...

Im lặng.

- Em ơi!!!

Vẫn im.

- Em ơiiiiiiiiiiiiiiiiii !

Không trả lời.

- Trang ơi!!! - phát cáu.

- Dạ.

- Sao em không nói gì ???

- Anh bảo nghe rõ gật gù, em gật nãy giờ muốn gãy cổ anh không thấy à

- À ừ...Anh xin lỗi...

Kết quả là ngày hôm đó Cường nằm buôn điện thoại với Trang đến tận khuya, tổng thiệt hại lên tới hàng trăm nghìn đồng. Cường pha trò, còn Trang thì cười không ngớt. Đến khi mắt mi mắt nặng trĩu, Trang mới nhỏ nhẹ :

- Anh à...Em buồn ngủ rồi. Để hôm khác nói chuyện tiếp nhá.

- Ừ. Thế chúc em ngủ ngon với cả mơ về anh nhé.

- Mơ về anh thì khác gì ác mộng.

Cường giận dỗi :

- Đùa chứ...Tụt hết cảm xúc. Ngủ đi. Ứ chơi với em nữa!

Cường cúp máy "rụp" một cái khá là phũ phàng, Trang ngẩn ngơ, rồi cười tủm tỉm :

- Đồ trẻ con!

+++

Những ngày sau đó, Cường chủ động gọi điện, nhắn tin cho Trang nhiều hơn. Bỗng dưng Cường cảm thấy người con gái này khiến tâm hồn nó trở nên nhẹ nhõm khi tiếp xúc. Những câu nói đùa vu vơ, những lần Trang đành hanh "đá xoáy", những lúc Trang dở trò trêu chọc, hay những cuộc tranh luận với Trang, Cường đều bị Trang "đánh gục" vì sự lém lỉnh của cô nàng, mà đôi khi cũng là do Trang chơi bài cùn ăn vạ. Càng ngày Cường càng nhận ra thời gian nó dành cho Trang quá nhiều, đến nỗi mà nó bỏ ngoài tai lời rủ rê của mấy thằng bạn, ở nhà ôm khư khư cái Laptop chỉ để đợi Trang học bài xong là online nói chuyện. Một ngày không nhắn tin cho Trang, nó thấy thời gian cứ dài dằng dặc ra như con ốc sên bò trên cây bạch đàn...Trong người bức bối khó chịu và ruột gan thì cồn cào như người đói. Trang luôn có một cái gì nó, khiến nó bị cuốn hút ghê gớm, như chất kích thích vậy. Có lần Cường đã thành thật thổ lộ với Trang về cái cảm giác đang đeo bám mình, Trang phá lên cười khoái chí :

- Há há! Chết chưa! Anh nghiện em rồi đấy!

- Có lẽ...

Trang tinh nghịch :

- Cai nhanh còn kịp.

Cường thở dài :

- Em thấy thằng nghiện nào cai thuốc được thành công chưa?

- Rồi mà.

- Nhưng anh không phải thằng đó - lại thở dài phát nữa.

Trang trầm ngâm :

- Khi nào anh nghiện em như...nghiện đá mới nguy hiểm...

Chẳng nói chuyện với ai thoải mái được như Trang. Một cô gái đa cảm xúc, có thể vui buồn bất cứ lúc nào. Có thể chuyển từ trạng thái trẻ con nhí nhảnh sang người lớn sâu sắc chỉ trong tích tắc. Lắm khi thiếu điều Cường muốn thốt lên rằng Trang thật thần thánh. Chỉ ghét mỗi một điều, Trang hay động chạm vào "nỗi đau thầm kín" của Cường :

- Học xong anh định làm gì?

- Một xe 2 mũ.

- Là sao ?

Cường chép miệng :

- Đại học Giao thông vận tải, khoa đứng đường vẫy vẫy ý.

- Chả hiểu - Trang ngơ ngác.

Cường hóm hỉnh :

- Tên khoa học của nó là "Xe Ôm" em ạ.

- Ờm...Nhìn anh cũng có triển vọng phết - giọng đá đểu thấy rõ.

- Cảm ơn...Ai cũng khen anh thế.

Trang ôm bụng cười ngặt nghẽo :

- Anh không có ước mơ nào to lớn hơn một chút à?

- Có chứ - Cường giả bộ ngây thơ - Hồi bé anh toàn ước làm siêu nhân đi bảo vệ Trái đất ấy.

- Em không đùa - Trang nhăn mặt - Anh cũng lớn rồi, cũng phải có hoài bão chứ ?

- Bằng cách nào hả em?

- Chơi bời ít thôi. Lớp 12 mà anh cứ học hành hời hợt thế này làm sao có tương lai.

- Anh cũng muốn học hành tử tế lắm chứ, nhưng gia đình mới gặp chuyện buồn, thực sự anh chẳng còn tâm trí nào để mà học nữa...

Trang ái ngại :

- Gặp chuyện gì hả anh?

- À - Cường vờ thiểu não - con mèo nhà anh đi đâu mấy hôm nay rồi, anh thương nó lắm. Ăn không ngon nhưng ngủ như điên em ạ, khổ...

Những lúc ấy, Trang chỉ còn biết lắc đầu chán nản :

- Em chịu anh rồi !!!

Dần dần, Cường và Trang trở nên vô cùng thân thiết. Cường giống như một người anh, người bạn, lúc nào cũng chăm chút cho Trang từng tí một, còn Trang thì chẳng biết tự bao giờ, đã trở thành một phần trong cuộc sống của Cường...Không thể thiếu!

+++

- Hy vọng đây là đợt rét cuối..!

Trang vừa xuýt xoa vừa run lên cầm cập. Gần một tuần nay, trời mưa không ngớt, gió vẫn ào ào thổi và khối không khí lạnh vẫn liên tục đổ bộ về đất liền. Tiết học thêm trôi qua nặng nề trong cái đói và cái rét! Thật vậy, bụng Trang bắt đầu réo lên anh ách như biểu tình chủ nó cái tội lười ăn bữa trưa. Trang lo lắng nhìn ra ngoài cửa sổ, nền trời đã ngả sang màu chiều muộn...

Tiếng chuông tan trường réo lên như dọa nạt. Trang lật đật thu dọn sách vở, kéo từng bước chân nặng nề ra khỏi lớp. Gió như đang tát thẳng vào mặt nó, lạnh buốt. Trang đội xụp cả mũ áo khoác lên đầu, kéo pécmơtuya sát cổ mà vẫn thấy rùng mình. Vừa bức ra khỏi cổng trường, điện thoại rung lên từng hồi...Nó dí sát mắt vào cái màn hình : "Cường á" !!?

- Sao hả anh?

- Nhìn về phía trước đi...

- Dạ ?

Trang đưa mắt nhìn quanh, một thằng con trai "dúm dó" trong chiếc áo khoác mỏng manh đứng bên đường đưa tay vẫy Trang. Phải mất đến vài giây định thần lại, Trang mới thốt lên khe khẽ :

- Ôi trời...!

Cường thở hắt ra khói, nhìn Trang trìu mến :

- Về thôi em.

Trang nhặng xị :

- Ai bắt anh lên trường đón em vào cái thời tiết giết người này hả? Lại còn ăn mặc như kiểu gia đình thiếu thốn thế kia?

- Chẳng lẽ để em đi mưa một đoạn dài ra điểm Bus, anh biết thừa hôm nay thứ 7 bố mẹ em về muộn không đi đón em được rồi nhé...

- Anh là ma xó à?

- Ừ...

- Sao mặt anh gian thế?

- Mặt anh gian để cho giống mặt em.

Trang đấm thùm thụp vào lưng Cường, ngặt nghẽo :

- Đồ quái vật..!!!

Trời mưa mỗi lúc càng thêm nặng hạt, gió càng thêm dữ dội. Ánh đèn đường vàng vọt rọi xuống đường bóng nhẫy, soi sáng rõ toàn thân thằng con trai đang lẩy bẩy...Chiếc ô cầu vồng của Trang không đủ che chắn hết những giọt mưa tới tấp hắt vào mặt Cường, nó oằn mình theo từng đợt gió, vặn vẹo, lung lay. Trang gồng mình cố giữ chiếc ô cho chắc, nó rụt rè thì thầm vào tai Cường :

- Anh lạnh không?

- Cũng hơi hơi...

- Hơi cái đầu anh! Anh hứng hết mưa hết gió của em rồi còn gì. Thế này về ốm thì sao?

- Ừm...Anh khỏe như chú voi con ở bản Đôn ấy...Không sợ.

- Vớ vẩn. Anh mà ốm thì em áy náy lắm đấy.

- Ơ...Anh tự nguyện mà. Em ngồi yên đi.

Bàn tay Cường tím tái, tê cứng vì lạnh. Con đường còn khá dài. Trang bồi hồi, một cái gì đó đang nhen nhóm trong lòng nó, khó tả. Hai bên đường, người ta đóng hết cửa tránh gió lùa, ánh đèn hắt ra từ những ngôi nhà không đủ sưởi ấm 2 sinh linh đang run lên vì lạnh. Cả khoảng áo trước ngực, và mái tóc bờm xờm dựng đứng của Cường giờ đây ướt nhẹp. Cái buốt giá đang dần thẩm thấu qua lớp vải, ngấm vào da thịt thằng con trai không quen khắc nghiệt. Đột nhiên, Trang vòng hai tay ra phía trước, ôm Cường thật nhẹ, nó ngượng ngùng :

- Đỡ lạnh hơn không?

- Ừ...

Cường mỉm cười, tim bỗng lệch nhịp với tần xuất cao hơn. Và đúng là, hai người khi là một thì ấm hơn thật! Suốt quãng đường, không ai nói với ai thêm điều gì nữa. Chỉ có những đoạn độc thoại từ hai não bộ gần nhau, mà có thể cả hai cùng hiểu được...

Cánh cổng gỗ và hàng rào trắng muốt hiện ra trước mắt. Trang bước xuống xe, nó nhìn Cường đầy vẻ biết ơn và...tội lỗi :

- Hay anh vào nhà đợi lát nữa ngớt mưa rồi về?

- Thôi - Cường xua tay - Mẹ anh đang mong lắm ấy.

Trang bật cười gượng gạo :

- Nhưng mà lạnh lắm..?!

- Ừ...Cũng lạnh hơn một tẹo...Mình đồng da sắt như anh, lo gì.

Cường nhăn nhở.

- Em vào nhà đi - Cường giục.

- Vâng. Anh về đi.

- Em vào nhà anh mới yên tâm về được.

- Anh về thì em vào, ai bắt đi đâu mà sợ...

- Ừ - thằng con trai cười dịu dàng, phóng đi như gió.

Đó là lần đầu tiên, Trang biết bần thần đứng tiễn một đứa con trai, cho đến khi chỉ còn là một chấm nhỏ nơi phía cuối con đường như vậy...

+++

Cường về đến nhà, cực nhọc mãi mới dắt được xe vào. Những cơn gió đã ngừng đeo đuổi. Toàn thân đông cứng lại, xương quai hàm tưởng như bất động, không tài nào há nổi miệng ra. Bố ngồi trong phòng khách, thấy thằng con trai tiêu điều, ướt sũng, sửng sốt :

- Mày đi đâu về mà như ghẹ lột thế hả con?

Cường lắc lắc đầu, không nói nên lời, dò dẫm bước vào phòng tắm. Việc đầu tiên nó phải làm là ngâm mình trong nước nóng cho "tan" ra đã !!!

Năm phút sau, máy Cường gừ gừ báo tin nhắn đến.

- Anh về đến nhà chưa?

Cường tủm tỉm. Mỗi lúc được Trang quan tâm, nó vui lắm, như con trẻ được quà vậy.

- Anh đang nằm trong gầm xe tải.

- Liên thiên ! Anh toàn dọa tinh thần nhau thôi nhá.

- Anh mà phải dọa? Thanh niên 2011 tư cách đầy mình thế này mà phải dọa trẻ con á? Em không tin anh ra ngoài đường nằm thật cho em sợ bây giờ.

Trang hoảng hốt :

- Thôi thôi. Em xin anh. Đừng manh động. Nhưng mà...sao anh tốt với em thế?

Cường khựng lại vài giây. Quả thật, câu hỏi này của Trang đã xoáy sâu vào tâm can nó. Ờ...Sao lại tốt với Trang như thế nhỉ? Sao lại quan tâm Trang nhiều như thế nhỉ? Sao những lúc không được nói chuyện với Trang lại thấy trống vắng thế nhỉ? Và...sao mỗi khi gặp Trang, lòng nó lại hân hoan đến lạ? Cái gì đó thôi thúc Cường phải nói, dù biết nếu thất bại, mọi chuyện sẽ tồi tệ đến mức nào...

Trang nhận tin nhắn từ Cường sau gần 30 phút chờ đợi, mắt nó mở to hết cỡ đọc những dòng chữ như đang nhảy nhót trên màn hình :

- Nói chung là yêu đó...À mà đó có phải là yêu không...mà sao vắng em thì buồn...Ố ô..

Trang bò lăn ra cười sặc sụa, rep lại :

- Em chưa thấy ai tỏ tình như anh đấy.

Cường đỏ mặt. Tự nhiên nó thấy lúng túng quá. Nó ấn số gọi cho Trang :

- Dạ - Trang vẫn nhỏ nhẹ.

- Anh...yêu em...thật ấy...

- Yêu...vì sao ạ?

- Vì em là em.

- Anh không sợ em từ chối à?

- Anh...- bỗng Cường ngập ngừng - Sợ chứ...Nhưng nghiện rồi, chả ngại nữa...

Im lặng.

Nín thở.

Chờ đợi.

- Thế...

- Sao hả em? - Cường vồ vập.

- Thế thích em lâu chưa...?

Bao nhiêu dây thần kinh trên mặt Cường nãy giờ co vào vì căng thẳng, giờ giãn ra thoải mái. Nó cười thật tươi :

- Từ năm 1945 rồi ấy...

Thế là yêu nhau!

+++

Ngày ngày, Cường thực hiện nhiệm vụ của "Thằng-Người-Yêu" một cách ngoan ngoãn theo yêu cầu của Trang về tiêu chuẩn "trai ngoan". Nghĩa là : sáng gọi Trang dậy lúc 6h15, chiều không phải đi học thêm thì qua trường đón Trang đúng 5h15, tối đi chơi phải về nhà trước 9h30, đọc trước bài, soạn sách vở đầy đủ trước khi đến lớp, và phải lựa chọn : Hoặc là Trang, hoặc là đá, cỏ, ke...Cường đã dần quen với nếp sống "lành mạnh" mà Trang tạo dựng cho nó, tự nhiên thấy cuộc sống có ý nghĩa hẳn. Đến nỗi bố mẹ Cường cũng không thể tin nổi đây là chính là thằng con trai sống trong cái nhà này mười tám năm giời ăn chơi phá phách. Mọi thay đổi của Cường cũng nhờ cả vào sự nỗ lực của Trang. Đôi khi, Cường vẫn hay gây bất ngờ, kiểu như một hôm, nó lù lù xuất hiện trước cổng trường Trang, mà không phải tầm giờ "đón cháu", vẫy Trang cười toe toét :

- Em ơi đi ăn bánh đi...Anh đói quá !!

Trang ngạc nhiên :

- Em có dặn anh đón em giờ này đâu? Sao lại đến?

- Ờ...Tại anh nghiện em mà, vã thì phải đi tìm thuốc chứ.

Trang tát "yêu" một cái rõ đau, nhăn mặt :

- Chưa từng thấy con người nào thô lỗ và lộ liễu như anh ý!

Lại có sáng, Cường gọi Trang dậy muộn, vừa lon ton chạy vào lớp cho kịp giờ thì điện thoại Trang báo tin nhắn đến :

- Em ơi. Anh gửi xe xong từ chỗ gửi xe chạy vào trường hết 3 phút, đến cổng trường thì đã muộn 10 phút rồi. Thằng bảo vệ nó không cho anh vào? Bây giờ em bảo anh về hay đồ sát nó?

Trang hốt hoảng :

- Này, anh đã hứa là bỏ thói cônđồ rồi đấy. Nếu không được vào thì về nhà chơi ngoan, không nghịch bẩn, cấm la cà ngoài đường nhá!

- Vâng ạ - Cường nhăn nhở. Và nó yên tâm về nhà...ngủ tiếp.

Hay là khi, Trang bất ngờ gọi cho Cường, nhõng nhẽo :

- Cường ơi..! Em không ngủ được! Kể chuyện cổ tích cho em.

Cường méo mặt :

- Em gọi 19001589 bảo chị Mây Hồng kể cho mà nghe, anh có biết truyện nào đâu.

- Không - Trang nũng nịu - Em thích anh cơ không thích chị Mây Hồng...

- Anh còn chưa được nghe bao giờ thì kể cho em làm sao ?

- Học nhà trẻ cô giáo chết à? Không thuộc thì bịa ra cũng được! - Trang giận dỗi.

- Vâng. Thế em thích nghe truyện gì?

Trang đổi giọng luôn, ngợt xớt :

- Truyện gì mà có mụ phù thủy với hoàng tử đẹp trai ý.

Cường khổ sở ngồi bịa ra một câu chuyện, không đầu, không cuối, chi tiết rời rạc, nội dung lung tung, nhưng rốt cuộc, Trang vẫn chìm vào trong giấc ngủ, thật ngon...Trong giấc mơ, nó biến thành mụ phù thủy, còn Cường là "hoàng tử đẹp trai"...

Tình yêu của chúng nó, sôi nổi, cháy bỏng, hạnh phúc nhưng lắm lúc cũng rất êm đềm. Và có lẽ nó sẽ cứ nhẹ nhàng trôi qua như vậy nếu không có ngày hôm ấy...

--------

Cường đang say sưa "giấc mơ trưa" thì điện thoại kêu inh ỏi. Nó nhăn nhó cầm máy lên nói như quát :

- Cái gì thế ?

Thằng bạn Cường giọng the thé quát lại còn to hơn :

- Thế cái...mế! Giờ này còn nằm đấy mà vắt lưỡi à? Em Trang nhà mày đang tung tăng trong hiệu sách với thằng ranh nào đẹp zai đeo kính trông tri thức lắm, như kiểu yêu nhau ấy. Quả này thì anh em cưa sừng mày ngâm rượu thuốc nhá!

Cường bật dậy, hỏi dồn dập :

- Thằng nào? Lúc nào? Ở đâu? Mà có chính xác không?

- Nhà sách Tùng Linh. Vừa mới vào xong. Mắt tao 10/10 đấy thằng khỉ ạ. Tin hay không tùy mày. Tao báo cho mày thế thôi, nhá.

Thằng bạn tắt máy. Mặt Cường nghệt ra như chưa hiểu hết. Có cái gì đó đang dâng lên cổ họng nó, đắng nghét...!

+++

Gần khuya, vẫn chưa một cuộc gọi, một tin nhắn từ Cường, Trang bần thần sốt ruột, hết đi ra lại đi vào, tay nó như muốn siết nát bét cái điện thoại. Đến khi không còn kiên nhẫn được nữa, nó bực bội gọi cho Cường, máu trong huyết quản cứ sôi lên sùng sục.

- Gì?

- Anh đang ở đâu? - Trang gắt.

- Nhà chứ đâu.

- Tại sao không nhắn tin cho em?

- Thế chiều nay em đi đâu?

- Em...

- Hả?

- Đi mua sách với thằng bạn em.

- Bạn nào?

- Giang Nam. Mà sao anh biết?

Cường không đáp, nhếch môi cười khẩy, hỏi lại mỉa mai :

- Có vẻ thân thiết?

- Ừ. Bạn ấy học giỏi nhất lớp em mà. Với lại hay giúp đỡ em lắm. Chiều nay bạn ấy dẫn em đi mua mấy quyển tài liệu ôn thi. Ai như anh suốt ngày chơi bời, chả chịu lo học hành...

- Vầng - Cường chua chát - Anh cũng chỉ là thằng ít học, dặt dẹo, ất ơ. Không với tới em được. Thôi thì em cứ yên tâm mà làm "đôi bạn cùng tiến" với cái thằng Giang Nam ấy. Anh không làm phiền, không đeo bám nữa. Xin lỗi vì những ngày qua làm mất thời gian của em vào cái trò yêu đương vô bổ nhé. Em học tốt!

- Ơ....Anh điên à?

Cường dập máy, những tiếng "tút...tút..." dài như xé nát trái tim Trang. Nó đâu ngờ... Trang vội vã, điên cuồng ấn gọi lại, nhưng vô ích. Thuê bao! Nó bàng hoàng, ngồi thụp xuống đất. Đôi mắt vô hồn, vô hướng. Màn đêm đen đặc phủ kín tâm can...

+++

2 tuần liền, Cường nhất định không chịu liên lạc với Trang. Dù nhiều khi nỗi nhớ khiến nó quay quắt, khổ sở. Điện thoại vẫn tắt, ném dưới gầm giường lăn lóc như một tên tội đồ phản chủ. Trang là đứa con gái đầu tiên làm cho Cường phải khóc! Nhiều đêm, nước mắt đẫm gối khiến nó thậy mình chẳng khác một thằng con trai hèn hạ. Nó nhận ra mình thật vô dụng, bỏ đi, hư hỏng. Nhiều lúc nó cố kìm nén cảm xúc, moi cái điện thoại từ dưới gầm giường lên, nhưng rồi lại không dám mở máy. Nó sợ sẽ đọc được những tin nhắn của Trang, sợ mình lại xiêu lòng, quỵ lụy. Đôi môi đã biết bao lần rớm máu vì những xúc cảm quá mãnh liệt chẳng thể bật ra. Cường lại tìm đến đá, khói trắng mơ màng... Trong cơn mê, trong ảo giác, nó vẫn thấy Trang đứng đó, nhìn nó với ánh mắt van nài, như lần đầu tiên gặp con bé ở nơi đây. Cường gào thét, đập phá. Lũ bạn nhìn nó bằng ánh mắt sợ sệt. Cho đến khi kiệt sức, nó lăn ra ngủ như một con thú bê bết vì vật lộn với kẻ thù. Những tưởng chất kích thích sẽ làm Cường quên được Trang, nhưng vô ích, chúng càng khiến nỗi nhớ hằn sâu trong tâm trí thằng con trai ngang ngược. Để rồi ngày nào, nó cũng phi xe đến trước cổng trường Trang, đứng từ rất xa, dõi theo con bé...

+++

Trang gần như suy sụp. Mọi cố gắng của nó hoàn toàn đổ bể khi nghe Vương Anh phong phanh nói rằng Cường lại ngựa quen đường cũ. Nó muốn, rất muốn làm một cái gì đó, kéo Cường quay lại bên mình, nhưng không thể. Lý trí nói rằng nó chẳng phải kẻ thua cuộc, không được vùi dập lòng tự trọng bản thân dễ dàng như vậy. Nhưng một điều mà chẳng ai có thể phủ nhận : nó nhớ Cường tha thiết!

Rex Cafe hai tuần nay ngày nào cũng có mặt Trang. Khi thì ngồi 1 mình cafe đen đặc, khi thì đi cùng con bạn thân ngồi trên tầng 4. Trang thường đau đáu nhìn về phía trước, như cố lục lọi những kí ức chưa xa...

Tách Cappuccino nghi ngút khói. Trang cầm muỗng chọc, rồi khuấy tan cái hình trái tim bằng bột cacao ở giữa. Khuôn mặt nó xám xịt, lầm lì...

Con bạn thân đang cầm điện thoại của Trang "tọc mạch", bỗng nó kêu lên :

- Hộp thư đến của mày full rồi này. Tao xóa bớt đi nhé.

- Không - Trang nhảy dựng lên - Cấm mày đấy!

- Không xóa thì để làm gì? Bố con điên!

- Ừ...Kệ tao...Tao cần nó mỗi lúc cô đơn...

Trang cúi gằm mặt, sống mũi cay xè. Con bạn thở dài, quay đi chỗ khác... Nó hiểu Trang mà...

+++

Những ngày ảm đạm cuối đợt rét thực sự đã qua đi. Nắng dát vàng con đường, xuyên qua từng kẽ lá, khiến Trang phải nheo mắt lại vì chói. Trời chiều nhưng nắng vẫn chưa tắt. Trang bỗng thấy mình bơ vơ trước cổng trường rộng lớn. Đôi bàn chân xinh xắn bước những bước ngắn thật chậm trên con đường còn bỏng rát nắng đầu hè. Bỗng có tiếng gọi làm nó giật mình :

- Trang !

Trang ngỡ ngàng, đôi môi thổn thức, cặp mắt tròn xoe. Cường đứng đó, ngay sau nó, khuôn mặt rạng rỡ như màu nắng. Trang chợt định thần, nó bước nhanh, cố lảng tránh. Như một đoạn phim quay chậm, bàn tay Cường rụt rè đưa ra, nắm lấy tay nó, nhẹ nhàng nhưng cương quyết...

- Anh xin lỗi...

Trang nín thở. Trái tim nó gần như ngừng đập. Cường lên tiếng :

- Những ngày qua, anh đã nhận ra rằng, thật sự...thiếu em anh không sống được.

Trang cố vùng tay ra, nhưng Cường càng nắm chặt.

- Em biết không...Anh bỏ đá, bỏ cỏ, bỏ ke...Bỏ hết. Anh không còn đi chơi đêm, không đi học muộn, không cả ngủ gật trên lớp nữa...Ngày nào anh cũng dành thời gian học một ít, dù anh biết không bao giờ anh được bằng Giang Nam, hay bằng bất cứ người bạn nào của em, nhưng anh đã rất cố gắng. Điện thoại của anh từ hôm đó đến giờ vẫn chưa mở lên, vì anh sợ anh lại nghĩ đến em, sợ anh sẽ không kiềm chế được cảm xúc mà lại gọi cho em...Anh sợ mất sĩ diện của một thằng con trai...Nhưng mà...Anh thất bại rồi...!

Trang nuốt gọn từng lời Cường nói, tai nó như ù lên, tim nó rộn ràng, nước mắt tuôn lã chã. Giờ đây, những nỗi nhớ, những khoảnh khắc mỏi mòn chờ đợi, những hờn giận, yêu thương, đủ thứ, hòa tan...hóa thành nước mắt, đầm đìa trên khuôn mặt bầu bĩnh đáng yêu. Rồi bỗng nó nhoẻn miệng cười, rất khẽ :

- Anh thua rồi nhé...

- Ừ...Phải chịu thôi...

- Tại sao nhỉ?

Nắng chiều dịu dần, còn mặt Trang vẫn nóng ran. Cường dịu dàng, kéo nó sát vào lòng, thủ thỉ:

- Vì anh...nghiện em rồi...!

"Em sẽ kết hôn!". Em hét to sau lưng anh. Anh dừng lại rồi khẽ nói: "Vậy em hãy làm thế đi!". Em chết lặng nhìn theo bóng anh khuất dần trong màn đêm, bất lực để anh rời xa em mãi mãi. Nước mắt em lăn dài trên má, em không thể đứng nổi nữa rồi, chân em khuỵu xuống vì kiệt sức. Anh ơi! Tiếng em gọi anh nghẹn ngào trong tiếng nấc.

Mười năm! Tình yêu đầu đời đẹp như một bức tranh, ta quen nhau thật là tình cờ! Nếu có thể, em ước mình quay về đúng thời khắc đó, khi ta lần đầu đụng phải nhau trên con đường rợp tím bằng lăng, em sẽ quay lưng đi thật nhanh mặc cho anh nói lời xin lỗi. Chỉ có như thế thì em mới có thể không quen và yêu anh. Chiều nay, đứng tại góc đường quen thuộc đó, nỗi nhớ anh trong em lại ùa về, làm em lại bất chợt rơi nước mắt! Em nhớ anh, nhớ rất nhiều!

Em không biết mình cứ mãi đi tìm anh. Đôi chân em chợt dừng lại khi nhận ra mình đang đứng trước căn gác trọ của anh. Em muốn cất tiếng gọi nhưng tự nhủ lòng không được, rồi lại đứng lặng im và khóc như một con ngốc!...Keeet... Em vội quay lưng đi khi biết có người mở cửa. Em muốn quay đầu lại nhưng đôi chân đã không thể dừng được...em sợ mình sẽ lại đau lòng một lần nữa! Em đã chạy bằng tất cả sức lực của mình, chạy để quên đi nỗi đau, chạy để biết rằng em vẫn sống dù không có anh bên cạnh, chạy để thoát khỏi những kí ức về anh! Rồi bỗng em nhận ra mình không thể chạy được nữa. Đôi bàn tay gầy gộc của anh đã ôm chặt lấy em từ phía sau. Đôi mắt em giờ đây đã thấm nhòa nước mắt!

- Anh xin lỗi...xin lỗi vì đã để em yêu anh!

Làm sao để biết rằng em đã yêu anh đến thế nào. Em đã đi tìm hình bóng anh khắp mọi nơi, những nơi quen thuộc với hai đứa ngày xưa, và cả những nơi em dẫu biết anh chưa từng đặt chân đến. Đã hàng trăm lần em đứng dưới tàn cây trước căn gác trọ của anh và khóc..., đã bao lần em đuổi theo hình bóng anh trên phố để rồi ngỡ ngàng khi nhận ra đó không phải là anh!

Anh xa em đã bao lâu rồi...1 năm, 2 năm, 5 hay là 10 năm...em đã chẳng còn buồn biết nữa! Điều duy nhất em tin là anh sẽ trở về! Em đã tin và đã chờ...nhưng tất cả chỉ là vô vọng mà thôi.

Chiều nay, sau khi nhận tấm bằng tốt nghiệp cử nhân cảnh sát em lại vô tình đạp xe qua con phố nơi anh ở. Em muốn gặp anh để thấy anh cười và nghe anh khen em rất giỏi!

- Sau này chúng ta sẽ cùng làm cảnh sát có được không em?

- Sao vậy? Bộ anh thích làm cảnh sát lắm hả?

Em ngây ngô hỏi rồi bắt gặp ánh mắt anh thật buồn nhìn ra màn đêm xa xăm:

- Ừ, vì anh muốn bắt hết những kẻ xấu để chúng không còn làm hại người khác được nữa!

- Nhưng em là con gái mà, con gái làm cảnh sát thì cực lắm!

- Ừ nhỉ!!!

Anh khẽ cười, 1 nụ cười thật buồn.

- Vậy chỉ 1 trong 2 chúng ta làm cảnh sát là đủ rồi nhỉ!

Em cười tán thành ý kiến của anh.

Em đã thực hiện được lời hứa của 2 chúng ta, trở thành 1 sĩ quan cảnh sát. Rồi em lại cật lực phấn đấu để được làm cảnh sát ngầm vì em muốn tìm đi anh. Em bôn ba khắp nơi với từng chuyên án. Ở nơi nào em cũng trú lại 2-3 ngày để dò la tin tức về anh. Em đã làm công việc đó cho đến tận bây giờ, em không biết đã bao lâu rồi, chỉ biết rằng giờ đây em đã trở thành đội trưởng đội đặc nhiệm [1 chức vụ đòi hỏi phải có 10 năm kinh nghiệm với nhiều thành tích trong công tác] Bao nhiêu chàng trai hơn em về mọi mặt đã ngỏ lời yêu em, nhưng em đều từ chối tất với cùng 1 lý do: Tôi đã có người đàn ông của riêng mình rồi! Em ko biết mình ngốc hay là quá si tình để tự mình làm khổ mình nữa, nhưng em biết mình rõ 1 điều rằng trên đồi này chỉ duy nhất 1 người dành cho em thôi.

Em nhớ anh rất nhiều! Mỗi lần nhận được nhiệm vụ mới, em lại đến đứng dưới tàn cây trước nhà anh, bởi làm thế em thấy mình như mạnh mẽ hơn! Chiều nay, nhận chuyên án mới, theo thói quen, em lại đến đây mong tìm được sự bình yên và sức mạnh cho tâm hồn mình! Không có nhiều người trên đường như mọi ngày vì trời đổ mưa vào giữa trưa. Đúng là mưa thành phố!

Gần đến nhà anh, em chợt nhận ra có 1 người đang đứng dưới căn gác và nhìn lên. Em vội dừng xe rồi rẽ vào con hẻm đối diện và nhìn dõi theo! Đó là 1 chàng trai cao chừng 1m8, anh ta dường như đã đứng rất lâu dưới mưa nên bị ướt từ đầu đến chân. Chàng trai đó mặc độc 1 bộ đồ đen, chiếc áo khoác quá to khiến em lúc đầu cứ nghĩ đó là áo mưa. Nhưng người đó đã để đầu trần. Từ xa, em chỉ nhìn thấy dáng người đó mờ mờ trong mưa. Người đó đã đứng rất lâu mà không động đậy gì, mặc cho mưa tuôn xối xả! Rồi bỗng người đó quay mặt về phía em, em đã ko dám tin. Đôi chân em trở nên mềm nhũn, nước mắt chực trào ra hòa lẫn với mưa! Là anh, có phải anh ko? Người đó quay mặt đi thật nhanh, em vội vàng đạp xe đuổi theo. Trực giác cho em biết rằng nếu để vuột mất con người này, em cũng sẽ mất cơ hội tìm thấy anh!

Em đuổi theo như 1 con điên, lao theo dáng người đó qua các con phố rồi chợt bàng hoàng nhận ra đây là con hẻm cụt...ko thể cho xe qua được, trừ phi phải là người giỏi võ lắm mới trèo qua nhanh như thế!...Thật giống anh! Em đã mất dấu người đó...em sợ rồi mình cũng sẽ chẳng bao giờ tìm thấy anh! Như chiều nay vậy! Em lầm lũi quay xe đi mà ko biết có người đang đứng dõi theo từ phía sau.

Mưa rỉ rả suốt đêm. Em ko ngủ được vì nhớ anh và mải suy nghĩ về chàng trai đó! Tại sao người đó lại đứng trước nhà anh? Tại sao người đó lại bỏ chạy khi nhìn thấy em? Bỗng chốc, cảm giác quen thuộc lại tràn ngập trong em. Là anh, có phải anh ko? Em nhớ anh và rồi lại để những dòng nước mắt theo em vào giấc ngủ. Sáng hôm sau, trời hửng nắng. Mặt trời trong xanh cao vời vợi, thậm chí chẳng còn thấy dấu tích của trận cuồng phong đêm qua! Em chuẩn bị đi làm rồi lại chợt nhớ về giấc mơ đêm qua. Một chàng trai đã đứng suốt trong mưa dưới cửa sổ phòng em...Thật là lãng mạn phải ko anh. Em phì cười, chắc có lẽ vì chuyện chiều qua nên em mới mơ như thế. Ở tuổi này mà còn mộng mơ như con gái 18, 20 nữa...thiệt tình! Em nghĩ chắc đó là bệnh thiếu vắng tình yêu anh nhỉ? Cũng đã là 10 năm kể từ ngày anh đi rồi!Xem ra đã quá lâu so với tuổi đời 1 con người. Mẹ sợ em ế chồng...cậu con trai đêm qua đứng chờ con dưới mưa xem ra cũng được đó, sao con ko tiến tới với cậu ta luôn đi? "Gì ạ?" Em ko biết mình có đang nghe lầm ko nữa! "Mẹ, mẹ nói gì vậy? Là ai đã đợi con tối qua...có phải người đó vận 1 bộ đồ đen ko?"..."Ừ! Cậu ấy ướt như chuột lột nhìn tội lắm, nhưng vì nghĩ con biết nên mẹ cũng để mặc luôn! Thế con ko biết là cậu ta đã đứng đợi con à?" Đó ko phải là giấc mơ, em thật ngốc!

Anh và đứng chờ anh dưới tàn cây bằng lăng quen thuộc. Sao lại lẩn tránh em? Sao lại để em bắt gặp rồi vội vàng rời xa em? Sao lại tàn nhẫn với em như vậy? Mười mấy năm chứ ít ỏi gì! Với em, tình cảm về anh ko hề thay đổi. Thời gian dần trôi cũng chỉ càng minh chứng cho điều đó thôi! Có phải là anh cũng như em, thế nên anh mới ko giữ nỗi ý định của mình: rời xa em mãi mãi! Em đã đứng và gọi tên anh thật to nhưng đáp lại chỉ là ánh mắt ái ngại của người đi đường và lời lẽ xua đuổi của người sống trong căn gác. Anh ở đâu? Hãy ra gặp em đi! Thế là quá đủ với 1 đứa khờ như em! Huhuhuhuhu.....Hãy gặp em đi, chỉ 1 lần thôi! Em xin anh...

- Chị đang ở đâu vậy? Mau tới sở làm đi, đã tìm được manh mối rồi!

Em hoang mang khi nhận được dòng tin nhắn của cấp dưới. Em muốn chờ anh nhưng...ko được rồi, nhiệm vụ vẫn là trên hết. Em phải đi! Em viết vài dòng nguệch ngoạc vào 1 mẩu giấy rồi nhét nó vài hốc cây bằng lăng với hi vọng monh manh rằng anh sẽ đọc được. Nói đoạn, em phóng xe đi khỏi!

Vừa đến cơ quan, cấp dưới đã gọi ngay em vào và đưa những bức hình mới mà 1 cảnh sát ngầm đã thu thập được gần nơi bị nghi là địa điểm giao dịch một mối làm ăn lớn của bọn tội phạm đang bị truy nã. Không khí làm việc vô cùng căng thẳng và khẩn trương. Theo mật báo thì cuộc giao dịch sẽ diễn ra vào đêm nay tại 1 khu đất hoang nằm ngoại ô thành phố. Tất cả đơn vị đều muốn sẵn sàng hành động nhằm tiêu diêt gọn bọn chúng. Và đêm nay em sẽ là người chỉ huy trận đánh. Cả đơn vị đã tính toán thật kĩ để không bỏ sót 1 chi tiết nào. Một số sẽ được lệnh phục kích sẵn trong ngôi nhà hoang, số còn lại sẽ quan sát qua màn hình camera đặt trên 1 chiếc xe tải, bảo đảm rằng ko bị phát hiện, và sẵn sàng ứng cứu khi có biến.

Gần đến giờ hẹn, 1 tên áo đen từ 1 góc tường bước ra, trên tay cầm 1 chiếc vali khá to, có lẽ là đựng vũ khí cấm. Khoảng 10 phút sau, 1 chiếc xe taxi xuất hiện, tiến chầm chậm vào khu vực phục kích. Chiếc xe dừng lại, 1 người phụ nữ ăn mặc quý phái, đeo kính đen bản to bước ra. Nói đoạn, bà ta tiến về phía tên áo đen. Hai người họ trao đổi gì đó rồi thình lình, cả hai rút súng bắn về phía góc tường nơi có người của đơn vị phục kích. Do trở tay ko kịp, nhiều cảnh sát đã trúng đạn. Rồi tiếp sau đó là hàng loạt tiếng súng vang lên từ mọi phía. Em vội bàng hoàng khi phát hiện ra hai kẻ giao dịch đã biến mật trên màn hình theo dõi. Bây giờ thế trận giống như cả đơn vị đã lọt vào bẫy của bọn tội phạm vậy.

Nhận thấy tình hình càng lúc càng tồi tệ, em và nhóm ứng cứu vội tiến thẳng vào khu vực nổ súng.

Thế nhưng cả đội đã phải dừng lại vì một tiếng nổ lớn và ánh sáng chói lòa từ phía ngôi nhà.

.BÙMMMMM....

Cả căn nhà đã phát nổ....kéo theo tất cả mạng người vô tội trong đó. Tất cả đã chết! Em bàng hoàng ko tin nổi chuyện gì đang xảy ra nữa! Đã sập bẫy rồi! Và chính em là người đã đưa cả đơn vị vào bẫy!

Cuối thu, là vàng bay lác đác trong khu nghĩa trang, cảnh tượng trông thật buồn. Tiếng than khóc của những người góa phụ, của những đứa con làm đau trái tim của tất cả mọi người! Em muốn cầm bó hoa đến tiễn đưa người đã mất nhưng lại ko biết phải đối diện thế nào với gia đình họ...Là em, chính em đã giết chết họ! Em đã chủ quan ko xem xét rõ tình hình! Ha! Làm sao em có thể phạm phải sai lầm nghiêm trọng thế được chứ? Đó là tổ chức tội phạm rất nguy hiểm, đã làm điên đảo bao cơ quan tình báo trong và ngoài nước...Vậy mà em cứ như con nai tơ ngơ ngác ko biết gì, để rồi dễ dàng đưa đồng đội của mình vào bẫy! Huhuhuhu...Em đứng từ xa dõi theo dòng người rút dần ra khỏi nghĩa trang mà lòng đầy mặc cảm tội lỗi! Trong đời ai cũng có lúc phạm lỗi nhưng lỗi do em gây ra mãi mãi cũng ko thể tha thứ được. Nếu ko tìm diệt hết bọn khốn đó thì em sẽ chẳng còn mặt mũi nào sống trên đời và nhìn mặt mọi người nữa!

- Hãy cho tôi theo vụ này đến cùng!

- Nhưng tôi nghĩ giờ cô ko còn đủ tâm trí để...

- Xin sếp, tôi và đồng đội đã theo đuổi vụ này từ lâu rồi, tôi biết nhiều thông tin về chúng...vả lại, tôi muốn trả thù! Tôi nhất định sẽ đem chúng ra ánh sáng để chuộc tội với đồng đội của mình!

Ngậm ngừng 1 lúc, cuối cùng ông ấy cũng đồng ý cho em được tiếp tục điều tra. Anh ơi! "Anh muốn bắt hết lũ người xấu để chúng ko còn làm hại người khác được nữa!" cũng vì lí do đó mà em muốn thay anh làm cảnh sát.

Em tới trước cây bằng lăng chờ anh. Em đã chẳng cần biết anh có đọc được mẩu giấy đó ko, em làm việc này cũng theo thói quen thôi! Vả lại hôm nay em có rất nhiều chuyện muốn nói với anh! Trời lạnh quá anh nhỉ! Giờ này anh đang làm gì vậy? Mẩu giấy đã ko còn ở chỗ cũ...Em cười thầm...Ko biết là anh đã nhặt được hay là bị gió cuốn đi nữa! Dù sao cũng ko quan trọng, em nghĩ thế này cũng tốt. Một mình em như mọi khi...em đã quen rồi! Nếu gặp anh thật có lẽ em cũng ko thể dễ dàng kể hết tâm sự trong lòng mình với anh đâu! Trời đêm nay lạnh quá, nhưng vẫn ko thể bắt em rời xa anh!

- Cô bé, là em đã gửi cái này cho anh phải ko?

Là ai đang nói vậy? Em choàng tỉnh dậy...

- Đợi người ta thì phải đợi đến cùng chứ...sao lại ngủ ngon lành vậy? Lỡ anh đi luôn thì sao?

Em có đang mơ ko? Giọng nói này, khuôn mặt, dáng người này...là anh! Em sững sờ, đôi mắt mở to nhìn anh mà ko nói được lời nào. Anh đã về! 14 năm, bao uất ức, tâm sự đè nén trong lòng em đã định sẽ trút vào anh hết khi gặp lại nhưng...sao giờ đây, nhìn anh em chẳng nói được gì cả! Em nhìn anh thật lâu, khẽ chạm vào mặt anh, từng đường nét dường như chẳng hề thay đổi! nhưng trông anh giờ đây có gì đó hơi khác...Phải rồi, anh gầy hơn xưa, cao to hơn...và cũng phong trần hơn rất nhiều! Đúng là em đã yêu 1 chàng trai lãng tử! Anh mỉm cười nhưng đôi mắt lại đượm buồn.

- Em vẫn như xưa nhỉ? Chẳng lớn hơn chút nào hết!

Từng lời của anh xoáy vào tim em đau nhói! Em đã đợi anh 14 năm rồi, vậy mà khi gặp lại anh chỉ toàn nói những lời sáo rỗng! Em muốn đánh anh, mắng anh nhưng lại ko làm được! Em nhìn anh mà nước mắt cứ trào ra.

- Xem kìa! Anh về bộ em ko vui sao mà lại khóc ngon lành vậy?

Anh cười lấy khăn lau nước mắt cho em, mặc cho em cứ khóc mãi! Từ ngày yêu nhau, em đã quen mỗi khi em khóc là anh lại cười và lau nước mắt cho em.

Những kỉ niệm ngày xưa chợt ùa về trong khoảnh khắc đó...lắng đọng lại, khoảng cách 14 năm như ko hề tồn tại! Anh lại về bên em. Em vội ôm chặt lấy anh vì ko muốn mất anh thêm lần nữa: "Đừng rời xa em, có sóng gió gì cũng hãy để em đi cùng được ko anh?"

- Bao năm qua em đã sống như thế nào? Em ko phải cứ mãi đến đây tìm anh chứ?

- Em sống thế nào ư? Nếu anh quan tâm thì đã ko bỏ đi lâu như thế!

- Anh...xin lỗi!

- Với em, anh chỉ biết nói xin lỗi thôi ư?

Em muốn đánh anh cho hả giận nhưng lại ko làm được.

- Anh, anh quay về làm gì? Nếu ko ở lại bên em thì anh về đây làm gì?

Em đã ko thể kìm nén nổi lòng mình được nữa, em muốn 1 đáp án rõ ràng: "Anh sẽ ở lại chứ?"

- Anh...xin lỗi!

- Đủ rồi! Sao anh cứ xin lỗi mãi thế hả? Thứ em cần ko phải là cái đó!

Em vừa nói vừa khóc òa trước mắt anh. Anh ko nói gì nữa mà ôm chặt em vào lòng, em biết nếu có nói nữa thì anh cũng chỉ toàn xin lỗi em mà thôi.

Hai đứa ngồi dưới gốc cây bằng lăng thật lâu mà ko biết trời đã quá nửa đêm, không khí mỗi lúc một lạnh thêm vì đã đầu đông rồi.

- Anh sống thế nào, sao mãi ko liên lạc gì với em?...Người đó... có phải anh ko? Sao anh lại bỏ chạy khi nhìn thấy em vậy?

Anh phì cười:

- Hỏi dồn dập như thế sao anh trả lời đây!

Em ngượng ngùng đỏ mặt.

- Anh sống rất tốt, vì bận quá nên ko liên lạc gì với em. Người đó đúng là anh, nhưng anh ko bỏ chạy khi nhìn thấy em, vì đơn giản là anh ko hề thấy em, anh chỉ quay lưng đi thôi! Anh ko biết là em đã đuổi theo anh đến tận con hẻm đó...

- Thế khi biết rồi sao anh còn trốn em?

- Vì anh nghĩ chưa phải lúc thích hợp để gặp em!

- Thế đêm đó sao lại đứng trước cửa nhà em? Sao anh ko gọi em hả?

- Anh đến đó vì anh nhớ em, còn ko gọi em vì anh nghĩ là em đã ngủ rồi!

- Thế tại sao...

- Đủ rồi cô bé, nếu em cứ hỏi mãi thế này thì ko công bằng đâu! Phải để anh hỏi em nữa chứ!

- Thế...tại anh ko hỏi thôi!

- Anh nghe nói em làm cảnh sát à?

- "Một trong 2 chúng ta sẽ làm cảnh sát:, anh ko phải đã từng nói thế sao? Em nghĩ anh sẽ ko thể nên em đã làm việc đó thay anh!

Anh nhìn em cười:

- Em giỏi lắm! Mà cũng ngốc nữa! Ko ngờ em lại chọn con đường đi cho mình chỉ vì câu nói của anh! Nhưng dù sao anh cũng vui lắm cô bé ạ! Em đã thực hiện được ước mơ mà anh luôn theo đuổi!

- Nhưng em...ko giỏi như anh nghĩ đâu! Em...

đã đưa đồng đội của mình vào chỗ chết! Chính em đã ra lệnh cho họ...Huhuhuhu...

Em đã ko kìm được nước mắt khi nhớ lại chuyện đau lòng đó! Anh ôm chầm lấy em vỗ về an ủi. Em cảm nhận được hơi ấm của anh, mùi hương quen thuộc ở anh mà từ lâu em ko còn ngửi thấy!

- Cô bé, đừng khóc! Ai cũng có lúc phạm phải sai lầm mà! Mọi người sẽ tha thứ cho em, rồi họ sẽ biết em giỏi thế nào!

Huhuhu anh ơi!

Em lại dựa vào lòng anh và khóc như ngày xưa. Im lặng 1 lúc lâu, anh thở dài và nói:

- Anh biết là rất khó nhưng em hãy rút khỏi chuyên án này được ko?

Em vội choàng dậy đẩy anh ra xa: "Em đã hứa với đồng đội của mình...ngày nào em còn sống, em nhất định theo đến cùng vụ này! Phải bắt hết bọn xấu đó thì em mới có thể vơi đi mặc cảm tội lỗi được!

Anh nhìn em chau mày: "Nhưng em...có thể sẽ gặp nguy hiểm...và sập bẫy 1 lần nữa thì sao?

- Em đã có kinh nghiệm rồi mà, anh đừng lo! Vả lại anh chẳng đã nói là em rất giỏi ư, anh phải tin em chứ!

- Anh...

Anh ậm ừ thở dài: "Ừ, anh biết ko thể cản được em, vậy em phải hết sức cẩn thận đó!"

Đôi mắt anh nhìn em sao lại chất chứa nhiều tâm sự đến thế. Đôi mắt trầm buồn ấy nhìn ra nơi xa xăm cững như cái đêm trước ngày anh ra đi 14 năm trước! Nó làm em dấy lên 1 cảm giác bất an, rằng em sẽ lại mất anh thêm lần nữa!

- Anh muốn được ở cạnh em đêm nay! Em có thể đi với anh chứ?

..........

- Mày làm sao đó thì làm, riết rồi tao coi như ko có đứa con gái như mày! Con gái gì mà nửa đêm rồi còn chưa về nhà nữa là sao!

Tiếng mẹ la oai oái trong điện thoại làm em thấy an tâm hơn, vẫn là điệp khúc đó, mỗi khi em xin phép mẹ ngủ lại cơ quan làm việc, 10 mấy năm rồi vẫn ko thay đổi. Em vừa cười vừa kể chuyện về mẹ cho anh nghe, có lẽ chỉ khi nào em lấy chồng rồi thì mẹ mới thôi ca cẩm nữa! Anh nhìn em cười tít mắt thì cũng cười theo!

Bất chợt anh ko cười nữa mà nhẹ nhàng tiến lại gần rồi hôn lên trán em. Tim em đập nhanh hơn, em thôi ko kể nữa! thật là lạ, lúc anh chạm vào người, sao em lại thấy khó thở đến thế! Em nhắm mắt lại! Anh nhìn em một lúc rồi khẽ hôn lên môi em...Cả người em nóng ran như có luồng điện chạy khắp cơ thể vậy! Đã lâu rồi...nụ hôn thứ 3 kể từ ngày quen anh. Em thật chỉ muốn phút giây này kéo dài mãi mãi. Đêm đó, em đã nằm bên anh, được ôm lấy anh, cảm nhận hơi ấm và mùi hương của anh nhẹ nhàng truyền sang, em đã hạnh phúc biết bao. Em mong trời ko bao giờ sáng, đồng hồ ko bao giờ chạy nữa và mọi người thôi ko bao giờ thức dậy! Em đã nghĩ rằng em có thể sẵn sàng từ bỏ tất cả chỉ để được cùng anh sống mãi giây phút này!

- Anh có còn yêu em như xưa ko?

- Em có biết vì sao anh yêu hoa bằng lăng ko? Vì màu tím của nó...thật buồn như cuộc đời anh vậy! Rồi loài hoa ấy cũng gắn liền với 2 chúng ta như thế nào em biết rồi đấy: chúng ta gặp nhau trên con đường tím ngắt màu hoa bằng lăng, rồi em vẫn thường đợi anh dưới tán cây bằng lăng nọ.

- Em ko yêu hoa bằng lăng, mà yêu chàng trai mê hoa bằng lăng nên em cũng dần yêu loài hoa ấy! Nhưng như thế thì sao?

- Thế em có biết bằng lăng ko thể ra hoa màu trắng ko...cũng như anh, chưa bao giờ ngừng yêu em!

Cả ko gian như im lặng đến kỳ lạ. Câu trả lời của anh đã xóa tan tất cả nỗi đau mà em đã dồn nén suốt 14 năm qua! Nước mắt em rơi vì vui mừng quá đỗi, anh vẫn còn yêu em tha thiết!

- Em cũng vậy, khi nào bằng lăng ra hoa trắng thì em mới thôi ko còn yêu anh!

.........

Tít...tít...

Chuông điện thoại kêu lớn quá phá tan cả bầu kk yên tĩnh. Em uể oải choàng dậy. Là điện thoại ở sở gọi đến: "Thưa sếp, nhận được 1 email nặc danh....cần xin chỉ thị gấp!" Lại có chuyện gì rồi. Vơ vội lấy túi xách, em chợt nhớ tới anh! Anh...đã đi rồi ư? Trời chưa sáng hẳn mà anh đã bỏ đi rồi sao! Chút cảm giác hụt hẫng ngập tràn trong em! Em thấy mình thật ngốc, sao ko xin số đt của anh! Giờ muốn gặp anh thì chẳng biết phải làm thế nào đây! Liệu rằng anh có bỏ đi nữa ko? Bao nhiêu câu hỏi cứ dồn dập trong đầu làm em như muốn nổ tung. Thiệt tình! Lúc này nhiệm vụ là trên hết. Ko được nghĩ về anh nữa! Em tự nhủ lòng rồi vội lao ra khỏi phòng.

- Chuyện gì vậy?

- Dạ, sáng nay vừa nhận được 1 email nặc danh, mời sếp xem qua ạ! Em nghĩ sẽ giúp ích rất nhiều cho cuộc điều tra đấy ạ! - Em tò mò đọc bức email.

- ...địa điểm, mật mã liên lạc... và nơi cất giữ vũ khí cấm...tất cả...đều nằm trong bức email đó! Thật ko thể tin nổi!...Những thông tin này..cả đội đã mất hàng tháng trời mà công việc vẫn dậm chân tại chỗ, vậy mà giờ...tất cả những thông tin cần thiết đều ở đây...phải là người trong nội bộ tổ chức mới nắm rõ như thế! Hơn nữa, người này phải có chức vụ rất cao thì mới có được nhiều thông tin quan trọng cỡ tuyệt mật như vầy! Vấn đề là...sao người này lại chịu giúp chúng ta!

- Thưa sếp, liệu bức thư này có đáng tin ko ạ? Ta vẫn ko biết rõ người này là thù hay bạn...ngộ nhỡ...!

- Anh nói đúng lắm, tuyệt đối ko được để sập bẫy thêm lần nào nữa, hãy hỏi xem anh ta là ai dưới mật danh BLT đó!

Cả đội hồi hộp chờ đợi...BLT mang ý nghĩa gì, người này liệu mình có quen ko nhỉ? Có thể nào là 1 mật vụ của các đơn vị bạn ko? Em lại suy nghĩ bâng quơ...

- Anh ta trả lời lại rồi ạ...

Màn hình hiện ra một bức thư khác...

- BLT là viết tắt của 3 từ bằng lăng trắng...!

- Sao?

Tim em như thắt lại!

- Anh vừa nói gì vậy?

- Dạ, anh ta tự xưng mình là Bằng lăng trắng ạ!

KO thể nào....! Lẽ nào...người đó lại là...anh! Như thế đồng nghĩa với việc anh là...KO, ko đúng! Sao em có thể nghĩ về anh như thế! Em biết rõ anh là người thế nào mà! Nhưng...em ko thể phủ nhận rằng mình ko sợ...điều em nghĩ sẽ trở thành sự thật! Ko được, em phải tin anh! "Anh muốn bắt hết lũ người xấu để chúng ko còn làm hại được ai khác..." Em yêu chàng trai có ước mơ làm cảnh sát, 1 con người như thế ko thể nào làm chuyện có lỗi với xã hội được! Em tin anh!

- Hãy hỏi anh ta rằng có thể hẹn gặp ko?...

- Anh ta nói là ko được, như thế sợ bứt dây động rừng...và cũng rất nguy hiểm cho anh ta!

- Tôi hiểu rồi!

- Vẫn còn mơ hồ quá, chúng ta liệu có tin được người này ko?

- Hãy nói với anh ta là chúng ta đã rõ!

- Nhưng thưa sếp...

- Tôi tin anh ta, lần này chúng ta sẽ thành công!

Mọi người nhìn em đầy lo ngại...em cũng tự hỏi mình sao lại tin chắc như vậy! Trên đời này thiếu gì người có mật danh đó! Sao lại nghĩ đó là anh! Nhưng người biết rõ hoàn cảnh của em và cũng thích hoa bằng lăng chỉ có thể là anh thôi!

Em dừng xe trước cây bằng lăng cũ, dõi mắt nhìn lên căn gác đó! Em rất muốn gặp anh để giải tỏa bao khúc mắt trong lòng, rằng anh có phải là BLT ko, rằng anh có liên quan gì đến tổ chức đó...

Em nhìn lên trời, bầu trời chiều nay sao ảm đạm quá! 1 màu xám đục bao phủ lấy thành phố, ko có nắng hoàng hôn đặc trưng của những chiều cuối thu! Cây bằng lăng đang rơi rụng lá, ko còn thấy 1 bông hoa nào trên cành cả! Em nhặt 1 bông hoa còn ướt đẫm trên đất, thầm nghĩ...liệu bằng lăng có thể ra hoa màu trắng ko? Liệu tình yêu của chúng ta có thể kéo dài mãi mãi ko, liệu anh có thể nào ở bên em suốt đời ko?

Mân mê điện thoại trên tay, rồi ko hiểu sao vô tình em bắt gặp số máy cũ của anh...10 năm rồi em đã ko còn gọi vào số ấy nữa vì mấy lần em gọi đều có người tắt máy. Nhưng giờ em lại muốn gọi cho anh. Tittit...tt! Bíp! Lại tắt máy! Em cười thầm, đã biết trước vậy mà...Regggg...1 tin nhắn....từ số máy đó: "Tối nay hãy đến nhà trọ đêm qua gặp anh! Anh có chuyện cần nói với em!"

- Nhưng...khi nào hả anh?

- Khi nào em xong nhiệm vụ hẵng đến! Thôi nhé, chào cô bé!

Cái gì chứ! Dòng tin nhắn của anh làm em chợt nhớ lại những chuyện xảy ra lúc gần đây: ngày em nhận nhiệm vụ mới cũng là ngày em bắt gặp anh trên phố, rồi chuyện anh kể về bằng lăng trắng và người có biệt danh BLT, chuyện anh khuyên em rút khỏi chuyên án này, và giờ là dòng tin nhắn hẹn gặp của anh...Nghĩ lại rồi em chợt thấy bàng hoàng, thì ra em chẳng biết gì về anh cả! 14 năm qua anh ở đâu, làm gì...em hoàn toàn ko biết! Đêm nay là đêm ra quân của lực lượng khắp cả nước, là trận chiến cuối cùng nhằm tiêu diệt toàn bộ băng đảng đáng sợ này! Em được giao nhiệm vụ chỉ huy trận địa trong thành phố. Em sợ...liệu anh...anh sẽ có mặt trong trận chiến này chứ? Em chấp tay khấn nguyện mong điều đó đừng bao giờ xảy ra! Đừng để em mất anh thêm lần nào nữa!

Tòa nhà cao nhất thành phố, nơi đóng quân của các tập đoàn kinh tế lớn trong và ngoài nước...Được bao bọc dưới danh tính của 1 tổ chức kinh tế tầm cỡ nên thảo nào...suốt cả tháng trời biệt đội vẫn ko tìm ra manh mối về chúng! Chẳng ai ngờ chúng lại ngang nhiên hoạt động ngay trước mũi lực lượng cảnh sát như vậy! Nghe nói ông chủ tịch tập đoàn là 1 thanh niên trẻ vừa lên nắm quyền sau khi cả gia đình ông bố nuôi bị chết thảm trong 1 tai nạn máy bay ko rõ nguyên nhân. Nói cách khác, hắn ta cũng chính là ông trùm mới của tổ chức buôn vũ khí mà thành phố đang truy đuổi! Gần tòa nhà đó là 1 tòa nhà khác mới xây, địa thế rất thích hợp cho việc bắn tỉa. May nhất là toàn bộ khu phục kích nằm khá xa khu dân cư [là nơi đóng đô của các đại gia nên cấm thường dân qua lại] do vậy dù xảy ra đấu súng thì cũng chẳng gây thiệt hại lớn.

Đã 10 giờ đêm rồi, tin báo rằng khoảng 12 giờ ông trùm "con" sẽ xuất hiện, để mừng phi vụ thành công trong nước! Nếu lần này có thể bắt trọn ổ bọn chúng thì tốt biết mấy!

- Báo cáo, các đơn vị đã vào vị trí!

- Tốt lắm, cứ giữ nguyên vị trí, có hiệu lệnh mới hành động!

Em chợt thở dài...đêm nay cũng lạnh như đêm qua vậy, chỉ khác là em ko đứng ở gốc cây bằng lăng ấy mà chờ đợi anh...Đã 12 giờ rồi, tất cả đã sẵn sàng cho 1 trận đánh lớn.

Một chiếc xe Mezcedes từ từ xuất hiện rồi vòng vào khu vực đậu xe trước đại sảnh tòa nhà. Một toán mặc toàn vét đen nhanh chóng bước ra từ trong xe, sắp thành 2 hàng thẳng tắp, có khoảng 5, 6 tên. Một tên trong chúng vội mở cửa sau xe rồi kính cẩn cúi chào...Phải rồi, là thời khắc này đây, em hồi hộp nhờ xem bộ mặt của tên trùm "con" này, nghe nói tuy còn trẻ nhưng hắn mưu mẹo và tham vọng hơn ông bố nuôi của mình nhiều...Chính hắn cũng đã đưa em vào bẫy cách đây ko lâu và em đã phải trả một giá rất đắt bằng tính mạng của bao đồng đội! Hắn là ai? Sao lại có bản lĩnh như thế?

Từ trong xe, một người vận 1 bộ đồ đen bước ra, ko phải là áo vét mà là chiếc áo khoác đen to đùng...trông bụi vô cùng! Làm sao người này có thể là ông trùm được chứ! Rồi chợt hắn quay mặt về phía tòa nhà mới xây...tim em như muốn rơi rụng từng mảnh...câu hỏi đó...Hắn là ai? Giờ đây đã có lời giải!

"Anh muốn sau này mình sẽ làm cảnh bắt hết lũ người xấu để chúng ko còn làm hại được ai khác" Một cảm giác nhói đau trong em...khi nhìn thấy anh...đi cùng lũ người xấu ấy. Là anh....sao lại là anh! Ko thể nào...Em ko thể tin vào mắt mình nữa! Giờ đây em lại hoang mang tột độ...trong đầu hiện lên suy nghĩ: phải làm thế nào đây?

- Báo cáo, mục tiêu đã vào tầm ngắm...

- Đừng, ko được bắn!

- Jì ạ??? Nhưng đây là thời cơ thích hợp nhất, nếu bỏ lỡ sẽ ko có cơ hội thứ 2 đâu ạ!

- Tôi bảo ko được bắn, anh ko nghe rõ sao hả? Em vội quát rồi chộp lấy khẩu súng trên tay người đồng đội. Em ko biết mình đang làm gì nữa. Lần đầu tiên em để mình mất bình tĩnh khi đang làm nhiệm vụ. Liệu em nên làm thế nào cho tốt đây?

Em vội quay lại vị trí quan sát, tất cả đã vào trong, anh và bọn chúng. Nên làm gì đây? Tấn công hay chờ đợi? Tâm trí em rối bời, thật chẳng nghĩ được gì cả! Rồi cũng chính lúc đó, căn phòng tầng 35 bỗng nhiên vụt sáng...thu hút tất cả sự chú ý. Cửa sổ nhìn thẳng vào căn phòng được mở toang bởi 1 tên mặc đồ đen. Hắn quay đi để hiện ra đằng sau là 1 người đang ngồi trên chiếc ghế bành to, xung quanh có đến cả chục tên áo đen đang đứng cạnh. Ko thể nghe rõ bọn chúng đang nói gì nhưng trông bầu kkí vô cùng căng thẳng. Chuyện gì vậy? Dường như có gì đó ko ổn. Bỗng người ngồi trên chiếc ghế bành vụt đứng lên rồi nói gì đó. Tất cả bỗng thay đổi sắc mặt, trông ai cũng vô cùng giận dữ...Rồi chúng rút súng ra đồng loạt chĩa về phía người ấy.

ĐÙNG....ĐÙNG...ĐÙNG...ĐÙNGGGGGGG............

ĐÙNG....ĐÙNG...ĐÙNG...ĐÙNGGGGGGG............

Là bao nhiêu phát...10, 20, hay là 30?

"Anh xin lỗi, xin lỗi vì đã để em yêu anh!"

BÙMMMMMMMMMMM........

Cả tầng lầu đó đã phát nổ. Hàng loạt tia lửa bắn ra vụt sáng cả 1 góc trời. Là giây phút đó, cả đất trời như sụp đổ trước mắt em. Em đứng như tượng chỉ biết nhìn theo cột khói đang bốc cao lên bầu trời đêm. Em biết mình vừa mất đi 1 thứ rất quan trọng......là anh. Tim em vụn vỡ, rồi bỗng trở nên vô cảm, nỗi đau đó còn khủng khiếp hơn lúc biết anh ko giữ được lời hứa.

Cả đơn vị ồ ạt tiến vào tòa nhà. Chẳng ai bảo ai, họ cũng hiểu rõ nhiệm vụ của mình là truy tìm người sống sót. Còn em, chỉ một mục đích duy nhất: tìm thấy anh...còn sống! Đôi chân em...từ ko còn sức lực, bỗng trở nên nhanh nhẹn như có gì đó thúc giục...em chạy như bay vào tòa nhà để tìm anh.

Tất cả đã chết, ko 1 ai sống sót! - Lời của người lính làm em đứng lặng người. Em ko tin. Em vội lao vào biển lửa đó, em ko thể chấp nhận sự thật quá đau lòng như thế! Ko thể chấp nhận rằng anh đã chết!

- Đội trưởng, ko được đâu!

- Buông tôi ra, tôi phải vào trong...Đừng cản tôi, hãy để tôi đi!

- Đội trưởng hãy bình tĩnh lại đi, tất cả đã chết rồi ạ!

- Ko đúng, tôi ko tin! Hãy để tôi vào, tôi muốn nhìn thấy tận mắt...Anh hãy bỏ tôi ra, đây là lệnh!

Em giằng co quyết liệt với đồng đội. Khi biết ko thể lay chuyển được anh ta, em bắt đầu khóc và kêu gào thảm thiết. Em đã gọi tên anh rồi ngất lịm đi. "Anh ơi...."

"Chàng trai ấy đã nhờ tôi gửi cô mẩu giấy này vào sáng nay!"

"Tôi muốn trọ trong căn phòng đêm qua, có được ko?"

"Chìa khóa phòng của cô đây!"

Em bật công tắc đèn lên. Hơi ấm của anh vẫn còn lan tỏa đâu đây. Ngồi co ro trong góc phòng, đôi mắt em lại bắt đầu nhạt nhòa. Anh...có phải đã biết trước tất cả? Biết trước rằng anh sẽ ko thể đến gặp em? Biết trước rằng em và anh....phải đứng 2 đầu chiến tuyến? Biết trước rằng kết cục sẽ như thế này?

"Cô bé ạ, sáng nay, anh đã quyết định làm cho xong 2 việc. Đó có thể là quá nhiều cho anh nhưng thời gian của anh đã gần hết rồi! Anh mong là những gì anh làm sẽ ko vượt quá sức chịu đựng của em. Việc thứ nhất anh muốn làm là gửi mail đến sở cảnh sát, và kế đến là viết mẩu giấy này cho em. Mail anh vừa gửi xong, giờ đã đến lúc nói về chuyện của 2 chúng ta.

Lúc em đọc được mẩu giấy thì có lẽ anh đã đi đến 1 nơi rất xa và khó có thể trở về. Anh xin lỗi vì đã sắp đặt tất cả và biến em thành cô bé ngốc, nhưng anh làm thế vì ko muốn em dính vào cuộc chiến này. Trước khi nó là cuộc chiến của em, nó đã là cuộc chiến của riêng anh rồi.

Em có còn nhớ anh đã từng nói gì ko? Anh muốn làm cảnh sát để bắt hết lũ người xấu trên thế gian này...nhưng anh đã ko làm được! Ngày anh nói lời chia tay em cũng là ngày cha mẹ anh đã chết về tay chúng.

Anh đã vội vàng rời khỏi thành phố, rời bỏ em và gia nhập tổ chức của chúng...bọn chúng quá mạnh và anh đã tự chọn cách trả thù của riêng mình! Anh ko chỉ muốn giết chết tên trùm mà còn muốn tiêu diệt toàn bộ tổ chức đó. Rồi anh trở thành con nuôi của kẻ đã giết hại gia đình mình. Thật là trớ trêu phải ko em! Anh đau đớn khi phải gọi hắn là cha nhưng cũng vui mừng vì đã chiếm được lòng tin của hắn. Cuối cùng như em đã biết, anh đả dàn cảnh để cả giả đình hắn chết trong 1 vụ tai nạn máy bay và nhanh chóng lên đứng đầu tổ chức. Lúc đó anh biết thời cơ đã chín mùi, tất cả đều đã nằm trong kế hoạch.

Nhưng có 1 điều ko thể ngờ chính là em! Anh ko biết rằng em đã trở thành 1 sĩ quan cảnh sát và đang theo đuổi bọn chúng. Cuộc vây bắt lần đó trong ngôi nhà hoang...lúc nhận ra em trên màn hình camera, anh đã vô cùng sợ hãi rằng anh có lúc sẽ làm hại em. Thế nên lúc em hẹn gặp, anh đã bất chấp nguy hiểm để đến gặp em. Khi biết m ko muốn từ bỏ vụ này, anh đã tính đến kết cục này cho riêng mình! Có thể anh sẽ chết về tay chúng, nhưng bù lại...anh có thể giữ an toàn cho em.

Anh xin lỗi vì đã ko thể nào ở mãi bên em được, anh in lỗi vì đã vô tìn làm hại các đồng đội của em...Em đã nói đúng, ngoài xin lỗi ra, anh chẳng biết nói từ gì khác cả! Hãy sống hạnh phúc em nhé, đừng nghĩ về anh nữa và cũng đừng đứng dưới cây bằng lăng để mà chờ đợi anh...anh ko muốn làm em đau khổ 1 đời đâu! Câu chuyện về chàng trai yêu hoa bằng lăng em hãy chôn chặt cùng với sự ra đi của anh, em nhé! Vĩnh biết em, cô bé của anh!"

Đồ tồi, đồ xấu xa...bộ anh ko biết rằng chỉ khi bằng lăng ra hoa trắng thì em mới thôi ko còn yêu anh ư? Em sẽ ko tha thứ cho anh, ko bao giờ! Nhưng bây giờ...em lại nhớ anh rất nhiều!

- Tôi ko hiểu sao cô lại làm như vậy, nhưng tôi tôn trọng quyết định của cô. Vị trí đó vẫn là của cô, nếu cô chịu quay về. Dù sao trong trận chiến vừa qua, người có công đầu vẫn là cô.

- Cảm ơn sếp, nhưng tôi sẽ ko thay đổi ý định đâu ạ.

..............

- Được rồi, nếu con muốn thì hãy đi du lịch một thời gian đi, dù sao ở lại đây con cũng như người mát hồn thôi, hãy đi cho khuây khỏa.

Em đến chào anh lần cuối, em đã quyết định sẽ rời xa nơi này, rời xa anh mãi mãi! Em ko biết bỏ đi như thế có đúng hay ko nhưng ở lại nơi mà đâu đâu cũng có kỉ niệm về anh thì em ko làm được. Anh ơi, em vẫn còn yêu anh nhiều lắm. Có lẽ phải mất 14 năm nữa để em có thể hoàn toàn quên anh! Lúc đó em mới đủ dũng khi trở về và ko đau lòng mỗi khi đạp xe qua con phố nơi anh từng ở.

Đường ra sân bay chiều nay lai có mưa bay, buồn quá! Ngồi trong xe do anh bạn đồng nghiệp chở, ngắm từng giọt mưa hất vào cửa kiếng xe làm những kỉ niệm ngày xa xưa lại ùa về! "Em có biết hoa bằng lăng ko thể màu trắng ko?...cũng như anh...ko thể ngừng yêu em được!" "hãy để cho câu chuyện về chàng trai yêu hoa bằng lăng kết thúc ở dây em nhé!" . Em khẽ cười, thầm nhận ra tình yêu của chúng ta đẹp qúa, nhưng lại buồn quá phải ko anh? Những chuyện tình đẹp bao giờ cũng có kết cục thật buồn, giờ em mới thấm thía câu nói ấy! Dòng suy nghĩ trong em lúc này lại miên man hướng về anh, hết cười rồi lại khóc...

- Alô!

- Tôi nghĩ là cô cần biết chuyện này. [Tiếng 1 người ở cơ quan gọi đến]

- Có gì à?

- Đã có kết quả giám định chính thức...tổng cộng có 30 người đã chết nhưng...

- Nhưng sao...? Anh nói tiếp đi! [Em ko biết mình đang mong chờ điều gì nữa]

- ...nhưng...ko ai trong số họ bị trúng đạn cả!

- Anh...đang nói gì vậy? Sao lại có thể như thế...

- Còn 1 chi tiết nữa, chúng tôi tìm được chiếc áo khoác dính đầy máu vắt trên cành cây ngay dưới cửa sổ căn phòng...ko hiểu sao nó lại ở đó...Chúng tôi đang nghi ngờ rằng...

- ....người đó vẫn còn sống! [Em buột miệng chen vào]

- Vâng ạ! Rất có khả năng đó, vì khi đó cửa sổ căn phòng mở toang, tiếng súng nổ gần như cùng lúc với tiếng nổ tòa lầu...có lẽ đám cháy đã che chắn và giúp anh ta thoát chết trong gang tấc...

- Tôi hiểu rồi! Em quay đầu nhìn ra cửa xe, một nụ cười nở nhẹ trên môi...

1 NĂM SAU

- Xin lỗi anh, vì mẹ tôi ko biết tôi đã có người yêu nên mới bày trò may mối tôi với anh. Cho nên cuộc hẹn hôm nay, coi như anh được 1 phiếu ăn miễn phí nhé!

Ko để người đàn ông ngồi đối diện nói được lời nào, em vội đứng lên chào rồi nhanh chóng bỏ ra khỏi nhà hàng, ko quên khẽ chào mẹ đang ngồi cắn răng tức tối ở bàn kế bên. Thế nào khi về 2 mẹ con cũng có chuyện để nói đây!

- Mày tính làm sao đó thì làm, tao hết cách với mày rồi... Ai đời con gái hơn 30 rồi mà còn chưa chịu lấy chồng là sao hả con? Mày định làm bà cô già hay sao?....

- Mẹ bớt giận đi, con chẳng phải đã nói nhiều lần rồi sao: con sẽ chỉ kết hôn với người yêu hao bằng lăng thôi mẹ ạ!

- Mày đang nói nhảm gì vậy? Thiệt tình! Nói thế thì chừng nào mày kết hôn hả? Chừng nào ...hay là đợi tới già luôn hả con?

Em khẽ cười choàng vai mẹ: "Thì chừng nào người đó chịu xuất hiện và đến cầu hôn chứ ạ!"

- Mày...trời ơi! Sao tôi lại có đứa con gái điên khùng như nó thế này!

- HIIIIII!!!!!!

The end.

PHI LỄ

Truyện dài của Minh Đức Hoài Trinh

Những suy tư của VĂN

Vô nghĩa. Ngạt thở. Sống để làm gì và sống cho ai đây ? Tại sao tôi lại là tôi ? Trong đám nhân loại lúc nhúc này tại sao lại có cái thằng tôi chen vào ? Cái thằng tôi tầm thường, không danh vọng, không đặc biệt, không đứng vào trang bìa trên các báo trong nước và ngoài nước. Những đứa kia, chúng nó hơn gì tôi ? Hình thức, nội dung, học vấn, tài cán, chúng nó khác tôi ở chỗ nào ? Có phải ở cái tài nịnh bợ, lừa gạt, phản bội nhanh chóng của chúng chăng ? Làm sao tôi có thể hành động như chúng được ?

Ngày xưa bố mẹ tôi vẫn gào vào tai cái chữ tín, bảo có mất gì thì mất nhưng phải giữ chữ tín, liệu các bậc thánh hiền có thấy cần phải xét lại tất cả những lý thuyết của họ chăng ?

Một vài người quen đã nghiêm khắc lên án rằng tôi mang chứng yếm thế chỉ vì có một cuộc sống quá dễ dãi. Trong khi nước nhà trải qua bao nhiêu biến cố tang tóc mà gia đình tôi vẫn trót lọt, không tù đày, không thương tích, không mất mát của cải. Tôi lại được may mắn ra du học ở nước ngoài rồi trở về lập gia đình, xây dựng sự nghiệp. Nhưng nói làm gì đến hai cái chữ to lớn ấy cho thêm xấu hổ, sự nghiệp đây chỉ là cái chức luật sư bé nhỏ không tham vọng, không hy vọng, chẳng ai tìm đến mà cũng chẳng tìm đến ai. Mà tìm làm gì mới được chứ ?

Các bạn bè ganh với tôi vì tôi có bà vợ đẹp, ai cũng khen đẹp, nhưng người ta có biết rằng sự bắt buộc phải chịu đựng nhau suốt ngày đêm, thì cái đẹp sẽ trở nên ngấy như bát nước béo của anh hàng phở không lành nghề. Thu, vợ tôi, lại không được mười hai bà mụ dạy cho cái thiên chức làm mẹ, chúng tôi vô dụng cho tổ quốc nên không cung cấp nổi một tên binh nhì.

Đứa con là hàng rào kẽm gai, là một sư đoàn để bảo vệ cho cái tiền đồn hạnh phúc. Thiếu cái sư đoàn ấy thì có là Tây Thi cũng phải tàn theo thời gian. Mà đẹp là thế nào, đẹp ở thể xác thì hệt như cái nhan sắc của bông hoa đu đủ đực không ban trái ngọt cho nhân loại mà chỉ làm mệt mỏi cho thân cây, như thế chưa thể gọi là đẹp.

Tôi không trách Thu, mà chỉ trách cái xã hội ngột ngạt giả trá, cần có một sự đạp đổ, một sự giày xéo lên tất cả những nếp cũ, gọi là nếp cũ đâu có đúng, phải gọi là một cái xã hội hẩu lốn. Âu chẳng ra Âu mà Á thì ôi thôi, phải vào tận trong các hang chuột, thâm sơn cùng cốc may ra...

1

Tiền bạc đã ngự trị vào lòng người và đã đạp đổ ba ngôi quân, sư, phụ từ thuở nào. Một thứ xã hội gượng ép, trái với ý muốn của thiên nhiên.

Hay tại tôi là đứa con của giao thời, ngày bé ông nội tôi bắt mài mực đến mỏi tay cho ông chép kinh, ngồi nghe giảng đạo lý đến gục lăn xuống sàn nhà. Roi quất vào mông có lằn ngang lằn dọc, mẹ tôi xuýt xoa mỗi khi mang đi tắm mà không dám than thở, vì ai cũng muốn cho thằng bé sau này "ra gì"... Mà thằng bé chỉ muốn chạy đi rong chơi với lũ bạn cùng tuổi. Đỗ xong Tú Tài cha tôi lại bắt sang Pháp du học cho thằng bé khỏi đi vào chiến khu.

Những kỷ niệm của tuổi trẻ chồng chất lên nhau mà chẳng có kỷ niệm nào giống nhau... Những cánh đồng mênh mông của Hà Nam, Chợ Đại mà mỗi lần đi qua nếu phải chạy bom thì chẳng biết trốn vào đâu. Nơi nào cũng lộ thiên và lão phi công ác nghiệt, thiếu kinh nghiệm ngồi trên cao với cái ống viễn kính có thể nhìn thấy rất rõ. Độ ấy đã làm gì có hỏa tiễn "Sam" để phòng ngự... Để rồi sau đó cái thằng con trai căm thù giặc Pháp đã khăn gói sang Pháp mà ăn học, mà tìm đường mở mang trí thức, tầm hiểu biết... Vườn Trianon vào mùa sang thu lá đỏ, lá vàng, lá nâu, chen chúc nhau tô màu lên không gian, cặp tay cô gái da trắng dẫm lên lá khô xào xạc, nghe cô nói lời yêu đương vào tai bằng thổ ngữ của nước thù...

Mâu thuẫn, sách Nghi Lễ chép rằng có Thất Xuất, tức là bảy lý do để ly dị vợ, mà cái lý do đầu tiên được nêu lên là không có con. Thời buổi này, không con thì vợ chồng ăn xong đưa nhau đến sắp hàng tại phòng mạch mấy ông bác sĩ chuyên khoa đàn bà để đóng tiền cho các ông xài và nghe các ông nói dóc.

Tôi học xong trở về cưới vợ vì trót bị những bài học cũ kỹ của ông nội đã ấn nhét vào đầu. Không dám lấy vợ ngoại quốc sợ bất hiếu, sợ các bà không biết hương khói, sợ phải hầu cà phê tận giường cho bà mỗi sáng, bạn bè dọa như thế. Chúng nó bảo nhau rằng các cô ấy khi bắt được chồng rồi là đổi ngay chiến thuật, không cần phải ngoan nữa, đã có pháp luật bảo vệ cho họ.

Mẹ tôi vui mừng lo đi kén cho được của báu trên trần gian, con trai nhờ đức mẹ, mà cái đức của mẹ tôi chỉ đến thế. Tình yêu chết sau vài năm sống chung, khi hai người không còn gì để kể với nhau nữa, bông hoa đu đủ đực không biết sinh ra trái và sự sống bên nhau đã trở thành một thứ hình phạt có trộn đường. Cả hai đều trở nên lì lợm với nhau. Thu trở thành một cái máy nước đá, cái máy đông lạnh.

Nếu có trời nhỉ, nhưng làm gì có trời, đấy cũng chỉ là sản phẩm của sự tưởng tượng, một số người đã khôn ngoan đặt ra để dọa một số người khác, đứa nào yếu bóng vía thì đầu hàng.

2

Sao hôm nay tôi điên cuồng thế này ? Nói ra cho ai nghe mà vẫn cứ nói, nhưng thỉnh thoảng con người cũng nên đi nghỉ hè ở nhà thương điên một vài hôm để xả hơi. Vào đấy ta có thể làm bất cứ mọi hành động, nói bất cứ lời lẽ nào, chửi bới van xin, chẳng sợ ai lập biên bản.

Chiến tranh, chiến tranh bao giờ chấm dứt ? Câu hỏi đến là ngu xuẩn. Phải hỏi đến bao giờ loài người quen thuộc với bom súng, với mìn, với lựu đạn, rốc kết... Nhưng đấy là cái thứ loài người ở xứ nào kia chứ xứ Việt Nam này thì quen thuộc lắm rồi. Sinh mạng con người Việt Nam còn kém thua con gà con vịt. Gà vịt chết thì được người ta cho vào nồi nấu, cho vào miệng ăn một cách ngon lành không gớm ghiếc, không bị nôn oẹ. Còn con người thì chẳng ai thèm đến. Tôi nhớ cái hồi tết Mậu Thân ở Huế, các bạn tôi kể lại vì heo ăn thịt người, báo hại làm cho mấy hàng bún bò giò heo bị ế vì người hết muốn ăn. Tết Mậu Thân Đà Lạt bị tấn công, tôi về Sài Gòn.

Nghĩ mà xấu hổ, làm trai thời loạn mà không cầm súng ra trận, nhưng trận nào, đứng bên nào khi biết rằng người thù của tôi [sao lại thù ?] không hề quen biết tôi, không hề gặp mặt tôi và nghe nhắc đến tên tôi. Sao lại bắt chúng tôi phải giết nhau, bảo rằng nếu tôi không bắn họ thì họ sẽ bắn tôi ư, ngụy thuyết ! Các anh ơi đừng tin những lời tuyên truyền nhảm nhí của chúng nó ! Nếu để cho mỗi thằng chúng ta ra nói chuyện với nhau, thì chúng ta sẽ mỉm cười làm quen với nhau, sẽ hỏi thăm quê quán của nhau. Anh từ miền nào tới, tôi từ đâu ra đi. Chúng ta sẽ hỏi thăm tin tức gia đình xem ai còn ai mất, sẽ đưa nhau đi thăm những nơi đồng ruộng đã bị bom mìn làm rách nát, những hầm hố cá nhân lổm ngổm. Chúng ta sẽ thở dài, sẽ khóc, thương cho những anh em đã chết, chúng ta sẽ đi viếng những ngôi nghĩa trang chiến sĩ. Nhìn những cành cây khô cằn lá non lá già đều cong queo mụn nhọt vì hơi bom, hơi thuốc súng. Người trai thời loạn có quyền khóc quê hương đổ vỡ.

Nhưng ai để cho chúng tôi gặp nhau, cho chúng tôi thương nhau, họ sợ mất chỗ ngồi cao quý của mình nếu chúng tôi thương nhau. Họ bắt chúng tôi đóng thuế bằng sự căm thù, không đóng, làm gì nào ?

Trong sách binh thư của Tôn Tử đã nói rằng :"đánh giặc giỏi là bắt đối phương khuất phục mà không phải đánh". Clausewiz cũng nói rằng :"Vị tướng giỏi không muốn đánh giặc mà chỉ muốn đi vào thành một cách nhẹ nhàng". Chứ cái thứ sẵn người bắt đi chết đó thì ai làm không được. Nhưng nói chuyện binh thư với mấy ông nội thời buổi này thì cũng như về nói với cái cột nhà, cái đầu gối, nói cho nôm na hơn nữa...

Những suy tư của THU :

3

Tôi lại vừa đi khám bác sĩ, ông này nổi tiếng nhất Sài Gòn, đã từng đi nghiên cứu nhiều nơi, chữa cho hằng vạn bà vợ bị bạc đãi vì không có con. Một điểm hy vọng mới, một ánh nắng chiếu vào ngục thất. Ông bác sĩ bảo rằng tôi không có một triệu chứng gì bất thường cả, tôi vẫn có thể sinh đẻ như tất cả mọi người đàn bà khác. Có thể là cả Văn cũng không có lỗi, nhưng tại hai chúng tôi không phải làm ra để cho nhau. Ngày xưa người ta đi cưới vợ bé cho chồng, nhưng đó là vì người đàn bà quá yêu chồng, lo đến sự nối giòng, thời buổi bây giờ không có con thì thôi chứ hơi sức đâu mà đi chuốc nợ.

Tôi chợt nhớ đến câu chuyện ông vua không có con của xứ ta, mà người miền Trung vẫn thầm thì với nhau. Cả một đường lối chính trị ! Thế mới biết người đàn bà đã đóng một vai quan trọng bí mật hay công khai trong lịch sử mà không ai biết.

"Nếu ngài không có kẻ nối dõi thì tôi sẽ bỏ ngài vào sọt rác, tìm người khác lên thay". May quá trong đám cung tần có những cô thông minh và bạo dạn đã giải quyết hộ cho ngài một cách êm đẹp, ngài chỉ việc công bố lên, ký tên vào tác phẩm của người khác. Chắc ông vua nghĩ đến Tần Thủy Hoàng nên cũng chẳng lấy gì làm buồn.

Bác sĩ bảo tôi có thể đẻ nếu gặp một người đàn ông khác... ý nghĩ làm tôi ngượng ngùng, trót bị ràng buộc trong cái vòng luân lý lễ giáo cổ lỗ ! Tôi không dám nói thẳng với Văn, cũng không dám nài chồng tôi đi khám bác sĩ cho anh ấy biết rằng lỗi không ở nơi tôi. Ngày mới lấy nhau Văn còn chịu khó nhưng sau đấy Văn quy tội cho tôi, và trở nên gắt gỏng, hay nói những lời làm tổn thương đến tự ái của tôi.

Từ đó tôi im lặng, chúng tôi sống bên nhau như hai kẻ du mục khác bộ lạc, khác thổ ngữ nhưng cùng đi trên một con đường mòn của sa mạc bao la. Con đường bé nhỏ chật hẹp bắt buộc phải nhường lối cho nhau một vài khi, nhưng chẳng có gì để nói với nhau. Cuộc sống lầm lũi, tôi thương hại cho tôi và thương hại cả cho Văn.

Bức tranh hạnh phúc của tôi là như thế đó, nhưng người ngoài mỗi khi nhìn chúng tôi đi ra đường ai cũng khen là đẹp đôi, "nhìn mà mơ". Mỉa mai hơn nữa là có những cái đám cưới cứ nằng nặc mời cho được hai chúng tôi đi dự, đi bưng trầu rượu để lấy hên.

Làm sao nói cho họ biết thế nào là hên. Có phải tại láng giềng không nghe chúng tôi cãi nhau lớn tiếng, thế là hên chăng ? Hạnh phúc chỉ cần có thế thôi chăng ? Chúng tôi thuận hoà thật nhưng chỉ vì không buồn cãi nhau, không thèm trái ý nhau, xem đối phương như một con số không, một đám sương xám, dày đặc. Vợ chồng mà còn cãi nhau, còn giận hờn để xin lỗi để tha thứ là còn đáng cho người đời nói đến. Hai chúng tôi như hai thế giới, nhưng nói mãi đến chúng tôi làm gì. Cái yếu tố giúp tôi đủ can đảm sống là Sung, người em chồng lý tưởng, người bạn đời lý tưởng. Cô nào sau này được làm vợ, làm mẹ của những đứa con của Sung thì

4

cô ấy có thể tự hào là chín kiếp trước có tu hành, hay là mả nhà nó chôn đúng hàm rồng. Tại sao tôi lại cứ phải trốn vào sau lưng Sung nhỉ, tôi chỉ xem Sung như là em trai của tôi. Sung kém tôi vài tuổi, và tôi là chị dâu.

Người chị dâu đối với em chồng chẳng được quyền thân mật như chị ruột, nếu không còn cha mẹ chồng mà em còn nhỏ thì phải đóng cả vai mẹ, lễ giáo bảo thế. Thật là gay cấn, bàn tay của người chị dâu với chú em chồng không được ấp ủ nhau lâu hơn cái bắt tay của tây phương.

Ngày chúng tôi mới lấy nhau, Sung hay tránh đi riêng cho chúng tôi nói chuyện, trông dáng điệu của chú bé thật thảm thương, có khi tôi hối hận như chính tôi đã đến chia rẽ hai anh em nhà này. Tôi hay đùa mở bản nhạc Trầu Cau hát ghẹo Sung..."Ôi ta buồn ta đi lang thang cũng vì ai, ôi ta buồn ta đi xi nê cũng vì ai"...

Có phải đó là cái tiền tấu khúc cho một bản nhạc nào chưa thành hình chăng. Theo với ngày tháng, tình của vợ chồng tôi cũng trở nên tẻ nhạt, nghe nhè nhè như cái đĩa hát cũ, chỉ muốn đập vỡ cho bớt cáu. Văn trở nên gay gắt âm thầm, đi làm về thì đóng cửa giam mình vào phòng riêng để đọc hồ sơ, xem nhà mình như cái quán trọ, xem vợ như chiếc áo cũ, quá tầm thường không thèm ngó ngàng đến.

May mà có Sung, chú em chồng bắt đầu bớt lảng tránh, chịu ngồi nói chuyện, con gấu chịu cho người thợ săn đến gần. Con chồn và chú bé hoàng tử của Saint Exupéry, nhưng ai là chồn, ai là chú bé hoàng tử ? Thôi để tôi là con chồn cho, dẫu sao Sung cũng là kẻ mới bước vào cửa đời có một chân. Chưa lập gia đình tức là chưa bị những sự dằn vặt giày xéo tâm tư, chưa bị những câu hỏi đặt ra để tự hành hạ ban đêm. Ban đêm là quãng thời gian quý hóa và ngắn ngủi mà thiên nhiên đã tặng riêng cho muôn loài, ngay cả những kẻ nô lệ, đêm xuống cũng được yên ngủ, hoặc suy tư, hoặc ước mơ. Người có gia đình đã bị gia đình cướp mất...

Có trời làm chứng, hai chị em tôi tuy rất quý nhau, thường pha cà phê đêm uống để ngồi nói dóc đến khuya, nhưng không bao giờ có một cử chỉ hoặc một thoáng ý nghĩ nào để loài người có thể lên án cho là phi lễ. Tôi ghét cái chữ ấy lạ lùng, nhưng tại Sung hay dùng nên cũng đâm quen tai.

Sung bảo ở Hồng Kông, mỗi khi các chàng trai có một cử chỉ nào với cô gái để các cô kêu lên hai tiếng phi lễ là cảnh sát đến ngay. Sung kể cho tôi nghe những sự nghịch ngợm phi lễ giữa học trò với giáo sư, cũng như những cái nhìn phi lễ giữa giáo sư với học trò...

Chúng tôi thảo luận về tình yêu, về hôn nhân, về gia đình, nói đến cả người vợ tương lai của Sung. Cô ấy phải thế nào ?

5

- Sung có thích vợ đẹp không ?

- Có chứ, ai mà chẳng thích ?

- Đẹp cỡ nào ?

Sung nhìn tôi rồi cắn môi không nói, tôi nghe như có một luồng điện đang chạy qua thân thể, nhưng sợ phi lễ nên chúng tôi lại tiếp tục nói chuyện. Lạy trời cho tôi đừng có chủ quan.

- Ngoài cái điều kiện nhan sắc ra, Sung còn đòi thêm những điều kiện gì nữa nào, Sung nói để chị đi kiếm cho.

Mỗi lần xưng chị tôi nghe hơi ngượng ngùng, nhưng luân lý bắt thế, biết sao !

- Đẹp rồi còn phải dễ thương, phải thông minh, không được nhõng nhẽo, phải kính trọng sự suy tư của thằng chồng dầu cho sự suy tư đó không mang lại lợi ích gì.

- Sao đòi nhiều thế ?

- Chưa hết, còn phải độc đáo, phải có một công việc gì để say mê ngoài việc nhà hằng ngày ra, nếu không thì nhàn cư, mà nhàn cư thì rất có thể đưa đến sự vi bất thiện.

Nói đến đây tôi hơi cảm thấy nhột nhạt, chỉ muốn hỏi thế có phải Sung chê trách tôi đó chăng, nhưng lại không dám.

- Sung bảo độc đáo là phải thế nào kia ?

- Là không giống mọi người, nếu không thì nhàm chết.

- Nhưng Sung đòi hỏi nhiều thế thì Sung trả lại cho người ta những gì nào ? Chứ chị đưa những điều kiện từ nãy đến giờ của Sung đề ra, chắc Sung sẽ bị ế mất.

- Em sẽ xem vợ em như cô em gái, tha thứ trước khi lầm lỗi và hai người sẽ ký giấy cam kết tuyệt đối tôn trọng tự do của nhau, không ỷ lại vào cái giấy giá thú đó.

Hoài của, giá tôi có em gái, tôi sẽ gả cho Sung. Nói lên với Sung câu ấy nhưng rồi tôi cảm thấy ngượng, hình như Sung biết tôi nói dối. Quả thật tôi đã nói dối, tôi cầu mong cho Sung không bao giờ gặp con người đàn bà ấy, để hai chị em tôi mãi mãi được đậm đà bên nhau. Để mỗi khi Sung có dịp đi đâu thì lúc về có mỗi mình tôi nhận quà.

Tất cả mọi sự mua sắm Sung đều giao cho tôi, chờ hỏi ý kiến tôi, ngay cả quần áo mặc trong cũng do tay tôi chọn. Người đàn bà nào chen vào đây để chia rẽ chị em tôi sẽ bị quỷ thần bắt tội thì chịu lấy.

Nhưng thế này có gọi là ích kỷ không, Sung cần có một mái gia đình, có vợ, có con để ấp ủ, để thương yêu... Tôi nhắm mắt, không muốn nghĩ thêm, sợ... mà cũng không biết sợ gì.

6

Những suy tư của MAI :

Sáng tác kém sút, tranh bán cũng không bằng năm ngoái, có phải vì sự cạnh tranh, vì số nghệ sĩ mỗi năm một tăng lên hay tại con người thiếu cảm hứng, thiếu đề tài, còn mấy bức tranh mà vẽ mãi không xong. Làm người yêu của nghệ thuật không phải dễ, nhất là khi trót sinh vào làm dân Việt Nam, một xứ nhỏ bé mà chở trên lưng không biết bao nhiêu là tang tóc, lại còn mang nặng thành kiến. Chiến tranh giày xéo không cho ngủ, không cho ăn.

Nếu có ai nghịch mang tất cả xác chết từ hai mươi năm nay ra trải lên khắp đất đai từ Ải Nam Quan tới mũi Cà Mâu cũng chưa chắc đã đủ chỗ.

Sóng gió tạm qua, phải trở về làm việc chứ. Đến một tuổi nào đó, người đàn bà không được quyền ngập ngừng, mà phải dứt khoát giữa hai lối đi. Hoặc là lối đi quanh co gồ ghề, đi một mình, hay là một lối đi nhàn nhã hơn, tuy không hẳn đã hoàn toàn vô ưu tư.

Tôi còn phân vân, có nên khuất phục xã hội để được mang tiếng hiền và ngoan, lệ thuộc vào một người đàn ông, biến mình thành cái máy để hòa nhịp với người ta, một thứ phụ tùng xe hơi. Đền bù lại mỗi tháng khỏi thắc mắc về vấn đề tiền nhà tiền điện tiền nước. Đêm hôm ốm đau có người đi gọi bác sĩ...

Không chịu thế thì phải làm việc nhiều hơn, nhiều hơn nữa, hoặc là bớt tất cả mọi sự xa hoa...

Nhưng tôi đâu có đến nỗi lười, tôi đang sửa soạn một cuộc triển lãm với đề tài là "Những thanh kiếm lịch sử".

Tại sao lại chọn cái tên ấy và cái đề tài ấy ? Có phải tại sinh ra quá muộn màng, cái gì cũng đã có kẻ làm rồi, nghĩ rồi, nói rồi ? Người đến sau chỉ là nhai lại bã cũ, làm sao trong cái bã cũ ấy mà tìm được một chút âm hưởng thừa bỏ quên. Ở Âu Châu có những họa sĩ đã tìm máy móc để cho kịp thời đại, vẽ tranh bằng cái máy sơn xe. Chắc rồi họ sẽ thành công, cũng như cái anh chàng nghệ sĩ già ở Thụy Sĩ, suốt đời đi nhặt áo cũ, len cũ, về rút ra chải chuốt lại, dán lên khung, tạo thành một loại tranh huyễn hoặc của tầm mắt người khi lên cơn loạn hoặc cơn sốt. Rồi cũng sẽ thành công, cũng sẽ có người tìm đến xin mua, xin chưng bày.

Khi con người đã trèo lên mặt trăng và cắm vào một ngọn cờ chủ nhân ông rồi thì ai cũng có quyền nuôi hy vọng, nhất là nghệ sĩ.

7

Những cái tên kiếm như Long Tuyền, Trúc Lâu, Mạc Gia, Can Tương, Bàn Dĩnh, Ngư Trường v.v..., mỗi thanh kiếm đều có mang một tâm sự u uất mà chưa được cởi mở cho đúng tầm quan trọng, chưa ai đưa lên thành mầu sắc, liệu tôi có đủ tài không ?

Sự cách biệt giữa các dân tộc khác với dân tộc Việt Nam là ở chỗ ấy. Ngoài cái ngôn ngữ phải bỏ cả chục năm ra để học mà làm phương tiện giao dịch, con người còn phải tranh đấu với đủ mọi thứ. Dân tộc Việt Nam sinh ra để trả những tội lỗi của các dân tộc khác làm nên chăng ? Cũng như trong mỗi gia đình có đứa con thông minh, có đứa con đần độn, tật nguyền. Đã thế lại còn thêm sự chia rẽ nhau, không bao giờ một người Việt Nam chịu công nhận người đồng bào của mình xuất sắc hơn mình.

Cuộc triển lãm của tôi rồi chưa chắc đã mang lại kết quả gì nhưng kệ chứ, đã vạch chương trình ra thì làm. Có những nghệ sĩ suốt đời không bày một tấm tranh, không in một quyển sách. Nhưng hãy tự an ủi rằng sự nổi tiếng cấp kỳ lắm khi không phải là thực tài mà là do sự sa sút của người chung quanh, của thời đại...

Mùi kiến cánh bồng bế nhau đi trốn nước lụt thoảng đâu đây, nghệ sĩ và kiến chắc phải có liên hệ với nhau, muốn thành công phải bắt chước cái đức tính kiên nhẫn của lũ kiến. Cái xã hội kiến đặc biệt trong vấn đề yêu đương để bao vệ giống nòi. Lũ kiến đực chỉ có làm mỗi một việc đó. Loài người thì sao ? Đang tiến đến chỗ ấy hay đã từ chỗ ấy vượt qua ? Hoạt động chính trị, bị vào tù, quá khứ tối om như cái hang đá không thắp đèn, tương lai sẽ ra sao ? Muốn làm chính trị phải học thuộc lòng tác phẩm của Machiaveli hoặc cái đường lối bá đạo của Vệ Ưởng lúc đưa ra trình bày với Tần Hiến Công.

Không theo được những bậc thầy ấy thì nên về chăn bò còn sung sướng hơn, nhưng cái gì qua là qua rồi, những sự tù đày tra tấn ! May mà trời tặng cho con người cái khả năng quên !

Mấy con kiến thế mà khôn, chúng nó biết tin bão lụt trước cả những nhà thiên văn có nhiều dụng cụ tối tân. Tại sao các nhà thiên văn không nuôi ngay lấy mỗi ông một cái ổ kiến, có phải khoẻ không ? Tội gì mà vất vả, hay là để chứng tỏ rằng ta hơn lũ kiến ở mấy cái dụng cụ nặng nề. Miền Trung lại bị lụt, năm nào cũng bị lụt, tội nghiệp dân miền Trung không bao giờ được bỏ quên, mỗi khi có thiên tai. Có người giải thích rằng đất miền Trung là đất thiêng mà người miền Trung đã phản bội nên mới bị trời hành như thế. Sự phản bội ấy, theo lời giải thích của người nói, là sự a dua xu thời cái thời dân miền Trung đã đứng lên đạp đổ các đền đài, nơi thờ tự lăng miếu. Nhưng có cuộc cách mạng nào mà chẳng có những sự đổ vỡ như thế

8

? Nếu quả thật có các đấng thiêng liêng, có Thượng Đế, thì sao không trừng phạt những kẻ đứng lên hô hào, xúi dục, hưởng thụ, còn dân miền Trung thì lại phải cong lưng ra gánh vác. Vô lý, tôi không tin đâu.

Nên phạt tội ai ? Ông quan tòa ký bản án hay tên đao phủ cầm dao chặt đầu ? Người chế tạo khí giới hay người xử dụng khí giới ?

Ông bạn nói với tôi cái ý kiến ấy là cháu của một vị Tổng Trưởng ở bên kia Bến Hải, một kẻ nổi danh là duy vật, là không tin tưởng gì về những thần thuyết, thế mới là hay. Nhưng theo ý tôi thì người miền Trung không phản bội mà lại là bị lừa. Tưởng thay đổi một chính thể để đi đến một chính thể khác cho con người được no đủ hơn, rốt cuộc cũng chỉ là một sự "mầy hãy tránh chỗ cho tao ngồi vào". Có thế thôi chăng ?

Các bạn đề nghị hùn tranh mở một cuộc triển lãm giúp miền Trung, chưa chắc gì đã thu được bao nhiêu nhưng không phải vì thế mà có quyền nằm nhà. Cái khó khăn khi nhận trọng trách làm người là phải biết cưu mang đồng loại và ngay cả khác loại. Chỉ mỗi một điểm ấy là cho phép con người được kiêu hãnh, nếu không làm trọn thì chẳng còn gì nữa.

Tôi chọn hai bức tranh Trúc Lâu và Long Tuyền để đóng góp vào buổi triển lãm, không bày lần này thì bày lần khác cũng vậy. May ra bán được còn có cái cảm giác giúp ích cho quê hương, dầu sự ích lợi rất bé nhỏ.

Người Việt Nam còn phải lo ăn mặc trước đã, nói gì đến chuyện bỏ tiền ra mua tranh. Ngoài các quan lớn dư dả tiền và có cái mặc cảm giàu quá, vì họ tự biết mình, biết cái gia tài đó ở đâu ra... các quan mới dám bỏ ra tí tiền mua tranh, nhưng tuy được treo lên tường, trang hoàng cho ngôi nhà một anh trọc phú thì cũng chẳng hân hạnh gì cho bức tranh... Tuy nhiên nghệ sĩ cũng phải ăn và cũng phải sống như tất cả mọi người, không kể cái sự xét đoán nông cạn của người đời, sự dư dã là biểu hiệu của sự thành công... chưa chắc.

Một vài người bạn hỏi sao Trúc Lâu là hình ảnh của sự phản bội lại không mang mầu vàng ? Vô lý, mầu vàng không thể nào bị hàm oan mãi thế được, đấy là do các ông bà Âu tây đặt ra một cách hàm hồ. Chưa nói đến cái định nghĩa của mầu vàng trong cổ thư Trung Hoa : mầu vàng là chính sắc, mầu của đất đai, của trời đất, mầu của áo bào, áo lễ, áo mặc bên trên. Không ai đi may quần mầu vàng, trừ những sự điên cuồng đảo loạn. Mầu phản bội phải là một thứ mầu sắc lẫn lộn, pha trộn.

9

Long Tuyền theo sách Tấn Thư là một thanh gươm quý, chôn xuống đất mà khí xông đến sao tinh đẩu. Không chắc rằng người đời có thể nhìn nhận qua bức tranh, đâu là khí của bảo kiếm, và đâu là chòm sao tinh đẩu.

Có hề chi, Thượng Đế cho nghệ sĩ có quyền tưởng tượng, và có bổn phận dìu người đời ra khỏi sự trần tục của hằng ngày.

Chưa chắc sẽ có ai thèm nhìn đến hai bức tranh của tôi, nhưng người mẹ nào chẳng thấy con mình là xuất sắc, ông láng giềng không nhìn thấy, đó lại là chuyện khác. Cầu mong cho cả hai bức tranh đừng bị rơi vào tay những phường tục tử, nhưng tục tử thì làm gì có dư tiền mua tranh, khỏi lo. Tuy cũng có kẻ dư tiền muốn khoác chiếc áo mượn, mua nhạc mua sách mua tranh để dọa láng giềng. Biết đâu, cũng có thể nó sẽ rơi vào tay một chú G.I., mang sang tận Hoa Kỳ treo lên nhà để thỉnh thoảng tay cầm cốc uých ky ngồi lim dim thả hồn nhớ tới mấy cô bán ba trên con đường Tự Do.

Bức tranh cũng gặp mười hai bến nước, chẳng biết bến nào đục bến nào trong, hệt như đời một cô con gái...

Những suy tư của SUNG :

Làm nghề giáo sư ở cái nước Việt Nam bị thu hẹp này thật chẳng có gì đáng say mê. Xã hội bắt mỗi người phải mang một chức nghiệp gì mới chịu. Mục đích chỉ để ghi vào danh thiếp, lại một hình thức bịp bợm, dọa dẫm nhau. Một lần chợt bắt gặp được những tấm thiệp dài giòng đầy chức vị in bằng ngoại ngữ của các đồng nghiệp, tôi chỉ muốn cười lên thật to. Nhưng sao lại cười, người ta xây nhà cao cửa rộng, đi đâu cũng được nể nang trọng vọng, là chỉ nhờ mấy giòng chức vị giám đốc, chủ tịch, tổng thư ký đó mà thôi.

Cơm gạo cả, sao lại chế diễu người ta, nếu mình không làm được là lỗi tại mình kém thua trong nghệ thuật trơ và lì. Tôi chọn cái nghề này với hy vọng mỗi năm có những ba tháng rỗi rãi để đi đó đi đây. Rốt cuộc chừng nầy tuổi rồi mà mới biết được có mấy nơi, trong nước và ngoài nước. Biết cũng biết một cách vội vàng, chụp giật, đến đâu cũng phải lo nhìn, lo xem, kẻo sợ giấy phép hết hạn, sợ hết ngoại tệ v.v... Đi du lịch như thế đâu có sướng, nhưng trót sinh vào làm con dân một nước nghèo thì phải chịu vậy, chứ than với ai. Đã thế còn thêm sự ham hố của mấy ông giám đốc các tư thục, nếu chính phủ cho phép chắc họ sẽ mở cửa trường quanh năm suốt tháng để bắt học trò đóng tiền không ngừng.

.

On July 18, 2012, the Running Room stores will be having a 20-minute challenge.

Across Canada and in some American states, the Running Room stores will be inviting all runners and walkers to come out for a "group" practice run. All registered participants will receive a free 'technical" running cap. Last year, the cap was orange [pictured above], while this year the cap will be blue.

You can register for the 20 Minute Challenge online, and...it's free !

- - - - - - - - - - - - - - - -

Listed below are the Ottawa-area runners and walkers who were registered on or before July 17, 2012. The names of the almost 600 local runners are sorted by community, and first name.

OTTAWA RESIDENTS

Adrian Jones

Alain Desgranges

Alexandra Anderson

Ali Pasternak

Alice Kwong

Amanda Morrill

Amanda Wannamaker

Andrea Cooper

Andrea Vanderzalm

Angela Quinlan

Anita Scaffidi

Anna Shannette

April Dudek

Aram Ovsepian

Ashley Cowan

Ashley Howe

Austin Cooper

Barbara Leasa

Barbara Mingie

Ben Roman

Bill Dudek

Bingbing Cai

Bob Cooper

Bob McCulloch

Brenda Etchells

Brenda O'Neill

Brenda Weeks

Brent Robinson

Brian Bax

Brian Calhoun

Brigitte Loyen

Brittany Hameed

Brynn Anderson

Byron Vanderzalm

Candyce Hamel

Caroline Rassi

Caroline Robbins

Carolyn Fornataro

Catherine Caron

Cathy Nolan

Chad Geraghty

Cheryl Bailey

Cheryl Birker

Chris Hayes

Chris Weicker

Christina Deaville

Christine Geraghty

Christine Murray

Claudette Loyen

Coleen Hurley

Connie Maiorino

Conrad Foisy

Corrina Young

Dalia Rassi

Dana Paul

Darlene Welch

Dave Etchells

Dave Goods

David Henderson

David Molnar

Dawn Styan

Deb Chamney

Debbie Brereton

Debbie Miller

Debbie Ozeroff

Deborah Holmes

Denise Walter

Diane Casault

Donna Forsyth

Donna Hayes

Donna Justus

Donna Manweiler

Doris McLean

Douglas Thiboutot

Duane Leon

Dung Bui

Eleanore Brickell

Elfrieda Bock

Elise Lavigne

Elizabeth Krause

Elliot Roman

Eric Norgren

Erin Purdy

Evamarie Weicker

Evan Howe

Fannie Gouault

Faron Young

Felice Pleet

Frank D'Angelo

Gabrielle Felio

Gabrielle Nadeau

Garrie Joyce

Garth Cornwall

Gianna Marinelli

Ginette Comeau

Glenda Mazerolle

Grace Fullerton

Greg Montgomery

Helen Huang

Helene Lacasse

Helene Leduc

Howard Voight

Ian Gillis

Ian Whittal

Irène Dionne

Jack Araujo

Jackson Castell

Jaclyn Anderson

Jacqueline Emery

Jamie Leveille

Janice Marshall

Janna Balkwill

Jeffrey Downey

Jen Cimbron

Jennifer Foerster

Jennifer Hood

Jennifer Richert Hache

Jessica Morehouse

Jill Aiello

Jill Viau

Jillian Andrews

Jim Balkwill

Jim Gayfer

Joan Norgren

Joanne McAndless

John Griffin

Joleen Hind

Joni Ogawa

Josephine Pasternak

Judy Taylor

Judy Villeneuve

Juliann Castell

Julie Leduc

Julie Ransom

Julie Stephens

Karen Ball

Karen Marshall

Karen Richard

Karen Yantha

Karina Smith

Karla Weys

Kate Lin

Kate Thompson

Kathryn Loyen

Kathy Heney

Kathy Knight-Robinson

Kathy Lewis

Kathy Norris

Kelly Rassi

Ken McNair

Kevin Jamieson

Kim Nguyen

Kira Norgren

Laen Hanson

Lalitha Tella

Larry Chamney

Laura Wooldridge

Laurie Pinard

Leigh Howe

Lili Caron

Lillian Thibault

Linda Desgranges

Linda Wilson

Linnea Anderson

Linnea McPhail

Lisa Kis

Lise Perrier

Lori Mitchell

Louis Pelletier

Luc Desgranges

Luc Leduc

Lydia Pang

Lynda Scrivens

Lynn Cronier-Araujo

Lynn Roman

Marcus Jones

Margaret Richardson

Maria Fernandes

Maria Tsarouhas

Marie-Claire DeBonville

Marion Ings

Mark Fellner

Martine Lalonde

Mathew Araujo

May Chow

Meaghan Campbell

Michael Arts

Michel Bouchard

Michelle Robichaud

Mike Badgley

Mike Christie

Mike Horne

Monique Leblanc

Mounir Sami

Nadia Girgis

Natalie Legault

Nathalie Quach

Nathalie Vrana

Nathan Araujo

Nathan MacWilliam

Nikolina Antonacopoulos

Nola Juraitis

Owen Moses

Parham Khajeh Naini

Patricia Balkwill

Patricia Voight

Paul Bradley

Paul Collins

Peg Hooker

Peter Palen

PK Leung

Polly-Anne Leveille

Rachel Pitcher

Riana Cooper

Richard Lewis

Richard Roman

Rick Whitford

Rita Hearty

Robert Adolfson

Robert Castell

Robert Thompson

Rochelle Handelman

Rod Vanderzalm

Ruby Griffiths

Ryan Vanderzalm

Saba Desta

Sandra Baynes

Sean McElhinney

Shamit Tushakiran

Sharon Rudnitski

Sharon Wright

Shaun Pierce

Sheila Ferne

Sherry Bellefeuille

Sophia Molnar

Stephanie Brodeur

Steve Mcnutt

Steven Molnar

Stuart Laubstein

Susan Foran

Sylvain Huard

Sylvie Jacques

Tanya Renton

Tara Wong

Tarek Rassi

Tegan Moses

Teresa Mcnutt

Thanh Nha Huynh

Theresa Hendricks

Timothy Moses

Todd Collins

Tom Morris

Tracey Tong

Valerie Carignan

Valerie D'Amour

Veronica Cornwall

Viola Caissy

Wayne Flatt

William Beveridge

Wilma Babikian

Zoe Frouin

KANATA RESIDENTS

Ann Empey

Bernie Armour

Beverly Clarkson

Bhuvana Gopalan

Bill Klein

Brian Loshuk

Carolyn Koekman

Cathy Mahoney

Chih Chang

Chris Cowie

Christine Laveau

Christine Scharf

Colleen Kilty

Danielle Tyldsley

Debby Rabideau

Denise Vierich

Edmond Chang

Emily Moses

Gord Scharf

Guy Campeau

Gwen chang

Heather Moses

Jerome Lambourne

Joseph Chang

Julie Charbonneau

Kathleen Westbury

Kelly Mills

Kimberly Vaughan

Laurie Davis

Lida Koronewskij

Lois Gosselin

Lorraine Atkinson

Lucy Williams

Lutisha Greig

Matthew Chang

Meghan Empey

Mejdi Eraslan

Melanie Lum

Melisa Eraslan

Miranda Dulmage

Nancy Huynh

Pam Cowie

Patricia Brown

Rachel Falls

Richard Gosselin

Roger Egan

Scarlett Mitchell

Sila Eraslan

Suna Eraslan

Susan Brimmell

Susan White

Tara Hall

Theresa Mahoney

Thomas Williams

Timothy Mahoney

Timothy Moses

Trudy Chang

NEPEAN RESIDENTS

A Warren

Allison Keighley

Andrea Buckalnd

Bonnie MacDonald

Brenda Derouin

Brenda McKee

Cameron Keighley

Carolin St. Denis

Christine Henry

Claudia Jones

Dan Lacasse

Dan McGlinchey

David Henry

David Reid

Deana Schildkraut

Debbie Blackmore

Donna McKibbon

Doug Simpson

Elaine Robertson

Elizabeth Keighley

Ellen McKibbon

Erica Armstrong

Ericka Keranen

Evan McKibbon

Gary Guymer

Gerald Welsh

Hai Tu

jacob Schildkraut

Janet Clarke

Jennifer Squires

JillArlene Robbins

Joan Roberts

Joanne Denomme

John Cooke

John Gardam

Joseph Emas

Julie Bentivoglio

Julie Mariani

Julie Poirier

Lilianne Kho

Loretta Douglas

Lorna Simpson

M Farago-Warren

M Warren

Madison Emas

Marco Mariani

Marlene Shade

Mary Cooke

Mimi Hadi-Kho

Nancy Fox

Nelson Chan

Patricia Mayer

Patrick Maher

Ross Fetterly

Sandra Binkley

Shannon Howatt

Stephanie Dunne

Susan Lim

Tracy Leon

Valerie Liu

Valerie Rochester

ORLEANS RESIDENTS

Adrian Michaud

Alexandra Gaudes

Ally Goulet

Angie McLean

Anita Taylor

Anke Berndt

Barry Lightowlers

Beverly Hatt

Brandon Smith

Carole Gaudes

Carole Villeneuve

Chloe Pittuck

Christal Whittaker

Cynthia Taylor

Dakota Chamberlain

Danielle Villeneuve

Danielle Woodland

David Brown

David Young

Debbie Paladeau

Debra Powell

Denham McLean

Denise Pittuck

Donna Lightowlers

Doug Hayes

Emilee Chamberlain

Gaetan Goyette

Guy St-Pierre

Hamish Dobson

Helene Boyer

Hillary Mac Duff

Jessica Harmsen

Joanne Bourque-Serre

Joanne Henry

Joe Woodland

Johanne Gervais

John Tardif

John Vice

Josee Parr

Kathleen Hayes

Kathleen Lapierre

Kayla A. Rheaume

Kirsten Hansen

Lawrence Kemdirim

Lionel Goyette

Lise King

Lois Simms-Baldwin

Luc Charbonneau

Lyne Rama

Maria Machado-Mesa

Marilyn White

Maverick Mac Duff

Michael Brown

Michelle Lafrance

Mikaela Couto

Monica Henderson

Monique Goyette

Murray Hatt

Natasha Pittuck

Nathalie Lafrenière

Nicolas Longpre

Norm Mac Duff

Olivier Brown

Peter Belair

Rachel Mac Duff

Ray Goulet

Rob Vice

Robert Morin

Russ Kajganich

Sara Hayes

Shanah Couto

Shauna MacDonald

Shayne Chamberlain

Solange Berube

Stephane Goulet

Steve Greenwood

Stuart Taylor

Susan Dobson

Susan Poisson

Suzanne Chartrand-MacKenzie

Sylvie Fortier

Sylvie Juneau

Syvlie Bouvrette

Tina Tardif

Toni Smith

Tresha Thompson

Val Anton

Wendy Ruthven

William Baldwin

GATINEAU RESIDENTS

Celine Charette

Cynthia Lacasse

Debbie Joanisse

Diana Chu

Diego Cardenas

Dominic Gauthier

Donald Turcotte

Emily Burridge

Fanny Descary

Gilles Vaillancourt

Julie Chartrand

Kentia Dazulma

Keri Lalande

Laurence Wright

Lucie Lalonde

Marie-Michèle Beaulieu

Marie-Pascal Berthelot

Mark Ellison

Nadia Blackburn

Nadine Tremblay

Nancie Couture

Nancy Jean

Nathalie Brunet

Renee Venne

Shannon Bale

Shawn Bale

Tatiana Barkova-Dufour

STITTSVILLE RESIDENTS

Alison Watters

Angela Best

Carmel Larkin

Claire Collis

David kemp

Deb Judge

Don McLeod

Erich Haber

Ginger Plante

Heidi Messager

Henry Messager

Jill Skinner

Joanne Gage

Joseph Watters

Karen Tremblay

Kathy De Sousa

Liam kemp

Lynn Messager

Nancy Ten Holder

Randall Toll

Rowan Kemp

Shelley Baran

Steve Cashman

Sue MacCullum

OTHER ONTARIO RESIDENTS

Jennifer King….Carleton Place

Peggy Cooke….Carp

Sally Miller-Taylor….Carp

Ann Randall….Cumberland

Barb Kelly….Cumberland

Trudie Bouzane….Cumberland

Alyson Prince….Edwards

Cristina Machado….Edwards

Elizabeth Creary….Embrun

Lisa Fedak….Embrun

Bill Sheppard….Gananoque

Cameron Ward….Gloucester

Dave Ward….Gloucester

David Clement….Gloucester

Malcolm Ward….Gloucester

Marilyn Dodds….Gloucester

Nathalie Lauter….Gloucester

Sarah-Jane Ward….Gloucester

Sheila Price-Devenport….Gloucester

Magda Ferguson….Greely

Caroline Zipfel….Kemptville

Julia Zipfel….Kemptville

Amanda Burke….Kinburn

Terry Burke….Kinburn

Shanna Delorme….Limoges

Claire Toplis….Manotick

Heather Donald….Manotick

Neysa McLeod….Marionville

Allan Walsh….Navan

Jessica Bowman….Navan

Krista Bowman….Navan

Mia Connors….Navan

Trevor Connors….Navan

Brian Andrews….North Gower

Debra Hughes….North Gower

Nicole Komendat….North Gower

Dan Todd….Richmond

Jenn Eadie….Richmond

Jennifer O'Neill….Richmond

Kirstyn McGauley….Richmond

Ruth Perron….Richmond

Alex Lewis….Rockland

Dean Favero….Rockland

Nancy Crabbe….Rockland

Sylvie Desforges-Taillon….Rockland

Karen Wight….Russell

Nikita Wight….Russell

Ruth Fraser….Russell

Tracy Baker….Russell

Paula Leroux….Seeleys Bay

OTHER QUEBEC RESIDENTS

Ian Hunter….Chelsea

Kathy Hughes….Wakefield

Tom Mackay….Wakefield

Cầu Trường Tiền còn được gọi là Cầu Tràng Tiền [1], là chiếc cầu dài 402,60 m, gồm 6 nhịp dầm thép hình vành lược, khẩu độ mỗi nhịp 67 m. Khổ cầu 6 m [2], được thiết kế theo kiến trúc Gô tích, bắc qua sông Hương. Đầu cầu phía bắc thuộc phường Phú Hòa, đầu cầu phía nam thuộc phường Phú Hội; ở ngay giữa thành phố Huế thuộc Việt Nam.

