The giới quan trong Nhà giả kim

Skip to content

Nội dung bài viết được trích dẫn từ cuốn sách Nhà Giả Kim – Paulo Coelho

Mình thích đọc sách và đọc kha khá những loại sách khác nhau, nhưng ít khi mình review hay viết bài về một cuốn sách cụ thể, chỉ thỉnh thoảng giới thiệu bạn bè cuốn này hay, thú vị,… đôi khi mua tặng bạn luôn khỏi cần giới thiệu đánh giá. Tuy nhiên cuốn Nhà Giả Kim khá đặc biệt với mình, ngoài ra nó còn ẩn chứa nhiều điều đặc biệt nên mình quyết định viết một bài để ghi lại những điều mình thấy ấn tượng, và chia sẻ với bạn đọc blog.

Mình biết đến cuốn Nhà Giả Kim cách đây cũng vài năm [4 hay 5 năm gì đó] từ trang FB của Tony Buổi Sáng. Lúc đó nghe đồn là cuốn sách bán chạy chỉ sau Kinh Thánh, dân du lịch balo hay phiêu lưu hay đọc nên mình cũng rất tò mò tìm mua cho được để đọc cuốn này, vì tính mình cũng phiêu lưu và có cái tựa nghe cũng rất lạ tai. Mình mua về đọc một mạch trong khoảng 2 tiếng đồng hồ hết sạch cuốn đó.

Rất ấn tượng với hành trình của chàng trai chăn cừu Santiago bán hết cừu lấy tiền để đổi lấy chuyến hành trình đến Kim Tự Tháp vĩ đại và gặp rất nhiều biến cố, sự thay đổi, theo đuổi mơ ước, vận mệnh, đối mặt với nhiều khó khăn, thử thách, mạng sống,… Cũng trên hành trình cậu học được nhiều điều rất giá trị, đời thường, cậu hiểu hơn về ngôn ngữ của toàn thể tâm linh vũ trụ, hiểu những ngôn ngữ không lời. Hành trình với những điều mới lạ, được chỉ dạy bởi nhà luyện kim đan, được gặp gỡ người con gái của cuộc đời – Fatima, được tìm ra kho báu, được rất nhiều thứ khác nữa.

Những lần đọc đầu mình rất hào hứng với câu chuyện và hành trình của chàng trai chăn cừu thôi thúc máu phiêu lưu lên đường đi khám phá thế giới, và quả thật là mình cũng đã tiêu rất nhiều tiền cho du lịch, sang Philippines học tiếng Anh, đi khám phá, hành trình của mình cũng một phần nào ảnh hưởng từ nội dung cuốn Nhà Giả Kim.

Sau này mình lại đọc cuốn Nhà Giả Kim nhiều lần nữa và nghiền ngẫm thêm thì lại càng phát hiện ra nhiều giá trị rất đẹp trong hành trình được tác giả Paulo Coelho lồng ghép mang đậm chất tâm linh, triết học Đông Phương, những câu chuyện từ trong tôn giáo, lồng ghép vào trong mỗi câu văn. Xuyên xuốt tác phẩm có thể nhận ra những điều tác giả khéo léo đưa vào những giá trị tôn giáo để dạy chàng trai chăn cừu – Santiago nhưng cũng chính là để nhắc nhở người đọc, để người đọc tự cảm nghiệm những điều đó. Có lẽ mình sẽ liệt kê từng ý mà mình tâm đắc ở bên dưới, và trích dẫn những câu văn trong sách.