Lịch sử và tên gọi

Căn cứ bài thơ "Thuận Hóa thành tức sự" của nhà thơ Thái Thuận [3], thi sĩ Quách Tấn đã cho rằng dưới thời vua Lê Thánh Tôn,sông Hương đã có cầu. Chiếc cầu đó, được làm bằng song mây bó chặt lại với nhau và nối liền nhau, nên có tên là cầu Mây. Vì cầu có hình cái mống úp lên sông, nên còn có tên là cầu Mống [4]. Trải bao năm tháng, không biết khi nào, cầu Mống được làm lại bằng gỗ, mặt cầu lát bằng ván gỗ lim.

Năm Thành Thái thứ 9 [1897], chiếc cầu trên được nhà cầm quyền Pháp [khi ấy Khâm xứ Trung Kỳ là Levécque] giao cho hãng Eiffel [Pháp] thiết kế [do Gustave Eiffel thiết kế] và khởi công xây dựng lại bằng sắt, đến năm Thành Thái thứ 11 [1899] thì hoàn thành và được mang tên vị vua này [5]. Tổng cộng tiền xây cầu Thành Thái tiêu tốn hết khoảng 400 triệu đồng, là một số tiền lớn vào thời đó [6]. Tổng chiều dài cây cầu lúc bấy giờ là 401,10 m, rộng 6,20 m, gồm 6 nhịp dầm thép hình vành lược [hay hình bán nguyệt]; và hình dáng đó về cơ bản được giữ nguyên cho tới ngày nay.

Năm Giáp Thìn [1904], bão lớn làm cầu hư hỏng nặng. Hai năm sau, tức năm Thành Thái thứ 18 [1906][7], chiếc cầu mới được tu sửa lại, và mặt cầu được đúc bằng bê tông cốt thép.

Năm 1907, khi vua Thành Thái bị thực dân Pháp đày sang đảo Réunion, thì chính quyền thực dân Pháp cho đổi tên là cầu Clémenceau, theo tên của Georges Clemenceau, một Thủ tướng Pháp thời Thế chiến thứ nhất.

Năm 1937, dưới triều vua Bảo Đại, cầu Trường Tiền được trùng tu, cải tạo lớn. Cầu được mở rộng hành lang hai bên cho xe đạp và người đi bộ. Ở hành lang tại vị trí trụ cầu giữa 2 vài có các bao lơn [ban công] phình rộng ra - là nơi nghỉ chân, ngắm cảnh hay tránh nhau.

Năm 1945 chính phủ Trần Trọng Kim đổi tên là cầu Nguyễn Hoàng.

Năm 1946, trong chiến tranh Việt - Pháp, cầu bị Việt Minh đặt mìn, giật sập hai nhịp phía tả ngạn. Hai năm sau cầu được tu sửa tạm để qua lại. Năm 1953, cầu được sửa chữa hoàn chỉnh như cũ.

Trong Sự kiện Tết Mậu Thân, trụ 3 và nhịp 4 bị phá hủy [8], khi quân Mặt trận Giải phóng miền Nam cho giật sập để cắt đường phản công của quân đội Việt Nam Cộng hòa. Sau đó, một chiếc cầu phao được dựng tạm lên bên cạnh để nối đôi bờ; rồi cầu được tu sửa tạm thời.

Sau khi kết thúc chiến tranh [1975]; mãi tới năm 1991 cầu Trường Tiền mới được khôi phục, trùng tu lần nữa. Ở lần trùng tu này do Công ty Cầu 1 Thăng Long đảm nhiệm, kéo dài trong 5 năm [1991-1995], có nhiều thay đổi quan trọng, đó là việc dỡ bỏ các ban công ở hành lang hai bên tại vị trí các trụ cầu, lòng cầu [cả đường chính và phụ] bị hẹp lại do phải nẹp thêm hai ống lan can, màu sơn ghi xám thay cho màu nguyên bản từ xưa của cầu là màu nhũ bạc,...[9].

Từ Festival Huế năm 2002, cầu Trường Tiền được lắp đặt một hệ thống chiếu sáng đổi màu hiện đại...

Theo wikipedia

TRUYỆN NGẮN: VỀ NỚI NẮNG KHÔNG ĐẾN

1h sáng.

Sms cuối cùng từ “Anh” :

“Em ngủ ngoan, quên anh đi nhé…Rồi sẽ có người tốt hơn anh, yêu em thật lòng hơn anh…Anh xin lỗi…nhiều….”

Hương nắm chặt cái điện thoại bằng một tay, một tay đưa lên bịt miệng, ngăn những tiếng vỡ òa nức nở…! Nhưng vô ích, nước mắt vẫn tuôn đầm đìa, nó nấc lên từng tiếng đau khổ. Có phải nó mất “Anh” rồi không? Không! Không được thế ! Nó muốn gào lên, muốn xé tan cái màn đêm u uất này. Nó điên cuồng, send tin nhắn cho anh :

“Đừng bỏ em!”

Nhưng tổng đài không báo chuyển…Bất lực, Hương chỉ biết khóc, cho đến khi mệt quá mà lăn ra ngủ…

Tia nắng đầu tiên của ngày mới len lỏi, xuyên qua khe cửa sổ, chiếu thẳng vào phòng khiến Hương bàng hoàng tỉnh giấc. Đôi mắt nó sưng húp, nay lại nheo vào vì nắng chói chang, trông nó thảm vô cùng…Cổ họng đắng ngắt, khàn đặc. Nắng rọi sáng căn phòng, soi rõ khuôn mặt Hương tiều tụy…Nhìn mình trong gương, nó giật mình thảng thốt. Bộ dạng nó lúc này bi đát quá! Hương sợ hãi, kéo mạnh tấm rèm, che kín cửa sổ. Nó không cho nắng vào!

Nó bồi hồi…”Anh” đi quá bất ngờ, làm nó không kịp níu. Đó là điều nó không thể ngờ, thậm chí cả hai còn không cãi vã, bỗng dưng anh nói chia tay, anh bảo có người mới. Nó chỉ biết thế, và nó phải chịu thế…! Nước mắt lại thi nhau lăn dài trên má, nó chết mất thôi!

Những ngày sau đó, nó không thể liên lạc với anh. Hơn nửa năm yêu nhau, bảo quên ngay làm sao được? Tất cả những gì Hương có thể làm lúc này, là khóc, và nhớ. Nhật ký đẫm nước mắt và trang blog ngập tràn hình ảnh của anh. Bạn bè xót xa cho nó, nhưng chẳng ai giúp được gì. Hương vẫn phải sống, bằng kí ức chứ không phải hiện tại. Nó như người mất hồn, vô thức. Ngày ngày, nó vẫn đến trường, không khóc nữa, nhưng cũng không hề cười. Đêm đến, vẫn 10h30 , nó nhắn tin chúc “Anh” ngủ ngon như thể chuyện hôm đó chỉ là giấc mơ. Mặc kệ những tin nhắn chẳng bao giờ phản hồi…

Một ngày nọ, tan lớp học thêm lúc 7h tối, nó vừa bước chân ra khỏi cổng trường, thì thật bất ngờ, nó thấy anh đứng ngay phía trước, cách nó không xa lắm đâu. Nó thổn thức, suýt thì đã gọi tên anh. Nhưng chưa kịp mở miệng, chợt nó khựng lại. Lan – cô bạn cùng lớp học thêm của nó bước ra, leo lên sau xe, ôm anh tình tứ…Áp mặt vào bờ vai anh, như ngày xưa nó thường làm vậy, rồi cả hai lướt đi, ngay trước mắt nó. Nó cứ đứng im như vậy, rất lâu, cho đến khi “Anh” và cô bạn kia khuất bóng. Nước mắt ứ đọng trên mi, không thể khóc được nữa rồi…!

Nó bắt đầu tìm đến thư viện thành phố. Không phải để học tập, nghiên cứu như người ta, mà để nghe nhạc, đôi khi chỉ là ngồi im, trốn tránh. Thư viện là nơi yên tĩnh nhất, và cũng chẳng ai thèm đếm xỉa, làm phiền nếu chẳng may nó có khóc ngon lành ở đó. Và thế là, hôm nào cũng thế. Nó có mặt ở đó từ 5h đến 7h đóng cửa. Nó chọn góc khuất nhất, bên cạnh một cái cửa sổ không bao giờ mở. Cuốn tiểu thuyết trước mặt, nó đã mượn chỉ một cuốn đấy, cả tuần nay rồi mà chưa đọc hết. Nó còn đâu tâm trí ? Hôm nay cũng vậy, cuốn sách vẫn để ngỏ, nhưng chưa một dòng chữ nào vào đầu nó. Đeo hearphone vào tai, volume mức 6, điện thoại nó lặp đi lặp lại những giai điệu :

“Now, you are leaving me.

Em sẽ không hoài nghi những ân tình, ngàn vì sao gọi tên anh, em chờ mong anh.Hỡi, gió ơi có bay về xa?

Hãy nói với anh rằng: người ra đi nơi đây nắng không về. Em ngồi đây, mãi mãi, đợi anh…”

Chìm đắm trong du dương, mắt nó lại cay cay, nó nằm gục mặt xuống bàn. Chợt có tia nắng chiều ấm áp hôn lên tay nó, làm nó giật mình ngẩng đầu lên. Một thằng con trai cao lêu nghêu đang ra sức mở cái cửa sổ già nua rít ken két ở chỗ nó. Đưa tay lau vội những giọt nước mắt tèm lem, nó rút tai nghe ra, cằn nhằn :

- Anh đừng mở cửa sổ có được không ạ?

Thằng con trai giật mình quay lại, ngạc nhiên :

- Ơ. Cửa của nhà em à?

- Không – Hương bực mình – Nhưng anh không thấy là đang nắng à?

- Nắng chiều muộn không làm đen da đâu em ạ – thằng con trai phì cười.

- Em không thích nắng! – Hương gắt nhẹ.

Thằng con trai ngây ra một lát, rồi cũng lên tiếng :

- Ừ thì đóng. Sao mặt em cứ khó đăm đăm thế ?

- Chuyện của nhà anh à? – nó phản bác.

Với tay đóng cánh cửa, thằng con trai quay lại, nhìn thẳng vào mắt nó :

- Những mà não hết cả lòng!

- Chả liên quan…

Hương tỏ vẻ khó chịu, giả vờ chúi đầu vào cuốn sách. Thằng con trai nhẹ nhàng ngồi xuống cạnh nó :

- Anh là Minh. Làm quen nhé?

- Ừm…

- Thế em tên gì?

- Ừm – Hương lơ đãng.

- Tên là “Ừm” á? Bố mẹ em vui tính thế?

Hương giật mình, bẽn lẽn :

- À nhầm…Hương. Linh Hương ạ.

- Tên chả hợp với người gì cả – Minh tủm tỉm.

- Ơ hay – Hương trố mắt – Kệ em chứ. Không hợp chỗ nào?

- Tên thì rõ là hay, cái mặt thì…

- Mặt làm sao? – Hương cáu.

- Mặt thì cứ như…”Hot girl Hoa Quả Sơn” ý…

Hương trợn mắt :

- Anh bảo em giống khỉ á?

- Em tự nói đấy chứ. Kể ra thì cũng thông minh phết.

Hương làu bàu :

- Đẹp lắm ấy mà chê người khác.

Minh nhăn nhở :

- Cười phát anh xem nào – mồm nói, tay kéo miệng Hương ra tới tận mang tai – Đấy, giống người hơn rồi ấy.

- A a a a a a a a a a a ! – Hương kêu thất thanh – Đau! Anh bị điên à?

Minh thả tay ra, lè lưỡi :

- Điên thì mới nói chuyện với em còn gì.

- Vầng – Hương bĩu môi – lâu lắm mới gặp được thằng điên như anh!

Minh bật cười :

- Điên như anh em có phấn đấu 10 năm nữa cũng không được!

Thấy Hương im lặng, nó lại bắt chuyện :

- Em đến đây làm gì?

- Thế anh đến đây làm gì? – Hương vặn vẹo.

- Anh tìm ít tài liệu, năm nay thi lại Đại Học…

- À ra thế – Hương mỉa mai – tưởng giỏi lắm, ai ngờ năm ngoái “toạch”…

- Không. Năm ngoái anh đi du học…

- Sao không ở bển luôn đi, về làm gì?

- Hờ…Anh thích thế ấy.

- Đúng là điên mà…

Minh trầm ngâm :

- Thực ra…Năm ngoái anh đang học dở bên Pháp, thì bố anh bị tại nạn và…qua đời…

Hương quay sang Minh, đôi mắt mở to. Thấy Minh lảng đi, nó bối rối :

- Em xin lỗi…

- Ừ không sao – Minh nói nhỏ – Anh về Việt Nam học cho mẹ còn được nhờ. Với cả người Việt dùng hàng Việt thôi.

Minh lại đùa được ngay. Hương cười, nụ cười hiếm hoi kể từ hai tuần nay :

- Anh hay thật ý!

Minh đổi chủ đề :

- À mà…Hình như em đang có chuyện buồn đúng không?

- Vâng…Sao anh biết ? – Thở dài.

- Dự thế – Minh nháy mắt.

- Dự chuẩn rồi đấy – Hương cười chua xót.

- Người yêu đâu mà không tâm sự sinh sự?

- Chết rồi…

- Làm sao chết?

- Trèo cây ớt, ngã, chết…

- Kết thúc có hậu đấy – Minh phá lên cười.

- Em đùa…- Hương cụp mắt.

- Thế buồn chuyện gì? Cứ mạnh dạn trình bày đi, nếu không giúp được thì anh sẽ giúp…

Hương nhăn mặt :

- Em buồn thật mà.

- Vì sao?

- Bị…đá.

- Đau lắm không?

- Đau – Hương thở hắt ra.

Nhắc đến chuyện đó, Hương lại thấy lòng nao nao. Nó cúi gằm mặt xuống, Minh nhẹ nhàng :

- Em còn yêu người ấy không?

- Có…- Hương rụt dè.

- Níu đi, kéo đi…

- Tuột rồi, người khác nhặt rồi…Hì…

- Đòi lại.

- Mặt em mỏng…

- Là sao?

- Em không xinh, nhưng cũng còn cái lòng tự trọng…- Hương nghẹn ngào.

Minh bật cười :

- Anh biết mà. Bọn con gái là chúa chảnh nhá. Chính vì thế mà đôi khi mất oan một số thứ quan trọng đấy.

- Vầng…

- Thế em…có hận người đó không?

Hương quay sang nhìn Minh, cái nhìn như ánh lên một tia khó hiểu, nhưng rồi, giọng nó chùng xuống :

- Có…

- Muốn trả thù không?

- Muốn…

- Biết cách trả thù không?

- Không…

Hương ngập ngừng, ngước mắt nhìn Minh như thỉnh cầu.

- Anh nói cho em đi?

- Đó là…Hãy sống tốt hơn nó, để nó phải hối hận em ạ.

Hương ỉu xìu :

- Nói thì dễ lắm, nhưng làm thế nào mới là điều quan trọng.

Minh đứng dậy vươn vai :

- Haiz…Cứ từ từ, anh sẽ chỉ cho. Tin anh đi, người ta dù gì cũng là du học sinh hơn 1 năm mà, em phải…mạnh mẽ lên, như một cô gái Châu Âu ý…

- Dạ…

Ánh nắng bên ngoài cửa sổ lụi tắt dần, Minh giục :

- Về chưa em? Sắp tối rồi đấy.

- Vâng.

Hương ngập ngừng đứng dậy, thu dọn đồ đạc, nó cắm cúi bước ra khỏi cửa thư viện. Chợt Minh gọi giật lại :

- Này..!

- Sao hả anh?

Minh vẫy vẫy tay :

- Ngày mai, lại hẹn gặp em ở đây nhé!

- Vâng – Hương cười híp mí.

Không ngờ cuộc gặp gỡ ngắn ngủi với Minh lại khiến Hương nhẹ nhõm hơn nhiều như vậy. Nó đã cười, ít ra là 2 lần liền. Hy vọng đêm nay, không phải dùng thuốc ngủ…

Ngày hôm sau, Hương háo hức đi thật nhanh đến thư viện. Vẫn chỗ ngồi đó, khung cửa sổ đóng chặt, tối om. Không thấy Minh đâu, Hương tiu nghỉu, lại gục mặt xuống bàn. Chợt có tiếng “Bộp” rõ to sát bên tai Hương, giật mình, con bé ngước lên.

- Ah! Anh Minh!

Minh kéo ghế ngồi xuống :

- Sao mặt vẫn xị ra thế này?

- Em tưởng anh cho em leo cây – Hương lẩm bẩm.

Minh phì cười :

- Leo đến đoạn nào rồi? Xuống đê…

Hương không trả lời, nó nhìn tay Minh hất hàm, hỏi :

- Cái gì thế kia?

- À, con lật đật. Em nhìn này…

Minh thả mạnh con lật đật xuống mặt bàn, nó lắc lư, chao đảo một hồi lâu rồi dừng lại, đứng thẳng như vị trí ban đầu. Hương tròn mắt, vẻ chưa hiểu “Thế này là thế nào”. Minh giảng giải :

- Em thấy không. Con lật đật này, dù em có ném nó xuống đất mạnh như thế nào chăng nữa, dù nó có bấp bênh đến bao lâu chăng nữa, thì cuối cùng, nó vẫn hiên ngang đứng dậy…

Hương đưa tay đón lấy con lật đật xinh xắn từ Minh, nhẹ nhàng vuốt ve, âu yếm nó.

- Anh nói như nhà triết học ấy.

- Ừm…Bố đã từng dạy anh thế mà.

Bỗng cả hai cùng im lặng. Minh vân vê mãi những trang giấy của cuốn sách nó cầm trong tay, còn Hương cứ lặng lẽ ngồi nhìn con lật đật chuyển động. Chợt Minh lên tiếng:

- Này! Muốn đi ăn kem không?

- Dạ? – Hương ngơ ngác.

- Đi ăn kem cho hạ nhiệt.

- Ok! – Hương thích thú – Lâu lắm rồi mới có người mời đi ăn.

- Em ăn tham lắm hả? – Minh đùa.

- Tham cái đầu anh ý. Đi thôi…

Hương phấn khích. Ngồi sau xe Minh, tóc nó bay bay, gió vờn tóc nó như những đứa trẻ tinh nghịch. Hai đứa huyên thuyên đủ điều, như thể đã thân thiết từ rất lâu rồi vậy.

Quán kem đầu hè không đông lắm. Hương gọi to :

- Cô ơi cho cháu 2 ly kem Swensens, nhiều chocolate ạ…!

Minh vờ nhăn mặt :

- Chơi bời thế! Kem đấy mặn chết được ý…

- Ơ cái anh này, kem ngọt mà…

- Nhưng mà nhìn menu kia kìa, 60k một ly, không biết em thấy thế nào chứ, lưỡi anh nó chát xin xít rồi đây này.

Hương khúc khích :

- Cho anh chết. Ai bảo dụ dỗ cơ…

Từng thìa kem mát lạnh, ngọt ngào tan nhanh trong miệng nó, nỗi buồn cũng theo đó mà trôi bớt xuống dạ dày. Minh ngồi nhìn Hương thưởng thức ly kem một cách ngộ nghĩnh, không chớp mắt. Nó thấy Hương trẻ con quá chừng..!

- Ơ. Anh không ăn à? Kem chảy hết bây giờ?

- À ừ…- Minh lúng túng – Anh nhìn em ăn cũng được. Kẻo lát em gọi thêm vài ly nữa thì anh đến nước về nhà cạy tủ cắm sổ đỏ.

- Á à! Trêu em!

Rồi Hương tự nhiên, xúc một thìa kem từ ly của Minh, ấn vào miệng thằng bé :

- Ăn đi này.

Bị bất ngờ, Minh không kịp phản ứng, miệng nó nhoe nhoét chocolate. Nó ngại ngùng rút khăn giấy lau lấy lau để. Hương bò lăn ra cười. Mặt Minh đỏ rần rần.

- Minh mèo! Hê hê…

- Anh lại bôi hết chỗ kem này vào mặt em bây giờ – Minh hăm dọa.

Tiếng cười nói rộn rã cả một góc phòng. Mấy chị phục vụ đứng gần đó cũng phải đưa tay che miệng…

Đột nhiên, cánh cửa quán hé mở. Một đôi nam nữ bước vào. Miệng Hương đang ngoác ra vì cười, chợt như cứng lại. Nó thốt lên khe khẽ :

- Anh!

“Anh” đang đi cùng Lan, người yêu mới, tay trong tay, hạnh phúc. Ánh mắt Hương ngây dại…Chợt, cô bạn ấy nhìn thấy Hương, thì thầm điều gì đó vào tai “Anh”, rồi bước nhanh đến bàn Hương đang ngồi :

- Chào ấy!

Hương cố rặn một nụ cười xã giao :

- Ừm..! Chào ấy.

Không để Hương đợi lâu, Lan lên tiếng :

- Hương này… Thực sự tớ không vui khi biết là ấy suốt ngày lên blog viết này viết nọ về người yêu tớ, lại còn đêm nào cũng nhắn tin làm phiền anh ấy, dù biết anh ấy rất khó chịu, và sẽ không bao giờ trả lời…

- Tớ…

- Đừng giải thích gì cả. Tớ chỉ muốn nói với ấy rằng, từ nay, buông tha cho Duy đi. À, còn bạn trai mới đây hả? Đẹp đôi đấy. Chúc 2 bạn hạnh phúc và đừng làm phiền bọn tớ nữa…Được không?

Nói rồi, Lan kéo tay “Anh” đi thẳng. Hương ngồi im, không phản ứng, nước mắt ứa ra khổ sở. Nó cứ nhìn chằm chặp vào ly kem đang chảy ra gần hết. Minh lo lắng lay lay vai nó :

- Hương à…Em sao thế?

Hương òa khóc, nức nở, không thành tiếng. Minh cuống cuồng an ủi :

- Thôi…đừng…Ngoan nào…Đừng khóc…

Hương gục vào vai Minh, nước mắt ướt đẫm áo. “Anh” liếc qua nó, ái ngại, nhưng rồi lại quay đi, rất nhanh…

Buổi đi chơi với Minh đang vui vẻ, bỗng sự xuất hiện của “Anh” làm tất cả như tan thành mây khói. Hương trở lại với trạng thái thất thần như thường có. Khuôn mặt nó lại lầm lì, xám xịt. Minh rụt rè đề nghị :

- Về nhé?

- Vâng – Hương đáp nhẹ như gió.

+++

Hương ghét màn đêm. Nó làm Hương nhớ đến “Anh” khủng khiếp! Bốn bức tường vây quanh Hương âm thầm nhìn nó khóc. Không biết Hương đã hết bao nhiêu nước mắt vì “Anh”. Hương bày la liệt trên giường những kỉ niệm : là con mèo bông “Anh” tặng hôm Noel, là nhẫn đôi hiện “Anh” cầm một chiếc, là tấm thiệp xinh xắn tự tay “Anh” làm ngày sinh nhật, là những bức ảnh hai đứa chụp chung, nụ cười “Anh” ngập tràn hạnh phúc…Hương sẽ vứt hết, đốt hết, nó thề! Nhưng…phải qua đêm nay. Nó mệt nhoài, thiếp đi trong quá khứ, bên tai còn vang lên những giai điệu trầm ấm :

“Về nơi nắng không đến, tìm những cảm giác không tên

Những im ắng trong đêm, những khoảng vắng đọng lại trong em…

Về với những cơn mưa thật buồn lắng đọng lại không quên

Về với gió mây, đưa những cảm xúc theo cỏ cây

Về lại nơi tình yêu bắt đầu khi những sóng gió chưa bao giờ đến

Về những kí ức ngọt ngào cả anh và em không bao giờ quên

Nắng vương nhẹ vào tóc em cuốn theo xúc cảm nơi anh

Để cho tâm hồn bay theo làn gió lên từng áng mây của trời xanh…”

Nhiều ngày sau, Hương sống như một cái bóng. Tan học là về thẳng nhà, không la cà quán xá, không đến cả thư viện. Nó lao đầu vào học cho quên hết sự đời. Nó khép kín hơn bao giờ hết. Lẳng lặng và u uất, hầu như không muốn tiếp xúc với bất cứ người nào. Đôi khi, nó trộm nghĩ đến cái chết…

Một ngày nọ, trong lúc dọn phòng, Hương phát hiện con lật đật mà Minh tặng nó hôm lâu đang nằm im lìm một góc. Hương vô thức thả con lật đật xuống sàn. Nó vẫn lắc lư, vẫn chao đảo, và cuối cùng, vẫn trở về vị trí cũ..! Hương lại nhặt lên, rồi thả tiếp. Hàng chục lần, con lật đật vẫn kiên cường đứng vững. Lồng ngực Hương đau nhói. Bỗng như nhớ ra điều gì đó, Hương bật dật, chạy thật nhanh ra khỏi nhà. Nắng chiều vẫn gay gắt, mồ hôi mồ kê nhễ nhại, Hương xồng xộc lao vào thư viện, lướt mắt qua chỗ ngồi quen thuộc, nó vui mừng :

- Minh!

Minh ngẩng lên, bắt gặp ánh mắt Hương, nó mỉm cười không hề ngạc nhiên :

- Chào cô gái!

- Hôm nào anh cũng đến đây à? – Hương bước vào, thắc mắc.

- Ừ, hôm nào anh cũng đợi em…

Lặng yên một lát, Hương lên tiếng :

- Em nghĩ kĩ rồi Minh ạ, từ nay em sẽ sống khác. Em sẽ…trả thù, anh dạy em đi…!

- Em còn giữ con lật đật không? – Minh hỏi.

- Có – Hương hớn hở chìa con lật đật đang cầm trên tay ra – Chính vì nó mà em mới hiểu được vấn đề đấy!

- Tốt!

Hương ngồi xuống bên cạnh Minh, nó đưa mắt chờ đợi.

- Em muốn…viết lại cuộc đời mình không?

- Là thế nào hả anh? – Hương nghiêng nghiêng đầu.

- Nghĩa là, viết một câu chuyện về chính em ấy. Về những vấp ngã, và cách em đứng dậy đầy kiêu hãnh?

- Em dốt vắn lắm…- Hương xị mặt.

- Ồ không – Minh xua tay – Đừng nghĩ đến cách hành văn, hãy viết bằng cảm xúc, như là em đang viết Nhật kí ấy. Có lẽ cách này không giúp em quên được hoàn toàn, nhưng sẽ nhẹ nhõm hơn rất nhiều…

- Vâng!

Hương nhoẻn miệng.

- À mà, em quên mất. Cho em số điện thoại của anh đi…

+++

Mấy ngày hôm nay, tinh thần Hương đã có bước tiến triển rõ rệt. Nó không còn vác bộ mặt đưa đám tới lớp, lại xà vào buôn chuyện tưng bừng với mấy con vịt bàn dưới. Đêm đến, lạch cạch bàn phím online chat chit với Minh. Minh toàn làm nó bất ngờ, vui vẻ. Một lần, Minh hỏi nó :

- Hương này…

- Dạ?

- Em yêu anh không? Hehe…

- Không! – Hương lém lỉnh.

- Không yêu anh thì…chó nó yêu…

- Á à ! Thế thì em nghĩ trên đời này cũng khá nhiều chó đấy!

- Đâu – Minh toe toát – Ý anh là, em không yêu anh thì…chó nó yêu anh

- Hahahahahahahaha…

Hương cười nghiêng ngả. Lâu rồi nó mới vui như thế.

Hằng ngày, cứ đều đặn, 5h Hương có mặt ở thư viện đợi Minh. Minh sẽ đến cùng ôn bài với Hương, giúp nó giải quyết những bài toán khó chỉ trong vài phút. Và chỗ ngồi bên cửa sổ đóng kín quen thuộc là nơi không hề thay đổi. Có lần, Minh thắc mắc :

- Sao lúc nào em cũng chọn chỗ ngồi này vậy? Nó có gì đặc biệt à?

Hương ngẩn ngơ suy nghĩ mãi, hồi lâu, nó bảo :

- Vì đây là nơi…nắng không đến…

Minh thở dài ngán ngẩm :

- Em sống trong bóng tối quen rồi à?

- Vâng ạ.

- Kiểu gì cũng có ngày anh phải mang em phơi bày ra anh sáng.

- Đố anh đấy.

- Đừng có thách nhà nghèo mút tay…

- Tởm quá đấy Minh ạ…!

Hương cười ngặt nghẽo. Thời gian khiến nó và Minh trở nên gần nhau hơn, không còn khoảng cách. Minh vừa là anh, vừa là bạn, vừa là trung tâm tư vấn, vừa là cái gì đó đối với Hương, rất khác biệt…

+++

2 tháng sau, sát cái ngày cả Hương và Minh đều phải chuẩn bị cho kì thi đại học cam go, Hương gọi điện rủ rê :

- Minh Minh! Đi cafe không anh?

- Em đừng gọi anh là Minh Minh….Nghe điêu lắm.

- Kệ em! Thế anh có đi không?

- Có.

- Có thì luôn và ngay đi chứ lại.

Lại một buổi chiều đầy nắng…Quên nói rằng, Hương đã không còn sợ nắng…chẳng biết tự khi nào nữa. Có hôm, nó còn đứng bên cửa sổ, đưa bàn tay nhỏ xinh hứng lấy ánh nắng nhạt nhòa, nheo mắt ngắm nhìn những hạt bụi li ti đang chuyển động vội vàng trong không khí. Hương vẫn trung thành với Rex Cafe từ ngày còn yêu “Anh”, đến bây giờ nó cũng không có ý định thay đổi “địa bàn hoạt động”. Minh ra quầy gọi đồ uống, Hương ngồi trên ghế, đầu lắc lắc theo tiếng nhạc, hồn nhiên như cách đây vài tháng. Bỗng, một bàn tay rụt rè đặt lên vai nó. Hương quay lại, ngỡ ngàng :

- “Anh”..?!!

Hương đứng phắt dậy, nhìn anh dò xét. Anh cúi đầu, nói nhỏ :

- Hương…anh xin lỗi…

Nó kinh ngạc. Trái tim như bắn ra khỏi lồng ngực.

- Anh biết anh sai rồi. Rời bỏ người yêu mình để đến với người mình thích…quả là một quyết định hết sức nông nổi, thiếu chín chắn. Anh biết em đã rất buồn, anh biết em vẫn còn….yêu anh…Anh đã đọc những gì em viết trên blog cách đây vài ngày…Và…Em có thể cho anh một cơ hội nữa, được không?

Tai Hương như ù đi. Nó vẫn nhìn anh trân trối, đôi mi run rẩy. Đúng lúc ấy. Minh quay lại bàn, Minh ngơ ngác, cảm giác như mình là người thừa trong cuộc đối thoại này, nó định bụng sẽ đi ra ngoài cho hai nguwoif nói chuyện. Hương chợt bừng tỉnh, nó hít vào một hơi thật sâu, thở ra cũng thật mạnh :

- Anh ạ…Có lẽ nên giới thiệu với anh, những dòng anh mới đọc trên blog em, thực ra chỉ là một câu chuyện, em sáng tác. Nhân vật nam chính có vẻ giống anh…Nhưng, nhân vật nữ chính, yêu anh ta đến suốt đời, thì không phải em, anh ạ…- Rồi Hương quay sang nắm nhẹ bàn tay Minh – Và anh biết đấy… Đây là bạn – trai – mới của em!

Hương nhấn mạnh từng tiếng một, nó siết chặt tay Minh hơn. “Anh” ngạc nhiên hết sức, “Anh” lắp bắp :

- Hương…Anh biết em cố tình làm thế này để khiến anh phải dằn vặt…Anh đã hối hận rồi mà…

- Anh không hiểu à? – Hương châm chọc – Đáng lẽ em không thể xóa đi hình ảnh của anh nhanh đến thế. Nhưng anh thử nghĩ mà xem, lúc em tuyệt vọng, em cần anh biết bao, thì anh đã ở đâu nào? À ừm…Cả Hoàng Lan người yêu bé nhỏ của anh nữa, sao bạn ấy không xích anh vào để anh đỡ chạy lung tung rồi lại mất công tìm kiếm nhỉ?

- Em…

“Anh” tím mặt. Hương vẫn tiếp tục :

- Rồi anh sẽ thấy, chẳng có ai yêu và hiểu anh nhiều như em đâu. Nhưng mà thôi, em nghĩ là…anh không xứng. Còn bây giờ, em không muốn lựa chọn, em – yêu – người – yêu – em..! Anh đi đi…!

“Anh” bàng hoàng nhìn Hương.

- Ai đã khiến em trở nên như vậy…?

- Đừng hỏi, anh biết câu trả lời cơ mà…

“Anh” tức giận, hầm hầm bước ra khỏi quán. Hương không nhìn theo anh, giọt nước mắt lăn dài trên má, nhưng kèm theo đó là một nụ cười…Lúc bấy giờ, Minh mới lên tiếng :

- Nói dối…!

Hương ngậm ngùi :

- Em quên Duy thật rồi…

- Không – Minh quay mặt đi – “Em – yêu – người – yêu – em” ấy…!

Hai má Hương đỏ bừng, bàn tay nó vẫn nằm gọn trong lòng bàn tay Minh, ấm áp :

- Nói thật đấy…

- Gì cơ? – Minh quay lại.

- Xin thề…! Em nói thật…

+++

Tháng 7 nắng vàng rực rỡ. Người ta thấy bên kia đường, một con bé sung sướng reo to :

- Người yêu ơi! Em đỗ rồi…! Hứa sẽ đưa em đi chơi thì thực hiện đi !!!

Và nhảy cẫng lên, ôm chặt anh chàng cao lêu nghêu, vẻ mặt đang cực kì hạnh phúc. Đó là Hương! Minh nhìn nó trìu mến :

- Anh đào tạo cơ mà. Người yêu giỏi lắm. Bây giờ muốn đi đâu cùng anh nào?

Hương cười hiền nhìn Minh, thỏ thẻ :

- Đi đâu cũng được, đi suốt cuộc đời…

Hai cái bóng tựa vào nhau, đổ dài trên con đường đầy nắng…Đâu đó vang lên đoạn cuối của một bản tình ca :

“…Nếu còn nhớ ngày hôm qua, xin đừng để nắng tắt dần…”

via Phẫu Thuật Thẩm Mỹ – Bệnh viện thẩm mỹ JW Hàn Quốc ift.tt/1KhqJNB

Câu hỏi tư vấn: Chào bác sĩ! Tôi có đứa bạn mới đi cắt mí mắt ở viện 108 nhìn trẻ đẹp lắm, nhưng tôi lại yêu thích công nghệ Hàn Quốc nên khi biết phương pháp cắt mí tại Thẩm mỹ viện Hàn Quốc JW được chuyển giao hoàn toàn từ Hàn, tôi quyết định đăng ký phẫu thuật. Mong bác sĩ tư vấn giúp tôi, cảm ơn ạ! [Vân Anh, Bến Tre]

Bệnh viện thẩm mỹ JW Hàn Quốc trả lời:

Vân Anh thân mến!

Cảm ơn câu hỏi của bạn gửi về cho chuyên mục tư vấn của JW, để giúp bạn có cái nhìn tổng thể hơn về phương pháp cắt mí mắt, chuyên viên tư vấn xin được giải đáp cụ thể như sau:

Bạn từng có bạn cắt mí mắt ở viện 108 chắc cũng có chút ít thông tin về dịch vụ này. Cắt mí mắt là phương pháp thẩm mỹ tạo mắt hai mí được nhiều người ưa chuộng hiện nay nhằm khắc phục tình trạng mắt một mí, mí lót…

Phương pháp này tương đối đơn giản, nhẹ nhàng, nhanh chóng và hạn chế bóc tách, xâm lấn nên sẽ không có bất kỳ nguy hại nào đến sức khỏe, thị lực của mắt.

Cắt mí mắt ở viện 108: Ảnh minh họa

Công nghệ cắt mí mắt tại Bệnh viện thẩm mỹ JW Hàn Quốc được chuyển giao hoàn toàn bởi Bệnh viện JW top 5 tại Hàn, cùng đội ngũ bác sĩ giỏi, giàu kinh nghiệm khi thường xuyên học tập và tu nghiệp tại Hàn, sẽ mang đến cho bạn đôi mắt hai mí đẹp như ý mà không lộ bất kỳ vết sẹo gây mất thẩm mỹ nào.

Cắt mí mắt ở viện 108 được thực hiện như thế nào?

Bác sĩ phẫu thuật thẩm mỹ đang tư vấn và thăm khám cho khách hàng – Cắt mí mắt ở viện 108

Khách hàng sẽ được bác sĩ thăm khám và tư vấn cụ thể, xem xét tình trạng mí mắt để lựa chọn kỹ thuật điều trị phù hợp. Sau khi hoàn tất các thủ tục khám sức khỏe, bác sĩ sẽ tiến hành gây tê và sát khuẩn vùng mắt, định hình nếp mí mới dưới sự cân nhắc của khách hàng, sao cho nếp mí tự nhiên và hài hòa nhất.

Quy trình cắt mí mắt: Ảnh mô phỏng – Cắt mí mắt ở viện 108

Ngay sau đó, bác sĩ sẽ cắt bỏ phần da thừa, mỡ thừa mí mắt trên, đồng thời tạo nếp mí mới trùng với nếp mí đã định hình sẵn trước đó thông qua một đường mổ siêu nhỏ nằm ở bờ mi trên.

Công nghệ cắt mí mắt được chuyển giao hoàn toàn bởi Bệnh viện JW chi nhánh Hàn Quốc

Bệnh viện thẩm mỹ JW Hàn Quốc – Đại diện duy nhất của Bệnh viện JW top 5 tại Hàn là một trong những đơn vị hàng đầu hiện nay tiếp nhận công nghệ thẩm mỹ mắt từ Hàn, cùng đội ngũ bác sĩ chuyên nghiệp tại Hàn với chuyên môn sâu sắc, kinh nghiệm qua hàng ngàn ca phẫu thuật sẽ giúp bạn có được đôi mắt tươi trẻ ưng ý.

TS. BS. Hong Lim Choi cùng TS. BS. Nguyễn Phan Tú Dung tham gia chương trình giao lưu trực tuyến về công nghệ mắt mới nhất năm 2016 – Cắt mí mắt ở viện 108

Ngoài ra, Thẩm mỹ JW còn trang bị thiết bị, máy móc hiện đại, nguyên vật liệu phẫu thuật tốt nhất như: dao mổ sắc bén được nhập khẩu hoàn toàn hỗ trợ quá trình thực hiện nhanh chóng, đường cắt trơn tru, sắc mảnh nên hoàn toàn không để lại sẹo. Đó cũng là một trong những yếu tố giúp công nghệ cắt mí mắt tại JW được nhiều người tin chọn và sử dụng.

Hình ảnh khách hàng thực tế sau khi phẫu thuật cắt mắt 2 mí tại JW – Cắt mí mắt ở viện 108

Hy vọng với những thông tin trên, bạn có thể hiểu hơn về công nghệ cắt mí mắt và sớm có kế hoạch làm đẹp phù hợp.

Bạn có thể tham khảo thêm bài viết: cắt mí mắt hết bao nhiêu tiền

Câu hỏi hay trong ngày: Tôi đã phẫu thuật cắt mí mắt đã được 5 ngày mà tôi thấy 1 bên mắt bình thường còn 1 bên mắt sưng hơn, khi nhìn hàng mi bị kéo lên phía trên, mắt hơi lờ đờ nhìn giống như mắt giả. Vậy trong 1 tháng có thể bình thường giống như mắt bên kia được không? Nếu không thì bác sĩ tại JW có cách nào để 2 bên mắt tôi bình thường giống nhau hay không?

“Nếu bạn muốn được các chuyên viên tư vấn, giải đáp thắc mắc thì hãy nhanh tay điền ngay thông tin vào ô trống bên dưới đây, chúng tôi sẽ ngay lập tức gọi lại cho bạn.”

The post Cắt mí mắt ở viện 108 appeared first on Bệnh viện thẩm mỹ JW Hàn Quốc.

1.Một buổi tối mùa thu trời chỉ hơi se sẽ lạnh. Là những ngày cuối cùng của những ngày thu ấm áp rồi, tôi tự nhủ vậy. Nghĩ sao tôi mở cửa sổ rồi đứng lặng ở đó một hồi lâu. Tiếng con ve ở bụi cây gần đó vang lên một cách đều đặn. Mùi của lá khô quyện với hương đêm mát lành. Tiếng bước chân trên trên thảm lá rõ dần rồi lại mất hút. Thi thoảng có tiếng xe êm du lướt qua trên con đường vắng vẻ cạnh tòa nhà tôi ở. Nếu nhắm mắt thật chặt, tôi sẽ thấy những đường phố vắng vẻ về đêm của Hà Nội. Đường Điện Biên Phủ buổi đêm cột cờ vẫn sáng, những đèn trang trí hình bông hoa viền hai bên đường hay những băng rôn đỏ ánh lên chữ vàng mỗi khi có xe chạy qua. Phố Yết Kiêu, Lý Thường Kiệt với những tán me tán phượng đổ bóng xuống lòng đường dưới ánh đèn cao áp vàng vọt. Phố Phan Bội Châu, Nguyễn Du với hàng cây xà cừ cao lớn, phần lớn là đứng im lìm trong bóng đêm nhưng mỗi khi có làn gió thoảng qua, những lá cây nhỏ xíu như mảnh vỏ trai xát vào nhau nghe như tiếng ai đang sàng vỏ trấu rất vui tai. Nhưng cái mà tôi nhớ nhất không chỉ là những âm thanh như thế mà còn là những khoảng lặng rất ngắn ngủi lơ lửng giữa không trung của những âm thanh đều đặn quen thuộc: của tiếng chổi tre với mặt đường bê tông, của tiếng xe máy xa rồi lại gần, của tiếng rao đêm và những khoảng nghỉ lấy hơi.

Bạn thắc mắc vì sao những cô nàng xinh xắn – kute SNSD lại bị ghét??[nhưng thực ra có phải vẻ đẹp tự nhiên đâu~] Tất nhiên là người ta không hơi đâu rảnh tự nhiên đi anti chỉ vì cái lí do lãng nhách “Thấy mặt nó ghét quá nên anti”, mà là có lí do hẳn hoi. Cũng là một cách lí giải tại sao lên Google vừa mới gõ chữ “snsd” ra là ra hết cả một loạt “snsd bị ghét”, "snsd xưa và nay", "snsd trước khi phẫu thuật", blah blah blah...

Có hai lý do chính ở đây là Vô lễ với đàn anh và Phẫu thuật thẩm mĩ.

Vô lễ với đàn anh

. Shinhwa

  1. Jun Jin : SNSD tham gia chương trình radio DMB của Sung Min như khách mời và đã mang Jun Jin của Shinhwa ra làm trò cười. Họ gọi anh ấy là "Justin Jinberlake" và Tiffany đã nhạo báng động tác nhảy trong bài "Wa" của Jun Jin trong khi các thành viên khác thì cười to.

Fans của Shinhwa rất tức giận vì cho rằng SNSD thiếu tôn trọng đàn anh, đặc biệt là Shinhwa, nhóm nhạc huyền thoại đã đóng góp danh tiếng trong suốt mười năm cho nền âm nhạc. SNSD đã buộc phải chính thức xin lỗi Shinhwa.

  1. Shin Hye Sung : Tiffany đã có những lời lẽ rất thô lỗ với Hye Sung như “Giọng Shin Hye Sung giống một con dê” và “Nhìn tóc của Shin Hye Sung kìa”.
  1. Lee Min Woo : Lee Min Woo, một người rất vui tính, cúi đầu và chào SNSD trước. Chuyện gì xảy ra khi tất cả SNSD đều cúi đầu chào lại? Hyo Yeon là người duy nhất không cúi và chỉ đứng đó giữ tay các thành viên khác và ngăn không cho họ cúi chào.
  1. Dùng từ "rác rưởi" với nhóm nhạc khác trên chương trình TV

Trong chương trình “Happy Sunday”, có một phần chơi mà hai người chơi sẽ phải buộc người kia nói từ "rác rưởi" để chiến thắng. Tae Yeon ngồi cạnh ca sĩ nhạc Trot Park Hyun Bin và hỏi "Anh nghĩ Shinhwa là gì đối với nền âm nhạc Hàn Quốc?" Để không thua Tae Yeon, Hyun Bin đã phải nói từ "rác rưởi". Trong khi đó, thành viên Shinhwa Kim Dong Wan đang ngồi ngay cạnh họ. Cả Tae Yeon và Park Hyun Bin đều có lỗi. Tuy nhiên Tae Yeon cần phải hiểu mình không thể hỏi những câu hỏi như thế, đẩy Park Hyun Bin buộc phải trả lời một cách không thoải mái. Liệu như thế có thể chấp nhận được đối với đàn anh đi trước cô ấy những 10 năm?

2. Super Junior

  1. Tae Yeon đến chương trình radio của Kang In và gọi anh ấy là "Đồ ngu". Kang In đã phải biện hộ cho Tae Yeon và nói với người nghe rằng cô ấy chỉ phát âm sai, không chủ ý nói thế.

Cái này là vụ Tae Yeon chửi In oppa [một cách THÂN THIỆN theo như lời của một số Honey] trên Chin Chin :

In the case of SuJu, on the Tae Yeon – Kang In radio program “Chin Chin”, Tae Yeon said a cuss word that eventually Kangin had to take responsibility!

Specifically she called him a “retard” in korean it’s a cuss word. In return Kang In had to defend for Tae Yeon and tell listeners she accidentally mispronounced the word, and that she did not say that on purpose

We all heard how Tae Yeon received over 300 hate comments that day !

Later that day Soshified began attacking SuJu members Kang In, Lee Teuk, Sung Min and DongHae

[Cảm phiền tự dịch nha, em ứ dám dịch nữa đâu, lại mắc công đổ xô vào bảo em là bịa thì lại mệt óc nữa cơ !]

Trích từ Hoaiumin – Những lời chân thành P. 2

  1. Trong một chương trình, Tiffany đã gọi "Lee Teuk" thay vì "Sunbae".
  1. Soo Young xuất hiện trong Star Golden Bell và nói dối rằng Lee Teuk đã hộ tống các trainee nữ về nhà và buộc tội anh ấy là một tay chơi. Điều này đã khiến Lee Teuk nhận rất nhiều lời chỉ trích. Tin đồn sai lệch này lan truyền nhanh như lửa trên khắp các trang tin.
  1. Tại Chin Chin Radio, Evan [một ca sĩ] đang nói chuyện với Sung Min và Sunny thì Sung Min đột ngột nhắc "Lee Teuk hyung cũng thế đấy!", Sunny đã đáp lại "Sao anh dám so sánh anh ấy với Lee Teuk?” Kính ngữ đâu???
  1. Khi được hỏi điều gì không thích ở Album vol. 1, Seo Hyun đã nói cô ấy không thích mái tóc giả mà mọi người đội cho vì Super Junior T đã đội nó. Một thành viên khác hỏi "Nó có phải là cái mà Shin Dong đã đội không?"
  1. Tiffany từng nói SNSD không phải là một nhóm giống Suju như mọi người vẫn nghĩ. Cô ấy nói "Một vài người nghĩ rằng chúng tôi sẽ bị chia thành nhiều nhóm như Suju nhưng chúng tôi là một. If của Tae Yeon cũng là của SNSD, Oppa Nappa cũng là của SNSD". Sau những điều cô ta nói, Kim Hee Chul và Lee Teuk đã rất buồn, họ viết trên Cyworld của mình rằng Suju cũng là "một".

3. S.E.S

Tiffany nói thật khó để có thể theo được S.E.S vì họ là nhân tạo. Họ cũng nói thêm rằng SNSD chính là vẻ đẹp của thế hệ.

\=>> Cái này phải nói thêm rằng mấy con SNSD này cả 9 con đều phẫu thuật thẩm mĩ, nhất là Dép-xì-ke, con mụ này trước khi phẫu thuật cái mặt đúng là không ngửi nổi --- ekkkk...

4. SS501

  1. Khi Tiffany nhìn thấy Park Jung Min, cô ta đã nói anh ấy trông như có cả 10 tài khoản ngân hàng và nhìn từ xa trông rất buồn cười.
  1. Trong chương trình, Tiffany cũng đã hét to lên "Trời ơi anh ta á?" khi cô ta trông thấy Park Jung Min.

5. DBSK

  1. Giống như SS501 và SuJu, SNSD dùng những từ ngữ thiếu kính trọng khi nói về DBSK như gọi "Xiah Junsu" thay vì "Sunbae".
  1. Jessica được mời tới chương trình Park Kyung Lim's outing. Park Kyung Lim đã hỏi Jessica thích ca sĩ nào nhất và cô ấy trả lời là DBSK. Sau đó Park Kyung Lim hỏi thành viên nào cô ấy thích nhất và cô ta đã trả lời "Jae Joong" một cách thiếu kính trọng.
  1. Tiffany thể hiện sự “dí dỏm” của mình bằng cách gọi làn sóng bóng đỏ của DBSK nhìn như côn trùng =>> Cô ơi, cũng phải công nhận cô dí dỏm thiệt đó, cô có ghét côn trùng thì ghét chứ sao lại ghen tị với red ocean của người ta, hay là cô bị dị ứng với cái black ocean của tụi cô với cả một lượng quá ít pink ocean nhở?
  1. Fans SNSD buộc tội DBSK quấy rối khi đóng CF cùng SNSD để gây nên hình ảnh xấu về DBSK =>> Đập !!!

6. Big Bang

SNSD trêu chọc tên thật của Tae Yang “Dong Young Bae”, nói “Tên kiểu gì vậy? Không phải là “Dong Young Sang” [videos] à?” Họ nghĩ họ thông minh đến mức có thể xuyên tạc tên Tae Yang thành từ "video" =>> mình sẽ giết chết mấy con mụ này nếu có cơ hội!!!

7. Epik High - Tablo

Tae Yeon trong Chin Chin radio của Kang In khi nhìn thấy Tablo đang ngồi cạnh máy vi tính đã nói "Trông anh ta có giống một leet* không?"

*leet: từ dùng để chỉ gamers hoặc hakers, những người thường dính chặt lấy cái máy tính với dáng vẻ tiều tụy và cặp kính dầy, kiểu mọt vi tính. Hừ, đã thế thì cô là một poulet đó, về mà tra từ điển tiếng Pháp xem nó là cái gì nhớ !!!

8. Happy Shares Company show program

SNSD đã rất thô lỗ với PD của chương trình, cố tình giấu Yoon Ah và đưa cho cô ấy đồ ăn để ăn trong khi chương trình không cho phép. Khi họ bị PD bắt gặp, họ lắc đầu và nói "Chúng em chẳng làm gì cả" và đến cuối chương trình lại la lên thú nhận rằng Yoon Ah đã ăn. PD : "Còn trẻ thì em không nên làm như thế Yoon Ah." Yoon Ah : "Em 18 rồi" trong khi chớp chớp mắt tỏ vẻ ngây thơ. Yuri đang đứng trước cũng nói "Bọn em đủ lớn rồi" trong khi Tae Yeon ôm cổ và giả vờ ngã, thể hiện rằng những điều PD nói là "không công bằng".

9. Phân biệt đối xử trên show programs

Trong chương trình Cafe cuối tuần, SNSD đã gọi ca sĩ nhạc Trot là "Sparkles [lấp lánh]" [dựa trên những trang phục lấp lánh của họ] và nói "Lấy tiền của Sparkles đi". Họ không được phục vụ và các thành viên SNSD nói với nhau "Tôi không thích Sparkles". Họ đã thể hiện sự khinh thường với Trot và tỏ ra thiên vị với những vận động viên bóng chày cũng đang ở quán cafe.

10. Yoon Ah thiếu tôn trọng Tei

Yoon Ah tham gia chương trình radio của Tei. Tei đã cúi đầu chào cô ấy nhưng Yoon Ah chỉ hơi cúi chào như đang chào một ca sĩ hạng B. Tei không phải ca sĩ hạng B, anh ấy là một trong những nghệ sĩ ballad hàng đầu Hàn Quốc.

11. Wonder Girls : SNSD đã thử mic trong khi WGs đang diễn tập.

12. Tiffany thiếu tôn trọng Kim Ji Suk

Diễn viên Kim Ji Suk bị Tiffany sửa lỗi phát âm tiếng Anh khi hát và khiến anh ấy cảm thấy xấu hổ trong suốt phần còn lại của chương trình Kim Ji Suk lớn lên tại Anh và đã học tập vài năm tại Mỹ và Tiffany cũng không hát đúng lời khi sửa lại.

13. Hoạt động từ thiện Giáng Sinh

Chương trình từ thiện đêm Giáng sinh, SNSD theo kế hoạch sẽ đến thăm một nhà trẻ và chăm sóc các em bé. Tuy nhiên họ đã đến rất muộn và chỉ ở lại có 20 phút. Trong suốt chương trình, đã có rất nhiều bài báo nói rằng tất cả những gì SNSD làm là chụp ảnh với bọn trẻ, một sự phô trương hình ảnh giả tạo.

14. Xúc phạm Tổ quốc

Yuri đã nói “Đất nước của tôi” thay vì “Đất nước của chúng tôi” khi nói về Hàn Quốc và đã gây ra một làn sóng phản đối.

Phẫu thuật thẩm mĩ

Tất nhiên, khi ai đó muốn mình đẹp hơn thì không thể trách họ được, mình chỉ thắc mắc tại sao người ta có thể làm cái việc gọi là "chối bỏ khuôn mặt thật của mình" như thế được nhỉ? Tại sao họ có thể sống với một khuôn mặt do các chuyên gia thẩm mĩ tạo ra??? Oai, "không có gì là không thể", câu này h thấy thật đúng !!

Nhắc đến Khám Chí Hòa chắc hẳng ai ai cũng biết đến , nói thông thường thì có từ thời Pháp. Tuy nhiên Khám Chí Hòa không chỉ thông thường là một trai giam mà mọi người từng nghĩ mà nó là một Trận đồ triệt để về Âm Dương, Ngũ Hành và theo Kỳ Môn Trận Pháp. Nếu ai đã tìm hiểu về dịch lý, dịch thuật, Tam thức, nếu có cơ hội chứng kiến tận cảnh xây cất, sắp đặt của Khám Chí Hòa, nó là một trận đồ vô cùng màu nhiệm.

Kỳ môn Độn Giáp nếu muốn đi đến tuyệt đỉnh của môn học này thì phải có thiên, địa giao lưu. Phải có cái lực trong cõi giới vô hình thì trận đồ mới hoàn toàn phát được cái lực uy vũ, vô cùng tận của nó. trận đồ này được bày ra do một vị thầy rất là cao tay ấn. Những vị thầy như thế này, thật sự không phải lúc nào cũng có thể gặp. Trong trận đồ này đã được 8 cô gái đồng trinh trấn giữ , cho nên, trong Khám Chí Hoà, trên nguyên tắc là những ai mà bị vô “sỗ bì đen” rồi, thì đừng bao giờ mà mong có thể thoát khỏi Khám Chí Hoá.

Tuy nhiên, nếu nói theo ngôn ngữ của bên Tiên Gia thì vì ông trời có luôn có đức hiều sanh, cho nên trận đồ Kỳ Môn phải có cửa “Sanh”. Vị thầy này khi sắp đặt trần đồ này, vì phải làm theo tụi sự yêu cầu của Thực Dân Pháp, có thể ông ta biết, mà cũng có thể ông ta không biết cho nên trong 8 vị đồng trinh này, có một vị không còn là gái đồng trinh nửa. Khi trận pháp đã được dàn ra, trên nguyên lý là không có gì có thể thoát ra được trần đồ này, nhưng cũng vì có một ngưới con gái không còn là động trinh nửa, cho nên, Khám Chí Hoá, tuy bị giam nhưng cũng có người có thể thoát ngục được. Nếu có thoát đi chăng nửa, trước sau cũng bị bắt trở về.

Trận Bát Quái đồ này rất sát, nếu như có một tù nhân nào chết trong đó thì linh hồn cũng không được siêu thoátlinh hồn của họ phần cũng bị giữ lại, không thể nào thoát được. Vị vậy ở đây, âm khí, lẫn oán khí rất là nặng, và cũng vì lý do này mà Khám Chí Hoà thường hay có Lôi Công, Lôi Mẫu đến thăm viếng luôn.

Vì có duyên nên được vào tham quan trong trại vì nhà Trung cũng có người Bác làm trong trại giam ăn ở sinh hoạt ngay trong trại. Trại giam khi đi vào thì rất ngộp ngạt âm khí rất nhiều bao trùm xung quanh trại giam này. Khi vào nhà giam còn thấy một thanh kiếm rất to nghe nói là "Tru Tiên Kiếm" trấn hình như là ngay giữa Trại Giam này, nghe kể lại thanh kiếm này là toàn bộ kiến trúc trong trại này ,mà khi nghe kể lại thì tác dụng của thanh kiếm này dùng để trấn yếm những kẻ cao tay ấn khi bị bắt vào trong trai này, khi bị bắt vào đây mọi công lực sẽ bị mất hết không làm bất cứ thủ đoạn gì trong trại này được, nếu nhìn từ trên vệ tinh chụp hình lại thì quả thật đúng là một trận đồ khổng lồ ngay thành phố.

-Vài nét về khám Chí Hòa

i439.photobucket.com/albums/qq115/lebatrung2386/nlchoa.jpg

Toàn bộ khu nhà giam rộng bảy hécta.

i439.photobucket.com/albums/qq115/lebatrung2386/chihoa144...

Khu khám lớn gồm một tầng trệt và ba tầng lầu, xây theo hình tám cạnh, mỗi cạnh là một ô. Gồm các ô : A, B, C, D, E, F, G, H và chia thành sáu khu : AB, BC, ED, FG, AH, ID, [có lúc chia thành tám khu]; có chấn song sắt kiên cố. Ở mỗi khu được sơn màu sơn khác nhau và can phạm nào ở khu nào cũng đều có mang biển số trên người cùng màu với khu giam của mình. Sự phân biệt này nhằm tạo thuận lợi dễ dàng cho việc kiểm soát của lực lượng canh giữ trại. Một phạm nhân ở khu này tự ý đi vào khu khác đều có thể bị phát hiện được ngay.

i439.photobucket.com/albums/qq115/lebatrung2386/196559604...

Ngoài ra còn có ba khu nằm nối lưng với khu bát giác, mà bọn cai ngục gọi là khu hỏa thực, khu bệnh xá, khu kỷ luật. Tại khu kỷ luật có phòng "điện ảnh" và phòng "truyền hình". Tên gọi đẹp đẽ là thế, nhưng mỉa mai thay, đây lại là nơi tra tấn người nghiệt ngã nhất.

Năm 1972, do yêu cầu của Bộ tư lệnh cảnh sát quốc gia Sài Gòn, mặc dù có giám thị chịu trách nhiệm phòng an ninh của nhà lao, nhưng vẫn được tăng cường thêm một toán cảnh sát để theo dõi tình hình phạm nhân, nhân viên giám thị và phát hiện những điều đáng nghi qua việc thăm nuôi. Cũng từ đó, quyền hành dần dần lọt vào tay bọn cảnh sát chìm.

Khám Chí Hòa tổng cộng có 238 phòng giam, gồm :

Khu AB có : 52 phòng

Khu ID có : 17 phòng

Phòng an ninh : 3 phòng [biệt giam]

Khu D có : 65 phòng [diện tích hẹp].

Số 101 phòng còn lại đều có diện tích giống nhau.

Khu trung tâm lô cốt có dựng một thanh gươm lớn với các hình dấu âm dương, càn khôn, vũ trụ mang ý nghĩa rằng, đây là một thế giới riêng biệt mà những kẻ trót vào đây là không thể nào lọt ra được.

Đã từ lâu, có lắm huyền thoại về khu đất "linh thiêng" này. Nhiều người cho rằng, do sự chuyển động của âm dương ở đây như thế nào đó đã gây ra xung khí mạnh. Vì thế ở khu này thường bị sét đánh. Thực tế, sét đã đánh ở khu này nhiều lần. Xây đi, xây lại mấy lượt vẫn bị "đánh". Ngày nay, vào Chí Hòa, các mái ngói của khu bát giác đều đều nhau, nhưng khu FG bị khuyết thấp xuống. Đó là dấu vết còn lại của một ngàn lẻ một câu chuyện ở khám Chí Hòa ngày trước.

Ngoài công trình chính của nhà giam, còn có ngôi nhà hai tầng làm văn phòng ban quản đốc và một phòng tuyên úy cạnh lối vào khu AB. Một niệm Phật đài, một ngôi chùa và một nhà thờ được xây dựng trong khu vực khám Chí Hòa.

Ở chính giữa nhà tù, một tháp nước có trổ lỗ châu mai, với bốn loa phóng thanh và một cột cờ trên đỉnh. Mùa mưa, sân nhà tù ngập nước, có khi tràn cả vào xà lim ở tầng dưới.

Ở khám Chí Hòa có một chiếc máy chém. Chiếc máy chém này có từ thời Pháp được chuyển từ khám Catina sang, do tên đội Phước phụ trách. Theo tài liệu cũ để lại, người cuối cùng chết với chiếc máy chém này là Ba Cụt, tức Nguyễn Văn Vinh, tướng Cao Đài, bị Ngô Đình Diệm giết. Ngày trước, hàng năm vào ngày rằm tháng bảy âm lịch, bọn quản đốc nhà giam tổ chức cúng chiếc máy chém này. Nhiều tù nhân cũng đến thắp hương, lễ bái.

Theo nhiều tài liệu để lại, thời Mỹ - ngụy, số lượng tù nhân ở nhà lao Chí Hòa trung bình là 6.000 người, có lúc lên tới 7.000 người. Cũng có tài liệu nói, cá biệt có đợt vọt lên ngót một vạn !

Trong số những phạm nhân vào Chí Hòa có những nhân vật cao cấp trong chính quyền Sài Gòn, như Ngô Đình Cẩn [đã bị bắn chết ngay tại Chí Hòa], Phan Khắc Sửu, Nguyễn Tường Tam, Vũ Hồng Khanh, tướng Vũ Vũ Gia, tướng Lam Sơn... Nghị sĩ Trương Đình Dzu, dân biểu Trần Ngọc Châu..., cũng bị vào Chí Hòa.

Cũng như Côn Đảo, Phú Quốc và nhiều nhà tù khác ở miền Nam, bọn địch đã huấn luyện cho nhân viên phụ trách các nhà lao hết sức cẩn mật. Dưới đây là vài điều chúng đã quy định tại những nơi giam cầm tù chính trị, và chưa phải là tài liệu cuối cùng quy định về việc này.

Phải có một kho vũ khí, đạn dược chắc chắn, riêng biệt. Nơi đây cấm ngặt sự lai vãng của bất cứ nhân viên nào không phận sự giữ kho.

i439.photobucket.com/albums/qq115/lebatrung2386/untitled1...

Cũng như hệ thống phòng thủ đồn bót, phải có một sơ đồ hỏa lực để cho mỗi tháp canh có thể khai thác hết khả năng của những vũ khí tự động một cách kiến hiệu.

i439.photobucket.com/albums/qq115/lebatrung2386/untitled.jpg

Khám chí Hòa khu đất xưa

Nếu được, song song với sơ đồ hỏa lực, mỗi tháp canh phải có đèn rọi mạnh để kiểm soát các rào kẽm gai.

Đặt một hệ thống liên lạc giữa các tháp canh với điểm gác cổng chính bằng điện thoại.

Tại điểm canh, lúc nào cũng phải có mặt ít nhất hai phần ba quân số và số tối thiểu quân số có mặt bao giờ cũng không thể dưới một tiểu đội.

Chặn bắt mọi kẻ khả nghi.

Cho phạm nhân ăn cơm sớm, để có đủ thời giờ kiểm điểm lại nhân số trước khi họ vào nhà giam... [Kho Lưu trữ Trung ương 2, hồ sơ mang ký hiệu SC.02, H.184, HS.3512].

Nguồn:ChuDu24.com

Đình So - Một trong những ngôi đình đẹp nhất xứ Đoài

Đình So là đình của làng So [còn có tên là Sơn Lộ] thuộc xã Cộng Hòa, huyện Quốc Oai [Hà Tây cũ], cách trung tâm Hà Nội chừng 40km. Từ trên đê sông Đáy cong cong như một dải lụa đào đã thấy đình So hoành tráng và uy nghi soi bóng trên mặt hồ bán nguyệt.

Trước cổng tam quan của đình là một khoảng sân rộng lớn, nơi dân làng So vẫn thường dùng phơi miến bánh [tấm tráng nguyên bản chưa đưa vào máy cắt] và đám trẻ làng nô đùa mỗi khi chiều về. Suốt dọc triền đê êm ả là những nong miến sợi phơi dài hai bên đường, tạo nên một khung cảnh làng quê yên bình và thi vị.

Cổng tam quan đình làng So rất đẹp với một dãy bậc thang đá có 18 cấp dắt xuống phía hồ bán nguyệt, hai bên có hai hàng lan can bằng đá, mỗi đầu có tạo hình đám mây rất mềm mại và sống động, tạo cảm giác mây vờn gió thổi rất nhẹ nhàng.

Được xây dựng vào năm 1673 dưới đời vua Lê Gia Tông [theo sách Sơn Tây địa chí của Phạm Xuân Độ], đình So được coi là một trong những ngôi đình đẹp nhất xứ Đoài với kiến trúc đình mẫu mực. Đình thờ tam vị nguyên soái Đại Vương là các vị tướng đã theo vua Đinh Tiên Hoàng đi dẹp loạn 12 sứ quân năm xưa, đã qua bốn lần tu sửa nhưng đến nay vẫn giữ được những nét đẹp tinh xảo và thơ mộng như tự thuở nào.

Hai đầu phía ngoài tam quan là hai cây đại cổ thụ cành lá khẳng khiu không biết đã bao nhiêu năm tuổi đời vẫn đang kiên gan cùng tuế nguyệt. Vào mùa hoa đại rụng trắng dưới nền đất, đám trẻ con nghịch ngợm leo cành rung cây như bầy khỉ nhỏ, hương hoa ngan ngát thoảng bay.

Tam quan có kiến trúc 2 tầng, 3 gian, 4 mái, hai bên còn có cổng ra vào, ngày thường không mở, cửa đóng then cài. Khách đến tham quan thường vào đình từ con đường bên phía UBND xã hay con đường nằm phía bên phải đình, bắt đầu xuống xe đi bộ từ nơi có những bậc thang “Hạ Mã”, nơi mà các cụ già ở làng vẫn kể là “nơi xuống ngựa” xưa kia.

Các họa tiết trang trí và chạm khắc trên nóc tam quan vô cùng đẹp và tinh xảo, đặc biệt là hình ảnh lưỡng long triều nguyệt ở trên cao và bốn con linh thú nằm ngoan lành dưới chân những cột gỗ.

Đình làng có 7 gian, 2 chái, 4 mái rộng lợp ngói, đầu đao bốn góc uốn quanh, mái đao cong vút như mũi hài, kiêu hãnh và lộng lẫy. Bên trong đình các cột gỗ lim lớn nhỏ xếp thành 6 hàng ngang, 10 hàng cột, có 32 cột lim lớn một vòng tay người ôm không xuể và 32 cột lim nhỏ bao quanh, sau điện thờ là “cung” chỉ mở cửa vào khi có hội.

Mặt sàn bằng gỗ lim, hiên có bờ tường thấp. Bao quanh đình là các cánh cửa bức bàn, có chấn song con tiện, kết hợp hài hòa giữa gạch và gỗ. Vào những ngày hội hè đình đám, các cánh cửa ở mặt trước và hai bên hông sẽ được mở chéo ra, bên trong đình trải chiếu hoa trên nền, các cụ lại cùng nhau nâng chén rượu, chén trà, chuyện trò về lịch sử đáng tự hào của ngôi đình làng danh tiếng.

Bộ khung đình có kết cấu bằng các vì gỗ theo kiểu chồng rường giá chiêng, các chi tiết như đầu kè, đầu dư, ván nong, các vì kèo, vì vỏ cua đều được chạm trổ hoa văn rồng, mây, ly, nghê, hoa lá vô cùng tinh xảo và sống động. Bậc cấp cửa chính của đình có hai con rồng đá được tạc rất nghệ thuật và tinh xảo phục hai bên. Trong sân đình có một cây hoàng lan lá xanh mê mải, hè sang hương lan thơm ngọt như thể ngấm vào trong từng mái ngói, góc đình.

Hai bên dãy trường lang vẫn còn có hai con ngựa đứng buồn rầu sau khung cửa sắt, các gian nhà đều được khóa cửa kín mít, chỉ mở ra khi có hội làng. Đình làng So một năm có ba lễ lớn. Hội làng diễn ra trong ba ngày bắt đầu từ ngày 8/2 âm lịch. Lễ khao quân tổ chức vào ngày 10/7 âm lịch, còn ngày Thánh Hóa được làm vào ngày 10/12 âm lịch hằng năm.

Trong đình cất giữ những đồ thờ cúng được lưu truyền từ thủa xa xưa và những chiếc kiệu rước chỉ được mang ra ngoài vào dịp lễ hội. Du khách đến tham quan và tìm hiểu về lịch sử cũng như kiến trúc của đình So được yêu cầu không chụp ảnh bên trong đình.

+ năm 1886, Pháp xây dựng tại trung tâm thành phố Sài Gòn cũ một nhà giam tù nhân, gọi là Khám Lớn Sài Gòn [Maison Centrale de Saigon], đến năm 1890 thì xây xong.

+ Công trình tọa lạc trên nền đất mà xưa kia là chợ Cây Da Còm. Theo học giả Trương Vĩnh Ký, sở dĩ chợ có tên là Cây Da Còm, vì nó họp dưới gốc một cây đa nhánh còm, lá gie khòm xuống mặt đất.

Ngày xưa, nơi đây chuyên bán trống, bán lọng, yên ngựa và mũ tú tài. Ban đầu, khám dài khoảng 30m và rộng 15m, có lối đi hẹp ở giữa hai dãy khám, mặt chính được rào bằng những song sắt, vách tường sơn đen, chỉ chừa cửa sổ nhỏ ở trên cùng, rất ngột ngạt.

Bên trong phòng giam, nền tô bằng xi măng, các tù nhân đều nằm trên sàn, một chân đút vào cái cùm dài suốt chiều dài xà lim.

Ở đây, còn có một xà lim [cellule] dành cho tù nhân lãnh án tử hình. Đó là một hầm 3mx5m, ba mặt là tường kín và mặt còn lại là một cửa sắt có đục lỗ nhỏ. Thiết kế như vậy, cốt vừa để thông hơi, vừa để lính canh từ bên ngoài có thể quan sát bên trong phòng giam.

Tuy nhiên, vì thiếu ánh sáng, vệ sinh lại kém nên tù nhân dễ bị bệnh tật và thực tế ở đây luôn phát sinh các loại bệnh nguy hiểm.

Sau một thời gian, do số tù nhân tăng lên, khám phải xây thêm nhiều phòng mới, tường cao bao quanh, gồm hai dãy nhà một tầng và hai dãy nhà trệt, phân chia thành nhiều khu vực để giam cầm nhiều hạng tù khác nhau.

Khám Lớn Sài Gòn trở thành khám đường lớn nhất Nam Kỳ lục tỉnh bấy giờ, giam giữ tra tấn tù nhân người Việt, người Hoa lẫn người Âu, có lúc lên tới 1.500 - 2.000 người.

Nhiều nhà yêu nước và cách mạng nổi tiếng đã từng bị giam giữ tại đây như Nguyễn An Ninh, Phan Xích Long, Nguyễn Văn Cừ, Nguyễn Thị Minh Khai, Võ Văn Tần, Phạm Văn Đồng, Phạm Hùng, Tống Văn Trân, Lý Tự Trọng... Trong khám có khu biệt giam tù chính trị, xà lim án chém, phòng để máy chém và khu hành quyết tù nhân.

Đối chiếu với thực địa hiện nay, khám nằm trọn trong khuôn viên Thư viện khoa học tổng hợp TP.HCM. Dưới thời thuộc Pháp, Khám Lớn Sài Gòn cùng với Toà án Sài Gòn [xây năm 1881-1885] và Dinh Thống đốc Nam Kỳ [xây năm 1885-1890] nằm ở ba góc tạo thành "tam giác quỷ" là "biểu tượng" cho bộ máy thống trị của chế độ thực dân ở Nam kỳ lục tỉnh.

Đến ngày 8/3/1953, sau khi xây xong khám Chí Hoà, chính quyền Bảo Đại đã cho phá huỷ Khám Lớn Sài Gòn, phóng thích một số tù nhân, còn lại khoảng 1.600 người cùng chiếc máy chém chuyển về khám Chí Hoà.

Bảy năm sau, năm 1960, khi Ngô Đình Diệm truất phế Bảo Đại lên nắm chính quyền ở miền Nam đã dùng chiếc máy chém này để hành hình ông Hoàng Lệ Kha - Tỉnh uỷ viên Tây Ninh.

Theo các cứ liệu lịch sử, Khám Lớn Sài Gòn được xây giới hạn bởi bốn con đường Lagran Dière [nay là đường Lý Tự Trọng], Mac Mahon [nay là Nam Kỳ Khởi Nghĩa], Espagne [Lê Thánh Tôn] và Filippini [Nguyễn Trung Trực].

Trước sự lên án kịch liệt của dư luận trong và ngoài nước, "nhà Ngô" phải ra lệnh "xếp xó" mãi mãi chiếc máy chém ghê rợn này vào khám Chí Hoà.

Năm 2011, Công ty Nhã Nam thỏa thuận tác quyền và liên kết xuất bản với NXB Văn hóa Văn nghệ nhân dịp 15 năm ngày mất của cụ Vương Hồng Sển [mất ngày 9/12/1996] đã xuất bản cuốn sách "Khám Lớn Sài Gòn".

Đây là tác phẩm cuối đời của nhà nghiên cứu, sưu tầm cổ vật nổi tiếng Vương Hồng Sển là một tập ghi chép những gì mắt thấy tai nghe tại Khám Lớn Sài Gòn trong những giờ phút cuối cùng của khu nhà giam này trước khi bị phá bỏ hẳn vào năm 1953.

Theo Nguoiduatin

Những vùng đất xa xôi kỳ bí không dễ tìm thấy trên bản đồ thế giới, những bãi cát trải dài, những thung lũng rực rỡ nắng vàng, những vách đá dựng đứng tráng lệ tưởng chỉ tồn tại trong mơ.

Cách xa khỏi nhịp sống tấp nập và ồn ào khói bụi của đô thị hiện đại, xa cả sức ép của cuộc sống và những toan tính thường ngày, nếu bạn thực sự muốn tìm đến một nơi hoang sơ, tráng lệ, ít người biết đến thì sẽ phải vượt qua một cuộc hành trình rất dài và gian khó. Tuy vậy, đích đến sẽ là phần thưởng tuyệt vời nhất dành cho những ai thích phiêu lưu mạo hiểm.

Sau đây là 10 vùng đất trong mơ vẫn còn sót lại trên thế giới này.

1. Thảo nguyên Patagonia, Chile

tin180.com/wp-content/blogs.dir/3/files/2010/03/10-thien-...

tin180.com/wp-content/blogs.dir/3/files/2010/03/10-thien-...

Pantagonia là một vùng đất xa xôi nằm ở phía Đông Nam lục địa Nam Mỹ, giữa Argentina và Chile, nổi tiếng với những cánh rừng bạt ngàn, những thảo nguyên hoang sơ rộng lớn và những dãy núi băng tuyệt đẹp.

Đây là nơi hội tụ đầy đủ những cảnh sắc thiên nhiên kỳ thú nhất, với những cao nguyên dạng bậc cao dần từ Đông sang Tây, bị phân cách bởi dãy núi Andes, các thung lũng trũng và thấp. Phía đông, bờ cao nguyên đổ xuống Đại Tây Dương tạo thành các bậc cao 100 - 200m, còn độ cao tối đa ở phía Tây đạt tới 2.200m.

2. Núi lửa Kauai, Hawaii

tin180.com/wp-content/blogs.dir/3/files/2010/03/10-thien-...

tin180.com/wp-content/blogs.dir/3/files/2010/03/10-thien-...

Trên quần đảo Hawaii, một bang của Mỹ, cách Honolulu 120km có một hòn đảo nhỏ gọi là đảo Kauai, đẹp như một hòn ngọc màu lục gắn trên biển xanh. Bãi biển trên đảo có một đồi cát cao 18m trên mặt biển, toàn bộ là cát trắng sạch. Cách đồi cát không xa có một bãi đá đen bởi dung nham. Dung nham bị nước biển xâm thực thành nhiều hang nhỏ. Trong đó có một lỗ huyệt giống như suối phun giãn cách, phun bọt nước trắng xóa.

Đảo Kauai phong cảnh tuyệt vời. Ngồi trên xe đi men theo khe suối sẽ thấy được cảnh điền viên êm ả. Bầu trời sau mưa bao giờ cầu vồng cũng hiện ra, đôi khi 5-6 cầu vồng đều xuất hiện, có khi 2 cầu vồng chồng lên nhau. Góc phía Đông Bắc của núi Waialeale có lượng mưa trung bình hàng năm lớn nhất thế giới, đạt 11.684mm. Càng lạ hơn nữa là dốc núi Tây Nam của Waialeale lại chỉ có lượng mưa 460mm.

3. Vườn quốc gia Kruger Park, Nam Phi

tin180.com/wp-content/blogs.dir/3/files/2010/03/10-thien-...

tin180.com/wp-content/blogs.dir/3/files/2010/03/10-thien-...

Khu rừng rậm nguyên sinh, nơi hội tụ đông đủ nhất các loài thú hoang dã và quý hiếm nhất hành tinh có thể tìm thấy ở Thornybush Game thuộc Vườn quốc gia Kruger Park.

Đi ôtô dạo quanh rừng người ta sẽ có cơ hội tận mắt nhìn thấy những chú sư tử oai phong, những nàng báo hoa thoắt ẩn thoắt hiện trên cây hay nhìn ngắm từng đàn ngựa vằn đang nhởn nhơ uống nước. Hãy thử trải nghiệm một đêm sống trong căn lều giữa thiên nhiên, chắc chắn bạn sẽ thấy thú vị.

4. Quần đảo Fernando de Noronha, Brazil

tin180.com/wp-content/blogs.dir/3/files/2010/03/10-thien-...

tin180.com/wp-content/blogs.dir/3/files/2010/03/10-thien-...

Nằm ở đông bắc bờ biển Brazil, bao quanh là Đại Tây Dương, với điều kiện khí hậu lý tưởng, quần đảo Fernando de Noronha được xem là thiên đường của nhiều loại cá tuyệt đẹp. Hàng năm, nơi đây đón nhận một lượng đông đảo du khách yêu biển và yêu môn lặn đến tham quan và du hành vào "vương quốc cá".

Quần đảo Fernando de Noronha gồm 21 đảo nhỏ nhưng chỉ có 240 người sinh sống. Bạn có thể thoải mái tắm nắng và ngâm mình dưới làn nước trong lành không chán.

5. Vùng Cotswolds, Anh Quốc

tin180.com/wp-content/blogs.dir/3/files/2010/03/10-thien-...

tin180.com/wp-content/blogs.dir/3/files/2010/03/10-thien-...

Những triền đồi đầy hoa dại trải dài, những thung lũng ngập nắng, những dòng sống hiền hòa thơ mộng chảy len lỏi trong thị trấn và những ngôi nhà tranh cổ kính, xinh xắn nằm lọt thỏm giữa các khu vườn đầy hoa trái … Cotswolds là vùng đất đặc trưng và lâu đời nhất có thể tìm thấy ở xứ sở sương mù, nơi cất giữ nền văn hóa nông trại lâu đời từ hàng ngàn năm trước.

Đến với Cotswolds người ta như lạc vào một miền đất thần tiên dường như chỉ tồn tại trong cổ tích. Sẽ không có gì đáng ngạc nhiên khi những chính trị gia hay những ngôi sao tên tuổi nhất nước Anh đều sở hữu một ngôi nhà cổ ở Cotswolds để về nghỉ vào mỗi dịp cuối tuần.

6. Isla Vieques, Puerto Rico

tin180.com/wp-content/blogs.dir/3/files/2010/03/10-thien-...

tin180.com/wp-content/blogs.dir/3/files/2010/03/10-thien-...

Chỉ cách bờ biển khoảng 10km, Isla Vieques như một vùng đất bị lãng quên trên trái đất với những khu rừng xanh tươi, bãi cát trắng dài tít tắp và những ngọn đồi nhấp nhô.

Cho đến năm 2003, hòn đảo vẫn nằm dưới sự kiểm soát của Hải quân Mỹ, nhưng giờ thì họ đã đi khỏi, thiên đường đang rộng cửa đón du khách.

7. Công viên Algonquin, Canada

tin180.com/wp-content/blogs.dir/3/files/2010/03/10-thien-...

tin180.com/wp-content/blogs.dir/3/files/2010/03/10-thien-...

Công viên Algonquin nằm giữa Vịnh Georgian và Sông Ottawa ở trung tâm Ontario, Canada, được xây dựng từ năm 1893 với diện tích khoảng 7.653km2. Công viên được coi như một phần biên giới giữa miền Bắc và Nam Ontario và chỉ mất ba giờ lái xe từ Toronto là tới.

Nơi đây trải dài trên 200km là rừng hoang sơ với những cây thông cổ thụ. Những dòng sông, hồ, suối len lỏi trong rừng với những dãy núi đẹp như tranh soi mình xuống dòng nước trong xanh, phẳng lặng.

Công viên có hệ sinh thái với thảm động, thực vật vô cùng phong phú. Ở đây, du khách có thể khám phá những khu rừng với các cây gỗ quý như linh sam, vân sam, thông đỏ, tùng trắng, dương, sồi, lim, thích đường, tần bì và đặc biệt là cây phong.

8. Quần đảo Tristan da Cunha

tin180.com/wp-content/blogs.dir/3/files/2010/03/10-thien-...

tin180.com/wp-content/blogs.dir/3/files/2010/03/10-thien-...

Cách St. Helena 2.000km và mũi Hảo Vọng [Nam Phi] 2.789km, quần đảo xa xôi và ít người ở nhất thế giới này rất khó tìm thấy trên bản đồ thế giới. Tuy nhiên, với những bãi biển lộng gió, những vách đá bazan tráng lệ và các thung lũng hoang sơ, Tristan da Cunha sẽ là nơi lý tưởng để các đôi uyên ương chạy trốn khỏi thế giới này và tìm đến với thiên đường trong mơ.

9. Vùng núi Morzine, Pháp

tin180.com/wp-content/blogs.dir/3/files/2010/03/10-thien-...

tin180.com/wp-content/blogs.dir/3/files/2010/03/10-thien-...

Morzine là một khu nghỉ mát hàng đầu trên vùng Alpes thuộc Pháp. Mùa đông, nơi đây được xem là thiên đường cho những ai thích môn trượt tuyết. Mùa hè là thời điểm thích hợp để những người thích các môn thể thao cảm giác mạnh như: dù lượn, nhảy dù dốc, xe đạp núi, trượt thác... có thể cùng nhau tranh tài.

Khi tuyết tan, các đường trượt trở thành nơi dành cho dân thích chạy xe đạp núi. Nếu không thích đi xe đạp, đi bộ là một cách tối ưu để bạn có thể ngắm nhìn thiên nhiên tuyệt đẹp nơi đây. Khi du lịch đến dãy Alpes vào mùa đông hay mùa hè các bạn vẫn có thể tận hưởng mọi thú vui tại đây.

10. Quốc đảo Kiribati, Micronesia

tin180.com/wp-content/blogs.dir/3/files/2010/03/10-thien-...

tin180.com/wp-content/blogs.dir/3/files/2010/03/10-thien-...

Tại điểm cực đông của thế giới là một quốc đảo nằm cách Hawaii 4.000km. Bắc qua đường xích đạo, quốc đảo này bao gồm 33 hòn đảo và là nơi có khu bảo tồn sinh vật biển lớn nhất thế giới. Với những hàng dừa cao tít tắp, bãi biển trắng muốt và làn nước trong suốt, vùng đất giống như một khu nghỉ dưỡng cao cấp giúp bạn hòa nhập hoàn toàn với thiên nhiên.

Do nằm ngoài khơi xa nên thiên nhiên nơi này rất hoang sơ. Du khách có thể đến đây tận hưởng làn nước trong xanh hoặc lặn ngắm san hô.

Hoài Thư [Tổng hợp]

[theo vtc]

[source: tin180.com/thegioi/?p=13773 ]

officially the Lao People's Democratic Republic, is a landlocked country in Southeast Asia, bordered by Burma and People's Republic of China to the northwest, Vietnam to the east, Cambodia to the south and Thailand to the west. Laos traces its history to the Kingdom of Lan Xang or Land of a Million Elephants, which existed from the 14th to the 18th century.

After a period as a French protectorate, it gained independence in 1949. A long civil war ended officially when the Communist Pathet Lao movement came to power in 1975, but the protesting between factions continued for several years. Forty-four percent of the population lived below the international poverty line of the equivalent of US$1.25 a day according to data from 2006, though the CIA World Factbook currently places this figure at 26%.

History

en.wikipedia.org/wiki/History_of_Laos

Geography

en.wikipedia.org/wiki/Geography_of_Laos

Other info

Oficial Name:

ສາທາລະນະລັດປະຊາທິປະໄຕປະຊາຊົນລາວ

Shathalanat Paxathipatai Paxaxôn Lao

Lao People's Democratic Republic

Independence:

19 July 1949

Area:

236.800km2

Inhabitants:

5.789.000

Language:

Aheu [thm] 1,770 in Laos [2000]. Pak Sane Province, Khamkeut District, near Lak Sao. Alternate names: Kha Tong Luang, Thavung, Phon Soung, Phonsung, So. Classification: Austro-Asiatic, Mon-Khmer, Viet-Muong, Thavung

More information.

Akha [ahk] 58,000 in Laos [1995 Nguyen Duy Thieu]. Luang Namtha, Phongsali provinces. Alternate names: Kaw, Ekaw, Ko, Aka, Ikaw, Ak'a, Ahka, Khako, Hka Ko, Khao Kha Ko, Ikor, Aini, Yani. Classification: Sino-Tibetan, Tibeto-Burman, Lolo-Burmese, Loloish, Southern, Akha, Hani, Ha-Ya

More information.

Alak [alk] 4,000 [2000 Bradley]. Southern Laos, mainly in Saravan and Sekong provinces. Alternate names: Hrlak. Dialects: Included under Bahnaric as closest to Bahnar, Tampuan, Lamam. Also included under Katuic. Classification: Austro-Asiatic, Mon-Khmer, Eastern Mon-Khmer, Bahnaric, Central Bahnaric

More information.

Arem [aem] 20 in Laos. Ethnic population: 500 [1995]. West central, both sides of the Viet Nam-Laos border, west of Phuc Trach. Alternate names: Chomrau, Chombrau, Umo. Classification: Austro-Asiatic, Mon-Khmer, Viet-Muong, Chut Nearly extinct.

More information.

Bit [bgk] 1,530 in Laos [1985 Proschan]. Population total all countries: 2,030. Near the northern border with China, northeast of Namtha, Luang Namtha Province, and south of Boun Neua; Phongsali Province, Boun-Tai, Samphan, and Khoa districts, 8 villages. Also spoken in China. Alternate names: Khabit, Khbit, Phsing, Phsin. Dialects: Not Khmuic, but Palaungic [J-O Svantesson 1990]. Related to Khao in Viet Nam. Classification: Austro-Asiatic, Mon-Khmer, Northern Mon-Khmer, Khmuic, Khao

More information.

Bo [bgl] 2,950 [2000]. Central Laos inland from the bend of the Mekong, Nhang River, around Nape, Kammouan Province and Lak Sao, Bolikhamxay Province, Hinboun District. Classification: Austro-Asiatic, Mon-Khmer, Viet-Muong, Muong

More information.

Bru, Eastern [bru] 69,000 in Laos [1999]. Population total all countries: 129,559. Eastern Savannehkhet Province, Sepone District. Also spoken in Thailand, Viet Nam. Dialects: Tri [So Tri, So Trii, Chali]. It is partially intelligible with Western Bru of Thailand. Related to Khua. Mangkong in Viet Nam and eastern Laos is a dialect of Eastern Bru, different linguistically from the Mangkong that are the same as So of Thailand. Mangkong is an ethnic group. Classification: Austro-Asiatic, Mon-Khmer, Eastern Mon-Khmer, Katuic, West Katuic, Brou-So

More information.

Chut [scb] 450 in Laos [1995 census]. Khammouan Province, Bouarapha District, near the Viet Nam border at about the latitude of the Mu Gia Pass. Alternate names: May, Ruc, Sach, Salang. Dialects: May, Ruc. Classification: Austro-Asiatic, Mon-Khmer, Viet-Muong, Chut

More information.

Con [cno] 1,000 [1981 Wurm and Hattori]. Luang Namtha Province, southwest of Vieng Pou Kha. Classification: Austro-Asiatic, Mon-Khmer, Northern Mon-Khmer, Palaungic, Western Palaungic, Lametic

More information.

Halang Doan [hld] 2,346 in Laos [2000]. Attopeu Province, Kasseng Plateau, Sanxai District, on the left banks of the Kamane and Dak Robay rivers, near the Viet Nam border. Alternate names: Halang Duan, Duan, Doan. Classification: Austro-Asiatic, Mon-Khmer, Eastern Mon-Khmer, Bahnaric, North Bahnaric, West, Duan

More information.

Hani [hni] 1,122 in Laos [1995]. Phongsali Province, along the Yunnan border. None in Thailand. Alternate names: Hanhi, Haw. Classification: Sino-Tibetan, Tibeto-Burman, Lolo-Burmese, Loloish, Southern, Akha, Hani, Ha-Ya

More information.

Hmong Daw [mww] 169,800 in Laos [1995 census]. Northern Laos. Alternate names: White Meo, White Miao, Meo Kao, White Lum, Bai Miao. Dialects: Hmong Gu Mba [Hmong Qua Mba, Striped Hmong], Mong Leng. Classification: Hmong-Mien, Hmongic, Chuanqiandian

More information.

Hmong Njua [blu] 145,600 in Laos [1995]. Northern Laos. Alternate names: Blue Meo, Blue Miao, Tak Meo, Hmong Njwa, Hmong Leng, Miao, Meo. Classification: Hmong-Mien, Hmongic, Chuanqiandian

More information.

Hung [hnu] 2,000 in Laos [1996 Ferlus]. Population total all countries: 2,700 to 3,700. Bolikhamsay, Khammouan provinces. The Toum live northeast of Nape and south of the Phong. Also spoken in Viet Nam. Dialects: Toum [Tum], Phong [Pong, Poong, Pong 1, Pong 2]. Classification: Austro-Asiatic, Mon-Khmer, Viet-Muong, Cuoi

More information.

Ir [irr] 4,420 [2000]. Saravan Province, east of Saravan town. Alternate names: In, Yir. Dialects: Closest to Ong. Classification: Austro-Asiatic, Mon-Khmer, Eastern Mon-Khmer, Katuic, Central Katuic, Ta'oih

More information.

Iu Mien [ium] 20,250 in Laos [2000]. Alternate names: Mien, Man, Yao, Myen, Highland Yao. Classification: Hmong-Mien, Mienic, Mian-Jin

More information.

Jeh [jeh] 8,013 in Laos [1995 census]. Southern Laos, Xekong Province, Dakchung District; Attopeu Province, Sanxai District, basin of Poko, Kamane, and Dak Main rivers. Alternate names: Die, Yeh, Gie. Dialects: Jeh Bri La, Jeh Mang Ram. Classification: Austro-Asiatic, Mon-Khmer, Eastern Mon-Khmer, Bahnaric, North Bahnaric, West, Jeh-Halang

More information.

Jeng [jeg] 7,320 [2000]. Attopeu Province, Samakkhixai and Sanamxai districts, 6 villages north of Attopeu town. Alternate names: Cheng, Chiengceng. Dialects: Related to Oy, Sapuan, Sok. Classification: Austro-Asiatic, Mon-Khmer, Eastern Mon-Khmer, Bahnaric, West Bahnaric, Oi-The

More information.

Kado [kdv] 225 in Laos [2000]. Phongsali Province. Alternate names: Kadu, Katu, Asak, Sak, Gadu, Thet. Dialects: Kadu, Ganaan [Ganan], Andro, Sengmai, Chakpa, Phayeng. Classification: Sino-Tibetan, Tibeto-Burman, Jingpho-Konyak-Bodo, Jingpho-Luish, Luish

More information.

Kaduo [ktp] 5,000 in Laos [1981 Wurm and Hattori]. Population total all countries: 10,292. North central on the China border, north of Mong Ou Tay. Also spoken in China. Alternate names: Gazhuo. Dialects: No information on intelligibility of other Lolo languages. No significant dialect differences. Classification: Sino-Tibetan, Tibeto-Burman, Lolo-Burmese, Loloish, Southern, Akha, Hani, Bi-Ka

More information.

Kang [kyp] 47,636 in Laos [1995 census]. Population total all countries: 81,701. Houaphan Province, Xam-Tai District; Xiangkhoang Province, Nonghet District. Also spoken in China. Alternate names: Tai Khang. Classification: Tai-Kadai, Kam-Tai, Kam-Sui

More information.

Kasseng [kgc] 1,200 [2000 D. Bradley]. Ethnic population: 6,000 [2000]. Southern Laos near Viet Nam border, Boloven Plateau area north of Attopeu, and between the Jeh, Alak, Laven, and Tareng peoples. Alternate names: Koseng, Kaseng, Kraseng. Classification: Austro-Asiatic, Mon-Khmer, Eastern Mon-Khmer, Katuic, East Katuic, Kaseng

More information.

Kataang [kgd] 107,350 [2000]. Southern Laos near the Ta'oih and Bru people, around Muong Nong, in Saravan, Savannakhet, Sekong, and Champassak provinces, around Toumlahn District, 2 villages in Khong Chiem, Ubon Ratachatani District, Thailand. Alternate names: Katang. Classification: Austro-Asiatic, Mon-Khmer, Eastern Mon-Khmer, Katuic, Central Katuic, Ta'oih

More information.

Katu, Western [kuf] 14,700 [1998]. Upper Xe Kong River, high basin of Song Boung River watershed along the Vietnamese border, Sekong, Saravan, and Champassak provinces. Dialects: A different language variety and orthography from Viet Nam. Classification: Austro-Asiatic, Mon-Khmer, Eastern Mon-Khmer, Katuic, East Katuic, Katu-Pacoh

More information.

Khlor [llo] 6,000 [1981 Wurm and Hattori]. Saravan Province, Laongam District, south of Ir and Ong. Alternate names: Klor, Lor. Dialects: Closest to Ngeq. Classification: Austro-Asiatic, Mon-Khmer, Eastern Mon-Khmer, Katuic, East Katuic, Ngeq-Nkriang

More information.

Khmu [kjg] 389,694 in Laos [1985 F. Proschan]. Population total all countries: 479,739. Scattered through northern Laos. Also spoken in China, France, Myanmar, Thailand, USA, Viet Nam. Alternate names: Kmhmu, Khmu', Khamu, Kamu, Kammu, Khamuk, Kamhmu, Khomu, Mou, Pouteng, Pu Thenh, Tenh, Theng, Lao Terng. Dialects: Yuan, Khroong [Krong], Luang Prabang, Sayabury, Lyy, Rok, U, Hat. Classification: Austro-Asiatic, Mon-Khmer, Northern Mon-Khmer, Khmuic, Mal-Khmu', Khmu'

More information.

Khua [xhv] 2,000 in Laos [1981]. Khammouan Province, Bouarapha District, northwest of Boualapha. Classification: Austro-Asiatic, Mon-Khmer, Eastern Mon-Khmer, Katuic, West Katuic, Brou-So

More information.

Khuen [khf] 8,000 in Laos [1995 Chazee]. Population total all countries: 9,000. Luang Namtha Province, Nale, Sing, and Viangphoukha districts. Near the Lamet people. Also spoken in China, USA. Alternate names: Kween, Khween, Khouen. Classification: Austro-Asiatic, Mon-Khmer, Northern Mon-Khmer, Khmuic, Mal-Khmu', Khmu'

More information.

Kim Mun [mji] 4,500 in Laos [1995 Chazee]. Northwestern Laos, Luang Namtha Province, Long, Namtha districts; Huay Sai Province; Nam Moh District, Udom Sai Province, Nam Moh District; Bokeo Province. Alternate names: Mun, Lan Tin, Lanten, Man Lan-Tien, Lowland Yao, Jim Mun. Classification: Hmong-Mien, Mienic, Mian-Jin

More information.

Kiorr [xko] 2,359 in Laos [1985 F. Proschan]. Louang Nam Tha and Bokeo provinces, 6 villages. Also spoken in Myanmar. Alternate names: Saamtaav, Samtao, Samtao 2, Con, Col. Classification: Austro-Asiatic, Mon-Khmer, Northern Mon-Khmer, Palaungic, Western Palaungic, Angkuic

More information.

Kuan [uan] 2,500 [1995 census]. Bolikhamxay Province, Viangthong District, near the Mouan River. Dialects: Some classification problems, possibly because of migration. Classification: Tai-Kadai, Kam-Tai, Be-Tai, Tai-Sek, Tai, Unclassified

More information.

Kuy [kdt] 51,180 in Laos [2000]. 80% monolingual. Savannakhet, Saravan, Sedone provinces. A large group on both sides of the Mekong in southern Laos. Alternate names: Sui, Suai, Suay, Suoi, Soai, Suei, Aouei, Kuoy, Kui, Dui, Khamen-Boran, Old Khmer, Cuoi. Dialects: Antra, Na Nhyang. Classification: Austro-Asiatic, Mon-Khmer, Eastern Mon-Khmer, Katuic, West Katuic, Kuay-Nheu

More information.

Lahu [lhu] 8,702 in Laos [1995 census]. Bokeo Province, Peung, Tonpheung, Houayxay districts. Alternate names: Museu, Mussuh, Muhso, Musso. Dialects: Na [Black Lahu, Musser Dam, Northern Lahu, Loheirn], Nyi [Red Lahu, Southern Lahu, Musseh Daeng, Luhishi, Luhushi], Shehleh. Classification: Sino-Tibetan, Tibeto-Burman, Lolo-Burmese, Loloish, Southern, Akha, Lahu

More information.

Lahu Shi [kds] 3,240 in Laos [2000]. Population total all countries: 40,240. Bokeo Province, Kentung District. Also spoken in China, Myanmar, Thailand, USA, Viet Nam. Alternate names: Kutsung, Kucong, Yellow Lahu, Shi, Kui, Kwi. Dialects: Difficult intelligibility of Black Lahu. A distinct language from Nyi [Red Lahu]. Classification: Sino-Tibetan, Tibeto-Burman, Lolo-Burmese, Loloish, Southern, Akha, Lahu

More information.

Lamet [lbn] 16,740 in Laos [1995 census]. Population total all countries: 16,864. Northwestern Laos, Luang Namtha, Bokeo provinces. Also spoken in Thailand, USA. Alternate names: Lemet, Kha Lamet, Khamet, Khamed, Rmeet. Dialects: Upper Lamet, Lower Lamet. Classification: Austro-Asiatic, Mon-Khmer, Northern Mon-Khmer, Palaungic, Western Palaungic, Lametic

More information.

Lao [lao] 3,000,000 in Laos [1991 UBS]. Population total all countries: 3,188,577. Mekong River Valley from Luang Prabang south to the Cambodian border. The Lao Kao went to Thailand and are in Nan, Loei, Saraburi, and elsewhere; the Lao-Khrang are in the Nakhonsawan and Nakhon Pathom area. May also be in Viet Nam. Also spoken in Australia, Cambodia, Canada, France, Thailand, USA. Alternate names: Laotian Tai, Laotian, Phou Lao, Eastern Thai, Lum Lao, Lao Wiang, Lao Kao, Rong Kong, Tai Lao, Lao-Tai, LÃ o, Lao-Lum, Lao-Noi. Dialects: Luang Prabang, Vientiane [Wiang Jan], Savannakhet [Suwannakhet], Pakse, Lao-Kao, Lao-Khrang. Dialect cluster with Northeastern Tai of Thailand. Classification: Tai-Kadai, Kam-Tai, Be-Tai, Tai-Sek, Tai, Southwestern, Lao-Phutai

More information.

Laos Sign Language [lso] Dialects: Related to sign languages in Viet Nam and earlier ones in Thailand. Classification: Deaf sign language

More information.

Lave [brb] 12,750 in Laos [1984]. Population total all countries: 18,444. Attopeu Province, Laos-Cambodian border. Also spoken in Cambodia, France, USA, Viet Nam. Alternate names: Brao, Braou, Brau, Proue, Brou, Love, Laveh, Rawe. Dialects: Palau. Close to Krung 2, Kravet, Sou. Classification: Austro-Asiatic, Mon-Khmer, Eastern Mon-Khmer, Bahnaric, West Bahnaric, Brao-Kravet

More information.

Laven [lbo] 40,519 in Laos [1995 census]. Southwestern Laos, Champassak, Attopeu provinces, Boloven Plateau, near the Alak. Also spoken in USA. Alternate names: Loven, Boloven, Boriwen, Laweenjru, Jaru, Jru', Jruq. Classification: Austro-Asiatic, Mon-Khmer, Eastern Mon-Khmer, Bahnaric, West Bahnaric, Laven

More information.

Lü [khb] 134,100 in Laos [2000]. Western Phongsali, Luang Namtha, Bokeo, Udomxay, Xanyabouli, Luang Prabang provinces. Alternate names: Lue, Lu, Pai-I, Shui-Pai-I. Classification: Tai-Kadai, Kam-Tai, Be-Tai, Tai-Sek, Tai, Southwestern, Northwest

More information.

Mal [mlf] 23,193 in Laos [1995 census]. Population total all countries: 26,193. Xaignabouli Province, Phiang District, west of the Mekong River. Also spoken in Thailand, USA. Alternate names: Khatin, T'in, Htin, Thin, Tin. Dialects: Not intelligible with Lua, Phai, or Pray 3. Classification: Austro-Asiatic, Mon-Khmer, Northern Mon-Khmer, Khmuic, Mal-Khmu', Mal-Phrai

More information.

Maleng [pkt] 800 in Laos [1996 Ferlus]. Population total all countries: 1,000. Khammouan Province, Nakay District, Nam Theun Valley, near the banks of the Theun River. Also spoken in Viet Nam. Alternate names: Malieng, Malang. Dialects: Maleng, Pakatan [Kha Pakatan], Malang, Hareme. Classification: Austro-Asiatic, Mon-Khmer, Viet-Muong, Chut

More information.

Mlabri [mra] 24 in Laos [1985 F. Proschan]. Xaignabouli Province, Phiang District, near Thailand border. Alternate names: Mla, Mla-Bri, Mabri, Mrabri, Yumbri, Ma Ku, Yellow Leaf. Classification: Austro-Asiatic, Mon-Khmer, Northern Mon-Khmer, Khmuic, Mlabri

More information.

Ngeq [ngt] 12,189 [1995 census]. 70% monolingual. Southern Laos, Sekong, Saravan, Champassak provinces, 25 villages. Alternate names: Ngeh, Nge', Ngae, Kriang, Nkriang. Dialects: Closest to Khlor. Related to Alak 2. Classification: Austro-Asiatic, Mon-Khmer, Eastern Mon-Khmer, Katuic, East Katuic, Ngeq-Nkriang

More information.

Nung [nut] A few in Laos. Alternate names: Nong. Classification: Tai-Kadai, Kam-Tai, Be-Tai, Tai-Sek, Tai, Central

More information.

Nyaheun [nev] 5,152 [1995 census]. Eastern part of Boloven Plateau near Sekong and Paksong. Alternate names: Nha Heun, Nyah Heuny, Hoen, Nia Hoen, Hun, Hin, Niahon, Nyahön, Yaheun. Classification: Austro-Asiatic, Mon-Khmer, Eastern Mon-Khmer, Bahnaric, West Bahnaric, Nyaheun

More information.

O'du [tyh] 194 in Laos [1996 F. Proschan]. Xiang Khoang Province, Nonghet District. Alternate names: O Du, Iduh, 'Iduh, "Tay Hat", "Hat", "Haat". Classification: Austro-Asiatic, Mon-Khmer, Northern Mon-Khmer, Khmuic, Mal-Khmu', Khmu'

More information.

Ong [oog] 10,300 [2000]. Saravan Province, north of Saravan town. Alternate names: Tong, Hantong. Dialects: Closest to Ir. Classification: Austro-Asiatic, Mon-Khmer, Eastern Mon-Khmer, Katuic, Central Katuic, Ta'oih

More information.

Oy [oyb] 14,947 [1995 census]. 80% monolingual. Attopeu Province, at the foot of the Bolaven Plateau near Pakse. Alternate names: Huei, Oi. Dialects: Riyao, Tamal Euy, Inn Tea, Kranyeu. Related to Jeng, Sapuan, Sok, The. Classification: Austro-Asiatic, Mon-Khmer, Eastern Mon-Khmer, Bahnaric, West Bahnaric, Oi-The

More information.

Pacoh [pac] 13,224 in Laos [1995 census]. 70% monolingual. Saravan Province, Samouay District; Savannakhet Province, Nong District. Alternate names: Bo River Van Kieu, Pokoh. Dialects: Pahi. Classification: Austro-Asiatic, Mon-Khmer, Eastern Mon-Khmer, Katuic, East Katuic, Katu-Pacoh

More information.

Phai [prt] 15,000 in Laos [1995 census]. Phongsali Province, Boun-Tai, Boun-Nua, Phongsali, Samphan districts; Xaignabouli Province, Hongsa, Xaignabouli, Phiang districts. Alternate names: Thung Chan Pray, Phay, Kha Pray, Pray 1, Prai. Classification: Austro-Asiatic, Mon-Khmer, Northern Mon-Khmer, Khmuic, Mal-Khmu', Mal-Phrai

More information.

Phana' [phq] 350 [1995 census]. Luang Namtha Province, Luang Namtha District, Bopiet and Namtoung villages; Bokeo Province, Houayxay District, one village. Alternate names: Pana', Bana'. Classification: Sino-Tibetan, Tibeto-Burman, Lolo-Burmese, Loloish, Southern, Akha

More information.

Phong-Kniang [pnx] 1,000 [1981 Wurm and Hattori]. Southern Houaphan Province, Viangthong and Houamuang districts, near the Neun River; northern Xieng Khouang Province. Alternate names: Pong 3, Khaniang, Kenieng, Keneng, Lao Phong. Dialects: Related to Puoc and Khang. Classification: Austro-Asiatic, Mon-Khmer, Northern Mon-Khmer, Khmuic, Xinh Mul

More information.

Phu Thai [pht] 154,400 in Laos [2001 Johnstone and Mandryk]. Khammouan, Savannakhet, Saravan, Champassak provinces; some found in Oudomxai and Luang Prabang provinces. Alternate names: Putai, Phutai, Puthay. Classification: Tai-Kadai, Kam-Tai, Be-Tai, Tai-Sek, Tai, Southwestern, Lao-Phutai

More information.

Phuan [phu] 106,099 in Laos [2000 WCD]. Bolikhamxai, Vientiane, Xiangkhoang, and Houaphan. Alternate names: Lao Phuan, Phu Un. Classification: Tai-Kadai, Kam-Tai, Be-Tai, Tai-Sek, Tai, Southwestern, East Central, Chiang Saeng

More information.

Phunoi [pho] 35,635 in Laos [1995 census]. North central, around Phony Saly. Also spoken in Thailand. Alternate names: Phounoy, Phu Noi, Punoi. Dialects: Black Khoany, White Khoany, Mung, Hwethom, Khaskhong. Close to Bisu, Pyen, and Mpi. Those listed as dialects may be separate languages. Classification: Sino-Tibetan, Tibeto-Burman, Lolo-Burmese, Loloish, Southern, Phunoi

More information.

Pu Ko [puk] 2 villages. Alternate names: Poko. Classification: Tai-Kadai, Kam-Tai, Be-Tai, Tai-Sek, Tai, Southwestern

More information.

Puoc [puo] 2,164 in Laos [1985 F. Proschan]. Northeast, Houaphan Province, Xiangkho District; Xieng Khouang Province, Het River, along the Viet Nam border. Alternate names: Kha Puhoc, Puhoc, Puok, Pou Hok, Xinh Mul, Xin Mul, Xing Mun, Ksing Mul, Lao Muh, Kha Niang. Classification: Austro-Asiatic, Mon-Khmer, Northern Mon-Khmer, Khmuic, Xinh Mul

More information.

Rien [rie] 5,279 [2000 WCD]. Classification: Tai-Kadai, Kam-Tai, Be-Tai, Tai-Sek, Tai

More information.

Saek [skb] 14,000 in Laos [1990 Diller]. Population total all countries: 25,000. Central Laos near the Viet Nam border. Upper Nam Noy and Nam Pheo areas in Khammouan Province and the village of Na Kadok in Khamkeut District, Borikhamxay Province. Also spoken in Thailand. Alternate names: Sek, Tai Sek, Set. Dialects: Na Kadok, Khammouan. Close to Tai Mène. Classification: Tai-Kadai, Kam-Tai, Be-Tai, Tai-Sek, Sek

More information.

Salang [hal] 4,000 in Laos. Southern Laos, Attopeu Province. Alternate names: Halang. Classification: Austro-Asiatic, Mon-Khmer, Eastern Mon-Khmer, Bahnaric, North Bahnaric, West, Jeh-Halang

More information.

Sapuan [spu] 2,400 [1981]. Southern Laos, Attopeu Province, banks of the Se Kong and Se Kamane rivers. Alternate names: Sapouan. Dialects: Related to Oy, Sok, Jeng. Classification: Austro-Asiatic, Mon-Khmer, Eastern Mon-Khmer, Bahnaric, West Bahnaric, Oi-The

More information.

Sila [slt] 1,772 in Laos [1995 census]. Population total all countries: 2,612. North central, north of Muong Hai. Also spoken in Viet Nam. Classification: Sino-Tibetan, Tibeto-Burman, Lolo-Burmese, Loloish, Southern, Akha, Hani

More information.

Sô [sss] 102,000 in Laos [1993]. Population total all countries: 160,000. Khammouan, Thakhek, Savannakhet provinces, both sides of the Mekong River. Also spoken in Thailand. Alternate names: Mangkong, Mang-Koong, Makong, So Makon, Mankoong, Mang Cong, Bru, Kah So, Thro. Dialects: So Trong, So Slouy, So Phong. Close to Bru. Classification: Austro-Asiatic, Mon-Khmer, Eastern Mon-Khmer, Katuic, West Katuic, Brou-So

More information.

Sok [skk] 1,600 [1981]. Attopeu Province. Alternate names: Sork, Sawk. Dialects: Related to Oy, Sapuan, Jeng. Classification: Austro-Asiatic, Mon-Khmer, Eastern Mon-Khmer, Bahnaric, West Bahnaric, Oi-The

More information.

Sou [sqq] 2,360 [2000]. Southern Laos, Attopeu Province, Phouvong and Sanamxai districts. Alternate names: Suq, Souk, Su, Su', Sawk. Classification: Austro-Asiatic, Mon-Khmer, Eastern Mon-Khmer, Bahnaric, West Bahnaric, Brao-Kravet

More information.

Tai Daeng [tyr] 25,000 in Laos [1991]. Northeastern Laos, near the Viet Nam border. Alternate names: Red Thai, Thai Do, Thai Dang, Tai Deng, Daeng. Classification: Tai-Kadai, Kam-Tai, Be-Tai, Tai-Sek, Tai, Southwestern, East Central, Chiang Saeng

More information.

Tai Dam [blt] 50,000 in Laos [1995]. Khammouan Province. Alternate names: Black Tai, Tai Noir, Thai Den. Dialects: Tai Muoi [Tai Muei, Tay Mueai, Meuay]. Classification: Tai-Kadai, Kam-Tai, Be-Tai, Tai-Sek, Tai, Southwestern, East Central, Chiang Saeng

More information.

Tai Dón [twh] 200,000 in Laos [1995 census]. Northeastern Laos. Alternate names: Tai Blanc, Thái Tráng, Tai Lai, Tai Kao, White Tai. Classification: Tai-Kadai, Kam-Tai, Be-Tai, Tai-Sek, Tai, Southwestern, East Central, Chiang Saeng

More information.

Tai Loi [tlq] 500 in Laos [1995 census]. Luang Namtha Province, Long District. Tai Loi is across the border in Myanmar. Tai Loi may also be in China. Alternate names: Loi, Tailoi, Wakut, Monglwe. Dialects: Tai Loi, Doi. Classification: Austro-Asiatic, Mon-Khmer, Northern Mon-Khmer, Palaungic, Western Palaungic, Angkuic

More information.

Tai Long [thi] 4,800 [2004]. Classification: Tai-Kadai, Kam-Tai, Be-Tai, Tai-Sek, Tai, Southwestern

More information.

Tai Mène [tmp] 7,200 [1995 census]. Borikhamxay Province, Vieng Thong District, several villages; Khamkeut District, many villages: Lak Xao, Khamkeut, Na Heuang, Nam Sak, Sop Chat, Ka'ane, Phon Thoen, Sop Pone, and Tha Veng. Alternate names: Tai Maen, Tai-Maen, Tay Mènè, Tai Mene, Tai Man, Tai Men. Dialects: Close to Saek. Classification: Tai-Kadai, Kam-Tai, Be-Tai, Tai-Sek, Tai, Northern

More information.

Tai Nüa [tdd] 35,000 in Laos [1995 Chazee]. Northwestern Laos. Also possibly in north Viet Nam. Alternate names: Chinese Shan, Tai Neua, Tai Nuea. Classification: Tai-Kadai, Kam-Tai, Be-Tai, Tai-Sek, Tai, Southwestern, Northwest

More information.

Tai Pao [tpo] 3,300 [1995 census]. Bolikhamxay Province, Viangthong, Khamkeut, Pakkading districts. Classification: Tai-Kadai, Kam-Tai, Be-Tai, Tai-Sek, Tai

More information.

Talieng [tdf] 23,091 [1995 census]. Muong Phine-Bung Sai area, Savannakhet Province. Alternate names: Taliang, Tariang. Dialects: Related to Trieng or Hre in Viet Nam; may be the same as Trieng. Classification: Austro-Asiatic, Mon-Khmer, Eastern Mon-Khmer, Bahnaric, North Bahnaric, West

More information.

Ta'oih, Lower [tto] 15,836 [2000 WCD]. Saravan Province, northwest of Saravan town. Alternate names: Tong. Dialects: Tong, Hantong'. Not intelligible with Upper Ta'oih. Classification: Austro-Asiatic, Mon-Khmer, Eastern Mon-Khmer, Katuic, Central Katuic, Ta'oih

More information.

Ta'oih, Upper [tth] 30,876 in Laos [1995 census]. 70% monolingual. Population total all countries: 49,876. Saravan Province, mainly in Ta-Oy District. Also spoken in USA, Viet Nam. Alternate names: Ta-Oy, Ta-Oi, Tau Oi, Ta Hoi, Kantua. Dialects: Pasoom, Kamuan', Palee'n, Leem, Ha'aang [Sa'ang]. Not intelligible with Lower Ta'oih until speakers have had at least 2 weeks' contact. Classification: Austro-Asiatic, Mon-Khmer, Eastern Mon-Khmer, Katuic, Central Katuic, Ta'oih

More information.

Tareng [tgr] 5,000 [1981 Wurm and Hattori]. Just west of Viet Nam border, east of Kayong, north of Chavane and Thia. Alternate names: Tariang. Classification: Austro-Asiatic, Mon-Khmer, Eastern Mon-Khmer, Katuic, East Katuic, Katu-Pacoh

More information.

Tay Khang [tnu] 200. Khammouan Province. Possibly also in Viet Nam. Classification: Tai-Kadai, Kam-Tai, Be-Tai, Tai-Sek, Tai

More information.

Thai, Northern [nod] 9,396 in Laos [2000 WCD]. Haut Mekong and Sayaboury provinces, Laos. Alternate names: Lanna, Lan Na, Lanatai, Lannatai, "Yuan", "Youon", "Youanne", Myang, Muang. Dialects: Nan. Classification: Tai-Kadai, Kam-Tai, Be-Tai, Tai-Sek, Tai, Southwestern, East Central, Chiang Saeng

More information.

The [thx] 2,920 [2000]. Attopeu Province. Alternate names: Thae. Classification: Austro-Asiatic, Mon-Khmer, Eastern Mon-Khmer, Bahnaric, West Bahnaric, Oi-The

More information.

Yoy [yoy] 1,000 in Laos [1995 census]. Alternate names: Yoi, Yooi, Yooy, Dioi, Jui. Classification: Tai-Kadai, Kam-Tai, Be-Tai, Tai-Sek, Tai, Northern

Capital city:

Vientiene

Meaning country name:

Name coined under French rule, derived from Lao lao meaning "a Laotian" or "Laotian", possibly originally from an ancient Indian word lava. Lava names one of the twin sons of the god Rama. Might also be from "Ai-Lao" the old Chinese name for the Tai ethnic groups of which the Lao people belong to.[9] Formerly known as "Lan Xang" or "land of a million elephants".

Description Flag:

The flag of Laos was adopted on December 2, 1975. The flag had previously been used by the short-lived Lao nationalist government of 1945.

The flag consists of three horizontal strips, middle blue strip is twice the height of the top and bottom red stripes. In the middle is a white disc, the diameter of the disc is 0.8 times the height of the blue stripe. The flag ratio is 2:3.

The red color in the flag represents the blood shed in the struggle for independence, the blue color symbolizes the wealth of the country. The white disc represents the moon over the river Mekong, as well as the unity of the country under the communist government.

From 1952 until the fall of the royal government in 1975 the country had a red flag, with a white three-headed elephant [the god Erawan] in the middle. On top of the elephant is a nine-folded umbrella, while the elephant itself stands on a five level pedestal. The white elephant is a common royal symbol in south-east asia, the three heads referred to the three former kingdoms Vientiane, Luangprabang, and Xiengkhoung which made up the country. The nine-folded umbrella is also a royal symbol, originating from Mt. Meru in the Buddhist cosmology. The pedestal represented the law on which the country rested.

Coat of arms:

The coat of arms of Laos shows the national shrine Pha That Luang. Furthermore the dam appears as a symbol of power generation at the reservoir Nam Ngun, an asphalt street appears, and a stylized watered field is represented. In the lower part a section of a gear wheel is to be seen. The two inscriptions left and right read "Peace, Independence, Democracy" [lao script: ສັນຕິພາບ ເຬàºàº°àº¥àº²àº” ປະຊາທິປະໄຕ] and announce on the right "Unity and Prosperity" [lao script: ເຬàºàº°àºžàº²àºš ວັດຖະນາຖາວຬນ.]

The coat of arms was modified in 1991. The existing Communist symbols red star as well as the hammer and sickle were replaced with the national shrine at Pha That Luang. The coat of arms is specified in the Laotian constitution:

The National Emblem of the Lao People's Democratic Republic is a circle depicting in the bottom part one-half of a cog wheel and red ribbon with inscriptions [of the words] "Lao People's Democratic Republic", and [flanked by] crescent-shaped stalks of fully-ripened rice at both sides and red ribbons bearing the inscription "Peace, Independence, Democracy, Unity, Prosperity". A picture of That Luang Pagoda is located between the tips of the stalks of rice. A road, a paddy field, a forest and a hydroelectric dam are depicted in the middle of the circle.

Motto:

ສັນຕິພາບ ເອກະລາດ ປະຊາທິປະໄຕ ເອກະພາບ ວັດທະນາຖາວອນ

"Peace, Independence, Democracy, Unity and Prosperity"

National Anthem: "Pheng Xat Lao"

Lao lyrics

ຊາດລາວຕັ້ງແຕ່ໃດມາ ລາວທຸກຖ້ວນຫນ້າເຊີດຊູສຸດໃຈ

ຮ່ວມແຮງຮ່ວມຈິດຮ່ວມໃຈ ສາມັກຄີກັນເປັນກຳລັງດຽວ

ເດັດດ່ຽວພ້ອມກັນກ້າວຫນ້າ ບູຊາຊູກຽດຂອງລາວ

ສົ່ງເສີມໃຊ້ສິດເປັນເຈົ້າ ລາວທຸກຊົນເຜົ່າສະເໝີພາບກັນ

ບໍ່ໃຫ້ຝູງຈັກກະພັດ ແລະພວກຂາຍຊາດ

ເຂົ້າມາລົບກວນ ລາວທັງມວນຊູເອກະລາດ

ອິດສະລະພາບ ຂອງຊາດລາວໄວ້

ຕັດສິນໃຈສູ້ຊິງເອົາໄຊ ພາຊາດກ້າວໄປສູ່ຄວາມວັດທະນາ

Transliteration of Lao lyrics

Xatlao tangtae dayma lao thookthuan na xeutxoo sootchay,

Huamhaeng huamchit huamchay samakkhikan pen kamlang diao.

Detdiao phomkan kaona booxa xukiat khong lao,

Songseum xaysit pen chao laothook xonphao sameu pabkan.

Bo hay Fung chackkaphat lae phuak khayxat khaomalob kuan,

Lao thangmuan xoo ekkalat itsalaphab khong xatlao vai,

Tatsin chay soo xing ao xay Pa Sad kaopay soo khuam vatthana.

English translation

For all time the Lao people have glorified their Fatherland,

United in heart, spirit and vigour as one.

Resolutely moving forwards,

Respecting and increasing the dignity of the Lao people

And proclaiming the right to be their own masters.

The Lao people of all origins are equal

And will no longer allow imperialists and traitors to harm them.

The entire people will safeguard the independence

And the freedom of the Lao nation.

They are resolved to struggle for victory

In order to lead the nation to prosperity.

Internet Page: www.undplao.org

www.na.gov.la

www.visit-laos.com

Laos in diferent languages

eng | afr | arg | ast | bre | cat | ces | cym | dan | dsb | est | eus | fao | fin | fra | frp | fry | fur | glg | hat | hau | hrv | hsb | ina | isl | ita | jav | jnf | lim | lin | lld | mlt | nld | nor | oci | pol | roh | ron | rup | scn | slk | slv | sme | spa | srd | swa | swe | szl | tet | tgl | tur | vor | zza: Laos

aze | bos | crh | gag | kaa | mol | tuk | uzb: Laos / Лаос

deu | ltz | nds: Laos / Laos

ind | msa: Laos / لأوس

kin | run: Lawose

lav | mlg: Laosa

bam: Lawo

cor: Pow Lao

csb: Laòs

epo: Laoso

gla: Làthos; Laos

gle: Laos / Laos

glv: Yn Laos

hun: Laosz

ibo: Laus

kmr: Laos / Лаос / لائۆس

kur: Laos / لائۆس

lat: Laosium; Laotia; Laotium; Laonia; Laosia

lit: Laosas

nrm: Lâos

por: Laus; Laos

que: Laws

rmy: Laos / लाओस

slo: Laozem / Лаозем

smg: Lauosos

smo: Lao

sqi: Laosi

vie: Lào

vol: Laoän

wln: Lawosse

wol: Laawos

alt | bul | che | chm | chv | kbd | kir | kjh | kom | krc | kum | mkd | mon | oss | rus | tyv | udm | ukr: Лаос [Laos]

bak | srp | tat: Лаос / Laos

abq: Лаос [Łaos]

bel: Лаос / Łaos

kaz: Лаос / Laos / لاوس

tgk: Лаос / لئاس / Laos

ara: لاوس [Lāwus]; لاووس [Lāwūs]; اللاوس [al-Lāwus]; اللاووس [al-Lāwūs]; لاو [Lāw]

fas: لائوس / Lâos

prs: لاوس [Lāōs]

pus: لاوس [Lāos]

uig: لائوس / Laos / Лаос

urd: لیوس [Leos]; لاؤس / لائوس [Lāʾos]

div: ލާއޯސް [Lā'ōs]

heb: לאוס [Laʾôs]

lad: לאוס / Laos

yid: לאַאָס [Laos]

amh: ላኦስ [La'os]; ላዎስ [Lawos]

ell: Λάος [Láos]

hye: Լաոս [Laos]

kat: ლაოსი [Laosi]

hin: लाओस [Lāos]

ben: লাওস [Lāos]

pan: ਲਾਓਸ [Lāos]

kan: ಲಾಒಸ್ [Lāos]

mal: ലാവോസ് [Lāvōs]

tam: லாவோஸ் [Lāvōs]

tel: లావోస్ [Lāvōs]

zho: 寮國/寮国 [Liáoguó]; 老挝 [Lǎowō]

yue: 寮國/寮国 [Louhgwok]

jpn: ラオス [Raosu]

kor: 라오스 [Laoseu]

bod: ལ་འོ་གོ་ [La.'o.go.]; ལའོ་གོ་ [La'o.go.]

dzo: ལ་འོསུ་ [La.'osu.]

mya: လာအုိ [La'o]

tha: ลาว [Lāw]

lao: ລາວ [Lāw]; ເມືອງລາວ [Mʉ̄aṅ Lāw]; ປະເທດລາວ [Patʰēt Lāw]

khm: ឡាវ [Ḷāv]; លាវ [Lāv]

Cầu Trường Tiền hay cầu Tràng Tiền là chiếc cầu bắc qua sông Hương. Đầu cầu phía Bắc thuộc phường Phú Hòa, đầu cầu phía Nam thuộc phường Phú Hội; ngay giữa thành phố Huế, Việt Nam

Theo thi sĩ Quách Tấn, căn cứ bài thơ Thuận Hóa thành tức sự [chép bên dưới] của nhà thơ Thái Thuậndưới thời vua Lê Thánh Tôn, thì sông Hương đã có cầu. Và chiếc cầu đó, được làm bằng song mây bó chặt lại với nhau và nối liền nhau, nên có tên là cầu Mây. Rồi vì cầu có hình cái mống úp lên sông, nên còn có tên là cầu Mống.

Trải bao năm tháng, không biết năm nào, cầu Mống được làm lại bằng gỗ, mặt cầu lát bằng ván gỗ lim.

Năm Thành Thái thứ 9 [1897], chiếc cầu trên được nhà cầm quyền Pháp [khi ấy Khâm xứ Trung Kỳ là Levécque] giao cho hãng Eiffel [Pháp] thiết kế [do Gustave Eiffel thiết kế] và xây dựng lại bằng sắt, đến năm Thành Thái thứ 11 [1899] thì hoàn thành và được mang tên vị vua này. Tổng cộng tiền xây cầu Thành Thái tiêu tốn hết khoảng 400 triệu đồng, là một số tiền lớn vào thời đó.

Nhưng sau khi vua Thành Thái bị thực dân Pháp đày sang đảo Réunion, thì nhà cầm quyền cho đổi tên là cầu Clémenceau, theo tên của một Thủ tướng Pháp thời Chiến tranh thế giới lần thứ nhất.

Đến năm Giáp Thìn [1904], bão lớn làm cầu hư hỏng nặng.

Hai năm sau, tức năm Thành Thái thứ 16 [1906], chiếc cầu mới được sửa chữa lại bằng xi măng cốt thép. Tổng chiều dài cây cầu là 401,10m, rộng 6,20m, có 6 vài, 12 nhịp, mỗi nhịp được thiết kế hình bán nguyệt. Và diện mạo này, vẫn giữ được cho đến ngày hôm nay.

Năm 1945 chính phủ Trần Trọng Kim đổi tên là cầu Nguyễn Hoàng.

Đến năm 1937, cầu được mở rộng thêm hai hành lang ở hai bên, dành cho người đi bộ, xe đạp và những bao lơn hình bán nguyệt được tạo ra ở 5 trụ cầu giữa 2 vai để có chỗ dừng chân, hay né tránh nhau.

Năm 1946, trong chiến tranh Việt - Pháp, cầu bị đặt mìn giựt sập hai phía tả ngạn. Hai năm sau cầu được tu sửa tạm để qua lại.

Trong Sự kiện Tết Mậu Thân, trụ 3 và nhịp 7 bị phá hủy, sau đã được sửa chữa lại. Từ năm 1991 đến 1995, công ty Công ty Cầu 1 Thăng Long lãnh trách nhiệm trùng tu, xây lại hai nhịp cầu, đổi màu cầu từ màu dụ bạc sang màu lam, nên chiếc cầu không còn giống chiếc lược ngà và không còn lấp lánh dưới ánh mặt trời nữa.

Tất cả các bao lơn cũng bị phá bỏ. Trước đây mặt cầu rộng 6m20, nhưng sau khi sửa chữa xong, chỉ còn 5m40, cho nên chỉ có xe loại nhỏ mới qua lại cầu được. Ngoài ra, ở hai đầu cầu, người ta còn gắn thêm hai tấm bảng bằng đồng ghi tên cầu là cầu Tràng Tiền, chứ không phải là cầu Trường Tiền, một cái tên quen thuộc đã đi vào sử sách và thơ ca.

Và dù lần lượt có nhiều tên gọi, nhưng từ rất lâu, cái tên cầu Trường Tiền [vì chiếc cầu nằm gần một công trường đúc tiền, gọi tắt là Trường Tiền của nhà Nguyễn] vẫn được người dân quen gọi và đã đi vào nhiều bộ môn nghệ thuật...

10h đêm...

Đứa con gái ngập ngừng trước cửa một phòng hát ở Fantasic Bar. Mấy thằng bảo vệ đưa mắt nhìn nó từ đầu đến chân, cái nhìn lả lơi và chẳng mấy thiện cảm, chúng thì thầm với nhau :

- Mặc nguyên cả đồng phục trường cấp 3 thế kia mà mò vào đây giờ này, chắc là "hàng họ" của thằng nào trên phòng VIP...

Rồi liếc nhau cười hô hố. Nó nghe thấy, tức lắm, nhưng không phản ứng. Rụt rè và thận trọng, đẩy nhẹ cách cửa phòng 103, một khe hở vừa đủ để nó có thể nhìn rõ. Tiếng nhạc chát chúa dội thẳng vào màng nhĩ làm tim nó đập mạnh hơn. Căn phòng lớn mờ mờ ánh đèn xanh đỏ cùng mùi gì đó nồng nồng xộc ra làm nó phải bụm miệng, suýt nôn. Băng ghế sopha dài vất vưởng dáng những thằng con trai tóc tai dựng ngược nằm, ngồi đủ tư thế, thậm chí không xác định nổi tư thế. Vài đứa lăn ra ngủ, vài đứa ngồi ườn mắt lim dim... Và nó thấy Vương Anh - thằng bạn nó đang gục mặt bên chiếc bàn kính lớn bày la liệt những gói trắng trắng bên một cái bình thủy tinh. Hoảng hốt, nó đẩy mạnh cánh cửa, xồng xộc chạy vào. Một thằng thấy thế, vội vớ cái điều khiển giảm âm lượng nhạc, cất giọng khàn đặc chòng ghẹo :

- "Mái" của thằng nào kia ?

Tức thì hơn chục cái đầu mắt lờ đờ ngóc dậy hướng ánh mắt về phía cửa. Con bé gọi to :

- Vương Anh !

Kẻ mang tên Vương Anh ngẩng đầu, thấy nó thì giật mình thảng thốt :

- Cái quái gì thế này ???

Nó chạy lại chỗ Vương Anh, lay lay vai thằng bạn :

- Đi về đi...

Vương Anh bật dậy, quát tướng :

- Mày điên à? Đến đây làm gì? Sao đi học xong không về nhà?

Nó yếu ớt :

- Đi về với tao, đi...

- Không! - Vương Anh trợn mắt - Ai bảo mày đến đây, con điên này...

Nó vẫn cố nài nỉ, nước mắt lưng tròng :

- Mày về thì tao mới về cơ...

Vương Anh lúng túng thật sự. Nó không biết phải nói gì với con bạn thân lúc này. Thấy ồn ào, những đứa khác bắt đầu chú ý. Vương Anh giận dữ ném mạnh lon Heineken trên tay xuống đất, bọt bắt tung tóe. Chợt, một thằng con trai mặc sơ mi trắng, có chiếc khuyên tai đen nhỏ xíu lấp lánh bên tai phải nãy giờ ngồi trong một góc quan sát, tay đang vân vê điếu cỏ, mỉa mai :

- Sao tao ghét mấy con "voọc" thích lo chuyện bao đồng thế nhở!

Nó quét ánh mắt tức tối về phía thằng con trai trong góc, mím chặt môi. Đặt điếu cỏ xuống bàn, thằng con trai tiến về phía nó, châm chọc :

- Ngọt nước ra phết. Vương Anh cho tao mượn bạn mày 1 hôm nhé.

Vương Anh quay mặt đi :

- Thôi Cường, bạn tao...

Cường nhếch mép, một bàn tay nó đặt lên hông đứa con gái. Theo phản xạ, con bé quay ngoắt lại, Cường lãnh trọn năm ngón tay thon dài trên má...đau rát.

- Đm!

Cường áp sát vào người nó, rít lên :

- Con ranh này...

Vương Anh hoảng hốt, đẩy Cường ra, kéo tay con bạn :

- Thôi, về!

Cánh cửa đóng sầm lại tức tối. Mấy thằng con trai ngơ ngác, chưa kịp hiểu chuyện gì vừa xảy ra. Cường lẳng lặng trở về chỗ cũ, mặt nó sa sầm, chậm rãi đưa điếu cỏ vừa cuốn lên môi. Rồi chẳng hiểu nghĩ sao, nó lại bỏ xuống. Nó thấy đầu ong ong, khó chịu. Không hiểu là do chất kích thích hay do con bé vừa rồi. Chưa bao giờ nó gặp đứa con gái nào trong bar dám thái độ bố láo với nó như thế. Ít ra thì quán bar này đã quá quen thuộc với Cường, và tất cả mọi người ở đây đều phải nể nó, vì cái độ chơi, và liều! Khuôn mặt đứa con gái cứ chập chờn trước mắt Cường, thánh thiện nhưng sắc sảo, nói chung là khó tả..! Bần thần một lúc, Cường quyết định bỏ về, nó thèm ngủ sau một tối chơi bời mệt rã rời. Xuống hầm để xe, nó chợt nghe tiếng thằng Vương Anh cằn nhằn :

- Kệ tao! Mày không phải nói nhiều. Đuổi thì tao đi, không phải thách!

Giọng đứa con gái như van lơn :

- Tao xin mày đấy...Bố ****** đang lo lắm. Không ai trách mày đâu, cũng không bắt mày phải xin lỗi mà...

Vương Anh gắt lên :

- Ông bà ấy nhờ mày khóc thuê à mà phải sướt mướt ?! Mày biết tính tao rồi đấy, tao nói là tao làm...Từ mặt tao á? Đuổi tao khỏi nhà á? Tao đi rồi tưởng ông bà ấy phải mở tiệc ăn mừng chứ lại sai mày tới níu kéo à? Có phải bãi nước bọt đếch đâu mà nhổ xong lại liếm!

Bị phản ứng quá gay gắt, đứa con gái lặng im, nước mắt bắt đầu tuôn lã chã. Cường xuất hiện, phá tan sự im lặng đó :

- Nó nói đúng đấy, mày về đi...

Vương Anh sửng sốt :

- Cường..?

Cường nhìn thẳng vào mắt nó, nói :

- Chỗ tiền mày nợ bọn Linh lùn để anh em trả giúp cho, bao giờ có đưa lại sau cũng được. Đừng để ông bà già suy nghĩ nhiều. Mà từ nay cũng thôi cờ bạc đi, báu gì mấy đồng rẻ rách!

Vương Anh ngập ngừng :

- Nhưng...tao...

- Nhưng nhưng cái gì, cứ thế mà làm. Thôi, đưa bạn mày về đi, muộn rồi...

Nói rồi cắm chìa khóa vít ga phóng thẳng. Vương Anh thở dài, huých tay con bạn :

- Lên xe tao đèo về. Lần sau đừng có tự ý mò đến những chỗ thế này nhá. Vướng bọn con gái chúng mày mệt ruột lắm!

Con bé phụng phịu trèo lên xe, không quên hỏi lại :

- Mày sẽ về nhà chứ?

- Vầng! - Vương Anh gằn giọng.

---------

Giữa tháng ba không hiểu sao vẫn rét đậm rét hại. Đang ngủ bị mẹ gọi dậy ra ngân hàng rút tiền, Cường cáu lắm. Nhưng nghĩ lại, làm cái thằng con trai trong nhà, ngoài chơi với phá ra chả được tích sự gì, bố mẹ thì cả ngày lo làm ăn buôn bán. Dù mẹ nó có đắp cả cân phấn trang điểm lên mặt cũng không che được những nếp nhăn hằn rõ, nó thấy thương thương mẹ...Thôi thì chịu khó một tý cho bõ cái công bà ấy đẻ ra mình, Cường lồm cồm bò dậy, mặc quần áo, phóng ra Ngân hàng. Thủ tục xong xuôi cũng mất gần tiếng đồng hồ. Cầm cả bọc tiền trong tay, nó thầm nghĩ : "Với chỗ tiền này mình sẽ làm được những gì có ích hơn là việc đập đá phá mìn nhỉ"... Mải suy nghĩ, nó theo thói quen phóng thẳng đường Minh Khai [ con đường nhắn nhất đi tới Fantasic Bar, địa bàn của nó ] thay vì đường Lê Thánh Tông dẫn về nhà. Nó bực mình lẩm bẩm **** vu vơ :

- Mẹ! Quên xừ mất! Tự nhiên mất thêm 1 đoạn xa tít mù, *** thế!

Qua cổng trường Bình Minh, bỗng nó thấy một bóng người...quen quen. Cố lục lọi trí nhớ một hồi, chợt nó reo lên như vừa khám phá ra điều gì đó mới mẻ :

- Á! Con bé hôm nọ...!

Con bé đang đứng trước cổng trường vắng vẻ, tay cầm điện thoại, vẻ mặt bồn chồn lo lắng. Cường liếc đồng hồ, gần 6h tối rồi còn gì, chắc phụ huynh bận đột xuất không đến đón được nên cái mặt mới cau có thế kia. Mà ở khu đô thị mới này thì đào đâu ra xe ôm cơ chứ. Tự nhiên Cường bật cười. Vẻ sợ sệt của con bé khiến Cường như hả dạ. Nhưng rồi chẳng biết nghĩ gì, nó vòng xe ra trước mặt con bé :

- Xe ôm không em ?

Đứa con gái đang dán mắt vào màn hình cái điện thoại, tưởng thằng nào trêu ghẹo, bực bội :

- Không! Điên à.

- Hơ...Ai điên cơ?

Ngẩng mặt lên, chợt bắt gặp ánh mắt soi mói của Cường, con bé lắp bắp :

- Ơ ơ...bạn của...à...gì nhở...Cường...

Cường cố nhịn cười :

- Dạ thưa chị, em là Phạm Hùng Cường, chứ không phải Gì Nhở Cường.

Con bé đỏ mặt, lí nhí :

- Vâng...

- Thế chị có đi xe không ạ?

- Dạ thôi...

- Thôi thì đứng đấy đợi mấy anh thợ xây đi qua rồi về cùng các anh ý nhé [ mặt ngó lơ, huýt sáo, điệu bộ giả tạo ].

Con bé mếu máo :

- Dạ có...em đi...

Cường mỉm cười đắc thắng. Đi được một đoạn, con bé lên tiếng :

- Em cảm ơn nhé...

- Vì ? - Cường hỏi lại.

- Vì anh cho đi nhờ...Với vụ hôm nọ...

- Hôm nọ làm sao?

- Anh bảo Vương Anh về nhà...

- Ôi dào! Có gì đâu. Anh là con người của Đảng, đạo đức ngời ngời, sống và làm việc theo tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh nên thấy những hành động đó không thể bỏ qua...

- Eo...điêu thế...

- Ơ. Anh thề. Anh mà nói dối đầu gối anh bằng nhau.

Con bé cười híp mí.

Ngưng một lát.

- Anh cũng xin lỗi nhé.

- Dạ?

- Vì hôm đó bất nhã với em ý.

- Vâng, em cũng là con người có tấm lòng vị tha cao cả, sống và làm việc theo chủ nghĩa Mac - Lennin, không để bụng chuyện cỏn con đâu ạ.

Cười vang sảng khoái.

- Em thú vị thật!

Con bé không nói gì, hai má nóng ran. Suốt quãng đường, cả hai đứa nói chuyện đều rất tự nhiên, như thể đã quen từ lâu lắm. Về đến nhà, con bé nhảy xuống xe, toe toét :

- Cảm ơn anh part 2, em về nhé!

- Ơ khoan...

Đang định bước vào thì Cường gọi giật lại, con bé quay đầu ngơ ngác :

- Dạ ?

- Không trả tiền xe ôm à? Thanh niên 2011 chả tự giác gì cả.

- Ơ em...- nó lúng túng - bao nhiêu ạ?

Cường tủm tỉm :

- Cho xin... cái tên!

Mặt con bé giãn ra :

- À...Trang ạ! Đủ chưa?

- Số nữa.

- Số giày hay số dép hả anh? [ giả nai ]

- Số...máy bàn ý [ nhăn nhở ]

- 016x52y99z0

- Số máy bàn nhà em dài thế? [ hỏi xoáy ]

- Nhà em dùng thuê bao của...I-rắk mà anh. [ đáp xoay ]

Lại cười :

- Ừ được. Thôi anh về nhé.

- Không vướng ạ...

- Ơ hay. Không về nữa bây giờ!

- Em đùa. Anh đi cẩn thận ạ. Thượng lộ bình an mà hạ lộ thì nằm im...

- Cái con người này...! - Cường thở dài ngán ngẩm, quay xe, nổ máy.

Trang chạy biến vào nhà, còn Cường nhanh chóng khuất sau con phố. Tự nhiên Trang lẩm nhẩm hát bài gì đó, không ai nghe rõ, chỉ biết vẻ mặt nó rạng rỡ hơn bình thường...

----------

Trang nằm thẩn thơ nghe nhạc. Nó thích Avril khủng khiếp. Đang quay cuồng với What The Hell, chợt điện thoại đổ chuông dồn dập, Trang uể oải nhoài người với lấy cái điện thoại trên bàn. Sms từ một số máy lạ :

- Em ơiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii...

Hơi bất ngờ, nhưng Trang rep luôn :

- Ơiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii

Kèm cái icon "" cười lăn lộn. Số máy kia trả lời rất nhanh :

- Em đang ở đâuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuu ?

Trang lém lỉnh :

- Ở đâu còn lâu mới nói. Anh là aiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii ?

Nửa phút sau :

- Đã thế anh cũng không bao giờ nói cho em biết anh là Cường, bạn thằng Vương Anh và là người lúc chiều đưa em về.

Trang khúc khích :

- Lộ rồi

- Ồ thế à. Em có muốn nghe anh thì thầm một chút không?

- Có. Em đang dỏng tai lên nghe đây.

Ngay lập tức, cuộc gọi đến hiện số của Cường.

- Dạ em đây.

- Chim sẻ gọi chim cu nghe rõ gật gù...

Im lặng.

- Em ơi!!!

Vẫn im.

- Em ơiiiiiiiiiiiiiiiiii !

Không trả lời.

- Trang ơi!!! - phát cáu.

- Dạ.

- Sao em không nói gì ???

- Anh bảo nghe rõ gật gù, em gật nãy giờ muốn gãy cổ anh không thấy à

- À ừ...Anh xin lỗi...

Kết quả là ngày hôm đó Cường nằm buôn điện thoại với Trang đến tận khuya, tổng thiệt hại lên tới hàng trăm nghìn đồng. Cường pha trò, còn Trang thì cười không ngớt. Đến khi mắt mi mắt nặng trĩu, Trang mới nhỏ nhẹ :

- Anh à...Em buồn ngủ rồi. Để hôm khác nói chuyện tiếp nhá.

- Ừ. Thế chúc em ngủ ngon với cả mơ về anh nhé.

- Mơ về anh thì khác gì ác mộng.

Cường giận dỗi :

- Đùa chứ...Tụt hết cảm xúc. Ngủ đi. Ứ chơi với em nữa!

Cường cúp máy "rụp" một cái khá là phũ phàng, Trang ngẩn ngơ, rồi cười tủm tỉm :

- Đồ trẻ con!

+++

Những ngày sau đó, Cường chủ động gọi điện, nhắn tin cho Trang nhiều hơn. Bỗng dưng Cường cảm thấy người con gái này khiến tâm hồn nó trở nên nhẹ nhõm khi tiếp xúc. Những câu nói đùa vu vơ, những lần Trang đành hanh "đá xoáy", những lúc Trang dở trò trêu chọc, hay những cuộc tranh luận với Trang, Cường đều bị Trang "đánh gục" vì sự lém lỉnh của cô nàng, mà đôi khi cũng là do Trang chơi bài cùn ăn vạ. Càng ngày Cường càng nhận ra thời gian nó dành cho Trang quá nhiều, đến nỗi mà nó bỏ ngoài tai lời rủ rê của mấy thằng bạn, ở nhà ôm khư khư cái Laptop chỉ để đợi Trang học bài xong là online nói chuyện. Một ngày không nhắn tin cho Trang, nó thấy thời gian cứ dài dằng dặc ra như con ốc sên bò trên cây bạch đàn...Trong người bức bối khó chịu và ruột gan thì cồn cào như người đói. Trang luôn có một cái gì nó, khiến nó bị cuốn hút ghê gớm, như chất kích thích vậy. Có lần Cường đã thành thật thổ lộ với Trang về cái cảm giác đang đeo bám mình, Trang phá lên cười khoái chí :

- Há há! Chết chưa! Anh nghiện em rồi đấy!

- Có lẽ...

Trang tinh nghịch :

- Cai nhanh còn kịp.

Cường thở dài :

- Em thấy thằng nghiện nào cai thuốc được thành công chưa?

- Rồi mà.

- Nhưng anh không phải thằng đó - lại thở dài phát nữa.

Trang trầm ngâm :

- Khi nào anh nghiện em như...nghiện đá mới nguy hiểm...

Chẳng nói chuyện với ai thoải mái được như Trang. Một cô gái đa cảm xúc, có thể vui buồn bất cứ lúc nào. Có thể chuyển từ trạng thái trẻ con nhí nhảnh sang người lớn sâu sắc chỉ trong tích tắc. Lắm khi thiếu điều Cường muốn thốt lên rằng Trang thật thần thánh. Chỉ ghét mỗi một điều, Trang hay động chạm vào "nỗi đau thầm kín" của Cường :

- Học xong anh định làm gì?

- Một xe 2 mũ.

- Là sao ?

Cường chép miệng :

- Đại học Giao thông vận tải, khoa đứng đường vẫy vẫy ý.

- Chả hiểu - Trang ngơ ngác.

Cường hóm hỉnh :

- Tên khoa học của nó là "Xe Ôm" em ạ.

- Ờm...Nhìn anh cũng có triển vọng phết - giọng đá đểu thấy rõ.

- Cảm ơn...Ai cũng khen anh thế.

Trang ôm bụng cười ngặt nghẽo :

- Anh không có ước mơ nào to lớn hơn một chút à?

- Có chứ - Cường giả bộ ngây thơ - Hồi bé anh toàn ước làm siêu nhân đi bảo vệ Trái đất ấy.

- Em không đùa - Trang nhăn mặt - Anh cũng lớn rồi, cũng phải có hoài bão chứ ?

- Bằng cách nào hả em?

- Chơi bời ít thôi. Lớp 12 mà anh cứ học hành hời hợt thế này làm sao có tương lai.

- Anh cũng muốn học hành tử tế lắm chứ, nhưng gia đình mới gặp chuyện buồn, thực sự anh chẳng còn tâm trí nào để mà học nữa...

Trang ái ngại :

- Gặp chuyện gì hả anh?

- À - Cường vờ thiểu não - con mèo nhà anh đi đâu mấy hôm nay rồi, anh thương nó lắm. Ăn không ngon nhưng ngủ như điên em ạ, khổ...

Những lúc ấy, Trang chỉ còn biết lắc đầu chán nản :

- Em chịu anh rồi !!!

Dần dần, Cường và Trang trở nên vô cùng thân thiết. Cường giống như một người anh, người bạn, lúc nào cũng chăm chút cho Trang từng tí một, còn Trang thì chẳng biết tự bao giờ, đã trở thành một phần trong cuộc sống của Cường...Không thể thiếu!

+++

- Hy vọng đây là đợt rét cuối..!

Trang vừa xuýt xoa vừa run lên cầm cập. Gần một tuần nay, trời mưa không ngớt, gió vẫn ào ào thổi và khối không khí lạnh vẫn liên tục đổ bộ về đất liền. Tiết học thêm trôi qua nặng nề trong cái đói và cái rét! Thật vậy, bụng Trang bắt đầu réo lên anh ách như biểu tình chủ nó cái tội lười ăn bữa trưa. Trang lo lắng nhìn ra ngoài cửa sổ, nền trời đã ngả sang màu chiều muộn...

Tiếng chuông tan trường réo lên như dọa nạt. Trang lật đật thu dọn sách vở, kéo từng bước chân nặng nề ra khỏi lớp. Gió như đang tát thẳng vào mặt nó, lạnh buốt. Trang đội xụp cả mũ áo khoác lên đầu, kéo pécmơtuya sát cổ mà vẫn thấy rùng mình. Vừa bức ra khỏi cổng trường, điện thoại rung lên từng hồi...Nó dí sát mắt vào cái màn hình : "Cường á" !!?

- Sao hả anh?

- Nhìn về phía trước đi...

- Dạ ?

Trang đưa mắt nhìn quanh, một thằng con trai "dúm dó" trong chiếc áo khoác mỏng manh đứng bên đường đưa tay vẫy Trang. Phải mất đến vài giây định thần lại, Trang mới thốt lên khe khẽ :

- Ôi trời...!

Cường thở hắt ra khói, nhìn Trang trìu mến :

- Về thôi em.

Trang nhặng xị :

- Ai bắt anh lên trường đón em vào cái thời tiết giết người này hả? Lại còn ăn mặc như kiểu gia đình thiếu thốn thế kia?

- Chẳng lẽ để em đi mưa một đoạn dài ra điểm Bus, anh biết thừa hôm nay thứ 7 bố mẹ em về muộn không đi đón em được rồi nhé...

- Anh là ma xó à?

- Ừ...

- Sao mặt anh gian thế?

- Mặt anh gian để cho giống mặt em.

Trang đấm thùm thụp vào lưng Cường, ngặt nghẽo :

- Đồ quái vật..!!!

Trời mưa mỗi lúc càng thêm nặng hạt, gió càng thêm dữ dội. Ánh đèn đường vàng vọt rọi xuống đường bóng nhẫy, soi sáng rõ toàn thân thằng con trai đang lẩy bẩy...Chiếc ô cầu vồng của Trang không đủ che chắn hết những giọt mưa tới tấp hắt vào mặt Cường, nó oằn mình theo từng đợt gió, vặn vẹo, lung lay. Trang gồng mình cố giữ chiếc ô cho chắc, nó rụt rè thì thầm vào tai Cường :

- Anh lạnh không?

- Cũng hơi hơi...

- Hơi cái đầu anh! Anh hứng hết mưa hết gió của em rồi còn gì. Thế này về ốm thì sao?

- Ừm...Anh khỏe như chú voi con ở bản Đôn ấy...Không sợ.

- Vớ vẩn. Anh mà ốm thì em áy náy lắm đấy.

- Ơ...Anh tự nguyện mà. Em ngồi yên đi.

Bàn tay Cường tím tái, tê cứng vì lạnh. Con đường còn khá dài. Trang bồi hồi, một cái gì đó đang nhen nhóm trong lòng nó, khó tả. Hai bên đường, người ta đóng hết cửa tránh gió lùa, ánh đèn hắt ra từ những ngôi nhà không đủ sưởi ấm 2 sinh linh đang run lên vì lạnh. Cả khoảng áo trước ngực, và mái tóc bờm xờm dựng đứng của Cường giờ đây ướt nhẹp. Cái buốt giá đang dần thẩm thấu qua lớp vải, ngấm vào da thịt thằng con trai không quen khắc nghiệt. Đột nhiên, Trang vòng hai tay ra phía trước, ôm Cường thật nhẹ, nó ngượng ngùng :

- Đỡ lạnh hơn không?

- Ừ...

Cường mỉm cười, tim bỗng lệch nhịp với tần xuất cao hơn. Và đúng là, hai người khi là một thì ấm hơn thật! Suốt quãng đường, không ai nói với ai thêm điều gì nữa. Chỉ có những đoạn độc thoại từ hai não bộ gần nhau, mà có thể cả hai cùng hiểu được...

Cánh cổng gỗ và hàng rào trắng muốt hiện ra trước mắt. Trang bước xuống xe, nó nhìn Cường đầy vẻ biết ơn và...tội lỗi :

- Hay anh vào nhà đợi lát nữa ngớt mưa rồi về?

- Thôi - Cường xua tay - Mẹ anh đang mong lắm ấy.

Trang bật cười gượng gạo :

- Nhưng mà lạnh lắm..?!

- Ừ...Cũng lạnh hơn một tẹo...Mình đồng da sắt như anh, lo gì.

Cường nhăn nhở.

- Em vào nhà đi - Cường giục.

- Vâng. Anh về đi.

- Em vào nhà anh mới yên tâm về được.

- Anh về thì em vào, ai bắt đi đâu mà sợ...

- Ừ - thằng con trai cười dịu dàng, phóng đi như gió.

Đó là lần đầu tiên, Trang biết bần thần đứng tiễn một đứa con trai, cho đến khi chỉ còn là một chấm nhỏ nơi phía cuối con đường như vậy...

+++

Cường về đến nhà, cực nhọc mãi mới dắt được xe vào. Những cơn gió đã ngừng đeo đuổi. Toàn thân đông cứng lại, xương quai hàm tưởng như bất động, không tài nào há nổi miệng ra. Bố ngồi trong phòng khách, thấy thằng con trai tiêu điều, ướt sũng, sửng sốt :

- Mày đi đâu về mà như ghẹ lột thế hả con?

Cường lắc lắc đầu, không nói nên lời, dò dẫm bước vào phòng tắm. Việc đầu tiên nó phải làm là ngâm mình trong nước nóng cho "tan" ra đã !!!

Năm phút sau, máy Cường gừ gừ báo tin nhắn đến.

- Anh về đến nhà chưa?

Cường tủm tỉm. Mỗi lúc được Trang quan tâm, nó vui lắm, như con trẻ được quà vậy.

- Anh đang nằm trong gầm xe tải.

- Liên thiên ! Anh toàn dọa tinh thần nhau thôi nhá.

- Anh mà phải dọa? Thanh niên 2011 tư cách đầy mình thế này mà phải dọa trẻ con á? Em không tin anh ra ngoài đường nằm thật cho em sợ bây giờ.

Trang hoảng hốt :

- Thôi thôi. Em xin anh. Đừng manh động. Nhưng mà...sao anh tốt với em thế?

Cường khựng lại vài giây. Quả thật, câu hỏi này của Trang đã xoáy sâu vào tâm can nó. Ờ...Sao lại tốt với Trang như thế nhỉ? Sao lại quan tâm Trang nhiều như thế nhỉ? Sao những lúc không được nói chuyện với Trang lại thấy trống vắng thế nhỉ? Và...sao mỗi khi gặp Trang, lòng nó lại hân hoan đến lạ? Cái gì đó thôi thúc Cường phải nói, dù biết nếu thất bại, mọi chuyện sẽ tồi tệ đến mức nào...

Trang nhận tin nhắn từ Cường sau gần 30 phút chờ đợi, mắt nó mở to hết cỡ đọc những dòng chữ như đang nhảy nhót trên màn hình :

- Nói chung là yêu đó...À mà đó có phải là yêu không...mà sao vắng em thì buồn...Ố ô..

Trang bò lăn ra cười sặc sụa, rep lại :

- Em chưa thấy ai tỏ tình như anh đấy.

Cường đỏ mặt. Tự nhiên nó thấy lúng túng quá. Nó ấn số gọi cho Trang :

- Dạ - Trang vẫn nhỏ nhẹ.

- Anh...yêu em...thật ấy...

- Yêu...vì sao ạ?

- Vì em là em.

- Anh không sợ em từ chối à?

- Anh...- bỗng Cường ngập ngừng - Sợ chứ...Nhưng nghiện rồi, chả ngại nữa...

Im lặng.

Nín thở.

Chờ đợi.

- Thế...

- Sao hả em? - Cường vồ vập.

- Thế thích em lâu chưa...?

Bao nhiêu dây thần kinh trên mặt Cường nãy giờ co vào vì căng thẳng, giờ giãn ra thoải mái. Nó cười thật tươi :

- Từ năm 1945 rồi ấy...

Thế là yêu nhau!

+++

Ngày ngày, Cường thực hiện nhiệm vụ của "Thằng-Người-Yêu" một cách ngoan ngoãn theo yêu cầu của Trang về tiêu chuẩn "trai ngoan". Nghĩa là : sáng gọi Trang dậy lúc 6h15, chiều không phải đi học thêm thì qua trường đón Trang đúng 5h15, tối đi chơi phải về nhà trước 9h30, đọc trước bài, soạn sách vở đầy đủ trước khi đến lớp, và phải lựa chọn : Hoặc là Trang, hoặc là đá, cỏ, ke...Cường đã dần quen với nếp sống "lành mạnh" mà Trang tạo dựng cho nó, tự nhiên thấy cuộc sống có ý nghĩa hẳn. Đến nỗi bố mẹ Cường cũng không thể tin nổi đây là chính là thằng con trai sống trong cái nhà này mười tám năm giời ăn chơi phá phách. Mọi thay đổi của Cường cũng nhờ cả vào sự nỗ lực của Trang. Đôi khi, Cường vẫn hay gây bất ngờ, kiểu như một hôm, nó lù lù xuất hiện trước cổng trường Trang, mà không phải tầm giờ "đón cháu", vẫy Trang cười toe toét :

- Em ơi đi ăn bánh đi...Anh đói quá !!

Trang ngạc nhiên :

- Em có dặn anh đón em giờ này đâu? Sao lại đến?

- Ờ...Tại anh nghiện em mà, vã thì phải đi tìm thuốc chứ.

Trang tát "yêu" một cái rõ đau, nhăn mặt :

- Chưa từng thấy con người nào thô lỗ và lộ liễu như anh ý!

Lại có sáng, Cường gọi Trang dậy muộn, vừa lon ton chạy vào lớp cho kịp giờ thì điện thoại Trang báo tin nhắn đến :

- Em ơi. Anh gửi xe xong từ chỗ gửi xe chạy vào trường hết 3 phút, đến cổng trường thì đã muộn 10 phút rồi. Thằng bảo vệ nó không cho anh vào? Bây giờ em bảo anh về hay đồ sát nó?

Trang hốt hoảng :

- Này, anh đã hứa là bỏ thói côn đồ rồi đấy. Nếu không được vào thì về nhà chơi ngoan, không nghịch bẩn, cấm la cà ngoài đường nhá!

- Vâng ạ - Cường nhăn nhở. Và nó yên tâm về nhà...ngủ tiếp.

Hay là khi, Trang bất ngờ gọi cho Cường, nhõng nhẽo :

- Cường ơi..! Em không ngủ được! Kể chuyện cổ tích cho em.

Cường méo mặt :

- Em gọi 19001589 bảo chị Mây Hồng kể cho mà nghe, anh có biết truyện nào đâu.

- Không - Trang nũng nịu - Em thích anh cơ không thích chị Mây Hồng...

- Anh còn chưa được nghe bao giờ thì kể cho em làm sao ?

- Học nhà trẻ cô giáo chết à? Không thuộc thì bịa ra cũng được! - Trang giận dỗi.

- Vâng. Thế em thích nghe truyện gì?

Trang đổi giọng luôn, ngợt xớt :

- Truyện gì mà có mụ phù thủy với hoàng tử đẹp trai ý.

Cường khổ sở ngồi bịa ra một câu chuyện, không đầu, không cuối, chi tiết rời rạc, nội dung lung tung, nhưng rốt cuộc, Trang vẫn chìm vào trong giấc ngủ, thật ngon...Trong giấc mơ, nó biến thành mụ phù thủy, còn Cường là "hoàng tử đẹp trai"...

Tình yêu của chúng nó, sôi nổi, cháy bỏng, hạnh phúc nhưng lắm lúc cũng rất êm đềm. Và có lẽ nó sẽ cứ nhẹ nhàng trôi qua như vậy nếu không có ngày hôm ấy...

--------

Cường đang say sưa "giấc mơ trưa" thì điện thoại kêu inh ỏi. Nó nhăn nhó cầm máy lên nói như quát :

- Cái gì thế ?

Thằng bạn Cường giọng the thé quát lại còn to hơn :

- Thế cái...mế! Giờ này còn nằm đấy mà vắt lưỡi à? Em Trang nhà mày đang tung tăng trong hiệu sách với thằng ranh nào đẹp zai đeo kính trông tri thức lắm, như kiểu yêu nhau ấy. Quả này thì anh em cưa sừng mày ngâm rượu thuốc nhá!

Cường bật dậy, hỏi dồn dập :

- Thằng nào? Lúc nào? Ở đâu? Mà có chính xác không?

- Nhà sách Tùng Linh. Vừa mới vào xong. Mắt tao 10/10 đấy thằng khỉ ạ. Tin hay không tùy mày. Tao báo cho mày thế thôi, nhá.

Thằng bạn tắt máy. Mặt Cường nghệt ra như chưa hiểu hết. Có cái gì đó đang dâng lên cổ họng nó, đắng nghét...!

+++

Gần khuya, vẫn chưa một cuộc gọi, một tin nhắn từ Cường, Trang bần thần sốt ruột, hết đi ra lại đi vào, tay nó như muốn siết nát bét cái điện thoại. Đến khi không còn kiên nhẫn được nữa, nó bực bội gọi cho Cường, máu trong huyết quản cứ sôi lên sùng sục.

- Gì?

- Anh đang ở đâu? - Trang gắt.

- Nhà chứ đâu.

- Tại sao không nhắn tin cho em?

- Thế chiều nay em đi đâu?

- Em...

- Hả?

- Đi mua sách với thằng bạn em.

- Bạn nào?

- Giang Nam. Mà sao anh biết?

Cường không đáp, nhếch môi cười khẩy, hỏi lại mỉa mai :

- Có vẻ thân thiết?

- Ừ. Bạn ấy học giỏi nhất lớp em mà. Với lại hay giúp đỡ em lắm. Chiều nay bạn ấy dẫn em đi mua mấy quyển tài liệu ôn thi. Ai như anh suốt ngày chơi bời, chả chịu lo học hành...

- Vầng - Cường chua chát - Anh cũng chỉ là thằng ít học, dặt dẹo, ất ơ. Không với tới em được. Thôi thì em cứ yên tâm mà làm "đôi bạn cùng tiến" với cái thằng Giang Nam ấy. Anh không làm phiền, không đeo bám nữa. Xin lỗi vì những ngày qua làm mất thời gian của em vào cái trò yêu đương vô bổ nhé. Em học tốt!

- Ơ....Anh điên à?

Cường dập máy, những tiếng "tút...tút..." dài như xé nát trái tim Trang. Nó đâu ngờ... Trang vội vã, điên cuồng ấn gọi lại, nhưng vô ích. Thuê bao! Nó bàng hoàng, ngồi thụp xuống đất. Đôi mắt vô hồn, vô hướng. Màn đêm đen đặc phủ kín tâm can...

+++

2 tuần liền, Cường nhất định không chịu liên lạc với Trang. Dù nhiều khi nỗi nhớ khiến nó quay quắt, khổ sở. Điện thoại vẫn tắt, ném dưới gầm giường lăn lóc như một tên tội đồ phản chủ. Trang là đứa con gái đầu tiên làm cho Cường phải khóc! Nhiều đêm, nước mắt đẫm gối khiến nó thậy mình chẳng khác một thằng con trai hèn hạ. Nó nhận ra mình thật vô dụng, bỏ đi, hư hỏng. Nhiều lúc nó cố kìm nén cảm xúc, moi cái điện thoại từ dưới gầm giường lên, nhưng rồi lại không dám mở máy. Nó sợ sẽ đọc được những tin nhắn của Trang, sợ mình lại xiêu lòng, quỵ lụy. Đôi môi đã biết bao lần rớm máu vì những xúc cảm quá mãnh liệt chẳng thể bật ra. Cường lại tìm đến đá, khói trắng mơ màng... Trong cơn mê, trong ảo giác, nó vẫn thấy Trang đứng đó, nhìn nó với ánh mắt van nài, như lần đầu tiên gặp con bé ở nơi đây. Cường gào thét, đập phá. Lũ bạn nhìn nó bằng ánh mắt sợ sệt. Cho đến khi kiệt sức, nó lăn ra ngủ như một con thú bê bết vì vật lộn với kẻ thù. Những tưởng chất kích thích sẽ làm Cường quên được Trang, nhưng vô ích, chúng càng khiến nỗi nhớ hằn sâu trong tâm trí thằng con trai ngang ngược. Để rồi ngày nào, nó cũng phi xe đến trước cổng trường Trang, đứng từ rất xa, dõi theo con bé...

+++

Trang gần như suy sụp. Mọi cố gắng của nó hoàn toàn đổ bể khi nghe Vương Anh phong phanh nói rằng Cường lại ngựa quen đường cũ. Nó muốn, rất muốn làm một cái gì đó, kéo Cường quay lại bên mình, nhưng không thể. Lý trí nói rằng nó chẳng phải kẻ thua cuộc, không được vùi dập lòng tự trọng bản thân dễ dàng như vậy. Nhưng một điều mà chẳng ai có thể phủ nhận : nó nhớ Cường tha thiết!

Rex Cafe hai tuần nay ngày nào cũng có mặt Trang. Khi thì ngồi 1 mình cafe đen đặc, khi thì đi cùng con bạn thân ngồi trên tầng 4. Trang thường đau đáu nhìn về phía trước, như cố lục lọi những kí ức chưa xa...

Tách Cappuccino nghi ngút khói. Trang cầm muỗng chọc, rồi khuấy tan cái hình trái tim bằng bột cacao ở giữa. Khuôn mặt nó xám xịt, lầm lì...

Con bạn thân đang cầm điện thoại của Trang "tọc mạch", bỗng nó kêu lên :

- Hộp thư đến của mày full rồi này. Tao xóa bớt đi nhé.

- Không - Trang nhảy dựng lên - Cấm mày đấy!

- Không xóa thì để làm gì? Bố con điên!

- Ừ...Kệ tao...Tao cần nó mỗi lúc cô đơn...

Trang cúi gằm mặt, sống mũi cay xè. Con bạn thở dài, quay đi chỗ khác... Nó hiểu Trang mà...

+++

Những ngày ảm đạm cuối đợt rét thực sự đã qua đi. Nắng dát vàng con đường, xuyên qua từng kẽ lá, khiến Trang phải nheo mắt lại vì chói. Trời chiều nhưng nắng vẫn chưa tắt. Trang bỗng thấy mình bơ vơ trước cổng trường rộng lớn. Đôi bàn chân xinh xắn bước những bước ngắn thật chậm trên con đường còn bỏng rát nắng đầu hè. Bỗng có tiếng gọi làm nó giật mình :

- Trang !

Trang ngỡ ngàng, đôi môi thổn thức, cặp mắt tròn xoe. Cường đứng đó, ngay sau nó, khuôn mặt rạng rỡ như màu nắng. Trang chợt định thần, nó bước nhanh, cố lảng tránh. Như một đoạn phim quay chậm, bàn tay Cường rụt rè đưa ra, nắm lấy tay nó, nhẹ nhàng nhưng cương quyết...

- Anh xin lỗi...

Trang nín thở. Trái tim nó gần như ngừng đập. Cường lên tiếng :

- Những ngày qua, anh đã nhận ra rằng, thật sự...thiếu em anh không sống được.

Trang cố vùng tay ra, nhưng Cường càng nắm chặt.

- Em biết không...Anh bỏ đá, bỏ cỏ, bỏ ke...Bỏ hết. Anh không còn đi chơi đêm, không đi học muộn, không cả ngủ gật trên lớp nữa...Ngày nào anh cũng dành thời gian học một ít, dù anh biết không bao giờ anh được bằng Giang Nam, hay bằng bất cứ người bạn nào của em, nhưng anh đã rất cố gắng. Điện thoại của anh từ hôm đó đến giờ vẫn chưa mở lên, vì anh sợ anh lại nghĩ đến em, sợ anh sẽ không kiềm chế được cảm xúc mà lại gọi cho em...Anh sợ mất sĩ diện của một thằng con trai...Nhưng mà...Anh thất bại rồi...!

Trang nuốt gọn từng lời Cường nói, tai nó như ù lên, tim nó rộn ràng, nước mắt tuôn lã chã. Giờ đây, những nỗi nhớ, những khoảnh khắc mỏi mòn chờ đợi, những hờn giận, yêu thương, đủ thứ, hòa tan...hóa thành nước mắt, đầm đìa trên khuôn mặt bầu bĩnh đáng yêu. Rồi bỗng nó nhoẻn miệng cười, rất khẽ :

- Anh thua rồi nhé...

- Ừ...Phải chịu thôi...

- Tại sao nhỉ?

Nắng chiều dịu dần, còn mặt Trang vẫn nóng ran. Cường dịu dàng, kéo nó sát vào lòng, thủ thỉ :

- Vì anh...nghiện em rồi...!

YÊU CÁI THG CƯỜNG NÀY:*:*:*

Với hơn 70 địa điểm du lịch và chụp hình sống ảo mới nhất 2018 sẽ khiến bạn không ngần ngại mà đến ngay Đà nẵng làm một chuyến du lịch. Với một thành phố đáng sống, con người cực kì thân thiện và vô vàn địa điểm vui chơi cực kì hấp dẫn đang chào đón bạn.

Chinh phục đèo Hải Vân

Phượt cung đường đèo quanh co

Cung đường quanh co tại Đèo Hải Vân

Đây là một trong những địa điểm yêu thích nhất của khách du lịch và dân phượt. Nếu bạn có tay lái cứng và đam mê chinh phục thì hãy đi xe máy nhé. Khi đi qua đèo Hải Vân vượt những cung đường ngoằn ngoèo, chinh phục những khúc cua tay áo. Dọc cung đường bạn sẽ được ngắm quanh cảnh thiên nhiên mây trời hùng vĩ và ngắm toàn bộ Đà Nẵng vào tầm mắt của mình.

Tìm hiểu di sản Hải Vân Quan

Khi đi đến đỉnh đèo bạn sẽ bắt gặp di tích Hải Vân Quan với lượng du khách tham quan rất đông. Đây là công trình nghệ thuật độc đáo và có giá trị lịch sử quan trọng. Bao gồm hệ thống thành lũy, nhà kho, trụ sự, pháo đài thần công từ thời xa xưa phù hợp cho những ai thích tìm hiểu lịch sử.

Di sản Hải Vân Quan tại đèo Hải Vân

Ở vị trí tuyệt vời cách mực nước biển gần 500m, chắc chắn sẽ khiến bạn thích thú khi vừa có thể nghỉ chân ngắm thiên nhiên vừa ngắm toàn cảnh thành phố Đà Nẵng. Đây là một địa điểm sống ảo yêu thích của các bạn trẻ và chụp ảnh cưới của các cặp đôi.

Check in tại cây thông cô đơn cực kì Hot

Sống ảo tại Cây thông cô đơn trên đèo Hải Vân

Cần gì phải đến Đà Lạt xa xôi khi ngay tại đèo Hải Vân đã có ngay một cây thông xịn cho các bạn check in sống ảo. Background cực kì đẹp với cung đường đèo uốn lượn, núi rừng hoang sơ, biển cả mênh mông và bầu trời trong xanh ngay sau lưng bạn. Nằm đơn độc trên con đèo, cây thông cô đơn đã trở thành một địa điểm sống ảo cực kì chất cho du khách khi đi qua cung đường này. Hãy nhớ lưu lại nhũng bức hình lung linh nhé!

Phượt tại Bãi Chuối hoang sơ

Bãi biển xinh đẹp nằm ẩn mình giữa hai bên là vách núi tạo cảm giác hoang sơ và yên bình cho những ai đến đây. Vẻ đẹp của rừng núi, của thiên nhiên và sóng nước trong xanh sẽ khiến bạn quên đi những xô bồ, ồn ào ngoài kia. Hãy hòa mình vào dòng nước ở đây và lắng nghe âm thanh của mây trời, tận hưởng không khí trong lành.

Vẻ đẹp của Bãi Chuối Đà Nẵng

Các bạn có thể vui chơi, tắm biển, câu cá hay tổ chức cắm trại cùng nhau. Trải nghiệm cắm trại qua đêm cực kì thú vị đấy nhé, hãy cùng nhau hát hò thâu đêm, đốt lửa và nướng thịt để cảm nhận cuộc sống hoang dã, khác biệt. Bãi Chuối về đêm cực kì hoang sơ và yên ắng, vì thế hãy ngắm trọn vẹn mây trời vào lúc này.

Cắm trại tại làng Vân

Làng Vân có vẻ đẹp hoang sơ lôi cuốn, với sự hòa hợp giữa phong cảnh thiên nhiên và những căn nhà hoang tàn đã làm nên vẻ đẹp riêng. Ngôi làng nằm tĩnh lặng dưới những rừng dương liêu xanh mướt, hoang vu.

Khám phá vẻ đẹp làng Vân Đà Nẵng

Đến đây các bạn có thể vui chơi, thoải mái cắm trại và đặc biệt đến tối các bạn có thể đi bắt cua đá, cua biển, còng,… rất thú vị. Ở lại qua đem bạn sẽ được thưởng thức cái tĩnh mịch của màn đêm và cùng nhau đón bình minh chắc chắn sẽ là một trải nghiệm khó quên.

Đặc biệt chú ý khi bạn đến Bãi Chuối và Làng Vân là hãy mang theo thức ăn và nước uống nhiều một chút tại vì nơi đây hoang sơ ít nhà dân. Đường đi cũng khá khó nên hãy mang giày thể thao. Nhớ đem theo đèn pin chiếu sáng và màn để tránh muỗi. Đặc biệt nên đi một nhóm đông để đảm bảo an toàn.

Dã ngoại tại Rạn Nam Ô Đà Nẵng

Khi đã đi hết đèo và xuống đến địa phận Đà Nẵng, địa điểm du lịch đầu tiên đó chính là Rạn Nam Ô. Đây là một bãi tắm hoang sơ, địa điểm du lịch khá mới cho du khách. Khi đến đây bạn sẽ được tắm biển, điểm thú vị là những chỏm đá ở đây mọc đầy rêu phong xanh mướt rất đẹp. Hãy cùng bạn bè đến đây dã ngoại để cảm nhận thiên nhiên, bình yên bên bãi cát vàng êm ái và ngắm cá bơi lội trong làn nước trong xanh.

Rạn Nam Ô Đà Nẵng

Đặc biệt khi đến đây du khách còn được tìm hiểu làng nghề chài lưới và nghề làm nước mắm Nam Ô nổi tiếng. Mỗi sớm bình minh hay chạng vạng hoàng hôn bạn hãy đến ngắm cảnh biển và những chiếc thuyền thúng dập dờn rất đẹp. Và đừng quên thưởng thức món gỏi cá Nam Ô nổi tiếng được chính tay người miền biển Nam Ô chế biến.

Khám phá Bán đảo Sơn Trà – hòn ngọc quý của Đà Nẵng

Cầu nguyện tại chùa Linh Ứng Sơn Trà nổi tiếng

Đây là một trong những ngôi chùa linh thiêng nổi tiếng nhất Đà Nẵng, với vẻ uy nghi, đồ sộ về quy mô lẫn kiến trúc. Nằm ở lưng chừng núi với hình con rùa nhìn ra biển cả. Cả một quần thể hạng mục như Chánh điện, nhà Tổ, giảng đường, tăng đường và rất nhiều các tượng Phật, La Hán và đặc biệt là tương Phật Bà Quan Âm cao nhất Việt Nam.

Chùa Linh Ứng tại bán đảo Sơn Trà

Du khách đến đây nhất định phải khám phá 17 tầng tháp bên trong tượng Phật Bà. Từ trên tầng 17 du khách sẽ được ngắm nhìn toàn bộ thành phố, núi rừng bán đảo Sơn Trà và biển cả mênh mông. Cầu nguyện bình an cho gia đình và người thân của mình.

Chùa Linh Ứng không chỉ là một địa điểm du lịch và tâm linh nổi tiếng mà đã trở thành không gian hội tụ linh khí của trời đất. Một địa điểm mà bất cứ ai tới Đà Nẵng nhất định phải ghé để tham quan và cầu nguyện.

Check in với bãi đá Obama

Nằm trên bán đảo Sơn Trà với vẻ đẹp hoang sơ vốn có đã hấp dẫn du khách. Nước biển ở đây cực kì trong xanh đến nỗi du khách có thể nhìn thấy những rạn san hô dưới đáy biển. Và nổi bật là những tảng đá đen sì nằm rải rác tạo nên một quần thể độc đáo.

Check in tại bãi đá Obama Đà Nẵng

Ngoài ra bãi đá Obama còn có những cây cầu gỗ và cối xay gió phục vụ cho những ai yêu thích sống ảo. Với vẻ đẹp như vậy nên đây là địa điểm sống ảo của các bạn trẻ và nơi ghi lại những khoảnh khắc hạnh phúc của các cặp đôi. Vì thể nên sau khi tham quan bán đỏa Sơn Trà thì hãy ghé đây để có những giờ phút tắm biển mát mẻ và chụp hình nhé.

Tìm hiểu di sản Cây Đa ngàn năm

Nơi đây từng là căn cứ cách mạng của lực lượng dân quân tự vệ, biệt động Quảng Nam, Đà Nẵng cho 2 cuộc chiến chống giặc ngoại xâm. Vì thế nên rất uy nghiêm và cổ kính.

Nét uy nghiêm, đồ sộ của Cây Đa ngàn năm tại Sơn Trà

Nếu bạn muốn lạc vào khung cảnh cổ tích thì đây chính là địa điểm lý tưởng. Với những tán cây xum xuê tỏa bóng xanh mát, những phần rễ đổ xuống ăn sâu vào mặt đất. Cây đa tạo nên vẻ đẹp huyền bí, cổ kính khiến bạn phải trầm trồ. Khi tham quan vào lúc trời nắng bạn sẽ thấy một khung cảnh cực kì lung linh khi nắng luồn qua kẽ lá. Hãy tranh thủ check in những khoảnh khắc đẹp để kỉ niệm chuyến đi của mình nhé.

Đến khu du lịch Nhất Lâm Thủy Trang Trà

Đây là một địa điểm khá mới mà chỉ những phượt thủ hay người dân địa phương biết đến. Đường đến đây khá dốc và nguy hiểm, thách thức du khách nên chỉ những ai ưa mạo hiểm đến được nơi này.

Cây Đa ngơ ngác tại Nhất Lâm Thủy Trang Trà

Ở đây cũng có một cây đa ngàn năm với tên gọi đặc biệt là Cây Đa ngơ ngác. Với hình thù của một con nai, phần thân được xẻ đôi tạo thành thế như hai cặp chân trước, chân sau của con nai. Phần tán rộng vươn cao như những chiếc sừng nai. Ấn tượng nhất là bộ rễ uốn lượn tạo nên những hình dáng kì lạ khiến du khách ghé thăm khó tin vào mắt mình bởi sự kì diệu của thiên nhiên.

Trải nghiệm trèo cây ngắm phong cảnh thiên nhiên tại suối Nai

Nhất Lâm Thủy Trang Trà còn có suối Nai, vào mùa nước cạn sẽ chiêm ngưỡng được vẻ đẹp của những phiến đá mọc đầy rêu xanh. Khung cảnh thật sự rất bình yên và nhẹ nhàng.

Ở đây còn có những nhà chòi nhỏ để du khách vừa thưởng ngoạn thiên nhiên vừa câu cá. Cây cối ở đây đều có những chiếc thang nhỏ để du khách có thể leo lên đó tận hưởng thiên nhiên. Đây là một trải nghiệm mà bạn nên thử một lần trong đời.

Ngắm trọn Đà Nẵng tại đỉnh Bàn Cờ

Đường đến đình Bàn Cờ rất hiểm trở nhưng bù lại bạn được ngắm thiên nhiên dọc đường đi và có thể bắt gặp những chú Vọoc Chà Vá chân nâu. Trên đỉnh Bàn Cờ là bức tượng ông Tiên đang ngồi đánh cờ.

Tượng Ông Tiên đánh cờ trên đỉnh Bàn Cờ

Với độ cao 700m so với mực nước biển, khi lên tới đây bạn sẽ được ngắm trọn vẹn vẻ đẹp của thành phố Đà Nẵng. Không khí ở đây rất mát mẻ và sảng khoái khiến cho du khách cảm thấy bình yên. Sống ảo ở đây sẽ giúp bạn có những tấm hình cực kì độc đáo khi thu được mây trời tưởng như ở ngay sau lưng và núi rừng xanh bạt ngàn.

Check in với những cây cầu Đà Nẵng

Cầu rồng

Cầu Rồng Đà Nẵng về đêm

Với hình dáng được mô phỏng từ hình con rồng, oai phong, hùng dũng. Bạn có thể đến đây chiêm ngưỡng cả ban ngày hay ban đêm đều được. Vào ban ngày, cây cầu cũng rất nổi bật với màu vàng rực rỡ. Trời trong xanh, nước long lanh và nổi bật hơn cả là cây cầu Rồng in bóng hình lung linh dưới nước. Ban đêm cũng là thời điểm thích hợp để tham quan nó, bởi khi thành phố lên đèn cũng là lúc cây cầu rực rỡ và lung linh nhất. Vào các ngày cuối tuần bạn còn có thể thưởng thức cầu Rồng phun nước, phun lửa rất độc đáo.

Cầu sông Hàn

Cầu Sông Hàn– Biểu tượng của Đà Nẵng

Đây là cây cầu quay độc nhất vô nhị ở Đông Nam Á, biểu tượng của thành phố Đà Nẵng. Khác với những cây cầu bình thường, cầu Sông Hàn có thể quay 90 độ. Không cần phải đi đâu xa, đứng trên cầu ngắm thành phố về đêm hay chỉ cần dạo quanh bờ sông Hàn, nhâm nhi li cà phê thì đã đủ cho chúng ta chiêm ngưỡng được vẻ đẹp lung linh huyền ảo của cây cầu. Về đêm, hãy dạo ở đây một vòng, với ánh sáng rực rỡ bởi ánh đèn, đẹp lấp lánh khi in hình dưới mặt nước chắc chắn sẽ rất ấn tượng với bạn. Khi trời về khuya, chúng ta hãy chờ và ngắm cầu quay, tầm nhìn đẹp, ánh sáng lung linh làm khung cảnh trở nên lãng mạn, nên thơ. Và đừng quên đưa máy lên để lưu lại những khoảnh khắc đẹp tại đây nhé!.

Cầu Thuận Phước

Cầu Thuận Phước Đà Nẵng

Cũng ấn tượng không kém khi đây chính là cây cầu treo dây võng dài nhất Việt Nam. Đây được ví như là dải lụa nối đôi bờ sông Hàn. Khi trời về đêm, nó cũng lung linh và huyền ảo không kém những cây cầu khác. Hơn hết, nếu bạn muốn ngắm toàn bộ Đà Nẵng vào tầm mắt thì đây chắc hẳn là một địa điểm lý tưởng. Tại đây, du khách có thể vừa hóng gió vừa thả mình vào trời đất, ngắm Đà Nẵng lung linh, rực rỡ bởi ánh đèn.

Cầu Trần Thị Lý

Kiến trúc dây văng độc đáo của cầu Trần Thị Lý

Với hình tượng cánh buồm căng gió ra khơi, cầu Trần Thị Lý mang kiến trúc độc đáo với trụ dây văng nghiêng rất đẹp và lạ mắt. Đây đã trở thành một địa điểm tham quan hấp dẫn và lưu lại nhiều khoảnh khắc, kỉ niệm đẹp khi đến Đà Nẵng. Về đêm, Cầu Trần Thị Lý sẽ trở nên ấn tượng và đẹp lung linh với muôn vàn ánh sáng rực rỡ. Bóng cây cầu hòa mình cùng sóng nước thật sự rất nên thơ khiến chúng ta sẽ phải ngẩn ngơ mà ngắm nhìn.

Cầu Nguyễn Văn Trỗi

Cây cầu lâu đời nhất Đà Nẵng – cầu Nguyễn Văn Trỗi

Đây là cầu lâu đời nhất của thành phố Đà Nẵng. Bên cạnh các cây cầu mới và hiện đại thì đây là một nốt trầm cho những ai thích yên bình, không ồn ào, nhộn nhịp. Sau những giờ phút vui chơi ở các địa điểm nổi tiếng ở Đà Nẵng, hãy đến đến ngay để tìm kiếm bình yên. Đặc biệt với những ai yêu thích chụp hình thì đây là một địa điểm không tồi đâu nhé. Với vẻ đẹp hiền hòa mang hơi hướng cổ kình thì đây đang là một trong số những địa điểm “sống ảo” yêu thích của giới trẻ. Đứng tại đây, bạn sẽ có những bức hình tuyệt đẹp không chỉ trên cây cầu mà sẽ ngắm được trọn vẹn toàn bộ cầu Trần Thị Lý, vòng quay mặt trời và công viên châu Á,…

Cầu Tình Yêu – Cá Chép Hóa Rồng

Cầu Tình Yêu tại Đà Nẵng

Địa điểm lý tưởng thể hiện tình yêu của các cặp đôi đang yêu nhau. Tới cầu Tình Yêu bạn sẽ có vô vàn những bức hình sống ảo cực lãng mạn và cùng nhau mua ổ khóa tình yêu để chứng minh cho tình cảm bền chặt của mình. Vào buổi tối cây cầu sẽ trở nên lung linh bởi hàng trăm chiếc đèn lồng màu đỏ hình trái tim, phản chiếu lấp lánh dưới nước rất nên thơ.

Cá Chép hóa Rồng

Gắn liền với cầu Tình Yêu là tượng Cá Chép Hóa Rồng, hàng ngày đón một lượng lớn khách du lịch tham quan và chụp hình. Khi về đêm cũng là lúc tượng Cá Chép lung linh nhất. Liên tục được đổi màu và phun nước, làm nên một biểu tượng mới của Đà Nẵng

Thỏa sức tại các địa điểm vui chơi nổi tiếng ở Đà Nẵng

Asia Park – Công viên châu Á

Công viên giải trí Asia Park bao gồm hàng loạt những trò chơi ngoài trời và trò chơi trong nhà độc đáo sẽ mang đến cho du khách những phút giấy vui chơi cực kì thú vị. Ngoài ra còn có khu văn hóa giúp bạn trải nghiệm văn hóa của tất cả nước châu Á.

Đến đây vui chơi thì bạn hãy chuẩn bị sức khỏe tốt để trải nghiệm hết tất tần tật các trò chơi, một chiếc điện thoại hay máy ảnh đầy pin và rỗng bộ nhớ. Bởi khu vui chơi Công viên Châu Á có rất nhiều cảnh đẹp để bạn phải chụp hình.

Khu Công viên văn hóa

Khu Công viên văn hóa – Asia Park

Đưa bạn đến trải nghiệm một Châu Á thu nhỏ với những công trình kiến trúc, các hoạt động văn hóa, nghệ thuật và ẩm thực đặc sắc. Với hơn 10 quốc gia châu Á như Nhật Bản, Hàn Quốc, Trung Quốc, Ấn Độ, Nepal, Indonesia, Singapore, Thái Lan, Campuchia và Việt Nam. Mỗi quốc gia sẽ được thể hiện qua từng dấu ấn văn hóa đặc sắc riêng.

Khu Sun Wheel – Asia Park

Tháp Đồng Hồ và Vòng quay mặt trời tại Sun Wheel

Cổng thành : mang nét kiến trúc của kinh thành Huế và là nơi đón du khách đến tham quan.

Sun Wheel : cao 115m với 64 cabin sẽ đưa du khách lên cao để ngắm toàn bộ khu vui chơi và thành phố Đà Nẵng.

Tháp Đồng Hồ – công trình kiến trúc độc đáo mang nét đặc trưng của 20 quốc gia châu Á.

Thuyền Rồng : Đây là điểm đến lý tưởng cho du khách thưởng thức cảnh quan và tận hưởng không khí trong lành từ sông.

Tượng Phật Di Lặc là biểu tượng của sự hạnh phúc, vui vẻ.

Monorail : Hệ thống tàu điện trên cao của Asia Park sẽ đưa bạn đi tham quan toàn bộ khu vực của công viên.

Khu vui chơi FEC : với rất nhiều trò chơi điện tử dành cho người lớn và trẻ em như bắn banh, đua ô tô, nhà bóng, trượt ống,…

Khu Công viên giải trí ngoài trời

Với vô vàn các trò chơi từ nhẹ nhàng cho đến mạo hiểm cho bạn trải nghiệm. Những trò chơi nổi bật nhất là Tàu lượn siêu tốc, Tháp rơi tự do, Tàu điện trên cao,…

Sky Treasure : bạn sẽ ngồi vào đoàn tàu và chạy trên đường ray ngoằn ngoèo với tốc độ cực kì nhanh. Những ai đam mê cảm giác mạnh thì hãy tham gia trò này nhé.

Love Lock : trên con tàu quay vòng cực kì chóng mặt cho người tham gia. Hãy chơi cùng bạn bè để được hét lên thỏa thích.

Trò chơi giải trí ngoài trời tại Công viên Châu Á

Dino Island : Đảo khủng long sẽ đưa du khách đặc biệt là các em nhỏ khám phá thế giới khủng long cực kì vui nhộn.

Festival Carousel : Với những chú ngựa rực rỡ màu sắc, ánh đèn lung linh rất lãng mạn và nhẹ nhàng cho trẻ em và những cặp đôi.

Happy Choo Choo : phù hợp cho những ai đi cùng gia đình và trẻ em. Một đoàn tàu sẽ đưa chúng ta đi khám phá thế giới, khám phá đại dương.

Garuda Valley : Tàu lượn siêu tốc dành cho trẻ em cực kì vui nhộn

Và còn rất nhiều trò chơi cảm giác mạnh dành cho những ai đam mê mạo hiểm và những trò chơi vui nhộn, nhẹ nhàng dành cho trẻ em.

Trung tâm giải trí Helio – Đà Nẵng

Là một tổ hợp các khu vui chơi, ăn uống phục vụ cho mọi đối tượng với những thiết bị tiêu chuẩn hiện đại và an toàn bật nhất.

Khu Helio Play

Phòng chơi rộng với diện tích lên tới 1000m2 với nhiều trò chơi khác nhau và máy chơi game hiện đại. Chỉ cần một chiếc thẻ vạn năng là bạn đã có thể vui chơi hết tất cả các trò tại đây. Bạn nên tới quầy lễ tân để nhận thẻ miễn phí.

Khu vui chơi Helio Play dành cho mọi đối tượng

Bạn sẽ được trải nghiệm những trò chơi từ nhẹ nhàng cho tới cảm giác mạnh như : xe điện đụng, nhà bóng, đường đua F1 và trượt băng,… Còn nếu những ai đam mê trò chơi điện tử thì ở đây là cả một thế giới game cho bạn thử sức.

Helio Kids

Khu vui chơi dành cho các bạn nhỏ, vừa giải trí vừa kết hợp giáo dục trí tuệ. Khi tham gia các bạn nhỏ sẽ phải vận dụng trí tuệ và suy luận. Helio Kids là một khu vui chơi lý tưởng cho trẻ từ 2 – 9 tuổi. Các trò chơi khám phá, khảo cổ, giả lập,… sẽ giúp bé tăng tính sáng tạo. Các bậc phụ huynh nên yên tâm cho con trẻ tham gia các trò chơi ở đây nhé.

Food & Beverage

Khu vực ăn uống trong khu vui chơi Helio

Không gian nghỉ ngơi cho du khách sau một ngày dài vui chơi, giải trí. Rất nhều món ẩm thực đặc sắc của nhiều quốc gia để phục vụ cho du khách. Du khách có thể thưởng thức bánh nước và ngắm quang cảnh Helio đầy màu sắc.

Khám phá Bà Nà Hills tại Đà Nẵng

Công viên Fantasy Park

Đây là khu vui chơi giải trí trong nhà lớn nhất Việt Nam và duy nhất trên Thế Giới khi được xây dựng trên đỉnh núi. Hãy cùng người thân và bạn bè đến đây để trải nghiệm ngay những giây phút vui vẻ và thích thú nhé. Công viên Fantasy bao gồm rất nhiều trò chơi từ nhẹ nhàng, vui nhộn cho đến những trò cảm giác mạnh cho bạn.

Trò Tháp rơi tự do trong khu vui chơi Fantasy

Hãy thử nghiệm trò Tháp rơi tự do nếu bạn thích trải nghiệm cảm giác mạnh, khi đến độ cao 29m bạn sẽ ngắm được cảnh đẹp toàn bộ Bà Nà. Hoặc có thể tham gia trải nghiệm leo núi với Bức tường nhân tạo để thử sức. Nếu đi cả gia đình, hãy nên thử trò xe điện đụng rộng nhất Việt Nam với gia đình của mình để có những phút giây vui vẻ, thoải mái nhất.

Đặc biệt là các em nhỏ hãy thám hiểm Khu Công viên khủng long để thõa mãn trí tò mò và cùng tìm hiểu về thời kì đồ đá. Fantasy cũng có một khu vui chơi riêng dành cho trẻ em để các bé được tận hưởng và vui chơi hết mình.

Khu vui chơi còn vô vàn những trò chơi hấp dẫn và mới lạ để bạn trải nghiệm khi tham quan Bà Nà Hills.

Bảo tàng Sáp

Bảo tàng sáp tại Bà Nà Hills

Khi đến đây bạn sẽ được chiêm ngưỡng khu bảo tàng với phong cách Pháp cổ. Nơi đây có tượng sáp của 40 người nổi tiếng từ chính trị gia, cầu thủ đá bóng và diễn viên điện ảnh nổi tiếng. Hãy đến đây chụp hình kỉ niệm với thần tượng của mình nhé.

Vườn hoa Le Jardin D’Amour

Bạn sẽ phải check in cháy máy khi tới vườn hoa này. Với muôn vàn các loài hoa khoe sắc rực rỡ như một Đà Lạt thu nhỏ. Với 9 khu vườn với lối kiến trúc độc đáo cho du khách tham quan chiêm ngưỡng.

Vẻ đẹp rực rỡ của các vườn hoa tại Bà Nà Hills

Vườn Suối Mơ với địa hình dốc thoải, với sắc hoa Aparang và hoa Kim Châm tươi tắn. Vườn Địa Đàng với những thảm hoa đào chuông đẹp và độc đáo. Vườn Bí Ẩn với sự quyến rũ và bí ẩn của các tường cây. Vườn Uyên Ương với lối kiến trúc Pháp với nhiều loại hoa. Vườn Suy Tư với loài hoa Le Jardin D’amour được tạo từ dòng chảy đồng hồ cát… Vườn Nho với tái hiện một vườn nho miền Nam nước Pháp. Vườn Ký Ức, vườn Thần Thoại, vườn Thiêng mang những nét đẹp riêng với nhiều loại hoa quý.

Hầm rượu Debay

Hầm rượu cổ Debay tại Bà Nà

Được xây dựng dưới lòng đất, Hầm rượu cổ Debay kì lạ tồn tại gần 100 năm được đào xuyên qua lòng một ngọn núi đá theo lối kiến trúc vòm của Pháp. Du khách có thể thưởng thức rượu vang tại ngay quầy bar ở cuối đường hầm trong thời tiết mát mẻ đặc biệt duy trì từ 18 – 23 độ.

Chùa Linh Ứng tại Bà Nà

Nét đẹp uy nghiêm, sừng sững của tượng Phật tại chùa Linh Ứng Bà Nà Hills

Với tượng phật Thích Ca Mâu Mi to lớn, một trong ba ngôi chùa Linh Ứng ôm lấy Đà Nẵng. Chùa Linh Ứng là một địa điểm tâm linh nổi tiếng mà du khách nên ghé thăm. Với vị thế đẹp, thiết kế cổ kính, uy nghiêm. Cao gần 1500m so với mặt nước, bao trùm bởi núi non bao la, trùng điệp. Bạn có thể đến đây để cầu nguyện để trong lòng thấy an nhiên, nhẹ nhõm và ngắm cảnh toàn thành phố.

Làng Pháp

Check in tại khu Làng Pháp

Sự quý tộc, sang trọng từ những ngôi nhà kiểu Pháp sẽ khiến bạn như lạc vào cổ tích. Khu Làng Pháp với những công trình mang phong cách kiến trúc cổ kính, nguy nga với tháp nhọn của những ngôi nhà, quảng trường rộng lớn. Khu vui chơi, khách sạn, nghỉ dưỡng đẳng cấp như một Paris thu nhỏ. Bạn nhất định phải check in chỗ này bởi có vô vàn view đẹp đủ để có một album để đời.

Cây cầu Vàng

Sống ảo tại cây cầu Vàng mới nổi của Bà Nà Hills

Một trong những địa điểm check in cho du khách khi tới tham quan Bà Nà Hill. Nằm ở vườn Thiên Thai, cây cầu có thiết kế mềm mại với bàn tay khổng lồ nâng đỡ. Đứng trên cầu bạn sẽ được ngắm một khung cảnh thiên nhiên hùng vĩ. Từ mây trời bao la, núi non trùng điệp và không khí mát mẻ, trong lành. Chốn bồng lai tiên cảnh này sẽ khiến bạn nhớ mãi không quên.

Vui chơi tại 6 bãi biển đẹp nhất Đà Nẵng

Bãi biển Mỹ Khê

Được bình chọn là 1 trong 6 bãi biển đẹp nhất hành tinh. Với bờ cát dài và mịn, sóng biển cực kì ôn hòa, những hàng dừa xanh mát bao quanh rất phù hợp cho kỳ nghỉ mát của bạn. Đặc biệt rất tuyệt vời cho những ai muốn tận hưởng vẻ đẹp thiên nhiên và thư giãn sau những giờ phút vui chơi, làm việc.

Bãi biển Mỹ Khê Đà Nẵng

Khi đến đây bạn có thể nghỉ ngơi tại một số khách sạn, resort nổi tiếng như Khu nghĩ dưỡng Furama Đà Nẵng, … Và đến Đà Nẵng nhất định phải thưởng thức hải sản tươi sống tại các nhà hàng dọc theo bờ biển. Vừa ăn vừa thưởng thức cảnh đẹp và hương vị của biển.

Bãi tắm Non Nước

Bãi tắm Non Nước Đà Nẵng

Trải dài gần 5km với bãi cát sạch và rộng, nước biển trong xanh. Với nhiều loại hình thể thao biển như trượt sóng,…Đặc biệt nằm gần với địa điểm du lịch Ngũ Hành Sơn thuận thiện cho du khách vừa tham quan vừa tắm biển. Gần làng đá mỹ nghệ Non Nước nổi tiếng cho du khách tìm hiểu và chiêm ngưỡng nghệ thuật điêu khắc.

Bãi tắm Tiên Sa

Bãi tắm Tiên Sa thơ mộng

Giữa khung cảnh thiên nhiên non xanh nước biếc, với bãi tắm Thùy Dương thơ mộng và hòn Mồ Côi. Được bao bọc bởi những vách núi nên sóng nhỏ lăn tăn, sóng yên biển lặng cực kì thú vị. Du khách đến đây sẽ cảm nhận được vẻ đẹp nguyên sơ và bình yên giữa cuộc sống.

Bãi biển Bắc Mỹ An

Vẻ đẹp của bãi biển Bắc Mỹ An

Tại đây có rất nhiều bãi tắm được đánh giá cao và được nhiều du khách lựa chọn thường xuyên như : T18, Bãi tắm Mỹ Đa Đông 2, Mỹ Đa Đông 3, Bắc Mỹ An và khu du lịch Furama Resort.

Bãi tắm Xuân Thiều

Nét bình dị của bãi tắm Xuân Thiều

Ngoài bãi biển đẹp và nước viển trong xanh thì đây là nơi tập trung các hoạt động thể thao dưới nước phong phú như : thuyền, moto nước, cho thuê lều, các dịch vụ lưu trú cho du khách.

Bãi biển Phạm Văn Đồng

Bãi tắm Phạm Văn Đồng Đà Nẵng

Đây là bãi tắm được đầu tư nhất với kinh phí xây dựng lên đến 12 tỉ đồng. Với diện tích lên tới 7.726m2 để phục vụ từ 3500 đến 4000 lượt khách mỗi ngày. Du khách đến đây sẽ thực sự thoải mái với hệ thống dịch vụ và các công trình phụ trợ như đài phun nước, 6 hồ nước ngọt, 26 dãy vòi sen, 24 phòng thay quần áo.

Trải nghiệm tắm suối khi du lịch Đà Nẵng

Suối khoáng nóng núi Thần Tài

Đây là địa điểm yêu thích của du khách, giữa cái nóng oi bức của Đà Nẵng thì hãy đến đây để trầm mình vào không gian xanh mát. Suối khoáng nóng Núi Thần Tài sẽ cho du khách cảm giác tươi mát với khu vực công viên nước với rất nhiều trò chơi như trượt máng nước, hố đen vũ trụ,…

Trải nghiệm tắm suối khoáng nóng Núi Thần Tài

Hồ tạo sóng giúp du khách như đang tắm biển tại các bãi biển thực sự. Ngoài ra còn có bể Kids Pool bao gồm những trò chơi dành cho các em nhỏ. Với những ai yêu thích cảm giác mạnh hãy tham gia đường trượt mạo hiểm dài 235m theo địa hình núi tự nhiên.

Ngoài tắm nước khoáng tự nhiên, du khách có thể chọn lựa các loại hình như tắm bùn, tắm trà, tắm sữa,… rất thú vị.

Suối khoáng nóng Phước Nhơn

Thuộc địa phận Phước Nhơn, Hòa Vang, Đà Nẵng. Khu nước khoáng nóng Phước Nhơn có phong cảnh hoang sơ, gần gũi với thiên nhiên.

Thư giãn tại suối khoáng nóng Phước Nhơn

Tại đây du khách sẽ được trải nghiệm nhiều dịch vụ như tắm và bơi trong bể nước nóng công cộng ngoài trời, ngâm mình trong bùn, tắm khoáng hương liệu, massae vật lý trị liệu, spa tổng hợp,… Đây là liệu pháp chăm sóc sức khỏe tuyệt vời, đem đến cảm giác thư thái, thoải mái cho du khách.

Trượt thác Hòa Phú Thành

Đây là khu tổ hợp các trò chơi như trượt thác, Zipline, massage Cá. Với những ai yêu thích mạo hiểm thì hãy trải nghiệm ngay trò trượt thác. Vượt qua 3km với những ghềnh thác và độ cao khác nhau sẽ là một trải nghiệm đáng nhớ.

Trải nghiệm trượt thác tại Hòa Phú Thành

Trò Zipline là trò trượt dây cáp với độ cao an toàn, những ai yêu thích độ cao thì hãy tham gia nhé.

Massage Cá thì bạn sẽ được những chú cá không răng dùng miệng hút đi tế bào chết, tạo cảm giác thoải mái và cực kì sảng khoái.

Khu du lịch sinh thái Suối Hoa

Suối Hoa nổi tiếng bởi khung cảnh mộng mơ giữa núi non trùng điệp, cây cối xanh tươi, suối thác róc rách và đặc biệt là có rất nhiều loại hoa mọc xung quanh. Với khí hậu mát mẻ và những hồ bơi tôn tạo từ dòng suối đầu nguồn trong mát.

Thiên nhiên tại suối Hoa Đà Nẵng

Những thảm hoa đua nhau khoe sắc cùng không khí trong lành ở đây sẽ khiến du khách cảm thấy dễ chịu. Đặc biệt là ngắm cảnh từ cây cầu dây lơ lửng bắc giữa hồ. Ngoài tắm hồ, tắm thác thì du khách còn có thể vui chơi tại sân bóng với diện tích lên tới 7000m2, ẩm thực ở đây cũng rất đặc biệt nên hãy thử nhé.

Suối Lương Đà Nẵng

Đây là địa điểm vui chơi, picnic thú vị cho du khách vào mùa hè. Bạn có thể thoải mái tắm suối, câu cá, tham quan nhà sàn dân tộc Mường, Tày hoặc cắm trại và thưởng thức ẩm thực xứ Quảng.

Khu du lịch Suối Lương Đà Nẵng

Suối Lương tái hiện không gian Thuần Việt bằng những căn nhà sàn của người đồng bào ít người. Khung cảnh ở đây rất xanh mát, tiếng chim ríu rít và tiếng suối róc rách chảy sẽ khiến bạn cảm thấy thư thái.

Khu du lịch Suối Mơ

Nằm ngay dưới chân núi Bà Nà, hiền hòa và hoang sơ giữa núi rừng. Với thác nước trắng xóa buông mình và cây cỏ xanh mát. Ở đây không có lều cho du khách nghỉ chân như những khu lịch khác nhưng lại là điểm đặc biệt. Du khách sẽ được trải nghiệm ngồi trên những tảng đá lớn để ngắm cảnh thiên nhiên bình yên.

Lạc vào tiên cảnh tại suối Mơ Đà Nẵng

Dòng suối quanh co uốn lượn qua khe đá trong lành, nằm 2 bên bờ suối là rừng cây nguyên sinh, bạn sẽ được chiêm ngưỡng những bông hoa dại và cá tung tăng bơi lội.

Ngầm Đôi

Cùng trên tuyến đường lên Suối Hoa, đây là sự lựa chọn phù hợp cho những ai muốn đi dã ngoại bởi vè đẹp mộc mạc vốn có. Nổi bật giữa dòng suối trong lành là những tảng đá lớn với hình thù lạ mắt.

Ngầm Đôi Đà Nẵng

Du khách có thể thưởng ngoạn cảnh đẹp từ hai con suối, với cảnh núi rừng trùng điệp sẽ để lại nhiều ấn tượng. Còn gì bằng việc hòa mình trong làn nước mát và ngắm cảnh thiên nhiên.

Giếng trời

Nằm ở xã Hòa Ninh, huyện Hòa Vang, sâu trong núi và đường đi nguy hiểm nên ít ai biết đến địa điểm này, chính vì vậy nên nó vẫn giữ được vẻ đẹp nguyên sơ vốn có. Những ai thích phượt và trải nghiệm thì hãy đi đến đây. Đường đi đến đây rất nguy hiểm nhưng khi đã tới được giếng trời sẽ phải trầm trồ bởi vẻ hoang dã của nó.

Phong cảnh thiên nhiên tại Giếng Trời

Hồ nước xanh ngắt nằm lưng chừng giữa con thác lớn tung nước trắng xóa tạo nên khung cảnh rất đẹp. Khi đến đây bạn hãy trải nghiệm bắt ốc, bắt ếch và săn cua đá nhé. Nếu có thể cắm trại về đêm bạn sẽ được nhìn thấy đom đóm sáng lập lờ và tiếng ếch kêu mà khó nơi nào có được. Đặc biệt ở đây có có rất nhiều cá, với độ trong của nước bạn sẽ thấy từng bầy cá bơi lội.

Ngắm trọn biển Đà Nẵng với các bãi đá đẹp

Ghềnh Bàng

Nằm trên bán đảo Sơn Trà, không ồn ào như những địa điểm du lịch khác, Ghềnh Bàng vẫn giữ được nét đẹp hoang sơ, bụi bắm rất thích hợp cho những ai thích phượt. Đường xuống ghềnh khá dốc và phải băng qua những đồi dây leo có lá um tùm.

Nét độc đáo tại các bãi đá ở Ghềnh Bàng

Bên dưới là biển trong xanh ngắt, bên trên là bầu trời mây trắng trong lành, ở giữa là những ghềnh đá xếp thành khối vô cùng đặc biệt. Có nhiều bãi đá đẹp, nhấp nhô, dưới ánh nắng sẽ lung linh. Cá ở Ghềnh Bàng rất dễ câu nên hay nhớ mang theo cần câu nhé. Bạn có thể lặn xuống biển để ngắm san hô và cá tung tăng bơi lội, tuy nhiên để ngắm được bạn phải vượt qua được những bãi đá mọc nhấp nhô và chi chít hàu, hà. Không cẩn thận có thể làm bạn trầy xước tay chân đấy.

Bãi Rạng

Đây là địa điểm du lịch nổi tiếng của Đà Nẵng, với những bãi cát vàng thơ mộng, những ghềnh đá đặc biệt và cây cối um tùm bao quanh như một bức tranh. Bạn có thể nằm trên những tảng đá và ngắm thiên nhiên, nằm im nghe sóng vỗ và tận hưởng mùi hương của biển.

Non nước hữu tình tại Bãi Rạng Đà Nẵng

Nước biển ở đây rất trong xanh nên hãy tận hưởng những giờ phút trầm mình trong làn nước nhé. Sau đó hãy đi thưởng thức những hải sản tươi sống từ những thuyền chài rồi tự chế biến hay nhờ những quán ăn gần đó để cảm nhận được vị tươi ngon.

Bãi Cát Vàng

Nằm trên bán đảo Sơn Trà, với bãi cát vàng mịn tuyệt đẹp trải dài hơn 200m dọc bờ biền, gần đó là dòng suối nhỏ chảy róc rách êm tai. Khi đến đây bạn có thể cảm nhận bình yên bằng việc nằm võng và ngắm hoàng hôn, rời xa những xô bồ, ồn ào phố hội ngoài kia.

Vẻ hoang sơ tại Bãi Cát Vàng

Bạn có thể tắm biển, ngắm san hô hoặc tham gia một số dịch vụ giải trí như Zipline – đu dây trên không, chèo thuyền và cắm trại qua đêm.

Bãi Đá Đen

Những tảng đá đen làm nên tên gọi của Bãi Đá Đen

Như cái tên của nó, ở đây bao gồm những tảng đá to màu đen nằm xen kẽ hay xếp chồng lên nhau. Do chưa được biết đến nhiều và ít người ghé đến đây nên nơi này vẫn hoang sơ và yên bình. Bạn sẽ phải trầm trồ với những bãi đá sặc sỡ ở đây và lưu luyến mãi không thôi.

Khi đến đây bạn sẽ được đắm mình trong làn nước trong xanh, lặn để ngắm san hô và thưởng thức một số món đặc sản từ có hồng, cá mú, các loại ốc mỡ, sò điệp. Đặc biệt bạn có thể tự tay câu loại ốc vú nàng cực kì quý hiếm và có giá trị dinh dưỡng cao.

Tìm hiểu – tham quan các bảo tàng ở Đà Nẵng

Bảo tàng Đồng Đình

Còn được gọi bằng cái tên rất nên thơ là Khu vườn của ký ức. Khi đến đây bạn sẽ cảm nhận được thiên nhiên và trải nghiệm văn hóa độc đáo. Với không gian kiến trúc có chiều sâu về văn hóa, cổ kính, nghệ thuật hòa hợp với thiên nhiên.

Dưới những tán cây xanh mướt là những khu nhà Rường cổ trưng bày cổ vật, gốm Sa Huỳnh, gốm Chămpa, gốm thời cổ đại và gốm Đại Việt. Khu trưng bày các tác phẩm mỹ thuật của 2 họa sĩ Đinh Ý Nhi và Đặng Việt Triều dành cho những ai đam mê mỹ thuật, tranh vẽ đến để chiêm ngưỡng.

Bảo tàng Đồng Đình Đà Nẵng

Khu nhà Ký ức làng chài lưu lại những bức tranh làng chài xa xưa. Ngôi nhà này được làm từ hai xác con thuyền gỗ, ba con thuyền nan và năm cái thúng chai cũ của làng chài Nam Thọ. Những chiếc phao thuyền được trưng bày quanh nhà vô cùng độc đáo, những hủ mắm treo đầu giàn, những mãnh lưới, ngư cụ được trưng bày hết sức tự nhiên. Lột tả được hết những bình dị trong cuộc sống của người dân làng chài.

Khu trưng bày dân tộc học sưu tập từ các buôn làng dân tộc thiểu số khu vực miền Trung – Tây Nguyên. Nhiều đồ vật sinh hoạt, vật chất đời thường cùng với những chiếc mặt nạ gỗ thể hiện đời sống, tinh thần và tâm linh của người xưa. Sự sống động và rõ nét như vậy không những thu hút khách du lịch nước ngoài mà người dân trong nước cũng muốn đến xem và tìm hiểu.

Bảo tàng điêu khắc Chăm

Đặc biệt ấn tượng du khách bởi công trình kiến trúc Gothic độc đáo, mái vòng cung có đầu nhọn, sử dụng cửa kính để đón nắng vào bảo tàng. Bước vào bảo tàng là những cây hoa sứ tỏa hương thơm dịu nhẹ.

Kiến trúc độc đáo tại bảo tàng điêu khắc Chăm Đà Nẵng

Bảo tàng trưng bày các hiện vật Chăm quy mô nhất trên Thế giới, sở hữu gần 2000 hiện vật lớn nhỏ của vương quốc Chămpa từ Hà Tĩnh cho đến Bình Thuận và các tỉnh Tây Nguyên. Với diện tích 6673m2, phòng trưng bày 2000m2, phía sau bảo tàng là gian nhà 2 tầng mới xây để trưng bày những cổ vật, tài liệu, tranh ảnh về kiến trúc Chăm và các nền văn hóa khác ở khu vực Đông Nam Á.

Nếu muốn tìm hiểu về lịch sử và nét đặc biệt của văn hóa Chăm thì hãy đến đây ngay nhé.

Bảo tàng Đà Nẵng

Bảo tàng Đà Nẵng nằm trong khuôn viên di tích lịch sử Thành Điện Hải – kiến trúc quân sự thời Nguyễn còn lại khá nguyên vẹn ở Đà Nẵng. Không gian trưng bày bao gồm 3 tầng :

Tầng 1 là giới thiệu tổng quan về các yếu tố tự nhiên, văn hóa, xã hội của Đà Nẵng. Với 5 cánh buồn mang các bức phù điêu miêu tả quá trình lịch sử của đất nước để hình thành mảnh đất Đà Nẵng hôm nay. Giới thiệu bản đồ thành phố, bộ sưu tập mẫu địa vật địa chất khoáng sản và một số bộ sưu tập cổ vật đặc sắc. Tái hiện truyền thống nông nghiệp về trồng trọt, các làng nghề truyền thống,…

Tìm về lịch sử với bảo tàng Đà Nẵng

Tầng 2 trưng bày về lịch sử đấu tranh qua 2 cuộc kháng chiến. Với những bức tranh tái hiện lại các trận chiến lịch sử, phong trào yêu nước của Đà Nẵng. Không gian tái tạo xưởng vũ khí Nho Bán, sự kiện chiến công của Mẹ Nhu và 7 dũng sĩ Thanh Khê. Những ai muốn tìm hiểu lịch sử của Đà Nẵng và các cuộc chiến tranh khốc liệt thì hãy đến đây.

Tầng 3 trưng bày đặc trưng văn hóa dân tộc Đà Nẵng, Quảng Nam. Với nhà Rường, tái tạo quầy thuốc Bắc, văn hóa, ẩm thực và y phục của đồng bào dân tộc ít người ở Quảng Nam, Đà Nẵng, tái tạo không gian dệt vải đông bào Cơtu. Nghệ thuật trình diễn, sinh hoạt lễ hội, tín ngưỡng và một số tập tục của các dân tộc.

Bảo tàng Mỹ Thuật

Đây là dấu ấn văn hóa, nghệ thuật quan trọng của thành phố Đà Nẵng. Với không gian 3 tầng trưng bày các tác phẩm mỹ thuật các giá trị di sản mỹ thuật trong khu vực. Bảo tàng hiện đang lưu giữ và trưng bày hơn 1000 tác phẩm mỹ thuật hiện đại và các hiện vật thủ công mỹ nghệ truyền thống.

Thưởng thức nghệ thuật tại bảo tàng Mỹ Thuật Đà Nẵng

Tầng 1 bao gồm khu khánh tiết, khu trưng bày chuyên đề và không gian trải nghiệm dành cho thiếu nhi. Tầng 2 trưng bày mỹ thuật hiện đại với chất liệu sơn dầu, sơn mài, lụa,… các tác phẩm điêu khắc mang tính nghệ thuật đặc sắc. Tầng 3 giới thiệu về mỹ thuật dân gian truyền thống, các hiện vật thủ công mỹ nghệ của Đà Nẵng và khu vực miền Trung – Tây Nguyên.

Bảo tàng 3D

Đây đang là địa điểm chụp hình sống ảo cực kì hot ở Đà Nẵng, bảo tàng tranh 3D mang đến cho du khách những giờ phút tham quan cực kì thú vị.

Sống ảo tại Bảo tàng 3D

Tầng 1 với các khu Ảo ảnh là nghệ thuật kết hợp giữa ánh sáng và màu sắc đánh lừa thị giác. Nghệ thuật cổ điển là những tác phẩm nghệ thuật nổi tiếng trên Thế Giới với nghệ thuật 3D cực kì lạ mắt và hấp dẫn cho do khách check in.Chụp hình cháy máy với không gian đại dương, động vật hoang dã, thế giới thần tiên.

Tầng 2 bao gồm 4 khu vực chính cho du khách tham quan, khu Ai Cập cổ đại với nhiều điều thần bí, khu Thế giới, căn phòng bí mật, khu Trick Art, Hiện đại – Modern cực kì cuốn hút.

Để tham quan và lưu lại hết những bức hình để đời thì mọi người nhớ sạc đầy pin điện thoại hay máy ảnh nhé.

Ngắm vẻ đẹp hoang sơ thiên nhiên ban tặng cho Đà Nẵng

Hồ Hòa Trung

Đây là hồ chứa nước phục vụ nông nghiệp cho vài xã trên địa bàn, thế nên bạn hãy đến đây vào mùa khô để cảm nhận được vẻ đẹp thiên nhiên hùng vĩ. Khi nước cạn sẽ lộ ra những ngọn đồi, bãi cỏ xanh rì rất đặc biệt.

Thiên nhiên thơ mộng tại Hồ Hòa Trung

Hãy trải nghiệm cắm trại trại giữa những đồng cỏ xanh bát ngát, vừa cùng nhau vui chơi vừa thưởng thức thiên nhiên. Bạn có thể chèo thuyền độc mộc trên những phần ngập của hồ. Đây là một địa điểm sống ảo cực chất cho bạn hay những cặp đôi chụp ảnh cưới.

Hồ Đồng Xanh – Đồng Nghệ

Được ví như là một bức tranh thủy mặc khiến du khách phải siêu lòng. Với phong cảnh thiên nhiên hùng vĩ, không khí rất trong lành, bạn có thể đến đây để cảm nhận bình yên. Đi thuyền du ngoạn quanh hồ cũng là một trải nghiệm cực kì thú vị để ngắm thiên nhiên non nước hữu tình.

Hưởng thụ bình yên tại Đồng Xanh – Đồng Nghệ

Với mặt hồ êm ắng và lặng sóng, vào mỗi sớm bình minh hay những buổi chiều tà ngắm cảnh ở đây cực kì đẹp và thơ mộng. Ánh nắng đổ bóng xuống mặt hồ tạo nên khung cảnh lung linh, lãng mạn.

Mũi Nghê

Nằm ở Đông Nam bán đảo Sơn Trà, đây là nơi đón ánh nắng đầu tiên của thành phố Đà Nẵng. Với hình thù như một con sư tử biển hướng mình ra biển khơi. Khi đến đây bạn sẽ được thưởng thức sự trong lành của không khí và những làn nước trong veo. Nơi đây có rất nhiều cá nên bạn có thể đem cần câu để trải nghiệm câu cá và ngắm nhìn không gian chầm chậm trôi.

Mỏm đá hình sư tử biển tại Hòn Nghê

Dưới lòng Mũi Nghê là những rạn san hô rực rỡ màu sắc cùng nhiều tảo biển cho những ai thích lặn khám phá biển. Một ngày ở đây thôi sẽ khiến du khách ấn tượng khó có thể quên.

Một số ngôi chùa – địa điểm tâm linh nổi tiếng khác ở Đà Nẵng

Ngũ Hành Sơn

Khi tham quan Ngũ Hành Sơn du khách sẽ thấy được vẻ đẹp về vị trí, hình dáng và cả chùa chiền, hang động. Lên đến đỉnh núi bạn sẽ được chiêm ngưỡng phong cảnh thiên nhiên của toàn bộ Đà Nẵng.

Ở ngọn Thủy Sơn có Thượng Thai : Nằm ở hướng Tây Bắc Thủy Sơn, khi tham quan ở đây có các chùa chiền như chùa Tam Thái, Tam Tôn, Từ Tâm, Huyền Thoại, Hòa Nghiêm, Vọng Giang Đài,… Hạ Thai : Nằm ở hướng Đông và là ngọn thấp nhất. Ở đây có chùa Linh Ứng, Vọng Hải Đài và tháp Xá Lợi cho du khách tham quan.

Ngũ Hành Sơn Đà Nẵng

Dưới ngọn Kim Sơn là một hang động dài hơn 50m, lối vào là những bậc đá tự nhiên, bên trong là những lớp thạch nhũ rất đẹp mắt. Còn có chùa Quan Thế Âm cho du khách tham quan. Ngoài ra thạch nhũ trong động có hình dáng tượng Phật Bà Quan Âm hoàn chỉnh, kích cỡ của người thật rất oai nghiêm đứng trên con rồng cuộn mình uốn khúc. Với những ai hướng về tâm linh thì nhất định phải tham quan nơi này.

Ngọn Dương Hỏa Sơn nằm ở phía tây. Ở đây có chùa cổ Linh Sơn, sau chùa có động Huyền Vy.

Phong cảnh ở đây rất huyền bí và linh thiêng nên du khách chú ý khi đi tham quan.

Chùa Linh Ứng Ngũ Hành Sơn

Đây là ngôi chùa cổ đã trải qua gần 200 năm tuổi đời. Bài trí ở chính điện chùa gồm: Ba pho tượng tam thế Phật, Phổ Hiền Bồ Tát, Văn Thù Bồ Tát, Thích Ca Như Lai, Quán Thế Âm, Địa Tạng, Quan Âm Chuẩn Đề, 2 pho tượng Hộ Pháp và Thập Bát La Hán. Du khách hãy đến để cảm nhận được chốn linh thiêng và cảnh đẹp của nơi đây.

Chùa Linh Ứng Tại Ngũ Hành Sơn

Mặc dù đã trải qua nhiều lần trùng tu tuy nhiên vẫn luôn giữ được vẻ cổ xưa vốn có, du khách luôn luôn đến đây để cầu nguyện. Với sự bề thế và phong cảnh thiên nhiên hữu tình tại đây, du khách sẽ cảm thấy bình an và thanh tịnh.

Chùa Nam Sơn

Với vẻ đẹp uy nghiêm, thanh tịnh và lối kiến trúc độc đáo do chính tay Đại Đức Thích Huệ Phong thiết kế đã khiến cho nơi đây trở thành một trong những địa điểm du lịch của Đà Nẵng. Mang những nét kiến trúc của những ngôi chùa Trung xưa , ngôi chùa thanh tịnh nhưng cũng rất nên thơ và hấp dẫn du khách.

Kiến trúc độc đáo của chùa Nam Sơn

Ngôi chùa này không chỉ là nơi của tín ngưỡng Phật tử mà còn hấp dẫn du khách tới tham quan và dâng hương. Khuôn viên trong chùa rất đẹp với cây xanh treo và treo rất nhiều đèn lồng. Lối dẫn vào chùa dài miên man treo những đèn lồng dọc hai bên đường tạo cảm giác hoài cổ.

Nơi đây có hồ Phóng Sanh rất đẹp, có sân vườn xanh ngát nên thơ, dọc con đường là những lời răn dạy của Đức Phật về đạo làm người. Vào những dịp lễ Phật Đản thì hãy ghé đến đây để cầu nguyện bình an cho gia đình nhé.

Chùa Phổ Đà

Ngôi chùa được xây vào năm 1932 ở Hải Châu, thành phố Đà Nẵng. Qua nhiều năm được kiến tạo và trùng tu. Với hệ thống cơ sở Phật học viện, Phật đài Quán Thế Âm lộ thiên. Với nền tảng Phật giáo vững chắc, là nơi chiêm bái linh thiêng của Phật tử.

Nét cổ kính tại chùa Phổ Đà

Ngôi chùa được trùng tu khang trang hơn, nổi bật của lối kiến trúc là mái chùa cong mềm mại. Dần dần nơi đây đã trở thành địa điểm du lịch của nhiều đoàn khách du lịch trong và ngoài nước. Những ai mong muốn tìm nơi thah tịnh để cầu nguyện thì hãy đến đây để tâm hồn được bình an.

Các địa điểm check in siêu hot khi tham quan Đà Nẵng

Công viên biển Đông

Nằm trên bãi biển Mỹ Khê, một trong 6 bãi biển đẹp nhất hành tinh. Khi đến đây du khách sẽ được chiêm ngưỡng tượng Mẹ Âu Cơ và hình ảnh bầy chim bồ câu bay lượn trên không trung hay sà xuống trên khoảng sân tạo nên một khung cảnh rất đẹp. Bạn có thể cho chúng ăn và tranh thủ chụp hình để có những bức ảnh để đời nhất.

Hàng ngàn con bồ câu tại công viên Biển Đông

Với khung cảnh lãng mạn giữa mây trời thơ mộng, biển rộng thênh thang cùng bãi cát vàng, những hàng cây xanh rợp bóng và hàng ngàn con chim bay lượn sẽ là một background cực kì chất cho bạn check in và những cặp đôi chụp hình cưới, ghi dấu cho hạnh phúc trăm năm.

Thuận Phước Fiel

Nổi tiếng là nơi 1m2 có 10 tấm hình sống ảo, khi vào đây bạn như lạc vào đất nước Hà Lan. Với những cối xay gió đặc trưng, những ngôi nhà nhỏ nghệ thuật, những cánh đồng cỏ khô hay chỉ là những chiếc xe hơi cũ kĩ cũng khiến bạn mê mệt bởi vẻ đẹp nghệ thuật của nó.

View cực kì đẹp tại Thuận Phước Fiel

Với khung cảnh tưởng chỉ có ở trời Tây, chỉ dùng những từ Đẹp, Ảo diệu để miêu tả về nó. Với không gian rộng lớn cùng sự bài trí vô cùng sáng tạo và độc đáo, bạn sẽ không thể nào mà bỏ qua được phim trường chụp ảnh cực kì xịn này. Khi đi hãy nhớ sạc điện thoại hay máy ảnh đầy nhé, bởi bạn sẽ phải đưa máy lên chụp liên hồi đấy.

Công viên Kỳ quan Thế giới

Cách cầu Thuận Phước không xa là công viên Kỳ quan Thế giới mới nổi đang gây sốt cho giới trẻ khi đến du lịch Đà Nẵng. Nhiều công trình, kiệt tác trên Thế giới được mô phỏng lại khá hoành tráng như tượng Nữ Thần Tự Do, tháp Effel, cối xay gió, Kim Tự Tháp,… Tất cả biểu tượng nổi tiếng từ New York đến Paris, từ Tây Ban Nha đến Ai Cập…

Sống ảo tại công viên kỳ quan Thế giới

Bạn sẽ phải đưa máy ảnh lên chụp liên tục bởi cảnh đẹp độc đáo nơi đây, chỉ cần biết canh góc chụp thì hẳn ai cũng nghĩ bạn đang đi du lịch nước ngoài đấy.

Nhà Đảo ngược – Upside Down World

Với mô hình dựng mọi thứ đều đảo ngược cực kì độc đáo, hấp hẫn du khách và giới trẻ đến tham quan và chụp ảnh sống ảo. Ở đây có 7 căn phòng đảo ngược, từ siêu thị đẹp mắt, phòng ngủ dễ thương, nhà bếp Helo Kitty, phòng ngập tràn mèo máy Doreamon…Mọi vật dụng đều trở nên lơ lửng tạo cảm giác mới lạ. 3 phòng còn lại thiết kế theo kiểu vintage cùng concept 90 độ.

Độc đáo với căn nhà úp ngược tại Đà Nẵng

Mỗi căn phòng có một kiểu trang trí khác nhau, bạn sẽ phải trầm trồ bởi sự sắp xếp kì lạ và phải đưa máy lên lưu lại những khoảnh khắc này ngay lập tức.

Hải đăng Sơn Trà

Nằm tại đỉnh Sơn Trà với độ cao 223m so với mặt nước biển, đây là ngọn hải đăng đẹp nhất Việt Nam. Với vẻ mộc mạc của ô cửa gỗ màu xanh, hai bên là những rặng hoa râm bụt đang mùa nở rộ sắc đỏ rực rỡ. Đây là một địa điểm sống ảo cho những tín đồ đam mê phong cách Hàn Quốc hoặc hoài cổ.

Check in tại Hải đăng Sơn Trà Đà Nẵng

Ngắm thiên nhiên từ ngọn hải đăng cực kỳ lý tưởng, với khung cảnh bao quát thành phố, núi rừng xanh tươi, xa xa là biển cả xanh biếc. Không khí trên cao cực kì trong lành và sảng khoái. Không ồn ào, xô bồ, nơi đây rất yên tĩnh và bình yên.

Hải đăng Thuận Phước

Hải đăng Thuận Phước Đà Nẵng

Ngọn hải đăng nằm dưới chân cầu Thuận Phước không chỉ làm nhiệm vụ giúp tàu biển định hướng mà dần trở thành địa điểm sống ảo của giới trẻ. Lối dẫn ra ngọn hải đăng là những tảng đá nhỏ, lớn xếp chồng lên nhau. Đứng giữa mênh mông sóng nước, gió biển lồng lộng và phía sau là cây cầu Thuận Phước sẽ làm nền cho bức hình của bạn.

Làng cổ Phong Nam

Những ai yêu thích vẻ bình dị của làng quê Việt Nam thì hãy đến đây ngay. Làng cổ Phong Nam chất chứa những điều bình dị, chân chất của làng quê. Với những cánh đồng lúa xanh bát ngát, lũy tre làng rì rào trong gió. Tạo nên một khung cảnh mộc mạc, giản dị và bình yên.

Vẻ bình dị, mộc mạc của làng quê Việt Nam tại Làng cổ Phong Nam

Ngoài ra ngôi làng còn hấp dẫn du khách bởi những nét kiến trúc truyền thống của đình, miếu, chùa, nhà thờ họ, nhà thờ tiền hiên,… Cây đa cổ thụ ở bến sông Tây An rất cổ kính và uy nghiêm để cầu nguyện,… Khi tham quan du khách sẽ cảm nhận được hình ảnh làng quê thời xưa từ những câu ca quen thuộc như cây đa, bến nước, sân đình.

Cung văn hóa Thiếu nhi

Lấy ý tưởng từ những cách sắp xếp khối hình học cơ bản từ trò chơi Tangram để tạo nên những con vật sống động tạo nên nét độc đáo, khác biệt. Từ lâu đây đã trở thành địa điểm sống ảo của khách du lịch, đặc biệt là các bạn trẻ.

Tham quan cung văn hóa Thiếu nhi Đà Nẵng

Với những hình khối đẹp mắt và nổi bật với nhiều màu sắc sẽ hỗ trợ cho bức hình của bạn trở nên hoàn hảo. Bạn có thể thoái mái check in ở sân bóng rổ, tại dãy hoa anh đào, những bức tường đầy sắc màu hay những chiếc đu quay cũng giúp bạn kiếm khá nhiều hình ảnh đẹp rồi.

Nhà thờ Con Gà

Với kiến trúc độc đáo và gam màu hồng cực kì ấn tượng sẽ giúp cho bạn có những tấm hình siêu chất. Nhà thờ cao đến 70m với kiến trúc Pháp tinh tế, những vòm cửa hình vòng quả trám cực kì thu hút. Bên ngoài đã lung linh với sắc hồng rồi thì vào bên trong nhà thờ sẽ là không gian vàng nhạt rất quy mô và rộng lớn.

Kiến trúc độc đáo và màu hồng ấn tượng của Nhà thờ Con Gà

Xung quanh nhà thờ có hang đá rất đẹp dùng để thờ Đức Mẹ, vẻ đẹp của hang đá cũng rất thu hút du khách. Check in ở đây sẽ có những bức hình siêu dễ thương, đặc biệt nếu đi vào dịp lễ Noel thì nhất định phải ghé đến đây để tận hưởng vẻ đẹp lộng lẫy với cây thông noel, đèn màu trang trí đẹp mắt.

Chụp hình cực đẹp với cỏ Lau khi đến Đà Nẵng vào mùa thu

Khi đến du lịch Đà Nẵng vào cuối thu thì bạn sẽ được chụp hình sống ảo với cánh đồng lau trắng xóa rất thơ mộng và lãng mạn. Với phông nền tự nhiên như tranh vẽ, vào mỗi buỗi sớm bình minh hay chiều tà là lúc chụp hình sống ảo chất nhất.

Cánh đồng lau cực lãng mạn để check in

Còn gì bằng khi được đứng trong muôn vàn hoa trắng như bông, tạo vài kiểu dáng để có bộ ảnh lãng mạn mà ít nơi nào có được. Hoa lau nhanh đến cũng nhanh tàn nên các bạn hãy canh thời gian đến đây để chụp hình nhé.

Các khu chợ nhất định phải ghé khi đến Đà Nẵng

Chợ Cồn

Có quy mô khá lớn với dãy nhà 3 tầng, nhất là tầng trệt với lượng khách đông từ sáng đến tối. Người dân Đà Nẵng, du khách trong và ngoài nước thường xuyên ghé thăm nên chợ rất tấp nập người ra vào.

Chợ Cồn với tấp nập du khách ghé thăm

Chợ Cồn có hàng hóa rất đa dạng, từ áo quần, hoa quả, quà lưu miệm cho tới ẩm thực. Nhất là 2 khu ăn vực ăn uống trong và ngoài trời với vô vàn món ăn đặc sắc của các vùng miền. Đây là nơi luôn luôn đông nghịt người ghé thăm. Nếu bạn ghé thăm chợ vào buổi sáng hoặc trưa thì hãy ghé thăm khu ăn uống trong nhà. Còn nếu bạn đi sau 15h thì hãy ghé thăm khu ăn uống ngoài trời nhé.

Chợ Hàn

Chợ Hàn Đà Nẵng

Với vị trí đẹp nằm giữa cầu sông Hàn và cầu Rồng, 4 mặt đều là những tuyến đường chính. Đây là địa điểm thu hút khách du lịch đến tham quan và mua sắm. Với đa dạng về hàng hóa, ẩm thực, đặc biệt là quà lưu niệm để du khách tham quan có thể mua về làm quà. Đến đây bạn hãy thử đi dạo một vòng và thưởng thức ẩm thực nhé, rất ngon mà giá lại phải chăng.

Du lịch tại các địa điểm lân cận Đà Nẵng

Hội An

Hội An là một địa điểm du lịch chưa bao giờ hết Hot ở Đà Nẵng – Quảng Nam. Khi đến đây bạn sẽ được ngắm nhìn những ngôi nhà cổ hàng trăm tuổi, những bãi biển đẹp. Cuộc sống ở đây rất yên bình và chầm chậm trôi.

Du lịch Hội An chưa bao giờ hết Hot đối với du khách

Ghé thăm chùa Cầu, với mái che có họa tiết khá độc đáo và kiến trúc lâu đời, cổ kính. Cầu bắc ngang qua con lạch chảy ra sông Thu Bồn. Đứng ở dưới chân cầu bạn sẽ có những tấm hình cực kì đẹp đấy.

Ghé thăm các hội quán Phúc Kiến, hội quán Triều Châu, hội quán Quảng Đông, nhà thờ Tộc Trần với phong cách cổ xưa để cầu nguyện.

Bạn có thể tham gia các trò chơi bài chòi, thi hát đối đáp, những trò chơi dân gian ở đây để giải trí. Sau đó hãy đi thưởng thức ẩm thực nơi đây, nhất là bành mì Bà Phượng nổi tiếng, cao lầu – đặc sản của Hội An, tàu hủ ngọt lịm , hay thưởng thức món trà chanh sả ngon và lạ.

Bạn hãy ghé những căn nhà cổ với bức tường rêu phong hay những giàn hoa giấy nở rộn để chụp hình nhé. Mọi ngóc ngách của Hội An khi lên hình đều rất đẹp.

Vinpearl Land Nam Hội An

Chỉ cách thành phố Đà Nẵng 44km, du khách có thể đi bằng xe máy, xe ô tô để đến đây. Với rất nhiều khu vui chơi giải trí để phục vụ cho du khách tham quan, vô vàn cảnh đẹp xứng đáng cho bạn chụp hình kỉ niệm.

Khu vui chơi ngoài trời ở Vinpearl Land Nam Hội An với nhiều trò chơi từ nhẹ nhàng cho đến cảm giác mạnh. Với những trò chơi như Cú rơi thế kỷ, Phi thuyền gió lốc, bắt buộc bạn phải có tinh thần thép mới có can đảm tham gia.

Khu vui chơi ngoài trời tại Vinpearl Land Nam Hội An

Khu vui chơi trong nhà với 95 tò chơi điện tử, trò chơi gia đình phù hợp cho mọi lứa tuổi. Khu vui chơi còn có 2 rạp chiếu phim cho du khách lựa chọn. Bảo tàng 3D dành cho những ai yêu thích check in sống ảo.

Sau những giờ phút vui chơi thỏa thích tại các khu vui chơi thì hãy đến Thế giới nước tại Vinpearl Land Nam Hội An để hòa vào dòng nước mát trong lành và tham gia những trò chơi ở đây để giải trí. Với những trò Boomerang khổng lồ sẽ cho bạn cảm giác rơi tự do giữa bạt ngàn sóng nước. Chinh phục Đường trượt siêu tốc với độ dài 120m, hay thư giãn tại con sống lười để phơi nắng và ngắm cảnh. Ở đây còn có khu vui chơi, bể bơi dành cho các bạn nhỏ.

Thỏa sức vui chơi tại Công viên nước Vinpearl Land

Tham quan Thế Giới động vật bằng thuyền, trên con thuyền men theo dòng nước, du khách sẽ được tận mắt chứng kiến những con vật mà hiếm khi thấy được ngoài đời tại Việt Nam. Với những chú voi, hổ trắng, khỉ… cả một thế giới động vật cho bạn tận hưởng.

Đảo dân gian là nơi hội tụ các nền văn hóa, từ ngọn đồi Ước Nguyện, bạn có thể phóng tầm mắt ra xa để ngắm toàn bộ khu vui chơi. Ngoài ra bạn còn được tận hưởng nhều nền văn hóa khác nhau hội nhập của Việt Nam.

Cù Lao Chàm

Hòn đảo này nổi tiếng với vẻ đẹp hoang sơ, thiên nhiên cây cỏ xanh mát và có tới 7 bãi biển tuyệt đẹp, vô cùng sạch để du khách thoải mái đắm mình vào dòng nước mát. Trải nghiệm lặn san hô ở đây cực kì thú vị cho du khách, với cả một hệ sinh thái san hô, những loài cá bơi lội tung tăng rất ấn tượng. Xung quanh Cù Lao Chàm còn có tới 7 đảo nhỏ rất đẹp cho du khách tham quan.

Thiên nhiên xanh mát tại Cù Lao Chàm

Ngoài được đắm mình tại các bãi biển đẹp thì khi đến đây nhất định bạn phải thưởng thức hải sản tươi sống. Hoặc có thể tự mình đi câu cá, ban đêm câu mực rất thú vị phải không nào.

Rừng dừa 7 mẫu

Được mệnh danh là Miền Tây trong lòng phố Hội, với những rặng dừa xanh bát ngát tạo nên cảnh tượng nên thơ và thanh bình. Ngồi trên những chiếc thuyền thúng và tham quan giữa rừng dừa. Du khách còn được nhận những món quà làm từ lá dừa như chiếc mũ thổ dân, một bông hoa, vòng tay hay những con vật cực kì vui nhộn.