Trong một lần trò chuyện với người phu lạc đà tại sa mạc trong đêm không trăng:

[Người phu nọ có vẻ như chẳng bận tâm làm gì lắm trước sự đe dọa của chiến tranh.
“Tôi vẫn sống như từ trước tới giờ”, ông ta nói với cậu trong lúc thưởng thức một đĩa chà là vào một đêm không đốt lửa và không trăng. “Nghĩa là khi tôi ăn tôi không làm gì khác hơn là ăn. Khi chạy tôi không làm gì khác ngoài chạy. Rồi nếu có phải đánh nhau thì cái ngày tôi chết cũng đẹp như mọi ngày khác. Tôi không sống trong quá khứ hay tương lai. Tôi chỉ có hiện tại và chỉ quan tâm đến hiện tại. Nếu ta lúc nào cũng ở trong hiện tại được thì ta là người hạnh phúc. Như thế ta sẽ thấy sa mạc này vẫn đang sống, rằng bầu trời vẫn đầy sao và người ta đánh nhau vì đó là đặc trưng của con người. Như thế cuộc đời sẽ thành một ngày lễ lớn, một buổi lễ lớn vì ĐỜI BAO GIỜ CŨNG CHỈ LÀ KHOẢNH KHẮC TA HIỆN ĐANG SỐNG”] …..

Có vẻ như trong cuộc sống, bất cứ ai, người bình thường nào cũng có thể dạy ta một điều gì đó rất thực tiễn, chỉ cần dừng lại, kết nối và lắng nghe. Chẳng cần phải mải mê đi kiếm tìm ở mãi đâu xa xôi, to tát để rồi mãi mệt mỏi kiếm tìm.

Vị vua Salem đã nói cho cậu Santiago những điều về vận mệnh và nó như thế này:

“Vận mệnh chính là điều mà anh luôn luôn muốn đạt được. Khi còn trẻ ai ai cũng biết vận mệnh của mình là gì. Trong đoạn đời này mọi sự đều đơn giản và người ta dám mơ mộng đủ thứ về những điều họ muốn làm trong đời. Nhưng rồi, theo thời gian, một sức mạnh thần bí sẽ tìm cách thuyết phục ta rằng con đường đời như ta mơ ước sẽ không thể nào thực hiện được đâu.” Cậu chăn cừu chẳng hiểu gì lắm những gì ông già nói. Tuy thế, cậu vẫn muốn biết sức mạnh thần bí kia nghĩa là gì. Rồi cô gái con chủ tiệm vải sẽ tròn xoe mắt nghe cậu giảng cho mà xem. “Đó là một lực thần bí xem ra có vẻ không tốt lành nhưng trong thực tế lại giúp chúng ta đi hết con đường đời của mình. Lực thần bí này chuẩn bị cho tinh thần và ý chí ta sẵn sàng, bởi sự thật vĩ đại trên hành tinh này chính là: bất kể anh là ai, anh làm gì, khi anh thật tâm mong muốn điều gì thì điều mong muốn[…]”

“Khi nhìn vào đôi mắt đen của cô, nhìn đôi môi chưa biết nên cười hay nên nín lặng kia, cậu hiểu – như mọi người trên trái đất đều có thể hiểu bằng trái tim mình – cái phần quan trọng và thông tuệ nhất của thứ ngôn ngữ vũ trụ này. Cái phần đó gọi là tình yêu, là thứ lực hiện hữu trước cả loài người, thậm chí trước cả sa mạc này và nó sẽ mãi mãi tái hiện với cùng một mãnh lực ở bất cứ nơi nào có hai đôi mắt gặp nhau như hai cắp măt nọ đang nhìn nhau trước giếng. Đôi môi kia đã chọn nụ cười và đó chính là cái dấu hiệu, cái điềm cậu đã chờ đợi từ lâu, đã tìm ở nơi lũ cừu, trong sách vở, tìm trong pha lê và trong sự yên ắng của sa mạc mà không tự biết. Trong nụ cười kia vũ trụ đã hiển hiện ra một cách trong sáng nhất, không cần một diễn dịch nào, như nó không ngừng tiếp tục xoay vần. Cậu chợt hiểu ngay rằng cô gái đứng kia sẽ là người bạn đời của mình dù rằng bố mẹ và ông bà cậu vẫn bảo trước hết phải tỏ tình, mới đến hứa hôn, rồi tìm hiểu cặn kẽ và dành dụm đủ tiền để cưới. Nghĩ như thế thì chẳng bao giờ hiểu được ngôn ngữ vũ trụ vì một khi đã ngụp lặn trong đó thì ai cũng hiểu ra rằng trên thế giới luôn luôn có một người chờ đợi mình, dù là giữa sa mạc hay trong thành phố lớn. và khi hai người gặp nhau và mắt họ nhìn nhau thì cả quá khứ lẫn tương lai đều không quan trọng nữa, chỉ còn có khoảng khắc này và niềm tin tuyệt đối rằng mọi sự dưới bầu trời này đều do một bàn tay ghi sẵn; chính bàn tay này làm nẩy mầm tình yêu và chọn sẵn một kẻ tâm đầu ý hợp cho mỗi người chăm lo làm lụng, nghỉ ngơi và tìm kiếm kho tàng dưới gầm trời này. nếu không như thế thì mơ ước của con người thật là vô nghĩa.