Rừng dừa 7 mẫu Hội An

Ngoài ra du khách còn được trải nghiệm c

Với hơn 70 địa điểm du lịch và chụp hình sống ảo mới nhất 2018 sẽ khiến bạn không ngần ngại mà đến ngay Đà nẵng làm một chuyến du lịch. Với một thành phố đáng sống, con người cực kì thân thiện và vô vàn địa điểm vui chơi cực kì hấp dẫn đang chào đón bạn.

Chinh phục đèo Hải Vân

Phượt cung đường đèo quanh co

Cung đường quanh co tại Đèo Hải Vân

Đây là một trong những địa điểm yêu thích nhất của khách du lịch và dân phượt. Nếu bạn có tay lái cứng và đam mê chinh phục thì hãy đi xe máy nhé. Khi đi qua đèo Hải Vân vượt những cung đường ngoằn ngoèo, chinh phục những khúc cua tay áo. Dọc cung đường bạn sẽ được ngắm quanh cảnh thiên nhiên mây trời hùng vĩ và ngắm toàn bộ Đà Nẵng vào tầm mắt của mình.

Tìm hiểu di sản Hải Vân Quan

Khi đi đến đỉnh đèo bạn sẽ bắt gặp di tích Hải Vân Quan với lượng du khách tham quan rất đông. Đây là công trình nghệ thuật độc đáo và có giá trị lịch sử quan trọng. Bao gồm hệ thống thành lũy, nhà kho, trụ sự, pháo đài thần công từ thời xa xưa phù hợp cho những ai thích tìm hiểu lịch sử.

Di sản Hải Vân Quan tại đèo Hải Vân

Ở vị trí tuyệt vời cách mực nước biển gần 500m, chắc chắn sẽ khiến bạn thích thú khi vừa có thể nghỉ chân ngắm thiên nhiên vừa ngắm toàn cảnh thành phố Đà Nẵng. Đây là một địa điểm sống ảo yêu thích của các bạn trẻ và chụp ảnh cưới của các cặp đôi.

Check in tại cây thông cô đơn cực kì Hot

Sống ảo tại Cây thông cô đơn trên đèo Hải Vân

Cần gì phải đến Đà Lạt xa xôi khi ngay tại đèo Hải Vân đã có ngay một cây thông xịn cho các bạn check in sống ảo. Background cực kì đẹp với cung đường đèo uốn lượn, núi rừng hoang sơ, biển cả mênh mông và bầu trời trong xanh ngay sau lưng bạn. Nằm đơn độc trên con đèo, cây thông cô đơn đã trở thành một địa điểm sống ảo cực kì chất cho du khách khi đi qua cung đường này. Hãy nhớ lưu lại nhũng bức hình lung linh nhé!

Phượt tại Bãi Chuối hoang sơ

Bãi biển xinh đẹp nằm ẩn mình giữa hai bên là vách núi tạo cảm giác hoang sơ và yên bình cho những ai đến đây. Vẻ đẹp của rừng núi, của thiên nhiên và sóng nước trong xanh sẽ khiến bạn quên đi những xô bồ, ồn ào ngoài kia. Hãy hòa mình vào dòng nước ở đây và lắng nghe âm thanh của mây trời, tận hưởng không khí trong lành.

Vẻ đẹp của Bãi Chuối Đà Nẵng

Các bạn có thể vui chơi, tắm biển, câu cá hay tổ chức cắm trại cùng nhau. Trải nghiệm cắm trại qua đêm cực kì thú vị đấy nhé, hãy cùng nhau hát hò thâu đêm, đốt lửa và nướng thịt để cảm nhận cuộc sống hoang dã, khác biệt. Bãi Chuối về đêm cực kì hoang sơ và yên ắng, vì thế hãy ngắm trọn vẹn mây trời vào lúc này.

Cắm trại tại làng Vân

Làng Vân có vẻ đẹp hoang sơ lôi cuốn, với sự hòa hợp giữa phong cảnh thiên nhiên và những căn nhà hoang tàn đã làm nên vẻ đẹp riêng. Ngôi làng nằm tĩnh lặng dưới những rừng dương liêu xanh mướt, hoang vu.

Khám phá vẻ đẹp làng Vân Đà Nẵng

Đến đây các bạn có thể vui chơi, thoải mái cắm trại và đặc biệt đến tối các bạn có thể đi bắt cua đá, cua biển, còng,… rất thú vị. Ở lại qua đem bạn sẽ được thưởng thức cái tĩnh mịch của màn đêm và cùng nhau đón bình minh chắc chắn sẽ là một trải nghiệm khó quên.

Đặc biệt chú ý khi bạn đến Bãi Chuối và Làng Vân là hãy mang theo thức ăn và nước uống nhiều một chút tại vì nơi đây hoang sơ ít nhà dân. Đường đi cũng khá khó nên hãy mang giày thể thao. Nhớ đem theo đèn pin chiếu sáng và màn để tránh muỗi. Đặc biệt nên đi một nhóm đông để đảm bảo an toàn.

Dã ngoại tại Rạn Nam Ô Đà Nẵng

Khi đã đi hết đèo và xuống đến địa phận Đà Nẵng, địa điểm du lịch đầu tiên đó chính là Rạn Nam Ô. Đây là một bãi tắm hoang sơ, địa điểm du lịch khá mới cho du khách. Khi đến đây bạn sẽ được tắm biển, điểm thú vị là những chỏm đá ở đây mọc đầy rêu phong xanh mướt rất đẹp. Hãy cùng bạn bè đến đây dã ngoại để cảm nhận thiên nhiên, bình yên bên bãi cát vàng êm ái và ngắm cá bơi lội trong làn nước trong xanh.

Rạn Nam Ô Đà Nẵng

Đặc biệt khi đến đây du khách còn được tìm hiểu làng nghề chài lưới và nghề làm nước mắm Nam Ô nổi tiếng. Mỗi sớm bình minh hay chạng vạng hoàng hôn bạn hãy đến ngắm cảnh biển và những chiếc thuyền thúng dập dờn rất đẹp. Và đừng quên thưởng thức món gỏi cá Nam Ô nổi tiếng được chính tay người miền biển Nam Ô chế biến.

Khám phá Bán đảo Sơn Trà – hòn ngọc quý của Đà Nẵng

Cầu nguyện tại chùa Linh Ứng Sơn Trà nổi tiếng

Đây là một trong những ngôi chùa linh thiêng nổi tiếng nhất Đà Nẵng, với vẻ uy nghi, đồ sộ về quy mô lẫn kiến trúc. Nằm ở lưng chừng núi với hình con rùa nhìn ra biển cả. Cả một quần thể hạng mục như Chánh điện, nhà Tổ, giảng đường, tăng đường và rất nhiều các tượng Phật, La Hán và đặc biệt là tương Phật Bà Quan Âm cao nhất Việt Nam.

Chùa Linh Ứng tại bán đảo Sơn Trà

Du khách đến đây nhất định phải khám phá 17 tầng tháp bên trong tượng Phật Bà. Từ trên tầng 17 du khách sẽ được ngắm nhìn toàn bộ thành phố, núi rừng bán đảo Sơn Trà và biển cả mênh mông. Cầu nguyện bình an cho gia đình và người thân của mình.

Chùa Linh Ứng không chỉ là một địa điểm du lịch và tâm linh nổi tiếng mà đã trở thành không gian hội tụ linh khí của trời đất. Một địa điểm mà bất cứ ai tới Đà Nẵng nhất định phải ghé để tham quan và cầu nguyện.

Check in với bãi đá Obama

Nằm trên bán đảo Sơn Trà với vẻ đẹp hoang sơ vốn có đã hấp dẫn du khách. Nước biển ở đây cực kì trong xanh đến nỗi du khách có thể nhìn thấy những rạn san hô dưới đáy biển. Và nổi bật là những tảng đá đen sì nằm rải rác tạo nên một quần thể độc đáo.

Check in tại bãi đá Obama Đà Nẵng

Ngoài ra bãi đá Obama còn có những cây cầu gỗ và cối xay gió phục vụ cho những ai yêu thích sống ảo. Với vẻ đẹp như vậy nên đây là địa điểm sống ảo của các bạn trẻ và nơi ghi lại những khoảnh khắc hạnh phúc của các cặp đôi. Vì thể nên sau khi tham quan bán đỏa Sơn Trà thì hãy ghé đây để có những giờ phút tắm biển mát mẻ và chụp hình nhé.

Tìm hiểu di sản Cây Đa ngàn năm

Nơi đây từng là căn cứ cách mạng của lực lượng dân quân tự vệ, biệt động Quảng Nam, Đà Nẵng cho 2 cuộc chiến chống giặc ngoại xâm. Vì thế nên rất uy nghiêm và cổ kính.

Nét uy nghiêm, đồ sộ của Cây Đa ngàn năm tại Sơn Trà

Nếu bạn muốn lạc vào khung cảnh cổ tích thì đây chính là địa điểm lý tưởng. Với những tán cây xum xuê tỏa bóng xanh mát, những phần rễ đổ xuống ăn sâu vào mặt đất. Cây đa tạo nên vẻ đẹp huyền bí, cổ kính khiến bạn phải trầm trồ. Khi tham quan vào lúc trời nắng bạn sẽ thấy một khung cảnh cực kì lung linh khi nắng luồn qua kẽ lá. Hãy tranh thủ check in những khoảnh khắc đẹp để kỉ niệm chuyến đi của mình nhé.

Đến khu du lịch Nhất Lâm Thủy Trang Trà

Đây là một địa điểm khá mới mà chỉ những phượt thủ hay người dân địa phương biết đến. Đường đến đây khá dốc và nguy hiểm, thách thức du khách nên chỉ những ai ưa mạo hiểm đến được nơi này.

Cây Đa ngơ ngác tại Nhất Lâm Thủy Trang Trà

Ở đây cũng có một cây đa ngàn năm với tên gọi đặc biệt là Cây Đa ngơ ngác. Với hình thù của một con nai, phần thân được xẻ đôi tạo thành thế như hai cặp chân trước, chân sau của con nai. Phần tán rộng vươn cao như những chiếc sừng nai. Ấn tượng nhất là bộ rễ uốn lượn tạo nên những hình dáng kì lạ khiến du khách ghé thăm khó tin vào mắt mình bởi sự kì diệu của thiên nhiên.

Trải nghiệm trèo cây ngắm phong cảnh thiên nhiên tại suối Nai

Nhất Lâm Thủy Trang Trà còn có suối Nai, vào mùa nước cạn sẽ chiêm ngưỡng được vẻ đẹp của những phiến đá mọc đầy rêu xanh. Khung cảnh thật sự rất bình yên và nhẹ nhàng.

Ở đây còn có những nhà chòi nhỏ để du khách vừa thưởng ngoạn thiên nhiên vừa câu cá. Cây cối ở đây đều có những chiếc thang nhỏ để du khách có thể leo lên đó tận hưởng thiên nhiên. Đây là một trải nghiệm mà bạn nên thử một lần trong đời.

Ngắm trọn Đà Nẵng tại đỉnh Bàn Cờ

Đường đến đình Bàn Cờ rất hiểm trở nhưng bù lại bạn được ngắm thiên nhiên dọc đường đi và có thể bắt gặp những chú Vọoc Chà Vá chân nâu. Trên đỉnh Bàn Cờ là bức tượng ông Tiên đang ngồi đánh cờ.

Tượng Ông Tiên đánh cờ trên đỉnh Bàn Cờ

Với độ cao 700m so với mực nước biển, khi lên tới đây bạn sẽ được ngắm trọn vẹn vẻ đẹp của thành phố Đà Nẵng. Không khí ở đây rất mát mẻ và sảng khoái khiến cho du khách cảm thấy bình yên. Sống ảo ở đây sẽ giúp bạn có những tấm hình cực kì độc đáo khi thu được mây trời tưởng như ở ngay sau lưng và núi rừng xanh bạt ngàn.

Check in với những cây cầu Đà Nẵng

Cầu rồng

Cầu Rồng Đà Nẵng về đêm

Với hình dáng được mô phỏng từ hình con rồng, oai phong, hùng dũng. Bạn có thể đến đây chiêm ngưỡng cả ban ngày hay ban đêm đều được. Vào ban ngày, cây cầu cũng rất nổi bật với màu vàng rực rỡ. Trời trong xanh, nước long lanh và nổi bật hơn cả là cây cầu Rồng in bóng hình lung linh dưới nước. Ban đêm cũng là thời điểm thích hợp để tham quan nó, bởi khi thành phố lên đèn cũng là lúc cây cầu rực rỡ và lung linh nhất. Vào các ngày cuối tuần bạn còn có thể thưởng thức cầu Rồng phun nước, phun lửa rất độc đáo.

Cầu sông Hàn

Cầu Sông Hàn– Biểu tượng của Đà Nẵng

Đây là cây cầu quay độc nhất vô nhị ở Đông Nam Á, biểu tượng của thành phố Đà Nẵng. Khác với những cây cầu bình thường, cầu Sông Hàn có thể quay 90 độ. Không cần phải đi đâu xa, đứng trên cầu ngắm thành phố về đêm hay chỉ cần dạo quanh bờ sông Hàn, nhâm nhi li cà phê thì đã đủ cho chúng ta chiêm ngưỡng được vẻ đẹp lung linh huyền ảo của cây cầu. Về đêm, hãy dạo ở đây một vòng, với ánh sáng rực rỡ bởi ánh đèn, đẹp lấp lánh khi in hình dưới mặt nước chắc chắn sẽ rất ấn tượng với bạn. Khi trời về khuya, chúng ta hãy chờ và ngắm cầu quay, tầm nhìn đẹp, ánh sáng lung linh làm khung cảnh trở nên lãng mạn, nên thơ. Và đừng quên đưa máy lên để lưu lại những khoảnh khắc đẹp tại đây nhé!.

Cầu Thuận Phước

Cầu Thuận Phước Đà Nẵng

Cũng ấn tượng không kém khi đây chính là cây cầu treo dây võng dài nhất Việt Nam. Đây được ví như là dải lụa nối đôi bờ sông Hàn. Khi trời về đêm, nó cũng lung linh và huyền ảo không kém những cây cầu khác. Hơn hết, nếu bạn muốn ngắm toàn bộ Đà Nẵng vào tầm mắt thì đây chắc hẳn là một địa điểm lý tưởng. Tại đây, du khách có thể vừa hóng gió vừa thả mình vào trời đất, ngắm Đà Nẵng lung linh, rực rỡ bởi ánh đèn.

Cầu Trần Thị Lý

Kiến trúc dây văng độc đáo của cầu Trần Thị Lý

Với hình tượng cánh buồm căng gió ra khơi, cầu Trần Thị Lý mang kiến trúc độc đáo với trụ dây văng nghiêng rất đẹp và lạ mắt. Đây đã trở thành một địa điểm tham quan hấp dẫn và lưu lại nhiều khoảnh khắc, kỉ niệm đẹp khi đến Đà Nẵng. Về đêm, Cầu Trần Thị Lý sẽ trở nên ấn tượng và đẹp lung linh với muôn vàn ánh sáng rực rỡ. Bóng cây cầu hòa mình cùng sóng nước thật sự rất nên thơ khiến chúng ta sẽ phải ngẩn ngơ mà ngắm nhìn.

Cầu Nguyễn Văn Trỗi

Cây cầu lâu đời nhất Đà Nẵng – cầu Nguyễn Văn Trỗi

Đây là cầu lâu đời nhất của thành phố Đà Nẵng. Bên cạnh các cây cầu mới và hiện đại thì đây là một nốt trầm cho những ai thích yên bình, không ồn ào, nhộn nhịp. Sau những giờ phút vui chơi ở các địa điểm nổi tiếng ở Đà Nẵng, hãy đến đến ngay để tìm kiếm bình yên. Đặc biệt với những ai yêu thích chụp hình thì đây là một địa điểm không tồi đâu nhé. Với vẻ đẹp hiền hòa mang hơi hướng cổ kình thì đây đang là một trong số những địa điểm “sống ảo” yêu thích của giới trẻ. Đứng tại đây, bạn sẽ có những bức hình tuyệt đẹp không chỉ trên cây cầu mà sẽ ngắm được trọn vẹn toàn bộ cầu Trần Thị Lý, vòng quay mặt trời và công viên châu Á,…

Cầu Tình Yêu – Cá Chép Hóa Rồng

Cầu Tình Yêu tại Đà Nẵng

Địa điểm lý tưởng thể hiện tình yêu của các cặp đôi đang yêu nhau. Tới cầu Tình Yêu bạn sẽ có vô vàn những bức hình sống ảo cực lãng mạn và cùng nhau mua ổ khóa tình yêu để chứng minh cho tình cảm bền chặt của mình. Vào buổi tối cây cầu sẽ trở nên lung linh bởi hàng trăm chiếc đèn lồng màu đỏ hình trái tim, phản chiếu lấp lánh dưới nước rất nên thơ.

Cá Chép hóa Rồng

Gắn liền với cầu Tình Yêu là tượng Cá Chép Hóa Rồng, hàng ngày đón một lượng lớn khách du lịch tham quan và chụp hình. Khi về đêm cũng là lúc tượng Cá Chép lung linh nhất. Liên tục được đổi màu và phun nước, làm nên một biểu tượng mới của Đà Nẵng

Thỏa sức tại các địa điểm vui chơi nổi tiếng ở Đà Nẵng

Asia Park – Công viên châu Á

Công viên giải trí Asia Park bao gồm hàng loạt những trò chơi ngoài trời và trò chơi trong nhà độc đáo sẽ mang đến cho du khách những phút giấy vui chơi cực kì thú vị. Ngoài ra còn có khu văn hóa giúp bạn trải nghiệm văn hóa của tất cả nước châu Á.

Đến đây vui chơi thì bạn hãy chuẩn bị sức khỏe tốt để trải nghiệm hết tất tần tật các trò chơi, một chiếc điện thoại hay máy ảnh đầy pin và rỗng bộ nhớ. Bởi khu vui chơi Công viên Châu Á có rất nhiều cảnh đẹp để bạn phải chụp hình.

Khu Công viên văn hóa

Khu Công viên văn hóa – Asia Park

Đưa bạn đến trải nghiệm một Châu Á thu nhỏ với những công trình kiến trúc, các hoạt động văn hóa, nghệ thuật và ẩm thực đặc sắc. Với hơn 10 quốc gia châu Á như Nhật Bản, Hàn Quốc, Trung Quốc, Ấn Độ, Nepal, Indonesia, Singapore, Thái Lan, Campuchia và Việt Nam. Mỗi quốc gia sẽ được thể hiện qua từng dấu ấn văn hóa đặc sắc riêng.

Khu Sun Wheel – Asia Park

Tháp Đồng Hồ và Vòng quay mặt trời tại Sun Wheel

Cổng thành : mang nét kiến trúc của kinh thành Huế và là nơi đón du khách đến tham quan.

Sun Wheel : cao 115m với 64 cabin sẽ đưa du khách lên cao để ngắm toàn bộ khu vui chơi và thành phố Đà Nẵng.

Tháp Đồng Hồ – công trình kiến trúc độc đáo mang nét đặc trưng của 20 quốc gia châu Á.

Thuyền Rồng : Đây là điểm đến lý tưởng cho du khách thưởng thức cảnh quan và tận hưởng không khí trong lành từ sông.

Tượng Phật Di Lặc là biểu tượng của sự hạnh phúc, vui vẻ.

Monorail : Hệ thống tàu điện trên cao của Asia Park sẽ đưa bạn đi tham quan toàn bộ khu vực của công viên.

Khu vui chơi FEC : với rất nhiều trò chơi điện tử dành cho người lớn và trẻ em như bắn banh, đua ô tô, nhà bóng, trượt ống,…

Khu Công viên giải trí ngoài trời

Với vô vàn các trò chơi từ nhẹ nhàng cho đến mạo hiểm cho bạn trải nghiệm. Những trò chơi nổi bật nhất là Tàu lượn siêu tốc, Tháp rơi tự do, Tàu điện trên cao,…

Sky Treasure : bạn sẽ ngồi vào đoàn tàu và chạy trên đường ray ngoằn ngoèo với tốc độ cực kì nhanh. Những ai đam mê cảm giác mạnh thì hãy tham gia trò này nhé.

Love Lock : trên con tàu quay vòng cực kì chóng mặt cho người tham gia. Hãy chơi cùng bạn bè để được hét lên thỏa thích.

Trò chơi giải trí ngoài trời tại Công viên Châu Á

Dino Island : Đảo khủng long sẽ đưa du khách đặc biệt là các em nhỏ khám phá thế giới khủng long cực kì vui nhộn.

Festival Carousel : Với những chú ngựa rực rỡ màu sắc, ánh đèn lung linh rất lãng mạn và nhẹ nhàng cho trẻ em và những cặp đôi.

Happy Choo Choo : phù hợp cho những ai đi cùng gia đình và trẻ em. Một đoàn tàu sẽ đưa chúng ta đi khám phá thế giới, khám phá đại dương.

Garuda Valley : Tàu lượn siêu tốc dành cho trẻ em cực kì vui nhộn

Và còn rất nhiều trò chơi cảm giác mạnh dành cho những ai đam mê mạo hiểm và những trò chơi vui nhộn, nhẹ nhàng dành cho trẻ em.

Trung tâm giải trí Helio – Đà Nẵng

Là một tổ hợp các khu vui chơi, ăn uống phục vụ cho mọi đối tượng với những thiết bị tiêu chuẩn hiện đại và an toàn bật nhất.

Khu Helio Play

Phòng chơi rộng với diện tích lên tới 1000m2 với nhiều trò chơi khác nhau và máy chơi game hiện đại. Chỉ cần một chiếc thẻ vạn năng là bạn đã có thể vui chơi hết tất cả các trò tại đây. Bạn nên tới quầy lễ tân để nhận thẻ miễn phí.

Khu vui chơi Helio Play dành cho mọi đối tượng

Bạn sẽ được trải nghiệm những trò chơi từ nhẹ nhàng cho tới cảm giác mạnh như : xe điện đụng, nhà bóng, đường đua F1 và trượt băng,… Còn nếu những ai đam mê trò chơi điện tử thì ở đây là cả một thế giới game cho bạn thử sức.

Helio Kids

Khu vui chơi dành cho các bạn nhỏ, vừa giải trí vừa kết hợp giáo dục trí tuệ. Khi tham gia các bạn nhỏ sẽ phải vận dụng trí tuệ và suy luận. Helio Kids là một khu vui chơi lý tưởng cho trẻ từ 2 – 9 tuổi. Các trò chơi khám phá, khảo cổ, giả lập,… sẽ giúp bé tăng tính sáng tạo. Các bậc phụ huynh nên yên tâm cho con trẻ tham gia các trò chơi ở đây nhé.

Food & Beverage

Khu vực ăn uống trong khu vui chơi Helio

Không gian nghỉ ngơi cho du khách sau một ngày dài vui chơi, giải trí. Rất nhều món ẩm thực đặc sắc của nhiều quốc gia để phục vụ cho du khách. Du khách có thể thưởng thức bánh nước và ngắm quang cảnh Helio đầy màu sắc.

Khám phá Bà Nà Hills tại Đà Nẵng

Công viên Fantasy Park

Đây là khu vui chơi giải trí trong nhà lớn nhất Việt Nam và duy nhất trên Thế Giới khi được xây dựng trên đỉnh núi. Hãy cùng người thân và bạn bè đến đây để trải nghiệm ngay những giây phút vui vẻ và thích thú nhé. Công viên Fantasy bao gồm rất nhiều trò chơi từ nhẹ nhàng, vui nhộn cho đến những trò cảm giác mạnh cho bạn.

Trò Tháp rơi tự do trong khu vui chơi Fantasy

Hãy thử nghiệm trò Tháp rơi tự do nếu bạn thích trải nghiệm cảm giác mạnh, khi đến độ cao 29m bạn sẽ ngắm được cảnh đẹp toàn bộ Bà Nà. Hoặc có thể tham gia trải nghiệm leo núi với Bức tường nhân tạo để thử sức. Nếu đi cả gia đình, hãy nên thử trò xe điện đụng rộng nhất Việt Nam với gia đình của mình để có những phút giây vui vẻ, thoải mái nhất.

Đặc biệt là các em nhỏ hãy thám hiểm Khu Công viên khủng long để thõa mãn trí tò mò và cùng tìm hiểu về thời kì đồ đá. Fantasy cũng có một khu vui chơi riêng dành cho trẻ em để các bé được tận hưởng và vui chơi hết mình.

Khu vui chơi còn vô vàn những trò chơi hấp dẫn và mới lạ để bạn trải nghiệm khi tham quan Bà Nà Hills.

Bảo tàng Sáp

Bảo tàng sáp tại Bà Nà Hills

Khi đến đây bạn sẽ được chiêm ngưỡng khu bảo tàng với phong cách Pháp cổ. Nơi đây có tượng sáp của 40 người nổi tiếng từ chính trị gia, cầu thủ đá bóng và diễn viên điện ảnh nổi tiếng. Hãy đến đây chụp hình kỉ niệm với thần tượng của mình nhé.

Vườn hoa Le Jardin D’Amour

Bạn sẽ phải check in cháy máy khi tới vườn hoa này. Với muôn vàn các loài hoa khoe sắc rực rỡ như một Đà Lạt thu nhỏ. Với 9 khu vườn với lối kiến trúc độc đáo cho du khách tham quan chiêm ngưỡng.

Vẻ đẹp rực rỡ của các vườn hoa tại Bà Nà Hills

Vườn Suối Mơ với địa hình dốc thoải, với sắc hoa Aparang và hoa Kim Châm tươi tắn. Vườn Địa Đàng với những thảm hoa đào chuông đẹp và độc đáo. Vườn Bí Ẩn với sự quyến rũ và bí ẩn của các tường cây. Vườn Uyên Ương với lối kiến trúc Pháp với nhiều loại hoa. Vườn Suy Tư với loài hoa Le Jardin D’amour được tạo từ dòng chảy đồng hồ cát… Vườn Nho với tái hiện một vườn nho miền Nam nước Pháp. Vườn Ký Ức, vườn Thần Thoại, vườn Thiêng mang những nét đẹp riêng với nhiều loại hoa quý.

Hầm rượu Debay

Hầm rượu cổ Debay tại Bà Nà

Được xây dựng dưới lòng đất, Hầm rượu cổ Debay kì lạ tồn tại gần 100 năm được đào xuyên qua lòng một ngọn núi đá theo lối kiến trúc vòm của Pháp. Du khách có thể thưởng thức rượu vang tại ngay quầy bar ở cuối đường hầm trong thời tiết mát mẻ đặc biệt duy trì từ 18 – 23 độ.

Chùa Linh Ứng tại Bà Nà

Nét đẹp uy nghiêm, sừng sững của tượng Phật tại chùa Linh Ứng Bà Nà Hills

Với tượng phật Thích Ca Mâu Mi to lớn, một trong ba ngôi chùa Linh Ứng ôm lấy Đà Nẵng. Chùa Linh Ứng là một địa điểm tâm linh nổi tiếng mà du khách nên ghé thăm. Với vị thế đẹp, thiết kế cổ kính, uy nghiêm. Cao gần 1500m so với mặt nước, bao trùm bởi núi non bao la, trùng điệp. Bạn có thể đến đây để cầu nguyện để trong lòng thấy an nhiên, nhẹ nhõm và ngắm cảnh toàn thành phố.

Làng Pháp

Check in tại khu Làng Pháp

Sự quý tộc, sang trọng từ những ngôi nhà kiểu Pháp sẽ khiến bạn như lạc vào cổ tích. Khu Làng Pháp với những công trình mang phong cách kiến trúc cổ kính, nguy nga với tháp nhọn của những ngôi nhà, quảng trường rộng lớn. Khu vui chơi, khách sạn, nghỉ dưỡng đẳng cấp như một Paris thu nhỏ. Bạn nhất định phải check in chỗ này bởi có vô vàn view đẹp đủ để có một album để đời.

Cây cầu Vàng

Sống ảo tại cây cầu Vàng mới nổi của Bà Nà Hills

Một trong những địa điểm check in cho du khách khi tới tham quan Bà Nà Hill. Nằm ở vườn Thiên Thai, cây cầu có thiết kế mềm mại với bàn tay khổng lồ nâng đỡ. Đứng trên cầu bạn sẽ được ngắm một khung cảnh thiên nhiên hùng vĩ. Từ mây trời bao la, núi non trùng điệp và không khí mát mẻ, trong lành. Chốn bồng lai tiên cảnh này sẽ khiến bạn nhớ mãi không quên.

Vui chơi tại 6 bãi biển đẹp nhất Đà Nẵng

Bãi biển Mỹ Khê

Được bình chọn là 1 trong 6 bãi biển đẹp nhất hành tinh. Với bờ cát dài và mịn, sóng biển cực kì ôn hòa, những hàng dừa xanh mát bao quanh rất phù hợp cho kỳ nghỉ mát của bạn. Đặc biệt rất tuyệt vời cho những ai muốn tận hưởng vẻ đẹp thiên nhiên và thư giãn sau những giờ phút vui chơi, làm việc.

Bãi biển Mỹ Khê Đà Nẵng

Khi đến đây bạn có thể nghỉ ngơi tại một số khách sạn, resort nổi tiếng như Khu nghĩ dưỡng Furama Đà Nẵng, … Và đến Đà Nẵng nhất định phải thưởng thức hải sản tươi sống tại các nhà hàng dọc theo bờ biển. Vừa ăn vừa thưởng thức cảnh đẹp và hương vị của biển.

Bãi tắm Non Nước

Bãi tắm Non Nước Đà Nẵng

Trải dài gần 5km với bãi cát sạch và rộng, nước biển trong xanh. Với nhiều loại hình thể thao biển như trượt sóng,…Đặc biệt nằm gần với địa điểm du lịch Ngũ Hành Sơn thuận thiện cho du khách vừa tham quan vừa tắm biển. Gần làng đá mỹ nghệ Non Nước nổi tiếng cho du khách tìm hiểu và chiêm ngưỡng nghệ thuật điêu khắc.

Bãi tắm Tiên Sa

Bãi tắm Tiên Sa thơ mộng

Giữa khung cảnh thiên nhiên non xanh nước biếc, với bãi tắm Thùy Dương thơ mộng và hòn Mồ Côi. Được bao bọc bởi những vách núi nên sóng nhỏ lăn tăn, sóng yên biển lặng cực kì thú vị. Du khách đến đây sẽ cảm nhận được vẻ đẹp nguyên sơ và bình yên giữa cuộc sống.

Bãi biển Bắc Mỹ An

Vẻ đẹp của bãi biển Bắc Mỹ An

Tại đây có rất nhiều bãi tắm được đánh giá cao và được nhiều du khách lựa chọn thường xuyên như : T18, Bãi tắm Mỹ Đa Đông 2, Mỹ Đa Đông 3, Bắc Mỹ An và khu du lịch Furama Resort.

Bãi tắm Xuân Thiều

Nét bình dị của bãi tắm Xuân Thiều

Ngoài bãi biển đẹp và nước viển trong xanh thì đây là nơi tập trung các hoạt động thể thao dưới nước phong phú như : thuyền, moto nước, cho thuê lều, các dịch vụ lưu trú cho du khách.

Bãi biển Phạm Văn Đồng

Bãi tắm Phạm Văn Đồng Đà Nẵng

Đây là bãi tắm được đầu tư nhất với kinh phí xây dựng lên đến 12 tỉ đồng. Với diện tích lên tới 7.726m2 để phục vụ từ 3500 đến 4000 lượt khách mỗi ngày. Du khách đến đây sẽ thực sự thoải mái với hệ thống dịch vụ và các công trình phụ trợ như đài phun nước, 6 hồ nước ngọt, 26 dãy vòi sen, 24 phòng thay quần áo.

Trải nghiệm tắm suối khi du lịch Đà Nẵng

Suối khoáng nóng núi Thần Tài

Đây là địa điểm yêu thích của du khách, giữa cái nóng oi bức của Đà Nẵng thì hãy đến đây để trầm mình vào không gian xanh mát. Suối khoáng nóng Núi Thần Tài sẽ cho du khách cảm giác tươi mát với khu vực công viên nước với rất nhiều trò chơi như trượt máng nước, hố đen vũ trụ,…

Trải nghiệm tắm suối khoáng nóng Núi Thần Tài

Hồ tạo sóng giúp du khách như đang tắm biển tại các bãi biển thực sự. Ngoài ra còn có bể Kids Pool bao gồm những trò chơi dành cho các em nhỏ. Với những ai yêu thích cảm giác mạnh hãy tham gia đường trượt mạo hiểm dài 235m theo địa hình núi tự nhiên.

Ngoài tắm nước khoáng tự nhiên, du khách có thể chọn lựa các loại hình như tắm bùn, tắm trà, tắm sữa,… rất thú vị.

Suối khoáng nóng Phước Nhơn

Thuộc địa phận Phước Nhơn, Hòa Vang, Đà Nẵng. Khu nước khoáng nóng Phước Nhơn có phong cảnh hoang sơ, gần gũi với thiên nhiên.

Thư giãn tại suối khoáng nóng Phước Nhơn

Tại đây du khách sẽ được trải nghiệm nhiều dịch vụ như tắm và bơi trong bể nước nóng công cộng ngoài trời, ngâm mình trong bùn, tắm khoáng hương liệu, massae vật lý trị liệu, spa tổng hợp,… Đây là liệu pháp chăm sóc sức khỏe tuyệt vời, đem đến cảm giác thư thái, thoải mái cho du khách.

Trượt thác Hòa Phú Thành

Đây là khu tổ hợp các trò chơi như trượt thác, Zipline, massage Cá. Với những ai yêu thích mạo hiểm thì hãy trải nghiệm ngay trò trượt thác. Vượt qua 3km với những ghềnh thác và độ cao khác nhau sẽ là một trải nghiệm đáng nhớ.

Trải nghiệm trượt thác tại Hòa Phú Thành

Trò Zipline là trò trượt dây cáp với độ cao an toàn, những ai yêu thích độ cao thì hãy tham gia nhé.

Massage Cá thì bạn sẽ được những chú cá không răng dùng miệng hút đi tế bào chết, tạo cảm giác thoải mái và cực kì sảng khoái.

Khu du lịch sinh thái Suối Hoa

Suối Hoa nổi tiếng bởi khung cảnh mộng mơ giữa núi non trùng điệp, cây cối xanh tươi, suối thác róc rách và đặc biệt là có rất nhiều loại hoa mọc xung quanh. Với khí hậu mát mẻ và những hồ bơi tôn tạo từ dòng suối đầu nguồn trong mát.

Thiên nhiên tại suối Hoa Đà Nẵng

Những thảm hoa đua nhau khoe sắc cùng không khí trong lành ở đây sẽ khiến du khách cảm thấy dễ chịu. Đặc biệt là ngắm cảnh từ cây cầu dây lơ lửng bắc giữa hồ. Ngoài tắm hồ, tắm thác thì du khách còn có thể vui chơi tại sân bóng với diện tích lên tới 7000m2, ẩm thực ở đây cũng rất đặc biệt nên hãy thử nhé.

Suối Lương Đà Nẵng

Đây là địa điểm vui chơi, picnic thú vị cho du khách vào mùa hè. Bạn có thể thoải mái tắm suối, câu cá, tham quan nhà sàn dân tộc Mường, Tày hoặc cắm trại và thưởng thức ẩm thực xứ Quảng.

Khu du lịch Suối Lương Đà Nẵng

Suối Lương tái hiện không gian Thuần Việt bằng những căn nhà sàn của người đồng bào ít người. Khung cảnh ở đây rất xanh mát, tiếng chim ríu rít và tiếng suối róc rách chảy sẽ khiến bạn cảm thấy thư thái.

Khu du lịch Suối Mơ

Nằm ngay dưới chân núi Bà Nà, hiền hòa và hoang sơ giữa núi rừng. Với thác nước trắng xóa buông mình và cây cỏ xanh mát. Ở đây không có lều cho du khách nghỉ chân như những khu lịch khác nhưng lại là điểm đặc biệt. Du khách sẽ được trải nghiệm ngồi trên những tảng đá lớn để ngắm cảnh thiên nhiên bình yên.

Lạc vào tiên cảnh tại suối Mơ Đà Nẵng

Dòng suối quanh co uốn lượn qua khe đá trong lành, nằm 2 bên bờ suối là rừng cây nguyên sinh, bạn sẽ được chiêm ngưỡng những bông hoa dại và cá tung tăng bơi lội.

Ngầm Đôi

Cùng trên tuyến đường lên Suối Hoa, đây là sự lựa chọn phù hợp cho những ai muốn đi dã ngoại bởi vè đẹp mộc mạc vốn có. Nổi bật giữa dòng suối trong lành là những tảng đá lớn với hình thù lạ mắt.

Ngầm Đôi Đà Nẵng

Du khách có thể thưởng ngoạn cảnh đẹp từ hai con suối, với cảnh núi rừng trùng điệp sẽ để lại nhiều ấn tượng. Còn gì bằng việc hòa mình trong làn nước mát và ngắm cảnh thiên nhiên.

Giếng trời

Nằm ở xã Hòa Ninh, huyện Hòa Vang, sâu trong núi và đường đi nguy hiểm nên ít ai biết đến địa điểm này, chính vì vậy nên nó vẫn giữ được vẻ đẹp nguyên sơ vốn có. Những ai thích phượt và trải nghiệm thì hãy đi đến đây. Đường đi đến đây rất nguy hiểm nhưng khi đã tới được giếng trời sẽ phải trầm trồ bởi vẻ hoang dã của nó.

Phong cảnh thiên nhiên tại Giếng Trời

Hồ nước xanh ngắt nằm lưng chừng giữa con thác lớn tung nước trắng xóa tạo nên khung cảnh rất đẹp. Khi đến đây bạn hãy trải nghiệm bắt ốc, bắt ếch và săn cua đá nhé. Nếu có thể cắm trại về đêm bạn sẽ được nhìn thấy đom đóm sáng lập lờ và tiếng ếch kêu mà khó nơi nào có được. Đặc biệt ở đây có có rất nhiều cá, với độ trong của nước bạn sẽ thấy từng bầy cá bơi lội.

Ngắm trọn biển Đà Nẵng với các bãi đá đẹp

Ghềnh Bàng

Nằm trên bán đảo Sơn Trà, không ồn ào như những địa điểm du lịch khác, Ghềnh Bàng vẫn giữ được nét đẹp hoang sơ, bụi bắm rất thích hợp cho những ai thích phượt. Đường xuống ghềnh khá dốc và phải băng qua những đồi dây leo có lá um tùm.

Nét độc đáo tại các bãi đá ở Ghềnh Bàng

Bên dưới là biển trong xanh ngắt, bên trên là bầu trời mây trắng trong lành, ở giữa là những ghềnh đá xếp thành khối vô cùng đặc biệt. Có nhiều bãi đá đẹp, nhấp nhô, dưới ánh nắng sẽ lung linh. Cá ở Ghềnh Bàng rất dễ câu nên hay nhớ mang theo cần câu nhé. Bạn có thể lặn xuống biển để ngắm san hô và cá tung tăng bơi lội, tuy nhiên để ngắm được bạn phải vượt qua được những bãi đá mọc nhấp nhô và chi chít hàu, hà. Không cẩn thận có thể làm bạn trầy xước tay chân đấy.

Bãi Rạng

Đây là địa điểm du lịch nổi tiếng của Đà Nẵng, với những bãi cát vàng thơ mộng, những ghềnh đá đặc biệt và cây cối um tùm bao quanh như một bức tranh. Bạn có thể nằm trên những tảng đá và ngắm thiên nhiên, nằm im nghe sóng vỗ và tận hưởng mùi hương của biển.

Non nước hữu tình tại Bãi Rạng Đà Nẵng

Nước biển ở đây rất trong xanh nên hãy tận hưởng những giờ phút trầm mình trong làn nước nhé. Sau đó hãy đi thưởng thức những hải sản tươi sống từ những thuyền chài rồi tự chế biến hay nhờ những quán ăn gần đó để cảm nhận được vị tươi ngon.

Bãi Cát Vàng

Nằm trên bán đảo Sơn Trà, với bãi cát vàng mịn tuyệt đẹp trải dài hơn 200m dọc bờ biền, gần đó là dòng suối nhỏ chảy róc rách êm tai. Khi đến đây bạn có thể cảm nhận bình yên bằng việc nằm võng và ngắm hoàng hôn, rời xa những xô bồ, ồn ào phố hội ngoài kia.

Vẻ hoang sơ tại Bãi Cát Vàng

Bạn có thể tắm biển, ngắm san hô hoặc tham gia một số dịch vụ giải trí như Zipline – đu dây trên không, chèo thuyền và cắm trại qua đêm.

Bãi Đá Đen

Những tảng đá đen làm nên tên gọi của Bãi Đá Đen

Như cái tên của nó, ở đây bao gồm những tảng đá to màu đen nằm xen kẽ hay xếp chồng lên nhau. Do chưa được biết đến nhiều và ít người ghé đến đây nên nơi này vẫn hoang sơ và yên bình. Bạn sẽ phải trầm trồ với những bãi đá sặc sỡ ở đây và lưu luyến mãi không thôi.

Khi đến đây bạn sẽ được đắm mình trong làn nước trong xanh, lặn để ngắm san hô và thưởng thức một số món đặc sản từ có hồng, cá mú, các loại ốc mỡ, sò điệp. Đặc biệt bạn có thể tự tay câu loại ốc vú nàng cực kì quý hiếm và có giá trị dinh dưỡng cao.

Tìm hiểu – tham quan các bảo tàng ở Đà Nẵng

Bảo tàng Đồng Đình

Còn được gọi bằng cái tên rất nên thơ là Khu vườn của ký ức. Khi đến đây bạn sẽ cảm nhận được thiên nhiên và trải nghiệm văn hóa độc đáo. Với không gian kiến trúc có chiều sâu về văn hóa, cổ kính, nghệ thuật hòa hợp với thiên nhiên.

Dưới những tán cây xanh mướt là những khu nhà Rường cổ trưng bày cổ vật, gốm Sa Huỳnh, gốm Chămpa, gốm thời cổ đại và gốm Đại Việt. Khu trưng bày các tác phẩm mỹ thuật của 2 họa sĩ Đinh Ý Nhi và Đặng Việt Triều dành cho những ai đam mê mỹ thuật, tranh vẽ đến để chiêm ngưỡng.

Bảo tàng Đồng Đình Đà Nẵng

Khu nhà Ký ức làng chài lưu lại những bức tranh làng chài xa xưa. Ngôi nhà này được làm từ hai xác con thuyền gỗ, ba con thuyền nan và năm cái thúng chai cũ của làng chài Nam Thọ. Những chiếc phao thuyền được trưng bày quanh nhà vô cùng độc đáo, những hủ mắm treo đầu giàn, những mãnh lưới, ngư cụ được trưng bày hết sức tự nhiên. Lột tả được hết những bình dị trong cuộc sống của người dân làng chài.

Khu trưng bày dân tộc học sưu tập từ các buôn làng dân tộc thiểu số khu vực miền Trung – Tây Nguyên. Nhiều đồ vật sinh hoạt, vật chất đời thường cùng với những chiếc mặt nạ gỗ thể hiện đời sống, tinh thần và tâm linh của người xưa. Sự sống động và rõ nét như vậy không những thu hút khách du lịch nước ngoài mà người dân trong nước cũng muốn đến xem và tìm hiểu.

Bảo tàng điêu khắc Chăm

Đặc biệt ấn tượng du khách bởi công trình kiến trúc Gothic độc đáo, mái vòng cung có đầu nhọn, sử dụng cửa kính để đón nắng vào bảo tàng. Bước vào bảo tàng là những cây hoa sứ tỏa hương thơm dịu nhẹ.

Kiến trúc độc đáo tại bảo tàng điêu khắc Chăm Đà Nẵng

Bảo tàng trưng bày các hiện vật Chăm quy mô nhất trên Thế giới, sở hữu gần 2000 hiện vật lớn nhỏ của vương quốc Chămpa từ Hà Tĩnh cho đến Bình Thuận và các tỉnh Tây Nguyên. Với diện tích 6673m2, phòng trưng bày 2000m2, phía sau bảo tàng là gian nhà 2 tầng mới xây để trưng bày những cổ vật, tài liệu, tranh ảnh về kiến trúc Chăm và các nền văn hóa khác ở khu vực Đông Nam Á.

Nếu muốn tìm hiểu về lịch sử và nét đặc biệt của văn hóa Chăm thì hãy đến đây ngay nhé.

Bảo tàng Đà Nẵng

Bảo tàng Đà Nẵng nằm trong khuôn viên di tích lịch sử Thành Điện Hải – kiến trúc quân sự thời Nguyễn còn lại khá nguyên vẹn ở Đà Nẵng. Không gian trưng bày bao gồm 3 tầng :

Tầng 1 là giới thiệu tổng quan về các yếu tố tự nhiên, văn hóa, xã hội của Đà Nẵng. Với 5 cánh buồn mang các bức phù điêu miêu tả quá trình lịch sử của đất nước để hình thành mảnh đất Đà Nẵng hôm nay. Giới thiệu bản đồ thành phố, bộ sưu tập mẫu địa vật địa chất khoáng sản và một số bộ sưu tập cổ vật đặc sắc. Tái hiện truyền thống nông nghiệp về trồng trọt, các làng nghề truyền thống,…

Tìm về lịch sử với bảo tàng Đà Nẵng

Tầng 2 trưng bày về lịch sử đấu tranh qua 2 cuộc kháng chiến. Với những bức tranh tái hiện lại các trận chiến lịch sử, phong trào yêu nước của Đà Nẵng. Không gian tái tạo xưởng vũ khí Nho Bán, sự kiện chiến công của Mẹ Nhu và 7 dũng sĩ Thanh Khê. Những ai muốn tìm hiểu lịch sử của Đà Nẵng và các cuộc chiến tranh khốc liệt thì hãy đến đây.

Tầng 3 trưng bày đặc trưng văn hóa dân tộc Đà Nẵng, Quảng Nam. Với nhà Rường, tái tạo quầy thuốc Bắc, văn hóa, ẩm thực và y phục của đồng bào dân tộc ít người ở Quảng Nam, Đà Nẵng, tái tạo không gian dệt vải đông bào Cơtu. Nghệ thuật trình diễn, sinh hoạt lễ hội, tín ngưỡng và một số tập tục của các dân tộc.

Bảo tàng Mỹ Thuật

Đây là dấu ấn văn hóa, nghệ thuật quan trọng của thành phố Đà Nẵng. Với không gian 3 tầng trưng bày các tác phẩm mỹ thuật các giá trị di sản mỹ thuật trong khu vực. Bảo tàng hiện đang lưu giữ và trưng bày hơn 1000 tác phẩm mỹ thuật hiện đại và các hiện vật thủ công mỹ nghệ truyền thống.

Thưởng thức nghệ thuật tại bảo tàng Mỹ Thuật Đà Nẵng

Tầng 1 bao gồm khu khánh tiết, khu trưng bày chuyên đề và không gian trải nghiệm dành cho thiếu nhi. Tầng 2 trưng bày mỹ thuật hiện đại với chất liệu sơn dầu, sơn mài, lụa,… các tác phẩm điêu khắc mang tính nghệ thuật đặc sắc. Tầng 3 giới thiệu về mỹ thuật dân gian truyền thống, các hiện vật thủ công mỹ nghệ của Đà Nẵng và khu vực miền Trung – Tây Nguyên.

Bảo tàng 3D

Đây đang là địa điểm chụp hình sống ảo cực kì hot ở Đà Nẵng, bảo tàng tranh 3D mang đến cho du khách những giờ phút tham quan cực kì thú vị.

Sống ảo tại Bảo tàng 3D

Tầng 1 với các khu Ảo ảnh là nghệ thuật kết hợp giữa ánh sáng và màu sắc đánh lừa thị giác. Nghệ thuật cổ điển là những tác phẩm nghệ thuật nổi tiếng trên Thế Giới với nghệ thuật 3D cực kì lạ mắt và hấp dẫn cho do khách check in.Chụp hình cháy máy với không gian đại dương, động vật hoang dã, thế giới thần tiên.

Tầng 2 bao gồm 4 khu vực chính cho du khách tham quan, khu Ai Cập cổ đại với nhiều điều thần bí, khu Thế giới, căn phòng bí mật, khu Trick Art, Hiện đại – Modern cực kì cuốn hút.

Để tham quan và lưu lại hết những bức hình để đời thì mọi người nhớ sạc đầy pin điện thoại hay máy ảnh nhé.

Ngắm vẻ đẹp hoang sơ thiên nhiên ban tặng cho Đà Nẵng

Hồ Hòa Trung

Đây là hồ chứa nước phục vụ nông nghiệp cho vài xã trên địa bàn, thế nên bạn hãy đến đây vào mùa khô để cảm nhận được vẻ đẹp thiên nhiên hùng vĩ. Khi nước cạn sẽ lộ ra những ngọn đồi, bãi cỏ xanh rì rất đặc biệt.

Thiên nhiên thơ mộng tại Hồ Hòa Trung

Hãy trải nghiệm cắm trại trại giữa những đồng cỏ xanh bát ngát, vừa cùng nhau vui chơi vừa thưởng thức thiên nhiên. Bạn có thể chèo thuyền độc mộc trên những phần ngập của hồ. Đây là một địa điểm sống ảo cực chất cho bạn hay những cặp đôi chụp ảnh cưới.

Hồ Đồng Xanh – Đồng Nghệ

Được ví như là một bức tranh thủy mặc khiến du khách phải siêu lòng. Với phong cảnh thiên nhiên hùng vĩ, không khí rất trong lành, bạn có thể đến đây để cảm nhận bình yên. Đi thuyền du ngoạn quanh hồ cũng là một trải nghiệm cực kì thú vị để ngắm thiên nhiên non nước hữu tình.

Hưởng thụ bình yên tại Đồng Xanh – Đồng Nghệ

Với mặt hồ êm ắng và lặng sóng, vào mỗi sớm bình minh hay những buổi chiều tà ngắm cảnh ở đây cực kì đẹp và thơ mộng. Ánh nắng đổ bóng xuống mặt hồ tạo nên khung cảnh lung linh, lãng mạn.

Mũi Nghê

Nằm ở Đông Nam bán đảo Sơn Trà, đây là nơi đón ánh nắng đầu tiên của thành phố Đà Nẵng. Với hình thù như một con sư tử biển hướng mình ra biển khơi. Khi đến đây bạn sẽ được thưởng thức sự trong lành của không khí và những làn nước trong veo. Nơi đây có rất nhiều cá nên bạn có thể đem cần câu để trải nghiệm câu cá và ngắm nhìn không gian chầm chậm trôi.

Mỏm đá hình sư tử biển tại Hòn Nghê

Dưới lòng Mũi Nghê là những rạn san hô rực rỡ màu sắc cùng nhiều tảo biển cho những ai thích lặn khám phá biển. Một ngày ở đây thôi sẽ khiến du khách ấn tượng khó có thể quên.

Một số ngôi chùa – địa điểm tâm linh nổi tiếng khác ở Đà Nẵng

Ngũ Hành Sơn

Khi tham quan Ngũ Hành Sơn du khách sẽ thấy được vẻ đẹp về vị trí, hình dáng và cả chùa chiền, hang động. Lên đến đỉnh núi bạn sẽ được chiêm ngưỡng phong cảnh thiên nhiên của toàn bộ Đà Nẵng.

Ở ngọn Thủy Sơn có Thượng Thai : Nằm ở hướng Tây Bắc Thủy Sơn, khi tham quan ở đây có các chùa chiền như chùa Tam Thái, Tam Tôn, Từ Tâm, Huyền Thoại, Hòa Nghiêm, Vọng Giang Đài,… Hạ Thai : Nằm ở hướng Đông và là ngọn thấp nhất. Ở đây có chùa Linh Ứng, Vọng Hải Đài và tháp Xá Lợi cho du khách tham quan.

Ngũ Hành Sơn Đà Nẵng

Dưới ngọn Kim Sơn là một hang động dài hơn 50m, lối vào là những bậc đá tự nhiên, bên trong là những lớp thạch nhũ rất đẹp mắt. Còn có chùa Quan Thế Âm cho du khách tham quan. Ngoài ra thạch nhũ trong động có hình dáng tượng Phật Bà Quan Âm hoàn chỉnh, kích cỡ của người thật rất oai nghiêm đứng trên con rồng cuộn mình uốn khúc. Với những ai hướng về tâm linh thì nhất định phải tham quan nơi này.

Ngọn Dương Hỏa Sơn nằm ở phía tây. Ở đây có chùa cổ Linh Sơn, sau chùa có động Huyền Vy.

Phong cảnh ở đây rất huyền bí và linh thiêng nên du khách chú ý khi đi tham quan.

Chùa Linh Ứng Ngũ Hành Sơn

Đây là ngôi chùa cổ đã trải qua gần 200 năm tuổi đời. Bài trí ở chính điện chùa gồm: Ba pho tượng tam thế Phật, Phổ Hiền Bồ Tát, Văn Thù Bồ Tát, Thích Ca Như Lai, Quán Thế Âm, Địa Tạng, Quan Âm Chuẩn Đề, 2 pho tượng Hộ Pháp và Thập Bát La Hán. Du khách hãy đến để cảm nhận được chốn linh thiêng và cảnh đẹp của nơi đây.

Chùa Linh Ứng Tại Ngũ Hành Sơn

Mặc dù đã trải qua nhiều lần trùng tu tuy nhiên vẫn luôn giữ được vẻ cổ xưa vốn có, du khách luôn luôn đến đây để cầu nguyện. Với sự bề thế và phong cảnh thiên nhiên hữu tình tại đây, du khách sẽ cảm thấy bình an và thanh tịnh.

Chùa Nam Sơn

Với vẻ đẹp uy nghiêm, thanh tịnh và lối kiến trúc độc đáo do chính tay Đại Đức Thích Huệ Phong thiết kế đã khiến cho nơi đây trở thành một trong những địa điểm du lịch của Đà Nẵng. Mang những nét kiến trúc của những ngôi chùa Trung xưa , ngôi chùa thanh tịnh nhưng cũng rất nên thơ và hấp dẫn du khách.

Kiến trúc độc đáo của chùa Nam Sơn

Ngôi chùa này không chỉ là nơi của tín ngưỡng Phật tử mà còn hấp dẫn du khách tới tham quan và dâng hương. Khuôn viên trong chùa rất đẹp với cây xanh treo và treo rất nhiều đèn lồng. Lối dẫn vào chùa dài miên man treo những đèn lồng dọc hai bên đường tạo cảm giác hoài cổ.

Nơi đây có hồ Phóng Sanh rất đẹp, có sân vườn xanh ngát nên thơ, dọc con đường là những lời răn dạy của Đức Phật về đạo làm người. Vào những dịp lễ Phật Đản thì hãy ghé đến đây để cầu nguyện bình an cho gia đình nhé.

Chùa Phổ Đà

Ngôi chùa được xây vào năm 1932 ở Hải Châu, thành phố Đà Nẵng. Qua nhiều năm được kiến tạo và trùng tu. Với hệ thống cơ sở Phật học viện, Phật đài Quán Thế Âm lộ thiên. Với nền tảng Phật giáo vững chắc, là nơi chiêm bái linh thiêng của Phật tử.

Nét cổ kính tại chùa Phổ Đà

Ngôi chùa được trùng tu khang trang hơn, nổi bật của lối kiến trúc là mái chùa cong mềm mại. Dần dần nơi đây đã trở thành địa điểm du lịch của nhiều đoàn khách du lịch trong và ngoài nước. Những ai mong muốn tìm nơi thah tịnh để cầu nguyện thì hãy đến đây để tâm hồn được bình an.

Các địa điểm check in siêu hot khi tham quan Đà Nẵng

Công viên biển Đông

Nằm trên bãi biển Mỹ Khê, một trong 6 bãi biển đẹp nhất hành tinh. Khi đến đây du khách sẽ được chiêm ngưỡng tượng Mẹ Âu Cơ và hình ảnh bầy chim bồ câu bay lượn trên không trung hay sà xuống trên khoảng sân tạo nên một khung cảnh rất đẹp. Bạn có thể cho chúng ăn và tranh thủ chụp hình để có những bức ảnh để đời nhất.

Hàng ngàn con bồ câu tại công viên Biển Đông

Với khung cảnh lãng mạn giữa mây trời thơ mộng, biển rộng thênh thang cùng bãi cát vàng, những hàng cây xanh rợp bóng và hàng ngàn con chim bay lượn sẽ là một background cực kì chất cho bạn check in và những cặp đôi chụp hình cưới, ghi dấu cho hạnh phúc trăm năm.

Thuận Phước Fiel

Nổi tiếng là nơi 1m2 có 10 tấm hình sống ảo, khi vào đây bạn như lạc vào đất nước Hà Lan. Với những cối xay gió đặc trưng, những ngôi nhà nhỏ nghệ thuật, những cánh đồng cỏ khô hay chỉ là những chiếc xe hơi cũ kĩ cũng khiến bạn mê mệt bởi vẻ đẹp nghệ thuật của nó.

View cực kì đẹp tại Thuận Phước Fiel

Với khung cảnh tưởng chỉ có ở trời Tây, chỉ dùng những từ Đẹp, Ảo diệu để miêu tả về nó. Với không gian rộng lớn cùng sự bài trí vô cùng sáng tạo và độc đáo, bạn sẽ không thể nào mà bỏ qua được phim trường chụp ảnh cực kì xịn này. Khi đi hãy nhớ sạc điện thoại hay máy ảnh đầy nhé, bởi bạn sẽ phải đưa máy lên chụp liên hồi đấy.

Công viên Kỳ quan Thế giới

Cách cầu Thuận Phước không xa là công viên Kỳ quan Thế giới mới nổi đang gây sốt cho giới trẻ khi đến du lịch Đà Nẵng. Nhiều công trình, kiệt tác trên Thế giới được mô phỏng lại khá hoành tráng như tượng Nữ Thần Tự Do, tháp Effel, cối xay gió, Kim Tự Tháp,… Tất cả biểu tượng nổi tiếng từ New York đến Paris, từ Tây Ban Nha đến Ai Cập…

Sống ảo tại công viên kỳ quan Thế giới

Bạn sẽ phải đưa máy ảnh lên chụp liên tục bởi cảnh đẹp độc đáo nơi đây, chỉ cần biết canh góc chụp thì hẳn ai cũng nghĩ bạn đang đi du lịch nước ngoài đấy.

Nhà Đảo ngược – Upside Down World

Với mô hình dựng mọi thứ đều đảo ngược cực kì độc đáo, hấp hẫn du khách và giới trẻ đến tham quan và chụp ảnh sống ảo. Ở đây có 7 căn phòng đảo ngược, từ siêu thị đẹp mắt, phòng ngủ dễ thương, nhà bếp Helo Kitty, phòng ngập tràn mèo máy Doreamon…Mọi vật dụng đều trở nên lơ lửng tạo cảm giác mới lạ. 3 phòng còn lại thiết kế theo kiểu vintage cùng concept 90 độ.

Độc đáo với căn nhà úp ngược tại Đà Nẵng

Mỗi căn phòng có một kiểu trang trí khác nhau, bạn sẽ phải trầm trồ bởi sự sắp xếp kì lạ và phải đưa máy lên lưu lại những khoảnh khắc này ngay lập tức.

Hải đăng Sơn Trà

Nằm tại đỉnh Sơn Trà với độ cao 223m so với mặt nước biển, đây là ngọn hải đăng đẹp nhất Việt Nam. Với vẻ mộc mạc của ô cửa gỗ màu xanh, hai bên là những rặng hoa râm bụt đang mùa nở rộ sắc đỏ rực rỡ. Đây là một địa điểm sống ảo cho những tín đồ đam mê phong cách Hàn Quốc hoặc hoài cổ.

Check in tại Hải đăng Sơn Trà Đà Nẵng

Ngắm thiên nhiên từ ngọn hải đăng cực kỳ lý tưởng, với khung cảnh bao quát thành phố, núi rừng xanh tươi, xa xa là biển cả xanh biếc. Không khí trên cao cực kì trong lành và sảng khoái. Không ồn ào, xô bồ, nơi đây rất yên tĩnh và bình yên.

Hải đăng Thuận Phước

Hải đăng Thuận Phước Đà Nẵng

Ngọn hải đăng nằm dưới chân cầu Thuận Phước không chỉ làm nhiệm vụ giúp tàu biển định hướng mà dần trở thành địa điểm sống ảo của giới trẻ. Lối dẫn ra ngọn hải đăng là những tảng đá nhỏ, lớn xếp chồng lên nhau. Đứng giữa mênh mông sóng nước, gió biển lồng lộng và phía sau là cây cầu Thuận Phước sẽ làm nền cho bức hình của bạn.

Làng cổ Phong Nam

Những ai yêu thích vẻ bình dị của làng quê Việt Nam thì hãy đến đây ngay. Làng cổ Phong Nam chất chứa những điều bình dị, chân chất của làng quê. Với những cánh đồng lúa xanh bát ngát, lũy tre làng rì rào trong gió. Tạo nên một khung cảnh mộc mạc, giản dị và bình yên.

Vẻ bình dị, mộc mạc của làng quê Việt Nam tại Làng cổ Phong Nam

Ngoài ra ngôi làng còn hấp dẫn du khách bởi những nét kiến trúc truyền thống của đình, miếu, chùa, nhà thờ họ, nhà thờ tiền hiên,… Cây đa cổ thụ ở bến sông Tây An rất cổ kính và uy nghiêm để cầu nguyện,… Khi tham quan du khách sẽ cảm nhận được hình ảnh làng quê thời xưa từ những câu ca quen thuộc như cây đa, bến nước, sân đình.

Cung văn hóa Thiếu nhi

Lấy ý tưởng từ những cách sắp xếp khối hình học cơ bản từ trò chơi Tangram để tạo nên những con vật sống động tạo nên nét độc đáo, khác biệt. Từ lâu đây đã trở thành địa điểm sống ảo của khách du lịch, đặc biệt là các bạn trẻ.

Tham quan cung văn hóa Thiếu nhi Đà Nẵng

Với những hình khối đẹp mắt và nổi bật với nhiều màu sắc sẽ hỗ trợ cho bức hình của bạn trở nên hoàn hảo. Bạn có thể thoái mái check in ở sân bóng rổ, tại dãy hoa anh đào, những bức tường đầy sắc màu hay những chiếc đu quay cũng giúp bạn kiếm khá nhiều hình ảnh đẹp rồi.

Nhà thờ Con Gà

Với kiến trúc độc đáo và gam màu hồng cực kì ấn tượng sẽ giúp cho bạn có những tấm hình siêu chất. Nhà thờ cao đến 70m với kiến trúc Pháp tinh tế, những vòm cửa hình vòng quả trám cực kì thu hút. Bên ngoài đã lung linh với sắc hồng rồi thì vào bên trong nhà thờ sẽ là không gian vàng nhạt rất quy mô và rộng lớn.

Kiến trúc độc đáo và màu hồng ấn tượng của Nhà thờ Con Gà

Xung quanh nhà thờ có hang đá rất đẹp dùng để thờ Đức Mẹ, vẻ đẹp của hang đá cũng rất thu hút du khách. Check in ở đây sẽ có những bức hình siêu dễ thương, đặc biệt nếu đi vào dịp lễ Noel thì nhất định phải ghé đến đây để tận hưởng vẻ đẹp lộng lẫy với cây thông noel, đèn màu trang trí đẹp mắt.

Chụp hình cực đẹp với cỏ Lau khi đến Đà Nẵng vào mùa thu

Khi đến du lịch Đà Nẵng vào cuối thu thì bạn sẽ được chụp hình sống ảo với cánh đồng lau trắng xóa rất thơ mộng và lãng mạn. Với phông nền tự nhiên như tranh vẽ, vào mỗi buỗi sớm bình minh hay chiều tà là lúc chụp hình sống ảo chất nhất.

Cánh đồng lau cực lãng mạn để check in

Còn gì bằng khi được đứng trong muôn vàn hoa trắng như bông, tạo vài kiểu dáng để có bộ ảnh lãng mạn mà ít nơi nào có được. Hoa lau nhanh đến cũng nhanh tàn nên các bạn hãy canh thời gian đến đây để chụp hình nhé.

Các khu chợ nhất định phải ghé khi đến Đà Nẵng

Chợ Cồn

Có quy mô khá lớn với dãy nhà 3 tầng, nhất là tầng trệt với lượng khách đông từ sáng đến tối. Người dân Đà Nẵng, du khách trong và ngoài nước thường xuyên ghé thăm nên chợ rất tấp nập người ra vào.

Chợ Cồn với tấp nập du khách ghé thăm

Chợ Cồn có hàng hóa rất đa dạng, từ áo quần, hoa quả, quà lưu miệm cho tới ẩm thực. Nhất là 2 khu ăn vực ăn uống trong và ngoài trời với vô vàn món ăn đặc sắc của các vùng miền. Đây là nơi luôn luôn đông nghịt người ghé thăm. Nếu bạn ghé thăm chợ vào buổi sáng hoặc trưa thì hãy ghé thăm khu ăn uống trong nhà. Còn nếu bạn đi sau 15h thì hãy ghé thăm khu ăn uống ngoài trời nhé.

Chợ Hàn

Chợ Hàn Đà Nẵng

Với vị trí đẹp nằm giữa cầu sông Hàn và cầu Rồng, 4 mặt đều là những tuyến đường chính. Đây là địa điểm thu hút khách du lịch đến tham quan và mua sắm. Với đa dạng về hàng hóa, ẩm thực, đặc biệt là quà lưu niệm để du khách tham quan có thể mua về làm quà. Đến đây bạn hãy thử đi dạo một vòng và thưởng thức ẩm thực nhé, rất ngon mà giá lại phải chăng.

Du lịch tại các địa điểm lân cận Đà Nẵng

Hội An

Hội An là một địa điểm du lịch chưa bao giờ hết Hot ở Đà Nẵng – Quảng Nam. Khi đến đây bạn sẽ được ngắm nhìn những ngôi nhà cổ hàng trăm tuổi, những bãi biển đẹp. Cuộc sống ở đây rất yên bình và chầm chậm trôi.

Du lịch Hội An chưa bao giờ hết Hot đối với du khách

Ghé thăm chùa Cầu, với mái che có họa tiết khá độc đáo và kiến trúc lâu đời, cổ kính. Cầu bắc ngang qua con lạch chảy ra sông Thu Bồn. Đứng ở dưới chân cầu bạn sẽ có những tấm hình cực kì đẹp đấy.

Ghé thăm các hội quán Phúc Kiến, hội quán Triều Châu, hội quán Quảng Đông, nhà thờ Tộc Trần với phong cách cổ xưa để cầu nguyện.

Bạn có thể tham gia các trò chơi bài chòi, thi hát đối đáp, những trò chơi dân gian ở đây để giải trí. Sau đó hãy đi thưởng thức ẩm thực nơi đây, nhất là bành mì Bà Phượng nổi tiếng, cao lầu – đặc sản của Hội An, tàu hủ ngọt lịm , hay thưởng thức món trà chanh sả ngon và lạ.

Bạn hãy ghé những căn nhà cổ với bức tường rêu phong hay những giàn hoa giấy nở rộn để chụp hình nhé. Mọi ngóc ngách của Hội An khi lên hình đều rất đẹp.

Vinpearl Land Nam Hội An

Chỉ cách thành phố Đà Nẵng 44km, du khách có thể đi bằng xe máy, xe ô tô để đến đây. Với rất nhiều khu vui chơi giải trí để phục vụ cho du khách tham quan, vô vàn cảnh đẹp xứng đáng cho bạn chụp hình kỉ niệm.

Khu vui chơi ngoài trời ở Vinpearl Land Nam Hội An với nhiều trò chơi từ nhẹ nhàng cho đến cảm giác mạnh. Với những trò chơi như Cú rơi thế kỷ, Phi thuyền gió lốc, bắt buộc bạn phải có tinh thần thép mới có can đảm tham gia.

Khu vui chơi ngoài trời tại Vinpearl Land Nam Hội An

Khu vui chơi trong nhà với 95 tò chơi điện tử, trò chơi gia đình phù hợp cho mọi lứa tuổi. Khu vui chơi còn có 2 rạp chiếu phim cho du khách lựa chọn. Bảo tàng 3D dành cho những ai yêu thích check in sống ảo.

Sau những giờ phút vui chơi thỏa thích tại các khu vui chơi thì hãy đến Thế giới nước tại Vinpearl Land Nam Hội An để hòa vào dòng nước mát trong lành và tham gia những trò chơi ở đây để giải trí. Với những trò Boomerang khổng lồ sẽ cho bạn cảm giác rơi tự do giữa bạt ngàn sóng nước. Chinh phục Đường trượt siêu tốc với độ dài 120m, hay thư giãn tại con sống lười để phơi nắng và ngắm cảnh. Ở đây còn có khu vui chơi, bể bơi dành cho các bạn nhỏ.

Thỏa sức vui chơi tại Công viên nước Vinpearl Land

Tham quan Thế Giới động vật bằng thuyền, trên con thuyền men theo dòng nước, du khách sẽ được tận mắt chứng kiến những con vật mà hiếm khi thấy được ngoài đời tại Việt Nam. Với những chú voi, hổ trắng, khỉ… cả một thế giới động vật cho bạn tận hưởng.

Đảo dân gian là nơi hội tụ các nền văn hóa, từ ngọn đồi Ước Nguyện, bạn có thể phóng tầm mắt ra xa để ngắm toàn bộ khu vui chơi. Ngoài ra bạn còn được tận hưởng nhều nền văn hóa khác nhau hội nhập của Việt Nam.

Cù Lao Chàm

Hòn đảo này nổi tiếng với vẻ đẹp hoang sơ, thiên nhiên cây cỏ xanh mát và có tới 7 bãi biển tuyệt đẹp, vô cùng sạch để du khách thoải mái đắm mình vào dòng nước mát. Trải nghiệm lặn san hô ở đây cực kì thú vị cho du khách, với cả một hệ sinh thái san hô, những loài cá bơi lội tung tăng rất ấn tượng. Xung quanh Cù Lao Chàm còn có tới 7 đảo nhỏ rất đẹp cho du khách tham quan.

Thiên nhiên xanh mát tại Cù Lao Chàm

Ngoài được đắm mình tại các bãi biển đẹp thì khi đến đây nhất định bạn phải thưởng thức hải sản tươi sống. Hoặc có thể tự mình đi câu cá, ban đêm câu mực rất thú vị phải không nào.

Rừng dừa 7 mẫu

Được mệnh danh là Miền Tây trong lòng phố Hội, với những rặng dừa xanh bát ngát tạo nên cảnh tượng nên thơ và thanh bình. Ngồi trên những chiếc thuyền thúng và tham quan giữa rừng dừa. Du khách còn được nhận những món quà làm từ lá dừa như chiếc mũ thổ dân, một bông hoa, vòng tay hay những con vật cực kì vui nhộn.

R

Với hơn 70 địa điểm du lịch và chụp hình sống ảo mới nhất 2018 sẽ khiến bạn không ngần ngại mà đến ngay Đà nẵng làm một chuyến du lịch. Với một thành phố đáng sống, con người cực kì thân thiện và vô vàn địa điểm vui chơi cực kì hấp dẫn đang chào đón bạn.

Chinh phục đèo Hải Vân

Phượt cung đường đèo quanh co

Đây là một trong những địa điểm yêu thích nhất của khách du lịch và dân phượt. Nếu bạn có tay lái cứng và đam mê chinh phục thì hãy đi xe máy nhé. Khi đi qua đèo Hải Vân vượt những cung đường ngoằn ngoèo, chinh phục những khúc cua tay áo. Dọc cung đường bạn sẽ được ngắm quanh cảnh thiên nhiên mây trời hùng vĩ và ngắm toàn bộ Đà Nẵng vào tầm mắt của mình.

Tìm hiểu di sản Hải Vân Quan

Khi đi đến đỉnh đèo bạn sẽ bắt gặp di tích Hải Vân Quan với lượng du khách tham quan rất đông. Đây là công trình nghệ thuật độc đáo và có giá trị lịch sử quan trọng. Bao gồm hệ thống thành lũy, nhà kho, trụ sự, pháo đài thần công từ thời xa xưa phù hợp cho những ai thích tìm hiểu lịch sử.

Ở vị trí tuyệt vời cách mực nước biển gần 500m, chắc chắn sẽ khiến bạn thích thú khi vừa có thể nghỉ chân ngắm thiên nhiên vừa ngắm toàn cảnh thành phố Đà Nẵng. Đây là một địa điểm sống ảo yêu thích của các bạn trẻ và chụp ảnh cưới của các cặp đôi.

Check in tại cây thông cô đơn cực kì Hot

Cần gì phải đến Đà Lạt xa xôi khi ngay tại đèo Hải Vân đã có ngay một cây thông xịn cho các bạn check in sống ảo. Background cực kì đẹp với cung đường đèo uốn lượn, núi rừng hoang sơ, biển cả mênh mông và bầu trời trong xanh ngay sau lưng bạn. Nằm đơn độc trên con đèo, cây thông cô đơn đã trở thành một địa điểm sống ảo cực kì chất cho du khách khi đi qua cung đường này. Hãy nhớ lưu lại nhũng bức hình lung linh nhé!

Phượt tại Bãi Chuối hoang sơ

Bãi biển xinh đẹp nằm ẩn mình giữa hai bên là vách núi tạo cảm giác hoang sơ và yên bình cho những ai đến đây. Vẻ đẹp của rừng núi, của thiên nhiên và sóng nước trong xanh sẽ khiến bạn quên đi những xô bồ, ồn ào ngoài kia. Hãy hòa mình vào dòng nước ở đây và lắng nghe âm thanh của mây trời, tận hưởng không khí trong lành.

Các bạn có thể vui chơi, tắm biển, câu cá hay tổ chức cắm trại cùng nhau. Trải nghiệm cắm trại qua đêm cực kì thú vị đấy nhé, hãy cùng nhau hát hò thâu đêm, đốt lửa và nướng thịt để cảm nhận cuộc sống hoang dã, khác biệt. Bãi Chuối về đêm cực kì hoang sơ và yên ắng, vì thế hãy ngắm trọn vẹn mây trời vào lúc này.

Cắm trại tại làng Vân

Làng Vân có vẻ đẹp hoang sơ lôi cuốn, với sự hòa hợp giữa phong cảnh thiên nhiên và những căn nhà hoang tàn đã làm nên vẻ đẹp riêng. Ngôi làng nằm tĩnh lặng dưới những rừng dương liêu xanh mướt, hoang vu.

Đến đây các bạn có thể vui chơi, thoải mái cắm trại và đặc biệt đến tối các bạn có thể đi bắt cua đá, cua biển, còng,… rất thú vị. Ở lại qua đem bạn sẽ được thưởng thức cái tĩnh mịch của màn đêm và cùng nhau đón bình minh chắc chắn sẽ là một trải nghiệm khó quên.

Đặc biệt chú ý khi bạn đến Bãi Chuối và Làng Vân là hãy mang theo thức ăn và nước uống nhiều một chút tại vì nơi đây hoang sơ ít nhà dân. Đường đi cũng khá khó nên hãy mang giày thể thao. Nhớ đem theo đèn pin chiếu sáng và màn để tránh muỗi. Đặc biệt nên đi một nhóm đông để đảm bảo an toàn.

Dã ngoại tại Rạn Nam Ô Đà Nẵng

Khi đã đi hết đèo và xuống đến địa phận Đà Nẵng, địa điểm du lịch đầu tiên đó chính là Rạn Nam Ô. Đây là một bãi tắm hoang sơ, địa điểm du lịch khá mới cho du khách. Khi đến đây bạn sẽ được tắm biển, điểm thú vị là những chỏm đá ở đây mọc đầy rêu phong xanh mướt rất đẹp. Hãy cùng bạn bè đến đây dã ngoại để cảm nhận thiên nhiên, bình yên bên bãi cát vàng êm ái và ngắm cá bơi lội trong làn nước trong xanh.

Đặc biệt khi đến đây du khách còn được tìm hiểu làng nghề chài lưới và nghề làm nước mắm Nam Ô nổi tiếng. Mỗi sớm bình minh hay chạng vạng hoàng hôn bạn hãy đến ngắm cảnh biển và những chiếc thuyền thúng dập dờn rất đẹp. Và đừng quên thưởng thức món gỏi cá Nam Ô nổi tiếng được chính tay người miền biển Nam Ô chế biến.

Khám phá Bán đảo Sơn Trà – hòn ngọc quý của Đà Nẵng

Cầu nguyện tại chùa Linh Ứng Sơn Trà nổi tiếng

Đây là một trong những ngôi chùa linh thiêng nổi tiếng nhất Đà Nẵng, với vẻ uy nghi, đồ sộ về quy mô lẫn kiến trúc. Nằm ở lưng chừng núi với hình con rùa nhìn ra biển cả. Cả một quần thể hạng mục như Chánh điện, nhà Tổ, giảng đường, tăng đường và rất nhiều các tượng Phật, La Hán và đặc biệt là tương Phật Bà Quan Âm cao nhất Việt Nam.

Du khách đến đây nhất định phải khám phá 17 tầng tháp bên trong tượng Phật Bà. Từ trên tầng 17 du khách sẽ được ngắm nhìn toàn bộ thành phố, núi rừng bán đảo Sơn Trà và biển cả mênh mông. Cầu nguyện bình an cho gia đình và người thân của mình.

Chùa Linh Ứng không chỉ là một địa điểm du lịch và tâm linh nổi tiếng mà đã trở thành không gian hội tụ linh khí của trời đất. Một địa điểm mà bất cứ ai tới Đà Nẵng nhất định phải ghé để tham quan và cầu nguyện.

Check in với bãi đá Obama

Nằm trên bán đảo Sơn Trà với vẻ đẹp hoang sơ vốn có đã hấp dẫn du khách. Nước biển ở đây cực kì trong xanh đến nỗi du khách có thể nhìn thấy những rạn san hô dưới đáy biển. Và nổi bật là những tảng đá đen sì nằm rải rác tạo nên một quần thể độc đáo.

Ngoài ra bãi đá Obama còn có những cây cầu gỗ và cối xay gió phục vụ cho những ai yêu thích sống ảo. Với vẻ đẹp như vậy nên đây là địa điểm sống ảo của các bạn trẻ và nơi ghi lại những khoảnh khắc hạnh phúc của các cặp đôi. Vì thể nên sau khi tham quan bán đỏa Sơn Trà thì hãy ghé đây để có những giờ phút tắm biển mát mẻ và chụp hình nhé.

Tìm hiểu di sản Cây Đa ngàn năm

Nơi đây từng là căn cứ cách mạng của lực lượng dân quân tự vệ, biệt động Quảng Nam, Đà Nẵng cho 2 cuộc chiến chống giặc ngoại xâm. Vì thế nên rất uy nghiêm và cổ kính.

Nếu bạn muốn lạc vào khung cảnh cổ tích thì đây chính là địa điểm lý tưởng. Với những tán cây xum xuê tỏa bóng xanh mát, những phần rễ đổ xuống ăn sâu vào mặt đất. Cây đa tạo nên vẻ đẹp huyền bí, cổ kính khiến bạn phải trầm trồ. Khi tham quan vào lúc trời nắng bạn sẽ thấy một khung cảnh cực kì lung linh khi nắng luồn qua kẽ lá. Hãy tranh thủ check in những khoảnh khắc đẹp để kỉ niệm chuyến đi của mình nhé.

Đến khu du lịch Nhất Lâm Thủy Trang Trà

Đây là một địa điểm khá mới mà chỉ những phượt thủ hay người dân địa phương biết đến. Đường đến đây khá dốc và nguy hiểm, thách thức du khách nên chỉ những ai ưa mạo hiểm đến được nơi này.

Ở đây cũng có một cây đa ngàn năm với tên gọi đặc biệt là Cây Đa ngơ ngác. Với hình thù của một con nai, phần thân được xẻ đôi tạo thành thế như hai cặp chân trước, chân sau của con nai. Phần tán rộng vươn cao như những chiếc sừng nai. Ấn tượng nhất là bộ rễ uốn lượn tạo nên những hình dáng kì lạ khiến du khách ghé thăm khó tin vào mắt mình bởi sự kì diệu của thiên nhiên.

Nhất Lâm Thủy Trang Trà còn có suối Nai, vào mùa nước cạn sẽ chiêm ngưỡng được vẻ đẹp của những phiến đá mọc đầy rêu xanh. Khung cảnh thật sự rất bình yên và nhẹ nhàng.

Ở đây còn có những nhà chòi nhỏ để du khách vừa thưởng ngoạn thiên nhiên vừa câu cá. Cây cối ở đây đều có những chiếc thang nhỏ để du khách có thể leo lên đó tận hưởng thiên nhiên. Đây là một trải nghiệm mà bạn nên thử một lần trong đời.

Ngắm trọn Đà Nẵng tại đỉnh Bàn Cờ

Đường đến đình Bàn Cờ rất hiểm trở nhưng bù lại bạn được ngắm thiên nhiên dọc đường đi và có thể bắt gặp những chú Vọoc Chà Vá chân nâu. Trên đỉnh Bàn Cờ là bức tượng ông Tiên đang ngồi đánh cờ.

Với độ cao 700m so với mực nước biển, khi lên tới đây bạn sẽ được ngắm trọn vẹn vẻ đẹp của thành phố Đà Nẵng. Không khí ở đây rất mát mẻ và sảng khoái khiến cho du khách cảm thấy bình yên. Sống ảo ở đây sẽ giúp bạn có những tấm hình cực kì độc đáo khi thu được mây trời tưởng như ở ngay sau lưng và núi rừng xanh bạt ngàn.

Check in với những cây cầu Đà Nẵng

Cầu rồng

Với hình dáng được mô phỏng từ hình con rồng, oai phong, hùng dũng. Bạn có thể đến đây chiêm ngưỡng cả ban ngày hay ban đêm đều được. Vào ban ngày, cây cầu cũng rất nổi bật với màu vàng rực rỡ. Trời trong xanh, nước long lanh và nổi bật hơn cả là cây cầu Rồng in bóng hình lung linh dưới nước. Ban đêm cũng là thời điểm thích hợp để tham quan nó, bởi khi thành phố lên đèn cũng là lúc cây cầu rực rỡ và lung linh nhất. Vào các ngày cuối tuần bạn còn có thể thưởng thức cầu Rồng phun nước, phun lửa rất độc đáo.

Cầu sông Hàn

Đây là cây cầu quay độc nhất vô nhị ở Đông Nam Á, biểu tượng của thành phố Đà Nẵng. Khác với những cây cầu bình thường, cầu Sông Hàn có thể quay 90 độ. Không cần phải đi đâu xa, đứng trên cầu ngắm thành phố về đêm hay chỉ cần dạo quanh bờ sông Hàn, nhâm nhi li cà phê thì đã đủ cho chúng ta chiêm ngưỡng được vẻ đẹp lung linh huyền ảo của cây cầu. Về đêm, hãy dạo ở đây một vòng, với ánh sáng rực rỡ bởi ánh đèn, đẹp lấp lánh khi in hình dưới mặt nước chắc chắn sẽ rất ấn tượng với bạn. Khi trời về khuya, chúng ta hãy chờ và ngắm cầu quay, tầm nhìn đẹp, ánh sáng lung linh làm khung cảnh trở nên lãng mạn, nên thơ. Và đừng quên đưa máy lên để lưu lại những khoảnh khắc đẹp tại đây nhé!.

Cầu Thuận Phước

Cũng ấn tượng không kém khi đây chính là cây cầu treo dây võng dài nhất Việt Nam. Đây được ví như là dải lụa nối đôi bờ sông Hàn. Khi trời về đêm, nó cũng lung linh và huyền ảo không kém những cây cầu khác. Hơn hết, nếu bạn muốn ngắm toàn bộ Đà Nẵng vào tầm mắt thì đây chắc hẳn là một địa điểm lý tưởng. Tại đây, du khách có thể vừa hóng gió vừa thả mình vào trời đất, ngắm Đà Nẵng lung linh, rực rỡ bởi ánh đèn.

Cầu Trần Thị Lý

Với hình tượng cánh buồm căng gió ra khơi, cầu Trần Thị Lý mang kiến trúc độc đáo với trụ dây văng nghiêng rất đẹp và lạ mắt. Đây đã trở thành một địa điểm tham quan hấp dẫn và lưu lại nhiều khoảnh khắc, kỉ niệm đẹp khi đến Đà Nẵng. Về đêm, Cầu Trần Thị Lý sẽ trở nên ấn tượng và đẹp lung linh với muôn vàn ánh sáng rực rỡ. Bóng cây cầu hòa mình cùng sóng nước thật sự rất nên thơ khiến chúng ta sẽ phải ngẩn ngơ mà ngắm nhìn.

Cầu Nguyễn Văn Trỗi

Đây là cầu lâu đời nhất của thành phố Đà Nẵng. Bên cạnh các cây cầu mới và hiện đại thì đây là một nốt trầm cho những ai thích yên bình, không ồn ào, nhộn nhịp. Sau những giờ phút vui chơi ở các địa điểm nổi tiếng ở Đà Nẵng, hãy đến đến ngay để tìm kiếm bình yên. Đặc biệt với những ai yêu thích chụp hình thì đây là một địa điểm không tồi đâu nhé. Với vẻ đẹp hiền hòa mang hơi hướng cổ kình thì đây đang là một trong số những địa điểm “sống ảo” yêu thích của giới trẻ. Đứng tại đây, bạn sẽ có những bức hình tuyệt đẹp không chỉ trên cây cầu mà sẽ ngắm được trọn vẹn toàn bộ cầu Trần Thị Lý, vòng quay mặt trời và công viên châu Á,…

Cầu Tình Yêu – Cá Chép Hóa Rồng

Địa điểm lý tưởng thể hiện tình yêu của các cặp đôi đang yêu nhau. Tới cầu Tình Yêu bạn sẽ có vô vàn những bức hình sống ảo cực lãng mạn và cùng nhau mua ổ khóa tình yêu để chứng minh cho tình cảm bền chặt của mình. Vào buổi tối cây cầu sẽ trở nên lung linh bởi hàng trăm chiếc đèn lồng màu đỏ hình trái tim, phản chiếu lấp lánh dưới nước rất nên thơ.

Gắn liền với cầu Tình Yêu là tượng Cá Chép Hóa Rồng, hàng ngày đón một lượng lớn khách du lịch tham quan và chụp hình. Khi về đêm cũng là lúc tượng Cá Chép lung linh nhất. Liên tục được đổi màu và phun nước, làm nên một biểu tượng mới của Đà Nẵng

Thỏa sức tại các địa điểm vui chơi nổi tiếng ở Đà Nẵng

Asia Park – Công viên châu Á

Công viên giải trí Asia Park bao gồm hàng loạt những trò chơi ngoài trời và trò chơi trong nhà độc đáo sẽ mang đến cho du khách những phút giấy vui chơi cực kì thú vị. Ngoài ra còn có khu văn hóa giúp bạn trải nghiệm văn hóa của tất cả nước châu Á.

Đến đây vui chơi thì bạn hãy chuẩn bị sức khỏe tốt để trải nghiệm hết tất tần tật các trò chơi, một chiếc điện thoại hay máy ảnh đầy pin và rỗng bộ nhớ. Bởi khu vui chơi Công viên Châu Á có rất nhiều cảnh đẹp để bạn phải chụp hình.

Khu Công viên văn hóa

Đưa bạn đến trải nghiệm một Châu Á thu nhỏ với những công trình kiến trúc, các hoạt động văn hóa, nghệ thuật và ẩm thực đặc sắc. Với hơn 10 quốc gia châu Á như Nhật Bản, Hàn Quốc, Trung Quốc, Ấn Độ, Nepal, Indonesia, Singapore, Thái Lan, Campuchia và Việt Nam. Mỗi quốc gia sẽ được thể hiện qua từng dấu ấn văn hóa đặc sắc riêng.

Khu Sun Wheel – Asia Park

Cổng thành : mang nét kiến trúc của kinh thành Huế và là nơi đón du khách đến tham quan.

Sun Wheel : cao 115m với 64 cabin sẽ đưa du khách lên cao để ngắm toàn bộ khu vui chơi và thành phố Đà Nẵng.

Tháp Đồng Hồ – công trình kiến trúc độc đáo mang nét đặc trưng của 20 quốc gia châu Á.

Thuyền Rồng : Đây là điểm đến lý tưởng cho du khách thưởng thức cảnh quan và tận hưởng không khí trong lành từ sông.

Tượng Phật Di Lặc là biểu tượng của sự hạnh phúc, vui vẻ.

Monorail : Hệ thống tàu điện trên cao của Asia Park sẽ đưa bạn đi tham quan toàn bộ khu vực của công viên.

Khu vui chơi FEC : với rất nhiều trò chơi điện tử dành cho người lớn và trẻ em như bắn banh, đua ô tô, nhà bóng, trượt ống,…

Khu Công viên giải trí ngoài trời

Với vô vàn các trò chơi từ nhẹ nhàng cho đến mạo hiểm cho bạn trải nghiệm. Những trò chơi nổi bật nhất là Tàu lượn siêu tốc, Tháp rơi tự do, Tàu điện trên cao,…

Sky Treasure : bạn sẽ ngồi vào đoàn tàu và chạy trên đường ray ngoằn ngoèo với tốc độ cực kì nhanh. Những ai đam mê cảm giác mạnh thì hãy tham gia trò này nhé.

Love Lock : trên con tàu quay vòng cực kì chóng mặt cho người tham gia. Hãy chơi cùng bạn bè để được hét lên thỏa thích.

Dino Island : Đảo khủng long sẽ đưa du khách đặc biệt là các em nhỏ khám phá thế giới khủng long cực kì vui nhộn.

Festival Carousel : Với những chú ngựa rực rỡ màu sắc, ánh đèn lung linh rất lãng mạn và nhẹ nhàng cho trẻ em và những cặp đôi.

Happy Choo Choo : phù hợp cho những ai đi cùng gia đình và trẻ em. Một đoàn tàu sẽ đưa chúng ta đi khám phá thế giới, khám phá đại dương.

Garuda Valley : Tàu lượn siêu tốc dành cho trẻ em cực kì vui nhộn

Và còn rất nhiều trò chơi cảm giác mạnh dành cho những ai đam mê mạo hiểm và những trò chơi vui nhộn, nhẹ nhàng dành cho trẻ em.

Trung tâm giải trí Helio – Đà Nẵng

Là một tổ hợp các khu vui chơi, ăn uống phục vụ cho mọi đối tượng với những thiết bị tiêu chuẩn hiện đại và an toàn bật nhất.

Khu Helio Play

Phòng chơi rộng với diện tích lên tới 1000m2 với nhiều trò chơi khác nhau và máy chơi game hiện đại. Chỉ cần một chiếc thẻ vạn năng là bạn đã có thể vui chơi hết tất cả các trò tại đây. Bạn nên tới quầy lễ tân để nhận thẻ miễn phí.

Bạn sẽ được trải nghiệm những trò chơi từ nhẹ nhàng cho tới cảm giác mạnh như : xe điện đụng, nhà bóng, đường đua F1 và trượt băng,… Còn nếu những ai đam mê trò chơi điện tử thì ở đây là cả một thế giới game cho bạn thử sức.

Helio Kids

Khu vui chơi dành cho các bạn nhỏ, vừa giải trí vừa kết hợp giáo dục trí tuệ. Khi tham gia các bạn nhỏ sẽ phải vận dụng trí tuệ và suy luận. Helio Kids là một khu vui chơi lý tưởng cho trẻ từ 2 – 9 tuổi. Các trò chơi khám phá, khảo cổ, giả lập,… sẽ giúp bé tăng tính sáng tạo. Các bậc phụ huynh nên yên tâm cho con trẻ tham gia các trò chơi ở đây nhé.

Food & Beverage

Không gian nghỉ ngơi cho du khách sau một ngày dài vui chơi, giải trí. Rất nhều món ẩm thực đặc sắc của nhiều quốc gia để phục vụ cho du khách. Du khách có thể thưởng thức bánh nước và ngắm quang cảnh Helio đầy màu sắc.

Khám phá Bà Nà Hills tại Đà Nẵng

Công viên Fantasy Park

Đây là khu vui chơi giải trí trong nhà lớn nhất Việt Nam và duy nhất trên Thế Giới khi được xây dựng trên đỉnh núi. Hãy cùng người thân và bạn bè đến đây để trải nghiệm ngay những giây phút vui vẻ và thích thú nhé. Công viên Fantasy bao gồm rất nhiều trò chơi từ nhẹ nhàng, vui nhộn cho đến những trò cảm giác mạnh cho bạn.

Hãy thử nghiệm trò Tháp rơi tự do nếu bạn thích trải nghiệm cảm giác mạnh, khi đến độ cao 29m bạn sẽ ngắm được cảnh đẹp toàn bộ Bà Nà. Hoặc có thể tham gia trải nghiệm leo núi với Bức tường nhân tạo để thử sức. Nếu đi cả gia đình, hãy nên thử trò xe điện đụng rộng nhất Việt Nam với gia đình của mình để có những phút giây vui vẻ, thoải mái nhất.

Đặc biệt là các em nhỏ hãy thám hiểm Khu Công viên khủng long để thõa mãn trí tò mò và cùng tìm hiểu về thời kì đồ đá. Fantasy cũng có một khu vui chơi riêng dành cho trẻ em để các bé được tận hưởng và vui chơi hết mình.

Khu vui chơi còn vô vàn những trò chơi hấp dẫn và mới lạ để bạn trải nghiệm khi tham quan Bà Nà Hills.

Bảo tàng Sáp

Khi đến đây bạn sẽ được chiêm ngưỡng khu bảo tàng với phong cách Pháp cổ. Nơi đây có tượng sáp của 40 người nổi tiếng từ chính trị gia, cầu thủ đá bóng và diễn viên điện ảnh nổi tiếng. Hãy đến đây chụp hình kỉ niệm với thần tượng của mình nhé.

Vườn hoa Le Jardin D’Amour

Bạn sẽ phải check in cháy máy khi tới vườn hoa này. Với muôn vàn các loài hoa khoe sắc rực rỡ như một Đà Lạt thu nhỏ. Với 9 khu vườn với lối kiến trúc độc đáo cho du khách tham quan chiêm ngưỡng.

Vườn Suối Mơ với địa hình dốc thoải, với sắc hoa Aparang và hoa Kim Châm tươi tắn. Vườn Địa Đàng với những thảm hoa đào chuông đẹp và độc đáo. Vườn Bí Ẩn với sự quyến rũ và bí ẩn của các tường cây. Vườn Uyên Ương với lối kiến trúc Pháp với nhiều loại hoa. Vườn Suy Tư với loài hoa Le Jardin D’amour được tạo từ dòng chảy đồng hồ cát… Vườn Nho với tái hiện một vườn nho miền Nam nước Pháp. Vườn Ký Ức, vườn Thần Thoại, vườn Thiêng mang những nét đẹp riêng với nhiều loại hoa quý.

Hầm rượu Debay

Được xây dựng dưới lòng đất, Hầm rượu cổ Debay kì lạ tồn tại gần 100 năm được đào xuyên qua lòng một ngọn núi đá theo lối kiến trúc vòm của Pháp. Du khách có thể thưởng thức rượu vang tại ngay quầy bar ở cuối đường hầm trong thời tiết mát mẻ đặc biệt duy trì từ 18 – 23 độ.

Chùa Linh Ứng tại Bà Nà

Với tượng phật Thích Ca Mâu Mi to lớn, một trong ba ngôi chùa Linh Ứng ôm lấy Đà Nẵng. Chùa Linh Ứng là một địa điểm tâm linh nổi tiếng mà du khách nên ghé thăm. Với vị thế đẹp, thiết kế cổ kính, uy nghiêm. Cao gần 1500m so với mặt nước, bao trùm bởi núi non bao la, trùng điệp. Bạn có thể đến đây để cầu nguyện để trong lòng thấy an nhiên, nhẹ nhõm và ngắm cảnh toàn thành phố.

Làng Pháp

Sự quý tộc, sang trọng từ những ngôi nhà kiểu Pháp sẽ khiến bạn như lạc vào cổ tích. Khu Làng Pháp với những công trình mang phong cách kiến trúc cổ kính, nguy nga với tháp nhọn của những ngôi nhà, quảng trường rộng lớn. Khu vui chơi, khách sạn, nghỉ dưỡng đẳng cấp như một Paris thu nhỏ. Bạn nhất định phải check in chỗ này bởi có vô vàn view đẹp đủ để có một album để đời.

Cây cầu Vàng

Một trong những địa điểm check in cho du khách khi tới tham quan Bà Nà Hill. Nằm ở vườn Thiên Thai, cây cầu có thiết kế mềm mại với bàn tay khổng lồ nâng đỡ. Đứng trên cầu bạn sẽ được ngắm một khung cảnh thiên nhiên hùng vĩ. Từ mây trời bao la, núi non trùng điệp và không khí mát mẻ, trong lành. Chốn bồng lai tiên cảnh này sẽ khiến bạn nhớ mãi không quên.

Vui chơi tại 6 bãi biển đẹp nhất Đà Nẵng

Bãi biển Mỹ Khê

Được bình chọn là 1 trong 6 bãi biển đẹp nhất hành tinh. Với bờ cát dài và mịn, sóng biển cực kì ôn hòa, những hàng dừa xanh mát bao quanh rất phù hợp cho kỳ nghỉ mát của bạn. Đặc biệt rất tuyệt vời cho những ai muốn tận hưởng vẻ đẹp thiên nhiên và thư giãn sau những giờ phút vui chơi, làm việc.

Khi đến đây bạn có thể nghỉ ngơi tại một số khách sạn, resort nổi tiếng như Khu nghĩ dưỡng Furama Đà Nẵng, … Và đến Đà Nẵng nhất định phải thưởng thức hải sản tươi sống tại các nhà hàng dọc theo bờ biển. Vừa ăn vừa thưởng thức cảnh đẹp và hương vị của biển.

Bãi tắm Non Nước

Trải dài gần 5km với bãi cát sạch và rộng, nước biển trong xanh. Với nhiều loại hình thể thao biển như trượt sóng,…Đặc biệt nằm gần với địa điểm du lịch Ngũ Hành Sơn thuận thiện cho du khách vừa tham quan vừa tắm biển. Gần làng đá mỹ nghệ Non Nước nổi tiếng cho du khách tìm hiểu và chiêm ngưỡng nghệ thuật điêu khắc.

Bãi tắm Tiên Sa

Giữa khung cảnh thiên nhiên non xanh nước biếc, với bãi tắm Thùy Dương thơ mộng và hòn Mồ Côi. Được bao bọc bởi những vách núi nên sóng nhỏ lăn tăn, sóng yên biển lặng cực kì thú vị. Du khách đến đây sẽ cảm nhận được vẻ đẹp nguyên sơ và bình yên giữa cuộc sống.

Bãi biển Bắc Mỹ An

Tại đây có rất nhiều bãi tắm được đánh giá cao và được nhiều du khách lựa chọn thường xuyên như : T18, Bãi tắm Mỹ Đa Đông 2, Mỹ Đa Đông 3, Bắc Mỹ An và khu du lịch Furama Resort.

Bãi tắm Xuân Thiều

Ngoài bãi biển đẹp và nước viển trong xanh thì đây là nơi tập trung các hoạt động thể thao dưới nước phong phú như : thuyền, moto nước, cho thuê lều, các dịch vụ lưu trú cho du khách.

Bãi biển Phạm Văn Đồng

Đây là bãi tắm được đầu tư nhất với kinh phí xây dựng lên đến 12 tỉ đồng. Với diện tích lên tới 7.726m2 để phục vụ từ 3500 đến 4000 lượt khách mỗi ngày. Du khách đến đây sẽ thực sự thoải mái với hệ thống dịch vụ và các công trình phụ trợ như đài phun nước, 6 hồ nước ngọt, 26 dãy vòi sen, 24 phòng thay quần áo.

Trải nghiệm tắm suối khi du lịch Đà Nẵng

Suối khoáng nóng núi Thần Tài

Đây là địa điểm yêu thích của du khách, giữa cái nóng oi bức của Đà Nẵng thì hãy đến đây để trầm mình vào không gian xanh mát. Suối khoáng nóng Núi Thần Tài sẽ cho du khách cảm giác tươi mát với khu vực công viên nước với rất nhiều trò chơi như trượt máng nước, hố đen vũ trụ,…

Hồ tạo sóng giúp du khách như đang tắm biển tại các bãi biển thực sự. Ngoài ra còn có bể Kids Pool bao gồm những trò chơi dành cho các em nhỏ. Với những ai yêu thích cảm giác mạnh hãy tham gia đường trượt mạo hiểm dài 235m theo địa hình núi tự nhiên.

Ngoài tắm nước khoáng tự nhiên, du khách có thể chọn lựa các loại hình như tắm bùn, tắm trà, tắm sữa,… rất thú vị.

Suối khoáng nóng Phước Nhơn

Thuộc địa phận Phước Nhơn, Hòa Vang, Đà Nẵng. Khu nước khoáng nóng Phước Nhơn có phong cảnh hoang sơ, gần gũi với thiên nhiên.

Tại đây du khách sẽ được trải nghiệm nhiều dịch vụ như tắm và bơi trong bể nước nóng công cộng ngoài trời, ngâm mình trong bùn, tắm khoáng hương liệu, massae vật lý trị liệu, spa tổng hợp,… Đây là liệu pháp chăm sóc sức khỏe tuyệt vời, đem đến cảm giác thư thái, thoải mái cho du khách.

Trượt thác Hòa Phú Thành

Đây là khu tổ hợp các trò chơi như trượt thác, Zipline, massage Cá. Với những ai yêu thích mạo hiểm thì hãy trải nghiệm ngay trò trượt thác. Vượt qua 3km với những ghềnh thác và độ cao khác nhau sẽ là một trải nghiệm đáng nhớ.

Trò Zipline là trò trượt dây cáp với độ cao an toàn, những ai yêu thích độ cao thì hãy tham gia nhé.

Massage Cá thì bạn sẽ được những chú cá không răng dùng miệng hút đi tế bào chết, tạo cảm giác thoải mái và cực kì sảng khoái.

Khu du lịch sinh thái Suối Hoa

Suối Hoa nổi tiếng bởi khung cảnh mộng mơ giữa núi non trùng điệp, cây cối xanh tươi, suối thác róc rách và đặc biệt là có rất nhiều loại hoa mọc xung quanh. Với khí hậu mát mẻ và những hồ bơi tôn tạo từ dòng suối đầu nguồn trong mát.

Những thảm hoa đua nhau khoe sắc cùng không khí trong lành ở đây sẽ khiến du khách cảm thấy dễ chịu. Đặc biệt là ngắm cảnh từ cây cầu dây lơ lửng bắc giữa hồ. Ngoài tắm hồ, tắm thác thì du khách còn có thể vui chơi tại sân bóng với diện tích lên tới 7000m2, ẩm thực ở đây cũng rất đặc biệt nên hãy thử nhé.

Suối Lương Đà Nẵng

Đây là địa điểm vui chơi, picnic thú vị cho du khách vào mùa hè. Bạn có thể thoải mái tắm suối, câu cá, tham quan nhà sàn dân tộc Mường, Tày hoặc cắm trại và thưởng thức ẩm thực xứ Quảng.

Suối Lương tái hiện không gian Thuần Việt bằng những căn nhà sàn của người đồng bào ít người. Khung cảnh ở đây rất xanh mát, tiếng chim ríu rít và tiếng suối róc rách chảy sẽ khiến bạn cảm thấy thư thái.

Khu du lịch Suối Mơ

Nằm ngay dưới chân núi Bà Nà, hiền hòa và hoang sơ giữa núi rừng. Với thác nước trắng xóa buông mình và cây cỏ xanh mát. Ở đây không có lều cho du khách nghỉ chân như những khu lịch khác nhưng lại là điểm đặc biệt. Du khách sẽ được trải nghiệm ngồi trên những tảng đá lớn để ngắm cảnh thiên nhiên bình yên.

Dòng suối quanh co uốn lượn qua khe đá trong lành, nằm 2 bên bờ suối là rừng cây nguyên sinh, bạn sẽ được chiêm ngưỡng những bông hoa dại và cá tung tăng bơi lội.

Ngầm Đôi

Cùng trên tuyến đường lên Suối Hoa, đây là sự lựa chọn phù hợp cho những ai muốn đi dã ngoại bởi vè đẹp mộc mạc vốn có. Nổi bật giữa dòng suối trong lành là những tảng đá lớn với hình thù lạ mắt.

Du khách có thể thưởng ngoạn cảnh đẹp từ hai con suối, với cảnh núi rừng trùng điệp sẽ để lại nhiều ấn tượng. Còn gì bằng việc hòa mình trong làn nước mát và ngắm cảnh thiên nhiên.

Giếng trời

Nằm ở xã Hòa Ninh, huyện Hòa Vang, sâu trong núi và đường đi nguy hiểm nên ít ai biết đến địa điểm này, chính vì vậy nên nó vẫn giữ được vẻ đẹp nguyên sơ vốn có. Những ai thích phượt và trải nghiệm thì hãy đi đến đây. Đường đi đến đây rất nguy hiểm nhưng khi đã tới được giếng trời sẽ phải trầm trồ bởi vẻ hoang dã của nó.

Hồ nước xanh ngắt nằm lưng chừng giữa con thác lớn tung nước trắng xóa tạo nên khung cảnh rất đẹp. Khi đến đây bạn hãy trải nghiệm bắt ốc, bắt ếch và săn cua đá nhé. Nếu có thể cắm trại về đêm bạn sẽ được nhìn thấy đom đóm sáng lập lờ và tiếng ếch kêu mà khó nơi nào có được. Đặc biệt ở đây có có rất nhiều cá, với độ trong của nước bạn sẽ thấy từng bầy cá bơi lội.

Ngắm trọn biển Đà Nẵng với các bãi đá đẹp

Ghềnh Bàng

Nằm trên bán đảo Sơn Trà, không ồn ào như những địa điểm du lịch khác, Ghềnh Bàng vẫn giữ được nét đẹp hoang sơ, bụi bắm rất thích hợp cho những ai thích phượt. Đường xuống ghềnh khá dốc và phải băng qua những đồi dây leo có lá um tùm.

Bên dưới là biển trong xanh ngắt, bên trên là bầu trời mây trắng trong lành, ở giữa là những ghềnh đá xếp thành khối vô cùng đặc biệt. Có nhiều bãi đá đẹp, nhấp nhô, dưới ánh nắng sẽ lung linh. Cá ở Ghềnh Bàng rất dễ câu nên hay nhớ mang theo cần câu nhé. Bạn có thể lặn xuống biển để ngắm san hô và cá tung tăng bơi lội, tuy nhiên để ngắm được bạn phải vượt qua được những bãi đá mọc nhấp nhô và chi chít hàu, hà. Không cẩn thận có thể làm bạn trầy xước tay chân đấy.

Bãi Rạng

Đây là địa điểm du lịch nổi tiếng của Đà Nẵng, với những bãi cát vàng thơ mộng, những ghềnh đá đặc biệt và cây cối um tùm bao quanh như một bức tranh. Bạn có thể nằm trên những tảng đá và ngắm thiên nhiên, nằm im nghe sóng vỗ và tận hưởng mùi hương của biển.

Nước biển ở đây rất trong xanh nên hãy tận hưởng những giờ phút trầm mình trong làn nước nhé. Sau đó hãy đi thưởng thức những hải sản tươi sống từ những thuyền chài rồi tự chế biến hay nhờ những quán ăn gần đó để cảm nhận được vị tươi ngon.

Bãi Cát Vàng

Nằm trên bán đảo Sơn Trà, với bãi cát vàng mịn tuyệt đẹp trải dài hơn 200m dọc bờ biền, gần đó là dòng suối nhỏ chảy róc rách êm tai. Khi đến đây bạn có thể cảm nhận bình yên bằng việc nằm võng và ngắm hoàng hôn, rời xa những xô bồ, ồn ào phố hội ngoài kia.

Bạn có thể tắm biển, ngắm san hô hoặc tham gia một số dịch vụ giải trí như Zipline – đu dây trên không, chèo thuyền và cắm trại qua đêm.

Bãi Đá Đen

Như cái tên của nó, ở đây bao gồm những tảng đá to màu đen nằm xen kẽ hay xếp chồng lên nhau. Do chưa được biết đến nhiều và ít người ghé đến đây nên nơi này vẫn hoang sơ và yên bình. Bạn sẽ phải trầm trồ với những bãi đá sặc sỡ ở đây và lưu luyến mãi không thôi.

Khi đến đây bạn sẽ được đắm mình trong làn nước trong xanh, lặn để ngắm san hô và thưởng thức một số món đặc sản từ có hồng, cá mú, các loại ốc mỡ, sò điệp. Đặc biệt bạn có thể tự tay câu loại ốc vú nàng cực kì quý hiếm và có giá trị dinh dưỡng cao.

Tìm hiểu – tham quan các bảo tàng ở Đà Nẵng

Bảo tàng Đồng Đình

Còn được gọi bằng cái tên rất nên thơ là Khu vườn của ký ức. Khi đến đây bạn sẽ cảm nhận được thiên nhiên và trải nghiệm văn hóa độc đáo. Với không gian kiến trúc có chiều sâu về văn hóa, cổ kính, nghệ thuật hòa hợp với thiên nhiên.

Dưới những tán cây xanh mướt là những khu nhà Rường cổ trưng bày cổ vật, gốm Sa Huỳnh, gốm Chămpa, gốm thời cổ đại và gốm Đại Việt. Khu trưng bày các tác phẩm mỹ thuật của 2 họa sĩ Đinh Ý Nhi và Đặng Việt Triều dành cho những ai đam mê mỹ thuật, tranh vẽ đến để chiêm ngưỡng.

Khu nhà Ký ức làng chài lưu lại những bức tranh làng chài xa xưa. Ngôi nhà này được làm từ hai xác con thuyền gỗ, ba con thuyền nan và năm cái thúng chai cũ của làng chài Nam Thọ. Những chiếc phao thuyền được trưng bày quanh nhà vô cùng độc đáo, những hủ mắm treo đầu giàn, những mãnh lưới, ngư cụ được trưng bày hết sức tự nhiên. Lột tả được hết những bình dị trong cuộc sống của người dân làng chài.

Khu trưng bày dân tộc học sưu tập từ các buôn làng dân tộc thiểu số khu vực miền Trung – Tây Nguyên. Nhiều đồ vật sinh hoạt, vật chất đời thường cùng với những chiếc mặt nạ gỗ thể hiện đời sống, tinh thần và tâm linh của người xưa. Sự sống động và rõ nét như vậy không những thu hút khách du lịch nước ngoài mà người dân trong nước cũng muốn đến xem và tìm hiểu.

Bảo tàng điêu khắc Chăm

Đặc biệt ấn tượng du khách bởi công trình kiến trúc Gothic độc đáo, mái vòng cung có đầu nhọn, sử dụng cửa kính để đón nắng vào bảo tàng. Bước vào bảo tàng là những cây hoa sứ tỏa hương thơm dịu nhẹ.

Bảo tàng trưng bày các hiện vật Chăm quy mô nhất trên Thế giới, sở hữu gần 2000 hiện vật lớn nhỏ của vương quốc Chămpa từ Hà Tĩnh cho đến Bình Thuận và các tỉnh Tây Nguyên. Với diện tích 6673m2, phòng trưng bày 2000m2, phía sau bảo tàng là gian nhà 2 tầng mới xây để trưng bày những cổ vật, tài liệu, tranh ảnh về kiến trúc Chăm và các nền văn hóa khác ở khu vực Đông Nam Á.

Nếu muốn tìm hiểu về lịch sử và nét đặc biệt của văn hóa Chăm thì hãy đến đây ngay nhé.

Bảo tàng Đà Nẵng

Bảo tàng Đà Nẵng nằm trong khuôn viên di tích lịch sử Thành Điện Hải – kiến trúc quân sự thời Nguyễn còn lại khá nguyên vẹn ở Đà Nẵng. Không gian trưng bày bao gồm 3 tầng :

Tầng 1 là giới thiệu tổng quan về các yếu tố tự nhiên, văn hóa, xã hội của Đà Nẵng. Với 5 cánh buồn mang các bức phù điêu miêu tả quá trình lịch sử của đất nước để hình thành mảnh đất Đà Nẵng hôm nay. Giới thiệu bản đồ thành phố, bộ sưu tập mẫu địa vật địa chất khoáng sản và một số bộ sưu tập cổ vật đặc sắc. Tái hiện truyền thống nông nghiệp về trồng trọt, các làng nghề truyền thống,…

Tầng 2 trưng bày về lịch sử đấu tranh qua 2 cuộc kháng chiến. Với những bức tranh tái hiện lại các trận chiến lịch sử, phong trào yêu nước của Đà Nẵng. Không gian tái tạo xưởng vũ khí Nho Bán, sự kiện chiến công của Mẹ Nhu và 7 dũng sĩ Thanh Khê. Những ai muốn tìm hiểu lịch sử của Đà Nẵng và các cuộc chiến tranh khốc liệt thì hãy đến đây.

Tầng 3 trưng bày đặc trưng văn hóa dân tộc Đà Nẵng, Quảng Nam. Với nhà Rường, tái tạo quầy thuốc Bắc, văn hóa, ẩm thực và y phục của đồng bào dân tộc ít người ở Quảng Nam, Đà Nẵng, tái tạo không gian dệt vải đông bào Cơtu. Nghệ thuật trình diễn, sinh hoạt lễ hội, tín ngưỡng và một số tập tục của các dân tộc.

Bảo tàng Mỹ Thuật

Đây là dấu ấn văn hóa, nghệ thuật quan trọng của thành phố Đà Nẵng. Với không gian 3 tầng trưng bày các tác phẩm mỹ thuật các giá trị di sản mỹ thuật trong khu vực. Bảo tàng hiện đang lưu giữ và trưng bày hơn 1000 tác phẩm mỹ thuật hiện đại và các hiện vật thủ công mỹ nghệ truyền thống.

Tầng 1 bao gồm khu khánh tiết, khu trưng bày chuyên đề và không gian trải nghiệm dành cho thiếu nhi. Tầng 2 trưng bày mỹ thuật hiện đại với chất liệu sơn dầu, sơn mài, lụa,… các tác phẩm điêu khắc mang tính nghệ thuật đặc sắc. Tầng 3 giới thiệu về mỹ thuật dân gian truyền thống, các hiện vật thủ công mỹ nghệ của Đà Nẵng và khu vực miền Trung – Tây Nguyên.

Bảo tàng 3D

Đây đang là địa điểm chụp hình sống ảo cực kì hot ở Đà Nẵng, bảo tàng tranh 3D mang đến cho du khách những giờ phút tham quan cực kì thú vị.

Tầng 1 với các khu Ảo ảnh là nghệ thuật kết hợp giữa ánh sáng và màu sắc đánh lừa thị giác. Nghệ thuật cổ điển là những tác phẩm nghệ thuật nổi tiếng trên Thế Giới với nghệ thuật 3D cực kì lạ mắt và hấp dẫn cho do khách check in.Chụp hình cháy máy với không gian đại dương, động vật hoang dã, thế giới thần tiên.

Tầng 2 bao gồm 4 khu vực chính cho du khách tham quan, khu Ai Cập cổ đại với nhiều điều thần bí, khu Thế giới, căn phòng bí mật, khu Trick Art, Hiện đại – Modern cực kì cuốn hút.

Để tham quan và lưu lại hết những bức hình để đời thì mọi người nhớ sạc đầy pin điện thoại hay máy ảnh nhé.

Ngắm vẻ đẹp hoang sơ thiên nhiên ban tặng cho Đà Nẵng

Hồ Hòa Trung

Đây là hồ chứa nước phục vụ nông nghiệp cho vài xã trên địa bàn, thế nên bạn hãy đến đây vào mùa khô để cảm nhận được vẻ đẹp thiên nhiên hùng vĩ. Khi nước cạn sẽ lộ ra những ngọn đồi, bãi cỏ xanh rì rất đặc biệt.

Hãy trải nghiệm cắm trại trại giữa những đồng cỏ xanh bát ngát, vừa cùng nhau vui chơi vừa thưởng thức thiên nhiên. Bạn có thể chèo thuyền độc mộc trên những phần ngập của hồ. Đây là một địa điểm sống ảo cực chất cho bạn hay những cặp đôi chụp ảnh cưới.

Hồ Đồng Xanh – Đồng Nghệ

Được ví như là một bức tranh thủy mặc khiến du khách phải siêu lòng. Với phong cảnh thiên nhiên hùng vĩ, không khí rất trong lành, bạn có thể đến đây để cảm nhận bình yên. Đi thuyền du ngoạn quanh hồ cũng là một trải nghiệm cực kì thú vị để ngắm thiên nhiên non nước hữu tình.

Với mặt hồ êm ắng và lặng sóng, vào mỗi sớm bình minh hay những buổi chiều tà ngắm cảnh ở đây cực kì đẹp và thơ mộng. Ánh nắng đổ bóng xuống mặt hồ tạo nên khung cảnh lung linh, lãng mạn.

Mũi Nghê

Nằm ở Đông Nam bán đảo Sơn Trà, đây là nơi đón ánh nắng đầu tiên của thành phố Đà Nẵng. Với hình thù như một con sư tử biển hướng mình ra biển khơi. Khi đến đây bạn sẽ được thưởng thức sự trong lành của không khí và những làn nước trong veo. Nơi đây có rất nhiều cá nên bạn có thể đem cần câu để trải nghiệm câu cá và ngắm nhìn không gian chầm chậm trôi.

Dưới lòng Mũi Nghê là những rạn san hô rực rỡ màu sắc cùng nhiều tảo biển cho những ai thích lặn khám phá biển. Một ngày ở đây thôi sẽ khiến du khách ấn tượng khó có thể quên.

Một số ngôi chùa – địa điểm tâm linh nổi tiếng khác ở Đà Nẵng

Ngũ Hành Sơn

Khi tham quan Ngũ Hành Sơn du khách sẽ thấy được vẻ đẹp về vị trí, hình dáng và cả chùa chiền, hang động. Lên đến đỉnh núi bạn sẽ được chiêm ngưỡng phong cảnh thiên nhiên của toàn bộ Đà Nẵng.

Ở ngọn Thủy Sơn có Thượng Thai : Nằm ở hướng Tây Bắc Thủy Sơn, khi tham quan ở đây có các chùa chiền như chùa Tam Thái, Tam Tôn, Từ Tâm, Huyền Thoại, Hòa Nghiêm, Vọng Giang Đài,… Hạ Thai : Nằm ở hướng Đông và là ngọn thấp nhất. Ở đây có chùa Linh Ứng, Vọng Hải Đài và tháp Xá Lợi cho du khách tham quan.

Dưới ngọn Kim Sơn là một hang động dài hơn 50m, lối vào là những bậc đá tự nhiên, bên trong là những lớp thạch nhũ rất đẹp mắt. Còn có chùa Quan Thế Âm cho du khách tham quan. Ngoài ra thạch nhũ trong động có hình dáng tượng Phật Bà Quan Âm hoàn chỉnh, kích cỡ của người thật rất oai nghiêm đứng trên con rồng cuộn mình uốn khúc. Với những ai hướng về tâm linh thì nhất định phải tham quan nơi này.

Ngọn Dương Hỏa Sơn nằm ở phía tây. Ở đây có chùa cổ Linh Sơn, sau chùa có động Huyền Vy.

Phong cảnh ở đây rất huyền bí và linh thiêng nên du khách chú ý khi đi tham quan.

Chùa Linh Ứng Ngũ Hành Sơn

Đây là ngôi chùa cổ đã trải qua gần 200 năm tuổi đời. Bài trí ở chính điện chùa gồm: Ba pho tượng tam thế Phật, Phổ Hiền Bồ Tát, Văn Thù Bồ Tát, Thích Ca Như Lai, Quán Thế Âm, Địa Tạng, Quan Âm Chuẩn Đề, 2 pho tượng Hộ Pháp và Thập Bát La Hán. Du khách hãy đến để cảm nhận được chốn linh thiêng và cảnh đẹp của nơi đây.

Mặc dù đã trải qua nhiều lần trùng tu tuy nhiên vẫn luôn giữ được vẻ cổ xưa vốn có, du khách luôn luôn đến đây để cầu nguyện. Với sự bề thế và phong cảnh thiên nhiên hữu tình tại đây, du khách sẽ cảm thấy bình an và thanh tịnh.

Chùa Nam Sơn

Với vẻ đẹp uy nghiêm, thanh tịnh và lối kiến trúc độc đáo do chính tay Đại Đức Thích Huệ Phong thiết kế đã khiến cho nơi đây trở thành một trong những địa điểm du lịch của Đà Nẵng. Mang những nét kiến trúc của những ngôi chùa Trung xưa , ngôi chùa thanh tịnh nhưng cũng rất nên thơ và hấp dẫn du khách.

Ngôi chùa này không chỉ là nơi của tín ngưỡng Phật tử mà còn hấp dẫn du khách tới tham quan và dâng hương. Khuôn viên trong chùa rất đẹp với cây xanh treo và treo rất nhiều đèn lồng. Lối dẫn vào chùa dài miên man treo những đèn lồng dọc hai bên đường tạo cảm giác hoài cổ.

Nơi đây có hồ Phóng Sanh rất đẹp, có sân vườn xanh ngát nên thơ, dọc con đường là những lời răn dạy của Đức Phật về đạo làm người. Vào những dịp lễ Phật Đản thì hãy ghé đến đây để cầu nguyện bình an cho gia đình nhé.

Chùa Phổ Đà

Ngôi chùa được xây vào năm 1932 ở Hải Châu, thành phố Đà Nẵng. Qua nhiều năm được kiến tạo và trùng tu. Với hệ thống cơ sở Phật học viện, Phật đài Quán Thế Âm lộ thiên. Với nền tảng Phật giáo vững chắc, là nơi chiêm bái linh thiêng của Phật tử.

Ngôi chùa được trùng tu khang trang hơn, nổi bật của lối kiến trúc là mái chùa cong mềm mại. Dần dần nơi đây đã trở thành địa điểm du lịch của nhiều đoàn khách du lịch trong và ngoài nước. Những ai mong muốn tìm nơi thah tịnh để cầu nguyện thì hãy đến đây để tâm hồn được bình an.

Các địa điểm check in siêu hot khi tham quan Đà Nẵng

Công viên biển Đông

Nằm trên bãi biển Mỹ Khê, một trong 6 bãi biển đẹp nhất hành tinh. Khi đến đây du khách sẽ được chiêm ngưỡng tượng Mẹ Âu Cơ và hình ảnh bầy chim bồ câu bay lượn trên không trung hay sà xuống trên khoảng sân tạo nên một khung cảnh rất đẹp. Bạn có thể cho chúng ăn và tranh thủ chụp hình để có những bức ảnh để đời nhất.

Với khung cảnh lãng mạn giữa mây trời thơ mộng, biển rộng thênh thang cùng bãi cát vàng, những hàng cây xanh rợp bóng và hàng ngàn con chim bay lượn sẽ là một background cực kì chất cho bạn check in và những cặp đôi chụp hình cưới, ghi dấu cho hạnh phúc trăm năm.

Thuận Phước Fiel

Nổi tiếng là nơi 1m2 có 10 tấm hình sống ảo, khi vào đây bạn như lạc vào đất nước Hà Lan. Với những cối xay gió đặc trưng, những ngôi nhà nhỏ nghệ thuật, những cánh đồng cỏ khô hay chỉ là những chiếc xe hơi cũ kĩ cũng khiến bạn mê mệt bởi vẻ đẹp nghệ thuật của nó.

Với khung cảnh tưởng chỉ có ở trời Tây, chỉ dùng những từ Đẹp, Ảo diệu để miêu tả về nó. Với không gian rộng lớn cùng sự bài trí vô cùng sáng tạo và độc đáo, bạn sẽ không thể nào mà bỏ qua được phim trường chụp ảnh cực kì xịn này. Khi đi hãy nhớ sạc điện thoại hay máy ảnh đầy nhé, bởi bạn sẽ phải đưa máy lên chụp liên hồi đấy.

Công viên Kỳ quan Thế giới

Cách cầu Thuận Phước không xa là công viên Kỳ quan Thế giới mới nổi đang gây sốt cho giới trẻ khi đến du lịch Đà Nẵng. Nhiều công trình, kiệt tác trên Thế giới được mô phỏng lại khá hoành tráng như tượng Nữ Thần Tự Do, tháp Effel, cối xay gió, Kim Tự Tháp,… Tất cả biểu tượng nổi tiếng từ New York đến Paris, từ Tây Ban Nha đến Ai Cập…

Bạn sẽ phải đưa máy ảnh lên chụp liên tục bởi cảnh đẹp độc đáo nơi đây, chỉ cần biết canh góc chụp thì hẳn ai cũng nghĩ bạn đang đi du lịch nước ngoài đấy.

Nhà Đảo ngược – Upside Down World

Với mô hình dựng mọi thứ đều đảo ngược cực kì độc đáo, hấp hẫn du khách và giới trẻ đến tham quan và chụp ảnh sống ảo. Ở đây có 7 căn phòng đảo ngược, từ siêu thị đẹp mắt, phòng ngủ dễ thương, nhà bếp Helo Kitty, phòng ngập tràn mèo máy Doreamon…Mọi vật dụng đều trở nên lơ lửng tạo cảm giác mới lạ. 3 phòng còn lại thiết kế theo kiểu vintage cùng concept 90 độ.

Mỗi căn phòng có một kiểu trang trí khác nhau, bạn sẽ phải trầm trồ bởi sự sắp xếp kì lạ và phải đưa máy lên lưu lại những khoảnh khắc này ngay lập tức.

Hải đăng Sơn Trà

Nằm tại đỉnh Sơn Trà với độ cao 223m so với mặt nước biển, đây là ngọn hải đăng đẹp nhất Việt Nam. Với vẻ mộc mạc của ô cửa gỗ màu xanh, hai bên là những rặng hoa râm bụt đang mùa nở rộ sắc đỏ rực rỡ. Đây là một địa điểm sống ảo cho những tín đồ đam mê phong cách Hàn Quốc hoặc hoài cổ.

Ngắm thiên nhiên từ ngọn hải đăng cực kỳ lý tưởng, với khung cảnh bao quát thành phố, núi rừng xanh tươi, xa xa là biển cả xanh biếc. Không khí trên cao cực kì trong lành và sảng khoái. Không ồn ào, xô bồ, nơi đây rất yên tĩnh và bình yên.

Hải đăng Thuận Phước

Ngọn hải đăng nằm dưới chân cầu Thuận Phước không chỉ làm nhiệm vụ giúp tàu biển định hướng mà dần trở thành địa điểm sống ảo của giới trẻ. Lối dẫn ra ngọn hải đăng là những tảng đá nhỏ, lớn xếp chồng lên nhau. Đứng giữa mênh mông sóng nước, gió biển lồng lộng và phía sau là cây cầu Thuận Phước sẽ làm nền cho bức hình của bạn.

Làng cổ Phong Nam

Những ai yêu thích vẻ bình dị của làng quê Việt Nam thì hãy đến đây ngay. Làng cổ Phong Nam chất chứa những điều bình dị, chân chất của làng quê. Với những cánh đồng lúa xanh bát ngát, lũy tre làng rì rào trong gió. Tạo nên một khung cảnh mộc mạc, giản dị và bình yên.

Ngoài ra ngôi làng còn hấp dẫn du khách bởi những nét kiến trúc truyền thống của đình, miếu, chùa, nhà thờ họ, nhà thờ tiền hiên,… Cây đa cổ thụ ở bến sông Tây An rất cổ kính và uy nghiêm để cầu nguyện,… Khi tham quan du khách sẽ cảm nhận được hình ảnh làng quê thời xưa từ những câu ca quen thuộc như cây đa, bến nước, sân đình.

Cung văn hóa Thiếu nhi

Lấy ý tưởng từ những cách sắp xếp khối hình học cơ bản từ trò chơi Tangram để tạo nên những con vật sống động tạo nên nét độc đáo, khác biệt. Từ lâu đây đã trở thành địa điểm sống ảo của khách du lịch, đặc biệt là các bạn trẻ.

Với những hình khối đẹp mắt và nổi bật với nhiều màu sắc sẽ hỗ trợ cho bức hình của bạn trở nên hoàn hảo. Bạn có thể thoái mái check in ở sân bóng rổ, tại dãy hoa anh đào, những bức tường đầy sắc màu hay những chiếc đu quay cũng giúp bạn kiếm khá nhiều hình ảnh đẹp rồi.

Nhà thờ Con Gà

Với kiến trúc độc đáo và gam màu hồng cực kì ấn tượng sẽ giúp cho bạn có những tấm hình siêu chất. Nhà thờ cao đến 70m với kiến trúc Pháp tinh tế, những vòm cửa hình vòng quả trám cực kì thu hút. Bên ngoài đã lung linh với sắc hồng rồi thì vào bên trong nhà thờ sẽ là không gian vàng nhạt rất quy mô và rộng lớn.

Xung quanh nhà thờ có hang đá rất đẹp dùng để thờ Đức Mẹ, vẻ đẹp của hang đá cũng rất thu hút du khách. Check in ở đây sẽ có những bức hình siêu dễ thương, đặc biệt nếu đi vào dịp lễ Noel thì nhất định phải ghé đến đây để tận hưởng vẻ đẹp lộng lẫy với cây thông noel, đèn màu trang trí đẹp mắt.

Chụp hình cực đẹp với cỏ Lau khi đến Đà Nẵng vào mùa thu

Khi đến du lịch Đà Nẵng vào cuối thu thì bạn sẽ được chụp hình sống ảo với cánh đồng lau trắng xóa rất thơ mộng và lãng mạn. Với phông nền tự nhiên như tranh vẽ, vào mỗi buỗi sớm bình minh hay chiều tà là lúc chụp hình sống ảo chất nhất.

Còn gì bằng khi được đứng trong muôn vàn hoa trắng như bông, tạo vài kiểu dáng để có bộ ảnh lãng mạn mà ít nơi nào có được. Hoa lau nhanh đến cũng nhanh tàn nên các bạn hãy canh thời gian đến đây để chụp hình nhé.

Các khu chợ nhất định phải ghé khi đến Đà Nẵng

Chợ Cồn

Có quy mô khá lớn với dãy nhà 3 tầng, nhất là tầng trệt với lượng khách đông từ sáng đến tối. Người dân Đà Nẵng, du khách trong và ngoài nước thường xuyên ghé thăm nên chợ rất tấp nập người ra vào.

Chợ Cồn có hàng hóa rất đa dạng, từ áo quần, hoa quả, quà lưu miệm cho tới ẩm thực. Nhất là 2 khu ăn vực ăn uống trong và ngoài trời với vô vàn món ăn đặc sắc của các vùng miền. Đây là nơi luôn luôn đông nghịt người ghé thăm. Nếu bạn ghé thăm chợ vào buổi sáng hoặc trưa thì hãy ghé thăm khu ăn uống trong nhà. Còn nếu bạn đi sau 15h thì hãy ghé thăm khu ăn uống ngoài trời nhé.

Chợ Hàn

Với vị trí đẹp nằm giữa cầu sông Hàn và cầu Rồng, 4 mặt đều là những tuyến đường chính. Đây là địa điểm thu hút khách du lịch đến tham quan và mua sắm. Với đa dạng về hàng hóa, ẩm thực, đặc biệt là quà lưu niệm để du khách tham quan có thể mua về làm quà. Đến đây bạn hãy thử đi dạo một vòng và thưởng thức ẩm thực nhé, rất ngon mà giá lại phải chăng.

Du lịch tại các địa điểm lân cận Đà Nẵng

Hội An

Hội An là một địa điểm du lịch chưa bao giờ hết Hot ở Đà Nẵng – Quảng Nam. Khi đến đây bạn sẽ được ngắm nhìn những ngôi nhà cổ hàng trăm tuổi, những bãi biển đẹp. Cuộc sống ở đây rất yên bình và chầm chậm trôi.

Ghé thăm chùa Cầu, với mái che có họa tiết khá độc đáo và kiến trúc lâu đời, cổ kính. Cầu bắc ngang qua con lạch chảy ra sông Thu Bồn. Đứng ở dưới chân cầu bạn sẽ có những tấm hình cực kì đẹp đấy.

Ghé thăm các hội quán Phúc Kiến, hội quán Triều Châu, hội quán Quảng Đông, nhà thờ Tộc Trần với phong cách cổ xưa để cầu nguyện.

Bạn có thể tham gia các trò chơi bài chòi, thi hát đối đáp, những trò chơi dân gian ở đây để giải trí. Sau đó hãy đi thưởng thức ẩm thực nơi đây, nhất là bành mì Bà Phượng nổi tiếng, cao lầu – đặc sản của Hội An, tàu hủ ngọt lịm , hay thưởng thức món trà chanh sả ngon và lạ.

Bạn hãy ghé những căn nhà cổ với bức tường rêu phong hay những giàn hoa giấy nở rộn để chụp hình nhé. Mọi ngóc ngách của Hội An khi lên hình đều rất đẹp.

Vinpearl Land Nam Hội An

Chỉ cách thành phố Đà Nẵng 44km, du khách có thể đi bằng xe máy, xe ô tô để đến đây. Với rất nhiều khu vui chơi giải trí để phục vụ cho du khách tham quan, vô vàn cảnh đẹp xứng đáng cho bạn chụp hình kỉ niệm.

Khu vui chơi ngoài trời ở Vinpearl Land Nam Hội An với nhiều trò chơi từ nhẹ nhàng cho đến cảm giác mạnh. Với những trò chơi như Cú rơi thế kỷ, Phi thuyền gió lốc, bắt buộc bạn phải có tinh thần thép mới có can đảm tham gia.

Khu vui chơi trong nhà với 95 tò chơi điện tử, trò chơi gia đình phù hợp cho mọi lứa tuổi. Khu vui chơi còn có 2 rạp chiếu phim cho du khách lựa chọn. Bảo tàng 3D dành cho những ai yêu thích check in sống ảo.

Sau những giờ phút vui chơi thỏa thích tại các khu vui chơi thì hãy đến Thế giới nước tại Vinpearl Land Nam Hội An để hòa vào dòng nước mát trong lành và tham gia những trò chơi ở đây để giải trí. Với những trò Boomerang khổng lồ sẽ cho bạn cảm giác rơi tự do giữa bạt ngàn sóng nước. Chinh phục Đường trượt siêu tốc với độ dài 120m, hay thư giãn tại con sống lười để phơi nắng và ngắm cảnh. Ở đây còn có khu vui chơi, bể bơi dành cho các bạn nhỏ.

Tham quan Thế Giới động vật bằng thuyền, trên con thuyền men theo dòng nước, du khách sẽ được tận mắt chứng kiến những con vật mà hiếm khi thấy được ngoài đời tại Việt Nam. Với những chú voi, hổ trắng, khỉ… cả một thế giới động vật cho bạn tận hưởng.

Đảo dân gian là nơi hội tụ các nền văn hóa, từ ngọn đồi Ước Nguyện, bạn có thể phóng tầm mắt ra xa để ngắm toàn bộ khu vui chơi. Ngoài ra bạn còn được tận hưởng nhều nền văn hóa khác nhau hội nhập của Việt Nam.

Cù Lao Chàm

Hòn đảo này nổi tiếng với vẻ đẹp hoang sơ, thiên nhiên cây cỏ xanh mát và có tới 7 bãi biển tuyệt đẹp, vô cùng sạch để du khách thoải mái đắm mình vào dòng nước mát. Trải nghiệm lặn san hô ở đây cực kì thú vị cho du khách, với cả một hệ sinh thái san hô, những loài cá bơi lội tung tăng rất ấn tượng. Xung quanh Cù Lao Chàm còn có tới 7 đảo nhỏ rất đẹp cho du khách tham quan.

Ngoài được đắm mình tại các bãi biển đẹp thì khi đến đây nhất định bạn phải thưởng thức hải sản tươi sống. Hoặc có thể tự mình đi câu cá, ban đêm câu mực rất thú vị phải không nào.

Rừng dừa 7 mẫu

Được mệnh danh là Miền Tây trong lòng phố Hội, với những rặng dừa xanh bát ngát tạo nên cảnh tượng nên thơ và thanh bình. Ngồi trên những chiếc thuyền thúng và tham quan giữa rừng dừa. Du khách còn được nhận những món quà làm từ lá dừa như chiếc mũ thổ dân, một bông hoa, vòng tay hay những con vật cực kì vui nhộn.

Ngoài ra du khách còn được trải nghiệm cách vãi chài bắt cá, lắc thuyền thúng, câu cua, … và thưởng thức những món ăn độc đáo và đậm nét ẩm thực miền Trung tại đây.

Đồi chè Đông Giang

Cần gì phải đến Mộc Châu xa xôi trong khi sát xịt Đà Nẵng có ngay đồi chè xanh tốt. Đồi chè một màu xanh mướt, rung rinh dưới nắng vàng rất bình yên. Những vạt chè chạy thẳng tắp như tranh vẽ, mang trong mình vẻ trong xanh mơn mởn, xanh của yên bình, xanh của sự sống mãnh liệt.

Hãy đến đây tham quan vào mỗi buỗi sáng, khi sương sớm vẫn còn đọng trên lá rất trong lành, cảm nhận chút se se lạnh. Đến lúc nắng lên bạn sẽ chứng kiến được một khung cảnh hoàn hảo hơn bao giờ hết, tia tắng phản chiếu trên những giọt sướng ánh lên 7 sắc cầu vồng, hòa cùng màu xanh của lá làm mọi thứ trở nên thơ mộng, nên thơ hiếm có.

Thánh địa Mỹ Sơn

Quần thể thánh địa Mỹ Sơn là một quần thể kiến trúc gồm nhiều đền đài Chămpa được UNESCO công nhận là di sản thế giới. Nếu như bạn muốn tìm hiểu về văn hóa Chăm thì hãy đến đây ngay.

Với hơn 70 ngôi đền tháp mang nhiều phong cách kiến trúc điêu khắc tiêu biểu của lịch sử Chămpa, những tác phẩm đều chịu ảnh hưởng của Ấn Độ giáo. Với các tháp có hình chóp, tường tháp trang trí hoa văn chữ S nối liền. Ở đây tồn tại một vẻ đẹp huyền bí, thu hút sự tò mò của du khách.

Đồi Thông Bồ Bồ

Chỉ cách trung tâm thành phố Đà Nẵng 25km, đây là địa điểm sống ảo yêu thích của các bạn trẻ. Với thiên nhiên, cảnh quan thơ mộng, đồi thông caribe thẳng tắp, hồ nước trong xanh, phẳng lặng. Không khí ở đây cực kì trong lành và mát mẻ, bao quanh đó là tiếng chim hót líu lo, hoang vắng mà vô cùng lãn mạn.

Các làng nghề truyền thống tại Quảng Nam

Làng gốm Thanh Hà là điểm đến tham quan của rất nhiều du khách trong và ngoài nước. Bạn sẽ được chiêm ngưỡng vẻ đẹp của một làng nghề làm gốm, có thể mua quà lưu niệm hoặc tự tay làm những món đồ bằng đất sét. Đừng quên ghé thăm công viên Đất nung Thanh Hà nhé, rất đẹp và độc đáo đấy.

Làng Rau Trà Quế cách Đà Nẵng chưa đến 20km, khi đến đây du khách sẽ cảm nhận được những cánh đồng rau xanh tươi, được thưởng thức món tôm hữu truyền thống. Và đặc biệt bạn có thể trải nghiệm cách cuốc đất, trồng rau rất thú vị.

Làng lụa Duy Trinh vừa bước đến cổng làng bạn đã được chiêm ngưỡng những mãnh khăn lụa mềm, đầy màu sắc. Những thành phẩm hoa văn đặc sắc cực kì ấn tượng, thưởng thức những bức tranh thêu óng ả sắc màu…

Tất cả những điểm trên sẽ khiến bạn có những ngày vui chơi không cần phải đau đầu tìm kiếm những nơi du lịch nổi tiếng của Đà nẵng. Hãy lên lịch ngay và khám hết tất tần tật những địa điểm trên để có kỳ du lịch trọn vẹn nhé.

Đọc nguyên bài viết tại :

Tổng hợp các địa điểm du lịch Đà Nẵng mới nhất

Nguồn tham khảo bài viết tại đây: Tổng hợp các địa điểm du lịch Đà Nẵng mới nhất

Xem nguồn tham khảo tại: Tổng hợp các địa điểm du lịch Đà Nẵng mới nhất

Xem thêm tại đây: Tổng hợp các địa điểm du lịch Đà Nẵng mới nhất

Với hơn 70 địa điểm du lịch và chụp hình sống ảo mới nhất 2018 sẽ khiến bạn không ngần ngại mà đến ngay Đà nẵng làm một chuyến du lịch. Với một thành phố đáng sống, con người cực kì thân thiện và vô vàn địa điểm vui chơi cực kì hấp dẫn đang chào đón bạn.

Chinh phục đèo Hải Vân

Phượt cung đường đèo quanh co

Cung đường quanh co tại Đèo Hải Vân

Đây là một trong những địa điểm yêu thích nhất của khách du lịch và dân phượt. Nếu bạn có tay lái cứng và đam mê chinh phục thì hãy đi xe máy nhé. Khi đi qua đèo Hải Vân vượt những cung đường ngoằn ngoèo, chinh phục những khúc cua tay áo. Dọc cung đường bạn sẽ được ngắm quanh cảnh thiên nhiên mây trời hùng vĩ và ngắm toàn bộ Đà Nẵng vào tầm mắt của mình.

Tìm hiểu di sản Hải Vân Quan

Khi đi đến đỉnh đèo bạn sẽ bắt gặp di tích Hải Vân Quan với lượng du khách tham quan rất đông. Đây là công trình nghệ thuật độc đáo và có giá trị lịch sử quan trọng. Bao gồm hệ thống thành lũy, nhà kho, trụ sự, pháo đài thần công từ thời xa xưa phù hợp cho những ai thích tìm hiểu lịch sử.

Di sản Hải Vân Quan tại đèo Hải Vân

Ở vị trí tuyệt vời cách mực nước biển gần 500m, chắc chắn sẽ khiến bạn thích thú khi vừa có thể nghỉ chân ngắm thiên nhiên vừa ngắm toàn cảnh thành phố Đà Nẵng. Đây là một địa điểm sống ảo yêu thích của các bạn trẻ và chụp ảnh cưới của các cặp đôi.

Check in tại cây thông cô đơn cực kì Hot

Sống ảo tại Cây thông cô đơn trên đèo Hải Vân

Cần gì phải đến Đà Lạt xa xôi khi ngay tại đèo Hải Vân đã có ngay một cây thông xịn cho các bạn check in sống ảo. Background cực kì đẹp với cung đường đèo uốn lượn, núi rừng hoang sơ, biển cả mênh mông và bầu trời trong xanh ngay sau lưng bạn. Nằm đơn độc trên con đèo, cây thông cô đơn đã trở thành một địa điểm sống ảo cực kì chất cho du khách khi đi qua cung đường này. Hãy nhớ lưu lại nhũng bức hình lung linh nhé!

Phượt tại Bãi Chuối hoang sơ

Bãi biển xinh đẹp nằm ẩn mình giữa hai bên là vách núi tạo cảm giác hoang sơ và yên bình cho những ai đến đây. Vẻ đẹp của rừng núi, của thiên nhiên và sóng nước trong xanh sẽ khiến bạn quên đi những xô bồ, ồn ào ngoài kia. Hãy hòa mình vào dòng nước ở đây và lắng nghe âm thanh của mây trời, tận hưởng không khí trong lành.

Vẻ đẹp của Bãi Chuối Đà Nẵng

Các bạn có thể vui chơi, tắm biển, câu cá hay tổ chức cắm trại cùng nhau. Trải nghiệm cắm trại qua đêm cực kì thú vị đấy nhé, hãy cùng nhau hát hò thâu đêm, đốt lửa và nướng thịt để cảm nhận cuộc sống hoang dã, khác biệt. Bãi Chuối về đêm cực kì hoang sơ và yên ắng, vì thế hãy ngắm trọn vẹn mây trời vào lúc này.

Cắm trại tại làng Vân

Làng Vân có vẻ đẹp hoang sơ lôi cuốn, với sự hòa hợp giữa phong cảnh thiên nhiên và những căn nhà hoang tàn đã làm nên vẻ đẹp riêng. Ngôi làng nằm tĩnh lặng dưới những rừng dương liêu xanh mướt, hoang vu.

Khám phá vẻ đẹp làng Vân Đà Nẵng

Đến đây các bạn có thể vui chơi, thoải mái cắm trại và đặc biệt đến tối các bạn có thể đi bắt cua đá, cua biển, còng,… rất thú vị. Ở lại qua đem bạn sẽ được thưởng thức cái tĩnh mịch của màn đêm và cùng nhau đón bình minh chắc chắn sẽ là một trải nghiệm khó quên.

Đặc biệt chú ý khi bạn đến Bãi Chuối và Làng Vân là hãy mang theo thức ăn và nước uống nhiều một chút tại vì nơi đây hoang sơ ít nhà dân. Đường đi cũng khá khó nên hãy mang giày thể thao. Nhớ đem theo đèn pin chiếu sáng và màn để tránh muỗi. Đặc biệt nên đi một nhóm đông để đảm bảo an toàn.

Dã ngoại tại Rạn Nam Ô Đà Nẵng

Khi đã đi hết đèo và xuống đến địa phận Đà Nẵng, địa điểm du lịch đầu tiên đó chính là Rạn Nam Ô. Đây là một bãi tắm hoang sơ, địa điểm du lịch khá mới cho du khách. Khi đến đây bạn sẽ được tắm biển, điểm thú vị là những chỏm đá ở đây mọc đầy rêu phong xanh mướt rất đẹp. Hãy cùng bạn bè đến đây dã ngoại để cảm nhận thiên nhiên, bình yên bên bãi cát vàng êm ái và ngắm cá bơi lội trong làn nước trong xanh.

Rạn Nam Ô Đà Nẵng

Đặc biệt khi đến đây du khách còn được tìm hiểu làng nghề chài lưới và nghề làm nước mắm Nam Ô nổi tiếng. Mỗi sớm bình minh hay chạng vạng hoàng hôn bạn hãy đến ngắm cảnh biển và những chiếc thuyền thúng dập dờn rất đẹp. Và đừng quên thưởng thức món gỏi cá Nam Ô nổi tiếng được chính tay người miền biển Nam Ô chế biến.

Khám phá Bán đảo Sơn Trà – hòn ngọc quý của Đà Nẵng

Cầu nguyện tại chùa Linh Ứng Sơn Trà nổi tiếng

Đây là một trong những ngôi chùa linh thiêng nổi tiếng nhất Đà Nẵng, với vẻ uy nghi, đồ sộ về quy mô lẫn kiến trúc. Nằm ở lưng chừng núi với hình con rùa nhìn ra biển cả. Cả một quần thể hạng mục như Chánh điện, nhà Tổ, giảng đường, tăng đường và rất nhiều các tượng Phật, La Hán và đặc biệt là tương Phật Bà Quan Âm cao nhất Việt Nam.

Chùa Linh Ứng tại bán đảo Sơn Trà

Du khách đến đây nhất định phải khám phá 17 tầng tháp bên trong tượng Phật Bà. Từ trên tầng 17 du khách sẽ được ngắm nhìn toàn bộ thành phố, núi rừng bán đảo Sơn Trà và biển cả mênh mông. Cầu nguyện bình an cho gia đình và người thân của mình.

Chùa Linh Ứng không chỉ là một địa điểm du lịch và tâm linh nổi tiếng mà đã trở thành không gian hội tụ linh khí của trời đất. Một địa điểm mà bất cứ ai tới Đà Nẵng nhất định phải ghé để tham quan và cầu nguyện.

Check in với bãi đá Obama

Nằm trên bán đảo Sơn Trà với vẻ đẹp hoang sơ vốn có đã hấp dẫn du khách. Nước biển ở đây cực kì trong xanh đến nỗi du khách có thể nhìn thấy những rạn san hô dưới đáy biển. Và nổi bật là những tảng đá đen sì nằm rải rác tạo nên một quần thể độc đáo.

Check in tại bãi đá Obama Đà Nẵng

Ngoài ra bãi đá Obama còn có những cây cầu gỗ và cối xay gió phục vụ cho những ai yêu thích sống ảo. Với vẻ đẹp như vậy nên đây là địa điểm sống ảo của các bạn trẻ và nơi ghi lại những khoảnh khắc hạnh phúc của các cặp đôi. Vì thể nên sau khi tham quan bán đỏa Sơn Trà thì hãy ghé đây để có những giờ phút tắm biển mát mẻ và chụp hình nhé.

Tìm hiểu di sản Cây Đa ngàn năm

Nơi đây từng là căn cứ cách mạng của lực lượng dân quân tự vệ, biệt động Quảng Nam, Đà Nẵng cho 2 cuộc chiến chống giặc ngoại xâm. Vì thế nên rất uy nghiêm và cổ kính.

Nét uy nghiêm, đồ sộ của Cây Đa ngàn năm tại Sơn Trà

Nếu bạn muốn lạc vào khung cảnh cổ tích thì đây chính là địa điểm lý tưởng. Với những tán cây xum xuê tỏa bóng xanh mát, những phần rễ đổ xuống ăn sâu vào mặt đất. Cây đa tạo nên vẻ đẹp huyền bí, cổ kính khiến bạn phải trầm trồ. Khi tham quan vào lúc trời nắng bạn sẽ thấy một khung cảnh cực kì lung linh khi nắng luồn qua kẽ lá. Hãy tranh thủ check in những khoảnh khắc đẹp để kỉ niệm chuyến đi của mình nhé.

Đến khu du lịch Nhất Lâm Thủy Trang Trà

Đây là một địa điểm khá mới mà chỉ những phượt thủ hay người dân địa phương biết đến. Đường đến đây khá dốc và nguy hiểm, thách thức du khách nên chỉ những ai ưa mạo hiểm đến được nơi này.

Cây Đa ngơ ngác tại Nhất Lâm Thủy Trang Trà

Ở đây cũng có một cây đa ngàn năm với tên gọi đặc biệt là Cây Đa ngơ ngác. Với hình thù của một con nai, phần thân được xẻ đôi tạo thành thế như hai cặp chân trước, chân sau của con nai. Phần tán rộng vươn cao như những chiếc sừng nai. Ấn tượng nhất là bộ rễ uốn lượn tạo nên những hình dáng kì lạ khiến du khách ghé thăm khó tin vào mắt mình bởi sự kì diệu của thiên nhiên.

Trải nghiệm trèo cây ngắm phong cảnh thiên nhiên tại suối Nai

Nhất Lâm Thủy Trang Trà còn có suối Nai, vào mùa nước cạn sẽ chiêm ngưỡng được vẻ đẹp của những phiến đá mọc đầy rêu xanh. Khung cảnh thật sự rất bình yên và nhẹ nhàng.

Ở đây còn có những nhà chòi nhỏ để du khách vừa thưởng ngoạn thiên nhiên vừa câu cá. Cây cối ở đây đều có những chiếc thang nhỏ để du khách có thể leo lên đó tận hưởng thiên nhiên. Đây là một trải nghiệm mà bạn nên thử một lần trong đời.

Ngắm trọn Đà Nẵng tại đỉnh Bàn Cờ

Đường đến đình Bàn Cờ rất hiểm trở nhưng bù lại bạn được ngắm thiên nhiên dọc đường đi và có thể bắt gặp những chú Vọoc Chà Vá chân nâu. Trên đỉnh Bàn Cờ là bức tượng ông Tiên đang ngồi đánh cờ.

Tượng Ông Tiên đánh cờ trên đỉnh Bàn Cờ

Với độ cao 700m so với mực nước biển, khi lên tới đây bạn sẽ được ngắm trọn vẹn vẻ đẹp của thành phố Đà Nẵng. Không khí ở đây rất mát mẻ và sảng khoái khiến cho du khách cảm thấy bình yên. Sống ảo ở đây sẽ giúp bạn có những tấm hình cực kì độc đáo khi thu được mây trời tưởng như ở ngay sau lưng và núi rừng xanh bạt ngàn.

Check in với những cây cầu Đà Nẵng

Cầu rồng

Cầu Rồng Đà Nẵng về đêm

Với hình dáng được mô phỏng từ hình con rồng, oai phong, hùng dũng. Bạn có thể đến đây chiêm ngưỡng cả ban ngày hay ban đêm đều được. Vào ban ngày, cây cầu cũng rất nổi bật với màu vàng rực rỡ. Trời trong xanh, nước long lanh và nổi bật hơn cả là cây cầu Rồng in bóng hình lung linh dưới nước. Ban đêm cũng là thời điểm thích hợp để tham quan nó, bởi khi thành phố lên đèn cũng là lúc cây cầu rực rỡ và lung linh nhất. Vào các ngày cuối tuần bạn còn có thể thưởng thức cầu Rồng phun nước, phun lửa rất độc đáo.

Cầu sông Hàn

Cầu Sông Hàn– Biểu tượng của Đà Nẵng

Đây là cây cầu quay độc nhất vô nhị ở Đông Nam Á, biểu tượng của thành phố Đà Nẵng. Khác với những cây cầu bình thường, cầu Sông Hàn có thể quay 90 độ. Không cần phải đi đâu xa, đứng trên cầu ngắm thành phố về đêm hay chỉ cần dạo quanh bờ sông Hàn, nhâm nhi li cà phê thì đã đủ cho chúng ta chiêm ngưỡng được vẻ đẹp lung linh huyền ảo của cây cầu. Về đêm, hãy dạo ở đây một vòng, với ánh sáng rực rỡ bởi ánh đèn, đẹp lấp lánh khi in hình dưới mặt nước chắc chắn sẽ rất ấn tượng với bạn. Khi trời về khuya, chúng ta hãy chờ và ngắm cầu quay, tầm nhìn đẹp, ánh sáng lung linh làm khung cảnh trở nên lãng mạn, nên thơ. Và đừng quên đưa máy lên để lưu lại những khoảnh khắc đẹp tại đây nhé!.

Cầu Thuận Phước

Cầu Thuận Phước Đà Nẵng

Cũng ấn tượng không kém khi đây chính là cây cầu treo dây võng dài nhất Việt Nam. Đây được ví như là dải lụa nối đôi bờ sông Hàn. Khi trời về đêm, nó cũng lung linh và huyền ảo không kém những cây cầu khác. Hơn hết, nếu bạn muốn ngắm toàn bộ Đà Nẵng vào tầm mắt thì đây chắc hẳn là một địa điểm lý tưởng. Tại đây, du khách có thể vừa hóng gió vừa thả mình vào trời đất, ngắm Đà Nẵng lung linh, rực rỡ bởi ánh đèn.

Cầu Trần Thị Lý

Kiến trúc dây văng độc đáo của cầu Trần Thị Lý

Với hình tượng cánh buồm căng gió ra khơi, cầu Trần Thị Lý mang kiến trúc độc đáo với trụ dây văng nghiêng rất đẹp và lạ mắt. Đây đã trở thành một địa điểm tham quan hấp dẫn và lưu lại nhiều khoảnh khắc, kỉ niệm đẹp khi đến Đà Nẵng. Về đêm, Cầu Trần Thị Lý sẽ trở nên ấn tượng và đẹp lung linh với muôn vàn ánh sáng rực rỡ. Bóng cây cầu hòa mình cùng sóng nước thật sự rất nên thơ khiến chúng ta sẽ phải ngẩn ngơ mà ngắm nhìn.

Cầu Nguyễn Văn Trỗi

Cây cầu lâu đời nhất Đà Nẵng – cầu Nguyễn Văn Trỗi

Đây là cầu lâu đời nhất của thành phố Đà Nẵng. Bên cạnh các cây cầu mới và hiện đại thì đây là một nốt trầm cho những ai thích yên bình, không ồn ào, nhộn nhịp. Sau những giờ phút vui chơi ở các địa điểm nổi tiếng ở Đà Nẵng, hãy đến đến ngay để tìm kiếm bình yên. Đặc biệt với những ai yêu thích chụp hình thì đây là một địa điểm không tồi đâu nhé. Với vẻ đẹp hiền hòa mang hơi hướng cổ kình thì đây đang là một trong số những địa điểm “sống ảo” yêu thích của giới trẻ. Đứng tại đây, bạn sẽ có những bức hình tuyệt đẹp không chỉ trên cây cầu mà sẽ ngắm được trọn vẹn toàn bộ cầu Trần Thị Lý, vòng quay mặt trời và công viên châu Á,…

Cầu Tình Yêu – Cá Chép Hóa Rồng

Cầu Tình Yêu tại Đà Nẵng

Địa điểm lý tưởng thể hiện tình yêu của các cặp đôi đang yêu nhau. Tới cầu Tình Yêu bạn sẽ có vô vàn những bức hình sống ảo cực lãng mạn và cùng nhau mua ổ khóa tình yêu để chứng minh cho tình cảm bền chặt của mình. Vào buổi tối cây cầu sẽ trở nên lung linh bởi hàng trăm chiếc đèn lồng màu đỏ hình trái tim, phản chiếu lấp lánh dưới nước rất nên thơ.

Cá Chép hóa Rồng

Gắn liền với cầu Tình Yêu là tượng Cá Chép Hóa Rồng, hàng ngày đón một lượng lớn khách du lịch tham quan và chụp hình. Khi về đêm cũng là lúc tượng Cá Chép lung linh nhất. Liên tục được đổi màu và phun nước, làm nên một biểu tượng mới của Đà Nẵng

Thỏa sức tại các địa điểm vui chơi nổi tiếng ở Đà Nẵng

Asia Park – Công viên châu Á

Công viên giải trí Asia Park bao gồm hàng loạt những trò chơi ngoài trời và trò chơi trong nhà độc đáo sẽ mang đến cho du khách những phút giấy vui chơi cực kì thú vị. Ngoài ra còn có khu văn hóa giúp bạn trải nghiệm văn hóa của tất cả nước châu Á.

Đến đây vui chơi thì bạn hãy chuẩn bị sức khỏe tốt để trải nghiệm hết tất tần tật các trò chơi, một chiếc điện thoại hay máy ảnh đầy pin và rỗng bộ nhớ. Bởi khu vui chơi Công viên Châu Á có rất nhiều cảnh đẹp để bạn phải chụp hình.

Khu Công viên văn hóa

Khu Công viên văn hóa – Asia Park

Đưa bạn đến trải nghiệm một Châu Á thu nhỏ với những công trình kiến trúc, các hoạt động văn hóa, nghệ thuật và ẩm thực đặc sắc. Với hơn 10 quốc gia châu Á như Nhật Bản, Hàn Quốc, Trung Quốc, Ấn Độ, Nepal, Indonesia, Singapore, Thái Lan, Campuchia và Việt Nam. Mỗi quốc gia sẽ được thể hiện qua từng dấu ấn văn hóa đặc sắc riêng.

Khu Sun Wheel – Asia Park

Tháp Đồng Hồ và Vòng quay mặt trời tại Sun Wheel

Cổng thành : mang nét kiến trúc của kinh thành Huế và là nơi đón du khách đến tham quan.

Sun Wheel : cao 115m với 64 cabin sẽ đưa du khách lên cao để ngắm toàn bộ khu vui chơi và thành phố Đà Nẵng.

Tháp Đồng Hồ – công trình kiến trúc độc đáo mang nét đặc trưng của 20 quốc gia châu Á.

Thuyền Rồng : Đây là điểm đến lý tưởng cho du khách thưởng thức cảnh quan và tận hưởng không khí trong lành từ sông.

Tượng Phật Di Lặc là biểu tượng của sự hạnh phúc, vui vẻ.

Monorail : Hệ thống tàu điện trên cao của Asia Park sẽ đưa bạn đi tham quan toàn bộ khu vực của công viên.

Khu vui chơi FEC : với rất nhiều trò chơi điện tử dành cho người lớn và trẻ em như bắn banh, đua ô tô, nhà bóng, trượt ống,…

Khu Công viên giải trí ngoài trời

Với vô vàn các trò chơi từ nhẹ nhàng cho đến mạo hiểm cho bạn trải nghiệm. Những trò chơi nổi bật nhất là Tàu lượn siêu tốc, Tháp rơi tự do, Tàu điện trên cao,…

Sky Treasure : bạn sẽ ngồi vào đoàn tàu và chạy trên đường ray ngoằn ngoèo với tốc độ cực kì nhanh. Những ai đam mê cảm giác mạnh thì hãy tham gia trò này nhé.

Love Lock : trên con tàu quay vòng cực kì chóng mặt cho người tham gia. Hãy chơi cùng bạn bè để được hét lên thỏa thích.

Trò chơi giải trí ngoài trời tại Công viên Châu Á

Dino Island : Đảo khủng long sẽ đưa du khách đặc biệt là các em nhỏ khám phá thế giới khủng long cực kì vui nhộn.

Festival Carousel : Với những chú ngựa rực rỡ màu sắc, ánh đèn lung linh rất lãng mạn và nhẹ nhàng cho trẻ em và những cặp đôi.

Happy Choo Choo : phù hợp cho những ai đi cùng gia đình và trẻ em. Một đoàn tàu sẽ đưa chúng ta đi khám phá thế giới, khám phá đại dương.

Garuda Valley : Tàu lượn siêu tốc dành cho trẻ em cực kì vui nhộn

Và còn rất nhiều trò chơi cảm giác mạnh dành cho những ai đam mê mạo hiểm và những trò chơi vui nhộn, nhẹ nhàng dành cho trẻ em.

Trung tâm giải trí Helio – Đà Nẵng

Là một tổ hợp các khu vui chơi, ăn uống phục vụ cho mọi đối tượng với những thiết bị tiêu chuẩn hiện đại và an toàn bật nhất.

Khu Helio Play

Phòng chơi rộng với diện tích lên tới 1000m2 với nhiều trò chơi khác nhau và máy chơi game hiện đại. Chỉ cần một chiếc thẻ vạn năng là bạn đã có thể vui chơi hết tất cả các trò tại đây. Bạn nên tới quầy lễ tân để nhận thẻ miễn phí.

Khu vui chơi Helio Play dành cho mọi đối tượng

Bạn sẽ được trải nghiệm những trò chơi từ nhẹ nhàng cho tới cảm giác mạnh như : xe điện đụng, nhà bóng, đường đua F1 và trượt băng,… Còn nếu những ai đam mê trò chơi điện tử thì ở đây là cả một thế giới game cho bạn thử sức.

Helio Kids

Khu vui chơi dành cho các bạn nhỏ, vừa giải trí vừa kết hợp giáo dục trí tuệ. Khi tham gia các bạn nhỏ sẽ phải vận dụng trí tuệ và suy luận. Helio Kids là một khu vui chơi lý tưởng cho trẻ từ 2 – 9 tuổi. Các trò chơi khám phá, khảo cổ, giả lập,… sẽ giúp bé tăng tính sáng tạo. Các bậc phụ huynh nên yên tâm cho con trẻ tham gia các trò chơi ở đây nhé.

Food & Beverage

Khu vực ăn uống trong khu vui chơi Helio

Không gian nghỉ ngơi cho du khách sau một ngày dài vui chơi, giải trí. Rất nhều món ẩm thực đặc sắc của nhiều quốc gia để phục vụ cho du khách. Du khách có thể thưởng thức bánh nước và ngắm quang cảnh Helio đầy màu sắc.

Khám phá Bà Nà Hills tại Đà Nẵng

Công viên Fantasy Park

Đây là khu vui chơi giải trí trong nhà lớn nhất Việt Nam và duy nhất trên Thế Giới khi được xây dựng trên đỉnh núi. Hãy cùng người thân và bạn bè đến đây để trải nghiệm ngay những giây phút vui vẻ và thích thú nhé. Công viên Fantasy bao gồm rất nhiều trò chơi từ nhẹ nhàng, vui nhộn cho đến những trò cảm giác mạnh cho bạn.

Trò Tháp rơi tự do trong khu vui chơi Fantasy

Hãy thử nghiệm trò Tháp rơi tự do nếu bạn thích trải nghiệm cảm giác mạnh, khi đến độ cao 29m bạn sẽ ngắm được cảnh đẹp toàn bộ Bà Nà. Hoặc có thể tham gia trải nghiệm leo núi với Bức tường nhân tạo để thử sức. Nếu đi cả gia đình, hãy nên thử trò xe điện đụng rộng nhất Việt Nam với gia đình của mình để có những phút giây vui vẻ, thoải mái nhất.

Đặc biệt là các em nhỏ hãy thám hiểm Khu Công viên khủng long để thõa mãn trí tò mò và cùng tìm hiểu về thời kì đồ đá. Fantasy cũng có một khu vui chơi riêng dành cho trẻ em để các bé được tận hưởng và vui chơi hết mình.

Khu vui chơi còn vô vàn những trò chơi hấp dẫn và mới lạ để bạn trải nghiệm khi tham quan Bà Nà Hills.

Bảo tàng Sáp

Bảo tàng sáp tại Bà Nà Hills

Khi đến đây bạn sẽ được chiêm ngưỡng khu bảo tàng với phong cách Pháp cổ. Nơi đây có tượng sáp của 40 người nổi tiếng từ chính trị gia, cầu thủ đá bóng và diễn viên điện ảnh nổi tiếng. Hãy đến đây chụp hình kỉ niệm với thần tượng của mình nhé.

Vườn hoa Le Jardin D’Amour

Bạn sẽ phải check in cháy máy khi tới vườn hoa này. Với muôn vàn các loài hoa khoe sắc rực rỡ như một Đà Lạt thu nhỏ. Với 9 khu vườn với lối kiến trúc độc đáo cho du khách tham quan chiêm ngưỡng.

Vẻ đẹp rực rỡ của các vườn hoa tại Bà Nà Hills

Vườn Suối Mơ với địa hình dốc thoải, với sắc hoa Aparang và hoa Kim Châm tươi tắn. Vườn Địa Đàng với những thảm hoa đào chuông đẹp và độc đáo. Vườn Bí Ẩn với sự quyến rũ và bí ẩn của các tường cây. Vườn Uyên Ương với lối kiến trúc Pháp với nhiều loại hoa. Vườn Suy Tư với loài hoa Le Jardin D’amour được tạo từ dòng chảy đồng hồ cát… Vườn Nho với tái hiện một vườn nho miền Nam nước Pháp. Vườn Ký Ức, vườn Thần Thoại, vườn Thiêng mang những nét đẹp riêng với nhiều loại hoa quý.

Hầm rượu Debay

Hầm rượu cổ Debay tại Bà Nà

Được xây dựng dưới lòng đất, Hầm rượu cổ Debay kì lạ tồn tại gần 100 năm được đào xuyên qua lòng một ngọn núi đá theo lối kiến trúc vòm của Pháp. Du khách có thể thưởng thức rượu vang tại ngay quầy bar ở cuối đường hầm trong thời tiết mát mẻ đặc biệt duy trì từ 18 – 23 độ.

Chùa Linh Ứng tại Bà Nà

Nét đẹp uy nghiêm, sừng sững của tượng Phật tại chùa Linh Ứng Bà Nà Hills

Với tượng phật Thích Ca Mâu Mi to lớn, một trong ba ngôi chùa Linh Ứng ôm lấy Đà Nẵng. Chùa Linh Ứng là một địa điểm tâm linh nổi tiếng mà du khách nên ghé thăm. Với vị thế đẹp, thiết kế cổ kính, uy nghiêm. Cao gần 1500m so với mặt nước, bao trùm bởi núi non bao la, trùng điệp. Bạn có thể đến đây để cầu nguyện để trong lòng thấy an nhiên, nhẹ nhõm và ngắm cảnh toàn thành phố.

Làng Pháp

Check in tại khu Làng Pháp

Sự quý tộc, sang trọng từ những ngôi nhà kiểu Pháp sẽ khiến bạn như lạc vào cổ tích. Khu Làng Pháp với những công trình mang phong cách kiến trúc cổ kính, nguy nga với tháp nhọn của những ngôi nhà, quảng trường rộng lớn. Khu vui chơi, khách sạn, nghỉ dưỡng đẳng cấp như một Paris thu nhỏ. Bạn nhất định phải check in chỗ này bởi có vô vàn view đẹp đủ để có một album để đời.

Cây cầu Vàng

Sống ảo tại cây cầu Vàng mới nổi của Bà Nà Hills

Một trong những địa điểm check in cho du khách khi tới tham quan Bà Nà Hill. Nằm ở vườn Thiên Thai, cây cầu có thiết kế mềm mại với bàn tay khổng lồ nâng đỡ. Đứng trên cầu bạn sẽ được ngắm một khung cảnh thiên nhiên hùng vĩ. Từ mây trời bao la, núi non trùng điệp và không khí mát mẻ, trong lành. Chốn bồng lai tiên cảnh này sẽ khiến bạn nhớ mãi không quên.

Vui chơi tại 6 bãi biển đẹp nhất Đà Nẵng

Bãi biển Mỹ Khê

Được bình chọn là 1 trong 6 bãi biển đẹp nhất hành tinh. Với bờ cát dài và mịn, sóng biển cực kì ôn hòa, những hàng dừa xanh mát bao quanh rất phù hợp cho kỳ nghỉ mát của bạn. Đặc biệt rất tuyệt vời cho những ai muốn tận hưởng vẻ đẹp thiên nhiên và thư giãn sau những giờ phút vui chơi, làm việc.

Bãi biển Mỹ Khê Đà Nẵng

Khi đến đây bạn có thể nghỉ ngơi tại một số khách sạn, resort nổi tiếng như Khu nghĩ dưỡng Furama Đà Nẵng, … Và đến Đà Nẵng nhất định phải thưởng thức hải sản tươi sống tại các nhà hàng dọc theo bờ biển. Vừa ăn vừa thưởng thức cảnh đẹp và hương vị của biển.

Bãi tắm Non Nước

Bãi tắm Non Nước Đà Nẵng

Trải dài gần 5km với bãi cát sạch và rộng, nước biển trong xanh. Với nhiều loại hình thể thao biển như trượt sóng,…Đặc biệt nằm gần với địa điểm du lịch Ngũ Hành Sơn thuận thiện cho du khách vừa tham quan vừa tắm biển. Gần làng đá mỹ nghệ Non Nước nổi tiếng cho du khách tìm hiểu và chiêm ngưỡng nghệ thuật điêu khắc.

Bãi tắm Tiên Sa

Bãi tắm Tiên Sa thơ mộng

Giữa khung cảnh thiên nhiên non xanh nước biếc, với bãi tắm Thùy Dương thơ mộng và hòn Mồ Côi. Được bao bọc bởi những vách núi nên sóng nhỏ lăn tăn, sóng yên biển lặng cực kì thú vị. Du khách đến đây sẽ cảm nhận được vẻ đẹp nguyên sơ và bình yên giữa cuộc sống.

Bãi biển Bắc Mỹ An

Vẻ đẹp của bãi biển Bắc Mỹ An

Tại đây có rất nhiều bãi tắm được đánh giá cao và được nhiều du khách lựa chọn thường xuyên như : T18, Bãi tắm Mỹ Đa Đông 2, Mỹ Đa Đông 3, Bắc Mỹ An và khu du lịch Furama Resort.

Bãi tắm Xuân Thiều

Nét bình dị của bãi tắm Xuân Thiều

Ngoài bãi biển đẹp và nước viển trong xanh thì đây là nơi tập trung các hoạt động thể thao dưới nước phong phú như : thuyền, moto nước, cho thuê lều, các dịch vụ lưu trú cho du khách.

Bãi biển Phạm Văn Đồng

Bãi tắm Phạm Văn Đồng Đà Nẵng

Đây là bãi tắm được đầu tư nhất với kinh phí xây dựng lên đến 12 tỉ đồng. Với diện tích lên tới 7.726m2 để phục vụ từ 3500 đến 4000 lượt khách mỗi ngày. Du khách đến đây sẽ thực sự thoải mái với hệ thống dịch vụ và các công trình phụ trợ như đài phun nước, 6 hồ nước ngọt, 26 dãy vòi sen, 24 phòng thay quần áo.

Trải nghiệm tắm suối khi du lịch Đà Nẵng

Suối khoáng nóng núi Thần Tài

Đây là địa điểm yêu thích của du khách, giữa cái nóng oi bức của Đà Nẵng thì hãy đến đây để trầm mình vào không gian xanh mát. Suối khoáng nóng Núi Thần Tài sẽ cho du khách cảm giác tươi mát với khu vực công viên nước với rất nhiều trò chơi như trượt máng nước, hố đen vũ trụ,…

Trải nghiệm tắm suối khoáng nóng Núi Thần Tài

Hồ tạo sóng giúp du khách như đang tắm biển tại các bãi biển thực sự. Ngoài ra còn có bể Kids Pool bao gồm những trò chơi dành cho các em nhỏ. Với những ai yêu thích cảm giác mạnh hãy tham gia đường trượt mạo hiểm dài 235m theo địa hình núi tự nhiên.

Ngoài tắm nước khoáng tự nhiên, du khách có thể chọn lựa các loại hình như tắm bùn, tắm trà, tắm sữa,… rất thú vị.

Suối khoáng nóng Phước Nhơn

Thuộc địa phận Phước Nhơn, Hòa Vang, Đà Nẵng. Khu nước khoáng nóng Phước Nhơn có phong cảnh hoang sơ, gần gũi với thiên nhiên.

Thư giãn tại suối khoáng nóng Phước Nhơn

Tại đây du khách sẽ được trải nghiệm nhiều dịch vụ như tắm và bơi trong bể nước nóng công cộng ngoài trời, ngâm mình trong bùn, tắm khoáng hương liệu, massae vật lý trị liệu, spa tổng hợp,… Đây là liệu pháp chăm sóc sức khỏe tuyệt vời, đem đến cảm giác thư thái, thoải mái cho du khách.

Trượt thác Hòa Phú Thành

Đây là khu tổ hợp các trò chơi như trượt thác, Zipline, massage Cá. Với những ai yêu thích mạo hiểm thì hãy trải nghiệm ngay trò trượt thác. Vượt qua 3km với những ghềnh thác và độ cao khác nhau sẽ là một trải nghiệm đáng nhớ.

Trải nghiệm trượt thác tại Hòa Phú Thành

Trò Zipline là trò trượt dây cáp với độ cao an toàn, những ai yêu thích độ cao thì hãy tham gia nhé.

Massage Cá thì bạn sẽ được những chú cá không răng dùng miệng hút đi tế bào chết, tạo cảm giác thoải mái và cực kì sảng khoái.

Khu du lịch sinh thái Suối Hoa

Suối Hoa nổi tiếng bởi khung cảnh mộng mơ giữa núi non trùng điệp, cây cối xanh tươi, suối thác róc rách và đặc biệt là có rất nhiều loại hoa mọc xung quanh. Với khí hậu mát mẻ và những hồ bơi tôn tạo từ dòng suối đầu nguồn trong mát.

Thiên nhiên tại suối Hoa Đà Nẵng

Những thảm hoa đua nhau khoe sắc cùng không khí trong lành ở đây sẽ khiến du khách cảm thấy dễ chịu. Đặc biệt là ngắm cảnh từ cây cầu dây lơ lửng bắc giữa hồ. Ngoài tắm hồ, tắm thác thì du khách còn có thể vui chơi tại sân bóng với diện tích lên tới 7000m2, ẩm thực ở đây cũng rất đặc biệt nên hãy thử nhé.

Suối Lương Đà Nẵng

Đây là địa điểm vui chơi, picnic thú vị cho du khách vào mùa hè. Bạn có thể thoải mái tắm suối, câu cá, tham quan nhà sàn dân tộc Mường, Tày hoặc cắm trại và thưởng thức ẩm thực xứ Quảng.

Khu du lịch Suối Lương Đà Nẵng

Suối Lương tái hiện không gian Thuần Việt bằng những căn nhà sàn của người đồng bào ít người. Khung cảnh ở đây rất xanh mát, tiếng chim ríu rít và tiếng suối róc rách chảy sẽ khiến bạn cảm thấy thư thái.

Khu du lịch Suối Mơ

Nằm ngay dưới chân núi Bà Nà, hiền hòa và hoang sơ giữa núi rừng. Với thác nước trắng xóa buông mình và cây cỏ xanh mát. Ở đây không có lều cho du khách nghỉ chân như những khu lịch khác nhưng lại là điểm đặc biệt. Du khách sẽ được trải nghiệm ngồi trên những tảng đá lớn để ngắm cảnh thiên nhiên bình yên.

Lạc vào tiên cảnh tại suối Mơ Đà Nẵng

Dòng suối quanh co uốn lượn qua khe đá trong lành, nằm 2 bên bờ suối là rừng cây nguyên sinh, bạn sẽ được chiêm ngưỡng những bông hoa dại và cá tung tăng bơi lội.

Ngầm Đôi

Cùng trên tuyến đường lên Suối Hoa, đây là sự lựa chọn phù hợp cho những ai muốn đi dã ngoại bởi vè đẹp mộc mạc vốn có. Nổi bật giữa dòng suối trong lành là những tảng đá lớn với hình thù lạ mắt.

Ngầm Đôi Đà Nẵng

Du khách có thể thưởng ngoạn cảnh đẹp từ hai con suối, với cảnh núi rừng trùng điệp sẽ để lại nhiều ấn tượng. Còn gì bằng việc hòa mình trong làn nước mát và ngắm cảnh thiên nhiên.

Giếng trời

Nằm ở xã Hòa Ninh, huyện Hòa Vang, sâu trong núi và đường đi nguy hiểm nên ít ai biết đến địa điểm này, chính vì vậy nên nó vẫn giữ được vẻ đẹp nguyên sơ vốn có. Những ai thích phượt và trải nghiệm thì hãy đi đến đây. Đường đi đến đây rất nguy hiểm nhưng khi đã tới được giếng trời sẽ phải trầm trồ bởi vẻ hoang dã của nó.

Phong cảnh thiên nhiên tại Giếng Trời

Hồ nước xanh ngắt nằm lưng chừng giữa con thác lớn tung nước trắng xóa tạo nên khung cảnh rất đẹp. Khi đến đây bạn hãy trải nghiệm bắt ốc, bắt ếch và săn cua đá nhé. Nếu có thể cắm trại về đêm bạn sẽ được nhìn thấy đom đóm sáng lập lờ và tiếng ếch kêu mà khó nơi nào có được. Đặc biệt ở đây có có rất nhiều cá, với độ trong của nước bạn sẽ thấy từng bầy cá bơi lội.

Ngắm trọn biển Đà Nẵng với các bãi đá đẹp

Ghềnh Bàng

Nằm trên bán đảo Sơn Trà, không ồn ào như những địa điểm du lịch khác, Ghềnh Bàng vẫn giữ được nét đẹp hoang sơ, bụi bắm rất thích hợp cho những ai thích phượt. Đường xuống ghềnh khá dốc và phải băng qua những đồi dây leo có lá um tùm.

Nét độc đáo tại các bãi đá ở Ghềnh Bàng

Bên dưới là biển trong xanh ngắt, bên trên là bầu trời mây trắng trong lành, ở giữa là những ghềnh đá xếp thành khối vô cùng đặc biệt. Có nhiều bãi đá đẹp, nhấp nhô, dưới ánh nắng sẽ lung linh. Cá ở Ghềnh Bàng rất dễ câu nên hay nhớ mang theo cần câu nhé. Bạn có thể lặn xuống biển để ngắm san hô và cá tung tăng bơi lội, tuy nhiên để ngắm được bạn phải vượt qua được những bãi đá mọc nhấp nhô và chi chít hàu, hà. Không cẩn thận có thể làm bạn trầy xước tay chân đấy.

Bãi Rạng

Đây là địa điểm du lịch nổi tiếng của Đà Nẵng, với những bãi cát vàng thơ mộng, những ghềnh đá đặc biệt và cây cối um tùm bao quanh như một bức tranh. Bạn có thể nằm trên những tảng đá và ngắm thiên nhiên, nằm im nghe sóng vỗ và tận hưởng mùi hương của biển.

Non nước hữu tình tại Bãi Rạng Đà Nẵng

Nước biển ở đây rất trong xanh nên hãy tận hưởng những giờ phút trầm mình trong làn nước nhé. Sau đó hãy đi thưởng thức những hải sản tươi sống từ những thuyền chài rồi tự chế biến hay nhờ những quán ăn gần đó để cảm nhận được vị tươi ngon.

Bãi Cát Vàng

Nằm trên bán đảo Sơn Trà, với bãi cát vàng mịn tuyệt đẹp trải dài hơn 200m dọc bờ biền, gần đó là dòng suối nhỏ chảy róc rách êm tai. Khi đến đây bạn có thể cảm nhận bình yên bằng việc nằm võng và ngắm hoàng hôn, rời xa những xô bồ, ồn ào phố hội ngoài kia.

Vẻ hoang sơ tại Bãi Cát Vàng

Bạn có thể tắm biển, ngắm san hô hoặc tham gia một số dịch vụ giải trí như Zipline – đu dây trên không, chèo thuyền và cắm trại qua đêm.

Bãi Đá Đen

Những tảng đá đen làm nên tên gọi của Bãi Đá Đen

Như cái tên của nó, ở đây bao gồm những tảng đá to màu đen nằm xen kẽ hay xếp chồng lên nhau. Do chưa được biết đến nhiều và ít người ghé đến đây nên nơi này vẫn hoang sơ và yên bình. Bạn sẽ phải trầm trồ với những bãi đá sặc sỡ ở đây và lưu luyến mãi không thôi.

Khi đến đây bạn sẽ được đắm mình trong làn nước trong xanh, lặn để ngắm san hô và thưởng thức một số món đặc sản từ có hồng, cá mú, các loại ốc mỡ, sò điệp. Đặc biệt bạn có thể tự tay câu loại ốc vú nàng cực kì quý hiếm và có giá trị dinh dưỡng cao.

Tìm hiểu – tham quan các bảo tàng ở Đà Nẵng

Bảo tàng Đồng Đình

Còn được gọi bằng cái tên rất nên thơ là Khu vườn của ký ức. Khi đến đây bạn sẽ cảm nhận được thiên nhiên và trải nghiệm văn hóa độc đáo. Với không gian kiến trúc có chiều sâu về văn hóa, cổ kính, nghệ thuật hòa hợp với thiên nhiên.

Dưới những tán cây xanh mướt là những khu nhà Rường cổ trưng bày cổ vật, gốm Sa Huỳnh, gốm Chămpa, gốm thời cổ đại và gốm Đại Việt. Khu trưng bày các tác phẩm mỹ thuật của 2 họa sĩ Đinh Ý Nhi và Đặng Việt Triều dành cho những ai đam mê mỹ thuật, tranh vẽ đến để chiêm ngưỡng.

Bảo tàng Đồng Đình Đà Nẵng

Khu nhà Ký ức làng chài lưu lại những bức tranh làng chài xa xưa. Ngôi nhà này được làm từ hai xác con thuyền gỗ, ba con thuyền nan và năm cái thúng chai cũ của làng chài Nam Thọ. Những chiếc phao thuyền được trưng bày quanh nhà vô cùng độc đáo, những hủ mắm treo đầu giàn, những mãnh lưới, ngư cụ được trưng bày hết sức tự nhiên. Lột tả được hết những bình dị trong cuộc sống của người dân làng chài.

Khu trưng bày dân tộc học sưu tập từ các buôn làng dân tộc thiểu số khu vực miền Trung – Tây Nguyên. Nhiều đồ vật sinh hoạt, vật chất đời thường cùng với những chiếc mặt nạ gỗ thể hiện đời sống, tinh thần và tâm linh của người xưa. Sự sống động và rõ nét như vậy không những thu hút khách du lịch nước ngoài mà người dân trong nước cũng muốn đến xem và tìm hiểu.

Bảo tàng điêu khắc Chăm

Đặc biệt ấn tượng du khách bởi công trình kiến trúc Gothic độc đáo, mái vòng cung có đầu nhọn, sử dụng cửa kính để đón nắng vào bảo tàng. Bước vào bảo tàng là những cây hoa sứ tỏa hương thơm dịu nhẹ.

Kiến trúc độc đáo tại bảo tàng điêu khắc Chăm Đà Nẵng

Bảo tàng trưng bày các hiện vật Chăm quy mô nhất trên Thế giới, sở hữu gần 2000 hiện vật lớn nhỏ của vương quốc Chămpa từ Hà Tĩnh cho đến Bình Thuận và các tỉnh Tây Nguyên. Với diện tích 6673m2, phòng trưng bày 2000m2, phía sau bảo tàng là gian nhà 2 tầng mới xây để trưng bày những cổ vật, tài liệu, tranh ảnh về kiến trúc Chăm và các nền văn hóa khác ở khu vực Đông Nam Á.

Nếu muốn tìm hiểu về lịch sử và nét đặc biệt của văn hóa Chăm thì hãy đến đây ngay nhé.

Bảo tàng Đà Nẵng

Bảo tàng Đà Nẵng nằm trong khuôn viên di tích lịch sử Thành Điện Hải – kiến trúc quân sự thời Nguyễn còn lại khá nguyên vẹn ở Đà Nẵng. Không gian trưng bày bao gồm 3 tầng :

Tầng 1 là giới thiệu tổng quan về các yếu tố tự nhiên, văn hóa, xã hội của Đà Nẵng. Với 5 cánh buồn mang các bức phù điêu miêu tả quá trình lịch sử của đất nước để hình thành mảnh đất Đà Nẵng hôm nay. Giới thiệu bản đồ thành phố, bộ sưu tập mẫu địa vật địa chất khoáng sản và một số bộ sưu tập cổ vật đặc sắc. Tái hiện truyền thống nông nghiệp về trồng trọt, các làng nghề truyền thống,…

Tìm về lịch sử với bảo tàng Đà Nẵng

Tầng 2 trưng bày về lịch sử đấu tranh qua 2 cuộc kháng chiến. Với những bức tranh tái hiện lại các trận chiến lịch sử, phong trào yêu nước của Đà Nẵng. Không gian tái tạo xưởng vũ khí Nho Bán, sự kiện chiến công của Mẹ Nhu và 7 dũng sĩ Thanh Khê. Những ai muốn tìm hiểu lịch sử của Đà Nẵng và các cuộc chiến tranh khốc liệt thì hãy đến đây.

Tầng 3 trưng bày đặc trưng văn hóa dân tộc Đà Nẵng, Quảng Nam. Với nhà Rường, tái tạo quầy thuốc Bắc, văn hóa, ẩm thực và y phục của đồng bào dân tộc ít người ở Quảng Nam, Đà Nẵng, tái tạo không gian dệt vải đông bào Cơtu. Nghệ thuật trình diễn, sinh hoạt lễ hội, tín ngưỡng và một số tập tục của các dân tộc.

Bảo tàng Mỹ Thuật

Đây là dấu ấn văn hóa, nghệ thuật quan trọng của thành phố Đà Nẵng. Với không gian 3 tầng trưng bày các tác phẩm mỹ thuật các giá trị di sản mỹ thuật trong khu vực. Bảo tàng hiện đang lưu giữ và trưng bày hơn 1000 tác phẩm mỹ thuật hiện đại và các hiện vật thủ công mỹ nghệ truyền thống.

Thưởng thức nghệ thuật tại bảo tàng Mỹ Thuật Đà Nẵng

Tầng 1 bao gồm khu khánh tiết, khu trưng bày chuyên đề và không gian trải nghiệm dành cho thiếu nhi. Tầng 2 trưng bày mỹ thuật hiện đại với chất liệu sơn dầu, sơn mài, lụa,… các tác phẩm điêu khắc mang tính nghệ thuật đặc sắc. Tầng 3 giới thiệu về mỹ thuật dân gian truyền thống, các hiện vật thủ công mỹ nghệ của Đà Nẵng và khu vực miền Trung – Tây Nguyên.

Bảo tàng 3D

Đây đang là địa điểm chụp hình sống ảo cực kì hot ở Đà Nẵng, bảo tàng tranh 3D mang đến cho du khách những giờ phút tham quan cực kì thú vị.

Sống ảo tại Bảo tàng 3D

Tầng 1 với các khu Ảo ảnh là nghệ thuật kết hợp giữa ánh sáng và màu sắc đánh lừa thị giác. Nghệ thuật cổ điển là những tác phẩm nghệ thuật nổi tiếng trên Thế Giới với nghệ thuật 3D cực kì lạ mắt và hấp dẫn cho do khách check in.Chụp hình cháy máy với không gian đại dương, động vật hoang dã, thế giới thần tiên.

Tầng 2 bao gồm 4 khu vực chính cho du khách tham quan, khu Ai Cập cổ đại với nhiều điều thần bí, khu Thế giới, căn phòng bí mật, khu Trick Art, Hiện đại – Modern cực kì cuốn hút.

Để tham quan và lưu lại hết những bức hình để đời thì mọi người nhớ sạc đầy pin điện thoại hay máy ảnh nhé.

Ngắm vẻ đẹp hoang sơ thiên nhiên ban tặng cho Đà Nẵng

Hồ Hòa Trung

Đây là hồ chứa nước phục vụ nông nghiệp cho vài xã trên địa bàn, thế nên bạn hãy đến đây vào mùa khô để cảm nhận được vẻ đẹp thiên nhiên hùng vĩ. Khi nước cạn sẽ lộ ra những ngọn đồi, bãi cỏ xanh rì rất đặc biệt.

Thiên nhiên thơ mộng tại Hồ Hòa Trung

Hãy trải nghiệm cắm trại trại giữa những đồng cỏ xanh bát ngát, vừa cùng nhau vui chơi vừa thưởng thức thiên nhiên. Bạn có thể chèo thuyền độc mộc trên những phần ngập của hồ. Đây là một địa điểm sống ảo cực chất cho bạn hay những cặp đôi chụp ảnh cưới.

Hồ Đồng Xanh – Đồng Nghệ

Được ví như là một bức tranh thủy mặc khiến du khách phải siêu lòng. Với phong cảnh thiên nhiên hùng vĩ, không khí rất trong lành, bạn có thể đến đây để cảm nhận bình yên. Đi thuyền du ngoạn quanh hồ cũng là một trải nghiệm cực kì thú vị để ngắm thiên nhiên non nước hữu tình.

Hưởng thụ bình yên tại Đồng Xanh – Đồng Nghệ

Với mặt hồ êm ắng và lặng sóng, vào mỗi sớm bình minh hay những buổi chiều tà ngắm cảnh ở đây cực kì đẹp và thơ mộng. Ánh nắng đổ bóng xuống mặt hồ tạo nên khung cảnh lung linh, lãng mạn.

Mũi Nghê

Nằm ở Đông Nam bán đảo Sơn Trà, đây là nơi đón ánh nắng đầu tiên của thành phố Đà Nẵng. Với hình thù như một con sư tử biển hướng mình ra biển khơi. Khi đến đây bạn sẽ được thưởng thức sự trong lành của không khí và những làn nước trong veo. Nơi đây có rất nhiều cá nên bạn có thể đem cần câu để trải nghiệm câu cá và ngắm nhìn không gian chầm chậm trôi.

Mỏm đá hình sư tử biển tại Hòn Nghê

Dưới lòng Mũi Nghê là những rạn san hô rực rỡ màu sắc cùng nhiều tảo biển cho những ai thích lặn khám phá biển. Một ngày ở đây thôi sẽ khiến du khách ấn tượng khó có thể quên.

Một số ngôi chùa – địa điểm tâm linh nổi tiếng khác ở Đà Nẵng

Ngũ Hành Sơn

Khi tham quan Ngũ Hành Sơn du khách sẽ thấy được vẻ đẹp về vị trí, hình dáng và cả chùa chiền, hang động. Lên đến đỉnh núi bạn sẽ được chiêm ngưỡng phong cảnh thiên nhiên của toàn bộ Đà Nẵng.

Ở ngọn Thủy Sơn có Thượng Thai : Nằm ở hướng Tây Bắc Thủy Sơn, khi tham quan ở đây có các chùa chiền như chùa Tam Thái, Tam Tôn, Từ Tâm, Huyền Thoại, Hòa Nghiêm, Vọng Giang Đài,… Hạ Thai : Nằm ở hướng Đông và là ngọn thấp nhất. Ở đây có chùa Linh Ứng, Vọng Hải Đài và tháp Xá Lợi cho du khách tham quan.

Ngũ Hành Sơn Đà Nẵng

Dưới ngọn Kim Sơn là một hang động dài hơn 50m, lối vào là những bậc đá tự nhiên, bên trong là những lớp thạch nhũ rất đẹp mắt. Còn có chùa Quan Thế Âm cho du khách tham quan. Ngoài ra thạch nhũ trong động có hình dáng tượng Phật Bà Quan Âm hoàn chỉnh, kích cỡ của người thật rất oai nghiêm đứng trên con rồng cuộn mình uốn khúc. Với những ai hướng về tâm linh thì nhất định phải tham quan nơi này.

Ngọn Dương Hỏa Sơn nằm ở phía tây. Ở đây có chùa cổ Linh Sơn, sau chùa có động Huyền Vy.

Phong cảnh ở đây rất huyền bí và linh thiêng nên du khách chú ý khi đi tham quan.

Chùa Linh Ứng Ngũ Hành Sơn

Đây là ngôi chùa cổ đã trải qua gần 200 năm tuổi đời. Bài trí ở chính điện chùa gồm: Ba pho tượng tam thế Phật, Phổ Hiền Bồ Tát, Văn Thù Bồ Tát, Thích Ca Như Lai, Quán Thế Âm, Địa Tạng, Quan Âm Chuẩn Đề, 2 pho tượng Hộ Pháp và Thập Bát La Hán. Du khách hãy đến để cảm nhận được chốn linh thiêng và cảnh đẹp của nơi đây.

Chùa Linh Ứng Tại Ngũ Hành Sơn

Mặc dù đã trải qua nhiều lần trùng tu tuy nhiên vẫn luôn giữ được vẻ cổ xưa vốn có, du khách luôn luôn đến đây để cầu nguyện. Với sự bề thế và phong cảnh thiên nhiên hữu tình tại đây, du khách sẽ cảm thấy bình an và thanh tịnh.

Chùa Nam Sơn

Với vẻ đẹp uy nghiêm, thanh tịnh và lối kiến trúc độc đáo do chính tay Đại Đức Thích Huệ Phong thiết kế đã khiến cho nơi đây trở thành một trong những địa điểm du lịch của Đà Nẵng. Mang những nét kiến trúc của những ngôi chùa Trung xưa , ngôi chùa thanh tịnh nhưng cũng rất nên thơ và hấp dẫn du khách.

Kiến trúc độc đáo của chùa Nam Sơn

Ngôi chùa này không chỉ là nơi của tín ngưỡng Phật tử mà còn hấp dẫn du khách tới tham quan và dâng hương. Khuôn viên trong chùa rất đẹp với cây xanh treo và treo rất nhiều đèn lồng. Lối dẫn vào chùa dài miên man treo những đèn lồng dọc hai bên đường tạo cảm giác hoài cổ.

Nơi đây có hồ Phóng Sanh rất đẹp, có sân vườn xanh ngát nên thơ, dọc con đường là những lời răn dạy của Đức Phật về đạo làm người. Vào những dịp lễ Phật Đản thì hãy ghé đến đây để cầu nguyện bình an cho gia đình nhé.

Chùa Phổ Đà

Ngôi chùa được xây vào năm 1932 ở Hải Châu, thành phố Đà Nẵng. Qua nhiều năm được kiến tạo và trùng tu. Với hệ thống cơ sở Phật học viện, Phật đài Quán Thế Âm lộ thiên. Với nền tảng Phật giáo vững chắc, là nơi chiêm bái linh thiêng của Phật tử.

Nét cổ kính tại chùa Phổ Đà

Ngôi chùa được trùng tu khang trang hơn, nổi bật của lối kiến trúc là mái chùa cong mềm mại. Dần dần nơi đây đã trở thành địa điểm du lịch của nhiều đoàn khách du lịch trong và ngoài nước. Những ai mong muốn tìm nơi thah tịnh để cầu nguyện thì hãy đến đây để tâm hồn được bình an.

Các địa điểm check in siêu hot khi tham quan Đà Nẵng

Công viên biển Đông

Nằm trên bãi biển Mỹ Khê, một trong 6 bãi biển đẹp nhất hành tinh. Khi đến đây du khách sẽ được chiêm ngưỡng tượng Mẹ Âu Cơ và hình ảnh bầy chim bồ câu bay lượn trên không trung hay sà xuống trên khoảng sân tạo nên một khung cảnh rất đẹp. Bạn có thể cho chúng ăn và tranh thủ chụp hình để có những bức ảnh để đời nhất.

Hàng ngàn con bồ câu tại công viên Biển Đông

Với khung cảnh lãng mạn giữa mây trời thơ mộng, biển rộng thênh thang cùng bãi cát vàng, những hàng cây xanh rợp bóng và hàng ngàn con chim bay lượn sẽ là một background cực kì chất cho bạn check in và những cặp đôi chụp hình cưới, ghi dấu cho hạnh phúc trăm năm.

Thuận Phước Fiel

Nổi tiếng là nơi 1m2 có 10 tấm hình sống ảo, khi vào đây bạn như lạc vào đất nước Hà Lan. Với những cối xay gió đặc trưng, những ngôi nhà nhỏ nghệ thuật, những cánh đồng cỏ khô hay chỉ là những chiếc xe hơi cũ kĩ cũng khiến bạn mê mệt bởi vẻ đẹp nghệ thuật của nó.

View cực kì đẹp tại Thuận Phước Fiel

Với khung cảnh tưởng chỉ có ở trời Tây, chỉ dùng những từ Đẹp, Ảo diệu để miêu tả về nó. Với không gian rộng lớn cùng sự bài trí vô cùng sáng tạo và độc đáo, bạn sẽ không thể nào mà bỏ qua được phim trường chụp ảnh cực kì xịn này. Khi đi hãy nhớ sạc điện thoại hay máy ảnh đầy nhé, bởi bạn sẽ phải đưa máy lên chụp liên hồi đấy.

Công viên Kỳ quan Thế giới

Cách cầu Thuận Phước không xa là công viên Kỳ quan Thế giới mới nổi đang gây sốt cho giới trẻ khi đến du lịch Đà Nẵng. Nhiều công trình, kiệt tác trên Thế giới được mô phỏng lại khá hoành tráng như tượng Nữ Thần Tự Do, tháp Effel, cối xay gió, Kim Tự Tháp,… Tất cả biểu tượng nổi tiếng từ New York đến Paris, từ Tây Ban Nha đến Ai Cập…

Sống ảo tại công viên kỳ quan Thế giới

Bạn sẽ phải đưa máy ảnh lên chụp liên tục bởi cảnh đẹp độc đáo nơi đây, chỉ cần biết canh góc chụp thì hẳn ai cũng nghĩ bạn đang đi du lịch nước ngoài đấy.

Nhà Đảo ngược – Upside Down World

Với mô hình dựng mọi thứ đều đảo ngược cực kì độc đáo, hấp hẫn du khách và giới trẻ đến tham quan và chụp ảnh sống ảo. Ở đây có 7 căn phòng đảo ngược, từ siêu thị đẹp mắt, phòng ngủ dễ thương, nhà bếp Helo Kitty, phòng ngập tràn mèo máy Doreamon…Mọi vật dụng đều trở nên lơ lửng tạo cảm giác mới lạ. 3 phòng còn lại thiết kế theo kiểu vintage cùng concept 90 độ.

Độc đáo với căn nhà úp ngược tại Đà Nẵng

Mỗi căn phòng có một kiểu trang trí khác nhau, bạn sẽ phải trầm trồ bởi sự sắp xếp kì lạ và phải đưa máy lên lưu lại những khoảnh khắc này ngay lập tức.

Hải đăng Sơn Trà

Nằm tại đỉnh Sơn Trà với độ cao 223m so với mặt nước biển, đây là ngọn hải đăng đẹp nhất Việt Nam. Với vẻ mộc mạc của ô cửa gỗ màu xanh, hai bên là những rặng hoa râm bụt đang mùa nở rộ sắc đỏ rực rỡ. Đây là một địa điểm sống ảo cho những tín đồ đam mê phong cách Hàn Quốc hoặc hoài cổ.

Check in tại Hải đăng Sơn Trà Đà Nẵng

Ngắm thiên nhiên từ ngọn hải đăng cực kỳ lý tưởng, với khung cảnh bao quát thành phố, núi rừng xanh tươi, xa xa là biển cả xanh biếc. Không khí trên cao cực kì trong lành và sảng khoái. Không ồn ào, xô bồ, nơi đây rất yên tĩnh và bình yên.

Hải đăng Thuận Phước

Hải đăng Thuận Phước Đà Nẵng

Ngọn hải đăng nằm dưới chân cầu Thuận Phước không chỉ làm nhiệm vụ giúp tàu biển định hướng mà dần trở thành địa điểm sống ảo của giới trẻ. Lối dẫn ra ngọn hải đăng là những tảng đá nhỏ, lớn xếp chồng lên nhau. Đứng giữa mênh mông sóng nước, gió biển lồng lộng và phía sau là cây cầu Thuận Phước sẽ làm nền cho bức hình của bạn.

Làng cổ Phong Nam

Những ai yêu thích vẻ bình dị của làng quê Việt Nam thì hãy đến đây ngay. Làng cổ Phong Nam chất chứa những điều bình dị, chân chất của làng quê. Với những cánh đồng lúa xanh bát ngát, lũy tre làng rì rào trong gió. Tạo nên một khung cảnh mộc mạc, giản dị và bình yên.

Vẻ bình dị, mộc mạc của làng quê Việt Nam tại Làng cổ Phong Nam

Ngoài ra ngôi làng còn hấp dẫn du khách bởi những nét kiến trúc truyền thống của đình, miếu, chùa, nhà thờ họ, nhà thờ tiền hiên,… Cây đa cổ thụ ở bến sông Tây An rất cổ kính và uy nghiêm để cầu nguyện,… Khi tham quan du khách sẽ cảm nhận được hình ảnh làng quê thời xưa từ những câu ca quen thuộc như cây đa, bến nước, sân đình.

Cung văn hóa Thiếu nhi

Lấy ý tưởng từ những cách sắp xếp khối hình học cơ bản từ trò chơi Tangram để tạo nên những con vật sống động tạo nên nét độc đáo, khác biệt. Từ lâu đây đã trở thành địa điểm sống ảo của khách du lịch, đặc biệt là các bạn trẻ.

Tham quan cung văn hóa Thiếu nhi Đà Nẵng

Với những hình khối đẹp mắt và nổi bật với nhiều màu sắc sẽ hỗ trợ cho bức hình của bạn trở nên hoàn hảo. Bạn có thể thoái mái check in ở sân bóng rổ, tại dãy hoa anh đào, những bức tường đầy sắc màu hay những chiếc đu quay cũng giúp bạn kiếm khá nhiều hình ảnh đẹp rồi.

Nhà thờ Con Gà

Với kiến trúc độc đáo và gam màu hồng cực kì ấn tượng sẽ giúp cho bạn có những tấm hình siêu chất. Nhà thờ cao đến 70m với kiến trúc Pháp tinh tế, những vòm cửa hình vòng quả trám cực kì thu hút. Bên ngoài đã lung linh với sắc hồng rồi thì vào bên trong nhà thờ sẽ là không gian vàng nhạt rất quy mô và rộng lớn.

Kiến trúc độc đáo và màu hồng ấn tượng của Nhà thờ Con Gà

Xung quanh nhà thờ có hang đá rất đẹp dùng để thờ Đức Mẹ, vẻ đẹp của hang đá cũng rất thu hút du khách. Check in ở đây sẽ có những bức hình siêu dễ thương, đặc biệt nếu đi vào dịp lễ Noel thì nhất định phải ghé đến đây để tận hưởng vẻ đẹp lộng lẫy với cây thông noel, đèn màu trang trí đẹp mắt.

Chụp hình cực đẹp với cỏ Lau khi đến Đà Nẵng vào mùa thu

Khi đến du lịch Đà Nẵng vào cuối thu thì bạn sẽ được chụp hình sống ảo với cánh đồng lau trắng xóa rất thơ mộng và lãng mạn. Với phông nền tự nhiên như tranh vẽ, vào mỗi buỗi sớm bình minh hay chiều tà là lúc chụp hình sống ảo chất nhất.

Cánh đồng lau cực lãng mạn để check in

Còn gì bằng khi được đứng trong muôn vàn hoa trắng như bông, tạo vài kiểu dáng để có bộ ảnh lãng mạn mà ít nơi nào có được. Hoa lau nhanh đến cũng nhanh tàn nên các bạn hãy canh thời gian đến đây để chụp hình nhé.

Các khu chợ nhất định phải ghé khi đến Đà Nẵng

Chợ Cồn

Có quy mô khá lớn với dãy nhà 3 tầng, nhất là tầng trệt với lượng khách đông từ sáng đến tối. Người dân Đà Nẵng, du khách trong và ngoài nước thường xuyên ghé thăm nên chợ rất tấp nập người ra vào.

Chợ Cồn với tấp nập du khách ghé thăm

Chợ Cồn có hàng hóa rất đa dạng, từ áo quần, hoa quả, quà lưu miệm cho tới ẩm thực. Nhất là 2 khu ăn vực ăn uống trong và ngoài trời với vô vàn món ăn đặc sắc của các vùng miền. Đây là nơi luôn luôn đông nghịt người ghé thăm. Nếu bạn ghé thăm chợ vào buổi sáng hoặc trưa thì hãy ghé thăm khu ăn uống trong nhà. Còn nếu bạn đi sau 15h thì hãy ghé thăm khu ăn uống ngoài trời nhé.

Chợ Hàn

Chợ Hàn Đà Nẵng

Với vị trí đẹp nằm giữa cầu sông Hàn và cầu Rồng, 4 mặt đều là những tuyến đường chính. Đây là địa điểm thu hút khách du lịch đến tham quan và mua sắm. Với đa dạng về hàng hóa, ẩm thực, đặc biệt là quà lưu niệm để du khách tham quan có thể mua về làm quà. Đến đây bạn hãy thử đi dạo một vòng và thưởng thức ẩm thực nhé, rất ngon mà giá lại phải chăng.

Du lịch tại các địa điểm lân cận Đà Nẵng

Hội An

Hội An là một địa điểm du lịch chưa bao giờ hết Hot ở Đà Nẵng – Quảng Nam. Khi đến đây bạn sẽ được ngắm nhìn những ngôi nhà cổ hàng trăm tuổi, những bãi biển đẹp. Cuộc sống ở đây rất yên bình và chầm chậm trôi.

Du lịch Hội An chưa bao giờ hết Hot đối với du khách

Ghé thăm chùa Cầu, với mái che có họa tiết khá độc đáo và kiến trúc lâu đời, cổ kính. Cầu bắc ngang qua con lạch chảy ra sông Thu Bồn. Đứng ở dưới chân cầu bạn sẽ có những tấm hình cực kì đẹp đấy.

Ghé thăm các hội quán Phúc Kiến, hội quán Triều Châu, hội quán Quảng Đông, nhà thờ Tộc Trần với phong cách cổ xưa để cầu nguyện.

Bạn có thể tham gia các trò chơi bài chòi, thi hát đối đáp, những trò chơi dân gian ở đây để giải trí. Sau đó hãy đi thưởng thức ẩm thực nơi đây, nhất là bành mì Bà Phượng nổi tiếng, cao lầu – đặc sản của Hội An, tàu hủ ngọt lịm , hay thưởng thức món trà chanh sả ngon và lạ.

Bạn hãy ghé những căn nhà cổ với bức tường rêu phong hay những giàn hoa giấy nở rộn để chụp hình nhé. Mọi ngóc ngách của Hội An khi lên hình đều rất đẹp.

Vinpearl Land Nam Hội An

Chỉ cách thành phố Đà Nẵng 44km, du khách có thể đi bằng xe máy, xe ô tô để đến đây. Với rất nhiều khu vui chơi giải trí để phục vụ cho du khách tham quan, vô vàn cảnh đẹp xứng đáng cho bạn chụp hình kỉ niệm.

Khu vui chơi ngoài trời ở Vinpearl Land Nam Hội An với nhiều trò chơi từ nhẹ nhàng cho đến cảm giác mạnh. Với những trò chơi như Cú rơi thế kỷ, Phi thuyền gió lốc, bắt buộc bạn phải có tinh thần thép mới có can đảm tham gia.

Khu vui chơi ngoài trời tại Vinpearl Land Nam Hội An

Khu vui chơi trong nhà với 95 tò chơi điện tử, trò chơi gia đình phù hợp cho mọi lứa tuổi. Khu vui chơi còn có 2 rạp chiếu phim cho du khách lựa chọn. Bảo tàng 3D dành cho những ai yêu thích check in sống ảo.

Sau những giờ phút vui chơi thỏa thích tại các khu vui chơi thì hãy đến Thế giới nước tại Vinpearl Land Nam Hội An để hòa vào dòng nước mát trong lành và tham gia những trò chơi ở đây để giải trí. Với những trò Boomerang khổng lồ sẽ cho bạn cảm giác rơi tự do giữa bạt ngàn sóng nước. Chinh phục Đường trượt siêu tốc với độ dài 120m, hay thư giãn tại con sống lười để phơi nắng và ngắm cảnh. Ở đây còn có khu vui chơi, bể bơi dành cho các bạn nhỏ.

Thỏa sức vui chơi tại Công viên nước Vinpearl Land

Tham quan Thế Giới động vật bằng thuyền, trên con thuyền men theo dòng nước, du khách sẽ được tận mắt chứng kiến những con vật mà hiếm khi thấy được ngoài đời tại Việt Nam. Với những chú voi, hổ trắng, khỉ… cả một thế giới động vật cho bạn tận hưởng.

Đảo dân gian là nơi hội tụ các nền văn hóa, từ ngọn đồi Ước Nguyện, bạn có thể phóng tầm mắt ra xa để ngắm toàn bộ khu vui chơi. Ngoài ra bạn còn được tận hưởng nhều nền văn hóa khác nhau hội nhập của Việt Nam.

Cù Lao Chàm

Hòn đảo này nổi tiếng với vẻ đẹp hoang sơ, thiên nhiên cây cỏ xanh mát và có tới 7 bãi biển tuyệt đẹp, vô cùng sạch để du khách thoải mái đắm mình vào dòng nước mát. Trải nghiệm lặn san hô ở đây cực kì thú vị cho du khách, với cả một hệ sinh thái san hô, những loài cá bơi lội tung tăng rất ấn tượng. Xung quanh Cù Lao Chàm còn có tới 7 đảo nhỏ rất đẹp cho du khách tham quan.

Thiên nhiên xanh mát tại Cù Lao Chàm

Ngoài được đắm mình tại các bãi biển đẹp thì khi đến đây nhất định bạn phải thưởng thức hải sản tươi sống. Hoặc có thể tự mình đi câu cá, ban đêm câu mực rất thú vị phải không nào.

Rừng dừa 7 mẫu

Được mệnh danh là Miền Tây trong lòng phố Hội, với những rặng dừa xanh bát ngát tạo nên cảnh tượng nên thơ và thanh bình. Ngồi trên những chiếc thuyền thúng và tham quan giữa rừng dừa. Du khách còn được nhận những món quà làm từ lá dừa như chiếc mũ thổ dân, một bông hoa, vòng tay hay những con vật cực kì vui nhộn.

Rừ

ANH NGHIỆN EM MẤT RỒI

10h đêm...

Đứa con gái ngập ngừng trước cửa một phòng hát ở Fantasic Bar. Mấy thằng bảo vệ đưa mắt nhìn nó từ đầu đến chân, cái nhìn lả lơi và chẳng mấy thiện cảm, chúng thì thầm với nhau :

... - Mặc nguyên cả đồng phục trường cấp 3 thế kia mà mò vào đây giờ này, chắc là "hàng họ" của thằng nào trên phòng VIP...

Rồi liếc nhau cười hô hố. Nó nghe thấy, tức lắm, nhưng không phản ứng. Rụt rè và thận trọng, đẩy nhẹ cách cửa phòng 103, một khe hở vừa đủ để nó có thể nhìn rõ. Tiếng nhạc chát chúa dội thẳng vào màng nhĩ làm tim nó đập mạnh hơn. Căn phòng lớn mờ mờ ánh đèn xanh đỏ cùng mùi gì đó nồng nồng xộc ra làm nó phải bụm miệng, suýt nôn. Băng ghế sopha dài vất vưởng dáng những thằng con trai tóc tai dựng ngược nằm, ngồi đủ tư thế, thậm chí không xác định nổi tư thế. Vài đứa lăn ra ngủ, vài đứa ngồi ườn mắt lim dim... Và nó thấy Vương Anh - thằng bạn nó đang gục mặt bên chiếc bàn kính lớn bày la liệt những gói trắng trắng bên một cái bình thủy tinh. Hoảng hốt, nó đẩy mạnh cánh cửa, xồng xộc chạy vào. Một thằng thấy thế, vội vớ cái điều khiển giảm âm lượng nhạc, cất giọng khàn đặc chòng ghẹo :

- "Mái" của thằng nào kia ?

Tức thì hơn chục cái đầu mắt lờ đờ ngóc dậy hướng ánh mắt về phía cửa. Con bé gọi to :

- Vương Anh !

Kẻ mang tên Vương Anh ngẩng đầu, thấy nó thì giật mình thảng thốt :

- Cái quái gì thế này ???

Nó chạy lại chỗ Vương Anh, lay lay vai thằng bạn :

- Đi về đi...

Vương Anh bật dậy, quát tướng :

- Mày điên à? Đến đây làm gì? Sao đi học xong không về nhà?

Nó yếu ớt :

- Đi về với tao, đi...

- Không! - Vương Anh trợn mắt - Ai bảo mày đến đây, con điên này...

Nó vẫn cố nài nỉ, nước mắt lưng tròng :

- Mày về thì tao mới về cơ...

Vương Anh lúng túng thật sự. Nó không biết phải nói gì với con bạn thân lúc này. Thấy ồn ào, những đứa khác bắt đầu chú ý. Vương Anh giận dữ ném mạnh lon Heineken trên tay xuống đất, bọt bắt tung tóe. Chợt, một thằng con trai mặc sơ mi trắng, có chiếc khuyên tai đen nhỏ xíu lấp lánh bên tai phải nãy giờ ngồi trong một góc quan sát, tay đang vân vê điếu cỏ, mỉa mai :

- Sao tao ghét mấy con "voọc" thích lo chuyện bao đồng thế nhở!

Nó quét ánh mắt tức tối về phía thằng con trai trong góc, mím chặt môi. Đặt điếu cỏ xuống bàn, thằng con trai tiến về phía nó, châm chọc :

- Ngọt nước ra phết. Vương Anh cho tao mượn bạn mày 1 hôm nhé.

Vương Anh quay mặt đi :

- Thôi Cường, bạn tao...

Cường nhếch mép, một bàn tay nó đặt lên hông đứa con gái. Theo phản xạ, con bé quay ngoắt lại, Cường lãnh trọn năm ngón tay thon dài trên má...đau rát.

- Đm!

Cường áp sát vào người nó, rít lên :

- Con ranh này...

Vương Anh hoảng hốt, đẩy Cường ra, kéo tay con bạn :

- Thôi, về!

Cánh cửa đóng sầm lại tức tối. Mấy thằng con trai ngơ ngác, chưa kịp hiểu chuyện gì vừa xảy ra. Cường lẳng lặng trở về chỗ cũ, mặt nó sa sầm, chậm rãi đưa điếu cỏ vừa cuốn lên môi. Rồi chẳng hiểu nghĩ sao, nó lại bỏ xuống. Nó thấy đầu ong ong, khó chịu. Không hiểu là do chất kích thích hay do con bé vừa rồi. Chưa bao giờ nó gặp đứa con gái nào trong bar dám thái độ bố láo với nó như thế. Ít ra thì quán bar này đã quá quen thuộc với Cường, và tất cả mọi người ở đây đều phải nể nó, vì cái độ chơi, và liều! Khuôn mặt đứa con gái cứ chập chờn trước mắt Cường, thánh thiện nhưng sắc sảo, nói chung là khó tả..! Bần thần một lúc, Cường quyết định bỏ về, nó thèm ngủ sau một tối chơi bời mệt rã rời. Xuống hầm để xe, nó chợt nghe tiếng thằng Vương Anh cằn nhằn :

- Kệ tao! Mày không phải nói nhiều. Đuổi thì tao đi, không phải thách!

Giọng đứa con gái như van lơn :

- Tao xin mày đấy...Bố ****** đang lo lắm. Không ai trách mày đâu, cũng không bắt mày phải xin lỗi mà...

Vương Anh gắt lên :

- Ông bà ấy nhờ mày khóc thuê à mà phải sướt mướt ?! Mày biết tính tao rồi đấy, tao nói là tao làm...Từ mặt tao á? Đuổi tao khỏi nhà á? Tao đi rồi tưởng ông bà ấy phải mở tiệc ăn mừng chứ lại sai mày tới níu kéo à? Có phải bãi nước bọt đếch đâu mà nhổ xong lại liếm!

Bị phản ứng quá gay gắt, đứa con gái lặng im, nước mắt bắt đầu tuôn lã chã. Cường xuất hiện, phá tan sự im lặng đó :

- Nó nói đúng đấy, mày về đi...

Vương Anh sửng sốt :

- Cường..?

Cường nhìn thẳng vào mắt nó, nói :

- Chỗ tiền mày nợ bọn Linh lùn để anh em trả giúp cho, bao giờ có đưa lại sau cũng được. Đừng để ông bà già suy nghĩ nhiều. Mà từ nay cũng thôi cờ bạc đi, báu gì mấy đồng rẻ rách!

Vương Anh ngập ngừng :

- Nhưng...tao...

- Nhưng nhưng cái gì, cứ thế mà làm. Thôi, đưa bạn mày về đi, muộn rồi...

Nói rồi cắm chìa khóa vít ga phóng thẳng. Vương Anh thở dài, huých tay con bạn :

- Lên xe tao đèo về. Lần sau đừng có tự ý mò đến những chỗ thế này nhá. Vướng bọn con gái chúng mày mệt ruột lắm!

Con bé phụng phịu trèo lên xe, không quên hỏi lại :

- Mày sẽ về nhà chứ?

- Vầng! - Vương Anh gằn giọng.

---------

Giữa tháng ba không hiểu sao vẫn rét đậm rét hại. Đang ngủ bị mẹ gọi dậy ra ngân hàng rút tiền, Cường cáu lắm. Nhưng nghĩ lại, làm cái thằng con trai trong nhà, ngoài chơi với phá ra chả được tích sự gì, bố mẹ thì cả ngày lo làm ăn buôn bán. Dù mẹ nó có đắp cả cân phấn trang điểm lên mặt cũng không che được những nếp nhăn hằn rõ, nó thấy thương thương mẹ...Thôi thì chịu khó một tý cho bõ cái công bà ấy đẻ ra mình, Cường lồm cồm bò dậy, mặc quần áo, phóng ra Ngân hàng. Thủ tục xong xuôi cũng mất gần tiếng đồng hồ. Cầm cả bọc tiền trong tay, nó thầm nghĩ : "Với chỗ tiền này mình sẽ làm được những gì có ích hơn là việc đập đá phá mìn nhỉ"... Mải suy nghĩ, nó theo thói quen phóng thẳng đường Minh Khai [ con đường nhắn nhất đi tới Fantasic Bar, địa bàn của nó ] thay vì đường Lê Thánh Tông dẫn về nhà. Nó bực mình lẩm bẩm **** vu vơ :

- Mẹ! Quên xừ mất! Tự nhiên mất thêm 1 đoạn xa tít mù, *** thế!

Qua cổng trường Bình Minh, bỗng nó thấy một bóng người...quen quen. Cố lục lọi trí nhớ một hồi, chợt nó reo lên như vừa khám phá ra điều gì đó mới mẻ :

- Á! Con bé hôm nọ...!

Con bé đang đứng trước cổng trường vắng vẻ, tay cầm điện thoại, vẻ mặt bồn chồn lo lắng. Cường liếc đồng hồ, gần 6h tối rồi còn gì, chắc phụ huynh bận đột xuất không đến đón được nên cái mặt mới cau có thế kia. Mà ở khu đô thị mới này thì đào đâu ra xe ôm cơ chứ. Tự nhiên Cường bật cười. Vẻ sợ sệt của con bé khiến Cường như hả dạ. Nhưng rồi chẳng biết nghĩ gì, nó vòng xe ra trước mặt con bé :

- Xe ôm không em ?

Đứa con gái đang dán mắt vào màn hình cái điện thoại, tưởng thằng nào trêu ghẹo, bực bội :

- Không! Điên à.

- Hơ...Ai điên cơ?

Ngẩng mặt lên, chợt bắt gặp ánh mắt soi mói của Cường, con bé lắp bắp :

- Ơ ơ...bạn của...à...gì nhở...Cường...

Cường cố nhịn cười :

- Dạ thưa chị, em là Phạm Hùng Cường, chứ không phải Gì Nhở Cường.

Con bé đỏ mặt, lí nhí :

- Vâng...

- Thế chị có đi xe không ạ?

- Dạ thôi...

- Thôi thì đứng đấy đợi mấy anh thợ xây đi qua rồi về cùng các anh ý nhé [ mặt ngó lơ, huýt sáo, điệu bộ giả tạo ].

Con bé mếu máo :

- Dạ có...em đi...

Cường mỉm cười đắc thắng. Đi được một đoạn, con bé lên tiếng :

- Em cảm ơn nhé...

- Vì ? - Cường hỏi lại.

- Vì anh cho đi nhờ...Với vụ hôm nọ...

- Hôm nọ làm sao?

- Anh bảo Vương Anh về nhà...

- Ôi dào! Có gì đâu. Anh là con người của Đảng, đạo đức ngời ngời, sống và làm việc theo tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh nên thấy những hành động đó không thể bỏ qua...

- Eo...điêu thế...

- Ơ. Anh thề. Anh mà nói dối đầu gối anh bằng nhau.

Con bé cười híp mí.

Ngưng một lát.

- Anh cũng xin lỗi nhé.

- Dạ?

- Vì hôm đó bất nhã với em ý.

- Vâng, em cũng là con người có tấm lòng vị tha cao cả, sống và làm việc theo chủ nghĩa Mac - Lennin, không để bụng chuyện cỏn con đâu ạ.

Cười vang sảng khoái.

- Em thú vị thật!

Con bé không nói gì, hai má nóng ran. Suốt quãng đường, cả hai đứa nói chuyện đều rất tự nhiên, như thể đã quen từ lâu lắm. Về đến nhà, con bé nhảy xuống xe, toe toét :

- Cảm ơn anh part 2, em về nhé!

- Ơ khoan...

Đang định bước vào thì Cường gọi giật lại, con bé quay đầu ngơ ngác :

- Dạ ?

- Không trả tiền xe ôm à? Thanh niên 2011 chả tự giác gì cả.

- Ơ em...- nó lúng túng - bao nhiêu ạ?

Cường tủm tỉm :

- Cho xin... cái tên!

Mặt con bé giãn ra :

- À...Trang ạ! Đủ chưa?

- Số nữa.

- Số giày hay số dép hả anh? [ giả nai ]

- Số...máy bàn ý [ nhăn nhở ]

- 016x52y99z0

- Số máy bàn nhà em dài thế? [ hỏi xoáy ]

- Nhà em dùng thuê bao của...I-rắk mà anh. [ đáp xoay ]

Lại cười :

- Ừ được. Thôi anh về nhé.

- Không vướng ạ...

- Ơ hay. Không về nữa bây giờ!

- Em đùa. Anh đi cẩn thận ạ. Thượng lộ bình an mà hạ lộ thì nằm im...

- Cái con người này...! - Cường thở dài ngán ngẩm, quay xe, nổ máy.

Trang chạy biến vào nhà, còn Cường nhanh chóng khuất sau con phố. Tự nhiên Trang lẩm nhẩm hát bài gì đó, không ai nghe rõ, chỉ biết vẻ mặt nó rạng rỡ hơn bình thường...

----------

Trang nằm thẩn thơ nghe nhạc. Nó thích Avril khủng khiếp. Đang quay cuồng với What The Hell, chợt điện thoại đổ chuông dồn dập, Trang uể oải nhoài người với lấy cái điện thoại trên bàn. Sms từ một số máy lạ :

- Em ơiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii...

Hơi bất ngờ, nhưng Trang rep luôn :

- Ơiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii

Kèm cái icon "" cười lăn lộn. Số máy kia trả lời rất nhanh :

- Em đang ở đâuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuu ?

Trang lém lỉnh :

- Ở đâu còn lâu mới nói. Anh là aiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii ?

Nửa phút sau :

- Đã thế anh cũng không bao giờ nói cho em biết anh là Cường, bạn thằng Vương Anh và là người lúc chiều đưa em về.

Trang khúc khích :

- Lộ rồi

- Ồ thế à. Em có muốn nghe anh thì thầm một chút không?

- Có. Em đang dỏng tai lên nghe đây.

Ngay lập tức, cuộc gọi đến hiện số của Cường.

- Dạ em đây.

- Chim sẻ gọi chim cu nghe rõ gật gù...

Im lặng.

- Em ơi!!!

Vẫn im.

- Em ơiiiiiiiiiiiiiiiiii !

Không trả lời.

- Trang ơi!!! - phát cáu.

- Dạ.

- Sao em không nói gì ???

- Anh bảo nghe rõ gật gù, em gật nãy giờ muốn gãy cổ anh không thấy à

- À ừ...Anh xin lỗi...

Kết quả là ngày hôm đó Cường nằm buôn điện thoại với Trang đến tận khuya, tổng thiệt hại lên tới hàng trăm nghìn đồng. Cường pha trò, còn Trang thì cười không ngớt. Đến khi mắt mi mắt nặng trĩu, Trang mới nhỏ nhẹ :

- Anh à...Em buồn ngủ rồi. Để hôm khác nói chuyện tiếp nhá.

- Ừ. Thế chúc em ngủ ngon với cả mơ về anh nhé.

- Mơ về anh thì khác gì ác mộng.

Cường giận dỗi :

- Đùa chứ...Tụt hết cảm xúc. Ngủ đi. Ứ chơi với em nữa!

Cường cúp máy "rụp" một cái khá là phũ phàng, Trang ngẩn ngơ, rồi cười tủm tỉm :

- Đồ trẻ con!

+++

Những ngày sau đó, Cường chủ động gọi điện, nhắn tin cho Trang nhiều hơn. Bỗng dưng Cường cảm thấy người con gái này khiến tâm hồn nó trở nên nhẹ nhõm khi tiếp xúc. Những câu nói đùa vu vơ, những lần Trang đành hanh "đá xoáy", những lúc Trang dở trò trêu chọc, hay những cuộc tranh luận với Trang, Cường đều bị Trang "đánh gục" vì sự lém lỉnh của cô nàng, mà đôi khi cũng là do Trang chơi bài cùn ăn vạ. Càng ngày Cường càng nhận ra thời gian nó dành cho Trang quá nhiều, đến nỗi mà nó bỏ ngoài tai lời rủ rê của mấy thằng bạn, ở nhà ôm khư khư cái Laptop chỉ để đợi Trang học bài xong là online nói chuyện. Một ngày không nhắn tin cho Trang, nó thấy thời gian cứ dài dằng dặc ra như con ốc sên bò trên cây bạch đàn...Trong người bức bối khó chịu và ruột gan thì cồn cào như người đói. Trang luôn có một cái gì nó, khiến nó bị cuốn hút ghê gớm, như chất kích thích vậy. Có lần Cường đã thành thật thổ lộ với Trang về cái cảm giác đang đeo bám mình, Trang phá lên cười khoái chí :

- Há há! Chết chưa! Anh nghiện em rồi đấy!

- Có lẽ...

Trang tinh nghịch :

- Cai nhanh còn kịp.

Cường thở dài :

- Em thấy thằng nghiện nào cai thuốc được thành công chưa?

- Rồi mà.

- Nhưng anh không phải thằng đó - lại thở dài phát nữa.

Trang trầm ngâm :

- Khi nào anh nghiện em như...nghiện đá mới nguy hiểm...

Chẳng nói chuyện với ai thoải mái được như Trang. Một cô gái đa cảm xúc, có thể vui buồn bất cứ lúc nào. Có thể chuyển từ trạng thái trẻ con nhí nhảnh sang người lớn sâu sắc chỉ trong tích tắc. Lắm khi thiếu điều Cường muốn thốt lên rằng Trang thật thần thánh. Chỉ ghét mỗi một điều, Trang hay động chạm vào "nỗi đau thầm kín" của Cường :

- Học xong anh định làm gì?

- Một xe 2 mũ.

- Là sao ?

Cường chép miệng :

- Đại học Giao thông vận tải, khoa đứng đường vẫy vẫy ý.

- Chả hiểu - Trang ngơ ngác.

Cường hóm hỉnh :

- Tên khoa học của nó là "Xe Ôm" em ạ.

- Ờm...Nhìn anh cũng có triển vọng phết - giọng đá đểu thấy rõ.

- Cảm ơn...Ai cũng khen anh thế.

Trang ôm bụng cười ngặt nghẽo :

- Anh không có ước mơ nào to lớn hơn một chút à?

- Có chứ - Cường giả bộ ngây thơ - Hồi bé anh toàn ước làm siêu nhân đi bảo vệ Trái đất ấy.

- Em không đùa - Trang nhăn mặt - Anh cũng lớn rồi, cũng phải có hoài bão chứ ?

- Bằng cách nào hả em?

- Chơi bời ít thôi. Lớp 12 mà anh cứ học hành hời hợt thế này làm sao có tương lai.

- Anh cũng muốn học hành tử tế lắm chứ, nhưng gia đình mới gặp chuyện buồn, thực sự anh chẳng còn tâm trí nào để mà học nữa...

Trang ái ngại :

- Gặp chuyện gì hả anh?

- À - Cường vờ thiểu não - con mèo nhà anh đi đâu mấy hôm nay rồi, anh thương nó lắm. Ăn không ngon nhưng ngủ như điên em ạ, khổ...

Những lúc ấy, Trang chỉ còn biết lắc đầu chán nản :

- Em chịu anh rồi !!!

Dần dần, Cường và Trang trở nên vô cùng thân thiết. Cường giống như một người anh, người bạn, lúc nào cũng chăm chút cho Trang từng tí một, còn Trang thì chẳng biết tự bao giờ, đã trở thành một phần trong cuộc sống của Cường...Không thể thiếu!

+++

- Hy vọng đây là đợt rét cuối..!

Trang vừa xuýt xoa vừa run lên cầm cập. Gần một tuần nay, trời mưa không ngớt, gió vẫn ào ào thổi và khối không khí lạnh vẫn liên tục đổ bộ về đất liền. Tiết học thêm trôi qua nặng nề trong cái đói và cái rét! Thật vậy, bụng Trang bắt đầu réo lên anh ách như biểu tình chủ nó cái tội lười ăn bữa trưa. Trang lo lắng nhìn ra ngoài cửa sổ, nền trời đã ngả sang màu chiều muộn...

Tiếng chuông tan trường réo lên như dọa nạt. Trang lật đật thu dọn sách vở, kéo từng bước chân nặng nề ra khỏi lớp. Gió như đang tát thẳng vào mặt nó, lạnh buốt. Trang đội xụp cả mũ áo khoác lên đầu, kéo pécmơtuya sát cổ mà vẫn thấy rùng mình. Vừa bức ra khỏi cổng trường, điện thoại rung lên từng hồi...Nó dí sát mắt vào cái màn hình : "Cường á" !!?

- Sao hả anh?

- Nhìn về phía trước đi...

- Dạ ?

Trang đưa mắt nhìn quanh, một thằng con trai "dúm dó" trong chiếc áo khoác mỏng manh đứng bên đường đưa tay vẫy Trang. Phải mất đến vài giây định thần lại, Trang mới thốt lên khe khẽ :

- Ôi trời...!

Cường thở hắt ra khói, nhìn Trang trìu mến :

- Về thôi em.

Trang nhặng xị :

- Ai bắt anh lên trường đón em vào cái thời tiết giết người này hả? Lại còn ăn mặc như kiểu gia đình thiếu thốn thế kia?

- Chẳng lẽ để em đi mưa một đoạn dài ra điểm Bus, anh biết thừa hôm nay thứ 7 bố mẹ em về muộn không đi đón em được rồi nhé...

- Anh là ma xó à?

- Ừ...

- Sao mặt anh gian thế?

- Mặt anh gian để cho giống mặt em.

Trang đấm thùm thụp vào lưng Cường, ngặt nghẽo :

- Đồ quái vật..!!!

Trời mưa mỗi lúc càng thêm nặng hạt, gió càng thêm dữ dội. Ánh đèn đường vàng vọt rọi xuống đường bóng nhẫy, soi sáng rõ toàn thân thằng con trai đang lẩy bẩy...Chiếc ô cầu vồng của Trang không đủ che chắn hết những giọt mưa tới tấp hắt vào mặt Cường, nó oằn mình theo từng đợt gió, vặn vẹo, lung lay. Trang gồng mình cố giữ chiếc ô cho chắc, nó rụt rè thì thầm vào tai Cường :

- Anh lạnh không?

- Cũng hơi hơi...

- Hơi cái đầu anh! Anh hứng hết mưa hết gió của em rồi còn gì. Thế này về ốm thì sao?

- Ừm...Anh khỏe như chú voi con ở bản Đôn ấy...Không sợ.

- Vớ vẩn. Anh mà ốm thì em áy náy lắm đấy.

- Ơ...Anh tự nguyện mà. Em ngồi yên đi.

Bàn tay Cường tím tái, tê cứng vì lạnh. Con đường còn khá dài. Trang bồi hồi, một cái gì đó đang nhen nhóm trong lòng nó, khó tả. Hai bên đường, người ta đóng hết cửa tránh gió lùa, ánh đèn hắt ra từ những ngôi nhà không đủ sưởi ấm 2 sinh linh đang run lên vì lạnh. Cả khoảng áo trước ngực, và mái tóc bờm xờm dựng đứng của Cường giờ đây ướt nhẹp. Cái buốt giá đang dần thẩm thấu qua lớp vải, ngấm vào da thịt thằng con trai không quen khắc nghiệt. Đột nhiên, Trang vòng hai tay ra phía trước, ôm Cường thật nhẹ, nó ngượng ngùng :

- Đỡ lạnh hơn không?

- Ừ...

Cường mỉm cười, tim bỗng lệch nhịp với tần xuất cao hơn. Và đúng là, hai người khi là một thì ấm hơn thật! Suốt quãng đường, không ai nói với ai thêm điều gì nữa. Chỉ có những đoạn độc thoại từ hai não bộ gần nhau, mà có thể cả hai cùng hiểu được...

Cánh cổng gỗ và hàng rào trắng muốt hiện ra trước mắt. Trang bước xuống xe, nó nhìn Cường đầy vẻ biết ơn và...tội lỗi :

- Hay anh vào nhà đợi lát nữa ngớt mưa rồi về?

- Thôi - Cường xua tay - Mẹ anh đang mong lắm ấy.

Trang bật cười gượng gạo :

- Nhưng mà lạnh lắm..?!

- Ừ...Cũng lạnh hơn một tẹo...Mình đồng da sắt như anh, lo gì.

Cường nhăn nhở.

- Em vào nhà đi - Cường giục.

- Vâng. Anh về đi.

- Em vào nhà anh mới yên tâm về được.

- Anh về thì em vào, ai bắt đi đâu mà sợ...

- Ừ - thằng con trai cười dịu dàng, phóng đi như gió.

Đó là lần đầu tiên, Trang biết bần thần đứng tiễn một đứa con trai, cho đến khi chỉ còn là một chấm nhỏ nơi phía cuối con đường như vậy...

+++

Cường về đến nhà, cực nhọc mãi mới dắt được xe vào. Những cơn gió đã ngừng đeo đuổi. Toàn thân đông cứng lại, xương quai hàm tưởng như bất động, không tài nào há nổi miệng ra. Bố ngồi trong phòng khách, thấy thằng con trai tiêu điều, ướt sũng, sửng sốt :

- Mày đi đâu về mà như ghẹ lột thế hả con?

Cường lắc lắc đầu, không nói nên lời, dò dẫm bước vào phòng tắm. Việc đầu tiên nó phải làm là ngâm mình trong nước nóng cho "tan" ra đã !!!

Năm phút sau, máy Cường gừ gừ báo tin nhắn đến.

- Anh về đến nhà chưa?

Cường tủm tỉm. Mỗi lúc được Trang quan tâm, nó vui lắm, như con trẻ được quà vậy.

- Anh đang nằm trong gầm xe tải.

- Liên thiên ! Anh toàn dọa tinh thần nhau thôi nhá.

- Anh mà phải dọa? Thanh niên 2011 tư cách đầy mình thế này mà phải dọa trẻ con á? Em không tin anh ra ngoài đường nằm thật cho em sợ bây giờ.

Trang hoảng hốt :

- Thôi thôi. Em xin anh. Đừng manh động. Nhưng mà...sao anh tốt với em thế?

Cường khựng lại vài giây. Quả thật, câu hỏi này của Trang đã xoáy sâu vào tâm can nó. Ờ...Sao lại tốt với Trang như thế nhỉ? Sao lại quan tâm Trang nhiều như thế nhỉ? Sao những lúc không được nói chuyện với Trang lại thấy trống vắng thế nhỉ? Và...sao mỗi khi gặp Trang, lòng nó lại hân hoan đến lạ? Cái gì đó thôi thúc Cường phải nói, dù biết nếu thất bại, mọi chuyện sẽ tồi tệ đến mức nào...

Trang nhận tin nhắn từ Cường sau gần 30 phút chờ đợi, mắt nó mở to hết cỡ đọc những dòng chữ như đang nhảy nhót trên màn hình :

- Nói chung là yêu đó...À mà đó có phải là yêu không...mà sao vắng em thì buồn...Ố ô..

Trang bò lăn ra cười sặc sụa, rep lại :

- Em chưa thấy ai tỏ tình như anh đấy.

Cường đỏ mặt. Tự nhiên nó thấy lúng túng quá. Nó ấn số gọi cho Trang :

- Dạ - Trang vẫn nhỏ nhẹ.

- Anh...yêu em...thật ấy...

- Yêu...vì sao ạ?

- Vì em là em.

- Anh không sợ em từ chối à?

- Anh...- bỗng Cường ngập ngừng - Sợ chứ...Nhưng nghiện rồi, chả ngại nữa...

Im lặng.

Nín thở.

Chờ đợi.

- Thế...

- Sao hả em? - Cường vồ vập.

- Thế thích em lâu chưa...?

Bao nhiêu dây thần kinh trên mặt Cường nãy giờ co vào vì căng thẳng, giờ giãn ra thoải mái. Nó cười thật tươi :

- Từ năm 1945 rồi ấy...

Thế là yêu nhau!

+++

Ngày ngày, Cường thực hiện nhiệm vụ của "Thằng-Người-Yêu" một cách ngoan ngoãn theo yêu cầu của Trang về tiêu chuẩn "trai ngoan". Nghĩa là : sáng gọi Trang dậy lúc 6h15, chiều không phải đi học thêm thì qua trường đón Trang đúng 5h15, tối đi chơi phải về nhà trước 9h30, đọc trước bài, soạn sách vở đầy đủ trước khi đến lớp, và phải lựa chọn : Hoặc là Trang, hoặc là đá, cỏ, ke...Cường đã dần quen với nếp sống "lành mạnh" mà Trang tạo dựng cho nó, tự nhiên thấy cuộc sống có ý nghĩa hẳn. Đến nỗi bố mẹ Cường cũng không thể tin nổi đây là chính là thằng con trai sống trong cái nhà này mười tám năm giời ăn chơi phá phách. Mọi thay đổi của Cường cũng nhờ cả vào sự nỗ lực của Trang. Đôi khi, Cường vẫn hay gây bất ngờ, kiểu như một hôm, nó lù lù xuất hiện trước cổng trường Trang, mà không phải tầm giờ "đón cháu", vẫy Trang cười toe toét :

- Em ơi đi ăn bánh đi...Anh đói quá !!

Trang ngạc nhiên :

- Em có dặn anh đón em giờ này đâu? Sao lại đến?

- Ờ...Tại anh nghiện em mà, vã thì phải đi tìm thuốc chứ.

Trang tát "yêu" một cái rõ đau, nhăn mặt :

- Chưa từng thấy con người nào thô lỗ và lộ liễu như anh ý!

Lại có sáng, Cường gọi Trang dậy muộn, vừa lon ton chạy vào lớp cho kịp giờ thì điện thoại Trang báo tin nhắn đến :

- Em ơi. Anh gửi xe xong từ chỗ gửi xe chạy vào trường hết 3 phút, đến cổng trường thì đã muộn 10 phút rồi. Thằng bảo vệ nó không cho anh vào? Bây giờ em bảo anh về hay đồ sát nó?

Trang hốt hoảng :

- Này, anh đã hứa là bỏ thói côn đồ rồi đấy. Nếu không được vào thì về nhà chơi ngoan, không nghịch bẩn, cấm la cà ngoài đường nhá!

- Vâng ạ - Cường nhăn nhở. Và nó yên tâm về nhà...ngủ tiếp.

Hay là khi, Trang bất ngờ gọi cho Cường, nhõng nhẽo :

- Cường ơi..! Em không ngủ được! Kể chuyện cổ tích cho em.

Cường méo mặt :

- Em gọi 19001589 bảo chị Mây Hồng kể cho mà nghe, anh có biết truyện nào đâu.

- Không - Trang nũng nịu - Em thích anh cơ không thích chị Mây Hồng...

- Anh còn chưa được nghe bao giờ thì kể cho em làm sao ?