MAKTUB“, cậu thầm nghĩ.”

Trong xuyên suốt cuốn sách, Maktub được nhiều người tin và nhắc tới như chủ tiệm pha lê, người phu lạc đà, cả nàng Fatima và dường như đó là một niềm tin sâu sắc và nó cũng dần trở thành niềm tin của cậu.

Khi cậu chăn cừu gặp cô gái ở giếng nước và cậu đã cho rằng đó là Maktub

“Cậu chợt hiểu ngay rằng cô gái đứng kia sẽ là người bạn đời của mình và chính cô cũng biết như thế mà không cần phải nói ra. Đó là điều cậu chắc chắn hơn mọi thứ trên thế gian này, dù rằng bố mẹ và ông bà cậu vẫn bảo trước hết phải tỏ tình, mới đến hứa hôn, rồi tìm hiểu cặn kẽ và dành dụm đủ tiền để cưới. Nghĩ như thế thì chẳng bao giờ hiểu được ngôn ngữ vũ trụ vì một khi đã ngụp lặn trong đó thì ai cũng hiểu ra rằng trên thế giới luôn luôn có một người chờ đợi mình, dù là giữa sa mạc hay trong thành phố lớn. và khi hai người gặp nhau và mắt họ nhìn nhau thì cả quá khứ lẫn tương lai đều không quan trọng nữa, chỉ còn có khoảng khắc này và niềm tin tuyệt đối rằng mọi sự dưới bầu trời này đều do một bàn tay ghi sẵn; chính bàn tay này làm nẩy mầm tình yêu và chọn sẵn một kẻ tâm đầu ý hợp cho mỗi người chăm lo làm lụng, nghỉ ngơi và tìm kiếm kho tàng dưới gầm trời này. nếu không như thế thì mơ ước của con người thật là vô nghĩa.
“MAKTUB”, cậu thầm nghĩ.”

“ Cậu dần dà hiểu rằng cảm nhận bằng trực giác nghĩa là tâm linh mình bất chợt chìm ngập trong dòng chảy của toàn vũ trụ, nơi cuộc đời của mọi con người đều liên kết thành một chuỗi, nơi mọi chuyện đều tỏ rõ, vì tất cả đều “đã được viết sẵn” từ trước rồi.”

Khi anh chàng chăn cừu đọc những cuốn sách của anh chàng người anh, rất nhiều kiến thức, điều mới mẻ, chỉ dẫn, điều kì lạ, viết về thủy ngân, muối, rồng và vua chúa. Cậu chẳng hiểu gì cả. Dẫu sao cũng có môt ý chính xuyên suốt gần hết mọi quyển, đó là: mọi sự vật đều góp phần diễn giải cho tổng thể. Trong một quyển nọ cậu phát hiện ra rằng văn bản quan trọng nhất của thuật luyện kim đan chỉ vẻn vẹn có mấy hàng thôi, viết trên một phiến ngọc lục bảo.

Cuộc trò chuyện giữa chàng người Anh và Santiago: Mọi thứ trên đời kể cả những gì được viết ra đều khó hiểu là bởi vì nó sẽ thử thách người đời, những ai thật nghiêm chỉnh nghiền ngẫm, kiên tâm trì chí nghiên cứu thì mới hiểu được “Đại Công Trình”. Nếu ai cũng dễ dàng biết được cách tạo vàng thì nó chẳng còn có giá trị nữa.