- Học nhà trẻ cô giáo chết à? Không thuộc thì bịa ra cũng được! - Trang giận dỗi.

- Vâng. Thế em thích nghe truyện gì?

Trang đổi giọng luôn, ngợt xớt :

- Truyện gì mà có mụ phù thủy với hoàng tử đẹp trai ý.

Cường khổ sở ngồi bịa ra một câu chuyện, không đầu, không cuối, chi tiết rời rạc, nội dung lung tung, nhưng rốt cuộc, Trang vẫn chìm vào trong giấc ngủ, thật ngon...Trong giấc mơ, nó biến thành mụ phù thủy, còn Cường là "hoàng tử đẹp trai"...

Tình yêu của chúng nó, sôi nổi, cháy bỏng, hạnh phúc nhưng lắm lúc cũng rất êm đềm. Và có lẽ nó sẽ cứ nhẹ nhàng trôi qua như vậy nếu không có ngày hôm ấy...

--------

Cường đang say sưa "giấc mơ trưa" thì điện thoại kêu inh ỏi. Nó nhăn nhó cầm máy lên nói như quát :

- Cái gì thế ?

Thằng bạn Cường giọng the thé quát lại còn to hơn :

- Thế cái...mế! Giờ này còn nằm đấy mà vắt lưỡi à? Em Trang nhà mày đang tung tăng trong hiệu sách với thằng ranh nào đẹp zai đeo kính trông tri thức lắm, như kiểu yêu nhau ấy. Quả này thì anh em cưa sừng mày ngâm rượu thuốc nhá!

Cường bật dậy, hỏi dồn dập :

- Thằng nào? Lúc nào? Ở đâu? Mà có chính xác không?

- Nhà sách Tùng Linh. Vừa mới vào xong. Mắt tao 10/10 đấy thằng khỉ ạ. Tin hay không tùy mày. Tao báo cho mày thế thôi, nhá.

Thằng bạn tắt máy. Mặt Cường nghệt ra như chưa hiểu hết. Có cái gì đó đang dâng lên cổ họng nó, đắng nghét...!

+++

Gần khuya, vẫn chưa một cuộc gọi, một tin nhắn từ Cường, Trang bần thần sốt ruột, hết đi ra lại đi vào, tay nó như muốn siết nát bét cái điện thoại. Đến khi không còn kiên nhẫn được nữa, nó bực bội gọi cho Cường, máu trong huyết quản cứ sôi lên sùng sục.

- Gì?

- Anh đang ở đâu? - Trang gắt.

- Nhà chứ đâu.

- Tại sao không nhắn tin cho em?

- Thế chiều nay em đi đâu?

- Em...

- Hả?

- Đi mua sách với thằng bạn em.

- Bạn nào?

- Giang Nam. Mà sao anh biết?

Cường không đáp, nhếch môi cười khẩy, hỏi lại mỉa mai :

- Có vẻ thân thiết?

- Ừ. Bạn ấy học giỏi nhất lớp em mà. Với lại hay giúp đỡ em lắm. Chiều nay bạn ấy dẫn em đi mua mấy quyển tài liệu ôn thi. Ai như anh suốt ngày chơi bời, chả chịu lo học hành...

- Vầng - Cường chua chát - Anh cũng chỉ là thằng ít học, dặt dẹo, ất ơ. Không với tới em được. Thôi thì em cứ yên tâm mà làm "đôi bạn cùng tiến" với cái thằng Giang Nam ấy. Anh không làm phiền, không đeo bám nữa. Xin lỗi vì những ngày qua làm mất thời gian của em vào cái trò yêu đương vô bổ nhé. Em học tốt!

- Ơ....Anh điên à?

Cường dập máy, những tiếng "tút...tút..." dài như xé nát trái tim Trang. Nó đâu ngờ... Trang vội vã, điên cuồng ấn gọi lại, nhưng vô ích. Thuê bao! Nó bàng hoàng, ngồi thụp xuống đất. Đôi mắt vô hồn, vô hướng. Màn đêm đen đặc phủ kín tâm can...

+++

2 tuần liền, Cường nhất định không chịu liên lạc với Trang. Dù nhiều khi nỗi nhớ khiến nó quay quắt, khổ sở. Điện thoại vẫn tắt, ném dưới gầm giường lăn lóc như một tên tội đồ phản chủ. Trang là đứa con gái đầu tiên làm cho Cường phải khóc! Nhiều đêm, nước mắt đẫm gối khiến nó thậy mình chẳng khác một thằng con trai hèn hạ. Nó nhận ra mình thật vô dụng, bỏ đi, hư hỏng. Nhiều lúc nó cố kìm nén cảm xúc, moi cái điện thoại từ dưới gầm giường lên, nhưng rồi lại không dám mở máy. Nó sợ sẽ đọc được những tin nhắn của Trang, sợ mình lại xiêu lòng, quỵ lụy. Đôi môi đã biết bao lần rớm máu vì những xúc cảm quá mãnh liệt chẳng thể bật ra. Cường lại tìm đến đá, khói trắng mơ màng... Trong cơn mê, trong ảo giác, nó vẫn thấy Trang đứng đó, nhìn nó với ánh mắt van nài, như lần đầu tiên gặp con bé ở nơi đây. Cường gào thét, đập phá. Lũ bạn nhìn nó bằng ánh mắt sợ sệt. Cho đến khi kiệt sức, nó lăn ra ngủ như một con thú bê bết vì vật lộn với kẻ thù. Những tưởng chất kích thích sẽ làm Cường quên được Trang, nhưng vô ích, chúng càng khiến nỗi nhớ hằn sâu trong tâm trí thằng con trai ngang ngược. Để rồi ngày nào, nó cũng phi xe đến trước cổng trường Trang, đứng từ rất xa, dõi theo con bé...

+++

Trang gần như suy sụp. Mọi cố gắng của nó hoàn toàn đổ bể khi nghe Vương Anh phong phanh nói rằng Cường lại ngựa quen đường cũ. Nó muốn, rất muốn làm một cái gì đó, kéo Cường quay lại bên mình, nhưng không thể. Lý trí nói rằng nó chẳng phải kẻ thua cuộc, không được vùi dập lòng tự trọng bản thân dễ dàng như vậy. Nhưng một điều mà chẳng ai có thể phủ nhận : nó nhớ Cường tha thiết!

Rex Cafe hai tuần nay ngày nào cũng có mặt Trang. Khi thì ngồi 1 mình cafe đen đặc, khi thì đi cùng con bạn thân ngồi trên tầng 4. Trang thường đau đáu nhìn về phía trước, như cố lục lọi những kí ức chưa xa...

Tách Cappuccino nghi ngút khói. Trang cầm muỗng chọc, rồi khuấy tan cái hình trái tim bằng bột cacao ở giữa. Khuôn mặt nó xám xịt, lầm lì...

Con bạn thân đang cầm điện thoại của Trang "tọc mạch", bỗng nó kêu lên :

- Hộp thư đến của mày full rồi này. Tao xóa bớt đi nhé.

- Không - Trang nhảy dựng lên - Cấm mày đấy!

- Không xóa thì để làm gì? Bố con điên!

- Ừ...Kệ tao...Tao cần nó mỗi lúc cô đơn...

Trang cúi gằm mặt, sống mũi cay xè. Con bạn thở dài, quay đi chỗ khác... Nó hiểu Trang mà...

+++

Những ngày ảm đạm cuối đợt rét thực sự đã qua đi. Nắng dát vàng con đường, xuyên qua từng kẽ lá, khiến Trang phải nheo mắt lại vì chói. Trời chiều nhưng nắng vẫn chưa tắt. Trang bỗng thấy mình bơ vơ trước cổng trường rộng lớn. Đôi bàn chân xinh xắn bước những bước ngắn thật chậm trên con đường còn bỏng rát nắng đầu hè. Bỗng có tiếng gọi làm nó giật mình :

- Trang !

Trang ngỡ ngàng, đôi môi thổn thức, cặp mắt tròn xoe. Cường đứng đó, ngay sau nó, khuôn mặt rạng rỡ như màu nắng. Trang chợt định thần, nó bước nhanh, cố lảng tránh. Như một đoạn phim quay chậm, bàn tay Cường rụt rè đưa ra, nắm lấy tay nó, nhẹ nhàng nhưng cương quyết...

- Anh xin lỗi...

Trang nín thở. Trái tim nó gần như ngừng đập. Cường lên tiếng :

- Những ngày qua, anh đã nhận ra rằng, thật sự...thiếu em anh không sống được.

Trang cố vùng tay ra, nhưng Cường càng nắm chặt.

- Em biết không...Anh bỏ đá, bỏ cỏ, bỏ ke...Bỏ hết. Anh không còn đi chơi đêm, không đi học muộn, không cả ngủ gật trên lớp nữa...Ngày nào anh cũng dành thời gian học một ít, dù anh biết không bao giờ anh được bằng Giang Nam, hay bằng bất cứ người bạn nào của em, nhưng anh đã rất cố gắng. Điện thoại của anh từ hôm đó đến giờ vẫn chưa mở lên, vì anh sợ anh lại nghĩ đến em, sợ anh sẽ không kiềm chế được cảm xúc mà lại gọi cho em...Anh sợ mất sĩ diện của một thằng con trai...Nhưng mà...Anh thất bại rồi...!

Trang nuốt gọn từng lời Cường nói, tai nó như ù lên, tim nó rộn ràng, nước mắt tuôn lã chã. Giờ đây, những nỗi nhớ, những khoảnh khắc mỏi mòn chờ đợi, những hờn giận, yêu thương, đủ thứ, hòa tan...hóa thành nước mắt, đầm đìa trên khuôn mặt bầu bĩnh đáng yêu. Rồi bỗng nó nhoẻn miệng cười, rất khẽ :

- Anh thua rồi nhé...

- Ừ...Phải chịu thôi...

- Tại sao nhỉ?

Nắng chiều dịu dần, còn mặt Trang vẫn nóng ran. Cường dịu dàng, kéo nó sát vào lòng, thủ thỉ :

- Vì anh...nghiện em rồi...!

Đứa con gái ngập ngừng trước cửa một phòng hát ở Fantasic Bar. Mấy thằng bảo vệ đưa mắt nhìn nó từ đầu đến chân, cái nhìn lả lơi và chẳng mấy thiện cảm, chúng thì thầm với nhau :

- Mặc nguyên cả đồng phục trường cấp 3 thế kia mà mò vào đây giờ này, chắc là "hàng họ" của thằng nào trên phòng VIP...

Rồi liếc nhau cười hô hố. Nó nghe thấy, tức lắm, nhưng không phản ứng. Rụt rè và thận trọng, đẩy nhẹ cách cửa phòng 103, một khe hở vừa đủ để nó có thể nhìn rõ. Tiếng nhạc chát chúa dội thẳng vào màng nhĩ làm tim nó đập mạnh hơn. Căn phòng lớn mờ mờ ánh đèn xanh đỏ cùng mùi gì đó nồng nồng xộc ra làm nó phải bụm miệng, suýt nôn. Băng ghế sopha dài vất vưởng dáng những thằng con trai tóc tai dựng ngược nằm, ngồi đủ tư thế, thậm chí không xác định nổi tư thế. Vài đứa lăn ra ngủ, vài đứa ngồi ườn mắt lim dim... Và nó thấy Vương Anh - thằng bạn nó đang gục mặt bên chiếc bàn kính lớn bày la liệt những gói trắng trắng bên một cái bình thủy tinh. Hoảng hốt, nó đẩy mạnh cánh cửa, xồng xộc chạy vào. Một thằng thấy thế, vội vớ cái điều khiển giảm âm lượng nhạc, cất giọng khàn đặc chòng ghẹo :

- "Mái" của thằng nào kia ?

Tức thì hơn chục cái đầu mắt lờ đờ ngóc dậy hướng ánh mắt về phía cửa. Con bé gọi to :

- Vương Anh !

Kẻ mang tên Vương Anh ngẩng đầu, thấy nó thì giật mình thảng thốt :

- Cái quái gì thế này ???

Nó chạy lại chỗ Vương Anh, lay lay vai thằng bạn :

- Đi về đi...

Vương Anh bật dậy, quát tướng :

- Mày điên à? Đến đây làm gì? Sao đi học xong không về nhà?

Nó yếu ớt :

- Đi về với tao, đi...

- Không! - Vương Anh trợn mắt - Ai bảo mày đến đây, con điên này...

Nó vẫn cố nài nỉ, nước mắt lưng tròng :

- Mày về thì tao mới về cơ...

Vương Anh lúng túng thật sự. Nó không biết phải nói gì với con bạn thân lúc này. Thấy ồn ào, những đứa khác bắt đầu chú ý. Vương Anh giận dữ ném mạnh lon Heineken trên tay xuống đất, bọt bắt tung tóe. Chợt, một thằng con trai mặc sơ mi trắng, có chiếc khuyên tai đen nhỏ xíu lấp lánh bên tai phải nãy giờ ngồi trong một góc quan sát, tay đang vân vê điếu cỏ, mỉa mai :

- Sao tao ghét mấy con "voọc" thích lo chuyện bao đồng thế nhở!

Nó quét ánh mắt tức tối về phía thằng con trai trong góc, mím chặt môi. Đặt điếu cỏ xuống bàn, thằng con trai tiến về phía nó, châm chọc :

- Ngọt nước ra phết. Vương Anh cho tao mượn bạn mày 1 hôm nhé.

Vương Anh quay mặt đi :

- Thôi Cường, bạn tao...

Cường nhếch mép, một bàn tay nó đặt lên hông đứa con gái. Theo phản xạ, con bé quay ngoắt lại, Cường lãnh trọn năm ngón tay thon dài trên má...đau rát.

- Đm!

Cường áp sát vào người nó, rít lên :

- Con ranh này...

Vương Anh hoảng hốt, đẩy Cường ra, kéo tay con bạn :

- Thôi, về!

Cánh cửa đóng sầm lại tức tối. Mấy thằng con trai ngơ ngác, chưa kịp hiểu chuyện gì vừa xảy ra. Cường lẳng lặng trở về chỗ cũ, mặt nó sa sầm, chậm rãi đưa điếu cỏ vừa cuốn lên môi. Rồi chẳng hiểu nghĩ sao, nó lại bỏ xuống. Nó thấy đầu ong ong, khó chịu. Không hiểu là do chất kích thích hay do con bé vừa rồi. Chưa bao giờ nó gặp đứa con gái nào trong bar dám thái độ bố láo với nó như thế. Ít ra thì quán bar này đã quá quen thuộc với Cường, và tất cả mọi người ở đây đều phải nể nó, vì cái độ chơi, và liều! Khuôn mặt đứa con gái cứ chập chờn trước mắt Cường, thánh thiện nhưng sắc sảo, nói chung là khó tả..! Bần thần một lúc, Cường quyết định bỏ về, nó thèm ngủ sau một tối chơi bời mệt rã rời. Xuống hầm để xe, nó chợt nghe tiếng thằng Vương Anh cằn nhằn :

- Kệ tao! Mày không phải nói nhiều. Đuổi thì tao đi, không phải thách!

Giọng đứa con gái như van lơn :

- Tao xin mày đấy...Bố đang lo lắm. Không ai trách mày đâu, cũng không bắt mày phải xin lỗi mà...

Vương Anh gắt lên :

- Ông bà ấy nhờ mày khóc thuê à mà phải sướt mướt ?! Mày biết tính tao rồi đấy, tao nói là tao làm...Từ mặt tao á? Đuổi tao khỏi nhà á? Tao đi rồi tưởng ông bà ấy phải mở tiệc ăn mừng chứ lại sai mày tới níu kéo à? Có phải bãi nước bọt đếch đâu mà nhổ xong lại liếm!

Bị phản ứng quá gay gắt, đứa con gái lặng im, nước mắt bắt đầu tuôn lã chã. Cường xuất hiện, phá tan sự im lặng đó :

- Nó nói đúng đấy, mày về đi...

Vương Anh sửng sốt :

- Cường..?

Cường nhìn thẳng vào mắt nó, nói :

- Chỗ tiền mày nợ bọn Linh lùn để anh em trả giúp cho, bao giờ có đưa lại sau cũng được. Đừng để ông bà già suy nghĩ nhiều. Mà từ nay cũng thôi cờ bạc đi, báu gì mấy đồng rẻ rách!

Vương Anh ngập ngừng :

- Nhưng...tao...

- Nhưng nhưng cái gì, cứ thế mà làm. Thôi, đưa bạn mày về đi, muộn rồi...

Nói rồi cắm chìa khóa vít ga phóng thẳng. Vương Anh thở dài, huých tay con bạn :

- Lên xe tao đèo về. Lần sau đừng có tự ý mò đến những chỗ thế này nhá. Vướng bọn con gái chúng mày mệt ruột lắm!

Con bé phụng phịu trèo lên xe, không quên hỏi lại :

- Mày sẽ về nhà chứ?

- Vầng! - Vương Anh gằn giọng.

Giữa tháng ba không hiểu sao vẫn rét đậm rét hại. Đang ngủ bị mẹ gọi dậy ra ngân hàng rút tiền, Cường cáu lắm. Nhưng nghĩ lại, làm cái thằng con trai trong nhà, ngoài chơi với phá ra chả được tích sự gì, bố mẹ thì cả ngày lo làm ăn buôn bán. Dù mẹ nó có đắp cả cân phấn trang điểm lên mặt cũng không che được những nếp nhăn hằn rõ, nó thấy thương thương mẹ...Thôi thì chịu khó một tý cho bõ cái công bà ấy đẻ ra mình, Cường lồm cồm bò dậy, mặc quần áo, phóng ra Ngân hàng. Thủ tục xong xuôi cũng mất gần tiếng đồng hồ. Cầm cả bọc tiền trong tay, nó thầm nghĩ : "Với chỗ tiền này mình sẽ làm được những gì có ích hơn là việc đập đá phá mìn nhỉ"... Mải suy nghĩ, nó theo thói quen phóng thẳng đường Minh Khai [ con đường nhắn nhất đi tới Fantasic Bar, địa bàn của nó ] thay vì đường Lê Thánh Tông dẫn về nhà. Nó bực mình lẩm bẩm vu vơ :

- Mẹ! Quên xừ mất! Tự nhiên mất thêm 1 đoạn xa tít mù, vãi thế!

Qua cổng trường Bình Minh, bỗng nó thấy một bóng người...quen quen. Cố lục lọi trí nhớ một hồi, chợt nó reo lên như vừa khám phá ra điều gì đó mới mẻ :

- Á! Con bé hôm nọ...!

Con bé đang đứng trước cổng trường vắng vẻ, tay cầm điện thoại, vẻ mặt bồn chồn lo lắng. Cường liếc đồng hồ, gần 6h tối rồi còn gì, chắc phụ huynh bận đột xuất không đến đón được nên cái mặt mới cau có thế kia. Mà ở khu đô thị mới này thì đào đâu ra xe ôm cơ chứ. Tự nhiên Cường bật cười. Vẻ sợ sệt của con bé khiến Cường như hả dạ. Nhưng rồi chẳng biết nghĩ gì, nó vòng xe ra trước mặt con bé :

- Xe ôm không em ?

Đứa con gái đang dán mắt vào màn hình cái điện thoại, tưởng thằng nào trêu ghẹo, bực bội :

- Không! Điên à.

- Hơ...Ai điên cơ?

Ngẩng mặt lên, chợt bắt gặp ánh mắt soi mói của Cường, con bé lắp bắp :

- Ơ ơ...bạn của...à...gì nhở...Cường...

Cường cố nhịn cười :

- Dạ thưa chị, em là Phạm Hùng Cường, chứ không phải Gì Nhở Cường.

Con bé đỏ mặt, lí nhí :

- Vâng...

- Thế chị có đi xe không ạ?

- Dạ thôi...

- Thôi thì đứng đấy đợi mấy anh thợ xây đi qua rồi về cùng các anh ý nhé [ mặt ngó lơ, huýt sáo, điệu bộ giả tạo ].

Con bé mếu máo :

- Dạ có...em đi...

Cường mỉm cười đắc thắng. Đi được một đoạn, con bé lên tiếng :

- Em cảm ơn nhé...

- Vì ? - Cường hỏi lại.

- Vì anh cho đi nhờ...Với vụ hôm nọ...

- Hôm nọ làm sao?

- Anh bảo Vương Anh về nhà...

- Ôi dào! Có gì đâu. Anh là con người của Đảng, đạo đức ngời ngời, sống và làm việc theo tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh nên thấy những hành động đó không thể bỏ qua...

- Eo...điêu thế...

- Ơ. Anh thề. Anh mà nói dối đầu gối anh bằng nhau.

Con bé cười híp mí.

Ngưng một lát.

- Anh cũng xin lỗi nhé.

- Dạ?

- Vì hôm đó bất nhã với em ý.

- Vâng, em cũng là con người có tấm lòng vị tha cao cả, sống và làm việc theo chủ nghĩa Mac - Lennin, không để bụng chuyện cỏn con đâu ạ.

Cười vang sảng khoái.

- Em thú vị thật!

Con bé không nói gì, hai má nóng ran. Suốt quãng đường, cả hai đứa nói chuyện đều rất tự nhiên, như thể đã quen từ lâu lắm. Về đến nhà, con bé nhảy xuống xe, toe toét :

- Cảm ơn anh part 2, em về nhé!

- Ơ khoan...

Đang định bước vào thì Cường gọi giật lại, con bé quay đầu ngơ ngác :

- Dạ ?

- Không trả tiền xe ôm à? Thanh niên 2011 chả tự giác gì cả.

- Ơ em...- nó lúng túng - bao nhiêu ạ?

Cường tủm tỉm :

- Cho xin... cái tên!

Mặt con bé giãn ra :

- À...Trang ạ! Đủ chưa?

- Số nữa.

- Số giày hay số dép hả anh? [ giả nai ]

- Số...máy bàn ý [ nhăn nhở ]

- 016x52y99z0

- Số máy bàn nhà em dài thế? [ hỏi xoáy ]

- Nhà em dùng thuê bao của...I-rắk mà anh. [ đáp xoay ]

Lại cười :

- Ừ được. Thôi anh về nhé.

- Không vướng ạ...

- Ơ hay. Không về nữa bây giờ!

- Em đùa. Anh đi cẩn thận ạ. Thượng lộ bình an mà hạ lộ thì nằm im...

- Cái con người này...! - Cường thở dài ngán ngẩm, quay xe, nổ máy.

Trang chạy biến vào nhà, còn Cường nhanh chóng khuất sau con phố. Tự nhiên Trang lẩm nhẩm hát bài gì đó, không ai nghe rõ, chỉ biết vẻ mặt nó rạng rỡ hơn bình thường...

Trang nằm thẩn thơ nghe nhạc. Nó thích Avril khủng khiếp. Đang quay cuồng với What The Hell, chợt điện thoại đổ chuông dồn dập, Trang uể oải nhoài người với lấy cái điện thoại trên bàn. Sms từ một số máy lạ :

- Em ơiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii...

Hơi bất ngờ, nhưng Trang rep luôn :

- Ơiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii

Kèm cái icon "" cười lăn lộn. Số máy kia trả lời rất nhanh :

- Em đang ở đâuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuu ?

Trang lém lỉnh :

- Ở đâu còn lâu mới nói. Anh là aiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii ?

Nửa phút sau :

- Đã thế anh cũng không bao giờ nói cho em biết anh là Cường, bạn thằng Vương Anh và là người lúc chiều đưa em về.

Trang khúc khích :

- Lộ rồi

- Ồ thế à. Em có muốn nghe anh thì thầm một chút không?

- Có. Em đang dỏng tai lên nghe đây.

Ngay lập tức, cuộc gọi đến hiện số của Cường.

- Dạ em đây.

- Chim sẻ gọi chim cu nghe rõ gật gù...

Im lặng.

- Em ơi!!!

Vẫn im.

- Em ơiiiiiiiiiiiiiiiiii !

Không trả lời.

- Trang ơi!!! - phát cáu.

- Dạ.

- Sao em không nói gì ???

- Anh bảo nghe rõ gật gù, em gật nãy giờ muốn gãy cổ anh không thấy à

- À ừ...Anh xin lỗi...

Kết quả là ngày hôm đó Cường nằm buôn điện thoại với Trang đến tận khuya, tổng thiệt hại lên tới hàng trăm nghìn đồng. Cường pha trò, còn Trang thì cười không ngớt. Đến khi mắt mi mắt nặng trĩu, Trang mới nhỏ nhẹ :

- Anh à...Em buồn ngủ rồi. Để hôm khác nói chuyện tiếp nhá.

- Ừ. Thế chúc em ngủ ngon với cả mơ về anh nhé.

- Mơ về anh thì khác gì ác mộng.

Cường giận dỗi :

- Đùa chứ...Tụt hết cảm xúc. Ngủ đi. Ứ chơi với em nữa!

Cường cúp máy "rụp" một cái khá là phũ phàng, Trang ngẩn ngơ, rồi cười tủm tỉm :

- Đồ trẻ con!

Những ngày sau đó, Cường chủ động gọi điện, nhắn tin cho Trang nhiều hơn. Bỗng dưng Cường cảm thấy người con gái này khiến tâm hồn nó trở nên nhẹ nhõm khi tiếp xúc. Những câu nói đùa vu vơ, những lần Trang đành hanh "đá xoáy", những lúc Trang dở trò trêu chọc, hay những cuộc tranh luận với Trang, Cường đều bị Trang "đánh gục" vì sự lém lỉnh của cô nàng, mà đôi khi cũng là do Trang chơi bài cùn ăn vạ. Càng ngày Cường càng nhận ra thời gian nó dành cho Trang quá nhiều, đến nỗi mà nó bỏ ngoài tai lời rủ rê của mấy thằng bạn, ở nhà ôm khư khư cái Laptop chỉ để đợi Trang học bài xong là online nói chuyện. Một ngày không nhắn tin cho Trang, nó thấy thời gian cứ dài dằng dặc ra như con ốc sên bò trên cây bạch đàn...Trong người bức bối khó chịu và ruột gan thì cồn cào như người đói. Trang luôn có một cái gì nó, khiến nó bị cuốn hút ghê gớm, như chất kích thích vậy. Có lần Cường đã thành thật thổ lộ với Trang về cái cảm giác đang đeo bám mình, Trang phá lên cười khoái chí :

- Há há! Chết chưa! Anh nghiện em rồi đấy!

- Có lẽ...

Trang tinh nghịch :

- Cai nhanh còn kịp.

Cường thở dài :

- Em thấy thằng nghiện nào cai thuốc được thành công chưa?

- Rồi mà.

- Nhưng anh không phải thằng đó - lại thở dài phát nữa.

Trang trầm ngâm :

- Khi nào anh nghiện em như...nghiện đá mới nguy hiểm...

Chẳng nói chuyện với ai thoải mái được như Trang. Một cô gái đa cảm xúc, có thể vui buồn bất cứ lúc nào. Có thể chuyển từ trạng thái trẻ con nhí nhảnh sang người lớn sâu sắc chỉ trong tích tắc. Lắm khi thiếu điều Cường muốn thốt lên rằng Trang thật thần thánh. Chỉ ghét mỗi một điều, Trang hay động chạm vào "nỗi đau thầm kín" của Cường :

- Học xong anh định làm gì?

- Một xe 2 mũ.

- Là sao ?

Cường chép miệng :

- Đại học Giao thông vận tải, khoa đứng đường vẫy vẫy ý.

- Chả hiểu - Trang ngơ ngác.

Cường hóm hỉnh :

- Tên khoa học của nó là "Xe Ôm" em ạ.

- Ờm...Nhìn anh cũng có triển vọng phết - giọng đá đểu thấy rõ.

- Cảm ơn...Ai cũng khen anh thế.

Trang ôm bụng cười ngặt nghẽo :

- Anh không có ước mơ nào to lớn hơn một chút à?

- Có chứ - Cường giả bộ ngây thơ - Hồi bé anh toàn ước làm siêu nhân đi bảo vệ Trái đất ấy.

- Em không đùa - Trang nhăn mặt - Anh cũng lớn rồi, cũng phải có hoài bão chứ ?

- Bằng cách nào hả em?

- Chơi bời ít thôi. Lớp 12 mà anh cứ học hành hời hợt thế này làm sao có tương lai.

- Anh cũng muốn học hành tử tế lắm chứ, nhưng gia đình mới gặp chuyện buồn, thực sự anh chẳng còn tâm trí nào để mà học nữa...

Trang ái ngại :

- Gặp chuyện gì hả anh?

- À - Cường vờ thiểu não - con mèo nhà anh đi đâu mấy hôm nay rồi, anh thương nó lắm. Ăn không ngon nhưng ngủ như điên em ạ, khổ...

Những lúc ấy, Trang chỉ còn biết lắc đầu chán nản :

- Em chịu anh rồi !!!

Dần dần, Cường và Trang trở nên vô cùng thân thiết. Cường giống như một người anh, người bạn, lúc nào cũng chăm chút cho Trang từng tí một, còn Trang thì chẳng biết tự bao giờ, đã trở thành một phần trong cuộc sống của Cường...Không thể thiếu!

- Hy vọng đây là đợt rét cuối..!

Trang vừa xuýt xoa vừa run lên cầm cập. Gần một tuần nay, trời mưa không ngớt, gió vẫn ào ào thổi và khối không khí lạnh vẫn liên tục đổ bộ về đất liền. Tiết học thêm trôi qua nặng nề trong cái đói và cái rét! Thật vậy, bụng Trang bắt đầu réo lên anh ách như biểu tình chủ nó cái tội lười ăn bữa trưa. Trang lo lắng nhìn ra ngoài cửa sổ, nền trời đã ngả sang màu chiều muộn...

Tiếng chuông tan trường réo lên như dọa nạt. Trang lật đật thu dọn sách vở, kéo từng bước chân nặng nề ra khỏi lớp. Gió như đang tát thẳng vào mặt nó, lạnh buốt. Trang đội xụp cả mũ áo khoác lên đầu, kéo pécmơtuya sát cổ mà vẫn thấy rùng mình. Vừa bức ra khỏi cổng trường, điện thoại rung lên từng hồi...Nó dí sát mắt vào cái màn hình : "Cường á" !!?

- Sao hả anh?

- Nhìn về phía trước đi...

- Dạ ?

Trang đưa mắt nhìn quanh, một thằng con trai "dúm dó" trong chiếc áo khoác mỏng manh đứng bên đường đưa tay vẫy Trang. Phải mất đến vài giây định thần lại, Trang mới thốt lên khe khẽ :

- Ôi trời...!

Cường thở hắt ra khói, nhìn Trang trìu mến :

- Về thôi em.

Trang nhặng xị :

- Ai bắt anh lên trường đón em vào cái thời tiết giết người này hả? Lại còn ăn mặc như kiểu gia đình thiếu thốn thế kia?

- Chẳng lẽ để em đi mưa một đoạn dài ra điểm Bus, anh biết thừa hôm nay thứ 7 bố mẹ em về muộn không đi đón em được rồi nhé...

- Anh là ma xó à?

- Ừ...

- Sao mặt anh gian thế?

- Mặt anh gian để cho giống mặt em.

Trang đấm thùm thụp vào lưng Cường, ngặt nghẽo :

- Đồ quái vật..!!!

Trời mưa mỗi lúc càng thêm nặng hạt, gió càng thêm dữ dội. Ánh đèn đường vàng vọt rọi xuống đường bóng nhẫy, soi sáng rõ toàn thân thằng con trai đang lẩy bẩy...Chiếc ô cầu vồng của Trang không đủ che chắn hết những giọt mưa tới tấp hắt vào mặt Cường, nó oằn mình theo từng đợt gió, vặn vẹo, lung lay. Trang gồng mình cố giữ chiếc ô cho chắc, nó rụt rè thì thầm vào tai Cường :

- Anh lạnh không?

- Cũng hơi hơi...

- Hơi cái đầu anh! Anh hứng hết mưa hết gió của em rồi còn gì. Thế này về ốm thì sao?

- Ừm...Anh khỏe như chú voi con ở bản Đôn ấy...Không sợ.

- Vớ vẩn. Anh mà ốm thì em áy náy lắm đấy.

- Ơ...Anh tự nguyện mà. Em ngồi yên đi.

Bàn tay Cường tím tái, tê cứng vì lạnh. Con đường còn khá dài. Trang bồi hồi, một cái gì đó đang nhen nhóm trong lòng nó, khó tả. Hai bên đường, người ta đóng hết cửa tránh gió lùa, ánh đèn hắt ra từ những ngôi nhà không đủ sưởi ấm 2 sinh linh đang run lên vì lạnh. Cả khoảng áo trước ngực, và mái tóc bờm xờm dựng đứng của Cường giờ đây ướt nhẹp. Cái buốt giá đang dần thẩm thấu qua lớp vải, ngấm vào da thịt thằng con trai không quen khắc nghiệt. Đột nhiên, Trang vòng hai tay ra phía trước, ôm Cường thật nhẹ, nó ngượng ngùng :

- Đỡ lạnh hơn không?

- Ừ...

Cường mỉm cười, tim bỗng lệch nhịp với tần xuất cao hơn. Và đúng là, hai người khi là một thì ấm hơn thật! Suốt quãng đường, không ai nói với ai thêm điều gì nữa. Chỉ có những đoạn độc thoại từ hai não bộ gần nhau, mà có thể cả hai cùng hiểu được...

Cánh cổng gỗ và hàng rào trắng muốt hiện ra trước mắt. Trang bước xuống xe, nó nhìn Cường đầy vẻ biết ơn và...tội lỗi :

- Hay anh vào nhà đợi lát nữa ngớt mưa rồi về?

- Thôi - Cường xua tay - Mẹ anh đang mong lắm ấy.

Trang bật cười gượng gạo :

- Nhưng mà lạnh lắm..?!

- Ừ...Cũng lạnh hơn một tẹo...Mình đồng da sắt như anh, lo gì.

Cường nhăn nhở.

- Em vào nhà đi - Cường giục.

- Vâng. Anh về đi.

- Em vào nhà anh mới yên tâm về được.

- Anh về thì em vào, ai bắt đi đâu mà sợ...

- Ừ - thằng con trai cười dịu dàng, phóng đi như gió.

Đó là lần đầu tiên, Trang biết bần thần đứng tiễn một đứa con trai, cho đến khi chỉ còn là một chấm nhỏ nơi phía cuối con đường như vậy...

Cường về đến nhà, cực nhọc mãi mới dắt được xe vào. Những cơn gió đã ngừng đeo đuổi. Toàn thân đông cứng lại, xương quai hàm tưởng như bất động, không tài nào há nổi miệng ra. Bố ngồi trong phòng khách, thấy thằng con trai tiêu điều, ướt sũng, sửng sốt :

- Mày đi đâu về mà như ghẹ lột thế hả con?

Cường lắc lắc đầu, không nói nên lời, dò dẫm bước vào phòng tắm. Việc đầu tiên nó phải làm là ngâm mình trong nước nóng cho "tan" ra đã !!!

Năm phút sau, máy Cường gừ gừ báo tin nhắn đến.

- Anh về đến nhà chưa?

Cường tủm tỉm. Mỗi lúc được Trang quan tâm, nó vui lắm, như con trẻ được quà vậy.

- Anh đang nằm trong gầm xe tải.

- Liên thiên ! Anh toàn dọa tinh thần nhau thôi nhá.

- Anh mà phải dọa? Thanh niên 2011 tư cách đầy mình thế này mà phải dọa trẻ con á? Em không tin anh ra ngoài đường nằm thật cho em sợ bây giờ.

Trang hoảng hốt :

- Thôi thôi. Em xin anh. Đừng manh động. Nhưng mà...sao anh tốt với em thế?

Cường khựng lại vài giây. Quả thật, câu hỏi này của Trang đã xoáy sâu vào tâm can nó. Ờ...Sao lại tốt với Trang như thế nhỉ? Sao lại quan tâm Trang nhiều như thế nhỉ? Sao những lúc không được nói chuyện với Trang lại thấy trống vắng thế nhỉ? Và...sao mỗi khi gặp Trang, lòng nó lại hân hoan đến lạ? Cái gì đó thôi thúc Cường phải nói, dù biết nếu thất bại, mọi chuyện sẽ tồi tệ đến mức nào...

Trang nhận tin nhắn từ Cường sau gần 30 phút chờ đợi, mắt nó mở to hết cỡ đọc những dòng chữ như đang nhảy nhót trên màn hình :

- Nói chung là yêu đó...À mà đó có phải là yêu không...mà sao vắng em thì buồn...Ố ô..

Trang bò lăn ra cười sặc sụa, rep lại :

- Em chưa thấy ai tỏ tình như anh đấy.

Cường đỏ mặt. Tự nhiên nó thấy lúng túng quá. Nó ấn số gọi cho Trang :

- Dạ - Trang vẫn nhỏ nhẹ.

- Anh...yêu em...thật ấy...

- Yêu...vì sao ạ?

- Vì em là em.

- Anh không sợ em từ chối à?

- Anh...- bỗng Cường ngập ngừng - Sợ chứ...Nhưng nghiện rồi, chả ngại nữa...

Im lặng.

Nín thở.

Chờ đợi.

- Thế...

- Sao hả em? - Cường vồ vập.

- Thế thích em lâu chưa...?

Bao nhiêu dây thần kinh trên mặt Cường nãy giờ co vào vì căng thẳng, giờ giãn ra thoải mái. Nó cười thật tươi :

- Từ năm 1945 rồi ấy...

Thế là yêu nhau!

Ngày ngày, Cường thực hiện nhiệm vụ của "Thằng-Người-Yêu" một cách ngoan ngoãn theo yêu cầu của Trang về tiêu chuẩn "trai ngoan". Nghĩa là : sáng gọi Trang dậy lúc 6h15, chiều không phải đi học thêm thì qua trường đón Trang đúng 5h15, tối đi chơi phải về nhà trước 9h30, đọc trước bài, soạn sách vở đầy đủ trước khi đến lớp, và phải lựa chọn : Hoặc là Trang, hoặc là đá, cỏ, ke...Cường đã dần quen với nếp sống "lành mạnh" mà Trang tạo dựng cho nó, tự nhiên thấy cuộc sống có ý nghĩa hẳn. Đến nỗi bố mẹ Cường cũng không thể tin nổi đây là chính là thằng con trai sống trong cái nhà này mười tám năm giời ăn chơi phá phách. Mọi thay đổi của Cường cũng nhờ cả vào sự nỗ lực của Trang. Đôi khi, Cường vẫn hay gây bất ngờ, kiểu như một hôm, nó lù lù xuất hiện trước cổng trường Trang, mà không phải tầm giờ "đón cháu", vẫy Trang cười toe toét :

- Em ơi đi ăn bánh đi...Anh đói quá !!

Trang ngạc nhiên :

- Em có dặn anh đón em giờ này đâu? Sao lại đến?

- Ờ...Tại anh nghiện em mà, vã thì phải đi tìm thuốc chứ.

Trang tát "yêu" một cái rõ đau, nhăn mặt :

- Chưa từng thấy con người nào thô lỗ và lộ liễu như anh ý!

Lại có sáng, Cường gọi Trang dậy muộn, vừa lon ton chạy vào lớp cho kịp giờ thì điện thoại Trang báo tin nhắn đến :

- Em ơi. Anh gửi xe xong từ chỗ gửi xe chạy vào trường hết 3 phút, đến cổng trường thì đã muộn 10 phút rồi. Thằng bảo vệ nó không cho anh vào? Bây giờ em bảo anh về hay đồ sát nó?

Trang hốt hoảng :

- Này, anh đã hứa là bỏ thói cônđồ rồi đấy. Nếu không được vào thì về nhà chơi ngoan, không nghịch bẩn, cấm la cà ngoài đường nhá!

- Vâng ạ - Cường nhăn nhở. Và nó yên tâm về nhà...ngủ tiếp.

Hay là khi, Trang bất ngờ gọi cho Cường, nhõng nhẽo :

- Cường ơi..! Em không ngủ được! Kể chuyện cổ tích cho em.

Cường méo mặt :

- Em gọi 19001589 bảo chị Mây Hồng kể cho mà nghe, anh có biết truyện nào đâu.

- Không - Trang nũng nịu - Em thích anh cơ không thích chị Mây Hồng...

- Anh còn chưa được nghe bao giờ thì kể cho em làm sao ?

- Học nhà trẻ cô giáo chết à? Không thuộc thì bịa ra cũng được! - Trang giận dỗi.

- Vâng. Thế em thích nghe truyện gì?

Trang đổi giọng luôn, ngợt xớt :

- Truyện gì mà có mụ phù thủy với hoàng tử đẹp trai ý.

Cường khổ sở ngồi bịa ra một câu chuyện, không đầu, không cuối, chi tiết rời rạc, nội dung lung tung, nhưng rốt cuộc, Trang vẫn chìm vào trong giấc ngủ, thật ngon...Trong giấc mơ, nó biến thành mụ phù thủy, còn Cường là "hoàng tử đẹp trai"...

Tình yêu của chúng nó, sôi nổi, cháy bỏng, hạnh phúc nhưng lắm lúc cũng rất êm đềm. Và có lẽ nó sẽ cứ nhẹ nhàng trôi qua như vậy nếu không có ngày hôm ấy...

Cường đang say sưa "giấc mơ trưa" thì điện thoại kêu inh ỏi. Nó nhăn nhó cầm máy lên nói như quát :

- Cái gì thế ?

Thằng bạn Cường giọng the thé quát lại còn to hơn :

- Thế cái...mế! Giờ này còn nằm đấy mà vắt lưỡi à? Em Trang nhà mày đang tung tăng trong hiệu sách với thằng ranh nào đẹp zai đeo kính trông tri thức lắm, như kiểu yêu nhau ấy. Quả này thì anh em cưa sừng mày ngâm rượu thuốc nhá!

Cường bật dậy, hỏi dồn dập :

- Thằng nào? Lúc nào? Ở đâu? Mà có chính xác không?

- Nhà sách Tùng Linh. Vừa mới vào xong. Mắt tao 10/10 đấy thằng khỉ ạ. Tin hay không tùy mày. Tao báo cho mày thế thôi, nhá.

Thằng bạn tắt máy. Mặt Cường nghệt ra như chưa hiểu hết. Có cái gì đó đang dâng lên cổ họng nó, đắng nghét...!

+++

Gần khuya, vẫn chưa một cuộc gọi, một tin nhắn từ Cường, Trang bần thần sốt ruột, hết đi ra lại đi vào, tay nó như muốn siết nát bét cái điện thoại. Đến khi không còn kiên nhẫn được nữa, nó bực bội gọi cho Cường, máu trong huyết quản cứ sôi lên sùng sục.

- Gì?

- Anh đang ở đâu? - Trang gắt.

- Nhà chứ đâu.

- Tại sao không nhắn tin cho em?

- Thế chiều nay em đi đâu?

- Em...

- Hả?

- Đi mua sách với thằng bạn em.

- Bạn nào?

- Giang Nam. Mà sao anh biết?

Cường không đáp, nhếch môi cười khẩy, hỏi lại mỉa mai :

- Có vẻ thân thiết?

- Ừ. Bạn ấy học giỏi nhất lớp em mà. Với lại hay giúp đỡ em lắm. Chiều nay bạn ấy dẫn em đi mua mấy quyển tài liệu ôn thi. Ai như anh suốt ngày chơi bời, chả chịu lo học hành...

- Vầng - Cường chua chát - Anh cũng chỉ là thằng ít học, dặt dẹo, ất ơ. Không với tới em được. Thôi thì em cứ yên tâm mà làm "đôi bạn cùng tiến" với cái thằng Giang Nam ấy. Anh không làm phiền, không đeo bám nữa. Xin lỗi vì những ngày qua làm mất thời gian của em vào cái trò yêu đương vô bổ nhé. Em học tốt!

- Ơ....Anh điên à?

Cường dập máy, những tiếng "tút...tút..." dài như xé nát trái tim Trang. Nó đâu ngờ... Trang vội vã, điên cuồng ấn gọi lại, nhưng vô ích. Thuê bao! Nó bàng hoàng, ngồi thụp xuống đất. Đôi mắt vô hồn, vô hướng. Màn đêm đen đặc phủ kín tâm can...

2 tuần liền, Cường nhất định không chịu liên lạc với Trang. Dù nhiều khi nỗi nhớ khiến nó quay quắt, khổ sở. Điện thoại vẫn tắt, ném dưới gầm giường lăn lóc như một tên tội đồ phản chủ. Trang là đứa con gái đầu tiên làm cho Cường phải khóc! Nhiều đêm, nước mắt đẫm gối khiến nó thậy mình chẳng khác một thằng con trai hèn hạ. Nó nhận ra mình thật vô dụng, bỏ đi, hư hỏng. Nhiều lúc nó cố kìm nén cảm xúc, moi cái điện thoại từ dưới gầm giường lên, nhưng rồi lại không dám mở máy. Nó sợ sẽ đọc được những tin nhắn của Trang, sợ mình lại xiêu lòng, quỵ lụy. Đôi môi đã biết bao lần rớm máu vì những xúc cảm quá mãnh liệt chẳng thể bật ra. Cường lại tìm đến đá, khói trắng mơ màng... Trong cơn mê, trong ảo giác, nó vẫn thấy Trang đứng đó, nhìn nó với ánh mắt van nài, như lần đầu tiên gặp con bé ở nơi đây. Cường gào thét, đập phá. Lũ bạn nhìn nó bằng ánh mắt sợ sệt. Cho đến khi kiệt sức, nó lăn ra ngủ như một con thú bê bết vì vật lộn với kẻ thù. Những tưởng chất kích thích sẽ làm Cường quên được Trang, nhưng vô ích, chúng càng khiến nỗi nhớ hằn sâu trong tâm trí thằng con trai ngang ngược. Để rồi ngày nào, nó cũng phi xe đến trước cổng trường Trang, đứng từ rất xa, dõi theo con bé...

+++

Trang gần như suy sụp. Mọi cố gắng của nó hoàn toàn đổ bể khi nghe Vương Anh phong phanh nói rằng Cường lại ngựa quen đường cũ. Nó muốn, rất muốn làm một cái gì đó, kéo Cường quay lại bên mình, nhưng không thể. Lý trí nói rằng nó chẳng phải kẻ thua cuộc, không được vùi dập lòng tự trọng bản thân dễ dàng như vậy. Nhưng một điều mà chẳng ai có thể phủ nhận : nó nhớ Cường tha thiết!

Rex Cafe hai tuần nay ngày nào cũng có mặt Trang. Khi thì ngồi 1 mình cafe đen đặc, khi thì đi cùng con bạn thân ngồi trên tầng 4. Trang thường đau đáu nhìn về phía trước, như cố lục lọi những kí ức chưa xa...

Tách Cappuccino nghi ngút khói. Trang cầm muỗng chọc, rồi khuấy tan cái hình trái tim bằng bột cacao ở giữa. Khuôn mặt nó xám xịt, lầm lì...

Con bạn thân đang cầm điện thoại của Trang "tọc mạch", bỗng nó kêu lên :

- Hộp thư đến của mày full rồi này. Tao xóa bớt đi nhé.

- Không - Trang nhảy dựng lên - Cấm mày đấy!

- Không xóa thì để làm gì? Bố con điên!

- Ừ...Kệ tao...Tao cần nó mỗi lúc cô đơn...

Trang cúi gằm mặt, sống mũi cay xè. Con bạn thở dài, quay đi chỗ khác... Nó hiểu Trang mà...

Những ngày ảm đạm cuối đợt rét thực sự đã qua đi. Nắng dát vàng con đường, xuyên qua từng kẽ lá, khiến Trang phải nheo mắt lại vì chói. Trời chiều nhưng nắng vẫn chưa tắt. Trang bỗng thấy mình bơ vơ trước cổng trường rộng lớn. Đôi bàn chân xinh xắn bước những bước ngắn thật chậm trên con đường còn bỏng rát nắng đầu hè. Bỗng có tiếng gọi làm nó giật mình :

- Trang !

Trang ngỡ ngàng, đôi môi thổn thức, cặp mắt tròn xoe. Cường đứng đó, ngay sau nó, khuôn mặt rạng rỡ như màu nắng. Trang chợt định thần, nó bước nhanh, cố lảng tránh. Như một đoạn phim quay chậm, bàn tay Cường rụt rè đưa ra, nắm lấy tay nó, nhẹ nhàng nhưng cương quyết...

- Anh xin lỗi...

Trang nín thở. Trái tim nó gần như ngừng đập. Cường lên tiếng :

- Những ngày qua, anh đã nhận ra rằng, thật sự...thiếu em anh không sống được.

Trang cố vùng tay ra, nhưng Cường càng nắm chặt.

- Em biết không...Anh bỏ đá, bỏ cỏ, bỏ ke...Bỏ hết. Anh không còn đi chơi đêm, không đi học muộn, không cả ngủ gật trên lớp nữa...Ngày nào anh cũng dành thời gian học một ít, dù anh biết không bao giờ anh được bằng Giang Nam, hay bằng bất cứ người bạn nào của em, nhưng anh đã rất cố gắng. Điện thoại của anh từ hôm đó đến giờ vẫn chưa mở lên, vì anh sợ anh lại nghĩ đến em, sợ anh sẽ không kiềm chế được cảm xúc mà lại gọi cho em...Anh sợ mất sĩ diện của một thằng con trai...Nhưng mà...Anh thất bại rồi...!

Trang nuốt gọn từng lời Cường nói, tai nó như ù lên, tim nó rộn ràng, nước mắt tuôn lã chã. Giờ đây, những nỗi nhớ, những khoảnh khắc mỏi mòn chờ đợi, những hờn giận, yêu thương, đủ thứ, hòa tan...hóa thành nước mắt, đầm đìa trên khuôn mặt bầu bĩnh đáng yêu. Rồi bỗng nó nhoẻn miệng cười, rất khẽ :

- Anh thua rồi nhé...

- Ừ...Phải chịu thôi...

- Tại sao nhỉ?

Nắng chiều dịu dần, còn mặt Trang vẫn nóng ran. Cường dịu dàng, kéo nó sát vào lòng, thủ thỉ:

- Vì anh...nghiện em rồi...!

Tổng quan Đền Hùng

Vị - Thế - Địa

Khu Di tích lịch sử Đền Hùng thuộc thôn Cổ Tích, xã Hy Cương, thành phố Việt Trì, tỉnh Phú Thọ; là nơi thờ các vua Hùng có công dựng nước, Tổ Tiên của dân tộc Việt Nam. Ngày xa xưa vùng đất này là khu vực trung tâm của nước Văn Lang, nằm giữa hai dòng sông giống như hai dãy hào thiên nhiên khổng lồ bao bọc lấy cố đô xưa của các vua Hùng. Phía đông với các dãy núi non trung điệp. Vùng đất này có nhiều sông ngòi ao hồ, đồi núi, lại có những cánh đồng màu mỡ phì nhiêu do phù xa của ba con sông bồi đắp, vừa thuận lợi cho cuộc sống định canh định cư, vừa thuận lợi cho việc phòng thủ hay rút lui khi xảy ra các cuộc xung đột bộ lạc.

Hiện nay dấu vết cư trú của dân cư thời đại các vua Hùng còn để lại trong hàng chục di chỉ khảo cổ học, được phân bố dày đặc từ huyện Lâm Thao tới ngã ba Bạch Hạc - Việt Trì. Những di chỉ khảo cổ học đo là minh chứng một thời đại, với nghề luyện kim đồng thau và trồng lúa nước của một nền văn minh nông nghiệp, đã từng tồn tại trược công nguyên hàng nghìn năm.

Đền Hùng là trung tâm, là tiêu điểm về thời đại các vua Hùng, các ngôi đền thờ vua Hùng nằm trên núi Nghĩa Lĩnh [còn gọi là núi Cả theo địa phương hay các tên khác: núi Hùng, núi Hy Cương], có độ cao 175 mét so với mặt nước biển. Trước kia khu vực này là cánh rừng già nhiệt đới. Ngày nay núi Hùng vẫn giữ dáng vẻ của rừng tự nhiên với nhiều thế hệ cây tầng khác nhau, gồm 150 loài thảo mộc, thuộc 35 họ, trong đó còn lại một số cây đại thụ lớn như: đa, thông, thiên tuế, trò v.v...

Núi Hùng trông xa giống như đầu của một con rồng lớn hướng về Nam, mình rồng uốn lượn thành núi Trọc, núi Vặn, núi Pheo. Phía sau núi Hùng có những quả đồi lớn san sát nối liền dài tới 10km giống như đàn voi chầu về Đất Tổ, phía trước là ngã ba Bạch Hạc với sự hợp lưu của ba dòng sông lớn nhất miền Bắc: sông Hồng, sông Lô, sông Đà tạo ra một vùng nước lớn mênh mông, từ đó có những quả đồi thấp lô nhô giống như một đàn rùa nước bò lên trầu về Nghĩa Lĩnh. Phía Đông xa mờ là dãy Tam Đảo trùng điệp [núi mẹ], xa về phía nam là dãy Ba Vì cao ngất [núi cha] tụ lại. Sát núi Hùng còn có những quả đồi như phượng cặp như [Tiên Kiên], hổ phục [Khang Phụ - Chu Hoá]. Cảnh thế ngoạn mục hùng vĩ, đất đầy khí thiêng của sơn thuỷ tụ hội. Đứng trên đỉnh cao Nghĩa Lĩnh ta có thể bao quát toàn bộ một vùng rộng lớn với cảnh đẹp của sơn thuỷ hữu tình. Tương truyền vua Hùng đã đi khắp mọi miền, về đây chọn làm đất đóng đô.

Đền Hạ

Được xây dựng vào thế kỷ XVII - XVIII. Kiến trúc kiểu chữ nhị [=] gồm Tiền bái và Hậu cung. Kiến trúc đền Hạ đơn sơ, kèo cầu suốt, quá giang đóng trụ, mái lợp ngói mũi.

denha.jpg

Tương truyền rằng nơi đây, mẹ Âu Cơ sinh ra bọc trăm trứng, sau nở thành trăm người con trai, nguồn gốc của cộng đồng người Việt, nghĩa “đồng bào” [cùng bọc] được bắt nguồn từ đây.. Khi các con khôn lớn cha Lạc Long Quân mang theo 50 người con về vùng biển quai đê lấn biển, mở mang bờ cõi. Mẹ Âu Cơ mang theo 49 người con ngược lên vùng núi, trồng dâu, chăn tằm, dệt vải, xây dựng cuộc sống. Người con trưởng ở lại làm Vua, cha truyền con nối 18 đời đều gọi là Hùng Vương.

Chùa Thiên Quang

Chùa xưa có tên gọi là " Viễn Sơn Cổ Tự " sau đổi thành " Thiên Quang Thiền Tự ". Chùa được xây dựng vào thời Trần đến thế kỷ XV xây dựng lại, thời Nguyễn chùa được đại trùng tu. Hiện nay chùa có kiến trúc kiểu chữ công [I] gồm ba toà tiền đường [5 gian] Tam bảo [3 gian] và Thượng điện [3 gian] các toà được làm theo kiểu cột trụ, quá giang gối đầu vào cột, kèo suốt cài nóc. Phía ngoài có hành lang xây xung quanh. Mái chùa lợp ngói mũi có đầu đao cong, bờ nóc đắp hình lưỡng long chầu nguyệt.

Chùa thờ Phật theo phái Đại thừa.

Trước cửa chùa có cây Vạn tuế có tuổi gần tám trăm năm. Nơi đây ngày 19/9/1945 Chủ tịch Hồ Chí Minh trước khi về tiếp quản thủ đô Hà Nội, Bác đã ngồi làm việc bên gốc cây Vạn Tuế.

Đền Trung

Có tên Hùng Vương Tổ miếu. Đền được xây dựng vào thời Lý - Trần. Đến thế kỷ XV bị giặc Minh tàn phá, sau này được xây dựng lại, kiến trúc hiện nay kiểu chữ nhất [-] 3 gian, kiến trúc đơn sơ không có cột, kèo cầu quá giang cột trốn gối vào tường, mái lợp ngói mũi.

dentrung.jpg

Tương truyền là nơi các Vua Hùng cùng Lạc Hầu, Lạc Tướng ngắm cảnh và họp bàn việc nước. Nơi đây vua Hùng thứ 6 đã nhường ngôi cho Lang Liêu người con hiếu thảo sáng tạo ra bánh chưng, bánh dầy.

Đền Thượng

Có tên chữ là Kính thiên lĩnh điện [Điện thờ trời trên núi Nghĩa Lĩnh]. Tương truyền các vua Hùng thường lên đỉnh núi Nghĩa Lĩnh để tiến hành nghi lễ tín ngưỡng của cư dân nông nghiệp thờ trời đất, thờ Thần lúa cầu mong cho mùa màng tốt tươi, nhân khang vật thịnh. Trên đỉnh núi Hùng xưa có mảnh vỏ chấu khổng lồ, có chiếc thuyền nan ba cắng gắn với truyền thuyết về hạt lúa thần, phản ánh mơ ước về cuộc sống ấm no.

denthuong.jpg

Truyền thuyết kể rằng vua Hùng thứ 6 sau chiến thắng giặc Ân đã lập miếu thờ Thánh Gióng để ghi nhớ công ơn người anh hùng đã đánh giặc cứu nước.

Người đời sau, biết ơn các vua Hùng nhân dân ta đã lập đền thờ Hùng Vương.

Đền thượng đến thế kỷ XV được xây dựng quy mô, vào thời Nguyễn triều đình cấp tiền, cử quan về giám sát việc đại trùng tu.

Hiện nay đền có kiến trúc kiểu chữ Vương, được xây dựng 4 cấp: Nhà chuông trống, Đại bái, Tiền tế và Hậu cung.

Ngày 18/9/1962 Chủ tịch Hồ Chí Minh về thăm Đền Hùng, người đã nghỉ trưa ở cửa ngách Đông Nam đền Thượng trước khi về Bác căn dặn phải trồng cây cối. Xây dựng Đền Hùng thành công viên lịch sử cho con cháu sau này thăm viếng.

Lăng Hùng Vương

lang.jpg

Tương truyền là mộ vua Hùng thứ 6, trước khi chết có dặn hãy chôn ta trên núi Cả để đứng trên núi cao ta còn trông nom bờ cõi cho con cháu. Xưa là mộ đất, đến thời Tự Đức năm thứ 27 [1870] cho xây Lăng Mộ, thời Khải Định năm thứ 2 [1922] được đại trùng tu như ngày nay.

Cột đá thề

Tương truyền rằng Thục Phán An Dương Vương khi được vua Hùng nhường ngôi đã thề nguyện muôn đời bảo vệ giang sơn gấm vóc mà vua Hùng trao lại và đời đời hương khói họ Hùng.

Đền Giếng

Tên chữ là Ngọc Tỉnh. Tương truyền là nơi hai nàng công chúa Tiên Dung và Ngọc Hoa con gái Vua Hùng thứ 18 thường soi gương chải tóc khi theo cha đi kinh lý qua vùng này. Hai nàng là người có công dậy dân trồng lúa, trị thuỷ nên nhân dân lập đền thờ.

dengieng.jpg

Đền được xây dựng vào thế kỷ thứ 18, đền được xây dựng lên trên giếng nên hiện nay giếng ở bên trong hậu cung của đền bốn mùa nước trong mát, không bao giờ cạn.

Hiện nay đền có kiến trúc kiểu chữ công [I] gồm Tiền bái, ống muống, Hậu cung, hậu cung được xây dựng kiểu chuỗi vồ. Mái đền lợp ngói mũi, bờ nóc trang trí lưỡng long chầu nguyệt.

Ngày 19/9/1954 Chủ tịch Hồ Chí Minh về thăm Đền Hùng, Người nói chuyện với các đồng chí cán bộ Đại Đoàn quân tiên phong, tại đền Giếng Người căn dặn

" Các Vua Hùng đã có công dựng nước

Bác cháu ta phải cùng nhau giữ lấy nước"

Đền Tổ Mẫu Âu Cơ

Đền Tổ Mẫu Âu Cơ được xây dựng trên đỉnh núi Vặn [Tên mỹ là tự là núi Ốc Sơn], thuộc thôn Cổ Tích, xã Hy Cương, thành phố Việt Trì, tỉnh Phú Thọ, có độ cao 170,2m so với mặt biển, nằm trong hệ thống “Tam sơn cấm địa” là núi Hùng, núi Trọc, núi Vặn.

denmau.jpg

Đứng trên đỉnh núi Vặn có thể bao quát một vùng rộng lớn sơn thuỷ hữu tình. Phía trước núi Vặn là núi Hùng, nơi thờ tự các vua Hùng. Núi Hùng trông xa giống như đầu con rồng lớn, mình rồng uốn lượn thành núi Trọc, núi Vặn ở phía sau. Bên tả có dòng sông Hồng, bên hữu có dòng sông Lô tựa như hai dải lụa đào, bao bọc lấy ba ngọn “Tổ Sơn” ở giữa. Phía sau núi Vặn là những dãy đồi lớn san sát như bát úp, gắn với truyền thuyết “Trăm voi chầu về Đất Tổ”. Cảnh thế ngoạn mục hùng vĩ, đất đầy khí thiêng của sơn thuỷ tụ hội.

Đền Tổ Mẫu Âu Cơ là một quần thể kiến trúc bao gồm: Đền chính thờ Mẫu Âu Cơ, nhà tả vu, nhà hữa vu, nhà bia, trụ biểu, tam quan… được thiết kế theo phong cách xây dựng truyền thống, xen lẫn tính hiện đại. Các họa tiết trên trống đồng Đông Sơn: Cột gỗ có thớt đá kê, tường xây gạch mộc đỏ, mái đền có đầu đao cong vút như cánh chim Lạc, trụ biểu đá giống như cây bút đang viết lên trời xanh… cho nhân dân ta vừa cảm giác gần gũi với mẹ vừa thiêng liêng cao quý.

Trong Hậu cung đền đặt tượng Tổ Mẫu Âu Cơ được làm bằng đồng. Phía dưới đặt tượng Lạc hầu, Lạc tướng.

Truyền thuyết xưa kể rằng: 3 ngọn “Tổ Sơn” là nơi lưu giữ dấu tích của Tổ tiên. Mẹ Âu Cơ kết duyên cùng cha Lạc Long Quân tại Động Lăng Xương - Thanh Thuỷ, về đến núi Hùng, sinh ra một bọc trăm trứng, sau nở thành trăm người con trai. Khi các con khôn lớn, Cha Lạc Long Quân đưa 50 người con xuôi về vùng biển mở mang bờ cõi. Mẹ Âu Cơ đưa 49 người con lên vùng núi sinh cơ lập nghiệp, trồng dâu, chăn tằm, dệt vải xây dựng cuộc sống. Trong dân gian hình ảnh mẹ Âu Cơ là người mẹ đầu tiên khai sinh ra cả dân tộc.

Về thăm Di tích lịch sử Đền Hùng, viếng đền Tổ Mẫu Âu Cơ, thể hiện đạo lý truyền thống của dân tộc “Uống nước nhớ nguồn”, mà câu đối ở Đền Tổ Mẫu đã nói hộ tấm lòng của nhân dân ta:

- Tòng lai thiên thượng hữu tiên biệt thành vũ trụ.

- Thí vẫn nhân gian vô mẫu hà đẳng càn khôn

Dịch: - Xưa nay trên trời có tiên tạo thành vũ trụ

- Thử hỏi ở đời không mẹ sao có đất trời.

Đền thờ Tổ Mẫu Âu Cơ là một công trình văn hoá lớn của thời đại chúng ta - con cháu các vua Hùng xây dựng nên, nhằm mục đích “quy tụ” và “hội tụ” văn hoá “Đền Hùng”. Bổ sung cho quần thể kiến trúc tín ngưỡng trong Di tích lịch sử Đền Hùng, thể hiện tình cảm của nhân dân ta đối với Tổ Mẫu Âu Cơ người mẹ thiêng liêng huyền thoại của dân tộc Việt Nam.

Đền Thờ Quốc Tổ Lạc Long Quân

Đền thờ Quốc Tổ Lạc Long Quân được xây dựng dưới chân núi Sim vào năm 2006, nằm trong quần thể kiến trúc của Di tích lịch sử Đền Hùng.

Núi Sim nhìn xa có hình giống con rùa lớn đang hướng về Hồ Hóc Trai. Núi có độ cao 94m, diện tích rộng 5ha. Cách cổng chính Đền Hùng về phía Đông Nam chừng hơn 100m theo đường chim bay.

Đứng trên đỉnh núi Sim, có thể nhìn bao quát một vùng đất rộng lớn, nơi đây có núi non trùng điệp. Trước mặt là cánh đồng trải rộng bằng phẳng, thoải thoải dần về phía hồ nước mênh mông. Bên trái có núi Hóc Nay, bên phải có núi Nỏn xa xa ẩn hiện đền Tổ Mẫu Âu Cơ. Cảnh thế hùng vĩ uy linh của sơn thuỷ tụ hội.

Đền thờ Lạc Long Quân quay về hướng Tây Nam. Đền được xây dựng kiến trúc kiểu chữ đinh gồm: Cổng đền, Phương đình, Tả Vu, Hữu Vu, trụ biểu, đền thờ. Kiến trúc truyền thống gỗ lim, sơn son thếp vàng, tường bao xây gạch chỉ màu đỏ, mái lợp ngói mũi.

Trong đền đặt tượng Quốc Tổ Lạc Long Quân, tượng Lạc Hầu, Lạc Tướng được đúc bằng đồng. Đền thờ Quốc Tổ Lạc Long Quân tạo thành một quần thể kiến trúc cảnh quan, góp phần bảo tồn, tái tạo hình ảnh lịch sử, đáp ứng nhu cầu của nhân dân trong việc thờ tự thuỷ tổ dân tộc. Nhằm giáo dục các giá trị truyền thống dân tộc.

Bảo tàng Hùng Vương

Bảo tàng Hùng được xây dựng năm 1986 do Hội kiến trúc sư Việt Nam thiết kế phỏng theo truyền thuyết bánh Chưng, bánh Dầy phản ánh quan niệm của người Việt cổ về vũ trụ trời tròn, đất vuông.

Năm 1993 Bảo tàng mở của đón khách thăm quan, với hơn 700 hiện vật, 102 bức ảnh, 4 bức tranh bằng gốm tráng men, 5 bức tranh sơn mài, 9 bức gò đồng, 5 hộp hình, một nhóm tượng bằng đồng và nhiều hiện vật bổ trợ. Bảo tàng đã giới thiệu khái quát sự nghiệp dựng nước Văn Lang của các vua Hùng thông qua các nội dung trung bầy với các chủ đề chính:

  1. Đất nước con người một thời nguyên thuỷ

Từ Ba Vì đến Tam Đảo, từ vài vạn năm về trước trên nền tảng của những cao nguyên, bình nguyên vùng hồ đứt gãy thành những dòng sông cổ với những thềm phù xa cổ, đã có 3 miền núi non, đồi gò, đồng bãi với 3 dòng sông lớn, tụ hội quanh miền núi Hùng. Những quần thể động vật, thực vật cổ, sống phủ khắp nơi này tạo môi trường sinh tụ cho người cổ. Hươu, nai, lợn rừng... còn xương, răng hóa thạch cổ ở Hang Ngựa [Thanh Sơn] có tuổi 4 vạn năm. Văn hoá Sơn Vi gồm hơn 100 địa điểm khảo cổ chứa đựng những công cụ đá cuội ghè giống những di vật tìm được đầu tiên ở đồi Sơn Vi [Lâm Thao] có tuổi 2 vạn năm, là chứng tích của những người nguyên thuỷ trên đất Phú Thọ xưa, để cho sau này, có ngày các vua Hùng bắt đầu thời dựng nước...

II. Bắt đầu thời dựng nước

Giới thiệu 4 nghìn năm trước những hiện vật khảo cổ được chọn lọc từ các di chỉ theo giai đoạn văn hoá Phùng Nguyên, Đồng Đậu, Gò Mun, Đông Sơn thế hệ cư dân cổ trên miền núi non đồi gò đồng bãi từ Ba Vì đến Tam Đảo mà trung tâm là miền hội lưu của 3 dòng sông Hồng, Lô, Đà đã nhận những sáng tạo luyện kim đồng thau và nông nghiệp trồng lúa, đẩy kỹ thuật chế tác đã tới đỉnh cao, liên kết các nghề gốm, dệt, chài, săn... thực hiện một bước phát triển văn minh và xã hội đặc sắc trong suốt thiên niên kỷ thứ 2 trước công nguyên. Đó là thời kỳ trỗi dậy tại chỗ của một bộ lạc có tên cổ là Văn Lang mang nghĩa cổ là con người tập hợp quanh những thủ lĩnh cha truyền con nối được gọi là Hùng. Nòng cốt của cuộc vận động dựng nước đầu tiên đã thành hình và để lại trong lòng đất vô vàn chứng tích mà những cuộc khai quật đã phát hiện và sắp xếp lại thành những văn hoá cổ có niên đại từ 4 đến 3 nghìn năm, mang tên của những địa danh: Phùng Nguyên, Đồng Đậu, Gò Mun...

III. Sự nghiệp dựng nước Văn Lang của các Vua Hùng

Ở thiên niên kỷ thứ nhất trước công nguyên - niên đại của những trống đồng Ngọc Lũ, Hoàng Hạ, Miếu Môn, Hy Cương, của văn hoá Đông Sơn rực rỡ có diện phân bố từ biên giới phía Bắc vào tới miền Trung đất nước bấy giờ bằng các hiện vật tiêu biểu ở Phú Thọ với các di tích Làng Cả Gò De, . Các thủ lĩnh Hùng, từ cương vị quân chủ bộ lạc Văn Lang, từ nền tảng kỹ thuật cuối hậu kỳ đá mới - sơ kỳ đồng thau, đã vượt lên mở rộng địa bàn và ảnh hưởng - đẩy mạnh sự phát triển văn minh và xã hội tới mức kỹ thuật đồng thau - sắt sớm, liên minh và áp phục 15 bộ lạc, trở thành thủ lĩnh liên minh bộ lạc, rồi quân chủ quốc gia. Vua Hùng! Phú Thọ ở Thiên niên kỷ thứ I TrCN từ chỗ là bộ lạc Văn Lang đã trở thành địa bàn gốc của nước Văn Lang. Một dân tộc - một nhà nước, một xã hội của phương thức sản xuất châu Á, một bản sác dân tộc đều mang tên là Văn Lang: Con người! Đó là thành tựu công đức lớn lao từ một thời rất xa xưa: thời đại các vua Hùng dựng nước đầu tiên.

IV. Con cháu tưởng nhớ các Vua Hùng

Giới thiệu về Di tích lịch sử Đền Hùng từ xưa đến nay và việc thờ cúng tổ tiên trên vùng đất cổ Phong Châu, về sự quan tâm của Nhà nước phong kiến, của Đảng, Chính phủ, đặc biệt là sự quan tâm của Chủ tịch Hồ Chí Minh đối với Đền Hùng. Ngày nay, Đền Hùng đã và đang được tôn tạo, tu bổ, xây dựng xứng đáng là trung tâm văn hoá tâm linh của dân tộc Việt Nam.

Nguồn: denhung.org.vn/

Edward đưa tôi trở lại căn phòng mà ban nãy anh đã có giới thiệu... Phòng làm việc của Carlisle. Anh đứng chờ một lát ở cửa ra vào.

- Vào đi - Bác sĩ Carlisle lên tiếng.

Edward mở cánh cửa dẫn vào một căn phòng có trần nhà rất cao với những chiếc cửa sổ trổ dài hướng sang phía tây. Những bức tường trong phòng được ốp bằng một thứ ván màu sẫm, kín mít. Ở những khoảng tưởng không ốp ván thì được dành để kê những tủ sách cao chót vót, sách nhiều vô số kể, không khác gì một thư viện.

Bác sĩ Carlisle ngồi trên một chiếc ghế bọc da, đằng sau một chiếc bàn giấy to quá khổ làm bằng gỗ gụ. Ông vừa một đặt thẻ đánh dấu trang vào quyển sách dày cộp đang xem dở. Bước vào phòng ông mà tôi cứ ngỡ như đang bước vào phòng của chủ nhiệm khoa một trường đại học - chỉ có điều dung mạo bác sĩ Carlisle còn quá trẻ để phù hợp với vị trí đó.

- Ta có thể giúp gì cho các con? - Bác sĩ Carlisle hỏi chúng tôi bằng một giọng tử tế, ông khẽ nhổm dậy khỏi chỗ ngồi.

- Con muốn chỉ cho Bella xem lịch sử của gia đình ta - Edward trả lời - Ừm, chính xác hơn là cuộc đời của bố.

- Bọn cháu không có ý định muốn làm rộn ông đâu ạ - Tôi xin lỗi.

- Không sao. Thế con muốn bắt đầu từ đâu?

- Waggoner - Edward trả lời rồi nhẹ nhàng khoác tay lên vai tôi, đưa tôi trở lại cửa ra vào. Không hiểu sao mỗi lần anh chạm vào người tôi, dù chỉ là những cử chỉ rất tự nhiên, tim tôi lại đập liên hồi, đến bên ngoài cũng có thể nghe thấy được. Đã vậy lại còn ở trước mặt bác sĩ Carlisle nữa, tôi càng thêm lúng túng.

Bức tường chúng tôi đang đối diện hiện giờ khác hẳn với những bức tường khác. Thay vì phải kê sách, trên tường lại treo đầy các bức tranh đủ mọi kích cỡ, được lồng vào khung cẩn thận, một số tranh sử dụng tông màu sáng, một số chỉ hoạ có một màu xám xịt. Mắt lướt nhanh từng trang một, trong đầu tôi cố gắng sắp xếp chúng theo một trình tự hợp lý nào đó, nhưng vô ích, các bức tranh chẳng đi theo một môtíp nào cả.

Edward cứ thế đẩy tôi tới tận góc tường phía bên trái, rồi cho tôi dừng lại trước một bức tranh sơn dầu nhỏ nhắn, vuông vức, lồng trong một khung gỗ mộc. Bức hoạ này không hề nổi bật giữa những bức tranh khác lớn hơn và tươi sáng hơn nó; bức tranh được vẽ bằng thứ mực xêpia[13], phác hoạ một thành phố thu nhỏ với rất nhiều các mái nhà dốc đứng, điểm xuyết vào đó là những ngọn tháp nằm rải rác đây đó. Cận cảnh là một con sông rộng, có một cây cầu bắc qua được xây theo lối kiến trúc mà thoạt nhìn, người xem cứ ngỡ như là một thánh đường thu nhỏ.

[13] Mực xêpia là mực vẽ màu nâu đỏ, được làm từ cá mực.

- Luân Đôn những năm một ngàn sáu trăm năm mươi đấy - Edward giải thích.

- Luân Đôn trong thời niên thiếu của tôi - Bác sĩ Carlisle nói thêm, ông chỉ đứng sau lưng chúng tôi có vài bước chân. Tôi khẽ giật mình, vì đã không hề nghe thấy bước chân của ông tiến lại gần. Edward khẽ xiết lấy tay tôi.

- Bố kể chuyện nhé? - Edward đề nghị. Tôi hồi hộp chờ phản ứng của bác sĩ Carlisle.

Bắt gặp cái nhìn của tôi, vị bác sĩ mỉm cười.

- Tất nhiên rồi - Ông trả lời - À, mà bây giờ tôi phải đi công việc một chút. Bệnh viện vừa gọi sáng nay... Bác sĩ Snow đang vắt giò lên cổ trong ấy. Vả lại, dù sao thì cháu cũng đã biết gần hết chuyện về tôi rồi còn gì. Nói đến đây, ông quay sang Edward, mỉm cười hồn hậu.

Thật là một tình huống có một không hai trên đời... câu chuyện về một thiếu niên trưởng thành ở Luân Đôn vào thế kỷ thứ mười bảy tạm thời bị gián đoạn... vì anh ta phải đi làm nốt công việc của mình với cương vị là một bác sĩ tỉnh lẻ ở thế kỷ thứ hai mươi mốt!

Sau khi nở một nụ cười ấm áp với tôi, bác sĩ Carlisle dời khỏi phòng.

Trong một lúc khá lâu sau, tôi cứ mê mải dán mắt vào bức tranh phác hoạ hình ảnh quê hương của bác sĩ Carlisle.

- Sau đó, chuyện xảy ra thế nào nữa hả anh? - Cuối cùng, tôi cũng lên tiếng hỏi, quay sang Edward chờ đợi; anh đang quan sát từng động thái diễn ra qua nét mặt của tôi - Khi ông ấy biết được điều gì đã xảy đến với mình?

Edward hướng mắt lên một bức tranh khác, bất giác tôi cũng nhìn theo... Đó là một bức tranh phong cảnh vẽ bằng thứ màu ảm đạm, xám xịt - một đống cỏ vô hồn rợp bóng râm nằm trong rừng, đằng xa là một mỏm đá cheo leo, hiểm trở.

- Khi biết mình đã trở thành thứ gì - Edward trả lời bằng một chất giọng rất thấp - tâm can Carlisle bị giằng xé dữ dội. Ông cố gắng huỷ hoại mình. Nhưng việc đó hoàn toàn không dễ chút nào.

- Là sao? - Tôi không muốn lớn giọng, nhưng câu hỏi của tôi đột ngột tuôn ra trong nỗi ngỡ ngàng.

- Carlisle nhảy từ trên đỉnh núi cao xuống - Edward trả lời, giọng nói bình thản - Ông muốn dìm thân thể mình chìm sâu trong lòng đại dương... nhưng mà ông đã quá mạnh mẽ và tràn đầy sức trẻ khi bước vào một cuộc sống mới. Điều đáng ngạc nhiên là Carlisle có khả năng kháng cự lại được... nguồn dinh dưỡng mới của mình... dù rằng ông chỉ là "lính mới". Nhưng sau đó, bản năng sẽ trỗi dậy mạnh mẽ, nó có thể điều khiển mọi tri giác của người ta. Nhưng Carlisle đã có quyết tâm từ trước... Ông tự nhủ rằng mình có thừa sức mạnh để thà chết đói còn hơn.

- Có thể như vậy được sao anh? - Giọng của tôi run rẩy.

- Không thể được, vì đó là một trong số rất ít cách có thể giết chết bọn anh.

Tôi mở miệng, toan hỏi thêm thì anh đã giải thích tiếp:

- Và Carlisle phải chịu đựng cái đói, đói meo đói mốc, còn sức lực thì suy giảm một cách khủng khiếp. Ông cố tránh xa con người, nhưng rồi dần dà ông nhận ra rằng ý chí mạnh mẽ của mình cũng bắt đầu suy yếu. Đêm đêm, Carlisle lại lang thang đến những nơi không có người, bước đi một cách miễn cưỡng.

Một đêm nọ, ông nghe thấy tiếng một con hươu đi ngang qua nơi ông ẩn náu. Đang trong lúc cồn cào vì khát, Carlisle tấn công ngay lập tức con hươu mà không kịp suy nghĩ gì. Sức mạnh của ông quay trở lại cùng lúc với nhận thức về một cách sống có thể tránh trở thành một con quái vật ghê tởm. Chẳng phải trong cuộc sống trước đây, ông cũng từng ăn thịt rừng đó sao? Những tháng ngày tiếp theo, Carlisle cứ thế trung thành với triết lý sống của mình. Ông hoàn toàn có thể tồn tại mà không cần phải trở thành một ác quỷ. Thế là Carlisle tìm lại được con người thật của chính mình.

Ông quyết định dùng toàn bộ thời gian có được để sống có ích. Lúc nào ông cũng là người sáng dạ và ham học hỏi. Giờ đây, ông còn có được một thuận lợi là không phải gặp bất cứ một trở ngại nào về thời gian. Carlisle quyết định sẽ học tập thật chăm chỉ. Ông bơi sang Pháp và...

- Bác sĩ đã bơi sang Pháp ư?

- Lúc nào mà chẳng có người bơi qua biển Măngsơ, Bella - Edward kiên nhẫn nhắc lại cho tôi nhớ.

- Ừm, chắc là thế.Tại vì đặt trong ngữ cảnh của câu chuyện như thế này thì em thấy nó hơi ngồ ngộ, vậy thôi. Anh kể tiếp đi.

- Đối với những người như anh mà nói thì bơi lội là một việc cực kỳ dễ...

- Thì với anh, chuyện gì cũng dễ òm mà...

Edward ngưng bặt... chờ đợi... trên mặt lộ rõ vẻ vui thích.

- Em không xen vào nữa đâu, em hứa đấy.

Anh bật cười khúc khích và hoàn tất câu nói của mình:

- Bởi vì, về mặt kỹ thuật, bọn anh chẳng cần thở...

- Anh...

- Không được, không được, em hứa rồi - Edward phá ra cười khanh khách rồi nhẹ nhàng đặt một ngón tay lạnh giá lên phía trước môi của tôi. - Em muốn nghe anh kể chuyện tiếp hay là không nào?

- Anh không thể cứ đưa ra một tình tiết bất ngờ như thế rồi không cho em hỏi gì được - Miệng tôi lầm bầm sau ngón tay của anh.

Edward nhấc tay ra, rồi khẽ khàng áp bàn tay vào cổ tôi. Tim tôi lại bắt đầu loạn nhịp, nhưng tôi vẫn cố kiên gan đến cùng.

- Anh không phải thở à? - Tôi hỏi gặng.

- Ừ, điều đó không cần thiết. Tại thể tạng nó vậy - Anh nhún vai.

- Anh có thể... nhịn thở trong bao lâu?

- Bao lâu cũng được, vô hạn định; anh cũng không biết nữa. Nhưng hơi khó chịu một chút... vì không được đánh hơi chi hết.

- Chỉ hơi khó chịu một chút - Tôi thẫn thờ đáp lại.

Và tôi đã quên không để ý đến sắc mặt của chính mình hiện giờ... không biết nó đang biểu hiện ra sao mà Edward bỗng lặng đi. Anh bỏ mặc tay mình rơi thõng xuống rồi đứng im lìm như một pho tượng, đôi mắt của anh cứ chú mục vào mặt tôi. Không gian hốt nhiên im ắng một cách lạ thường. Trên gương mặt của anh tuyệt nhiên không có lấy một biểu hiện nào của sự sống.

- Có chuyện gì vậy anh? - Tôi thì thầm, áp bàn tay mình lên gương mặt đông cứng của Edward.

Gương mặt anh chợt dịu lại dưới bàn tay của tôi, anh khẽ thở dài:

- Anh đang chờ điều đó xảy ra đây.

- Điều gì kia?

- Anh hiểu điều anh sẽ kể với em, hay điều em nhận thức được thật sự là vượt quá giới hạn chịu đựng của em. Có thể em sẽ rời xa anh, vừa chạy vừa khóc thét - Edward khẽ mỉm cười, một kiểu cười nửa miệng, nhưng đôi mắt lại tỏ ra vô cùng nghiêm túc - Anh sẽ không níu kéo em đâu. Anh cũng muốn điều đó xảy ra mà, vì lúc nào anh cũng muốn em được an toàn. Tuy nhiên, anh đồng thời lại muốn được ở bên em. Hai ước muốn đó không thể đi chung với nhau được... - Edward ngừng lại, đôi mắt lại nhìn chăm chú vào gương mặt của tôi, chờ đợi.

- Em sẽ không chạy đi đâu hết - Tôi hứa một cách chắc nịch.

- Chúng ta cứ chờ xem - Anh lại mỉm cười.

Ngay tức khắc, tôi chau mày lại, yêu cầu:

- Bây giờ anh kể tiếp đi... Bác sĩ Carlisle bơi sang Pháp

Edward ậm ừ, tiếp tục câu chuyện còn dang dở của mình. Anh hướng mắt vào một bức tranh khác - bức tranh nhiều màu sắc nhất trong tất cả các bức, được lồng trong một chiếc khung lộng lẫy nhất, cũng chính là bức tranh lớn nhất, lớn gấp hai lần bề rộng cái cửa ra vào và nằm sát bên cạnh nó. Bức vẽ đầy những hình người rực rỡ trong những chiếc áo choàng, đang quẳn quại đau khổ quanh những cột đá và trên những bao lơn có vân cẩm thạch. Tôi không dám chắc có phải là bức tranh đang miêu tả một hình ảnh trong thần thoại Hi Lạp hay những nhân vật khác đang bồng bềnh trên mây kia là một hình ảnh nằm trong Kinh thánh hay không nữa.

- Carlisle bơi đến Pháp rồi từ đó đi đến khắp nơi ở Châu Âu, học rất nhiều trường đại học. Ông học nhạc, khoa học, y khoa... tự định ra khuynh hướng sống cho mình, cũng như tìm đủ mọi cách để cứu vớt linh hồn, và ông đã chọn cách ấy... Cứu sống con người - Kể đến đây, gương mặt của Edward bỗng biến đổi thành nỗi kính nể, và gần như là một sự sùng bái - Anh không đủ ngôn từ để diễn tả lại mọi nỗ lực của Carlisle; trải qua hai thế kỷ vật lộn, vùng vẫy với chính mình, Carlisle giờ đây đã có thể tự chủ được một cách dễ dàng. Ông trơ được với mùi máu người, thực hiện được ước mơ mình vẫn hằng theo đuổi mà không còn phải chịu sự khổ sở như thủa nào nữa. Ông đã tìm được sự bình yên cho tâm hồn mình ở đó, ở bệnh viện... - Edward nhìn mông lung vào khoảng không trong một lúc lâu... Sau đó, anh lại tiếp tục. Anh chỉ tay vào bức tranh lớn nhất trước mặt chúng tôi.

"Lúc này, Carlisle đang học ở Ý và phát hiện ra những người giống như mình. Tuy nhiên, họ rất nhã nhặn và có giáo dục hơn những kẻ đồi bại sống chui nhủi trong các cống rãnh ở Luân Đôn".

Kể đến đây, anh chỉ đại khái vào nhóm bốn người đang đứng trên bao lơn cao nhất, bình thản nhìn xuống đám đông hỗn loạn phía bên dưới mình. Một cách chăm chú, tôi nhìn vào những người đang đứng trên cao tít tắp... bỗng giật nảy người và bật cười khanh khách. Trong nhóm bốn người đó có một chàng trai tóc vàng rất khôi ngô.

- Solimena đã được những người bạn của Carlisle truyền cảm hứng một cách mạnh mẽ. Ông ta thường vẽ họ như những vị thánh - Edward bật cười khúc khích - Aro nè, Marcus nè, còn đây là Caius - Anh kể tên, tay chỉ vào ba người còn lại, hai người tóc đen và một người tóc bạch kim - Những vị thần bóng đêm của nghệ thuật.

- Chuyện gì đã xảy ra với họ? - Hốt nhiên tôi hỏi lớn, ngón tay cứ lượn lờ quanh những nhân vật trên bức vẽ.

- Họ vẫn ở đó - Anh nhún vai - Họ là những người hiểu rõ hơn ai hết thế nào là một thiên niên kỷ, em ạ. Carlisle đã sống chung với họ một thời gian ngắn, chỉ khoảng vài chục năm thôi. Ông đặc biệt thừa nhận phép lịch sự, cũng như những điều tốt đẹp hiện hữu trong con người của họ, chỉ có điều, họ luôn quyết tâm "chữa trị" thói ác cảm về "nguồn dinh dưỡng tự nhiên" của Carlisle, họ hay dùng từ đó. Họ cố gắng thuyết phục ông, và ông cũng cố gắng thuyết phục họ, nhưng tất cả chỉ là công cốc. Cuối cùng, Carlisle tìm đường sang Tân Thế giới, mơ ước tìm ra những người có cuộc sống giống như mình. Và ông cô đơn, như em biết đó.

"Suốt một thời gian dài, ông chẳng tìm được một ai. Và cũng giống như những con quái vật trở thành người tốt trong các câu chuyện thần tiên, Carlisle nhận ra rằng mình cũng có thể kết bạn với những người bình thường - những người không biết gì về thân thể của ông, họ đối xử với ông như thể ông cũng là một người bình thường như họ. Ông bắt đầu hành nghề bác sĩ. Nhưng một tình bạn như ông mong muốn lúc nào cũng lảng tránh ông; ông không thể thân thiết với bất kỳ ai.

Khi bệnh cúm lan truyền thành một đại dịch, Carlisle lúc ấy đang là bác sĩ trực đêm trong một bệnh viện ở Chicago. Đã mấy năm qua, trong ông bắt đầu nhen nhóm một suy nghĩ khác, và lúc nào ông cũng ao ước được thực hiện điều đó... Một khi ông không thể có được một người bạn phù hợp với mình, ông sẽ phải tự tạo ra mà thôi. Tuy vậy, ông vẫn chưa dám chắc lắm về quá trình biến đổi của chính mình, vậy nên ông còn tần ngần. Cho đến lúc không thể chờ đợi hơn được nữa, ông phải miễn cưỡng đánh cắp cuộc đời của một con người theo cách mà cuộc đời ông bị đánh cắp. Đó là tâm trạng của Carlisle khi ông tìm ra anh. Lúc ấy, anh đã hết hi vọng rồi; anh đang nằm trong khu vực cách ly và đang hấp hối. Chính ông đã chăm sóc bố mẹ anh, nên biết rằng anh chẳng còn người thân. Và ông quyết định thử..."

Giọng nói của Edward bất chợt trở nên thì thầm, đứt quãng. Anh phóng tầm mắt ra ngoài cửa sổ phía tây, lơ đãng. Tôi tự hỏi không biết bây giờ anh đang mường tượng lại điều gì, là ký ức của bác sĩ Carlisle hay là ký ức của chính anh. Cứ thế, tôi đứng yên, kiên nhẫn đợi chờ.

Cuối cùng, anh cũng quay lại nhìn tôi, gương mặt ngời sáng với nụ cười rạng rỡ của thiên thần.

- Và thế là quay về điểm xuất phát - Edward kết thúc câu chuyện.

- Vậy là sau đó, anh ở hẳn với bác sĩ Carlisle? - Tôi hỏi.

- Gần như là vậy - Anh nhẹ nhàng vòng tay qua thắt lưng tôi, đưa tôi ra trở lại cửa phòng. Tôi ngước mắt nhìn lại bức tường treo đầy tranh lần nữa, trong lòng dậy lên câu hỏi: phải chẳng anh lại sắp sửa kể cho tôi nghe một câu chuyện khác?

Nhưng cho đến lúc đã đi đến cuối hành lang, Edward vẫn không nói thêm một từ nào, tôi đành phải lên tiếng:

- Gần như?

Edward thở dài, trả lời một cách miễn cưỡng.

- Ừm, anh đã sống một cách nổi loạn... khoảng mười năm, sau khi... anh được tái sinh... được tạo ra; em muốn dùng từ gì cũng được. Anh không tin vào cuộc đời nín nhịn của Carlisle, anh tức tối vì ông đã không cho phép anh sống đúng với bản ngã của mình. Thế nên anh đã bỏ đi.

- Thật vậy ư? - Tôi ngạc nhiên hơn là hãi sợ như lẽ ra tôi phải thế.

Dường như anh cũng cảm nhận được điều đó. Tôi chợt nhận ra rằng mình đang đứng ở một cầu thang khác dẫn lên tầng trên cùng, thế là từ nãy đến giờ, tôi chẳng chú ý gì đến xung quanh cả.

- Điều đó không đủ mạnh để đánh bại em à?

- Không.

- Tại sao không?

- Em nghĩ... anh có nỗi khổ riêng.

Edward phá ra cười ngặt nghẽo, tiếng cười giòn giã vang khắp cả toà nhà. Lúc này chúng tôi đã lên đến bậc thang cuối cùng và đang đối diện với một hành lang khác, trên tường cũng đóng panô.

- Từ khi bắt đầu cuộc sống mới - Edward thì thầm - Anh có may mắn là đọc được suy nghĩ của những người xung quanh, những người bình thường lẫn những nhân vật đặc biệt. Hiển nhiên là anh hiểu bản chất lương thiện cũng như lý do Carlisle đã chọn cách sống đó... nhưng anh... anh muốn sống theo ý mình...

"Vài năm sau, anh bắt đầu nhận ra tư tưởng của mình có phần giống với Carlisle nhưng ở một mức độ khác. Anh nghĩ mình vẫn có thể sống theo bản ngã của mình... và thoát được... sự dằn vặt trong lương tâm. Anh có thể đọc được suy nghĩ của những con mồi kia mà. Anh sẽ không đụng đến người tốt, nhưng anh sẽ truy bắt đến cùng những kẻ chuyên gieo rắc tội ác. Nếu anh theo chân một tên giết người trong lúc hắn đang bám theo một cô gái trẻ lang thang trong ngõ vắng... Nếu anh cứu cô gái, chắc chắn anh không còn là một kẻ tội đồ nữa."

Tôi rùng mình, những hình ảnh minh hoạ rời rạc tự dưng xuất hiện trong tâm trí... bóng đêm... trên một con đường nhỏ vắng vẻ, cô gái đang hoảng sợ... một gã đàn ông đang lẽo đẽo bước theo cô. Rồi Edward xuất hiện - một vị thánh trẻ có vẻ đẹp quyến rũ nhưng đồng thời có cả sở thích săn mồi ghê rợn - đã cứu sống đời cô. Cô gái sẽ biết ơn chàng hay sẽ càng cảm thấy hãi sợ hơn?

- Nhưng thời gian trôi qua, anh bắt đầu nhận ra một con ác quỷ đang tồn tại trong người mình. Dù có bào chữa đến đâu, anh cũng không thể chối cãi một sự thật hiển nhiên rằng anh đã mắc nợ mạng sống của quá nhiều người. Anh quay về với Carlisle và Esme. Họ dang rộng vòng tay đón anh như đón chào một đứa con hoàng đàng mới trở về. Anh biết mình không xứng đáng được như vậy, điều đó vượt quá sức tưởng tượng của anh.

Chúng tôi dừng chân trước cánh cửa phòng cuối cùng trên lối đi.

- Phòng của anh đấy - Anh bảo cho tôi biết rồi nhẹ nhàng mở cửa, ẩy nhẹ tôi vào.

Phòng riêng của Edward nằm về phía nam, có một ô cửa sổ có kích cỡ to bằng cả một bức tường như đại sảnh dưới tầng trệt. Dường như toàn bộ bức tường phía sau nhà đều được thay bằng kính thì phải. Cửa sổ phòng anh trông ra con sông Sol Duc hiền hoà uốn lượn qua cánh rừng nguyên sinh, chảy đến tận dãy núi Olympic... Những ngọn núi tự dưng trở nên thật gần...

Bức tường phía tây phòng anh đặt hàng tá kệ đựng đầy đĩa CD. Cả căn phòng tựa hồ như một kho lưu trữ đĩa nhạc hơn là một cửa hàng bán đĩa thông thường. Ở một góc phòng là một dàn âm thanh tinh xảo, hiện đại, thuộc loại tôi chỉ dám đứng từ xa mà trầm trồ chứ không dám đụng vào... vì sợ làm nó trầy xước. Trong phòng không có giường, chỉ có mỗi một chiếc ghế xôpha rất to, bọc da màu đen trông rất kiểu cách. Dưới sàn nhà có lót một tấm thảm dày cộp màu vàng trang nhã, còn trên tường là những chiếc loa nặng trịch hơi sẫm màu.

- Âm thanh nghe sướng tai lắm, phải không anh?

Edward gật đầu và bật cười khúc khích.

Rồi anh cầm bộ điều khiển từ xa lên, nhẹ nhàng ấn nút. Tiếng nhạc jazz cất lên thật êm dịu nhưng âm điệu của nó khiến tôi cảm giác như ngoài chúng tôi ra, trong phòng còn có thêm một ban nhạc nữa. Tôi líu ríu tiến đến gần ngắm nghía kho đĩa nhạc khổng lồ của anh.

- Anh sắp xếp ngần này đĩa theo cách nào? - Tôi hỏi, không thấy có dấu hiệu nào của sự liên kết giữa các tựa đĩa với nhau.

Edward đang mải ngó đi đâu đó.

- Ưmmm, anh sắp theo thứ tự các năm, kế đến là theo sở thích cá nhân....

Tôi quay lại, bất ngờ bắt gặp ánh mắt của anh đang nhìn mình - một ánh nhìn rất lạ.

- Có chuyện gì hả anh?

- Anh chẳng còn gì phải... căng thẳng nữa. Em đã biết hết mọi chuyện rồi, anh không còn phải giấu em bí mật về đời mình nữa. Anh đã không mong là mình được thanh thản hơn thế. Anh thích cảm giác lúc này. Nó khiến anh... hạnh phúc - Edward nhún vai và nhoẻn miệng cười.

- Em cũng rất vui - Tôi đáp và mỉm cười đáp lại. Vậy mà tôi cứ những lo lắng rằng anh sẽ hối hận khi đã thổ lộ với tôi tất cả. May mắn là không phải như thế.

Nhưng rồi ngay sau đó, đôi mắt của anh lại nhìn xoáy vào tôi, nụ cười vụt tắt, còn vầng trán thì nhăn lại.

- Anh vẫn chờ em vừa chạy vừa khóc thét lên, phải không? - Tôi đoán già đoán non.

Với nụ cười nửa miệng, Edward khẽ gật đầu.

- Em ghét... phải làm anh vỡ mộng, nhưng mà anh chẳng đáng sợ như anh nghĩ chút nào. Kỳ thực, em không thấy ở anh có chỗ nào đáng sợ cả - Tôi nói dối một cách trơn tru.

Edward trố mắt nhìn tôi, đôi lông mày của anh dãn ra hết cỡ chứa đầy nỗi nghi ngờ. Bất chợt anh ngoác miệng ra cười một cách tinh quái.

- Thật ra em đâu có nghĩ như vậy - Anh bật cười một cách hồn nhiên.

Và rồi Edward lầm bầm gì đó trong họng; đôi môi mấp máy nhưng không nói thành lời. Cả thân người anh hơi cúi xuống, căng thẳng như một con sư tử sắp vồ mồi.

Tôi xoay lưng lại phía anh, giận dữ nhìn sang chỗ khác.

- Anh đừng có mà...

Đột ngột và hoàn toàn bất ngờ, anh lao đến bên tôi... động tác đó diễn ra quá nhanh. Chỉ trong chớp mắt, cả thân người tôi bị nhấc bổng lên khỏi mặt đất, cả anh và tôi đều ngã vật xuống chiếc ghế xôpha, đẩy nó lao thẳng vào tường. Trong phút chốc, tôi bị tóm gọn trong vòng tay cứng như thép của Edward... Toàn bộ con người tôi mất hết sinh khí vốn có. Tôi há hốc miệng ra vì kinh ngạc, chẳng biết phải làm gì cả.

Edward ngồi im không nhúc nhích. Còn tôi thì nằm lọt thỏm giữa lồng ngực vạm vỡ và đôi tay lạnh giá của anh - một cái vòng ôm chắc chắn còn hơn cả xiềng xích. Tôi nghi ngại nhìn Edward, nhưng xem ra anh vẫn rất tỉnh táo, hai quai hàm của anh giãn ra vì nụ cười toe toét, đôi mắt nhìn tôi một cách thích thú.

- Em định nói gì thế? - Giọng nói của anh đầy vẻ bông đùa.

- Em nói rằng anh là tên yêu quái xấu xa nhất trên đời - Tôi trả lời, và câu nói ấy của tôi chẳng thể hiện được sự mỉa mai; ngay cả việc lấy lại nhịp thở bình thường, tôi còn chưa làm được nữa là.

- Tốt hơn rồi đấy - Anh tán thành.

- Hừm - Tôi cố giằng ra - Vậy bây giờ, em đứng đậy được chưa?

Anh đáp lời tôi bằng tiếng cười khanh khách.

-Bọn em vào được không? - Một giọng nói dịu dàng cất lên từ ngoài hành lang.

- Tôi ra sức đứng dậy, nhưng Edward chỉ nhẹ nhàng chỉnh lại tư thế một chút, tôi thành ra là một kẻ đang ngồi gọn lỏn trong lòng anh. Alice và Jasper đang lấp ló ở cửa ra vào. Đôi má của tôi lại bắt đầu đỏ ửng, trong khi Edward xem ra chẳng có vẻ gì sượng sùng hết.

- Cứ vào - Anh cười khúc khích.

Alice không tìm ra vẻ gì bất thường trong tình thế hiện thời của chúng tôi, cô ung dung bước đi - như đang nhảy múa, động tác thật nhịp nhàng, uyển chuyển - vào đến giữa phòng. Alice ngồi xổm xuống. Jasper vẫn đứng ở cửa ra vào, gương mặt anh ta rõ là đang sững sờ. Jasper nhìn Edward trân trối khiến tôi bất giác tự hỏi phải chăng là anh ta đang dùng khả năng đặc biệt của mình để... đo lường bầu không khí trong phòng?

- Em tưởng anh đang tính biến Bella thành bữa trưa nên bọn em vô xem anh có cho dùng chung không đấy mà - Alice thông báo.

Ngay lập tức, cả người tôi đông cứng lại, mãi cho đến khi tôi nhận ra là Edward đang cười toe toét - Do lời giải thích của Alice hay do phản ứng của tôi? tôi không dám chắc.

- Chà, tiếc quá, anh không tin là mình sẽ còn dư - Anh trả lời, hai cánh tay ghì siết lấy tôi hơn.

- Thật ra - Bây giờ Jasper mới lên tiếng, anh ta mỉm cười khi bước thẳng vào phòng - Alice bảo tối nay sẽ có mưa to, còn Emmet thì muốn chơi bóng. Em có tham gia không?

Những lời lẽ thốt ra thật bình thường, nhưng ngữ cảnh của nó khiến tôi không thể nào mà không ngạc nhiên cho được. Dù sao thì những lời của Alice nói ra tất nhiên là chắc chắn hơn nhà khí tượng học rồi.

Đôi mắt Edward vụt sáng lên, nhưng anh vẫn còn có vẻ do dự.

- Tất nhiên là anh sẽ mang Bella theo - Alice thỏ thẻ. Nếu tôi không lầm thì Jasper vừa liếc mắt nhanh sang Alice.

- Em có muốn đi không? - Edward hỏi tôi, giọng đầy hào hứng, gương mặt anh sinh động hẳn lên.

- Chắc chắn rồi - Tôi không thể làm gì khác để phải khiến cho cái gương mặt rạng ngời ấy ủ rũ được - Ừmmm, chúng ta sẽ đi đâu?

- Chúng ta phải chờ cho đến khi có sấm mới chơi bóng được... Rồi em sẽ hiểu tại sao - Edward buông một lời hứa hẹn chắc nịch.

- Em có cần mang theo dù không?

Tất cả đều đồng loạt phá ra cười ngặt nghẽo.

- Bella có cần không? - Jasper hỏi Alice.

- Không - Alice đáp một cách chắc chắn - Mưa chỉ rơi trong thị trấn thôi. Còn khoảng rừng ấy thì vẫn khô ráo.

- Vậy thì tốt - Jasper náo nức hẳn lên, và trong phút chốc, tôi cũng bị cuốn hút theo. Tôi nhận ra rằng mình đang háo hức, háo hức hơn là sợ sệt.

- Để bọn em xem bố có chịu đi cùng không nhé - Nói rồi, Alice đứng dậy đi thẳng ra cửa, dáng đi yểu điệu của cô sẽ làm cho trái tim của mọi nữ diễn viên mua balê tan nát mất thôi.

- Làm như em không biết vậy - Jasper buông lời chòng ghẹo, rồi cả hai ngay lập tức bỏ đi. Jasper cố gắng đóng cửa một cách kín đáo.

- Chúng ta sẽ chơi gì hả anh? - Tôi hỏi.

- Em sẽ chỉ ngồi xem thôi -Edward giải thích - Bọn anh sẽ chơi bóng chày.

Tôi đảo mắt.

- Ma-cà-rồng thích bóng chày ư?

- Đó là trò chơi của Mỹ mà em - Edward nghiêm nghị trả lời

Rõ ràng là Edward lái xe rất tốt, khi anh giữ tốc độ vừa phải, tôi phải thừa nhận điều đó. Cũng giống như mọi việc khác, anh chẳng có vẻ gì gọi là đang cố gắng cả. Mắt dõi thẳng con đường phía trước mặt, giữ cho các bánh xe không chệch ra khỏi tim đường dù chỉ một xăng ti mét, anh điều khiển vô lăng có một tay, còn tay kia, anh âu yếm nắm lấy tay tôi. Thỉnh thoảng, Edward lại hướng mắt lên vầng thái dương đang sắp tắt, thi thoảng lại quay sang nhìn tôi, nhìn gương mặt, mái tóc phất phơ theo làn gió lùa qua ô cửa sổ. Bàn tay chúng tôi đan vào nhau.

Khi vừa lên xe, anh đã chỉnh cái ra đi ô sang một đài phát thanh chuyên phát những bài hát xưa lơ xưa lắc, rồi anh nghêu ngao hát theo một bài mà từ hồi cha sinh mẹ đẻ tới giờ, đây là lần đầu tiên tôi mới được nghe. Thật đáng ngạc nhiên, anh thuộc rành rọt từng chữ một, chẳng vấp ở bất kỳ một câu nào.

- Anh thích nhạc hồi thập niên năm mươi lắm à? – Tôi lên tiếng hỏi.

- Nhạc của thập niên năm mươi rất hay, hay hơn thập niên sáu mươi, bảy mươi rất nhiều, úi trời! – Edward rùng mình – Nhạc của thập niên tám mươi cũng được.

- Sao anh… không cho em biết tuổi thật của anh? – Tôi hỏi một cách rụt rè, sợ rằng câu hỏi ấy sẽ làm cho vẻ tươi tỉnh trên gương mặt của anh biến mất.

- Điều đó quan trọng lắm sao? – Anh mỉm cười [Thật hú vía!]

- Không, nhưng em vẫn thắc mắc… - Tôi nhăn nhó – Trên đời này chẳng có gì bí ẩn đến độ khiến em phải bật dậy vào lúc nửa đêm đâu.

- Liệu anh nói ra, em sẽ buồn thì sao… - Edward trầm ngâm, rồi ngước nhìn lên mặt trời, im lặng.

- Em sẽ không sao đâu – Tôi lên tiếng.

Anh thở dài, quay sang, nhìn thật lâu vào đôi mắt của tôi, dường như đã quên hẳn con đường phí trước mặt. Tất cả những gì trong mắt tôi đã khiến anh mạnh mẽ hơn lên thì phải. Edward lại ngước lên nhìn mặt trời, ánh sáng đỏ rực của quả cầu lửa lúc chiều tà làm cho làn da của anh phảng phất một màu hồng ngọc. Anh chậm rãi kể:

- Anh sinh năm 1901, tại Chicago – Edward dừng lại, khẽ liếc mắt sang tôi. Gương mặt của tôi lúc này chẳng mảy may có lấy bất kỳ một dấu hiệu nào của sự ngạc nhiên, thay vào đó, chỉ đơn thuần là sự kiên nhẫn lắng nghe phần còn lại của câu chuyện. Edward mỉm cười, một nụ cười mờ nhạt và tiếp tục kể - Carlisle gặp anh trong một bệnh viện…vào mùa hè năm 1918. Lúc ấy, anh mười bảy tuổi, đang sắp chết vì bệnh cúm Tây Ban Nha.

Edward hoàn toàn cảm nhận được việc tôi đang thở vào, vậy mà tôi nghĩ chỉ có mình mới nghe thấy. Anh lại quay sang nhìn vào mắt tôi một lần nữa.

- Anh không còn nhớ rõ nữa… chuyện xảy ra lâu lắm rồi, vả lại, ký ức của con người trong anh đã nhạt nhòa từ lâu – Edward tư lự một lát, sau đó, anh kể tiếp – Anh chỉ nhớ là mình đã cảm thấy như thế nào khi được cứu sống. Điều ấy thật không dễ dàng chút nào, đó không phải là điều người ta có thể quên được.

- Thế còn bố mẹ của anh?

- Hai người đã chết vì bệnh. Anh chỉ còn trơ trọi có một mình mà thôi. Đó là lý do ông ấy chọn anh. Trong tình cảnhkawps nơi náo loạn vì bệnh dịch như vậy, không một ai hay biết là anh đã bỏ ra đi cả.

- Thế ông ấy… đã cứu anh như thế nào?

Edward ngập ngừng vài giấy trước khi trả lời. Hình như anh đang suy nghĩ lung lắm về cách dùng từ.

- Rất khó khăn. Không có mấy người như bọn anh có thể kiềm chế đwocj cái bản ngã của mình để mà làm việc đó. Nhưng Carlisle là người nhận đức nhất, tốt nhất còn sót lại trên đời này. Anh không tin em có thể tìm được ai đó sánh ngang với ông ấy – Anh dừng lại một lúc – Anh chỉ nhớ là mình đã rất đau đớn, y như chết đi sống lại vậy.

Nhìn đôi môi đang giần giật một cách khó chịu, tôi hiểu rằng anh sẽ không đào sâu vấn đè này nữa. Tôi cố dằn nén tính hiếu kỳ của mình xuống để không phải tìm hiểu, dù rằng đang chẳng làm gì khác ngoài việc ngồi trên x echo Edward chở về như thế này. Có rất nhiểu điều tôi cần phải suy nghĩ về vấn đề kỳ lạ đó, với tôi, mọi thứ đều mới chỉ bắt đầu… Và chắc chắn Edward đã nhận ra mọi biểu hiện cho thấy là tôi chẳng hiểu mô te gì hết.

Giọng nói êm dịu của anh lại cất lên, cắt ngang mạch suy nghĩ của tôi:

- Hành động của ông ấy xuất phát từ nỗi cô đơn. Đây thường là lý do đứng đằng sau những lựa chọn. Anh là thành viên đầu tiên của gia đình Carlisle, sau đó ít lâu, ông áy mới gặp Esme. Bà ấy ngã từ trên một triền núi xuống. Người ta đã đưa Esme vào thẳng nhà xác của bệnh viện… mặc dù tim bà ấy vẫn còn đập…

- Vậy là các anh đều phải hấp hối trước… rồi mới trở thành… - Chúng tôi chưa bao giờ dùng đến cái từ kinh khủng đó, cho đến tận lúc này đây, cũng thế.

- Không, tất cả là ở Carlisle. Ông không bao giờ là điều đó nếu người ta không muốn – Một niềm kính trọng sâu xa phảng phất trong giọng nói của Edward mỗi khi anh nhắc đến tên vị bác sĩ khả kính đó – Mặc dù vậy, mọi chuyện sẽ dễ đang hơn – Anh tiếp tục nói - …nếu máu đang yếu… Bố anh đã giải thích như vậy – Nói đoạn, Edward nhìn thẳng vào con đường trước mặt đang trở nên tối dần, tôi hiểu câu chuyện đang đến hồi khép lại.

- Còn Emmett và Rosalie?

- …Sau Esme, Carlisle tiếp nhận thêm Rosalie làm thành viên mới của gia đình. Lúc đầu, anh đã không nhận ra hy vọng của ống ấy…rằng Rosalie sẽ là bạn đời của anh như Esme đã trở thành bạn đời của ông vậy – Nói đến đây, Edwward mở tròn đôi mắt – Nhưng Rosalie chưa bao giờ vượt quá giới hạn là một người chị gái. Chỉ hai năm sau, chỉ ấy gặp Emmett… Bọn anh lúc đó đang ở Appalachia…Róalie khi ấy đang đi săn và bắt gặp một con gấu đang chuẩn bị xơi tái Emmett. Chị ấy đã đưa Emmett đến gặp Carlisle… đi bộ gần một trăm dặm đường… Thật không thể nào tưởng tượng nổi là Rosalie có thể thực hiện được một hành trình gian nan đến như vậy – Nói rồi, Edwardnems về phía tôi một cái nhìn dò đoán, và một cách nhẹ nhàng , anh nâng nắm tay của chúng tôi lên, hai bàn tay vẫn luôn đan vào nhau, chưa hề buông lỏng… và quệt nhẹ tay mình lên má tôi.

- Nhưng chị ấy làm được – Tôi thốt lên đầy cảm phục rồi nhìn nhanh sang hướng khác, trốn tránh đôi mắt đẹp mê hồn của Edward.

- ừ - Edward lẩm bẩm – Róalie đã nhìn thấy gì đó trên gương mặt của Emmett… Chính cái đó đã tiếp thêm sức mạnh cho chị ấy. từ dạo đó cho tới giờ, họ luôn luôn ở bên nhau. Thảng hoặc, Emmett và Rosalie lại ra ở riêng, như một đôi vợ chồng mới cưới. Bọn anh mà càng là ra vẻ ngây thơ chúng nào thì lại càng được ở cố định một nơi lâu chứng ấy. Hình như Forks là một nơi sống lý tưởng, và tất cả bọn anh phải ghi danh vào trường trung học – Nói đến đây, Edward phá ra cười – Thế nào rồi vài năm nữa, bọn anh sẽ phải tham dự lễ cưới của Rosalie và Emmett lần nữa cho mà xem.

- Còn Alice và Jasper thì sao?

- Alice và Jasper là hai người đặc biệt. Trước khi gặp gia đình anh, cả hai đều sống tự lập, đều tự hình thành nhân cách cho mình mà chẳng ai dạy dỗ cả… Jasper vốn có gia đình riêng, nhưng lại là một gia đình không bình thường như bao gia đình khác, Jasper trở nên chán đời, bỏ nhà đi hoàng. Chính Alice đã tìm gặp anh ấy. Cũng giống như anh, Alice có những năng lực đặc biệt, vượt xa khả năng của những người như anh.

- Vậy sao? – Tôi cắt ngang, đầu óc trở nên mê mẩn – Nhưng anh đã bảo rằng trong gia đình chỉ có một mình nah mới có khả năng đọc được suy nghĩ của người khác thôi mà.

- Đúng vậy, nhưng cô ấy biết những cái khác. Alice thấy trước được mọi việc… Những việc có thể xảy ra, những việc săp sửa xảy ra. Nhưng chỉ là chủ quan thôi, Tương lai đâu phải là thứ đã lên dây cót sẵn. Mọi thứ đều có thể thay đổi.

Quai hàm của Edward chợt nghiến lại khi thốt ra những lời đó, anh quay sang nhìn tôi… đó là một cái nhìn chóng vánh, vì anh đã quay nhanh lại, khiến tôi có cảm giác như mình đã tưởng tượng ra hành động đó.

- Thế cô ấy đã thấy những gì?

- Alice trông thấy Jasper và biết rằng Jasper sẽ đi tìm mình, thậm chí là trước khi Jasper kịp ý thức được hành động đó. Rồi Alice trông thấy Carlisle và cả gia đình anh, thế là hai người họ cùng tìm đến nhà anh. Cô ấy nhạy cảm nhất với những nhân vật đặc biệt. Alice luôn nhìn thấy trước… chẳng hạn như một nhóm người giống như anh sắp sửa đến gần…cũng như những nguy hiểm họ có thể gây ra.

- Vậy là có nhiều người…như anh sao? – Tôi không giấu được nỗi ngạc nhiên. Trời ơi, bao lâu nay, tôi đã đi giữa bao nhiêu người như vậy rồi?

- Không, không nhiều đâu. Nhưng hầu hết đều không sống cố định ở bất kỳ một nơi nào. Chỉ có một số người như bọn anh, từ bỏ việc săn người,… - Nói đoạn, anh ném cho tôi một cái nhìn ranh mãnh - …là có thế sống giữa loài người trong một thời gian dài. Bọn anh chỉ tìm thấy một gia đình khác giống mình thôi. Họ sống trong một ngôi làng nhỏ ở Alaska. Bọn anh đã sống chung với họ một khoảng thời gian, nhưng mà sống chung nhiều người như vậy dễ bị chú ý lắm. Những người kia… cũng cảm thấy ngại.

- Còn những người khác?

- Là dân du cư, hầu hết là như vậy. Bon anh đã từng sống rày đây mai đó rồi chứ. Nhưng mệt mỏi và chán lắm. Thỉnh thoảng, bọn anh có gặp họ, vì hầu hết những người như anh đều thích sống ở phướng Bắc.

- Tại sao vậy?

Lúc này, chúng tôi đang đậu xe trước cửa nhà tôi, Edward đưa tay tắt máy xe. Bên ngoài thật tối tăm và im ắng, tối nay không có trăng. Đèn hàng hiên nhà tôi chưa bật.. Vậy là bố vẫn chưa về nhà.

- Hồi trưa này em có ngủ gật không đó? – Edward lại giở giọng true chọc – Em nghĩ là anh có thể ung dung dạo phố dưới ánh mặt trời mà không khiến các xe tông nhau hả? Đó lag lý do tại sao bọn anh lại chọn bán đảo Olympic này đấy, một trong nhưng nơi âm u nhất thế giới. Được ra ngoài vào ban ngày, thật là tuyệt. Em không thể tưởng tượng nổi thế nào là nỗi khổ khi phải ròng rã trong suốt tám mươi năm trời chỉ được ra ngoài vào ban đêm thôi đâu.

- Phải chăng vì vậy mà hầu hết các truyền thuyết đều bắt nguồn từ phương Bắc xa xôi?

- Có lẽ là thế.

- Vậy Alice cũng bỏ nhà ra đi như Jasper hả anh?

- Không, điều đó vẫn còn là một bí mật. Alice hoàn toàn chẳng nhớ đến cuộc sống con người của mình trước đây. Cô ấy chẳng biết ai đã tạo ra mình. Cô ấy chỉ biết là khi tỉnh dậy thì chỉ còn trơ trọi có mỗi một mình thôi. Người tạo ra một Alice mới đã bỏ đi, không một ai trong số bọn anh hiểu được lý do cũng như làm thế nào mà người này lại có lối hành xử như thế. Nếu Alice không có cái giác quan kia,nếu cô ấy mà không gặp Jasper, Carlisle và biết răng một ngày nào đó sẽ nhập bọn với bọn anh, thì rất có thể cô ấy đã trở thành một linh hồn tội lỗi hết thuốc chữa rồi.

Còn quá nhiều điều cần phải suy ngẫm, còn quá nhiều điều tôi cần phải hỏi. Nhưng thật xấu hổ, cái bao tử của tôi đang sôi réo dữ quá. Bản than tôi cũng còn nghe thấy. Tôi đã quá say mê với câu chuyện của Edward đến độ không hay biết rằng mình đang đói. Vâng, quả tình là tôi đang đói tới cồn cào cả gan ruột.

- ANh xin lỗi, anh đang ám bữa ăn tối của em.

- Em không sao đâu, thật đấy.

- Chưa bao giờ anh lại quản quanh bên những người cần sống bằng thức ăn cả. Nên anh quên khuấy đi mát.

- Em muốn ở bên cạnh anh – Trong bong tối, những câu nói thật lòng như vây xem ra dễ thốt lên thành lời hơn, nhất là khi biết rằng giọng nói của tôi sẽ phản bội, nó sẽ phản ánh nỗi say mê anh một cách tuyệt vọng của tôi.

- Anh vào nhà được không? – Edward hỏi.

- Anh muốn vào ư? Tôi không dám tin là nhận vật có nét đẹp thần thánh này lại chịu ngồi vào chiếc ghế gỗ atnf tạ sẫm màu thời gian của bố tôi trong gian bếp.

- Ừ, nếu được em cho phép – Tôi nghe tiếng cửa xe đóng lại một cách nhẹ nhàng như khi anh vừa đứng ở ngoài và mở cửa cho tôi.

- Rất ra dáng đấy – Tôi khen ngợi Edward.

- Chỉ được cái mã bề ngoài thôi.

Trong bóng tối tĩnh mịch đến se lòng, anh lẳng lặng bước đi bên tôi, nhẹ nhàng đến nỗi thảng hoặc tôi lại phải trộm nhìn anh để chắc chắn rằng anh vẫn còn đang ở bên cạnh. Cũng trong bong tối, Edward trông giống như một người bình thường hơn – trắng trẻo và đẹp lạ lung, đặc biệt là không còn lấp lánh một cách kỳ lạ như hồi buổi trưa chan hòa ánh nắng nữa.

Anh tiến nhanh lên phía trước để mở cửa cho tôi. Tôi đứng ngần ngừ ở ngưỡng cửa.

- Em quên khóa cửa à?

- Không phải. Chính là do anh dùng chìa khóa cất ở chỗ mái hiên gie ra.

Tôi bước vào trong nhà, việc làm đầu tiên là tôi bật ngay đèn hàng hiên… Bất chợt, một cảm giác ngờ ngợ xâm chiếm lấy hồn tôi. Không, tôi chưa hề lấy chiếc chìa khóa đó trước mặt Edward, tôi quay sang anh, đôi long mày dãn rộng.

- Em thấy tò mò về anh rồi đấy. Anh theo dõi em phải không? – Đúng là giọng nói của tôi phản bội tôi thật, sao nó có vẻ như đang khuyến khích, cổ vũ Edward làm chuyện đó thế nhỉ. Giọng nói của tôi chẳng mang một dấu vết nào của nỗi tức giận cả.

Còn Edward, chẳng thấy anh tỏ ra ân hận hay ăn năn gì hết.

- Ban đêm mà, còn việc gì khác cho anh làm nữa đâu?

Hay chưa kìa! Tôi đứng thừ người ra một lát rồi quay quả đi xuống bếp, chẳng nói chẳng rằng lấy một câu. Edward đã ở sẵn trong bếp đợi tôi… không cần phải đợi hướng dẫn. Anh ngồi trên đúng cái ghế mà ban nãy tôi đã e ngại khi nghĩ đến. Vẻ đẹp rạng ngời của Edward làm cả căn bếp sáng bừng. Phải mất một lúc lâu sau tôi mới đủ sức quay mặt đi.

Một cách ngượng ngùng pha lẫn bực bội, tôi cố gắng tập trung chuẩn bị bữa tối. Chẳng phải sơn hào hải vị gì, chỉ là món mì dẹt tối qua còn dư lại cất trong tủ lạnh mà thôi. Tôi lấy ra một gắp mì đặt lên đĩa. Vun lại cho gọn rồi cho vào lò viba. Chiếc đĩa quay tròn, cả căn bếp dậy mùi cà chua cùng mùi kinh giới kích thích vị giác. Vẫn không rời mắt khỏi chiếc đĩa, tôi lên tiếng:

- Mấy lần rồi? – Tôi cố hỏi bằng một giọng lãnh đạm.

- Hửmmm? – Edward ngơ ngác như thể tôi vừa kéo anh từ cung trăng trở lại mặt đất vậy.

Tôi vẫn không quay lại.

-Anh đến đây mấy lần rồi?

-Hầu như đêm nào anh cũng đến.

Chỉ trong phút chốc, đầu óc tôi bỗng trở nên váng vất, quay cuồng.

-Tại sao?

-Vì khi ngủ…em rất đáng yêu – Edward trả lời liền tắp lự - Em nói mớ.

-Không thể như thế được! – Tôi há hốc miệng ra vì kinh ngạc, gương mặt bỗng nóng ran. Tôi phải tựa lưng vào kệ bếp cho khỏi ngã. Dĩ nhiên là tôi biết tôi hay nói mớ; mẹ vẫn hay đem điều đó ra để trêu tôi. Và chưa bao giờ tôi lấy điều đó làm bận tấm.

Edward ngay lập tức trở nên lo lắng:

-Em giận à?

-Cái đó còn tùy! – Tôi thở hổn hển như sắp chết ngạt đến nơi.

Anh tỏ vẻ chờ đợi:

-Tùy vào cái gì?

-Vào những gì anh đã nghe! – Tôi đáp như sắp khóc.

Lặng người…Edward chậm rãi tiến đến bên tôi, nhẹ nhàng nắm lấy hai bàn tay mềm nhũn như sắp tan chảy.

-Em đừng buồn như thế! – Giọng nói của Edward thật dịu dàng. Nói đoạn, anh khom người xuống cho ngang bằng với tôi để nhìn thật sâu vào đôi mắt. Lúng tùng, tôi cố gắng quay mặt đi.

-Em nhớ mẹ - Anh thì thảo – Em lo lắng cho bà ấy. Khi trời mưa, tiếng rì rào lại làm em không ngủ được. Em nhớ nhà nhiều, nhưng bây giờ đã đỡ hơn. Có lần em bảo:”Nơi này xanh quá” – Edward cười một cách dịu dàng, hy vọng… tự dưng mọi nỗi buồn bực trong tôi bỗng chốc tan biến.

-Còn gì nữa không? – Tôi hỏi gặng.

Edward hiểu tôi đang ở thế mạnh hơn.

-Em gọi tên anh – Anh đáp.

Tôi thở dài…[Thế là lòi đuôi rồi!]

-Nhiều lắm chứ gì?

-Bao nhiêu lần thì được em coi là nhiều?

-Ôi trời ơi! – Tôi gục đầu xuống vì xấu hổ.

Một cách tự nhiên, Edward nhẹ nhàng kéo tôi vào lòng.

-Đừng ngại ngùng như thế - Anh thì thầm vào tai tôi – Nếu anh còn có thể nằm mơ được, anh sẽ chỉ mơ đến em thôi. Và anh không bao giờ cảm thấy xấu hổ vì điều đó.

Trong không gian bỗng vang lên tiếng lốp xe lăn vào khuôn viên trong nhà. Ánh đèn pha sáng rục rọi thẳng vào cửa sổ. Người tôi muốn đông thành đá trong vòng tay của Edward.

-Có nên để bố em biết là anh đang ở đây không? – Anh hỏi.

-Em cũng không biết nữa… - Tôi cố gắng nghĩ thật nhanh cách giải quyết tốt nhất.

-Vậy thì lần sau…

Anh vừa nói đến đó, ngay lập tức, tôi chỉ còn lại một mình.

-Edward! – Tôi gọi rít lên.

Chỉ nghe thấy vài tiếng cười khúc khích tinh quái, ngoài ra, tôi không còn trông thấy gì nữa.

Có tiếng chìa khóa của bố tôi tra vào ổ.

-Bella? – Bố tôi gọi [thì còn ai vào đây nữa hả bố!]. Nhưng xét cho cùng thì sự nghi ngờ của bố cũng chẳng sai lệch bao nhiêu.

-Con ở đây – Tôi lên tiếng đáp lại, hy vọng bố không nhận ra một chút kích động nào trong giọng nói của tôi. Rồi một cách cẩn thận, lót tay lấy đĩa thức ăn ra và đem lại bàn ngồi; đúng lúc ấy thì bố tôi bước vào. Sau một ngày ở bên Edward, tôi bắt đầu có cảm giác như tiếng bước chân của bố thật huyên náo.

-Con làm cho bố một phần luôn nhé? Bố mệt quá – Vừa nói, bố vừa tựa mình vào lưng ghế của Edward đã ngồi lúc nãy, lúi húi rút chân ra khỏi giầy.

Tôi ăn vội một miếng rồi đứng lên sửa soạn thức ăn cho bố. Trời ơi, món mì dẹt nóng quá làm lưỡi tôi muốn chín rộp luôn. Và trong lúc chờ đợi lò vi sóng hâm xong món mì của bố, tôi rót sữa ra hai ly đầy, rồi vội vàng uống lấy phần sữa của mình cho lưỡi đỡ tê buốt. Đặt ly xuống bàn, sữa trong ly tròng trành như muốn sóng ra ngoài, chỉ lúc ấy tôi mới tự nhận biết là toàn thân mình đang run như cầy sấy. Bố ngồi xuống ghế, sự tương phản một trời một vực giữa bố và “kẻ tiền nhiệm” ban nãy bất giác làm cho tôi phải tủm tỉm cười.

-Cảm ơn con – Bố lên tiếng khi tôi đặt mì dẹt của bố xuống bàn.

-Ngày hôm nay của bố thế nào ạ? – Tôi hỏi. Giọng nói như vỡ òa; thật khốn khổ thay cho tôi mỗi khi phải ra sức trấn tĩnh lại tinh thần.

-Tuyệt lắm con ạ. Cá cắn câu nhiều lắm…Còn con thì sao? Con đã có được mọi thứ mình muốn chưa?

-Cũng không hẳn bố ạ… Chỉ vì hôm nay là một ngày nắng đẹp, cứ ru rú ở trong nhà thì phí lắm – Tôi vội đút một cuộn mì khác thật lớn vào đầy miệng.

-Ừ, hôm nay là một ngày đẹp trời – Bố gật đầu đồng ý. Khá khen cho cái bản tường trình láo lếu về sự thật kia của mình, tôi thầm cáu giận với bản thân.

Nuốt xong chỗ mì cuối cùng, tôi nốc một hơi, hết luôn phần sữa còn lại.

Bố đã chọn đúng hôm này để thể hiện …tài quan sát của mình.

-Con đói đến vậy ư?

-Dạaa, con mệt. Con sẽ đi ngủ sớm.

-Trông con có vẻ như đang giấu bố chuyện gì ấy – Bố trầm ngâm nhận xét.

Ôi trời ơi, sao lại thế nhỉ. Tại sao cứ phải chọn hôm nay để thể hiện cái tài năng ấy chứ?

-Vậy hả bố? – Đấy là tất cả những gì tôi có thể nghĩ ra…để trả lời. Một cách nhanh chóng, tôi ngoáy xà bông vào đĩa rồi rửa sạch lại bằng nước, xong xuôi, tôi đặt lên cái úp chén.

-Hôm nay là thứ Bảy… - Bố suy tư.

Tôi nín lặng, không trả lời.

-Tối nay con không có kế hoạch nào à? – Không dưng bố lại lên tiếng hỏi.

-Dạ không, bố ạ, con chỉ muốn đi ngủ thôi.

-Không lẽ trong thị trấn này chẳng có chàng trai nào thuộc týp người con thích sao? – Bố hỏi ngang xương.

-Dạ chưa, con chưa chú ý đến người nào ạ - Tôi cản thận nhấn mạnh chữ người nào cho câu trả lời có vẻ thật thà một chút.

-Bố nghĩ Mike Newton được đấy… Con cũng đã bảo là cậu ấy rất thân thiện.

-Nhưng chỉ là một người bạn thôi bố ạ.

-Ừ, nhưng dù sao con cũng chỉ dừng lại ở mức bạn bè thôi nhé. Cứ chờ khi lên đại học hẵng hay – Quả là một ông bố chính hiệu, dù rất muốn con gái của mình quan hệ bạn bè rộng rãi nhưng lúc nào cũng nơm nớp lo rằng nó lại chơi bời lêu lổng, nhất là ở cái tuổi đang hình thành nhân cách và dễ bị kích động như tôi. [Khoan đã…hình như bố đang bóng gió gì đó thì phải…?!]

-Con tán thành ý kiến của bố - Tôi bày tỏ sự đồng ý và bước lên cầu thang.

-Ngủ ngon nhé, con yêu – Bố gọi với theo.

Tôi dám chắc một điều, rằng đêm nay, bố sẽ dỏng tai lên nghe ngóng một cách cẩn thận xem tôi có lẻn ra khỏi nhà không đấy.

- Hẹn sáng mai gặp lại bố, bố ạ - [Hẹn gặp lại bố vào nửa đêm, khi bố rón rén vào phòng con để kiểm tra!]Dù mệt đứ đừ nhưng tôi vẫn cố gắng bước lên cầu thang trở về phòng mà không gây ra một tiếng động nào. Tôi đóng cửa lại chỉ vừa đủ lớn để anh có thể nghe thấy, rồi khe khẽ từng bước một, tôi nhón chân đi lại phía cửa sổ. Mở bung cả hai cánh cửa ra, tôi thò đầu ra ngoài, ngó dáo dác, mắt căng ra trong màn đêm, cố nhìn xuyên qua những bóng cây mờ ảo…

- Edward? – Tôi thì thào, cảm thấy rõ rành rành mình đúng là con ngốc.

Một tiếng cười vang lên… ngay trong phòng, ngay sau lưng tôi:

- Ừ?

Tôi đứng chết trân tại chỗ, tay kịp thời đưa lên cổ để tự trấn an mình.

Edward đang nằm đó, ở ngay chính giữa cái giường của tôi, miệng cười toe toét. Anh gối tay sau đầu, chân duỗi thẳng về phía cuối giường…Tư thế hoàn toàn thoải mái.

- Ôi trời ơi! – Tôi thở dốc, đôi chân lịu khuỵu ngã xuống sàn.

- Anh xin lỗi – Edward mím hai môi vào nhau để cố ngăn một tiếng cười thích thú.

- Chờ một chút, để tim em đập trở lại bình thường cái đã.

Anh chậm rãi ngồi dậy, để khỏi làm tôi…giật mình thêm lần nữa. Rồi anh nhoài người về phía trước, vương đôi tay dài ngoẵng ra để nâng tôi dậy, giữ lấy hai bắp tay của tôi như giữ một đứa bé đang chập chững tập đi. Rồi với một phong thái rất đỗi dịu dàng, anh đặt tôi ngồi lên giường, bên cạnh anh.

- Sao không chịu ngồi đây với anh – Anh nhẹ nhàng trách móc và cầm lấy tay tôi – Tim em sao rồi?

- Anh phải nói cho em biết chứ, anh nghe nó giỏi hơn em mà.

Dù Edward đã cố nín khỏi bật ra tiếng cười, nhưng chiếc giường của tôi vẫn khẽ rung động.

Cứ thế, chúng tôi ngồi bên nhau trong im lặng, lắng nghe nhịp tim của tôi cho đến khi nó trở lại bình thường. Tôi trầm ngâm…bố đang ở nhà, Edward đang ở trong phòng của tôi…

- Em có thể ra ngoài một chút được không? – Tôi hỏi.

- Được chứ - Anh giơ một tay lên tỏ ý tán thành.

- Anh ngồi yên ở đây đấy – Tôi nói, cố làm ra vẻ “hình sự”.

- Vâng, thưa quý cô – Trả lời tôi xong, anh bắt đầu trạng thái im lìm như một pho tượng.

Tôi nhổm dậy, tóm lấy bộ đồ ngủ rơi trên sàn cùng túi đựng đồ cá nhân đặt trên bàn. Vẫn để đèn tắt, tôi bước ra ngoài, nhẹ nhàng đóng cửa lại.

CHƯƠNG TRÌNH THAM QUAN DU LỊCH CHÂU Á

SINGAPORE - SENTOSA

Thời gian: 04 ngày 03 đêm

Phương tiện: Đi – về bằng máy bay

Ngày 1: TP.HCM - SINGAPORE

10:00: HDV đón Quý khách tại sân bay TÂN SƠN NHẤT, khởi hành đi SINGAPORE trên chuyến bay JT 157 12:55 – 15:45. Quý khách ăn nhẹ trên máy bay. Đến sân bay CHANGI, xe và hướng dẫn địa phương đón Đoàn đi tham quan và chụp hình lưu niệm tại Công Viên Sư Tử Biển [MERLION PARK] tại cửa sông, nghe HDV kể lại những truyền thuyết lịch sử của vùng đất SINGAPURA. Tiếp tục hành trình với kiến trúc độc đáo của nhà hát ESPLANADE, nghe HDV địa phương giới thiệu về thuật phong thủy – nét văn hóa độc đáo của người dân SINGAPORE. Đoàn ăn tối với món HẢI SẢN CUA SỐT ỚT ĐỎ.

Tối Quý khách có thể tham gia tour tìm hiểu về Phong thủy – ngồi thuyền dạo chơi tr ên dòng sông ngắm nhìn tượng MERLION lung linh huyền ảo trong ánh đèn nhiều màu sắc [Chi phí tự túc].

Ngày 2: DUCK TOUR - SINGAPORE 3600

Sáng: An sáng. Xe đưa Quý khách đến SUNTEC CITY SMALL, bắt đầu hành trình trải nghiệm thú vị trên “CHÚ VỊT” vừa đi trên bộ vừa có thể lội nước… Quý khách dạo một vòng trên vịnh MARINA, được hướng dẫn địa phương giải thích về lịch sử chiếc xe đặc biệt này. Tiếp tục hành trình, Đoàn lên SINGAPORE FLYER 3600 công trình vừa được khánh thành với độ cao 165m so với mực nước biển, Quý khách có thể ngắm toàn cảnh thành phố SINGAPORE năng động đầy sắc xanh, trải nghiệm một khoảnh khắc tĩnh lặng trên một đất nước SINGAPORE ồn ào và náo nhiệt với những câu chuyện có thật về thuật phong thủy … Đoàn dùng cơm trưa tại nhà hàng.

Chiều Tự do tham quan và mua sắm tại cửa hàng miễn thuế [DFS], BUGIS JUNTION và chợ BUGIS – chợ lớn nhất và bán hàng rẻ nhất tại SINGAPORE. Xe đón Quý khách đi ăn cơm chiều, về khách sạn nghỉ ngơi.

Ngày 3: SINGAPORE – SENTOSA

Sáng: Thưởng thức bữa điểm tâm đặc biệt với món KAYA – món ăn truyền thống của người SINGAPORE. Tham quan chùa XÁ LỢI – ngôi chùa có kiến trúc lớn nhất tại SINGAPORE. Quý khách mua sắm tại Trung tâm chế tác vàng bạc - đá quí, Cửa hàng dầu gió. An trưa món nướng HÀN QUỐC BBQ đặc sắc.

Chiều Chinh phục đỉnh FABER – nơi cao nhất của đảo SINGAPORE, Quý khách khởi hành sang đảo SENTOSA bằng cáp treo, trên đường có dịp ngắm toàn cảnh khu hải cảng SINGAPORE. Đoàn tham quan: Bảo Tàng Sáp – nơi trưng bày các tượng sáp tỷ lệ 1:1, nghe giới thiệu về lịch sử hình thành đất nước SINGAPORE và những nét văn hóa độc đáo của người MALAY, HOA, ẤN ĐỘ, …

Tham gia chuyến phiêu lưu kỳ thú tràn đầy cảm giác hồi hộp, hấp dẫn dọc sông HIMALAMAZON với trò chơi CINE BLAST hoàn toàn mới mẻ. Đoàn dùng bữa chiều với món lẩu MONGOLIA - sự kết hợp hoàn hảo của 68 loại gia vị truyền thống của người Mông Cổ rất tốt cho sức khỏe.

Tối Tiếp tục thưởng thức chương trình Nhạc Nước: SONG OF THE SEA với màn biểu diễn hoành tráng và hiện đại, phối hợp giữa những tia nước nhảy múa với hiệu ứng của ánh sáng, âm thanh và những tia laser cùng pháo hoa rực rỡ. Kết thúc buổi diễn, xe đưa Quý khách về khách sạn nghỉ ngơi. Hoặc tham gia tour tự chọn : Khám phá khu Geylang, thưởng thức món cháo ếch nổi tiếng của đất nước SINGAPORE [Chi phí tự túc]

Ngày 4 SINGAPORE - TP. HCM

07:00: Báo thức ! Quý khách dùng điểm tâm, trả phòng khách sạn. Xe đưa Đoàn ra sân bay CHANGI, làm thủ tục đáp chuyến bay JT 150 11:10 – 12:10 khởi hành trở về TPHCM. Quý khách ăn nhẹ trên máy bay. Về đến sân bay TÂN SƠN NHẤT, HDV chia tay Quý khách kết thúc chuyến tham quan.

GIÁ TRỌN GÓI: 479USD ~ 10.059.000 VNĐ

PHỤ THU PHÒNG ĐƠN : 150USD ~ 3.150.000 VNĐ

TRẺ EM :

Dưới 2 tuổi : 30% giá Tour + Thuế các loại + ngủ chung với người lớn đi kèm

Từ 02 à11 tuổi : 75% giá Tour + Thuế các loại + ngủ chung với người lớn đi kèm

Từ 11 tuổi trở lên : Vui lòng thanh toán như giá của người lớn

GIÁ TOUR BAO GỒM:

· KHÁCH SẠN : 2 KHÁCH / PHÒNG [ trường hợp 3 khách/ phòng vì lý do giới tính]

· Thuế sân bay hai nước + Phí an ninh + Phụ thu xăng dầu theo qui định của hãng hàng không.

· Xe đưa đón, vé vào cửa các điểm tham quan và ăn uống theo chương trình.

· Hướng dẫn viên phục vụ suốt tuyến.

· Bảo hiểm du lịch với mức bồi thường tối đa 10, 000 USD/ khách

· Quà tặng đặc biệt: Nón du lịch + Bao da hộ chiếu + Ba lô du lịch

· CTY sẽ chịu trách nhiệm khai các thủ tục hải quan và xuất nhập cảnh cho Quý khách

KHÔNG BAO GỒM:

· Hộ Chiếu [còn giá trị ít nhất 6 tháng].

Vé máy bay khứ hồi: SGN – SIN – SGN của LION AIR·

Chi phí cá nhân, điện thoại, giặt ủi, nước uống trong phòng khách.sạn, lệ phí máy ảnh + camera.

· Tiền tips cho HDV và tài xế địa phương: 3 USD / khách / ngày

· Lệ phí VISA VIỆTNAM [khách Việt kiều, Nước ngoài]: 40 USD / khách

LƯU Ý: Hộ Chiếu [còn giá trị ít nhất 6 tháng].

Quý khách vui lòng đặt cọc 200 USD khi đăng ký tour và hoàn tất thanh toán 5 ngày trước khi tour khởi hành.

Chương trình tham quan có thể thay đổi thứ tự cho phù hợp với tình hình thực tế của đoàn, tuy nhiên tổng số điểm vẫn đảm bảo đầy đủ cho Quý khách !

INTOUR – VUI TRỌN TOUR!

www.intour.com.vn/tour-du-lich-singapore.html

www.intour.com.vn/tour-du-lich-malaysia.html

sites.google.com/site/tourdulichmientrung/cac-tour-nuoc-n...

www.intour.com.vn/tour-du-lich-malaysia-singapore.html

Gió Bấc

Linh Bảo

Chương 1/10

Gia Đình

Từ thuở bé, cứ mỗi lần gió Bấc thổi là Trang lại thấy lo lắng, sợ hãi có cảm tưởng sắp bị đem ra hành tội. Hơi gió lạnh từ từ thấm dần vào cơ thể, Trang thấy như có cái gì chặn đè ở ngực, làm hơi thở nàng ấm ức, nghẹn ngào. Từ trong phổi Trang một âm thanh nhè nhẹ phát ra, có khi chỉ ty tỷ như một điệu đàn êm dịụ, nhưng lúc gió Bấc thổi mạnh, hay ban ngày làm việc nhọc mệt thì điệu đàn trở nên thống thiết vô cùng.

Trong lúc mọi người đang yên nghỉ và có lẽ đang chìm đắm trong những giấc mơ tuyệt vời thì Trang quay cuồng khổ sở vì ngẹt thở. Như người hấp hối cố níu lấy sự sống, Trang ngồi ưỡn ngực lên, lấy hết sức hít vào, và lịm dần khi thở ra. Trang mệt lả, nhưng vẫn gắng thở, vì nếu chỉ ngừng lại một làn hơi, không tiếp sức nữa, Trang chắc chắn hồn mình sẽ lâng lâng nhẹ bước ra đi . . . .

Sau mỗi cơn bệnh, Trang nằm mềm người trong chăn, không ngủ cũng không thức, chân tay mỏi rã rời, tâm thần trí óc mê mê, Và cứ như thế từng mùa đông trôi qua. . . .

Cái gì là sung sướng, cái gì là hạnh phúc, cái gì là những phút nô đùa thần tiên của tuổi trẻ thơ ngây, Trang đã bị chứng bệnh ác nghiệt ấy cướp đi tất cả. Nếu lỡ vui chúng vui bạn, Trang cũng chạy nhảy nô đùa, hay cười to nói lớn thì đêm ấy Trang phải trả giá bằng cực hình: ngồi dán lưng vào tường thở dốc, nhìn người ngủ say sưa . . .

Bảo rằng Trang đã thức suốt cả mấy mùa đông thì quá đáng, thực ra những đêm đông Trang đã thức nhiều hơn ngủ.

Không phải cố ý thức để nghe gió nghe mưa, nghe tiếng trùng tiếng dế, tiếng lá rơi xào xạc hay tiếng bước chân của người bộ hành cô đơn trên đường.

Đối với Trang trong đêm đông những âm thanh ấy không hề gợi hứng , vì nàng còn phải lắng nghe và chống cự với niềm đau của chính mình.

Trang thấy buồn cười người em gái tập tễnh muốn làm thi sĩ, trong một đêm đông đã viết mấy câu thơ với cái ý rất thơ:

Anh ước mơ gì em biết không?

Bằng lòng thức suốt mấy mùa đông

Để cùng em sống thêm vài phút

Chỉ một mình em sưởi ấm lòng.

Trang nghĩ thầm nếu chỉ đựơc sống với em thêm vài phút cũng đủ làm cho thi sĩ bằng lòng đánh đổi tất cả những giấc ngủ say sưa suốt mấy mùa đông thì cũng đến bái phục. Với Trang thì trái lại, tưởng như dám đánh đổi mấy mùa hè, để được ngủ rất ngon say trong một đêm đông có gió Bấc thổi.

Nhưng sự thực vẫn sờ sờ không chịu nhường bước. Trang chỉ còn cách nghiền ngẫm chịu đựng, và đôi khi trách “Ai đó” đã bất công! Gia đình Trang mọi người khỏe mạnh cả. Tại sao bắt Trang trúng độc đắc cuộc xổ số rủi ro bệnh suyễn.

Trang không nhớ ba, me Trang có hiểu gì về con hay không. Trang chỉ nhớ rằng chưa bao giờ được uống một thứ thuốc gì để chữa cái bệnh đêm đêm ngạt thở ấy.

Có một lần Trang nghe mẹ nói chuyện với bà bạn. Bà Tâm - người mà chị em Trang vẫn gọi đùa là cuốn Tự vị sống , vì không có chuyện gì bà không biết, từ Thiên văn Địa lý, bà Tống Mỹ Linh đi giày da cá vàng bên Tàu, cho đến ông Ngũ đại,Tam đại nhà ai có mấy cô vợ lẽ, hay hôm nay bà Thượng tỉnh nhà phát tiền chợ mấy đồng...Nói chuyện về bệnh suyễn bà vỗ đánh đét một cái vào đùi bảo:

- Bệnh suyễn ấy à! Ha, ha, ông nội tôi biết rõ lắm! Này, kiêng thịt gà, tôm, cua, măng, đu đủ đấy nhé? Thảm! nó mà phát lên thì phải ngồi ôm ngực thở như xe bò kéo gỗ lên dốc, thực là sống dở chết dở! Chỉ có thuốc Tiên chứ người trần chả có thuốc gì chữa khỏi được. Ai vướng phải thì coi như mắc nợ thiên khối phải trả cả một đời!

Tôi nghe nói cháu Trang cũng có bệnh ấy, vậy bà chị có định xin cầu thuốc đâu cho cháu không?

Mẹ Trang thản nhiên đáp:

- Ờ, cháu có làm sao đâu! Nó không sốt, không bỏ cơm, ngày ngày vẫn dậy đi ra đi vào, vẫn chơi như thường đấy chứ ! Lớn lên rồi tự khắc nó sẽ khỏi. Tôi nuôi con như nuôi heo, cứ ngày cho ăn hai bữa, còn thì nhờ Trời nhờ Phật!

Trang nghĩ thầm:

- À, thế ra chưa bệnh liệt giường, liệt chiếu thì vẫn chưa cần đến thuốc!

Mẹ Trang chỉ nhờ Trời nhờ Phật mặc Trang với ngọn gió Bấc, đêm đêm hành hạ nàng, đêm đêm bắt nàng thao thức.

Căn bệnh của Trang không cho nàng một giấc ngủ say sưa để may ra được mộng đẹp, mà đến một ước mơ giữa biên giới thức ngủ cũng không thành!

Cứ sau mỗi cơn bệnh, Trang thấy trong người có một cảm giác mới mẽ lạ lùng , trí óc nàng trong sạch đến nỗi gần như quên hết tất cả những việc gì đã xảy ra chung quanh. Sự thay đổi nghe hơi khó tin. Trang đã học rất cần mẫn và trải đủ những thương ghét mừng giận trong mùa hè gió hạ, nhưng nàng thấy gần như quên hết những thứ ấy khi ngọn gió Bấc đầu tiên thổi báo mùa đông tới.

Và cứ thế từng đêm này qua đêm khác.Từng mùa đông này sang mùa đông khác đến rồi đi. . . . .

Năm tháng qua . .. . . .Từ một con bé lọ lem bị bỏ quên trong bầy con gái " không cầu mà được ", ngày ngày trong cái áo cánh dài quá gối của các anh chị thải ra, tay cầm chiếc quạt gắp để tự đuổi ruồi, bò lên bò xuống những bậc thềm giữa nhà bếp với nhà ngang,

Trang cùng với mấy chị em không cầu cũng lớn lần lên thành những cô bé xinh xinh.

Bao nhiêu tuổi đời không cần biết, Trang đã quen sống nhẫn nhục, cô đơn trong gia đình đông đúc của Trang, cái đại gia đình rất hòa thuận, êm ái quanh năm chẳng bao giờ có tiếng cãi mắng nhau, mà thực ra mỗi người là một tâm hồn bí mật, một tư tưởng riêng biệt và một giấc mộng khác hẳn nhau.

Thực là một phép mầu vì không ai cố tránh xung đột, không ai lựa ý chiều chuộng thân ái nhau, tất cả đều sống tự nhiên mà vẫn vẽ được một bức tranh hòa thuận lý tưởng.

Lắm lúc Trang thấy thương Ba vì ông cũng chỉ là một nạn nhân của đại gia đình. Địa vị một người con trưởng, ông phải chấp nhận nền nếp của ông bà cha mẹ để lại, phải trang trải thu xếp những sự khó khăn cho tất cả bà con.

Gia tài của ông được hưởng là cổ tục và thủ tục. Một năm vài lần, có những người bà con gần, xa ở nhà quê ra nhắc nhỡ:

- Dạ bẩm cụ, nhà thờ lớn dột ở nóc bên tả ạ.

- Bẩm cụ chái hậu cần phải tu bổ lại mới qua được mùa đông năm nay.

- Bẩm cụ . . Bẩm cụ . . .

- Bẩm cụ ngôi mộ cụ Cố bị bọn trẻ con chăn bò vào bẻ trộm cây, phá nát mấy chỗ.

- Bẩm cụ . . .

- Bẩm cụ ngày 28 giỗ cụ Cố, tháng tư giỗ cụ ... . tháng bảy giỗ cụ . . ......

- Bẩm cụ . . .

Tháng nào cũng có một vài ông bác họ, chú xa đến thăm, rụt rè gãi đầu gãi tai xin giúp đỡ.

Cái gia tài Ba Trang được hưởng của ông nội Trang là những món nợ lớn, nợ con ông cụ vay lúc sinh thời. Cứ đến đầu tháng là có một vài bà ăn mặc diêm dúa, miệng cười toe toét đến thăm:

- Bẩm cụ hôm nay đầu tháng, cho tôi xin . . . . .!

Lễ phép chi lạ! Rõ ràng là đòi nợ lại nói xin.

Và các cô hầu non vợ lẽ của ông nội Trang cũng lần lượt tìm đến, tay dắt vài đứa trẻ mà Trang phải gọi bằng chú.

- Thưa anh chị, bây giờ tôi xin gửi các em lại cho anh chị, để tôi còn tìm cách làm ăn. . .

Và cái gánh nặng đại gia đình của Ba Trang càng trĩu thêm lúc hai người chú ruột của Trang bỗng nhiên lần lượt ra về với Phật Trời, để lại các bà vợ trẻ với mỗi bà một đàn con.

- Thưa anh chị bây giờ trăm sự đều nhờ anh chị cả. Chúng em xin về quê.

Và cứ thế các bà lần lượt làm lại cuộc đời sau khi đã gởi con lại cho ông anh cả. Trang càng cảm thấy thương cha hơn khi hiểu rõ cả một trời bất như ý, ông chỉ có thể giải bày vào những vần thơ Đường luật nói bóng gió xa xôi cái tình đời mà có lẽ ai cũng là nạn nhân.

Mặc dầu còn nhỏ, nghe hoài Trang cũng nhớ vài câu như bài thơ :

“Nằm đêm không ngủ biết đêm dài?.

Trở lại xây qua thổn thức hoài

Trong xóm vang vang muôn sũa lãng

Bên tường déo dắt dế kêu dai

[ Quên 2 câu......]

hai câu cuối cùng tha thiết tâm sự:

Gánh nặng đường xa lo có xiết?

Mà lo không xiết bỏ cho ai ?

Ông không bài bạc để hầu các cụ lớn, đánh cầu thua . . .. Ông không luồn cúi nịnh hót, và cũng không cho Mẹ Trang lễ mễ vào cửa sau gãi tai to nhỏ với các cụ lớn bà:

- Tết năm nay chúng tôi có chút lễ mọn

- Trong làng quan trường người ta thường làm thế để thăng quan tiến chức, thì Ba Trang ở trong nhóm số ít người, chỉ biết cố gắng làm việc, nhưng càng cố gắng, càng chậm thăng quan tiến chức. Nguồn giải trí độc nhất của ông là đọc sách và hút thuốc. Lúc rỗi, ông không thể rời cuốn sách trên tay, và điếu thuốc ở môi nối tiếp nhau không ngừng.

Mẹ Trang lắm lúc phải bực mình vì khói thuốc cũng như món tiền thuốc. Để tiết kiệm, muốn ông bỏ thuốc, bà bèn mua kẹo mời ông nhai cho khỏi buồn miệng nhớ thuốc. Để khỏi phụ lòng người mua kẹo, Ba Trang bèn ăn kẹo trước khi hút thuốc cho ngọt giọng, và sau khi hút xong lại ăn kẹo cho đỡ ráo cổ.

Kể ra Ba Trang nghiện thuốc lá cũng là lỗi tại ông. Bụng làm dạ chịu, trách ai được. Ông được tiếng văn hay chữ tốt nên rất nhiều chàng và nàng nhờ viết thơ tình, họ trả công mỗi lần bằng một bịch thuốc lá hiệu Melia. Vì thế nên ông mới đâm nghiện quá sớm.

Hồi còn trẻ ông cũng là một tay nghịch có hạn . Vụ cô Sương Nguyệt Anh là một. Ông biết dưới chân núi Ngự Bình có cái quán bán nước chè tươi và một vài thứ quà bánh lặt vặt. Chủ quán là một bà cụ, già nua lụm khụm tên Sương Nguyệt Anh. Cái tên thuở con gái, bây giờ còn không ai biết .

Thấy vậy thầy ký trẻ đầy sáng kiến bèn phao tin đồn với tất cả các bạn rằng dưới chân núi Ngự Bình có cái quán của hai mẹ con một cô gái rất đẹp. Tên cô là Sương Nguyệt Anh. Ai đến hỏi cô bà cụ cũng tự nhận mình là Sương nguyệt Anh, cố ý không cho các chàng trai gặp .

Ông còn cố vấn cho các cậu mê gái biết là cứ kiên nhẫn giả vờ ăn món này món kia, thế nào cô Sương Nguyệt Anh cũng phải ra bưng nước dọn hàng tiếp khách giúp mẹ. Suốt mấy tháng trời thịnh vượng, ba cụ kiếm được món tiền đủ mua cái hòm để yên tâm đợi ngày ra đồng.

Có một lần nghe Trang ca tụng cảnh hòa bình thần tiên lý tưởng trong gia đình mình, Ba Trang bảo:

- Con có biết tại sao không? Khi mẹ đang lên cơn thì Ba không trả lời, không nói gì cả. Cứ im như một pho tượng đất, coi như ngồi nghe máy hát ca Cải lương, thế thì chiến tranh dù có muốn bùng nổ cũng không có lý do.

Đừng tranh nhau to tiếng, thì khỏi lỡ lời nói những gì làm mình phải mất công xin lỗi về sau. Các con nhớ lấy, sau này có khi cần dùng.

Trang tin lời Ba, nhưng nàng cũng phải tin cả lời Mẹ khi nghe bà phân trần :

- Ba thực vô tâm vô tình, Mẹ phải nhịn nhục Ba cả trăm chuyện, nếu không có Mẹ tu hành làm phúc, làm đức thì Trời Phật đâu có phù hộ cho nhà ta được bình yên như thế này

Trang còn nhớ một lần nể Me quá nên Ba Trang nhận lời ăn chay ngày mồng một . Hôm sau, trước khi đi làm ông gọi Dung, chị Trang bảo:

- Dung, hôm nay con tự đi chợ mua cái gì làm cơm mặn cho ngon ngon nhé!

Me Trang nghe tức lắm, chỉ sợ hết phước, nhưng vẫn không dám nói gì, vì chịu ăn chay một ngày như thế là chồng đã nể mình lắm rồi.

Trang lại còn nhớ mãi cái nét mặt nhăn nhó của em Tuấn, nhai miếng rau má đắng quá là đắng mà vẫn nói ngon cho Me bằng lòng.

Cho Me bằng lòng! Cho Me bằng lòng! Lúc nào cũng chỉ cốt cho Me bằng lòng!

Còn mẹ Trang cả ngày chỉ lo thu va thu vén bớt sự tiêu pha, ăn mặc; và tặn tiện cả tình thương của các con để chia bớt cho bọn em và cháu mồ côi đầy nhà.

Những giờ phút rảnh rang bà chỉ đi các chùa đền. Tu bổ chùa nầy miễu nọ, cúng ăn cúng mặc cho các thầy tu, bà vãi, đó là sở thích duy nhất .

“Người ăn thì còn, con ăn thì hết”.

Me Trang lúc nào cũng tâm tâm niệm niệm câu thần chú ấy, làm cho chị em Trang lắm lúc phải đùa khi thấy mâm cơm sơ sài mà các em vẫn đặt tên là “Thực đơn tu tiên”, còn các món tiền thì cứ nhảy sang mâm cơm người khác một cách thoải mái.

Hôm qua mụ Thủ từ giữ chùa đầu làng đến với một vài thứ rau quả trong vườn, thủ thỉ:

- Bẩm cụ hôm nay vườn nhà con mới ra được mấy trái khế chua và rau dưa con xin đem ra dâng cụ xơi . . . lộc đầu mùa.

Mụ ra về với mấy chuc lon gạo. Không nói, me cũng biết người ta cần gì .

Hôm nay ông sư chùa A đến, hai mắt lim dim, tay chấp trước ngực:

- Bẩm cụ mai nhà chùa có lễ Xá tội vong nhân, và nhân thể cúng Sao, xin cụ ít đèn dầu để chúng tôi khấn cho hai cụ và cả nhà luôn thể.

Ông thầy ra về không thất vọng.

Lại còn các dì các cậu bên ngoại, những phần tử của đại gia đình may mắn có một người bà con khá giả. Họ nhất định xúm vào chia sẻ, nếu không sợ nó phí đi!

- Chị ơi, nhà em thật là một thằng đểu, hôm qua đánh thua hết sạch cả tiền, lại còn cầm ráo cả vòng vàng quần áo của mẹ con em để gỡ cũng thua luôn.

- Em lạy chị, chị không cứu thì mẹ con em chết mất!

Mẹ Trang mở tủ.

- Dì ơi, nói ra thì xấu hổ quá chừng! Dì nghĩ xem . . . hở môi răng lạnh . . . dì giúp đỡ cho mãi rồi, không lẽ bây giờ lại ngồi nhìn hay sao?

Cái tủ kiên nhẫn lại từ từ mở ra.

- Cô Hai, cô phải biết đời xưa mới nói trọng nam khinh nữ, chứ đời bây giờ nam nữ gì cũng bình quyền giống nhau. Tổ Tiên Ông Bà là Ông Bà chung. Trong các anh chị em, chỉ có một mình cô lấy được chồng khá giả hơn cả, cô phải liệu làm sao cho mát mặt Ông Bà. Hiện đất đã có rồi, việc cất nhà thờ, xây lăng cô phải gánh vác . . .

Thế là số tiền dành để học hành, may sắm của chị em Trang lại có việc cần khác đáng tiêu hơn.

Nhà Trang không ngày nào vắng mặt đội ngũ cô bác chú dì, và cả những người không bà con họ hàng cũng đến để thực hành cái câu “Một người làm quan, cả họ được nhờ”. Hay là “Một người lấy chồng quan, cả họ được nhờ ”.

Có người như bác Chè Xôi Chuối chẳng hạn, quanh năm chỉ đi tuần các nhà bà con từ làng ra tỉnh là đủ no nê. Bọn Trang đặt cho ông bác họ cái tên ấy thực đúng, vì nhà ai có kỵ giỗ, nghĩa là có chè, xôi, chuối là thấy bóng ông cắp ô đến. Ông thuộc vanh vách nhà ai, ngày nào có giỗ to hay giỗ nhỏ, giỗ ông nội, ông cố, ông tứ đại, ngũ đại, thập đại gì từ 18 đời vua Hùng Vương xa xưa.

Nếu con cháu có nghĩ rằng các cụ chết mấy trăm năm rồi chắc đã đi đầu thai ráo cả, không cúng riêng nữa, có nhà thờ của cả họ lo việc phụng sự tổ tiên, thì ông đến nhắc:

- Anh nói mới vô lý chứ! Không có ông bà thì làm sao có mình! Dù không cỗ to bàn lớn, thì cũng phải gọi là có chai rượu, đĩa xôi để vọng nhớ đến công ơn của các cụ chứ! Với lại cúng ra thì còn cỗ để chúng mình làm mấy chén cho vui, cho đậm tình quyến thuộc.

Tuổi trẻ của chị em Trang sống trong cảnh thăm viếng không ngừng, làm cho các cô cũng phải bận rộn chào hỏi, mà cũng rất lạc lõng với đám đông , nên chỉ còn biết chơi với nhau.

Tân, anh Trang ngoài giờ học và làm thí nghiệm trong phòng riêng hay chơi nhạc, những lúc rảnh chỉ thích đạp xe theo một tà áo mầu nào đó mà anh gọi là vận động giải trí siêu đẳng . Trong phòng Tân giăng đầy những dây điện ngang dọc, các đồ thí nghiệm nho nhỏ và Tân thường nói với các cô em:

- Rồi các em sẽ thấy, anh tán người đẹp trong điện thoại mà thành công cho các em xem!

Tuấn, em trai út Trang, những lúc đi học về, giải trí bằng cách xáo trộn các đồ vật. Cái tủ bát chén, cốc, đĩa, cái bàn phấn của mẹ, tủ sách của ba, các đồ lặt vặt, Tuấn cứ dời cái này vào chỗ của cái khác, và khi nào mẹ cần không thấy , cả nhà lại phải tìm cuống cả lên.

Người chị hơn Trang hai tuổi gần như là một tai nạn cho tất cả bọn em về sau này, Trang điểm vào trông cũng khá xinh, nhưng hình như lúc Dung ra đời, được ban phát tính nết, Ai đó ngủ gà ngù gật nên trao cho Dung lòng thương em quá ít .

Mỗi lúc Dung ngồi bên cạnh Ba Mẹ, Trang và các em biết ngay sắp có một cơn lôi đình xảy ra mà nạn nhân chưa biết là ai!

- Ba này, con Trang nó mới nhác làm sao! Con làm việc túi bụi ở dưới bếp mà nó chẳng giúp con chút nào cả. Ai lại cả ngày cứ thu thu cuốn tiểu thuyết trong tay, thiệt là dễ ghét!

- Còn con Huệ, con Hoài nữa, lúc nào cũng chúi đầu làm bài, hừ, làm bài để thi đỗ Ông Trạng cho làng nhờ à?

Thủ thỉ một lúc rồi Dung nhập đề:

- Me ạ, cái thứ áo nhung mới về rẻ quá đi mất, có 50 đồng một áo thôi! Sớm mai này bà Giang bảo con nếu mặc áo ấy thì nổi ghê lắm, có lẽ sẽ đẹp nhất tỉnh!

Và Dung kết luận:

- Ba này, trong tỉnh các ông các bà ai cũng khen phục Ba Me. Họ bảo từ xưa đến nay chưa có ai giỏi như Ba, thực là người biết “Chiêu hiền đãi sĩ” , đứng đắn công bình, không hề cờ bạc chơi bời gì cả, thực là . . . thực là . . . và Me, một người mẹ kiểu mẫu, sau nầy nếu ai lấy được con thì thực là đại phúc.

Đại phúc với ai không biết chứ với các em Dung thì thực là đại họa. Với cái tài ngoại giao tấn công rất có phương pháp của Dung, vào đề, nhập đề và kết luận, bao giờ kết quả cũng như ý Dung muốn. Để khen tài tán tỉnh thêu dệt của Dung, các em nàng vẫn thì thầm:

- Sau này nếu chị Dung không đi làm ngoại giao thì phí cả một thiên tài! Chị đã tán thì rắn trong lỗ cũng phải bò ra!

- Ừ, bò ra rồi, nhưng nếu chị Dung bảo nó bò vô thì nó cũng riu ríu bò vô lại mới giỏi chứ.

Thực tình Dung đối với các em bao giờ cũng rất ngọt ngào!

- Thôi, cho em đi chơi đi, trẻ con chúi đầu vào bếp làm gì, khói hỏng mắt! Có gì đâu mà đòi làm giúp. Có mấy chục chiếc bánh chỉ một chốc là xong ngay, đi chơi đi!

Bao giờ cũng thế, Dung muốn vơ tất cả công việc bánh mức làm lấy một mình, để rồi đến trước mặt mẹ kể công, lau mồ hôi trán kêu mệt, kêu nhọc. Nhất là những lúc làm món gì đặc biệt . Dung đuổi tất cả, từ cô nàng hầu, chị họ, các em, cho đến những người ở gái. Nhưng dù Dung đuổi, mọi người cũng không đi. Họ đứng vây quanh Dung nhất định đòi xem tài bánh mức của nàng.

Đã thế Dung cũng có cách dấu nghề. Nàng mở ra năm sáu gói bột để trước mặt, nào bột mì, bột gạo, bột sắn, bột hoàng tinh, bột năng, bột nếp v.v . . . Hai bàn tay ngắn ngủn nhưng trắng và thuôn của Dung nhảy múa giữa các đám bột, gói này một nắm, gói kia nửa nắm, gói nọ một phần, Dung trộn lẫn cả với nhau. Nhìn đám bột cùng màu trắng và để lẫn lộn, Trang nghĩ thầm có lẽ chính Dung cũng không biết gói nào là bột gì, và kết quả sẽ ra sao nữa!

Mỗi lúc Dung bốc một nắm bột , mọi người lại nhao nhao lên hỏi:

- Bột gì thế hở chị? Bột gì thế hở chị?

Trang bật cười bảo:

- Các người muốn học cái bánh tả pín lù làm chi, này nhé một hộp bơ, một hộp sữa, một cân đường, bột nổi, trứng gà. Có ngần ấy thứ thì không cần gì quí lạ cả, cứ nhồi với một nắm đất sét cũng phải ngon, thêm tí va ni, một nắm gì đó và mồ hôi nữa thì tuyệt.

Hoài cũng tán thêm:

- Dạ, vừa ngon vừa ngọt vừa béo lại vừa bùi!

Trang vội kéo em lên nhà trên để tránh cái nguýt dài và sự trừng phạt sẽ đến .

Về cái đức tính diện của Dung thì không ai bằng. Tất cả những cái gì tốt, mới đều về phần Dung, còn các em thì cứ lần lượt lãnh đồ thừa .

- Em thì phải nhường cho chị chứ! Các em chỉ ở nhà và đi học, mặc áo vải là được rồi. Áo cũ của chị còn chưa đủ mặc sao?

Một lần có người biếu Me hai cái xắc bằng xa tanh trắng, thêu cườm nổi rất đẹp, Dung muốn giành cả, nhưng Me lấy lại một cái để cho Trang. Kể từ đó Dung nhìn Trang như một đối thủ đáng sợ .

Sau một bữa cơm chiều Dung đưa cho mẹ xem một xấp hàng kim tuyến thêu rất đẹp, kèm theo tấm danh thiếp có những giòng chữ viết:

Em Dung thân mến

Nhân dịp chị về lại Sài gòn không có gì quí mua biếu em, chỉ có xấp hàng kim tuyến này mong em nhận để làm kỷ niệm.

Ngọc Mỹ

Me Trang khen mãi:

- Người Saigòn thực là rộng rãi hào phóng làm sao! Ra đây ở chơi có mấy hôm, về cũng không quên quà cáp. Cái áo này con mặc sang hơn áo nhung nữa đây, đẹp quá! Thôi con đưa thợ may nào giỏi cắt cho khéo nhé!

Trong lúc ấy các em Dung đứng sau bức màn, không thể nhịn, cười oà cả lên. Hoài bảo:

- Những giòng chữ trong danh thiếp, em viết hộ cho đấy, vì Ba nhận được nét chữ của chị Dung.

Huê cũng bảo:

- Còn cái áo kim tuyến mua ở hiệu Thuận Mỹ mới đến được mấy hôm nay.

Hoài nháy mắt nhìn Trang cười:

- Bao giờ thì đến lượt chị giữ tiền chợ ?

Cái gương nhẫn nhục để rồi phản đối ngầm phải nhường cho Huệ. Ai nhờ làm gì, Me sai làm gì Huệ đều vui lòng làm cả, nhưng làm xong rồi mới phàn nàn than thở riêng:

- Trời ơi nhiều việc quá! Sao tôi khổ thế này hở Trời!?

Còn Hoài, cô em gái nhỏ nhất trốn tất cả các công việc, đi học về nàng chỉ thơ thẩn ngoài vườn chơi một mình, hay cắm cúi làm những bài thơ nho nhỏ:

Hôm nay thầy em ho

Em cảm thấy lo lo

Về nhà nói với chị

Bảo cô mua thịt bò

Chị bảo mặc xác mi

Nói với tau làm chi

Thầy ho thì mặc kệ

Ho chứ chết chóc gì.

.. . . . . . . . . . . . . . . .

Hay để chế nhạo Dung lúc chờ một người bạn đến chơi, Hoài viết:

Chó kêu cũng đủ lòng tươi

Nhìn ra cánh cửa mỉm cười say sưa . . .

Để dung hòa , Trang không bao giờ từ chối công việc gì rơi đến tay, nhưng cũng không bao giờ nàng chịu làm một mình. Trang chia đều công việc cho mỗi người và tự mình làm một ít. Lắm khi Trang còn là cái mộc hứng đòn. Có lần Trang đang ngồi ở nhà trên bỗng nghe tiếng hỏi nhau ở bếp đưa lên:

- Ai làm vỡ cái bát kiểu cúng nước hở?

Có tiếng nói:

- Chị Trang chứ còn ai!

Trang chạy vội xuống bếp, tay chống cạnh sườn, quắc mắt lên hỏi:

- Ai nói gì tôi đấy? Ai bảo tôi đánh vỡ cái gì đấy?

Người ở gái bảo:

- Thưa chị cái bát kiểu hình Bát Tiên để cúng trà ở bàn Phật vỡ , chị Hải nói chị ???. đấy ạ!

Trang ngẩn người ra:

- Ừ, ừ, ờ, ờ, à phải!

Bọn ở gái, người nàng hầu, người chị họ mồ côi, lúc nào cũng gán cho Trang những cái lỗi nhỏ nhặt, vì họ biết Trang sẽ không từ chối. Đến lúc mẹ mắng , nàng cứ lỳ ra một chốc là xong.

[Còn tiếp]

Linh Bảo

nhà máy phong điện REVN ở Tuy Phong - Bình Thuận

Click for full story.

Ngày thứ 2: 29/4/2010

Sau khi trả phòng và đi ăn sáng, 4 xe xuất phát từ Phan Thiết lúc 8h30 với chặng dừng đầu tiên là chợ Lầu - 70km. Tốc độ duy trì 60-70km/h. Trên đường đi chúng tôi dừng lại ở nhà máy Phong Điện của REVN ở huyện Tuy Phong - Bình Thuận. Đây là dự án mới của Việt Nam trên con đường tiến kịp thế giới. Khu vực từ nam Bình Thuận đến huyện Thuận Bắc, tỉnh Ninh Thuận [giáp với Cam Ranh, Khánh Hòa] là những địa điểm lý tưởng để đặt các tua-bin phát điện từ sức gió. Ngoài việc sức gió đạt hơn 7 m/s, ở khu vực này còn có các đồi cát cao từ 60-100 mét so với mặt biển, lượng gió ổn định và ít chịu ảnh hưởng của các cơn bão. Nhìn những tua bin gió này, chúng tôi lại liên tưởng tới những cối xay gió ở Hà Lan, sừng sững và uy nghiêm trước gió.

Qua khỏi chợ Lầu, nghỉ 5ph để ổn định đội hình rồi đi tiếp. Tới đoạn Hòa Da, gần cửa Phan Rí thì thấy rất nhiều vườn nho trĩu quả, thích quá nên rẽ xuống, xin các bác chủ vườn cho vào thăm, chụp ảnh. Đã biết vườn nho rất đẹp nhờ coi anh cưới của anh K’lu, nhưng giờ tận mắt chứng kiến thì thực sự không khỏi ngỡ ngàng, vì quá đẹp, quá ngon.

Đến 12h trưa, cả đoàn đặt chân đến nơi được mong đợi đầu tiên của hành trình: Cà Ná. Một bãi biển được bao bọc bởi dãy núi đá cheo leo sừng sững, lại có tuyến đường sắt Bắc Nam chạy ngang. Bãi biển nơi thì cát mịn trải dài, nơi thì đá san hô tầng tầng lớp lớp, đặc biệt nhất ở đây khiến cả đoàn chúng tôi trầm trồ chính là màu nước biển, có thể nói là sánh ngang với các bãi biển ở Hawai xem trên truyền hình. Nước trong và mát, sóng vỗ rì rào, yên tĩnh, xung quanh còn hoang sơ, không có người ở, nằm sát mép quốc lộ, thiên nhiên hữu tình khiến cho nơi đây như một bức tranh thủy mạc làm cho người ta phải đắm đuối.

Đến sát cửa ngõ Phan Rang thì một xe chết máy, dù cho mỗi 60km đều tưới xe đều đặn cho các xe, khói bốc xèo xèo nghi ngút, lết được đến Phan Rang thì đi sửa, ăn trưa tại đây đến 2h chiều. Cũng tại xe hư nên phải ăn ở gần chỗ sửa xe, thành ra bị chém đẹp ở quán cơm gà Hải Nam đối diện chợ Phan Rang - 35k/ dĩa, vừa dở vừa mắc. Hoàn thành chặng đầu tiên của buổi sáng với 149km

14h, 4 xe lại nối đuôi nhau theo đường Thống Nhất để ra lại quốc lộ. Theo bản đồ thì nếu chạy quốc lộ 1A, sẽ có một đoạn cong vòng khá xa, cho nên cả đoàn tính chuyện đi đường khác. Gọi điện hỏi thăm thì được chỉ là đến huyện Cam Lâm, hỏi đường đi bãi dài, đường đó tới Nha Trang được. Trên đường đi chạy ngang vịnh Cam Ranh, chạy dọc một loạt ruộng muối, xa xa lại có núi, có vịnh nước, trời xế chiều và bắt đầu phủ mây, dự báo một buổi chiều tắt nắng sớm. Do vừa đi vừa hỏi đường nên các xe lạc nhau ở ngã 3 rẽ vào sân bay Cam Ranh, cách thị xã Cam Ranh chừng 8-9km, cũng may mà chưa xe nào chạy quá đoạn này, và lại tập hợp lại được ở đầu đoạn đường mới xây. Đoạn này kéo dài 28km và là đoạn đầu tiên đường “đẹp đến thế”, đường vừa mới tinh, vừa không có xe nào chạy. Đoạn đầu thẳng, đoạn sau bám đèo quanh co dọc biển, chúng tôi dừng lại ở một bãi đỗ xe để chụp ảnh, ở đây nhìn sang có thể thấy được cáp treo sang Vinpearl.

Welcome to Nha Trang, kết thúc 102km của chặng tiếp theo, và chuẩn bị cho chặng được dự kiến là khó khăn nhất: 85km + xx km chưa biết để đến được hải đăng Đại Lãnh.

Chạy dọc đường Trần Phú của Nha Trang, vừa đi vừa hỏi đường lên đèo cả đi Phú Yên. Đầu tiên hỏi một bác đang chạy thể dục dọc đường biển, phát sốt vì câu đầu tiên bác nói là “tụi mày xe lốp ngon máy ngon không đó, thôi ở lại một đêm ở Nha Trang đi rồi sáng mai chạy”, còn gặp một anh khác để hỏi đường ra quốc lộ thì anh bảo “đi rẽ trái thì có già, còn đi thẳng thì không có già, không có đèn luôn, nhưng ngắn hơn”, thế là đi thẳng. Đúng là đường ghê ghê thật, tối om, đường rộng nhưng bo sát biển, vắng hoe, chỉ thấy 4 ánh đèn của 4 xe lầm lũi nối đuôi nhau, ai nấy đều có vẻ bắt đầu ớn lạnh, nhưng đây chỉ là khởi đầu. Chạy tiếp 80km qua khỏi đèo Cổ Mã thì đến thị xã Đại Lãnh, bên trái là ga Đại Lãnh, bên phải là biển Vũng Rô. Hỏi đường một nhân viên đổ xăng, 4 xe bắt đầu chặng khó khăn nhất: vượt đèo Cả - không chỗ đổ xăng - không đèn - không nhà - không biển báo đường - 10 gói mì tôm. Tại chân đèo, mưa bắt đầu đổ ào ào kèm gió, sương đêm mờ cả mắt. 12km trên đèo Cả thật ngoài sức tưởng tượng, đường trơn, chạy song song với đoàn xe tải và container cũng đang lũ lượt vượt đèo. Đường trơn đến mức dù chỉ chạy với tốc độ chưa tới 20km/h mà một bác chở rọ heo đi trước đoàn chúng tôi có 3m trượt bánh ngã lăn ngay sau một chiếc container, may mà kéo kịp vào lề đường nên không sao. Trên tuyến đường từ Huế vào TPHCM đi bằng tàu, với tôi thì có 2 cảnh đẹp nhất, đó là vượt đèo Hải Vân và biển đêm Phú Yên. Giờ đây tôi đang thấy lại một lần nữa biển đêm Phú Yên lộng lẫy, nhưng trước mắt thì lại là đèo Cả, là mưa rì rào, là biển Vũng Rô nằm bên dưới, sáng rực cả khoảng trời đen, cũng là lần đầu tiên tôi có cái hạnh phúc thấy tàu hỏa chạy ngay dưới chân mình.

Ngay từ khi lên đèo, tôi đã để ý thấy hàng loạt những vòi nước đang cắm sẵn, quay hướng nước xịt ra biển, tự hỏi không biết để làm gì, lên đến lưng chừng đèo thì mới vỡ lẽ bởi hàng loạt ô tô bị chết máy đang nằm im lìm, hoặc đang đề máy liên tục, và thứ cứu chúng duy nhất hiện tại chính là những vòi nước đó, để xịt vào động cơ cho bớt nóng, trời mưa tầm tã vẫn không đủ xua đi sức nóng của đèo Cả, đủ thấy thách thức của nó trước mọi phương tiện vượt đèo.

Lạnh run, sợ hãi, rối bời, lo lắng, hoang mang có lẽ là cảm giác của từng người lúc này, nhưng 4 xe vẫn nối đuôi nhau khăng khít, tìm và mong đợi một bảng chỉ dẫn mang tên “Vũng Rô”. Tại đoạn đổ đèo phía Phú Yên, chúng tôi rẽ sang ngã 3 Vũng Rô để chạy xuống cảng, nơi xuất phát của những con tàu lịch sử - tàu không số.

Trời vẫn mưa không ngớt, đường hết xe toàn bộ, chỉ còn 4 chiếc trên con đường tối om, tầm nhìn dưới 10m, ổ gà lẫn nước mưa đầy đường đi. Đường làng toàn cát và đá dăm, nhiều ngã rẽ không thấy nổi, nhiều đoạn tưởng như cả người cả xe bị xìa lăn ra giữa bùn và cát lẫn nước mưa. Do quá tối, ánh đèn xe không đủ chiếu sáng đường, mọi thứ cứ từ từ hiện ra, chúng tôi - đi theo hướng ánh sáng.

Đến cảng thì trời đã gần khuya, chỉ còn một quán ăn mở, hỏi đường thì người ta bảo chạy ngược lại, rẽ vào làng mà đi, rồi vòng lui sau lưng mũi Điện. Thế là cứ đi cứ đi như vậy, giữa đường núi, thứ có thể nhìn thấy rõ ràng nhất bây giờ chỉ có chiếc xe phía trước và ánh trăng, còn lại tất cả đều tối tăm và lặng im, gió đang rít qua từng khe núi, chỉ nghe tiếng gió và sóng vỗ chứ không thể biết được là từ đâu, vì quá tối. Những đoạn đường này ban ngày đi có thể rất đẹp, nhưng ban đêm nó lại là nỗi khiếp sợ, có lẽ ở Việt Nam ít ai dám đi qua đoạn đường này vào ban đêm, chúng tôi - níu kéo vào một niềm tin - là hải đăng đang ở phía trước - sẽ không có chuyện gì xảy ra đâu. Đi khoảng vài km lại thấy bên cạnh một căn nhà hoang, đi và km nữa thì giật mình vì một đàn bò đứng ngang giữa đường núi, không người chăn, khiếp vì sợ tông thì ít, mà khiếp vì sự xuất hiện của chúng thì nhiều. Giờ chỉ biết cắm mặt mà đi, chứ nhầm đường hay hết xăng là đứng khóc giữa núi luôn, vì ở đây toàn bộ liên lạc điện thoại đều mất sóng, không có nhà dân trên khoảng 10km bán kính.

Đi hơn 20ph thì phải dừng lại vì có rào chắn đường bộ, xung quanh vấn lặng im, nhưng ngước lên trên thì phát hiện một ánh đèn pha đang chiếu rọi, cả đoàn thở phào nhẹ nhõm và hạnh phúc “hải đăng đây rồi”. Bên phải, dưới con dốc bỗng một ánh đèn pin rọi lên, chớp tắt liên tục, sau một hồi phân vân thì TT và Khuê cầm đèn pin trèo xuống dốc để hỏi thăm. Sau 5ph im lặng, 2 bạn trở lại cho biết đây chính là nhà ông Mười ở dưới chân núi, nơi dừng chân của những người từng đến hải đăng Đại Lãnh. Chỉ có một chị gái ở nhà, là cháu của ông Mười, ông hôm nay có việc đi vắng. Chị bảo chúng tôi gửi xe lại để đi bộ trèo lên hải đăng. Trời vẫn mưa lâm thâm, mỗi người mười mấy kg đồ đạc, thêm sức nặng của mấy trăm km vừa đi, nhưng tất cả vẫn quyết tâm lên hải đăng. Theo chỉ dẫn, chúng tôi lần theo một lối nhỏ, lội qua một con suối, rồi cũng theo lối nhỏ cheo leo đó, leo hết 30 phút qua núi. Trên tay chỉ có 1 cây đèn pin nhỏ cùng 3 ánh đèn led của điện thoại soi đường, trời thì mưa, mà người ai nấy nóng bừng, đưa tay vuốt mặt thấy mặn chát toàn mồ hôi. Vừa đi vừa thở không ra hơi, đến lúc này chỉ còn TT xinh đẹp là vẫn hào hứng, luôn miệng pha trò khi đi, át đi nỗi sợ của rừng núi xung quanh. Ai nấy lúc này đều đã kiệt sức, cứ đi 5ph là lại phải nghỉ lấy hơi. Trèo lên đến nơi, nghe tiếng chó sủa cùng bác bộ đội soi đèn đi ra, cả nhóm thở phào nhẹ nhõm. Vào được trong nhà, ướt sũng vì mồ hôi, tôi ngã lăn ra sàn nằm thở hơn 20ph vì quá mệt. Lúc này là 22h30, sau khi ổn định được chỗ để đồ đạc và nghỉ ngơi, mọi người tranh thủ tắm rửa, giặt áo quần và xin nước sôi nấu mì tôm, vì hải đăng không có điện, điện phát được là nhờ năng lượng từ pin mặt trời, hơn nữa ban đêm bật điện thì các loại côn trùng của núi rừng sẽ bay vào đầy nhà rất bẩn, nên 23h sẽ tắt điện toàn bộ, tất cả phải nhanh chóng. 8 đứa ngồi một bàn, châu đũa vào sì sụp nồi mì tôm. Ăn xong thì đèn cũng vừa phụt tắt, tôi cầm cây đèn pin đi tắm, lâu rồi mới tắm nước múc lên từ gáo giếng, thật là mát và đã. Cả nhóm lúc này quây quần bên 2 cái nệm và giường rì rào tán nhảm, đến hơn 1h thì lần lượt lăn ra ngủ vì mệt. Riêng tôi bấm điện thoại hẹn 4h sáng để hoàn thành ước mơ trong 2 năm qua của mình, đón bình minh cực đông tổ quốc.

TÍNH LẠI SỔ ĐỜI

Ngày xưa tôi hay nghe các cụ nhắc về chuyện tuổi tác như:"Canh" Cô Mồ Quả, Thân Tí Thìn, tam hạp, Dần Thân Tị Hợi, tứ hành xung, lung tung beng ...Nghe hoài cũng đâm ra "hơi' tin!

Tôi tuổi Canh Ngọ, là con út trong gia đình nên được cưng lắm, lớn lên đi du học ở Pháp, ra trường với bằng Bác Sĩ, sau đó lập gia đình. Có lẽ mọi người đều nghĩ vừa thành danh lại vừa thành công, như vậy là cuộc đời ưu đãi tôi lắm phải không?

Sự thực không phải như thế. Tuổi trẻ làm việc như điên …..Tuổi già ……

Gia đình tôi có sáu anh chị em ruột, vì loạn lạc, mỗi người mỗi ngả, trôi dạc qua Mỹ chỉ còn anh Cả, chị Ba, chị Năm và tôi, Sau gần ba chục năm tha hương, ai cũng thành trên "bảy bó", trừ anh Cả tôi, năm nay đã 82 cái xuân xanh.

Tháng Tư 1975, gia đình tôi cùng gia đình anh Cả. Ði cùng lúc, đến cùng nơi, nhưng sau đó mỗi gia đình định cư ở thành phố khác nhau, ít có dịp gặp lại. Tôi an cư lạc nghiệp được mươi năm thì vợ tôi đòi ly dị, lý do giản đơn, vợ tôi muốn tôi mở phòng mạch riêng như những vị bác sĩ khác, tôi nhất định làm việc nhà thương, với số lương cố định.

Ngày lại ngày, cứ thế mà đưa đến chuyện đổ vỡ. Không hiểu nàng " đầu độc" kiểu gì mà hai đứa con không muốn gặp tôi nữa! Tôi ở với chị Năm được vài ba năm sau đó thì sanh bệnh, chị tôi không trông chừng nổi nên gửi tôi vào Viện Dưỡng Lão. Những năm mới vào Viện, cô cháu gái tôi cố gắng liên lạc, gửi thư từ hình ảnh, báo cho các con tôi biết tình trạng của tôi, cô cháu còn cẩn thận gửi bằng thư bảo đảm, để chắc ăn là chúng sẽ nhận được tận tay, nhưng hoàn toàn vô vọng. Tôi không hề nhận được một lời thăm hỏi của những đứa con tôi đã săn sóc yêu thương từ thuở chưa lọt lòng !

Lúc mới nhập viện, tôi còn tỉnh táo, nhìn chung quanh phần đông là người bệnh, tôi phát nản! Thỉnh thoảng tôi lững thững ra ngoài đường chơi, đi loanh quanh một hồi lạc lối, thiên hạ thấy tôi lang thang tưởng là người điên, nên gọi cảnh sát đến chở về lại Viện, chắc cũng nhờ cái vòng nhựa đeo nơi cổ tay của tôi, nên họ biết tên tuổi và nơi cư trú. Vài lần như thế thì Viện chuyển tôi qua nơi dành cho dân " đặc biệt", thứ hay ngao du lạc bước như tôi, mỗi lần muốn đi ra cửa phải bấm số vào máy, nếu không thì chuông reo inh ỏi, mà tôi có thấy tôi gây nguy hiểm cho ai đâu! À, phải rồi, họ sợ nguy hiểm cho tôi và phiền cho Viện. Đi lạng quạng xe đụng nhẳm thì Viện chịu trách nhiệm !!!

Ở đây lâu không nói chuyện, tôi cảm thấy lưỡi hình như cứng đờ, cô cháu gái ở xa thỉnh thoảng lái xe vào thăm, tôi mừng đến ứa nước mắt, tôi muốn nói nhiều lắm, nhưng sao không ra lời ! Cứ thấy cô cháu dí lỗ tai sát vào tôi để lắng nghe, là tôi biết tôi "có vấn đề" rồi đó! Thằng cháu trai vào thăm, mang giấy bút tặng cho tôi, sao đúng ý tôi thế không biết, ngày xưa tôi hay tìm mua, cất giữ đủ thứ loại bút viết.

Nhưng từ ngày vào đây thì thôi, quà cáp các anh chị hay các cháu tặng, chỉ giữ được vài hôm, rồi không cánh mà bay cả. Chỗ công cộng mà, bao nhiêu người ra vào tự do suốt ngày, bao nhiêu là “quý khách” như tôi, nhưng còn tỉnh táo hơn tôi ….. ai biết ai là ai, trong lúc mình nửa mê nủa tỉnh, mà phần nhiều mê nhiều hơn tỉnh . . . . .

Chị Ba tôi ở gần nên mỗi tuần đều ghé thăm vài lần, chị ngồi cả giờ, và mỗi lần gặp, chị thường hay xoa bóp tay, vai cho tôi, tôi thích lắm, tuy ban đầu cũng hơi đau đau, khó chịu nhưng tôi vẫn để yên. Chị là người phụ trách giấy tờ và việc phúc lợi của tôi, hội họp, liên lạc với Viện hàng ngày, hàng tháng, để nghe báo cáo tình hình, thuốc men, chữa trị và theo dõi sức khỏe của tôi.

Có hôm chị Ba dẫn theo chị Năm, nhưng tôi không thích mấy, chị Năm mới vào ngồi chưa nóng chỗ đã đòi về, hình như chị Năm không chịu được "không khí" nơi đây! Mà dị ứng cũng phải, vừa bước vào cửa, trước khi đến phòng của tôi, phải đi ngang qua mấy dãy hành lang dài, nhìn vào các phòng thấy quí cụ nằm, hay ngồi xe lăn, nếu không rên rỉ thì gục đầu, vẹo cổ, im lìm bất động, trông nản lắm !

Người ngồi, kẻ nằm nghoẻo đầu ngủ, có người thì khóc la, hét nghe phát sợ, ở đây lâu ngày e tôi cũng sẽ phát điên hồi nào không hay. Nhìn chung quanh toàn người già bệnh, một số không đi đứng được, một số khác thì không còn biết trời trăng mây nước gì nữa cả. Tỉnh táo như tôi, ở trong hoàn cảnh này, không sớm thì muộn cũng xuống tinh thần theo là cái chắc! Dần dần thấy có thêm một số các cụ VN nhập viện, nên viện bắt đầu mướn thêm nhân viên người VN làm việc.

Mỗi lần cô cháu gái vào thăm thường hay chở các anh chị tôi theo, ai cũng già cả, lụm khụm, dắt díu nhau đến thăm tôi, tôi cảm động lắm! Mà nhỏ cháu tôi cũng khôn thiệt, đợi đến lúc tôi được đẩy ngồi vào bàn ăn rồi mới từ từ "chuồn êm" từng người. Tôi ngồi cùng bàn với ba người bạn nữa, ai cũng tự mình ăn uống được, nên không cần nhân viên giúp đỡ, chả bù với bàn bên cạnh, phần nhiều đều có người đút cho ăn, ông Hải cũng có cô y tá xinh đẹp ngồi cạnh chăm sóc !

Bên góc phải là chỗ ngồi của Bà Lan, lúc nào cũng thấy bà ta khóc thút thít, chắc là có tâm sự buồn gì đây! Ðầu bàn là bà Smith, mặt lúc nào cũng rầu rầu, bữa kia tôi nghe lóm các cô y tá nói chuyện với nhau về hoàn cảnh bà Smith, thằng con trai bận làm ăn, không trông nom nỗi, đành phải gửi mẹ vào viện, thăm được hai lần, thì phải đi làm ăn ở tiểu bang khác, thế là từ đó biệt tăm. Ngày nào bà Smith cũng xin đẩy ra cửa trước để ngồi đợi cậu con trai. Thấy người rồi lại nghĩ đến mình, cũng không thua gì bà Smith, con tôi cũng biền biệt từ lâu .

Tuần rồi có một bệnh nhân mới nhập viện, thấy cũng vui tánh, tôi lân la làm quen, ông Hoàng bị tê liệt, phải ngồi xe lăn, nhưng đầu óc thì còn tỉnh táo, nên chúng tôi thông cảm nhau lắm. Tôi đi đứng tạm gọi là khá, mỗi khi ông Hoàng được tôi đẩy đi lòng vòng trong viện, ông ta mừng ra mặt, vui cười hớn hở. Mỗi lần như vậy tôi chợt nhớ câu:"Lá rách đùm lá tả tơi" vì tôi và ông Hoàng cũng như nhau, cả hai kẻ trước người sau, đều là “quí khách” nơi đây .

Càng ngày tôi càng hay quên, chân tay cũng yếu đi, cho đến khi không thể tự ăn uống một mình được nên các y tá phải săn sóc kỹ hơn. Tôi chỉ thích cô Lan thôi, mỗi lần ngồi bên cạnh đút tôi ăn, tôi phải ăn thật chậm rãi để nghe cô nói chuyện. Tôi không thích ông Tom chút nào, cứ hối thúc tôi, nhai nhai nuốt nuốt, ăn lẹ để cho kịp với mọi người ! Ăn xong họ đẩy xe lăn cho tôi ra sân ngồi hóng gió rồi đẩy vào phòng ngủ trưa, bây giờ tôi hết đi nổi rồi, lên xuống giường cũng phải có người dìu. Nhiều lúc tôi muốn chết quách cho xong, sao cuộc đời con người khổ quá vậy? Nhớ ngày nào mình là người chăm sóc bệnh nhân, mỗi sáng đi một vòng trong nhà thương, thăm hỏi, xem biểu đồ từng giường bệnh nhân một, ra đơn cho thuốc. Bây giờ mình mới hiểu được tâm trạng của họ đây! Họ quên quên, nhớ nhớ, thậm chí có nhiều người quên cả thở luôn nữa là đằng khác! Có ai vào đây mà vui vẻ được đâu nhỉ?

Thấm thoát mà cũng đã bốn năm, tôi biết tôi không còn sống bao lâu nữa, ăn uống cũng hết nổi, họ bắt đầu thông ống vào bụng, để cho thức ăn vào. Trước tôi đã ký giấy, nếu đến bước đường cùng, xin hãy để cho tôi được “tự nhiên”, không cần ống thở, hoặc cấp cứu hồi sinh, đeo dây nhợ chằng chịt, cố giữ chút hơi tàn trong khi linh hồn cũng như trí não đều đã không hiện diện nữa .

Tôi không muốn làm phiền thân nhân và người chung quanh của tôi . Nghĩ lại cuộc đời cũng buồn cười, có nhiều cụ được con cái lo cho đầy đủ, nhất định không gửi các cụ vào đây sống, nếm mùi đời cho biết, thì các cụ lại làm eo, làm xách, đày đọa con cái, nổi cơn "chướng ách". Hay là phải "thấy quan tài mới đổ lệ", Tôi nghĩ nên mời các cụ vào đây thăm viếng để cho biết cái cảnh Lão - Bệnh của chúng sanh, và cảm nghiệm cái phong vị cô đơn lúc một mình “xuống núi” ! Nhìn thấy để biết trân quí hơn khi bên mình có những đứa con hiếu thảo thương yêu .

Một giờ sáng, ngày một tháng mười một, hai ngàn lẻ tư, [1-11-2004] tôi trút hơi thở cuối cùng, giả biệt trần gian!

Sáng hôm qua thằng cháu tôi còn chạy vào thăm tôi nhưng không ai biết đó là lần cuối. Khuya nay, chết rồi lại thấy thằng cháu chạy vào. Nhất định là Viện đã gọi điện thoại báo tin. Lúc một giờ sáng họ phải gọi một thanh niên trai trẻ, chứ không gọi mấy bà chị già, sợ lái xe đêm khuya sinh thêm vấn đề, hay tai nạn .

Hồn tôi bay bổng trên cao, xác tôi được đậy kín trùm lên đầu bằng tấm vải trắng, cháu tôi vẫn ngồi bên cạnh lẩm nhẩm niệm kinh cho tôi. Ban đầu tôi mừng quá, ngỡ là con trai tôi đã hồi tâm quay về thăm tôi vào phút cuối ! Nhưng nhìn kỹ lại, thì ra con trai của anh Cả đã ở bên tôi cho đến gần sáng, khi nhân viên nhà quàn mang băng ca tới đẩy xác tôi rời Viện.

Hành lang buổi sáng sớm yên tĩnh, cũng giống như những giờ có thân nhân vào thăm, mặc dầu nhân viên lui tới, những bước chân nơi hành lang vẫn lặng lẽ nhẹ nhàng như không muốn phá tan cảnh êm đềm tĩnh mịch của những người đang chờ sang thế giới bên kia.

Vâng, tôi biết tôi tuổi "Canh ngọ", “canh cô mồ quả “, như các cụ ngày xưa thường nói, về già tôi sống cô đơn, không con cái viếng thăm, nhưng ít ra tôi còn được chút may mắn, các anh chị và các cháu tôi đã ở bên tôi, đã thăm nom và tiễn đưa tôi đến nơi an nghỉ cuối cùng.

Ai rồi cũng qua ngưỡng cửa:" Sanh, Lão, Bệnh, Tử", tôi đã trả sạch nợ trần. Bây giờ tôi đã được về quê cha đất tổ, hồn lâng lâng muốn đi đâu cũng tới trong chớp mắt, không còn hạn chế nào của không gian hay thời gian .

Giờ đây ở cõi hư vô, tính lại sổ đời, tôi muốn tìm hiểu tại sao tôi xuất thế và với sứ mệnh gì. Ra đời, đi học, đỗ đạt, đi làm nuôi vợ nuôi con . Một cuộc sống bình thường, tận lực làm việc trong khả năng của mình, cũng như tất cả những ai lương thiện trên đời .

Tôi không phải là một người thông minh xuất chúng, cũng không phải là “anh hùng hào kiệt”, không làm gì “cứu dân độ thế ” . Nhưng cũng không hề làm chuyện ác, nói lời ác, hay dù suy nghĩ đến chuyện ác cũng không dám . . . . Mẹ đã dặn ý nghiệp tội còn nặng hơn cả khẩu nghiệp mà !.

Tôi từ giả cõi đời ở tuổi 75, nếu muốn tìm lại quá khứ, tôi phải lùi lại hơn 80 năm trước. Cha mẹ tôi đã ở tuổi thành nhân, nghĩa là các cụ đã sinh ra từ thế kỷ trước, cái thời phong kiến với những đạo lý Khổng Mạnh xa xưa mượn của nước láng giềng rồi giữ luôn quên trả lại .

Ấy là thời theo thuyết “nhất nam viết hữu, thập nữ viết vô“. Một con trai là có một con, 10 con gái có cũng như không, ý nói sẽ theo chồng về lo gia đạo ngưới khác. Cha mẹ tôi sinh trưởng trong cái văn hóa ấy . Cũng như mọi gia đình phong kiến khác, phải có vài đứa con trai để “nối dõi tông đường”. Mặc dầu tôi đã có một anh trai đầu “làm vốn” rồi, nhưng vẫn chưa chắc. Vì cái câu “nhất nam viết hữu . . . .” ấy, có một địch thủ là câu :

“Anh khoe anh có 5 con trai à? Nó là cái thá gì, nếu chưa có đứa nào lên đậu “ !!!

Câu ấy phải phát minh ra từ cái thời chưa có thuốc chủng đậu mùa, thảo nào người ta chưa chắc là phải !

Ấy thế mà dù khi thuốc chủng đã phát minh, người ta vẫn muốn có vài đứa con trai để “nắm dao đằng chuôi” cho chắc ăn .

Trong tình hình cả giòng họ mơ tưởng thêm vài đứa con trai ấy, mẹ tôi lại liền bốn năm, mỗi năm cho ra đời một tiểu thư !!!!!!!!!!!! Một thất vọng cho cả nhà, một tủi thân cho mẹ tôi. Làm mẹ một bầy con gái, mẹ tôi không được trọng vọng lắm, địa vị Nhất phẩm Phu nhân cũng bấp bênh, nếu chẳng may có một cô “gái ngoan” nào sinh ra được vài thằng nhóc để làm giống cho cha tôi !

À, Tôi thấy rồi ! Đây là nhiệm vụ vì sao tôi đã sinh ra đời: Tôi là thằng Con Trai Út, là trung tâm của vũ trụ tí hon này. Tôi đem lại hạnh phúc cho gia đình đã chờ đợi tôi mòn mỏi. Tôi đem lại vinh dự cho mẹ tôi. Tôi làm cho địa vị trong gia đình của mẹ tôi thêm vững chắc .

Tôi đã là Út, Bé Út, Em Út, Thằng Út , Cậu Út !!!!!!!!!!

Tôi được cưng chiều từ thuở mới lọt lòng, cho đến khi khôn lớn.

Thế nhưng những năm cuối cùng mới thê thảm làm sao !!!!!!!!

Mẹ tôi, cuộc sống cũng không ngọt ngào lắm trong thời kỳ đổi đời: Ông thành thằng, thằng hóa ra Ông. Một bầy con bị bắn tung ra khắp bốn phương trời. Những năm về già mẹ cũng sống cô đơn trong một ngôi chùa trên núi.

Mẹ ơi ! Con đã ra đời vì mẹ, Con đã được mẹ thương yêu vô cùng. Giờ đây con sẽ tìm mẹ bất kỳ ở cõi Ta Bà nào. Con sẽ được mẹ ôm vào lòng như thuở sơ sinh, những ngày hạnh phúc sung sướng nhất đời của mẹ con mình. Con muốn nói con thương mẹ cũng vô cùng! Dù ở thế giới này hay thế giới U Linh nào bên kia !

Mỹ Ngọc

11/1/2004

Chum sành ngâm rượu hạ thổ mua ở đâu ? Giá bán bao nhiêu tiền ? gomsusangtao.vn/chum-sanh-ngam-ruou-ha-tho-mua-o-dau-gia-...

Mua chum sành sứ, vò gốm sứ để ngâm ủ rượu là việc không mấy xa lạ với người Việt chúng ta. Ngâm ủ rượu để uống trong các dịp lễ tết hay ngâm các loại rượu thuốc, rượu bổ là một truyền thống của dân tộc. Tuy rằng hiện nay, các địa điểm bán rượu ngâm sẵn có rất nhiều trên thị trường, tại các quán xá. Nhưng chất lượng của rượu, nguồn gốc nguyên liệu cũng như cách ngâm ủ chưa có cơ sở đảm bảo. Vì vậy mà nhiều gia đình vẫn thích tự mình ngâm ủ rượu tại nhà, vừa chất lượng lại tiết kiệm. “ Chum sành ngâm rượu hạ thổ mua ở đâu ?” và “ Chum sành ngâm rượu giá bán bao nhiêu tiền ?”. Là 2 trong số nhiều câu hỏi mà đa số khách hàng, người tiêu dùng đắn đo nhiều nhất. Chum sành ngâm rượu hạ thổ mua ở đâu

XEM THÊM:

» Các mẫu bình ngâm rượu gốm sứ tráng men đẹp

» Mua bình ngâm rượu có vòi gốm sứ tại TPHCM

» Tư vấn cách ngâm rượu và Rượu ngâm có tác dụng chữa bệnh

Rượu hạ thổ là gì? Cách ngâm rượu hạ thổ

Nói về nguyên liệu và phương pháp ngâm thì ngâm rượu hạ thổ tương đối giống như khi ngâm các loại rượu khác. Tuy nhiên có một số khác biệt như sau. Rượu hạ thổ được chôn dưới lòng đất [cất giữ trong hầm chứa] hoặc chôn thân chum rượu [chừa phần nắp chum]. Thời gian hạ thổ rượu tùy theo loại rượu và mục đích của người làm rượu, nhưng tối thiểu từ 3 tháng trở lên. Ngâm càng lâu thì rượu càng thơm ngon. Bên cạnh việc có mùi vị đặc trưng thì rượu được hạ thổ còn có thể giúp loại bỏ các chất độc tố tự nhiên có trong rượu, làm giảm độ rượu so với khi mới nấu. Chum sành ngâm rượu hạ thổ mua ở đâu

NGÂM RƯỢU HẠ THỔ NHẤT ĐỊNH PHẢI DÙNG CHUM SÀNH SỨ

Chum sành ngâm rượu hạ thổ mua ở đâu ? Xem BẢNG GIÁ

Điều đặc biệt nhất khi ngâm rượu hạ thổ là việc lựa chọn chum ngâm rượu. Nếu như khi ngâm các loại rượu thuốc, rượu bổ thông thường. Anh chị các bạn có thể sử dụng các loại bình ngâm bằng thủy tinh, bình inox, bình gốm, bình rượu hàn quốc… để ngâm tùy theo sở thích. Thì khi hạ thổ rượu, chúng ta nhất định phải dùng chum sành sứ, chum đất nung.

Chúng ta nên sử dụng bình ngâm rượu bằng gốm sứ để hạ thổ rượu vì nhiều lý do. Mà quan trọng nhất, chum vò rượu sành sứ có cấu tạo chắc chắn, có thể điều hòa nhiệt độ môi trường. Bên cạnh đó, với cấu tạo gốm sứ kết cấu xốp giúp cho rượu thoát khí độc dễ dàng [người ta thường gọi là độc rượu, hay độc aldehit có trong rượu. Chất này khi con người hấp thụ nhiều có thể gây chóng mặt, đau đầu, gây ra các bệnh mãn tính thậm chí dẫn đến tử vong]. Chum sành ngâm rượu hạ thổ mua ở đâu

NGÂM RƯỢU BẰNG CHUM SÀNH CÓ THỂ KHỬ ĐỘC

Chum sành ngâm rượu hạ thổ mua ở đâu ? Xem BẢNG GIÁ

Vì vậy mà người ngâm rượu nên cân nhắc kĩ lưỡng khi chọn loại chum ngâm rượu như thế nào mới cho thành phẩm rượu ngâm tốt nhất. Chum sành ngâm rượu hạ thổ mua ở đâu không rò rỉ, có thể khử độc và an toàn cho người sử dụng?

Các loại chum sành dùng để hạ thổ rượu

Các cao nhân đã từng ngâm ủ rượu hạ thổ chắc hẳn đều rất ưa chuộng loại chum ngâm rượu làm bằng chất liệu gốm sứ, sành sứ. Muốn ngâm được rượu ngon nhất định phải sử dụng chum ngâm rượu sành sứ chứ không phải các loại chum vò, bình ngâm rượu bằng nhựa, thủy tinh, inox… Chum sành ngâm rượu cũng có nhiều loại và mẫu mã, kích cỡ. Tốt nhất khi tìm Chum sành ngâm rượu hạ thổ mua ở đâu. Anh chị và các bạn nên có những cân nhắc tìm sản phẩm phù hợp với nhu cầu sử dụng [ngâm rượu gì, thời gian ngâm bao lâu, số lượng ngâm nhiều hay ít…]

Nếu bạn chưa có kinh nghiệm, có thể tham khảo các mẫu chum ngâm rượu hạ thổ bên dưới. Không Gian Gốm giới thiệu đến bạn các mẫu chum ngâm rượu hạ thổ chất lượng tốt nhất từ làng gốm Bát Tràng. Đây đều là các mẫu chum vò rượu thịnh hành và được nhiều khách hàng ưa chuộng.

» Chum sành hạ thổ gốm đất nung không tráng men

Đây là loại chum sành hạ thổ rượu cao cấp phân phối bởi Không Gian Gốm. Chiếc chum sành đất nung Bát Tràng được làm từ nguồn đất sét Trúc Thôn tốt nhất, xuất xứ chính gốc Bát Tràng. Chum sành không men là loại chum chuyên dùng để ngâm ủ rượu, đặc biệt là Hạ Thổ Rượu. Ngâm ủ rượu bằng chum sành không chỉ giảm được lượng độc tố trong rượu mà rượu ngâm còn giữ được hương thơm và mùi vị đặc trưng riêng.

Chum sành hạ thổ rượu đất nung không tráng men có loại trơn và loại có họa tiết đẹp. Chum sành chính gốc Bát Tràng chất lượng tốt thường có màu nâu đỏ hoặc nâu đen. Thân chum, mình gốm láng mịn, dày dặn, không bị lỗ khí, không có dấu hiệu nứt vỡ. Tổng thể chiếc chum sành dáng tròn trịa, đều và chắc chắn, cầm nặng tay, nắp chum bằng và là loại miệng rộng. Trên thân chum gần nắp có logo Chum sành Bát Tràng.

Chum sành đựng rượu hạ thổ tại không gian gốm có họa tiết mai vàng, kim liên, chữ tài lộc thư pháp. Hoặc các mẫu chum màu trơn đơn giản. Loại chum này thích hợp hầu hết các mục đích ngâm ủ rượu, hạ thổ rượu lâu năm. Thậm chí có thể dùng chum để đựng gạo, đậu, hạt… Hoặc dùng trưng bày cho không gian đẹp.

CHUM SÀNH NGÂM RƯỢU HẠ THỔ GỐM SỨ CAO CẤP BÁT TRÀNG KHÔNG TRÁNG MEN

» Chum sành ngâm rượu hạ thổ gốm sứ tráng men nâu

Bên cạnh loại chum sành ngâm rượu hạ thổ cao cấp bằng đất nung. Không Gian Gốm còn cung cấp thêm sự lựa chọn khác cho khách hàng. Đó là loại chum sành tráng men nâu. Đây là dòng chum vò đựng rượu gốm sứ giá rẻ. Tuy nhiên vẫn đảm bảo chất lượng chính gốc từ Bát Tràng. Chum sành ngâm rượu hạ thổ mua ở đâu

Tổng thể hình dáng chum rượu men nâu giống với chum sành không men. Nhưng có thêm quai xách hai bên, dễ dàng di chuyển. Thân chum có họa tiết nổi, họa tiết Tiền Xu Ngũ Đế mang ý nghĩa tài lộc trong phong thủy. Lớp men nâu bóng được tráng đều, đẹp.

Chum rượu hạ thổ gốm sứ men nâu thích hợp cho mục đích ngâm ủ rượu, hạ thổ rượu với số lượng nhiều. Giá cả khá mềm là ưu điểm lớn nhất của dòng chum men nâu, giúp bạn tiết kiệm tối đa chi phí.

CHUM RƯỢU MEN NÂU HẠ THỔ GIÁ RẺ 50 LÍT

Chum sành ngâm rượu hạ thổ mua ở đâu chất lượng, giá tốt

Việc mỗi nhà nên có một chum rượu dường như đã trở thành truyền thống của người Việt. Các gia đình có thể ngâm các loại rượu ngon để uống trong các bữa tiệc thân mật, họp mặt bạn bè hoặc ngâm các loại rượu bổ, rượu thuốc, rượu trị bệnh… Bởi vậy mà ngày nay, chiếc chum ngâm rượu không chỉ phải tốt nhất về chất lượng còn phải hoàn thiện cả về mặt thẩm mỹ. “ Chum sành ngâm rượu hạ thổ mua ở đâu chất lượng, giá tốt?” luôn là câu hỏi được nhiều người quan tâm nhất.

Chính vì vậy mà hôm nay, Không Gian Gốm xin gửi đến các bạn bảng báo giá các loại chum sành ngâm rượu, chum vò rượu hạ thổ. Tất cả các sản phẩm chum sành tại Không Gian Gốm đều là hàng chính gốc Bát Tràng, được vận chuyển trực tiếp và có mức giá tốt không qua trung gian. Chum sành ngâm rượu hạ thổ mua ở đâu

KHÔNG GIAN GỐM – CUNG CẤP CHUM SÀNH NGÂM RƯỢU HẠ THỔ GIÁ XƯỞNG

Chum sành ngâm rượu hạ thổ mua ở đâu ? Xem BẢNG GIÁ

Chum sành hạ thổ giá bán bao nhiêu tiền – Bảng giá chum vò rượu

Chum sành ngâm rượu hạ thổ gốm sứ không tráng men loại 1 [Chum sành đất nung]

Bảng giá Vò rượu gốm sứ Bát Tràng tài lộc cao cấp

KÍCH CỠ

GIÁ TIỀN

50L

1.100.000 VNĐ

30L

550.000 VNĐ

20L

450.000 VNĐ

15L

380.000 VNĐ

bảng giá chum ngâm rượu gốm sứ hạ thổ

Chum sành ngâm rượu hạ thổ gốm sứ có tráng men loại 2 [Chum sành men nâu]

Bảng giá Chum sành ngâm rượu hạ thổ giá rẻ:

KÍCH CỠ

GIÁ TIỀN

50L

600.000 VNĐ

40L

450.000 VNĐ

30L

350.000 VNĐ

BẢNG GIÁ CHUM NGÂM RƯỢU HẠ THỔ GỐM SỨ GIÁ RẺ

Các mẫu chum bình ngâm rượu đẹp khác

Bên cạnh các loại chum sành ngâm rượu hạ thổ ở trên. Không Gian Gốm chúng tôi còn cung cấp khá nhiều các mẫu chum vò rượu, bình ngâm rượu có kiểu dáng, hoa văn đẹp. Các loại bình ngâm rượu tráng men, bình ngâm rượu có vòi, bình ngâm rượu thủy tinh. Bình ngâm sâm hàn quốc, Vò rượu tài lộc phong thủy… Các dòng bình ngâm rượu đẹp này không chỉ dùng để ngâm ủ rượu mà còn dùng trưng bày, làm đẹp không gian.

Chum sành ngâm rượu hạ thổ mua ở đâu

» Các bạn có thể xem thêm chi tiết các loại Bình ngâm rượu đẹp khác tại đây:

Xem SP : BÌNH NGÂM RƯỢU GỐM SỨ TÀI LỘC BÁT TRÀNG

BÌNH NGÂM RƯỢU GỐM SỨ BÁT TRÀNG

BÌNH NGÂM RƯỢU TRÀNG MEN ĐẸP KHÔNG GIAN GỐM

Chum sành ngâm rượu hạ thổ mua ở đâu – Hướng dẫn mua chum rượu hạ thổ

Không gian gốm Bát Tràng là hệ thống chuỗi cửa hàng Đồ gốm sứ chính gốc Bát Tràng. Không gian gốm có xưởng sản xuất tại làng gốm Bát tràng – Gia Lâm – Hà Nội và hàng loạt các cửa hàng gốm sứ trải dài trên cả nước.

Khách hàng muốn mua chum ngâm rượu gốm sứ, bình ngâm rượu, vò rượu, hũ gạo tài lộc, hũ gạo gốm sứ cao cấp có thể đến mua trực tiếp tại Không gian gốm. Chúng tôi đảm bảo tuyệt đối về chất lượng sản phẩm cũng như các chính sách ưu đãi cho khách hàng. Đặc biệt là đội ngũ tư vấn viên nhiệt tình của Không gian gốm sẽ tư vấn cho bạn chính xác sản phẩm mà bạn cần.

MUA HÀNG DỄ DÀNG VỚI ĐỘI NGŨ TƯ VẤN BÁN HÀNG KHÔNG GIAN GỐM

HƯỚNG DẪN CÁCH THỨC MUA HÀNG:

Liên hệ với nhân viên tư vấn – bán hàng của Không Gian Gốm qua số điện thoại Hotline

Tham khảo sản phẩm chum rượu hạ thổ và tiến hành Đặt hàng online trên website

Xem mẫu và mua hàng trực tiếp tại hệ thống showroom Không Gian Gốm

Tham khảo, tư vấn, xem giá và đặt hàng trên kênh Facebook Không Gian Gốm

Nếu anh chị các bạn cần mua số lượng nhiều, hãy liên hệ ngay với chung tôi [qua hotline, email] để nhận được sự hỗ trợ và mức giá tốt nhất nhé. Chum sành ngâm rượu hạ thổ mua ở đâu

CỬA HÀNG KHÔNG GIAN GỐM BÁT TRÀNG TẠI TPHCM

✤Địa chỉ 1: 21 Cộng Hòa, Phường 4, Q.Tân Bình, Tp.HCM

✤Địa chỉ 2: 021 Nguyễn Văn Linh, Phú Mỹ Hưng , P Tân Phong , Quận 7 Tp.HCM

✤Địa chỉ 3: 6 Chế Lan Viên, Tây Thạnh, Q. Tân Phú, Hồ Chí Minh

✤Địa chỉ 4: 98 Võ Thị Sáu, P. Tân Định, Quận 1, TPHCM

CỬA HÀNG KHÔNG GIAN GỐM BÁT TRÀNG TẠI ĐÀ NẴNG

✤Địa chỉ 5: 27B Nguyễn Tri Phương, Thạc Gián, Thanh Khê, Đà Nẵng, Việt Nam​

ĐẶT HÀNG QUA HOTLINE:

☏ TPHCM: 0286 681 3683 – 0912 992 544

☏ Đà Nẵng : 0915 599 363

Chum sành ngâm rượu hạ thổ mua ở đâu ? Xem BẢNG GIÁ

GIAO HÀNG VÀ VẬN CHUYỂN: Chum sành ngâm rượu hạ thổ mua ở đâu

Để được hỗ trợ và thỏa thuận cách giao nhận tốt nhất, các khách hàng có thể liên hệ trao đổi trực tiếp với Không Gian Gốm

Đối với các khách hàng tại khu vực TPHCM, Đà Nẵng:

Đội ngũ giao hàng của Không Gian Gốm sẽ liên hệ trực tiếp với bạn qua số điện thoại đặt hàng. Sau khi xác nhận, nhân viên sẽ giao hàng đến tận nhà bạn. Không gian gốm miễn phí giao hàng các khu vực gần showroom, hỗ trợ phí cho khu vực nội thành. Vì là hàng hóa cồng kềnh nên chúng tôi có thu phí tại một số khu vực xa ở ngoại thành [mức phí tùy thuộc sản phẩm].

Đối với khu vực ngoài thành, các tỉnh khác trên toàn quốc: Chúng tôi sẽ giao hàng cho đơn vị vận chuyển nhà xe. Mức phí vận chuyển tùy khu vực. Các bạn liên hệ để biết mức phí Chum sành ngâm rượu hạ thổ mua ở đâu

» Đặc biệt: Không Gian Gốm hỗ trợ tối đa để khách hàng có thể hài lòng về sản phẩm cũng như dịch vụ của chúng tôi.

MIỄN PHÍ VẬN CHUYỂN TẠI SÀI GÒN – MIỀN NAM – TOÀN QUỐC :

» Áp dụng cho các đơn hàng giá trị cao [Khách hàng liên hệ để biết mức giá miễn phí vận chuyển nhé]

Các kích cỡ của chum sành hạ thổ tại Không Gian Gốm

Cửa hàng KHÔNG GIAN GỐM cung cấp các loại chum sành, vò sành ngâm rượu, chum rượu hạ thổ. Các loại bình ngâm rượu chum vò gốm sứ nhiều kích cỡ: Chum sành ngâm rượu hạ thổ mua ở đâu

Chum sành ngâm rượu 5 lít

Chum sành ngâm rượu 10 lít

Chum sành ngâm rượu 15 lít

Chum sành ngâm rượu 20 lít

Chum sành ngâm rượu 25 lít

Chum sành ngâm rượu 30 lít

Chum sành ngâm rượu 35 lít

Chum sành ngâm rượu 40 lít

Chum sành ngâm rượu 50 lít

Bình ngâm rượu 5L

Bình ngâm rượu 10L

Bình ngâm rượu 15L

Bình ngâm rượu 20L

Bình ngâm rượu 25L

Bình ngâm rượu 30L

Bình ngâm rượu 35L

Bình ngâm rượu 40L

Bình ngâm rượu 50L

Tại sao nên ngâm rượu hạ thổ bằng chum bình ngâm rượu sành sứ?

Các loại rượu được chôn dưới lòng đất [rượu hạ thổ] thường là rượu được đựng trong chum sành. Lý do tại sao chúng ta nên đựng rượu bằng chum rượu, bình rượu sành sứ? Các bạn hãy cùng xem qua các nguyên nhân dưới đây nhé. Chum sành ngâm rượu hạ thổ mua ở đâu

Hạ thổ rượu để ổn định nhiệt độ môi trường và hấp thu nguồn địa nhiệt tốt

Biện pháp tối ưu nhất để điều hòa nhiệt độ chính là hạ thổ rượu. Rượu được chôn sâu dưới lòng đất có thể hấp thu nguồn địa nhiệt, cũng như ổn định nhiệt độ. Cách làm này sẽ không làm nhiệt độ thay đổi đột ngột như khi ngâm ủ trên mặt đất.

Hạ thổ rượu để giảm lượng độc tố andehit [nguyên nhân gây đau đầu, ngộ độc rượu]

Nếu chúng ta ngâm rượu hạ thổ trong một khoảng thời gian nhất định. [Lưu ý: rượu phải ngâm bằng chum sành sứ]. Kết quả cho thấy khi so sánh với các loại rượu thông thường, rượu hạ thổ uống vào êm hơn, ít gây đau đầu hay choáng váng [hiện tượng ngộ độc rượu nhẹ]. Đó là do trong quá trình ngâm ủ hạ thổ, lượng độc tố sản sinh có trong rượu sẽ bị chất liệu gốm đất thẩm thấu ra bên ngoài. Cũng chính vì vậy mà ở các hũ rượu hạ thổ lâu năm, người ta thường thấy vết giống như vết mốc xanh dưới gần đáy xung quanh hũ. Đó chính là các chất độc tố bị thẩm thấu ra bên ngoài. Chum sành ngâm rượu hạ thổ mua ở đâu

Bên cạnh đó, ngâm rượu bằng chum vò sành sứ còn có những tác dụng tốt sau:

Giúp rượu nhanh “ngấu”, nhanh lên men

Rượu ngâm bằng chum sành sứ có hương vị đặc trưng và thơm ngon hơn

Làm giảm lượng độc tố trong rượu [như aldehit: nguyên nhân gây choáng, đau đầu, ngộ độc rượu…]

Tính thẩm mỹ cao, có thể dùng trưng bày phòng khách, nhà bếp, trang thờ

Có tác dụng thu hút tài lộc theo phong thủy, đặt chum rượu tài lộc đúng vị trí trong nhà có thể làm thay đổi tài vận, sự nghiệp phát đạt Chum sành ngâm rượu hạ thổ mua ở đâu

Chum sành Bát Tràng còn có thể dùng để đựng thực phẩm, muối dưa cà, đựng thóc gạo, đậu hạt không bị mốc [chất liệu gốm cao cấp hút ẩm] và ngăn côn trùng cắn phá

Dùng chum sành sứ Bát Tràng chính gốc đựng thực phẩm là biện pháp bảo đảm an toàn sức khỏe cho bạn và gia đình

Chum sành ngâm rượu hạ thổ mua ở đâu ? Xem BẢNG GIÁ

Địa chỉ uy tín mua chum bình ngâm rượu gốm sứ Bát Tràng

Anh chị và các bạn tìm Chum sành ngâm rượu hạ thổ mua ở đâu cần lựa chọn nơi bán uy tín. Những chiếc bình ngâm rượu làm bằng chất liệu gốm sứ tốt nhất, xuất xứ từ làng gốm cổ truyền Việt Nam là gợi ý hay dùng cho việc ngâm ủ rượu thuốc, rượu bổ, các loại rượu trái cây… Với tên tuổi đã có mặt trên thị trường từ lâu và chiếm được lòng tin của rất nhiều khách hàng, chất lượng của các sản phẩm gốm sứ Bát Tràng luôn được đảm bảo. Chum sành ngâm rượu hạ thổ mua ở đâu

Trên thị trường hiện nay có nhiều địa chỉ cung cấp gốm sứ lớn nhỏ, tuy nhiên bạn đọc nên lựa chọn mua bình ngâm rượu Bát Tràng tại các cửa hàng, xưởng sản xuất có uy tín và nhiều năm kinh nghiệm. Không nên mua các sản phẩm chum vò sành trôi nổi trên thị trường. Các loại chum sành Bát Tràng nhưng không có nguồn gốc rõ ràng, chất lượng kém.

KHÔNG GIAN GỐM – CAM KẾT CHỈ BÁN CHUM SÀNH HẠ THỔ RƯỢU CHÍNH GỐC BÁT TRÀNG 100%

Chum sành ngâm rượu hạ thổ mua ở đâu ? Xem BẢNG GIÁ

Chum sành ngâm rượu hạ thổ mua ở đâu tại Tphcm

Chiếc chum sành ngâm rượu, bình ngâm rượu bằng sành sứ từ lâu đã không còn xa lạ với các gia đình người Việt. Cũng như nền văn hóa luôn đề cao lòng nhân ái và sự giao hòa giữa những con người với nhau. Một chén rượu ngon, không chỉ để thỏa mãn vị giác mà còn là cầu nối gắn kết con người ta đến gần nhau hơn. Chum sành ngâm rượu hạ thổ mua ở đâu

Trên thị trường trước nay có rất nhiều cơ sở, doanh nghiệp, địa chỉ bán các loại chum vò sành sứ ngâm rượu. Tuy vậy, KHÔNG GIAN GỐM tự hào là đơn vị có nhiều năm kinh nghiệm trong lĩnh vực gốm sứ. Chúng tôi có hệ thống cửa hàng showroom trên cả nước để phục vụ tốt hơn cho khách hàng. Đồng thời, với dịch vụ bán hàng chuyên nghiệp cùng sự hỗ trợ tối đa của đội ngũ nhân viên Không Gian Gốm. Quý khách hàng có thể dễ dàng mua được các sản phẩm chum bình ngâm rượu gốm sứ đúng chất lượng, đúng giá. Chum sành ngâm rượu hạ thổ mua ở đâu

Mua chum sành ngâm rượu hạ thổ tại Không Gian Gốm ngay hôm nay!

Cam kết sản phẩm chính gốc Bát Tràng 100% [có giấy tờ chứng nhận xuất xứ từ làng gốm Bát Tràng – Gia Lâm – Hà Nội]

Tất cả các sản phẩm đều có mức giá xuất xưởng, giá cạnh tranh trên thị trường

Sản phẩm mới, đa dạng kiểu dáng, mẫu mã hiện hành

Bảo hành đổi mới nếu có hiện tượng nứt vỡ, lỗi sản phẩm [kiểm tra khi chọn mua]

Để được tư vấn lựa chọn bình ngâm rượu đúng kích cỡ, theo nhu cầu hay mục đích sử dụng, các bạn có thể đến trực tiếp cửa hàng hoặc liên hệ ngay với chúng tôi qua số hotline

Tìm Chum sành ngâm rượu hạ thổ mua ở đâu – Đến ngay KHÔNG GIAN GỐM

Không gian gốm Bát Tràng là hệ thống chuỗi cửa hàng Đồ gốm sứ chính gốc Bát Tràng. Không gian gốm có xưởng sản xuất tại làng gốm Bát Tràng – Gia Lâm – Hà Nội và hàng loạt các cửa hàng gốm sứ trải dài trên cả nước. Chum sành ngâm rượu hạ thổ mua ở đâu

Khách hàng muốn mua chum ngâm rượu gốm sứ, bình ngâm rượu, vò rượu, hũ gạo tài lộc, hũ gạo gốm sứ cao cấp có thể đến mua trực tiếp tại Không gian gốm. Chúng tôi đảm bảo tuyệt đối về chất lượng sản phẩm cũng như các chính sách ưu đãi cho khách hàng. Đặc biệt là đội ngũ tư vấn viên nhiệt tình của Không gian gốm sẽ tư vấn cho bạn chính xác sản phẩm mà bạn cần.

» Không Gian Gốm – Bán chum sành hạ thổ các loại tại Tphcm và toàn quốc

Không Gian Gốm chuyên cung cấp, bán sỉ và lẻ các mặt hàng gốm sứ, gốm sứ cao cấp như: ấm chén bát tràng, tranh gốm sứ bát tràng cao cấp, đồ thờ cúng bát tràng, đồ thờ men xanh, đồ thờ men rạn, đồ gốm sứ phong thủy tài lộc như tượng gốm sứ, lộc bình phong thủy, bình hoa lọ hoa… Chum sành ngâm rượu hạ thổ mua ở đâu

Đặc biệt, cửa hàng chúng tôi còn chuyên về các sản phẩm chum sành Bát Tràng, bình ngâm rượu gốm sứ, vò rượu tráng men. Bình ngâm rượu đẹp, bình ngâm rượu kiểu độc đáo. Bình thủy tinh ngâm rượu, bình thủy tinh ngâm sâm hàn quốc. Hũ đựng gạo tài lộc bát tràng, hũ muối dưa cà bằng sứ… Chum sành ngâm rượu hạ thổ mua ở đâu

Tại sao nên mua chum sành ngâm rượu hạ thổ tại Không Gian Gốm?

☞ Cam kết sản phẩm chất lượng, chính gốc Bát Tràng 100%

☞ Mức giá rẻ và tốt nhất cho sản phẩm chum sành sứ so với thị trường

☞ Mẫu mã đẹp, nhiều kiểu dáng và kích thước để lựa chọn theo nhu cầu

☞ Bảo hành 1 đổi 1 nếu sản phẩm bị rò rỉ, có dấu hiệu nứt vỡ [cực kì hiếm nhé]

☞ Tư vấn chọn chum sành ngâm rượu, hũ sành đựng gạo cho gia đình hợp phong thủy, đem lại nhiều tài lộc, may mắn.

☞ Hỗ trợ vận chuyển trong nội thành [tùy theo khu vực và khoảng cách gần xa], xe vận chuyển ngoại thành với mức trợ phí tốt.

Bình ngâm rượu hạ thổ gốm sứ Tài Lộc Bát Tràng

Chất lượng của đồ gốm sứ Bát Tràng từ lâu đã được mọi người công nhận, nổi tiếng cả trong nước và quốc tế. Các mẫu chum mới không chỉ đạt tiêu chuẩn chất lượng về kĩ thuật chế tác, khâu nung thành phẩm, kiểm duyệt… mà còn ngày càng hoàn thiện hơn về mặt thẩm mỹ. Chum sành ngâm rượu hạ thổ mua ở đâu

Điển hình là các mẫu chum sành đất nung không men với họa tiết hoa mai vàng, kim liên, hồ sen, điếu ngư và chữ tài lộc. Hay các mẫu chum sành sứ tráng men nâu, men màu độc đáo với họa cảnh mùa xuân và thư pháp. Với những đặc điểm trên, chiếc chum sành đất nung Bát Tràng không còn là những chiếc chum rượu vừa thô, vừa nặng như trước nữa.

Những chiếc chum rượu Bát Tràng hài hòa về mặt thẩm mỹ và đạt chuẩn chất lượng còn thích hợp để trưng bày phòng khách, phòng bếp, nhà ở hay các không gian thờ cúng… Chum sành Tài Lộc cũng có tác dụng như các vật phẩm phong thủy hỗ trợ cho đường công danh, sự nghiệp của gia chủ thêm phần tốt đẹp. Chum sành ngâm rượu hạ thổ mua ở đâu

Chum sành ngâm rượu hạ thổ mua ở đâu ? Xem BẢNG GIÁ

Chum sành ngâm rượu hạ thổ mua ở đâu ? Xem BẢNG GIÁ

Bình ngâm rượu hạ thổ gốm sứ giá rẻ Bát Tràng

Cửa hàng gốm sứ Không Gian Gốm cung cấp các sản phẩm gốm sứ chính gốc Bát Tràng. Chum sành ngâm rượu hạ thổ mua ở đâu chất lượng và giá tốt nhất, chỉ có ở Không Gian Gốm. Các sản phẩm chum sành sứ, bình ngâm rượu Bát Tràng giá rẻ có nhiều kiểu dáng, mẫu mã đẹp. Chum sành ngâm rượu hạ thổ mua ở đâu

Dòng san phẩm chum ngâm rượu hạ thổ giá rẻ phù hợp cho các mục đích ngâm ủ rượu, hạ thổ rượu với số lượng lớn [30 lít – 50 lít – 100 lít…]. Sử dụng chum sành ngâm rượu giá rẻ giúp tiết kiệm chi phí cho người đầu tư. Chum rượu giá rẻ bán tại Không Gian Gốm có chất lượng chính gốc Bát Tràng. Khách mua hàng có thể yên tâm tuyệt đối, không sợ mua lầm hàng nhái, hàng kém chất lượng.

Các đơn vị, anh chị có nhu cầu mua chum ngâm rượu hạ thổ giá rẻ tại TPHCM, Đà Nẵng, Dồng Nai, Tây Ninh, Vĩnh Long, Bình Dương… Xin hãy liên hệ với Không Gian Gốm qua số Hotline để được tư vấn sản phẩm, nhận bảng báo giá tốt nhất. Cũng như biết thêm thông tin, cách thức giao nhận. Chum sành ngâm rượu hạ thổ mua ở đâu

CUNG CẤP CHUM BÌNH NGÂM RƯỢU GIÁ RẺ TẠI TPHCM / TOÀN QUỐC

Chum sành ngâm rượu hạ thổ mua ở đâu ? Xem BẢNG GIÁ

Chum sành bằng đất nung Bát Tràng thích hợp nhất cho:

Ngâm rượu thuốc, rượu bổ, rượu thảo dược [như rượu ngâm nhân sâm, rượu linh chi, rượu đương quy, rượu nấm lim xanh. Rượu nấm ngọc cẩu, rượu ngọc thung dung, rượu ngâm đông trùng hạ thảo. Rượu ngâm ba kích, rượu ngâm sâm cau, rượu chuối hột…] Chum sành ngâm rượu hạ thổ mua ở đâu

Ngâm rượu trị bệnh, rượu xoa bóp [rượu quả nhàu, rượu ngâm tỏi, rượu tiêu, rượu mít rừng…]

Ngâm các loại rượu quý hiếm, rượu tốt cho sức khỏe, rượu tăng cường sinh lý [rượu rắn, rượu cá ngựa, rượu đinh lăng, rượu ngâm sâu chít…]

Ngâm ủ các loại rượu nếp, rượu gạo truyền thống đạt chuẩn chất lượng

Đặc biệt, chum sành đất nung Bát Tràng lý tưởng nhất cho việc ngâm các loại rượu hạ thổ, rượu lâu năm [rượu nghệ, rượu gừng…] Chum sành ngâm rượu hạ thổ mua ở đâu

Bên cạnh đó, các loại chum sành Bát Tràng có nhiều kiểu dáng hoa văn đẹp còn được khách hàng của Không gian gốm ưa chuộng dùng đựng thực phẩm, gạo đậu hạt, hay dùng để muối dưa cà, hoa quả…

Bình ngâm rượu gốm sứ đẹp được trưng bày tại phòng khách, phòng bếp, phòng thờ…

Chum sành ngâm rượu tài lộc còn có tác dụng thu hút tài vận, khai thông đường tiền tài cho gia chủ

Làm thế nào nhận biết chum sành Bát Tràng thật hay giả

Để tránh mua nhầm hàng giả, hàng kém chất lượng hay các sản phẩm gốm sứ không chính gốc. Các bạn cần biết một vài mẹo thông dụng sau để chọn lựa chum sành ngâm rượu chất lượng tốt tương xứng với giá tiền. Chum sành ngâm rượu hạ thổ mua ở đâu

☞ Âm thanh của chum sành: Đầu tiên, Chum sành tốt khi gõ nhẹ vào thành chum sẽ phát ra âm thanh đanh và ngân như tiếng chuông. Nếu đúng như vậy nghĩa là chiếc chum được làm từ cốt gốm tốt và nung ở nhiệt độ cao.

☞ Hình dáng, màu sắc chum sành: Xem hình dáng chum cân xứng, chắc chắn, có quai hoặc vò không quai. Nếu là loại chum sành thô, chum sành không men, thì chiếc chum sẽ có màu đất pha đỏ hoặc màu nâu đen [gốm đất nung]. Các loại chum tráng men bên ngoài [trừ phần đáy] thường được ưa chuộng sử dụng các loại men nâu, men ngà, men lam. Hình vẽ, họa tiết làm thủ công bằng men màu tinh tế.

☞ Kết cấu, chất gốm của chum sành: Mặt trong chum nhẵn mịn, đều tay, bằng phẳng không lồi lõm, không có dấu hiệu rạn nứt.

Chum sành ngâm rượu hạ thổ mua ở đâu

Để mua được sản phẩm Chum sành – Bình ngâm rượu Bát Tràng chính gốc, các bạn nên tìm hiểu kỹ các cửa hàng, nhà phân phối, test sản phẩm khi mua hàng. Lựa chọn mua sản phẩm chum gốm sứ có giấy tờ chứng nhận nguồn gốc rõ ràng. Hoặc các bạn có thể đến cửa hàng Không Gian Gốm – chuyên phân phối Gốm sứ Bát Tràng chính gốc để yên tâm khi mua sản phẩm.

Không Gian Gốm cam kết bán chum rượu hạ thổ giá tốt – Bảo hành nứt vỡ

Trên thị trường hiện nay có rất nhiều địa chỉ bán các loại chum sành, bình ngâm rượu sành sứ, vò rượu gốm sứ… Nhưng có uy tín nhiều năm và chiếm được sự ưu ái của người tiêu dùng luôn là thương hiệu CHUM SÀNH SỨ BÁT TRÀNG. Chum ngâm rượu Bát Tràng không chỉ nổi tiếng về chất lượng đảm bảo mà còn hoàn thiện cả về mặt thẩm mỹ.

Không giống như các sản phẩm gốm sứ trôi nổi khác được bán trên thị trường mà không rõ nguồn gốc. Chum sành sứ Bát Tràng xuất xứ từ làng gốm truyền thống Bát Tràng – huyện Gia Lâm – Hà Nội được chứng nhận là sản phẩm chất lượng cao, không chứa chì và những độc tố thường có trong đồ gốm sứ kém chất lượng. Chum sành ngâm rượu hạ thổ mua ở đâu

Mua sản phẩm chum sành Bát Tràng tại Không Gian Gốm. Anh chị và các bạn có thể yên tâm không sợ mua lầm hàng giả, hàng nhái, hàng loại xấu. Chúng tôi cam kết sản xuất và phân phối chum sành ngâm rượu, vò rượu gốm sứ trực tiếp từ xưởng sản xuất Bát Tràng. Sản phẩm đến tay khách hàng với mức giá hợp lý nhất. Chiết khấu cao cho khách hàng sỉ, khách hàng mua số lượng nhiều kèm theo các ưu đãi khác trong [tủy thời gian].

Các sản phẩm chum sành, vò rượu gốm sứ tại Không Gian Gốm đều được bảo hành nứt vỡ 1 đổi 1. Anh chị các bạn khi mua chum sành có thể xem kĩ sản phẩm rồi mới mua, nhận hàng. Các khách hàng có thể mang chum sành về ngâm nước xem có bị rò rỉ, bọt khí hay không. Nếu như sản phẩm có lỗi trong quá trình sản xuất, khách hàng sẽ được bảo hành 1 đổi 1 và không phải mất thêm bất kì chi phí nào khác. Chum sành ngâm rượu hạ thổ mua ở đâu

Công dụng của rượu ngâm củ quả trái cây thảo dược quý

Mẹo giúp bạn phân biệt đúng loại chuối tẩm hóa chất

20

Th6

Công dụng của rượu ngâm củ quả trái cây thảo dược quý Tin tức

Những tác hại của rượu sáp ong khi uống không đúng cách

15

Th6

Công dụng của rượu ngâm củ quả trái cây thảo dược quý

Uống rượu sâu chít có bị gì không? Tác hại rượu sâu chít

15

Th6

Công dụng của rượu ngâm củ quả trái cây thảo dược quý Tin tức

Rượu ba kích có tác hại gì khi uống quá liều – Tác hại rượu ba kích

15

Th6

Công dụng của rượu ngâm củ quả trái cây thảo dược quý

Tác hại rượu đinh lăng không đúng cách khi uống

11

Th6

Công dụng của rượu ngâm củ quả trái cây thảo dược quý Tin tức

Tác hại của rượu nho bạn nên biết

09

Th6

CỬA HÀNG KHÔNG GIAN GỐM BÁT TRÀNG TẠI TPHCM

✤Địa chỉ 1: 21 Cộng Hòa, Phường 4, Q.Tân Bình, Tp.HCM

✤Địa chỉ 2: 021 Nguyễn Văn Linh, Phú Mỹ Hưng , P Tân Phong , Quận 7 Tp.HCM

✤Địa chỉ 3: 6 Chế Lan Viên, Tây Thạnh, Q. Tân Phú, Hồ Chí Minh

✤Địa chỉ 4: 98 Võ Thị Sáu, P. Tân Định, Quận 1, TPHCM

CỬA HÀNG KHÔNG GIAN GỐM BÁT TRÀNG TẠI ĐÀ NẴNG

✤Địa chỉ 5: 27B Nguyễn Tri Phương, Thạc Gián, Thanh Khê, Đà Nẵng, Việt Nam​

ĐẶT HÀNG QUA HOTLINE:

☏ TPHCM: 0286 681 3683 – 0912 992 544

☏ Đà Nẵng : 0915 599 363

Không gian Gốm Bát Tràng phân phối các sản phẩm gốm sứ giá tốt, Bình ngâm rượu Bát Tràng tại TPHCM, Đà Nẵng và những khu vực:

quận 2; quận 3; quận 4; Quận 1; Quận 12; Quận Thủ Đức; Quận 9; Quận Gò Vấp;

Quận Bình Thạnh; Quận 6 ; Quận 8; Quận Bình Tân; Quận 7; Huyện Củ Chi; Huyện Hóc Môn;

Huyện Bình Chánh; Huyện Nhà Bè; Huyện Cần Giờ; Quận Tân Bình; Quận Tân Phú;

Quận Phú Nhuận; Quận 2; Quận 3; Quận 10; Quận 11; Quận 4; Quận 5; Phường Tân Định;

Phường Đa Kao; Phường Bến Nghé; Phường Bến Thành; Phường Nguyễn Thái Bình;

Phường Phạm Ngũ Lão; Phường Cầu Ông Lãnh; Phường Cô Giang; Phường Nguyễn Cư Trinh;

Phường Tân Phú; Phường Hiệp Phú; Phường Tăng Nhơn Phú A; Phường Tăng Nhơn Phú B;

Long An, Đồng Tháp, Tiền Giang, An Giang, Bến Tre, Vĩnh Long, Trà Vinh,

Hậu Giang, Kiên Giang, Sóc Trăng, Bạc Liêu, Cà Mau

Và một số tỉnh thành khác

Chum sành ngâm rượu hạ thổ mua ở đâu, chum sành hạ thổ, chum sành ngâm rượu hạ thổ,

bình ngâm rượu giá rẻ, bình ngâm rượu giá rẻ tại hà nội, bình ngâm rượu giá rẻ tphcm,

bán bình ngâm rượu giá rẻ, bình ngâm rượu sâm giá rẻ, bình ngâm rượu đẹp giá rẻ,

bình gốm ngâm rượu giá rẻ, bình ngâm rượu hàn quốc giá rẻ, bình ngâm rượu việt nam giá rẻ,

mua bình ngâm rượu giá rẻ, bình thủy tinh ngâm rượu giá rẻ, chum rượu giá rẻ,

chum đựng rượu giá rẻ, chum ngâm rượu giá rẻ, chum sành ngâm rượu giá rẻ,

bán bình ngâm rượu, giá chum ngâm rượu, mua bình ngâm rượu, chum sành ngâm rượu,

bình ngâm rượu đẹp, giá bình ngâm rượu, bình ngâm rượu tphcm, vò sành ngâm rượu,

vò rượu bát tràng, vò sành đựng rượu, hũ sành ngâm rượu, bình ngâm rượu bán ở đâu,

bình ngâm rượu bình dương, bình ngâm rượu biên hòa, bán bình ngâm rượu ở hà nội,

bình ngâm rượu tại đà nẵng, bình ngâm rượu cần thơ, bình thủy tinh ngâm rượu đà nẵng,

bình ngâm rượu giá rẻ tại hà nội, bình ngâm rượu giá rẻ hà nội,

bình ngâm rượu hcm, bình ngâm rượu thủy tinh tphcm,

The post Chum sành ngâm rượu hạ thổ mua ở đâu ? Giá bán bao nhiêu tiền ? appeared first on Gốm sứ Bát Tràng tphcm.

*//tin180.com/vanhoa/?p=20259

Thật mừng vì nhiều nơi, việc thắp hương, thờ cúng diễn ra trong trật tự, trang nghiêm. Nhưng cũng thật buồn khi có nhiều lễ hội thiếu vắng những trò chơi truyền thống, thay vào đó là trò đỏ đen, cờ bạc…

Dân gian có câu: “Đầu năm đi lễ, cuối năm đi tạ”. Tháng Giêng, nhân dân nhiều địa phương tưng bừng chung vui trong các hội đầu năm, mong ước một năm mới với nhiều thuận lợi, an vui.

Trang trọng lễ hội Đền Đô

Những ngày đầu xuân Canh Dần trời nắng vàng nhạt, mưa xuân rắc bụi nhẹ nhàng, làm ấm áp lòng người hành hương về Đền Đô-Bắc Ninh. Đền Đô còn gọi là Cổ Pháp Điện, hay đền Lý Bát Đế, được xây dựng vào thế kỷ XI [1030], trên khu đất phía Đông - Nam hương Cổ Pháp, châu Cổ Pháp, nay là xã Đình Bảng, huyện Từ Sơn, tỉnh Bắc Ninh.

Chuẩn bị đại lễ 1.000 năm Thăng Long, thành phố Hà Nội và các doanh nghiệp, các nhà hảo tâm đã đóng góp nhiều công sức và tiền của để tôn tạo Đền Đô thành một địa danh thiêng liêng của toàn dân tộc.

Cụ Ngô Đình Lan [Ban quản lý di tích Đền Đô] phấn chấn vì năm nay toàn bộ đồ thờ, câu đối đều được sơn son thiếp vàng mới. Dưới ánh sáng của hệ thống đèn thờ, nhà Hậu cung nơi đặt ngai và bài vị 7 vị vua nhà Lý [Lý Thái Tổ, Lý Thái Tông, Lý Thánh Tông, Lý Thần Tông, Lý Anh Tông, Lý Cao Tông, Lý Huệ Tông] bừng lên ánh vàng rạng rỡ, đông nghịt người dâng hương cầu xin Tiên tổ.

*//tin180.com/wp-content/blogs.dir/6/files/2010/02/Vui-buon-le-hoi-dau-xuan_Tin180.com_001.jpg

Đền Đô [đền Lý Bát Đế] thờ 8 vị Vua nhà Lý

Hàng vạn khách hành hương trong dịp Tết, vừa để chiêm bái di tích lịch sử văn hóa cấp quốc gia, vừa để tỏ lòng thành kính với tổ. Cô Trần Thị Phượng, làm việc ở Ngân hàng NN-PTNT thành phố Hồ Chí Minh, hào hứng: “Biết miền Bắc rét đậm, tôi vẫn quyết định ra Hà Nội để đi lễ Đền Đô, đến đây tôi càng xúc động và tự hào là con cháu các vị vua triều Lý”.

Còn đối với anh thanh niên Hà Nội Phạm Văn Bình, cán bộ Học viện Tài chính, thì khi đọc Chiếu dời đô tại chính Đền Đô, anh càng cảm nhận được tài năng của ông cha: “Quả là vua Lý Thái Tổ có tầm nhìn xa trông rộng, dự báo đúng tương lai”.

Bà Lê Xuân Hương, giám đốc Công ty TNHH vật tư và vận tải Hải Phòng, lại gắn tâm linh với đời thường: “Tôi nghĩ đi lễ cầu may mắn, phát tài, thì mình phải thành tâm, thiện tâm, nên tôi luôn quan tâm đến mọi người, ví dụ ai làm việc vào ngày nghỉ, ngày lễ tôi đều thực hiện đúng Luật lao động qui định”.

Dù đông người lễ nhưng khuôn viên Đền Đô sạch sẽ, rất ít rác, các hàng quán được sắp xếp thành hai dãy trật tự, ngăn nắp bên ngoài tường bao quanh đền, không chèo kéo, tranh giành khách.

Ngày hội của người… ăn xin

Cách đường cái 10 km, một con đường rừng nhỏ hẹp bụi mù và quanh co của xã Tân Thành, huyện Hữu Lũng, tỉnh Lạng Sơn, dẫn vào đền Bắc Lệ thờ Mẫu Thượng Ngàn nổi tiếng linh thiêng.

Đền Bắc Lệ thờ Mẫu Thượng Ngàn, còn gọi là Bà Chúa Thượng Ngàn, mang trang phục màu xanh, là con gái của Sơn Tinh và Mỵ Nương, có tên là La Bình. Bà được đi theo cha đến mọi nơi, từ núi non hang động, đến miền trung du đồi bãi trập trùng, học được những điều cha dạy dân về trồng cây, chăn nuôi, hái thuốc chữa bệnh, và nhiều khi được cha ủy nhiệm làm thay mình. Khi cha mẹ về trời theo lệnh của Ngọc Hoàng Thượng Đế và được Trời phong thánh bất tử, thì bà cũng được Trời phong là Công Chúa Thượng Ngàn, thay cha đảm nhận công việc dưới trần.

Bãi đỗ xe còn lởm chởm đất đá, nhưng ô tô khắp nơi đổ về mỗi lúc một nhiều, rất đông ô tô các tỉnh thành, kể cả của đoàn ngoại giao. Lối đi vào đền vàng chóe những đồ lễ cây tiền, xen lẫn tiếng ông mù hát dạo đang rền rĩ khúc nhạc, cùng tiếng mời chào của chủ hàng quán.

Nhưng không đâu lại có nhiều người ăn xin như ở đây, thoạt nhìn tưởng là những bà già người Nùng đi lễ ăn mặc khá tươm tất. Cho tiền một người là cả chục người xúm lại. Sân bên phải đền chật kín ba bốn dãy hàng thuốc nam của người Nùng, một dãy viết sớ, những hàng bán đồ lưu niệm, còn sân trái ngổn ngang khách hành hương.

*//tin180.com/wp-content/blogs.dir/6/files/2010/02/Vui-buon-le-hoi-dau-xuan_Tin180.com_002.jpg

Đền Bắc Lệ, Lạng Sơn thờ Mẫu Thượng Ngàn

Một bà bán thuốc tên là Phùng Thị Tuyến nhiệt tình mời khách: “Thuốc bổ lắm, mua đi. Thuốc kéo dài tuổi thọ đấy. Đừng ngại, vì thuốc không độc đâu, toàn các loại lá, cây thuốc rừng đấy”. Mấy ông trung niên lưỡng lự một lúc, rồi gật gù mua 3 chai thuốc chữa đau lưng, mỏi gối, chắc là hi vọng “một người uống, nhiều người vui” đây! Không thấy tiếng đàn tiếng phách của những giá đồng như ngày xưa, hỏi ra mới biết vì ban ngày đông khách lễ, phải đến tối mới có chỗ cho cánh cung văn, cô đồng đến tận đêm khuya.

Giữa sân, hơn một chục bà con vừa dâng hương xong, ra ngồi nghỉ, chờ tàu hỏa về ga Bắc Lệ. Bà Hà Thị Đối kể: “Chị em chúng tôi đều ở Lạng Giang [Bắc Giang], năm nào cũng đi tàu lên lễ đền, sau đó đi lễ đền Kiếp Bạc. Có lễ có may, hiềm nỗi eo hẹp đồng tiền nên chưa đi lễ chùa Hương được”.

Dãy bàn viết sớ lúc nào cũng đông khách, toàn là các bà, các chị, có người dắt theo cả con học cấp một, cấp hai. Mấy anh đồ chắc là người Nùng sẵn biết tiếng Hán, hỏi khách như máy: “Họ, tên? Ở đâu? Xã, huyện, tỉnh?...” rồi thoăn thoắt điền mấy chữ Hán vào những lá sớ in sẵn, và cũng thoăn thoắt lấy tiền công 15.000 đồng/sớ. Một “anh đồ” cho biết mỗi ngày viết sớ cho gần trăm người.

Cũng ở tỉnh Lạng Sơn nhưng quen thuộc và nổi tiếng từ lâu, là danh thắng các động Nhị Thanh, Tam Thanh nằm ngay thành phố. Nhưng trừ động Nhị Thanh còn đáng đi xem, đi chơi, còn động Tam Thanh thật sự không đáng mở cửa vào dịp Tết. Bởi vì, ngoài cái cổng sáng sủa, còn bên trong thì tối om om, căng mắt mà không biết hang động hình dáng như thế nào, vừa dễ va đầu vào vách đá, vừa tốn tiền vé và thời gian. Chẳng ai trong ban quản lý di tích giải thích, vẫn mở cửa thu tiền du khách.

Khó mà hình dung được địa thế và chiến công lẫy lừng của Quỉ Môn Quan, trừ một dòng chữ “Ải Chi Lăng” vô hồn bị chìm lỉm vào hai dãy phố tân thời hết sức khập khiễng trước núi non hùng vĩ. Lại càng tủi phận hơn, khi ngạo nghễ bên kia quốc lộ 1 là nhà máy xi măng công nghệ Tàu cũng dễ sinh lời. Kinh tế là cần, nhưng di sản văn hóa lịch sử thì không gì so sánh được, không tạo ra được!

Sóc đĩa trong lễ hội Lồng Tồng

*//tin180.com/wp-content/blogs.dir/6/files/2010/02/Vui-buon-le-hoi-dau-xuan_Tin180.com_003.gif

Trò chơi đẩy gậy tại lễ hội Lồng Tồng, Định hoá, Thái Nguyên

Khi về dự lễ hội “Lồng tồng” ở đồi Tỉn Keo, đỉnh Đèo De, xã Phú Đình, huyện Định Hóa, tỉnh Thái Nguyên, lễ hội Lồng tồng được tổ chức hàng năm đã thu hút hàng vạn đồng bào, trong đó có nhiều người ở ngoài tỉnh Thái Nguyên.

Tết của đồng bào Tày, Nùng sẽ mất vui nếu thiếu lễ hội “Lồng tồng”, không chỉ ở Định Hóa, mà còn ở các nơi khác như Yên Sơn, Chiêm Hóa, Nà Hang của tỉnh Tuyên Quang và Ba Bể của tỉnh Bắc Cạn. Phần lễ của lễ hội “Lồng tồng” ở Định Hóa vẫn giữ nguyên các nghi thức cúng lễ, mở đầu bằng lễ cầu mùa.

Đáng tiếc là lễ hội năm nay không có cảnh thày mo cúng ở chân cột còn, tranh cướp hai quả còn, cũng như được nghe bài hát sli mượt mà. Lễ hội cũng thiếu vắng nhiều trò chơi dân tộc truyền thống như đi cà kheo, đánh quay, đánh yến, đá cầu, chọi gà, múa sư tử, múa rối, múa võ, rước cờ… chỉ còn duy nhất trò chơi đẩy gậy. Thay vào đó, thật nao lòng là một đôi chỗ chơi xóc đĩa ăn tiền, inh ỏi nhạc pop, trò chơi trúng thưởng, và la liệt hàng ăn, hàng uống trong lúc thanh niên mặt đỏ phừng phừng, không đội mũ bảo hiểm phi xe máy, tung bụi ngầu.

Ông Lương Văn Lành, Bí thư huyện ủy Định Hóa, cho biết lễ hội “Lồng tồng” sang năm sẽ cố gắng khôi phục dần những trò chơi dân gian, có biện pháp gìn giữ vệ sinh, trật tự. Muốn thế, các ngành văn hóa, du lịch của tỉnh Thái Nguyên phải vào cuộc thật sự, cũng như cần có sự phối hợp với tỉnh Tuyên Quang, để biến lễ hội “Lồng tồng” của “Thủ đô Kháng chiến chống Pháp” thành lễ hội của cả vùng núi Thái Nguyên-Tuyên Quang./.

Bài và ảnh: Trần Lê

Theo VOV

*//tin180.com/vanhoa/?p=20259

via

Crocs là 1 công ty toàn cầu, về cơ bản bắt đầu từ nhà sản xuất giày dép. Nó được thành lập vào năm 2002 bởi những người sáng lập gồm George Boedecker, Lyndon Hanson và Scott Seamans, với trụ sở chính có trụ sở tại Niwot tại Hoa Kỳ. Crocs cũng có 1 số đối thủ cạnh tranh như Nike, Timberland Deckers, Outdoor Corporation… Nếu bạn đang nghiên cứu về Marketing, chúng tôi – Bơsin đã tổng hợp 1 số nghiên cứu về chiến lược Marketing Mix 4P của Crocs để bạn tham khảo trong bài viết dưới đây.

Product – Sản phẩm của Crocs

Crocs là 1 công ty đa sản phẩm khi có các công ty con chịu trách nhiệm thiết kế, sản xuất, phát triển, tiếp thị và phân phối phụ kiện và giày dép cho trẻ em, phụ nữ và nam giới trên thị trường toàn cầu. Các sản phẩm giày dép của Crocs bao gồm boots, sneakers, sandals và clogs… Chúng được sản xuất theo nhiều cách phối màu, ví dụ, có hai mươi lựa chọn màu cho kiểu Classic, trong khi các kiểu khác có 4 – 6 lựa chọn màu sắc.

Crocs có một danh mục đầu tư rộng bao gồm những đôi giày dép được làm từ vật liệu Croslite với tính năng nhẹ, thoải mái và chống mùi. Phân khúc sản phẩm của thương hiệu Crocs được chia thành phong cách, giản dị, năng động. Crocs cũng kinh doanh các phụ kiện thời trang kèm theo để bổ sung cho hình ảnh thương hiệu của mình.

Vào năm 2003, Crocs đã ra mắt dòng Nile, phong cách đầu tiên đặc biệt dành cho phụ nữ. Năm 2005, công ty đã giới thiệu bộ sưu tập CrocsRx cho những người gặp vấn đề về chân. Vào năm 2008, Crocs Cares đã được giới thiệu. Sau đó, thương hiệu này cũng chịu trách nhiệm cho dòng giày thể thao Hover và Crocs Chameleons.

Tham khảo: Chất liệu dép Crocs: Croslite là gì? Chúng có hại không?

Tóm lại, về sản phẩm của thương hiệu Crocs, có 1 số mục chính như sau:

Crocs tập trung phát triển và định hướng công ty chủ lực cho 5 dòng sản phẩm lớn, và mỗi loại này đóng vai trò là các dòng sản phẩm riêng biệt.

Crocs bán các sản phẩm với rất nhiều loại có sẵn, cho phép khách hàng lựa chọn loại sản phẩm phù hợp nhất với họ.

Crocs bán các sản phẩm có sự khác biệt cao, với các tính năng khác nhau được cung cấp cho khách hàng mà đối thủ cạnh tranh không cung cấp. Do đó sản phẩm của Crocs được coi là độc nhất.

Sản phẩm của Crocs có chất lượng cao hơn so với các đối thủ cạnh tranh. Do đó, khách hàng sẵn sàng trả giá cao hơn.

Place – Địa điểm bán hàng của Crocs

Crocs là một thương hiệu quốc tế và phục vụ khách hàng tại ít nhất 90 quốc gia trên toàn thế giới. Kênh phân phối bao gồm các nhà phân phối, bán lẻ quốc tế và trong nước cùng với người tiêu dùng giao dịch trực tiếp. Điều này có thể được thực hiện thông qua một mạng lưới rộng lớn bao gồm gần 275 cửa hàng bán lẻ, 12 Webstores, 186 cửa hàng Outlet và 98 Kiot. Cơ sở sản xuất giày dép của Crocs diễn ra tại nhiều nước như Trung Quốc, Mexico, Romania, Ý, Bosnia, Argentina và Việt Nam. 61% doanh số bán hàng của nó là thông qua các kênh bán buôn, 29,5% thông qua bán lẻ và 9,5% thông qua các cửa hàng trực tuyến.

Tóm lại, có 1 số mục chính về địa điểm bán hàng của Crocs như sau:

Crocs bán sản phẩm của mình thông qua hai kênh tiếp thị. Đầu tiên là bán trực tiếp cho khách hàng của mình thông qua trang web trực tuyến. Thứ hai là bán cho các nhà bán buôn, sau đó bán cho các nhà bán lẻ khác nhau trên toàn quốc.

Các cửa hàng của Crocs tuân theo một chiến lược tiếp thị chuyên sâu, Crocs cố gắng đưa sản phẩm của mình vào càng nhiều nhà bán lẻ càng tốt. Điều này đảm bảo rằng các sản phẩm có sẵn cho khách hàng dễ dàng ở các vùng khác nhau của đất nước.

Crocs có một lượng đáng kể doanh số bán hàng trực tuyến với lưu lượng truy cập thường xuyên trên các trang web của mình. Để điều hành các hoạt động trực tuyến của mình, Crocs đã hợp tác với nhiều nhà cung cấp dịch vụ giao hàng để cung cấp dịch vụ giao hàng kịp thời.

Crocs đi theo một hệ thống phân phối đa kênh, nơi đã tích hợp các cửa hàng trực tuyến và ngoại tuyến để cho phép khách hàng dễ dàng tiếp cận sản phẩm của mình.

Crocs có hơn 500 nhà cung cấp các nguyên liệu thô cần thiết cho sản xuất. Crocs đã phát triển mối quan hệ làm việc chặt chẽ với các nhà cung cấp cho phép công ty hợp tác với họ để đổi mới và giới thiệu các tính năng mới và hấp dẫn trên các sản phẩm của mình.

Xem thêm: Thương hiệu Crocs đóng cửa nhà máy cuối cùng ở Ý

Price – Giá bán dép Crocs

Công ty Crocs đã cố gắng duy trì cơ sở chi phí thấp để sản xuất các sản phẩm của mình. Giảm thiểu chi phí đã giúp họ duy trì chính sách giá hợp lý và tăng doanh số bán hàng của các sản phẩm khác nhau.

Doanh thu của thương hiệu đã tăng lên ở mỗi khu vực vì sự đón nhận tích cực của khách hàng. Crocs đã duy trì chính sách giá cạnh tranh để không mất khách hàng vào tay các công ty đối thủ.

Thương hiệu Crocs có nhiều sản phẩm với nhiều giá khác nhau, nhưng vẫn có chính sách giá hợp lý. Bởi phần lớn khách hàng của Crocs đều khá trẻ nên cân bằng mức giá sẽ khiến doanh thu của hãng tốt hơn.

Một số điều đáng chú ý về chính sách giá của Crocs như sau:

Chính sách giá mà Crocs đang áp dụng là chính sách giá cạnh tranh do đối mặt với 1 lượng lớn đối thủ trong ngành.

Crocs bán sản phẩm của mình với giá cao hơn so với đối thủ cạnh tranh. Điều này là do họ cung cấp nhiều tính năng hơn và chi phí cao để tạo sản phẩm.

Hiện tại, Crocs cũng sử dụng định giá theo gói [Bundle Pricing], trong đó các sản phẩm được bán cùng nhau với giá thấp hơn so với tổng giá từng mặt hàng cụ thể.

Crocs cũng sử dụng chiến lược định giá tùy chọn cho một số sản phẩm nhất định, trong đó cung cấp giá cho sản phẩm gốc và giá riêng cho các phụ kiện đi kèm.

Crocs tính giá cao hơn cho các sản phẩm trực tuyến. Điều này là do chi phí giao hàng đã được bao gồm trong giá của sản phẩm.

Crocs cũng cố định giá cho sản phẩm cuối cùng. Các đối tác, các nhà bán lẻ và bán buôn, mua sản phẩm với giá thấp hơn và kiếm tiền thông qua lợi nhuận chênh lệch này.

Xem thêm: Hướng dẫn chọn size dép Crocs chuẩn

Promotion – Quảng cáo, tiếp thị của Crocs

Crocs là 1 thương hiệu định tính [qualitative brand] nên luôn tin tưởng vào một chính sách tiếp thị mạnh mẽ để quảng bá thương hiệu của mình trên thị trường quốc tế. Có khá nhiều chiến dịch quảng cáo được tung ra và thu hút lượng người tiêu dùng lớn [chúng tôi sẽ đề cập trong mục bên dưới]. Công ty cũng đã sử dụng các nền tảng khác trong các phương tiện truyền thông xã hội như Facebook và YouTube và các tạp chí như tạp chí InStyle để tiếp thị sản phẩm của mình. Thương hiệu đã thỏa thuận với Twitter để khởi động một chiến dịch quảng cáo hoàn toàn mới.

Logo của Crocs được gắn trong mỗi sản phẩm. Công ty luôn gắn liền với các sự kiện như sàn diễn thời trang và thể thao. Crocs là nhà tài trợ từ năm 2006 đến 2009 của Hiệp hội bóng chuyền chuyên nghiệp.

Ngoài ra, khá nhiều ngôi sao, người nổi tiếng được bắt gặp đi giày dép từ thương hiệu Crocs. Vào năm 2007, Tổng thống Mỹ George Bush đã đeo đôi dép crocs đen và Michelle Obama, vợ của Tổng thống Obama được nhìn thấy đeo dép Crocs vào năm 2009.

Tham khảo: Hoàng tử George tăng doanh số bán hàng cho Crocs lên 1500%

Tóm lại, có 1 số điều đáng chú ý trong quảng cáo, tiếp thị của Crocs như sau:

Crocs sử dụng nhiều kênh truyền thông để quảng bá sản phẩm của mình. Họ sử dụng kênh truyền thống như truyền hình và đài phát thanh do phạm vi tiếp cận lớn và khả năng thu hút một số lượng lớn khán giả. Họ sử dụng quảng cáo trực tuyến và phương tiện truyền thông xã hội, rẻ hơn do việc sử dụng internet ngày càng tăng.

Crocs quảng cáo trên các nền tảng truyền thông xã hội khác nhau, tập trung vào YouTube, Facebook và Twitter do mức độ sử dụng hàng tháng cao. Crocs có hơn một trăm nghìn lượt thích hoặc khách hàng theo dõi trên các trang này, được tiếp xúc với nội dung thường xuyên.

Crocs cũng có nhiều chương trình khuyến mại khác nhau khi tham gia các triển lãm thương mại và sự kiện khác nhau quanh năm.

Crocs sử dụng tỷ lệ phần trăm của phương thức bán hàng để xác định ngân sách khuyến mãi trong năm.

Một số chiến dịch quảng cáo của Crocs

Như đã trình bày ở trên, Crocs luôn tạo ra 1 số chiến dịch lớn và thu hút lượng lớn khách hàng. Cụ thể như sau:

“Come As You Are”

Mục đích của chiến dịch này được xây dựng trên quan điểm sâu sắc rằng không dễ để đánh giá người khác. Thương hiệu muốn hiểu khả năng của khách hàng bằng cách chia sẻ cảm xúc của người khác thông qua chiến dịch này. Chiến dịch này bao gồm 30 giây video với sự tham gia của các đại sứ thương hiệu, với câu nói “Come As You Are”. Công ty đang tìm cách thực hiện một chiến dịch tiếp thị trực tiếp đến người tiêu dùng để thu hút người tiêu dùng trong thời gian thay đổi mô hình mua hàng của họ.

“Find Your Fun”

Công ty đã phát động chiến dịch này với nỗ lực khơi dậy sự phấn khích khi sử dụng những đôi giày dép của họ. Quảng cáo này giới thiệu phác thảo của một đôi giày Clog theo nhiều cách khác nhau. Crocs đã chi hàng triệu đô la cho quảng cáo và nó sẽ tăng thêm trong tương lai để tiếp tục kết nối người tiêu dùng với công ty. Chiến dịch này đã tái hiện và giới thiệu lại các kiểu dép cổ điển, và cũng được sử dụng để thể hiện các kiểu dáng mới.

Chiến dịch các đại sứ thương hiệu

Crocs có cơ sở khách hàng lớn từ các trang mạng xã hội, cùng với các page sở hữu hơn 5 triệu người theo dõi. Thương hiệu này gắn liền với nhiều người nổi tiếng như John Cena, Henry Lu, Drew Barrymore và Yoona Lim.

Bài viết Chiến lược Marketing Mix 4P của thương hiệu Crocs đã xuất hiện đầu tiên vào ngày Bơsin | Giày dép Crocs chính hãng

1 Việt Nam.

ift.tt/2YRHf4o

Chiều về xôn xao, nghe Vũng Tàu biển hát, rì rào rì rào sóng xô bờ cát...dập dìu dập dìu những con thuyền về bến...Vũng Tàu biển hát sóng dâng triều lên. [Vũng Tàu biển hát - Vũ Thanh]

Vũng Tàu chỉ cách TP Hồ Chí Minh hơn 100km, nên là điểm đến quen thuộc của nhiều du khách dịp cuối tuần. Đường đến Vũng Tàu khá dễ dàng. Hầu hết tại các tỉnh, thành miền Tây đều có xe đi thẳng đến thành phố biển này.

tin180.com/wp-content/blogs.dir/11/files/2010/07/Vung-Tau...

Bãi biển Thùy Vân ở Vũng Tàu

.

Vũng Tàu là thành phố biển biết đến sớm nhất. Thủa xưa có khi coi Vũng Tàu là “kinh đô” du lịch của vùng. Thời đó, không gian biển còn rất hoang sơ. Ngày nay, vùng biển này vẫn tấp nập du khách, nhất là vào cuối tuần và ngày lễ. Vũng Tàu nay bây giờ có nhiều dự án du lịch cao cấp, mở rộng sang nhiều vùng lân cận tạo thành chuỗi những điểm đến hấp dẫn đối với du khách. Nhưng tại Vũng Tàu, du khách vẫn có thể tìm được những nét hoang sơ. Du khách yêu Vũng Tàu có thể liệt kê những “đặc sản” du lịch ở đây từ ẩm thực đến các điểm tham quan. Trong đó, đứng đầu là đường Hạ Long - được xếp vào danh sách con đường đẹp nhất Việt Nam và được xem là một trong những con đường đẹp nhất Đông Nam Á. Đường Hạ Long nối Bãi Trước đến Bãi Sau, ôm lấy ngọn núi Nhỏ nhô ra biển. Nhiều du khách trẻ ưa thích đi xe đạp đôi trên con đường thơ mộng này. Dù phải vượt qua một con dốc khá cao và dài nhưng ai nấy đều hồ hởi khi vượt lên đỉnh dốc, nhìn con đường cong cong, uốn lượn; sau lưng là bãi Thùy Vân tuyệt đẹp. Không gian này càng đẹp đến huyền ảo khi trời nhạt nắng đến ngả hoàng hôn tím lịm ở chân trời.

Trên đỉnh núi Nhỏ có tượng chúa Kitô cao 32m, đứng dang hai tay nhìn ra biển. Tượng được xây dựng năm 1974 nhưng bị gián đoạn đến năm 1993 mới được tiếp tục và hoàn thiện như ngày nay. Nơi này không chỉ là địa danh tôn giáo mà còn là điểm hấp dẫn để ngắm biển từ chót vót đỉnh núi Nhỏ. Tượng xây bằng bê tông cốt thép nhưng rất nghệ thuật uyển chuyển mềm mại bởi nếp áo như tung bay trong gió. Tượng rỗng ruột, trong lòng tượng có hơn 130 bậc thang, đưa du khách lên đến tay của tượng. Từ nơi đó, du khách thu vào tầm mắt không gian biển mênh mông, mọi thứ trở nên nhỏ xinh. Gió trên cao lồng lộng nhưng khách vẫn an toàn vì có lan can vững chắc. Bệ bê tông hình cánh cung đặt tượng cao đến 10m. Mặt trước bệ là bức tranh “bữa tiệc biệt ly” và bức “ Đức chúa trao chìa khóa cho Phê-rô” ở mặt sau đều được đắp phù điêu...

Cách đó không xa, ở lưng chừng núi là Bạch Dinh. Bạch Dinh được xây dựng năm 1898, gồm 3 tầng. Muốn đến cửa tòa nhà, khách phải đi qua gần 150 bậc thang, hai bên là những hàng sứ cổ thụ. Ba mặt tường chính của tòa nhà có 8 bức tượng đá bán thân phong cách nghệ thuật Hy-La cổ đại. Phía sau là rừng cây giá tỵ [cây tếch] có đến trăm năm tuổi. Thời Pháp thuộc, Bạch Dinh là nơi ở của Toàn quyền Paul Doumer, sau trở thành nơi nghỉ ngơi của các quan chức cao cấp chế độ trước. Hiện nay, Bạch Dinh là nơi trưng bày cổ vật Bà Rịa-Vũng Tàu được vớt từ những chiếc tàu đắm cách nay 3-4 thế kỷ.

tin180.com/wp-content/blogs.dir/11/files/2010/07/Vung-Tau...

Tượng Chúa Ki-tô trên đỉnh núi Nhỏ ở Vũng Tàu

.

Vũng Tàu xưa là một bãi đầm lầy ven biển, là nơi trú ngụ của các thương thuyền quốc tế khi gặp điều kiện thời tiết bất thường trong lúc đi qua vùng biển này. Sách xưa ghi lại rằng, thương thuyền Bồ Đào Nha đã lấy tên một vị thánh đặt tên cho mũi đất yên bình này nên tên xưa của Vũng Tàu là Cap Saint Jacques, còn có tên là Ô Cấp. Dưới thời Minh Mạng, nạn cướp biển hoành hành ảnh hưởng đến thương thuyền nên vua đã gửi ba đội quân đến dẹp loạn và cho phép ba vị tướng đưa quân lính đến mở đất, hình thành 3 ngôi làng đầu tiên là Thắng Nhất, Thắng Nhị, Thắng Tam. Sau nhiều lần tách nhập với Gia Định, Đồng Nai..., Vũng Tàu trở thành thủ phủ của đặc khu Vũng Tàu-Côn Đảo vào năm 1979. Đến tháng 8-1991, tỉnh Bà Rịa-Vũng Tàu được thành lập, thị xã Vũng Tàu trở thành thành phố trực thuộc tỉnh và được công nhận đô thị loại 2 vào năm 1999.

Vũng Tàu còn nhiều điểm tham quan khác đưa du khách đi suốt 2-3 ngày chưa hết: Đền thánh Đức Mẹ Bãi Dâu, Thích ca Phật đài, Đan viện Xito Thánh mẫu Phước Hải [ở đường Trần Phú, phường 5], Đình Thắng Tam [ở đường Hoàng Hoa Thám, phường 2], Linh Sơn cổ tự [ở đường Hoàng Hoa Thám, phường 2], Nhà lớn Long Sơn [ở xã Long Sơn], Hải đăng trên đỉnh núi Nhỏ, Đền thờ Liệt sĩ TP Vũng Tàu...

Thích nhất vẫn là tắm biển. Biển Vũng Tàu hiền lành, sóng lăn tăn. Bờ biển tốt nhất là bãi Thùy Vân với những bờ cát trắng mịn, dốc thoai thoải tạo cảm giác an toàn và thích thú. Vào cuối tuần khách rất khó tìm được phòng nghỉ nếu không đặt phòng trước. Từ 21 đến 25-7-2010, du khách đến Vũng Tàu có dịp được hòa mình trong không gian Lễ hội ẩm thực thế giới. Ngoài thức ăn của 3 miền Việt Nam, du khách còn thưởng thức các món ngon, vật lạ của 80 quốc gia trên thế giới. Đặc biệt, du khách được tận mắt chứng kiến tài nghệ của đầu bếp nổi tiếng thế giới Martin Yan tức Yan Can Cook. Lễ hội này còn có Caraval trình diễn trang phục và nghệ thuật các nước vào ngày 24-7-2010 hứa hẹn nhiều điều thú vị và hấp dẫn đối với du khách...

[Theo Báo Cần Thơ, vietbao]

[source: tin180.com/doisong/2010/07/19/vung-tau-bien-hat/ ]

Tôi đã đến những thành phố Trung cổ ở châu âu, cũng từng đến những ngôi làng thuộc loại đẹp nhất nước Pháp. Nhưng khi đến Pérouges, ngôi làng nhỏ chỉ mất vài giờ là đã đi hết các ngõ hẹp, tôi vẫn thấy vẻ đẹp đơn giản nơi đây sẽ khó lòng nào quên được.

Tôi đến Lyon vào một ngày mùa đông trước lễ Giáng sinh vì gia đình một người bạn Việt kiều nhiệt tình mời nhóm bạn tụ họp tại đó. Tôi từ Bỉ sang, còn mấy người bạn khác từ Thụy Sĩ, từ miền Bắc hoặc từ miền Nam nước Pháp, tận Marseille. Đã lâu rồi chúng tôi không gặp nên đây là dịp để cùng làm những chuyến chu du ngắn.

Chủ nhà đề nghị tự tay lái xe đưa anh em đến làng Pérouges. Trước sự nhiệt tình đó, chúng tôi khoác những chiếc áo to sụ lao vào trời đông, mặc cho anh chở đi đâu thì chở. Cũng may hôm ấy tuy mùa đông lạnh lẽo nhưng mặt trời chiếu rất “khí thế”, những tia nắng chói chang của miền Trung nước Pháp giúp chúng tôi lên tinh thần.

tin180.com/wp-content/blogs.dir/11/files/2010/07/Perouges...

Khu vườn Trung cổ

Từ Lyon chúng tôi ngồi xe hơi một lúc thì đến Pérouges. Người hướng dẫn reo lên theo điệu nhạc kích động “Ngôi làng Trung cổ đẹp nhất nước Pháp đây!”. Chỉ vài bước chân từ bãi đậu xe nằm bên ngoài làng, chúng tôi rảo bộ vào trong. Pérouges đang hiện ra!

Vòm Cổng Cao và quảng trường Tilleul

Làng Pérouges nằm trên một ngọn đồi nên nhà cửa được xây theo triền dốc thoai thoải rất lãng mạn. Đây là ngôi làng có từ thế kỷ XV. Dù là vùng nông thôn nhưng người dân không trồng trọt hay chăn nuôi mà chuyên làm những ngành nghề thủ công của thời Trung cổ. Họ là những thợ mộc, thợ hàn, thợ nề, thợ sắt, thợ đẽo đá... Chính những người thợ ấy qua bao thế hệ đã xây nên ngôi làng Pérouges bằng những kỹ năng của mình.

Ngôi làng tuy không có chiến sự binh đao nhưng không hiểu sao người dân lại cho bao bọc bằng bức tường thành khá kiên cố bằng đá xám. Làng cũng không có dấu ấn cai trị của một vị vương gia hay chủ đất nào... Các nhà khảo cổ đã kết luận dân làng luôn sống trong bình an cùng những ngành nghề thủ công đã chọn.

tin180.com/wp-content/blogs.dir/11/files/2010/07/Perouges...

Vòm Cổng Cao

Để bước vào Pérouges, mọi người đi dưới Vòm Cổng Cao. Cửa ngõ này được xây bằng những viên đá mài giũa công phu. Bên trên Vòm Cổng Cao là một nhà thờ. Chúng tôi lại nhìn nhau tự hỏi: Vì sao sống trong cảnh thanh bình, dân làng Pérouges lại đặt chỗ thờ phụng của mình bên trong những bức tường thành bằng đá quá kiên cố như vậy?

Cây tilleul [tiếng La-tinh gốc là tilia] là một loại cây rất phổ biến ở nước Pháp. Cây trồng mau lớn, hoa năm cánh có màu trắng hồng. Người Pháp hay lấy hoa phơi khô, nấu nước uống để chữa bệnh mất ngủ. Uống tilleul ở Pháp giống như uống rễ tranh mía lau ở Việt Nam và vì ai cũng uống, ai cũng thích nên cây tilleul rất thân thương với người Pháp.

tin180.com/wp-content/blogs.dir/11/files/2010/07/Perouges...

Quảng trường Tilleul

Quảng trường Tilleul ở làng Pérouges đương nhiên là có trồng cây tilleul, dù chỉ có một cây duy nhất! Tôi không mấy ấn tượng với cây, mà thích mê ngôi nhà bằng đá viền gỗ đẹp choáng ngợp nằm ngay trên quảng trường. Căn nhà độc đáo này hiện nay được sở du lịch địa phương dùng làm nhà trọ với giá khá đắt. Khách du lịch phương Tây thường thích ở một đêm trong ngôi nhà Trung cổ, buổi sáng mở cửa sổ nhìn bao quát khắp quảng trường được lót đá cầu kỳ.

Cây tilleul được dùng đặt tên cho quảng trường vì người dân Pérouges cho rằng nó tượng trưng cho tinh thần tự do vào thế kỷ XV. Từ quảng trường Tilleul tỏa ra những con đường chính nên đứng từ đây, chúng tôi tha hồ thả tầm mắt nhìn khắp làng. Quả thật Pérouges còn giữ được hồn Trung cổ, chẳng trách các nhà làm phim đến đây quay ngoại cảnh liên tục. Giới văn nghệ sĩ cũng thích lui tới và cả cựu Tổng thống Mỹ Bill Clinton cùng phu nhân cũng đã từng viếng thăm nơi đây.

Phố Vòng Tròn

tin180.com/wp-content/blogs.dir/11/files/2010/07/Perouges...

Khu vườn nhỏ

Từ quảng trường, vài con đường rẽ nhánh dẫn đến con phố chính: phố Vòng Tròn. Gọi là phố cho sang chứ thực chất ở làng Pérouge chỉ có những con hẻm hẹp và rất hẹp. Bề ngang con phố Vòng Tròn chỉ khoảng một mét hai. Phố được lót đá đẽo hình bầu dục, ở giữa có con rãnh thấp giúp cho nước mưa từ mái nhà hai bên rơi xuống thoát vào cống.

Dù được xây từ thời Trung cổ, con phố lót đá này vẫn bền, giúp cho làng được sạch sẽ, khô ráo. Tuy nhiên, nếu ai mang giày cao gót mà rảo bước trên những viên đá tròn bóng thì dễ gặp rắc rối. Vào thế kỷ thứ XV, dân Pháp hay đi guốc gỗ nên đi trên những viên đá đẽo trơn trợt cũng không việc gì cho lắm. Thời đó, dân nhà giàu mang giày da đi vào sát vỉa hè khô ráo, còn dân nghèo đi guốc gỗ phải đi vào rãnh thoát nước. Vì thế, ở rãnh này có vẻ bằng phẳng hơn.

Ở cuối con đường, chúng tôi gặp một cái giếng, nơi được đặt tên là “quảng trường Giếng”. Giếng cổ có dây leo xanh rì, ngày nay không dùng nữa, dù giếng sâu đến 33 mét. Đây là địa điểm chụp ảnh lý tưởng của các cặp cô dâu chú rể trong ngày cưới. Đứng bên nhau ở cái giếng cổ này, họ tin rằng cuộc hôn nhân của mình sẽ tồn tại lâu như… giếng!

Phố Các Hoàng Tử và Vòm Cổng Thấp

tin180.com/wp-content/blogs.dir/11/files/2010/07/Perouges...

Phố Các Hoàng Tử

tin180.com/wp-content/blogs.dir/11/files/2010/07/Perouges...

Vòm Cổng Thấp

Con phố độc đáo ấy mang cái tên gần giống với tên sân vận động nổi tiếng ở Paris - Công viên Các Hoàng Tử. Con phố cũng hẹp như những con phố khác, nằm cong cong theo hình chữ S rất gợi cảm. Phố chạy dài từ Nhà thờ ở Vòm Cổng Cao, đi ngang qua phố Cái Trống và kết thúc ở Vòm Cổng Thấp.

Đây là con phố chính nhộn nhịp mua bán với những cửa hàng không hề để bảng. Các cửa hàng đóng cửa chính, cửa sổ cũng đóng, nhưng mở rèm cho người đi đường nhìn vào xem hàng hóa. Nếu ưng thì cứ tự động mở cửa bước vào. Có những cửa hàng trưng hàng hóa ra ngoài bằng những cái giá sắt xinh xắn, bên trên đặt vài chậu hoa đỏ.

tin180.com/wp-content/blogs.dir/11/files/2010/07/Perouges...

Cửa sổ cổ kính

Không biết thời Trung cổ nơi đây bán gì, còn hiện tại chúng tôi thấy phố Các Hoàng Tử buôn đủ thứ: quần áo thời trang, đồ chơi gỗ, vật dụng trang trí nội thất, sách, nữ trang, đồ cổ... Tất cả đều rất sang trọng và cao giá.

Ở phố này chúng tôi cũng bắt gặp vài nhà trọ treo bảng rất dễ thương với những cái tên ngộ nghĩnh như Con Gà Trống, Con Mèo Đen, Hoa Màu Đỏ, Con Vẹt Già. Nhìn nhỏ bé và mang tiếng là “nhà trọ” nhưng giá tiền thuê một đêm không thua gì khách sạn năm sao! Cái giá phải trả cho khung cảnh Trung cổ có khác.

tin180.com/wp-content/blogs.dir/11/files/2010/07/Perouges...

Quán trọ Con Gà Trống

Đi loanh quanh khắp làng Pérouges chỉ trong vài tiếng đồng hồ, chúng tôi đã qua mọi ngóc ngách. Ngôi làng bé nhỏ thật, nhưng công sức để giữ gìn làng sao cho cổ kính hoàn toàn không dễ dàng. Đặc biệt, chúng tôi gặp khá nhiều cặp cô dâu chú rể đến đây chụp ảnh kỷ niệm đám cưới.

Đến Pérouges, chúng tôi hơi thắc mắc là sao đường phố quá im lìm, vắng vẻ, hiếm gặp khách du lịch. Không khí vẫn còn rất cổ và chưa bị du khách làm hỏng cái hồn phố xưa. Phần vì Pérouges rất hạn chế quảng bá rầm rộ ngôi làng Trung cổ của họ. Họ muốn khách đến phải là những người yêu làng, hiểu và trân trọng thành quả của tổ tiên họ.

Cũng vì ít khách nên ai đến đều bị “chém đẹp” - giá ở đây cao hơn rất nhiều những nơi đông du khách khác. Đó cũng là lý do chúng tôi ra khỏi làng mà không tốn tiền ngồi uống một ly cà phê!

tin180.com/wp-content/blogs.dir/11/files/2010/07/Perouges...

Những dòng thơ ca ngợi làng Pérouges

Đứng nhìn Vòm Cổng Thấp, nói lời tạm biệt với Pérouges, tôi biết rằng mình đang có cùng tâm trạng với Robert Bréban. Ông là ai tôi chưa rõ, nhưng trên con phố Các Hoàng Tử tôi đã thấy một bài thơ ký tên ông. Bài thơ khắc sâu vào đá với những dòng mộc mạc ca ngợi ngôi làng này:

Pérouges cổ kính tuyệt vời

Những bức tường xám và hàng đá đen

Vẻ đẹp đơn giản của người

Mãi theo tôi đến những ngày mai sau.

Theo Dương Thụy Phương Khanh

Doanh nhân Sài Gòn Cuối tuần

[source: tin180.com/doisong/2010/07/09/perouges-lang-trung-co-dep-... ]

Chày Kim Cang

1. Công Dụng:

Nó mang chấn động của sự Trung Tính là cái yếu nhất.

Nó còn có thể mang cả cái "Trí Tuệ" của Mạn Đà La [vòng phép], hoặc là cả Liên Hoa Tạng khi mà mình đem nó lên trên đó, Hoặc là Nguyên Tắc Phản Bổn Hoàn Nguyên [lubu gọi là: 5 ông nhập một], một khi nó được đem vào những chỗ đó.

Tuy nhiên cái hay nhất là nó cho mình biết được là:

Tinh thần cũng là ảo giác.

Vật Chất cũng là ảo giác.

Chỉ có cái Trí Tuệ Giải Thoát thì mới là mục đích tối hậu.

Tu sĩ ưa tu hành: Có thể tự "ếm xì bùa" bằng cách là nó cứ ở bên mình, khi rảnh thì đem ra xăm soi chơi cho vui.

2. Chất Liệu Chày:

Cái bằng gỗ Lim là thứ dữ dằng nhất, Kế đó là gỗ Giáng Hương là hiền và hay nhất, gỗ Vong là hội tụ năng lượng hay nhất, gỗ Trầm thì hồi sinh hay nhất.

Khi làm, cái tốt nhất có sớ gỗ song song với trục của chày kim cang. Làm nhỏ nằm trong lòng bàn tay. Kích thước chính xác tibu không nói được cho đại chúng và sẽ sẵn sàng tiết lộ khi nào có tu sĩ tu hành chuyên khoa về chày Kim Cang

Còn bằng Kim Loại thì phải xét lại coi hành giả có bị... dị ứng với nó hay không.

3. Cầm Chày:

Thì cứ cầm theo cái ấn Kim Cang. Có nghĩa là: Bàn tay để ngửa để cái chày lên lòng bàn tay. Và sau đó co hai ngó tay giữa và ngón áp út vào lòng bàn tay. Thế nào cho hai ngón này nó cuộn lên cái cục tròn của cái Chày Kim Cang. Ba ngón kia cứ duổi thẳng và thư giãn tự nhiên. Tư thế của bàn tay có cả cái chày bên trong thì sao cũng được.

- Khi công phu, thì làm như trên.

- Khi hộ thân, thì hộ thân xong thì mới cầm chày mà tập dợt

- Khi chữa bệnh, Cận Định: Không nên làm gì cả. Lý do là do tâm chưa được ổn định nên chày có thể bị Tha Hoá Tự Tại nhập. Chỉ làm sau khi có Chánh Định vững chắc [Tứ Thiền Hữu Sắc].

4. Ý Nghĩa Chày Kim Cang và Vũ Trụ:

Cái câu này mới thật là hay đó nghe Bà Con Cô Bác Giảm Vận Tốc Đọc lại, đường trở nên cực kỳ trơn trợt

Cấu trúc của Chày Kim Cang [CKC]:

Hình dạng chung là gồm ba cục tròn.

Có thể tưởng tượng là dồn ép ba cục này thành một cục gọn lỏn Và đó là cái viên mãn của Trí Tuệ.

Khi bung ra [thành ba cục] thì hai cục ở hai đầu đại diện cho hai phần:

1. Vật Chất [cục bốn khiá]

2. Tinh Thần [cục bốn khiá].

3. Và cục ở giữa là cái cục của Trí Tuệ.

Như vậy là CKC có nguồn gốc là Đại Vũ Trụ vì nó gồm cả ba phần: Vật Chất, Trí Tuệ, và Tinh Thần.

Nếu nó chỉ dừng lại như vậy thôi thì cũng gọi là thường thôi.

Nhưng trong quy trình đi tìm ra Đức Tỳ Lô Giá Na:

Hành giả lặn lội từ trú xứ của mình [Nam Thiện Bộ Châu] lên đến Liên Hoa Tạng.

Tới đây rồi thì mới nhìn cho ra cái trung tâm của tập hợp các núi Tu Di. Và nhờ Thần Lực của Bổn Tôn để đưa mình vào cái núi Tu Di này. Và Ngài Tỳ Lô Giá Na xuất hiện.

Sau đó là nhờ chính Ngài Tỳ Lô Giá Na đưa mình vào cái đảnh của Ngài.

Và tại đó thực hiện quy trình Phản Bổn Hoàn Nguyên.

Quy trình này, không dễ gì thực hiện được. Là vì chính nơi này sẽ hội tụ, đầy đủ năm Ngài Bổn Tôn [gồm Phật A Di Đà, Ngài Quan Thế Âm, Ngài Hộ Pháp và chính Hành Giả].

Năm Ngài này sắp xếp như là hình xí ngầu ở mặt số năm [5]. Với Đức Tỳ Lô Giá Na ở ngay giữa.

Sau khi đã ổn định vị trí thì tất cả đều cầm mỗi người một cái CKC và đồng loạt quăng hướng vào ngay giữa.

Vừa quăng và cũng đồng thời vừa tác ý bay vào ngay giao điểm mà năm cái chày này chạm nhau:

Quy trình này tạo một sức nén vô cùng mạnh mẻ, và cùng với tiếng nỗ long trời lở đất cùng với ánh sánh chói loà,... Năm Ngài đã hoà tan vào thành một và hoàn thành câu chuyện tu hành từ cái Có qua cái Không.

Dấu vết còn động lại trên CKC ở vào hai đầu. Chỗ mà năm nhánh giao lại với nhau ở hai phần Vật Chất và Tinh Thần.

Một ít ý so sánh về Thiền và Mật Tông:

Tất cả các pháp hữu vi, sự vật đều là Phật và Thân này là Phật. Đây là phần nhân sinh quan sâu sắc và cũng là điều quan trọng khác biệt giữa cái nhìn của Mật Tông và Thiền Tông.

- Thiền: Trực chỉ Chơn Tâm, kiến tánh thành Phật: Do đó cái nhìn của Thiền là trở về Nội Quan, nên Thiền chủ trương Phá Tướng nhập Tánh.

* Mật chủ trương Dụng Tướng nhập Tánh!

Ngoài ra:

- Thiền chủ trương: Từ Tỉnh vào Định.

* Mật chủ trương: Từ Động vào Định.

Như vậy:

- Thiền là trở về Nội Tâm: Mọi Tướng đều Phá.

* Mật là: Nội Ngoại dung thông, Tướng Tâm Đồng Dụng.

- Tinh thần Thiền là phá chấp triệt để.

* Mật là chẳng chấp tướng mà cũng không phá tướng: Nhưng từ Hữu Tướng mà vào Vô Tướng.

- Chỗ ngồi của Thiền là Đương Xứ: Tức là Ở Đây, Chỗ Này, Không Quá Khứ, Không Vị Lai.

* Chỗ ngồi của Mật là: Tự Tại Vô Ngại, Ra Vào Dung Thông, Nhiếp cả Tam Thế [Dục giới, Sắc giới và Vô Sắc giới].

- Thiền cho rằng: Một giờ Thiền là một giờ Phật, một ngày Thiền là một ngày Phật, một đời Thiền là một đời Phật.

* Mật cho rằng Phật ở trong Ta, Phật ở ngoài Ta, Phật hằng có đó, Phật chính là Ta.

- Thiền quyết định: gặp Phật cũng đuổi, gặp Ma cũng đuổi: Xua đi tất cả chỉ còn Tâm ta.

* Mật quyết định:

Ta gởi Ta nơi Phật, Phật gởi Phật trong Ta,

Cả hai đều cứu độ: Chẳng còn Phật, còn Ta.

- Thiền chủ trương ngoài chẳng nhờ trợ duyên, trong không mống Tâm tạo tác.

* Mật chủ trương ngoài cần cầu Tha Lực, trong Tự Lực khởi sanh: Tự Tha đều là một, mọi việc mới viên thành.

Tóm lại người tu Mật đi từ:

- Sanh diệt môn vào Chơn Như, Tự Tánh.

- Từ Tướng Dụng đi vào Thể.

- Chuyển Phước Nghiệp Hữu Lậu thành Công Đức Vô Lậu nhờ vào phương tiện là Chơn Ngôn.

Thông thường là Chơn Ngôn ngon lành nhất là do mình tự chế ra Nó mới thật là hợp với mình. Thời gian gần đây: Nhí đã tiến tới cung cách này rối. Đó là những tu sĩ trứ danh của Nam Thiện Bộ Châu.

Phần tu sĩ bình thuờng thì nên nương theo các ý nghĩa của các câu Chú thông thường mà mình đọc hằng ngày. Câu chú giá trị hơn hết đó là vui số 10.

Trích Từ Diễn Dàn HSTD:

www.hoasentrenda.com/smf/index.php?topic=942.0

www.hoasentrenda.com/smf/index.php?topic=4469

"Đọc cho kỹ, suy nghĩ cho kỹ, hỏi cho kỹ và làm cho thật là kỹ thì may ra mới tới đích được." HL

Tabàtầmsư: Khi đã phát huy được hết sức mạnh của Chày Kim Cang thì năng lực này sẽ ảnh hưởng thế nào đến thể xác [carnal body] và thể Tâm Linh [spiritual body] của Chú như thế nào?

Bé cứ từ từ ... ... Khi nào thật khỏe vả rảnh bé hãy trả lời cho Chú nha?

Tibu: Câu này là của mâm trên đây

Tất nhiên là khi dùng chày Kim Cang thì tiêu điểm [focus] là ngay cục Trí Tuệ.

Làm được như trên thì phản ứng của cái chày là:

1. Bên kia thế giới thì: Chày sẽ có nhiều hoa văn càng ngày càng đẹp và càng phức tạp, kế đó là nhiều Chư Thần Kim Cang ẩn hiện trên những cái khía, cuối cùng là âm thanh của chày sẽ rất là cao [xé gió] và khi hành giả nghe được âm thanh có tần số cao xé gió này thì thân xác hành giả có thể hiểu được và thẩm định được thân xác khác nên làm những gì để mà hướng đến Chánh Pháp.

2. Bên này thế giới, thì: Chày có cảm giác là nhẹ ký hơn.

Kết luận:

Tập Chày Kim Cang thì thân thể rất là nhạy cảm và chỉ dạy cho bà con tu hành là hết xảy!

MẶT TRỜI CHIỀU

PHẦN MỘT

I

Bà Án vừa nhai xong miếng trầu, vói tay đàng sau không thấy ống nhổ, vội ngẩng cằm, gọi người nhà qua ngụm nước trầu đầy mồm:

- Ấy ơi ! đem cái ống nhổ lên đây !

Bình đang học bài ở nhà ngang, vội xếp sách chạy lên:

_ Thưa mẹ gọi gì ạ!

- Ống nhổ! Ống nhổ !

Bà Án vừa nói, vừa chỉ vào miệng đầy trầu. Bình trao ống nhổ cho mẹ. Bà Án hỏi:

- Mấy đứa đâu cả mà không có đứa nào ở dưới nhà hết.

- Thưa mẹ! con Lài bận nấu ăn, còn thằng Mùi đi chợ mua gì cho anh Tân con từ nãy. Chị Hồng con thì đi phố chưa về.

- Cái thằng Tân thì hết sai đứa nầy đến sai đứa khác.

Tân ở nhà dưới đi lên, nghe nói đến “ cái thằng” vội tạt qua chỗ mẹ ngồi:

- Mẹ bảo gì con? Có con đây!

Bà Án quay nhìn Tân:

- Mày không chào các Bác à?

Và nói đỡ lời cho Tân:

- Thật là đẻ con trai cho lắm chỉ ăn tốn cơm chứ chẳng làm được việc gì ích nhà lợi nước cả.

Bà Thượng Trừng xếp gọn cánh bài trong tay, cúi mặt nhìn Tân ra ngoài đôi kính viễn thị và cười khả ái. Tân cúi đầu chào. Bà Thượng hỏi:

Cậu ấy năm nay mấy tuổi rồi?

Bà Án tiếp lời:

- Bẩm, chaú được mười tám. Năm nay thi Tú Tài toàn phần đó.

- Thế à? giỏi quá nhỉ ! Bằng tuổi thằng Cả nhà tôi mà học hơn một lớp. Cái thằng Cả tôi tệ quá ! Không khéo rồi con Tuyết lại theo kịp nó.

Suy nghĩ giây lát, Bà Thượng lại hỏi tiếp:

- À ! mà cậu ấy tuổi gì nhỉ ?

- Dạ cháu tuổi Dần. Canh Dần !

- Con trai mà tuổi Dần thì khá lắm. Ðã thế lại còn Canh Dần nữa. Nam Canh, Tân, nữ Quý, Giáp. Con Tuyết nhà tôi lại tuổi Tí. Tí, Dần xem qua cũng hạp lắm.

Tân nghe chừng câu chuyện đi dần vào chỗ khó trả lời nên nói nhỏ với mẹ đểâ xin rút lui.

Bà Án biết ý con , không từ chối. Bà thấm nước miếng ở đầu ngón tay, bắt lại canh bài và đến lượt khui được vài con rác. Bà lại trả lời câu chuyện bỏ dở:

- Bẩm chị, nếu được thế thì còn gì bằng cho cháu Tân. Chỉ sợ nhà em vô phúc.

Bà Án hoan hỉ như mở cờ trong bụng khi nghe bà Thượng đề xướng việc kết sui. Bởi vì tự ý bà Án thì không bao giờ bà ta dám ngỏ lời, sợ bị từ chối. Dù sao trong thâm tâm bà ta cũng chỉ hằng ước mong con mình lấy vợ cho được chỗ “ môn đăng hộ đối “.

Lắm lúc bá Án bực mình vì Tân. Con trai đã lớn mà động đến chuyện kết sui, hỏi vợ là Tân thoái thác bỏ đi nơi khác. Bà Án chắc chắn là con mình chưa yêu ai. Ngoài sự học hành và giao du với bạn bè trong lớp, Tân không hề tỏ ra say đắm một cái gì để bộc lộ tình cảm của mình.

Mỗi lần Tân trái ý mẹ trong việc dự trù hôn nhân là mỗi lần bà Án rưng rưng nước mắt nhắc lại :

- Giá thằng anh mầy còn sống thì năm nay tao có cháu nội rồi !

Hình ảnh Ðạt, anh của Tân, lại hiện ra trong trí óc Tân. Nhưng Tân vẫn không làm sao hình dung rõ được người anh ấy lúc bấy giờ. Tân chỉ tưởng tượng Ðạt qua bức ảnh lên năm, ngồi xếp bằng, để lộ chiếc quần xẻ đáy, mình mặc dải áo gấm đất ngắn tay, ngực đeo kim tiền, đầu để mái tóc phủ mỏ ác.

Bức ảnh ấy dựng trên cái tủ, trước lư hương và cũng là bức ảnh phóng đại cuối cùng để làm kỷ niệm sau khi bà Án mất đứa con đầu lòng.

Ðạt chết lúc Tân còn quá nhỏ dại nên Tân không biết rõ được anh mình ra sao nếu không nhờ những câu chuyện mà mẹ thường kể lại cho các bà bạn nghe mỗi khi xây sòng tứ sắc.

Một đôi lần bà Án cũng thương hại cho Tân và đã kể cho Tân biết lai lịch của Tân.

Tân không phải là một đứa con mong đợi hay cầu khẩn trong gia đình. Tuy nhiên khi sắp sanh Tân thì một đêm bà Án đã nằm chiêm bao. Bà ta thấy mình đi lạc vào một cảnh chùa. Trong lúc ngập ngừng đứng trước khu vườn tĩnh mịch đầy hoa thơm quả chín, bà Án thoáng trông thấy cây đào tiên đầy quả đỏ mọng.

Nhìn quanh không có bóng người, bà với tay định hái một quả to đẹp nhất. Nhưng tay vừa động đến quả đào thì có tiếng sư ông trong liêu chùa bước ra ngăn cản:

- Bà hãy vào lễ Phật đi đã rồi sẽ hái lộc sau. Không ai dành đâu !

Bà Án ngoan ngoãn nghe lời nhưng đến khi lễ xong, trở ra vườn thì sư ông đợi sẵn để trao cho bà một quả chôm chôm. Bà Án từ chối và năn nỉ xin cho được quả đào. Sư ông nói:

_ Bà hãy cầm lấy. Tuy nó xấu xí đấy, nhưng là lộc của Phật đã để dành cho bà.

Tay cầm quả chôm chôm nửa vàng nửa đỏ, bà Án đưa lên trong ánh nắng chiều, như cố tìm một cái gì quý đẹp để an ủi mình với vật sở hữu ấy. Bà Án còn nhớ rõ cái màu đỏ chói chang gay gắt của những gai chôm chôm lẫn với màu vàng ối của quả cây chín héo dưới mặt trời chiều. Bà chỉ biết khóc lên một tiếng khi tạ từ nhà sư và tỉnh giấc chiêm bao.

Lúc sinh ra Tân, cha mẹ Tân buồn rầu thất vọng. Khác hẳn với Ðạt, Tân không có một nét gì dễ thương,

kháu khỉnh của đứa trẻ con nhà giàu cả. Ðầu to, mũi tẹt, bụng lớn, nước da xanh, chân tay gầy ốm, và có thể tóm tắt lại, bất cứ cái gì xấu xa của một đứa trẻ con có thể có được, đều quy tụ cả ở nơi Tân.

Khi đứa trẻ đã không được sự thương mến nuông chiều của gia đình, thì nhất nhất mọi hành động, mọi cử chỉ của nó đều dễ ghét. Tân phải sống riêng biệt ở dưới nhà bếp với gia nhân để cho ông Án đỡ nghe tiếng khóc mè nheo hay trông thấy vẻ mặt lọ lem đầy mũi dãi.

Có những lần hắn bò lên được các cấp bậc của nhà trên sắp lao mình vào giữa sàn gạch bông láng bóng của phòng khách thì đã bị Ðạt kéo xuống nhà dưới:

- Mày mà dám bò lên đây cho bẩn nhà à ?

Bà Án khi kể lại nhiều đoạn cũng phải mũi lòng muốn khóc. Tân thì dửng dưng vì không thể nào tưởng tượng được quá khứ của mình.

Sau khi mất đứa con trai kháu khỉnh, dễ yêu và thông minh như Ðạt, hẳn là niềm tiếc thương ấy dồn vào cho Tân là đứa con kế mới phải. Nhưng Tân không bao giờ hưởng được một phần tình thương mà cha mẹ đã dành cho Ðạt.

Sự khác biệt về đủ mọi phương diện giữa hai đứa con đã làm cho ông bà Án lãnh đạm ruồng bỏ Tân. Tuy nhiên hắn cũng được săn sóc về vật chất tạm đầy đủ để lớn khôn như mọi đứa trẻ con đồng lứa.

Sự lạnh nhạt ruồng bỏ của cha mẹ Tân đã làm cho ông nội Tân phải để ý. Ông cụ thường thường hay đến thăm ông bà Án vào những buổi chiều sau giờ làm việc. Tinh ý nhận xét, ông cụ đã biết rõ thái độ của con trai và dâu mình đối với thằng cháu nội. Một hôm ông cụ đã phải nói:

- Nếu vợ chồng bay không thương thằng Tân thì để tao mang nó về nuôi. Bay đừng thấy nó xấu xí mà bỏ bê nó tội nghiệp. “Dị tướng tất hữu kỳ tài”. Sau nầy thế nào nó cũng làm nên sự nghiệp.

Có lẽ câu nói của ông cụ già đầy kinh nghiệm đã cải hóa được ít nhiều ông bà Án, bởi vì rốt cuộc Tân vẫn ở với cha mẹ trong gia đình cho đến khi khôn lớn.

X

Mâm cơm tối đã dọn sau khi những bà bạn tứ sắc ra về.

Ông Án vẫn không rời tờ báo hằng ngày, xếp làm tư, và ngấu nghiến đọc, có lẽ muốn quên cả ăn. Thỉnh thoảng bà Án gắp những thức ăn bỏ vào chén của chồng và nhắc nhở:

- Mình không rời được tờ báo một tí sao ?

Bình ngồi cuối bàn gần đĩa cơm, nên cứ phải tiếp tế hết người nầy đến người khác. Thỉnh thoảng lại rời bàn ăn, xuống bếp lấy thêm thức ăn. Bà Án thấy con chạy lăng xăng, vội quát:

- Con Lài đâu mà không chịu đứng hầu đây cho ta sai. Cứ bữa ăn là chui đầu xuống bếp làm gì vậy ?

Sực nhìn chỗ ngồi của Hồng, con gái lớn, vẫn còn trống vì Hồng đi chơi chưa về, bà Án lại gắt tiếp:

- Ðứa nào để phần cơm cho chị Hồng chưa ? Còn cái con Hồng nữa ! Ði đâu không chịu nhớ bữa ăn mà về. Con gái đâu mà chỉ biết rượng.

Bà lại nhìn đến Tân:

- Trai rượng theo trai, gái rượng theo gái. Ngán quá !

Tân biết là cái dịch la rầy sắp lan tràn đến khắp cả mọi người. Bắt đầu bằng ông Án, qua con Lài, đến Hồng vắng mặt, đến mình. Chỉ còn Bình nữa là đủ.

Ông Án như điếc trước mọi lời la mắng của bà, cứ từ tốn nhai, thỉnh thoảng lại nâng ly ngụm một hớp rượu chát đỏ. Ðôi mắt luôn luôn dính chặt vào tờ báo.

Con chó sủa một tiếng rồi lại ve vẩy đuôi mừng Hồng vừa bước vào nhà. Cả nhà cùng quay về phía cửa nhìn Hồng xuất hiện như là nhìn một kỳ vật từ xa đến. Ông Án cúi tầm mắt để nhìn ra ngoài đôi kính, nét mặt có vẻ hơi bất bằng. Bà Án cũng sát khí đằng đằng như một bầu trời giông tố sắp sụp đổ. Tân và Bình đều lo cho số phận Hồng. Bà Án nói mát:

- Chứ cô đi đâu mà giờ nầy mới về ?

Hồng cười toe toét như không hay biết gì về sự bực tức và chờ đợi của cả nhà:

- Ðáng lẽ con về lâu rồi nhưng vì gặp dì Ðốc ở ngoài chợ nên mới trễ. Dì ấy gọi con và nhờ mang về cho me đôi hạt kim cương bảy ly để nhờ me cầm hộ. Dì nói chuyện lâu quá !

Bà Án đổi giọng:

- ûa ! Sao bà ta không mang đến đây cho me có tiện hơn không ?

- Dì ấy định đến nhưng vì chiều muộn quá vả lại sẵn có gặp con nên mới nhờ con. Cái bà gì mà chuyện dai như dẻ rách. Con sốt cả ruột. Dì ấy nhắc đến cả anh Tân nữa và cứ hỏi thăm ba mẹ đã định nơi nào chưa .

Tân bực mình thầm khấn:

- Hãy để cho tao yên thân kẻo tội ! Mầy phỉnh gạt cha với mẹ đủ rồi.

Bà Án sốt ruột hỏi:

- Thế đôi hạt kim cương con có mang về đó không ?

- Dạ dì ấy đưa cho con một lát rồi suy nghĩ sao không biết lại lấy lại, bảo tối nay còn dùng đi ăn tiệc đã. Sáng mai sẽ đến gặp mẹ.

Cả một sự thất vọng kéo nhanh qua nét mặt bà Án ,thêm vào sự chán ngán. Bà không buồn nhìn đến Hồng và nghe nói thêm một lời gì nữa.

Hồng quay về phía cha:

- Ba ạ! Con có găïp ông Thị Ngọc ở sở Mật thám. Ông ta nói nhiều chuyện hay lắm.

Ông Án bỏ phăng tờ báo xuống bàn, hăm hở nhìn con gái như chờ đợi một cái gì quan trọng. Tân cười bảo thầm:

- Lại sắp báo tin “ Ðức Giáo Hoàng tạ thế” chứ gì !

Cứ mỗi lần Hồng đi chơi về trễ bữa ăn là Hồng cho ra một tin cực kỳ quan trọng, liên quan đến tất cả mọi người. Trong nhà ai cũng thừa biết và chính câu “ Ðức Giáo Hoàng tạ thế” là của ông Án đặt cho Hồng. Nhưng mỗi lần nghe Hồng kể chuyện là không ai có thể bỏ qua. Dù không tin nhưng cũng hoang mang thắc mắc. Hồng tiếp tục:

- Ông Ngọc cho con hay là hồ sơ của Ba có nhiều chuyện xấu quá. Hôm qua có người xúi sở Mật Thám cho xe mời Ba đến sở.

Nét mặt ông Án có vẻ lo âu bực tức. Hồng chậm rãi nói tiếp:

- Nhưng ông ta bảo ông đã từ chối vì dù sao ổng cũng là bạn thân của Ba và quen biết cả gia đình mình. Dù có gì ông ta cũng sẽ giúp đỡ.

Bà Án không cầm được lòng tức giận:

- Ðứa nào muốn bắt bớ gì thì giỏi đến mà bắt. Ðây tao không sợ ai cả. Có Trời, Phật, Thánh, Thần chứ bộ, đâu cậy quyền ỷ thế muốn bắt ai thì bắt sao ?

Mọi người im lặng. Chỉ những tiếng đũa chén va chạm, tiếng muỗng động vào tô canh, tiếng sột soạt của tờ báo ông Án đang đọc.

Không khí có vẻ bực dọc nặng nề. Bà Án thấy chồng uể oải định thôi ăn, lại dỗ dành :

- Tôi bới thêm một chén nữa nhé ! Nãy giờ Ba nó có ăn gì đâu. Bữa nào cũng không có hột cơm vào ruột, sống làm sao được.

Bà Án vừa gắp thức ăn mời chồng vừa thay đổi câu chuyện:

- Mình ạ ! chiều nay bà Thượng Trừng đến chơi, có ngỏ ý kết sui gia với nhà mình đó. Con Tuyết, con gái lớn của bà ấy, năm nay học tam niên rồi. Bà Thượng thấy thằng Tân thì thương lắm, mình nghĩ sao ?

Ông Án chậm rãi nhìn Tân và nói:

- Ừ , thì cũng được. Chỉ cần cho nhà gái họ bằng lòng.

Tân lên tiếng:

- Thưa Ba, Me, hãy cho con học thêm cho đến nơi đến chốn rồi sẽ nghĩ chuyện vợ con sau.

Bà Án giảng giải.

- Mày mà làm rể bà Thượng Trừng thì thế nào cũng được cất nhắc sớm, danh vọng cao, không sướng à ?

Ông Án như trúng vào chỗ ngứa, vội gạc tờ báo, nói thao thao một mạch:

- Mầy có đậu được cái Cử nhân luật cũng khó mà vào được hoạn trường. Ðàng này làm rể Cụ Thượng đầu triều thì đi ra Tri Huyện dễ như trò chơi. Ngồi Tri Huyện một, hai năm lên Tri Phủ. Rồi chẳng mấy chốc Án Sát, Bố Chánh, Tuần Vũ, Tổng Ðốc, tao thấy quá chắc chắn. Vả lại ở đời quý hồ mà được thờ cái mặt trời mọc. Cụ Thượng Trừng ít nhất cũng còn ngồi ghế đầu triều năm năm mầy tha hồ bay nhảy để củng cố địa vị mầy. Sau đó đủ lông đủ cánh rồi thì mầy tự bay, làm sao mà không đến nơi đến chốn được.

Tân lúng túng và nhức đầu vì những danh từ quan trường của cha:

- Con chắc con học luật không được, Ba ạ !

Bình giúp anh phụ hoạ:

- Thật đấy Ba ạ ! Con thấy suốt ngày anh ấy chỉ thích toán và thích máy móc.

Bà Án xen vào:

- Ừ, thích máy móc để suốt đời mà đi làm thợ. Có giỏi thì lên cai thợ là cùng. Chắc mầy là con lạc xoáy thế nào cứ tự nhiên sao cha làm quan mà con lại đòi đi làm thợ.

Nãy giờ Hồâng như đã ăn lại sức, sau khi vào bàn trễ hơn mọi người, lại bắt đầu lên tiếng, một phe với cha mẹ:

- Thôi bằng lòng chị Tuyết đi cho chúng em ăn cỗ sớm. Hay anh lại đã mê phải cô nào rồi. Coi chừng không xứng đáng làm chị dâu thì mấy cô em chồng nầy không cho vào nhà đó !

Tân không trút được nỗi bực tức cho ai ngoài em gái, vội lớn tiếng quát :

- Im đi ! Mầy chỉ nói bậy.

Bà Án, đổi giọng than phận trách thân:

- Ðời xưa cha mẹ đặt đâu ngồi đấy. Ðời bây giờ tự do kết hôn, tự do lựa chọn. Chẳng còn gì là luân thường đạo lý nữa !

Ông bà Án đứng dậy sang phòng khách. Mọi người chỉ chờ cơ hội nầy để giải tán, vào phòng riêng của mình, khỏi phải nói câu:

- Thưa Ba, thưa me xơi cơm, con xin thôi !

II

Thường ngày Tân thích ngồi một mình, cặm cụi ỏ trước chiếc bàn nhỏ, đầy những đồ nghề và dụng cụ thí nghiệm vật lý và hoá học.

Bao nhiêu chai lọ của bà Án, Tân gom góp hết để đựng những chất thuốc bột, thuốc nước. Trên chiếc kệ cao trước mặt, hai dãy chai đã cưa cổ dùng làm bình điện. Tân nhặt những “pin” cũ của sở Bưu điện phế thải trong đống rác bên bờ sông, trước Toà Khâm sứ. Tân phá một miếng kẽm ở mái nhà bếp và làm cho “pin” cháy sáng lại bằng muối ăn mà Tân đã lấy trộm ở nhà bếp của mẹ. Cứ trông dãy bình điện thô sơ ấy người ta sẽ tưởng là phòng điện báo cuả một nhà ga xe lửa hẻo lánh nào. Giây nhợ chằng chịt, đồ nghề bừa bãi, chứng tỏ một sự cẩu thả “dễ thương” cuả căn phòng thí nghiệm. Ở góc đối diện là chiếc đi văng giường, có kệ và tủ sách. Tân dùng làm chỗ ngủ. Trên đầu giường sách vở báo chí ngổn ngang không có một thứ tự ngăn nắp nhất định.

Ðã nhiều lần ông Án ghé ngang buồng Tân. Sau cái nhìn vòng quanh phòng ông chỉ nói một câu:

- Tao thấy cái phòng mầy lộn xộn mà phát đau đầu !

Câu trả lời của Tân bao giờ cũng là:

- Con có cái thứ tự riêng của con. Thế này chứ hễ mất cái gì con biết ngay.

Ba Án thì thường khuyên:

- Con đừng có cặm cụi mãi trong cái phòng điện này ! Hơi điện nó hút cho mà xanh xương rồi ho lao đó.

Tân không tin lời mẹ nhưng cũng không biết làm sao chứng minh cho mẹ hiểu là “trong điẹân không có cái hơi gì toả ra để hút cho xanh xương“ được.

Người trong nhà không ai dám bén mảng đến căn phòng của Tân vì sợ điện giật. Cửa phòng có thể không khóa, nhưng hễ có người vừa hé mở là chuông reo inh tai, đèn pha chiếu vào mặt kẻ “gian phi”, bao nhiêu cơ quan báo động điều hành nghe khủng khiếp lắm.

Vừa đi học về, Tân uể oải định ngả người lên đi văng một lúc rồi sẽ dậy thay áo quần. Có tiếng chuông ở cổng reo và những bước chân đi nhanh vào sân sạn. Người khách lạ hỏi:

- Xin lỗi cậu, nhà nầy có phải là của cụ Án Vũ không ạ ?

Với một vẻ đài các khó chịu và như cố làm cho Tân thêm ngạc nhiên người ấy quay lại viên sĩ quan Nhật, vừa nói vừa cười một cách thành thạo.

Tân khiêm tốn đáp :

- Dạ thưa ông, phải ạ ! Ông hỏi có chuyện gì không ?

- Chúng tôi cần gặp ông Cụ có tí việc.

- Thưa ông, cha tôi vừa đi vắng, có lẽ chiều tối mới về.

Người khách lạ lại vừa nói vừa cưới với ông bạn ngoại quốc. Tân khó chịu vì vẻ tự đắc quá rõ rệt trên mặt ông khách. Trong thâm tâm Tân nghĩ:

- Thì đây cũng chỉ la một tay dẫn đầu thời cuộc, học được năm ba câu tiếng nhật, chạy được chân thông ngôn vội đi loè thiên hạ.

Ông khách bàn tán một hồi, lại hỏi:

-Ông Sĩ quan nầy muốn xin phép vào thăm cái nhà cậu có được không ?

Tân suy nghĩ rằng cả một cái ách đô hộ nước Pháp đặt trên nước Việt Nam gần một thế kỷ, mà chỉ trong một đêm phải bị quân đội Phù tang phá hủy. Dù cho có cha mẹ Tân ở nhà chắc cũng không thế nào từ chối được ý muốn của ông Sĩ quan Nhật bản nầy.

Hai người đi khắp cùng từ nhà trên xuống nhà duới, xem xét qua loa và trao đổi với nhau vô số những điều gì bằng tiếng nhật mà Tân không hiểu. Ðến căn phòng của mình Tân định cho bỏ qua nhưng không thể được. Tân không kịp mở cưả sổ nên chỉ vặn đèn sáng. Viên Sĩ quan nhật có vẻ ngạc nhiên và quan sát rất tỉ mỉ, theo dõi từng đầu giây mối nhợ, nhìn theo lên trần, nhìn ra ngoài trời, nhìn dọc theo chân tường, ra sân cỏ. Tân áy náy, lo ngại viễn vông. Người Nhật thì thầm ít câu với viên thông ngôn. Hắn ta cười đắc ý, hỏi Tân:

-Tất cả những đồ nầy của cậu hay của ai ?

- Của tôi ạ !

Tân ngạc nhiên trước câu hỏi ấy, nhất là sau câu chuyện bằng ngoại ngữ giữa hai người, lại càng khó chịu trước cái cười khinh khỉnh của người khách. Trước khi ra về, Tân còn nhớ rõ lời nói bí hiểm :

- Cậu nói lại với cụ Án là có ông Thừa Minh đưa một ông Sĩ Quan Hiến Binh Nhật đến xem nhà để thuê. Cứ bảo ông Thừa Minh ở Khánh Hoà là cụ Án biết.

Tân càng suy nghĩ về cử chỉ của ông Sĩ quan Nhật lại càng phân vân thắc mắc nhất là những câu nói của ông Thừa Minh với ông Nhật và tức mình vì không hiểu được một tiếng gì để có thể đoán được phần nào của câu chuyện.

Tân kể lại cuộc thăm viếng đột ngột của hai người khách cho cha mẹ nghe nhưng không dám nói về nhận xét của Tân khi họ xem căn phòng mình.

Ông Án càng nghe càng lo ngại, cho đến khi rõ câu cuối cùng của ông Thừa Minh nhắn gởi gián tiếp thì ông chau mày suy nghĩ một hồi lâu:

- Biết rồi ! Cái lão Thừa Minh năm kia ăn hối lộ, bị hội đồng xét xử ở Khánh Hoà đó. Tôi ngồi ghế Biện lý. Hắn bị cách chức năm ấy thì phải.

Bà Án góp ý kiến:

- Chắc lại thù hằn gì đây rồi, mới đem ba lão Nhật đến sử sanh cho họ lấy nhà chứ gì !

Bữa cơm chiều hôm ấy mọi người đều mất vui vì bận đuổi những ý nghĩ riêng, chung quanh một vấn đề "ông Nhật bổn đến thăm nhà”.

Bà Án thì lo sợ dọn nhà về quê với bao nhiêu nỗi bất tiện, tốn kém vì “một lần dọn nhà ba lần mất của“. Oâng Án cố moi trí óc xem vì sao ông Thừa Minh lại có thể thù oán mình, và nếu thù oán thì hậu quả sẽ đi đến đâu. Tân lo cái mối lo của cha mẹ, thêm vào sự thắc mắc của mình tự ban chiều. Trước những đại sự như thế, Hồng và Bình không dám bàn bạc gì và chỉ biết im lặng cố ăn cho nhanh để đứng dậy.

Bà Án bỗng nhiên đưa ra một ý kiến :

- E mình phải xin một quẻ âm dương thử ra sao.

Ông Án rửa mặt, rửa tay, quàng chiếc áo đen dài và cổ khăn đóng. Bà Án thắp sẵn ba cây hương chuyền qua cho chồng.

Ở căn giữa tư thất, ông Án có thiết một cái bàn thờ thường trực. Trên án cao là một pho tượng đức Thích Ca, một bên là đức Di Lạc. Bên tả là một chiếc táo lung thờ Quan Công cưỡi xích thố và bên hữu một chiếc táo lung thờ Thánh mẫu thượng ngàn Thiên Y-A-Na. Có thể xem là tóm tắt tất cả những pho tượng chính của một ngôi chùa đều quy tụ trên bàn thờ nhà.

Trước kệ lư hương có đặt một đĩa con và hai đòâng tiền Minh mạng, một mặt để nguyện, mặt kia sơn vôi trắng. Ðó là hai đồng tiền để xin quẻ âm dương.

Kể ra làm như thế cũng tiện vì hễ mỗi khi gia đình có chuyện gì thắc mắc khó xử , chỉ viêc đặt tin tưởng vào ơn trên vô hình để xin chỉ giáo. Kết quả tương lai sẽ ra sao chưa biết vì còn xa nhưng hiện tại cũng giúp cho mình giải đáp được mối thắc mắc.

Quẻ âm dương ba lần xổ ra đều hai trắng hoặc hai đen trước nét mặt lo âu của ông bà Án.

X

Tân chậm rãi đạp xe dọc đường quốc lộ về quê. Ôn lại những việc làm trong tuần từ thứ hai tuần trước, Tân thấy sao mà thời gian đi nhanh quá. Có lẽ vì ngày nào cũng như ngày nào, tập dượt ở thao trường, học ở lớp, bơi lội, cưỡi ngựa, làm bếp, canh gác... chương trình quá nặng nề làm cho Tân không có thì giờ rỗi để đếm thời gian nữa.

Năm giờ chiều, cầm được giấy phép, là Tân phóng ngay đi sắm ít thức cần dùng ở phố và một bịch thuốc lá cho cha. Từ hôm nhà Tân dọn về quê để cho quân đội Nhật thuê và nhất là hôm ông Hiến binh Nhật xem xét cái phòng máy của Tân, thì Tân không còn ý muốn và cũng không có chỗ nào để trưng bày đồ thí nghiệm của mình nữa.

Rời phố Huế, Tân theo con đường đồng An Cựu, qua cầu, đến ngã “quẹo dàn xay” để về Hương Thủy. Chiều thứ bảy nào đến nhà cha mẹ cũng vào lúc mặt trời sắp lặn. Cả nhà mong đợi Tân về để nói chuyện trên Huế. Tân cũng nóng ruột, mong gặp gia đình sau một tuần xa cách.

Dạo này Tân cảm thấy thương cha mẹ hơn vì thấy hai ông bà vất vả trong cảnh sống ở nhà quê, nhất là sau khi Nhật đảo chính, không còn mấy bà Thượng đến “xây sòng” nữa nên Tân đỡ phải nghe chuyện hỏi vợ cho mình. Tân đã thường bảo với các em rằng hễ mẹ mà bỏ được cái tính hỏi vợ cho Tân thì mẹ sẽ là người hoàn toàn đáng mến nhất.

Ông Án cũng thế, dạo nầy thay đổi hẳn tính tình. Dưới mắt Tân, ông không còn vẻ nghiêm khắc độc đoán, hay thờ ơ lãnh đạm nữa. Từ lời nói đến cử chỉ, cha Tân đã trở nên hiền từ dễ dãi và rộng lượng. Ban đầu Tân tưởng vì mình sống xa nhà nên không phải thấy những sự lục đục của mặt trái gia đình nhưng sau khi hỏi lại các em gái, Tân không còn nghi gì nữa... Có lẽ những sự biến đổi bất ngờ của thời cuộc đã ảnh hưởng đến tâm tính của ông Án.

Thấy Tân dắt xe vào ngỏ, Bình và Hồng reo vang. Ông bà Án cũng đứng dậy đón con niềm nở. Tân chào hỏi mọi người rồi đưa xe vào hiên để đi rửa mặt, rửa tay. Bình mang thêm một cái ghế bành đối diện chiếc bàn tròn nơi cha đang ngồi, và rót thêm ly rượu.

Tân tự nhận thấy mình đã là người lớn vì được cha cho uống rượu và ngồi đàm đạo cùng mâm. Ông Án kể cho con nghe những công việc sinh hoạt hằng ngày, nhất là về bộ sách Tử vi của ông đang sưu tầm biên khảo. Bà kể những chuyện báo động máy bay, cơm thua gạo kém. Thỉnh thoảng bà lại thở ra :

-Trời ! Không biết máy bay ở đâu mà dạo nầy nó đến thật là sớm và chiều tối vẫn còn báo động. Một ngày không biết mấy mươi lần.

Ông Án quay về phía Tân:

- Ba chắc dạo nầy Ðồng Minh nó siết vòng vây chặt lắm và có căn cứ ở gần đâu đây nên máy bay cứ oanh tạc luôn. Không như dạo trước, mỗi ngày chừng một lần báo động vào giữa trưa mà thôi.

Tân nhận xét:

-Dạo nầy con nghe nói dồng minh tấn công ráo riết và thắng lợi rất nhiều. Các ông Nhật có vẻ nao núng. Bọn Pháp bị tập trung ở Huế đều may sẵn cờ Anh Mỹ để chờ tiếp quân đổ bộ.

Tân kể chuyện hôm chiếc máy bay đồng minh thả dù tiếp tế xuống cánh đồng An Cựu cho Pháp kiều trong khu vực giòng Cứu Thế và trường Thiên Hựu, Tân và các anh em đồng đội được lệnh bố trí các nẻo đường không cho Pháp kiều nổi dậy. Tân quả quyết :

- Chính con trông thấy những thằng bạn học cũ tay đang cầm sẵn cờ để ra hiệu.

Ông cụ hỏi:

- Thế mà bọn Nhật nó để yên cho các con bố trí sao ?

- Con thấy dạo nầy nó có vẻ chán nản không nghiêm khắc lắm. Hôm ấy chúng nó chỉ can thiệp để thả những Pháp kiều bị bắt thôi chứ không làm trở ngại gì khác.

Tân lại kể sang chuyện Tân ghé thăm bà Rờ Nô ở giòng Cứu Thế. Ông cụ ngạc nhiên:

- Con dám tìm đến đó à ?

- Con đi ngang qua, thấy họ không ngăn cấm gì nên cứ tìm vào thăm. Con bảo là con đại diện cho ba mẹ.

- Thế con có gặp ông bà ấy không ?

- Ông ta bị bắt tù binh và nhốt ở đâu xa không ai biết. Chỉ có gia đình vợ con ở lại Huế thôi. Có lẽ vì thế họ mới cho vào tự do.

Bà Án ái ngại:

- Ðã chắc gì là tự do hay là nó để vậy để dò la tin tức.

Ông Án góp ý kiến:

- Ừ mà con cũng dại thật. Ai bảo đi thăm làm gì vậy ?

Tân phải tự biện hộ:

- Con thấy thương hại những gia đình bị giam cầm khổ cực. Khi nào là khi nhà cao cửa lớn, kẻ hầu người hạ, khi nào lại sa cơ lỡ vận, kể cũng tội nghiệp !

Bà Án đổi giọng:

- Mày chỉ được cái thương người ta lỡ bước, có ngày thiệt thân mày đó ! Nhà mình sa sút đến nước nầy có ai thương đâu !

Hồng nãy giờ lặng thinh, bỗng hùa theo chọc Tân:

- Con chắc anh Tân anh ấy thương hại cho bà Rờ Nô nên tìm đến thăm. Con biết lúc trước bà ta thích anh ấy lắm.

Tân tức mình vì câu đùa không phải lúc lại mắng em :

- Mày bao giờ cũng không bỏ được tật nói hùa bậy. Ai yêu thích cái gì đâu. Tính tao hay thương hại kẻ khác, thì tao bất chấp mọi hậu quả xảy ra.

Ông Án dịu giọng khuyên con:

- Ba mừng cho con có được tấm lòng tốt biết thương người. Nhưng chỉ sợ quá nhiều thương hại lại sẽ hại đến thân con. Suốt đời con sẽ đi thương những kẻ anh hùng thất bại, hết thời mà không biết rằng họ là người đang bị xã hội sa thải và con sẽ bị liên luỵ. Thương họ là thiệt đến con.

Tân suy nghĩ và tự thú:

- Con sợ con đang mang nặng những tính đó rồi lắm lúc con cũng tự hỏi tại sao con hay đi tiếc những cái hoa tàn hay những hoàng hôn buồn tẻ !

- Nếu con biết là con đang mang bệnh thì thế nào con cũng tự chữa được bệnh. Chỉ sợ là thân con mang bệnh mà con không biết. Trò đời là những màn múa rối liên tiếp. Kẻ khôn chỉ vỗ tay cho cái gì đang phơi bày trên sân khấu và mặc cho cái gì đã bước ra hậu trường, về dĩ vãng. Người đời chỉ tôn thờ mặt trời mọc chớ công đâu mà luyến tiếc mặt trời lặn !

- Ba nói vậy thì giá năm nào con bằng lòng cưới con gái Cụ Thượng Trừng, đã chắc gì cái mặt trời của cụ ấy giờ còn sáng !

Ông Án biết con đang mỉa mai chuyện cũ vội phân trần :

- Ấ y thế ! Ở đời lại còn những trường hợp bất ngờ đến thế. Nói cho cùng “bôn ba cũng chẳng qua thời vận” ! Cái gì cũng có số mệnh cả con ạ !

Bà Án thấy câu chuyện đi đến chỗ bế tắc kém vui và sắp vào một hướng khác nên nói hùa theo :

- Thế còn mày dạo này có thương hại con nào không ? Nói cho tao đi cưới về cho nó yên cái phần mầy, để còn lo cho các em mầy chứ !

Tân im lặng nhìn xuống đất không trả lời. Hồng lại nhanh nhẩu :

- Con biết anh Tân yêu ai rồi ! Anh ấy yêu chị...

Tân chận đứng :

- Mày lại sắp nói bậy. Tao không yêu ai hết !

Bà Án chú ý nghe hai anh em gây nhau, mong tìm hiểu tâm sự của Tân. Ông Án đằng hắng giọng và tỏ bày ý kiến để rào đón:

- Tân ạ ! Sau nầy con có ưng đứa nào thì ba me sẽ cho tự do lựa chọn. Ba me cũng biết thời đại nầy không còn như xưa nữa để mà ép buộc gả bán hay là theo câu “cha mẹ đặt đâu con ngồi đấy”. Tuy vậy kinh nghiệm ở đời cho biết hễ cưới vợ thì nên chọn một là vợ đẹp, hai là giàu, ba là sang. Ðược cả ba điều kiện cố nhiên là rất khó, nhưng nếu không được điều kiện nào thì tất sau nầy con sẽ thấy ân hận, khổ sở.

Ông Án ngưng nói, nâng ly rượu khai vị nốc cạn và nhìn con trai.

Tân tỏ bày ý mình :

- Con nhớ năm xưa, hồi chú Ba còn sống, chú ấy có khuyên con rằng điều kiện cần thiết để bảo tồn hạnh phúc gia đình là sức khoẻ. Bởi vậy cưới vợ nên chọn người khoẻ mạnh.

- Chú Ba mầy nói thế cũng đúng. Chính chú ấy đã khổ vì gặp thím đau xuống đau lên quanh năm suốt tháng làm cho gia đình kém vui. Nhưng tiền bạc và địa vị làm ra sức khoẻ dễ hơn là đem sức khoẻ để làm ra tiền rồi tiền ấy cũng sẽ tiêu hết vào để bồi bổ cho sức khoẻ.

Bà Án góp lời:

- Chú Ba mầy sức khoẻ biết mấy, mạnh như voi, to béo như chi, tập thể thao quanh năm mà rồi mới chưa đầy bốn mươi tuổi ngã lăn ra chết, có ai ngờ được đâu !

Tân dựa ngửa ra ghế nhìn tận lũy tre nhà dưới bóng hoàng hôn, mắt lim dim mơ mộng. Tân bàn với cha:

- Theo con nghĩ, người đàn bà cần có nết và duyên hơn là đẹp. Sắc đẹp chỉ có tính cách tạm thời và sẽ bị thời gian tàn phá nhưng cái duyên thì không bao giờ phai lạc. Như mẹ con bây giờ có già cho mấy và không cần son phấn điểm trang cũng vẫn có cái duyên ở khóe mắt hay ở nụ cười. Có lẽ lúc xưa Ba đã mê mẹ con vì duyên hơn là sắc.

Bà Án hơi thẹn thùng nhưng có vẻ rất bằng lòng:

- Thôi đừng nhắc đến cái duyên già nầy nữa ! Xin mời hai cha con vào ăn cơm thì vừa. Nãy giờ nói quá, quên cả cơm chiều !

III

*//tin180.com/khoahoc/?p=8795

Một bé gái tóc vàng khi mượt lịm lúc rối bù nô đùa bên những động vật hoang dã, lầm lũi bước đi trên các đụn cát sa mạc hoặc băng qua rừng sâu với chỉ một cái khố che thân, theo cuộc sống du mục của cả gia đình mình ở miền nam châu Phi.

Nhà trẻ là sa mạc, sân chơi là rừng, bạn là hoang thú

*//tin180.com/wp-content/blogs.dir/9/files/2010/02/Cobehieuduoc100ngonngucualoaivathoangda_Tin180.com_001.jpg

*//tin180.com/wp-content/blogs.dir/9/files/2010/02/Cobehieuduoc100ngonngucualoaivathoangda_Tin180.com_002.jpg

*//tin180.com/wp-content/blogs.dir/9/files/2010/02/Cobehieuduoc100ngonngucualoaivathoangda_Tin180.com_003.jpg

*//tin180.com/wp-content/blogs.dir/9/files/2010/02/Cobehieuduoc100ngonngucualoaivathoangda_Tin180.com_004.jpg

Em sống cùng thiên nhiên với sân chơi là rừng, là sa mạc, làm bạn với voi, rắn, đà điểu và các động vật hoang dã khác.

Đó là Tippi Degré - cô con gái đầu lòng của hai vợ chồng người Pháp Alain Degré và Sylvie Robert - cất tiếng khóc chào đời trên đất nước Nambia khi ấy vừa giành độc lập.

Theo chân bố mẹ, vốn là hai nhà làm phim và nhiếp ảnh gia làm việc tự do quá yêu cuộc sống tự nhiên ở vùng nam Phi hoang dã, nhóc Tippi đã thực hiện những hành trình khám phá đầu tiên trên sa mạc và rừng bụi Nambia khi mới… 10 tháng tuổi

Suốt 10 năm gắn bó, Tippi đã bước chân trần trên cát nóng và bụi rậm, đánh bạn với tất thảy động vật hiện hữu trên mảnh đất nơi đây: voi, rắn, báo, linh miêu, khỉ đầu chó, cầy mangut…

*//tin180.com/wp-content/blogs.dir/9/files/2010/02/Cobehieuduoc100ngonngucualoaivathoangda_Tin180.com_005.jpg

*//tin180.com/wp-content/blogs.dir/9/files/2010/02/Cobehieuduoc100ngonngucualoaivathoangda_Tin180.com_006.jpg

*//tin180.com/wp-content/blogs.dir/9/files/2010/02/Cobehieuduoc100ngonngucualoaivathoangda_Tin180.com_007.jpg

*//tin180.com/wp-content/blogs.dir/9/files/2010/02/Cobehieuduoc100ngonngucualoaivathoangda_Tin180.com_008.jpg

“Nhà trẻ” của Tippi là những ngọn đồi tít tắp phủ cát trắng xóa, là những mảnh đất cằn cỗi của thổ dân nghèo xác xơ. Ở mỗi vùng đất mà gia đình Degré đi qua, Tippi lại “nhặt” cho mình một con vật làm bầu bạn, ví dụ như Abu - chú voi 28 tuổi nặng 5 tấn mà cô bé gọi bằng cái tên trìu mến “anh trai”.

*//tin180.com/wp-content/blogs.dir/9/files/2010/02/Cobehieuduoc100ngonngucualoaivathoangda_Tin180.com_009.jpg

*//tin180.com/wp-content/blogs.dir/9/files/2010/02/Cobehieuduoc100ngonngucualoaivathoangda_Tin180.com_010.jpg

*//tin180.com/wp-content/blogs.dir/9/files/2010/02/Cobehieuduoc100ngonngucualoaivathoangda_Tin180.com_011.jpg

*//tin180.com/wp-content/blogs.dir/9/files/2010/02/Cobehieuduoc100ngonngucualoaivathoangda_Tin180.com_012.jpg

Trò chơi của Tippi cũng đậm chất hoang dại: cô bé thích nhất là ngồi đu đưa trên vòi của Abu, sau đó đi đến bờ sông chơi bắn nước tung tóe cùng các con voi khác. Những trò thú vị không kém là săn châu chấu với tắc kè hoa, hay đơn giản là ôm sư tử, ễnh ương ngủ ngon lành.

Ngoài lũ thú hoang, Tippi còn là người bạn nhỏ thân thiết của các bộ tộc Himba và thổ dân Kalahari - những người đã dạy cô làm thế nào để không bị chết đói bằng quả rừng, rễ cây, những người đã cho cô biết thế nào là “đi hoang” thực sự.

Xa lạ với da thịt của chính mình

*//tin180.com/wp-content/blogs.dir/9/files/2010/02/Cobehieuduoc100ngonngucualoaivathoangda_Tin180.com_013.jpg

Tippi trở về Pháp năm 2000 và tránh mọi ống kính máy.Tippi chính thức giã từ cuộc sống hoang dã chục năm về trước - sau 1 năm “ổn định” tại Madagascar. Khi đã là thiếu nữ sống trong nhung lụa ở thủ đô Paris, tuy nhiên trong sâu thẳm trái tim, chưa lúc nào Tippi nguôi nỗi nhớ về những người bạn thú hoang thời thơ ấu.

Trẻ em mê Tippi trong khung cảnh phóng khoáng đó. Còn Tippi, khốn khổ thay, lại thấy khó ở trong thế giới của những người hâm mộ của mình. “Tippi đến Paris theo học. Con bé phát hiện thế giới ở đây hoàn toàn khác lạ, như thể nó bị dứt ra khỏi châu Phi một cách thật bất công. Nó cảm nhận một nỗi đau lớn và một nỗi buồn sâu lắng. Con bé không hề than phiền và không hề nói ra. Nhưng có cái gì đó đã đổ vỡ trong trái tim nó ” - Sylvie Robert, mẹ của Tippi, kể lại.

Trước đây Tippi đã theo học tại các trường Pháp trong kỳ hè hoặc khi cha mẹ về Pháp bán ảnh. Cô bé còn có một gia sư ở Madagascar. Nhưng cô bé chưa hề hoàn tất một năm học trọn vẹn nào. Người mẹ vẫn giữ bên mình tấm ảnh chụp Tippi ngồi ngay ngắn trong lớp, khuôn mặt có vẻ đượm buồn. Người mẹ giải thích: “Paris không hề là thế giới của nó, nó chỉ muốn biến khỏi đó. Theo sổ học bạ, con bé không tham gia các sinh hoạt, không nói năng nhiều và sống cách biệt. Con bé từng than thở: Không gian giữa các cao ốc thật chật chội. Chẳng thể nhìn thấy bầu trời ở đâu cả”. Cô bé cảm thấy xa lạ và khó làm bạn với các học sinh khác. Cuộc sống vui vẻ trong rừng xanh đã xa lâu rồi.

*//tin180.com/wp-content/blogs.dir/9/files/2010/02/Cobehieuduoc100ngonngucualoaivathoangda_Tin180.com_014.jpg

Tốt nghiệp đại học, Tippi mở phòng ảnh riêng. Phòng này nối với phòng của mẹ của em bằng một hành lang nhỏ được mẹ Sylvie gọi đùa là “cuống rốn”.

“Khi nhìn ảnh và xem phim châu Phi, Tippi tìm thấy nơi đó một sự hòa điệu giữa nó và môi trường sống mà con bé không sao còn tìm thấy ở Paris. Trong tâm hồn, nó vẫn là cô gái ấy, nhưng khi ngắm mình trong gương, nó thấy mình không còn giống với nhân vật Mowgli nữa, và nó tự hỏi: “Mình là ai?”. Tôi nghĩ một phần trong con người con bé cũng đang cảm thấy lo sợ, bởi vì nó biết nếu lúc này có trở lại châu Phi thì nơi đó cũng không còn giống như xưa nữa rồi”.

Đến Paris, khi được yêu cầu cho biết quốc tịch, Tippi trả lời: “Tôi là người châu Phi”. Ngày nay, câu trả lời của cô vẫn không thay đổi. Cô giải thích: “Đây là một tình cảm đến từ trái tim và dành cho cuộc sống, chứ không liên quan gì đến quốc tịch cả”.

Hòa Trai [Tổng hợp]

[theo vietnamnet]

*//tin180.com/khoahoc/?p=8795

Chùa Phổ Minh [Phổ Minh tự 普明寺] hay chùa Tháp là một ngôi chùa ở thôn Tức Mạc, nằm cách thành phố Nam Định khoảng 5 km về phía bắc.

Theo biên niên sử, chùa được xây dựng vào năm 1262, ở phía tây cung Trùng Quang của các vua nhà Trần. Nhưng theo các minh văn trên bia, trên chuông thì ngôi chùa này đã có từ thời nhà Lý. Có thể chùa đã được xây dựng lại với quy mô rộng lớn từ năm 1262. Tuy đã nhiều lần tu bổ nhưng chùa vẫn còn giữ được nhiều dấu tích nghệ thuật đời Trần.

Kiến trúc: Cụm kiến trúc chính của chùa bao gồm 9 gian tiền đường, 3 gian thiêu hương, toà thượng điện cũng 3 gian nhưng rộng hơn, xếp theo hình chữ "công". Bộ cửa gian giữa nhà tiền đường gồm 4 cánh bằng gỗ lim, to dày, chạm rồng, sóng nước, hoa lá và văn hoa hình học. Hai cánh ở giữa chạm đôi rồng lớn chầu Mặt Trời trong khuôn hình lá đề, được coi là một tác phẩm điêu khắc khá hoàn mỹ. Cũng như đôi sấu đá trên thành bậc tam quan và đôi rồng trên thành bậc gian giữa tiền đường, bộ cánh cửa này còn giữ được những dấu ấn của nghệ thuật chạm khắc đời Trần.

Một số công trình kiến trúc bài trí khác đã làm tô thêm vẻ đẹp của chùa Phổ Minh, như 3 gian tam quan khung gỗ, tường gạch, mái ngói rêu phong, cổ kính với bức hoành phong đề 4 chữ lớn. "Đại hùng bảo điện" và thành bậc thềm ở chính giữa có chạm đôi sấu đá rất sống động, hai hồ tròn thả sen nằm đăng đối hai bên lối đi dẫn vào chùa.

Trong chùa có bày tượng Trần Nhân Tông nhập Niết bàn [tượng nằm]; tượng Trúc Lâm Tam tổ dưới bóng cây trúc; một số tượng Phật đẹp lộng lẫy. Chuông lớn của chùa có khắc bản văn "Phổ Minh đỉnh tự" đúc năm 1796 - chùa vốn có một vạc lớn, sử sách coi là một trong bốn vật báu của Việt Nam [An Nam tứ đại khí] nhưng nay không còn.

Sau thượng điện, cách một sân hẹp là ngôi nhà dài 11 gian. Ở giữa là 5 gian nhà tổ, bên trái là 3 gian nhà tăng và bên phải là 3 gian điện thờ. Hai dãy hành lang nối tiền đường ở phía trước với ngôi nhà 11 gian ở phía sau làm thành một khung vuông bao quanh kiến trúc chùa.

via Phẫu Thuật Thẩm Mỹ – Bệnh viện thẩm mỹ JW Hàn Quốc ift.tt/1SHaS3g

Câu hỏi: Chào bác sĩ em là Tuấn Minh, 18 tuổi. Em hiện đang làm người mẫu ảnh cho một số hãng thời trang online. Em sở hữu thân hình khá chuẩn nhưng lại không may mắn khi mắc phải khuyết điểm mắt 1 mí. Điều này không tạo được sự thu hút trên các bức hình nên em muốn thực hiện bấm mí Hàn Quốc để mắt trông to hơn. Tuy nhiên em không biết bấm mí Hàn Quốc cho nam giới có khác nữ giới không? Chi phí là bao nhiêu vậy ạ? Em xin cảm ơn. [Tuấn Minh, Vũng Tàu]

Trả lời:

Bạn Tuấn Minh thân mến!

Bấm mí đang là dịch vụ được nhiều anh chàng lựa chọn để cải thiện đôi mắt 1 mí mờ nhạt

Khi nhắc tới phẫu thuật thẩm mỹ, mọi người luôn nghĩ đó là việc dành riêng cho phái nữ, nhưng ngày nay các quý ông cũng có nhu cầu hoàn thiện vẻ đẹp cho ngoại hình để tạo nhiều cơ hội trong cuộc sống.

Nam giới thường có gương mặt to, vì vậy mắt 1 mí mờ nhạt, hơi nhỏ sẽ tạo nên sự kém hài hòa các đường nét trên tổng thể khuôn mặt. Đây chính là lý do vì sao mà hiện nay có nhiều nam giới tìm đến phương pháp bấm mí Hàn Quốc để cải thiện khuyết điểm trên.

Ưu điểm của phương pháp bấm mí Hàn Quốc – Bấm mí Hàn Quốc cho nam giới

Bấm mí Hàn Quốc cho nam giới có khác nữ giới không?

\==>> Tin mới: bấm mí hàn quốc vĩnh viễn.

Theo các chuyên gia thẩm mỹ giàu kinh nghiệm cấu tạo vùng mắt của nam giới với nữ giới tương đồng nhau nên kỹ thuật thực hiện không có gì khác biệt. Nhưng nếu đánh giá theo quan niệm về cái đẹp thì đòi hỏi khi tiến hành bác sĩ phải phân tích được độ cao, động rộng của đường cung mí sao cho vẫn tạo được tính tự nhiên và bảo toàn nét đẹp mạnh mẽ vốn có của các đấng mày râu.

Với kinh nghiệm qua rất nhiều ca bấm mí Hàn Quốc cho nam giới thành công, khi đến làm đẹp tại Bệnh viện thẩm mỹ JW Hàn Quốc chi nhánh Việt Nam bạn sẽ được trực tiếp các bác sĩ giàu kinh nghiệm, có khả năng nhạy bén trong việc nắm bắt nét đẹp đặc trực riêng của từng khách hàng, từ đó nhận định và đo vẽ nếp mí đôi mới cân đều, mạnh mẽ tự nhiên và giúp bạn trông điển trai hơn.

Bấm mí mắt Hàn Quốc chỉ là một thủ thuật đơn giản không hề phải phẫu thuật, bóc tách hay cắt rạch do đó hoàn toàn không có sẹo xấu. Bác sĩ thẩm mỹ sẽ sử dụng chỉ Doublelift thẩm mỹ chuyên biệt luồn liên tục ngay giữa các điểm nhấn đã được định sẵn rồi cố định chuỗi liên kết bền vững giữa da, cơ nâng mi và sụn mi để khi hoàn thành, nếp mí mới trông rõ ràng, đẹp tự nhiên, duy trì ổn định vĩnh viễn theo thời gian.

Nhờ đôi tay khéo léo, thao tác nhẹ nhàng, chuẩn xác và tư duy thẩm mỹ tinh tế của các bác sĩ giỏi, sau 20 – 30 phút bạn sẽ có đôi mắt 2 mí đẹp hoàn hảo như ý.

Hình ảnh đôi mắt khách hàng đã thay đổi ngoạn mục sau khi thực hiện bấm mí Hàn Quốc

Chi phí bấm mí Hàn Quốc là bao nhiêu?

Với công nghệ bấm mí Hàn Quốc được chuyển giao độc quyền từ Bệnh viện JW top 5 tại Hàn Quốc, khi thực hiện làm đẹp ở Bệnh viện thẩm mỹ JW Hàn Quốc bạn sẽ được ứng dụng 100% nguyên vật liệu, máy móc thiết bị,… đạt chuẩn theo quy định nghiêm ngặt của trụ sở chính, đảm bảo mang đến chất lượng dịch vụ tốt cùng mức chi phí phù hợp nhất. Xem bảng giá ở đây.

Bác sĩ tại Bệnh viện thẩm mỹ JW Hàn Quốc chi nhánh VN nhận chứng nhận chuyển giao công nghệ mắt mới nhất năm 2016 từ TS. BS. Hong Lim Choi – Giám đốc trung tâm mắt của BV JW tại Hàn Quốc.

Từ khóa tìm kiếm: bấm mí giá.

Nếu bạn có thêm bất kì thắc mắc nào thêm, vui lòng nhập tên và số điện thoại vào ngay ô trống bên dưới, các chuyên viên tư vấn của Bệnh viện thẩm mỹ JW Hàn Quốc chi nhánh Việt Nam sẽ lập tức gọi lại cho bạn.

The post Bấm mí Hàn Quốc cho nam giới appeared first on Bệnh viện thẩm mỹ JW Hàn Quốc.

Bấm mí Hàn Quốc//ift.tt/1Liohqn

Tiếp đó, Á Đương đưa mắt ra hiệu cho một trong hai người đàn ông đứng bên cạnh. Người phục vụ bắt đầu bày đồ ăn.

- Mong là cô Nhậm không chê đồ ăn Pháp.

Ông ta bỗng đổi chủ đề, nhưng điều đó lại làm Đạm Ngọc, vốn đang lo lắng về câu trả lời không hay của mình giờ lại càng thêm luống cuống.

Thoáng một cái, chiếc bàn phủ khăn trắng đã đầy những món ăn cao cấp nấu kiểu Pháp mà trước giờ Đạm Ngọc chỉ có thể thấy qua tivi. Từ chiếc khăn bàn được phủ cẩn thận, những đò dao nũa tinh xảo đến thái độ phục vụ vô cùng bài bản của người bồi, tất cả đều làm Đạm Ngọc bất giác cũng phải chú ý ngồi thẳng lưng, sợ người khác cười chê rằng nàng không thuộc về những chỗ sang trọng như thế này.

- Phiền phức quá! – Á Đương bỗng nhún vai – Trong việc chế biến món ăn, người Pháp không chỉ coi trọng hương vị và cách thức bày biện, mà họ còn rất quan tâm đến không khí của bữa ăn. Họ cho rằng nghệ thuật ẩm thực cũng mang tính triết học.

Lúc Á Đương nói câu này, Đạm Ngọc đang chăm chú xem xét chiếc giá nên mạ bạc và cây nến màu trắng rất đẹp, ngạc nhiên, thậm chí hơi sốc vì cái sự đẹp đẽ một cách quá phô trương của nó, và cái bữa ăn đậm chất cung điình quý tộc nước Pháp này, nên không chú ý lắm đến những lời Á Đương đang nói. Đến lúc hoàn hồn trở lại, nàng lại tự trách mình sao lại có thể vô ý đến thế.

Á Đương chẳng nói gì nữa, chỉ dùng tay che miệng, khẽ ngáp một tiếng. Đạm Ngọc nhìn thấy, nàng hơi ngượng ngùng.

Á Đương bắt đầu dùng bữa, nhưng đồ ăn dành cho Đạm Ngọc vẫn chưa thấy mang lên. Á Đương cũng không có ý gì là mời nàng cùng ăn.

Năm phút trôi qua chậm chạp, cuối cùng đồ ăn cho nàng cũng được bưng lên. Lúc này, Á Đương đã ăn được một lúc. Ông ta nói:

- Cô Nhậm cũng ăn đi.

Có lẽ Á Đương lo Đạm Ngọc chưa biết rõ các quy tắc ăn uống theo cách phức tạp của người Pháp nên mới dùng bữa như vậy, điều này làm Đạm Ngọc không khỏi có chút khâm phục, đồng thời, cũng ngầm hiểu rằng người đàn ông này thuộc dạng không thể coi thường.

Á Đương nói chuyện với Đạm Ngọc rất nhẹ nhàng, nàng thấy ông giống như một người trí thức Thượng Hải chính thống, nho nhã lịch sự, từng người từng việc ở Thượng Hải đều thuộc làu làu. Hiểu Thượng Hải đến vậy, bất cứ ai, dù ngốc nghếch đến mấy cũng nhận ra đúng là phong cách của dân gốc Thượng Hải. Những tố chất và hiểu biết của Á Đương khiến Đạm Ngọc cảm thấy hơi xấu hổ.

Bữa ăn được một nửa, bỗng nhiên Á Đương nhìn thẳng vào Đạm Ngọc, hỏi:

- Con trai tôi cũng gần bằng tuổi cô. Nếu như cô trở thành mẹ kế của nó, cô nghĩ nó có thể chấp nhận việc này không? - Trên danh nghĩa, trách nhiệm của một người mẹ kế, tôi nghĩ, tôi có thể làm rất tốt.

Còn thực ra, tôi với cậu ấy sẽ giống như hai chị em thôi. Con gái bao giờ cũng trưởng thành hơn, trong khi những cậu trai bằng tuổi vẫn còn là những cậu nhóc.

Kèm theo câu trả lời này, Đạm Ngọc nở một nụ cười rất hồn nhiên, thân thiện như một cô chị gái thương em. Qua kẽ hở của chiếc mặt nạ, nàng thấy miệng Á Đương dường như nhếch một nụ cười.

Nghĩ đi nghĩ lại, Đạm Ngọc nói thêm một câu có thể cho là khá to gan:

- Với lại, tôi nghĩ nếu cậu ta có thể chấp nhận được cha mình thì cũng chấp nhận được lựa chọn của ông ấy.

Thoạt nghe câu nói này có lẽ hơi có xu hướng xúi giục, Đạm Ngọc nói câu này là muốn bày tỏ sự thành khẩn của mình, nhưng quả là hơi có mạo hiểm.

Á Đương gật gù, điều này khiến Đạm Ngọc tự cho là có lẽ mình đã vượt qua được thêm một cửa ải. “Có lẽ nó sẽ thích bà chị mới này đấy.” Đạm Ngọc cúi đầu cười e lệ, giả bộ như đang cắt đồ ăn nhưng trong lòng không khỏi có chút đắc ý.

- Cô Nhậm có vừa ý không? – Á Đương đột ngột hỏi.

- Gì cơ ạ? – Đạm Ngọc nhất thời chưa hiểu rõ ý ông ta.

- Là tôi hỏi về bữa ăn hôm nay ấy.

- À! Thật sự rất tuyệt. – Đạm Ngọc gật đầu kèm theo nụ cười nhẹ nhàng, lịch sự.

Câu nói này của Đạm Ngọc không hề có chút nịnh hót nào. Đến hôm nay, nàng mới biết vì sao sự lãng mạn, thời thượng và cả nghệ thuật ẩm thực của người Pháp lại được tôn vinh trên khắp thế giới. Từ món khai vị cho đến đồ ngọt tráng miệng, mỗi thứ lại có đến năm bảy cách chế biến khác nhau, món nào cũng tinh tế vừa phải. Nếu nói về tinh thần, thẩm thấu vào tận vật chất; nếu nói về tư tưởng, hoà hợp với cảm quan. Người Pháp thật là biết hưởng thụ cuộc sống. Bữa ăn giống như một cuộc triển lãm nghệ thuật ẩm thực vậy. Lại được mang lên thêm một chai rượu đỏ Chateau Margaux đắt tiền nữa, như để hoàn thiện cho công cuộc hưởng thụ cuộc sống của giới thượng lưu.

Cuối cùng đến đồ ngọt tráng miệng.

Tổng kết nhận xét về Á Đương, Đạm Ngọc thấy ông ta là một người điển hình của tầng lớp thượng lưu, ra lệnh cho nhận viên phục vụ cửa hàng cũng nghiêm khắc và oai vệ chả khác gì ra lệnh cho thuộc hạ dưới quyền.

Bữa ăn kết thúc, Á Đương đưa Đạm Ngọc về bằng xe hơi. Khi hai người ngồi ở băng ghế sau, ông ta bỗng nói:

- Tôi là một người không thấy hứng thú chuyện tình cảm, nên sẽ chẳng bao giờ chủ động gọi điện thoại cho các cô đâu.

Lúc ông nói câu này, hai người đang ngồi cùng băng ghế sau, khoảng cách không xa lắm. Đạm Ngọc khẽ ừ hử, trong lòng hơi có chút thất vọng.

Đây là câu nói phụ lòng nhất của nhà tỉ phú, Đạm Ngọc ghét nhất hai chữ “các cô”, như thể ông ta vĩnh viễn đặt mình vào vị trí chủ nhân. Đồng thời nàng cũng thấy hai chữ đó thật đáng sợ. Như thể nghĩa là nàng chẳng có chút ưu điểm nào hơn những người khác, cũng chìm lỉm trong đám những cô gái đến ứng thí ấy mà thôi.

Lần gặp mặt dùng bữa này về cơ bản chẳng có tiến triển gì. Nếu nói về cảm tưởng về nhà tỉ phú, nàng gần như chẳng có chút ấn tượng ngoài thái độ bình thản, bí ẩn khó đoán và dường như chẳng có gì đặc biệt với nàng.

Chiếc xe đưa nàng đến cổng khách sạn. Đạm Ngọc xuống xe, tưởng chiếc Bentley sẽ cứ thế đi tiếp, nào ngờ Á Đương cũng bước xuống:

- Hẹn gặp lại cô.

Đạm Ngọc hơi bất ngờ, không nghĩ mình lại được đối xử tử tế như vậy. Thấy mọi người xung quanh đều nhìn nàng và người đàn ông đeo mặt nạ với vẻ hiếu kỳ, khuôn mặt Đạm Ngọc ửng hồng lên. Sau này, Đạm Ngọc vẫn thấy vui vui mỗi lần nghĩ đến cái giây phút đỏ mặt ngượng ngùng ấy, bởi vì các hành động khác, cái nào cũng có thể giả vờ được, chỉ có những cô gái khi e lệ đỏ mặt vì chẳng thể nào giả vờ mà có được.

Nhà đại tỉ phú tất nhiên chẳng bao giờ biết được, cái giây phút ửng hồng đôi má của Đạm Ngọc ấy là do hiếu kỳ của người xung quanh chứ chẳng phải là ngượng ngùng đơn thuần.

Á Đương thấy Đạm Ngọc như vậy thì khẽ mỉm cười nói:

- Đôi giày cao gót hôm nay rất hợp với cô đấy.

Trong giọng nói của ông lúc đó không hề có chút giả tạo nào, cũng chẳng cố ý nhỏ tiếng, dường như hoàn toàn chỉ là một câu tán dương đơn thuần. Nhưng vẻ vui mừng của Đạm Ngọc trước lời khen ấy thì lại là giả vờ hoàn toàn.

- Cảm ơn ông! – Đạm Ngọc nói, đồng thời khẽ cuối đầu, nói nhẹ nhàng. – Á Đương, tôi vào đây.

- Được rồi!

Đạm Ngọc đi thẳng vào sảnh khách sạn, không ngoái đầu lại một lần, không hề gửi cho nhà đại tỉ phú một chút ánh mắt tình tứ khiểu như “Em thích anh rồi đấy” hay đại loại như vậy.

Bước vào sảnh, ánh mắt chói loá rọi thẳng vào mắt Đạm Ngọc, làm nàng cứ thấy mọi người xung quanh nhoà đi, mơ hồ không có thật. Trong thaóng chốc, Đạm Ngọc bỗng tưởng như mọi thứ đều trôi vào lãng quên, đều tan biến, kể cả Á Đương lẫn những sợi tóc bạc ánh sáng trên đầu ông.

Chủ Đề