“Mọi thứ trên trái đất đều biến dịch không ngừng, vì thế giới này sống động và có một tâm linh. Chúng ta là một bộ phận của tâm linh này và hiếm khi chúng ta ý thức được rằng nó có ảnh hưởng tích cực đến việc chúng ta làm. Và cậu nên biết rằng ngay cả từng chiếc bình pha lê trong cái tiệm nọ đều đã góp phần vào sự thành công của cậu đấy”.”

Cậu chăn cừu có cuộc trò chuyện với nhà luyện kim đan về trái tim:

“Làm cách nào để cháu có thể thâm nhập vào thế giới của sa mạc?”“Hãy lắng nghe trái tim mình. Nó biết hết mọi điều vì nó từ tâm linh vũ trụ mà ra và một ngày kia sẽ trở về đó”Họ lại lặng lẽ tiếp tục đi trong sa mạc hai ngày nữa. Nhà luyện kim đan càng lúc càng thận trọng hơn vì họ đang đến gần vùng giao tranh ác liệt nhất. Trong khi đi đường cậu thử lắng nghe tiếng nói của trái tim mình. Quả tim cậu không phải lúc nào cũng ngoan ngoãn: trước kia nó quen được đi hoài đi mãi, bây giờ nó chỉ muốn mau đến đích. Có lúc trái tim cậu kể lể hàng giờ liền về nỗi nhớ nhung của nó; lúc khác nó lại xúc động trước cảnh mặt trời mọc trên sa mạc đến nỗi làm cậu phải khóc thầm. Tim cậu đập nhanh khi nó kể về kho báu, đập chậm hẳn khi cậu mơ màng lặng nhìn chân trời vô tận trên sa mạc. Nhưng nó không bao giờ câm nín, kể cả khi cậu và nhà luyện kim đan không nói với nhau một lời nào.“Tại sao ta phải lắng nghe trái tim mình nhỉ?” Cậu hỏi khi hai người dừng lại nghỉ đêm“Bởi vì trái tim cậu ở đâu thì kho báu cậu tìm cũng ở đó”“Nhưng mà tim cháu rạo rực”, cậu đáp. “Nó mơ, nó xúc động và nó say mê một cô gái sa mạc. Nó đòi hỏi cháu đủ chuyện, khiến nhiều đêm cháu không ngủ được khi nghĩ đến nàng”.

“Tốt lắm. Như thế là tim cậu đang sống hết mình. Hãy lắng nghe những gì nó nói”

“Tôi chỉ có hiện tại và chỉ quan tâm tới hiện tại. Nếu ta lúc nào cũng ở trong hiện tại được thì ta là người hạnh phúc.”

Santiago thì hạnh phúc khi quyết định đi theo sự mách bảo của trái tim thúc giục cậu lên đường tìm kho báu ở Ai Cập và trên con đường đó cậu gặp được Fatima – tình yêu của đời mình. Cậu cũng khóc trong hạnh phúc vì tin vào vận mệnh theo đuổi và tới Kim tự tháp và tìm được kho báu cho riêng mình.

Còn một câu chuyện về nhà thông thái đã lồng ghép trong cuốn sách kể về anh chàng kia tới gặp để xin học về hạnh phúc và giao cho muỗng dầu và đi xung quanh biệt thự để ngắm nhìn mọi thứ đẹp đẽ trên đời. Và nhà thông thái khuyên anh chàng kia: “Bí quyết của hạnh phúc là biết ngắm nhìn mọi thứ tuyệt mỹ trên thế gian này mà không hề quên hai giọt dầu trên muỗng.””

Chắc chắn là cuốn sách Nhà Giả Kim còn chứa đựng nhiều điều thú vị, triết lý sâu sắc hơn nữa, với mỗi người đọc và với mỗi cảm nhận riêng biệt sẽ có những bài học, những cảm xúc khác với hành trình của chàng chăn cừu. Còn bạn, bạn thấy có điều gì tâm đắc hãy chia sẻ ở phần bình luận nhé !

Một người mê du lịch, trải nghiệm ngoài "vùng an toàn", khám phá con người & vùng đất mới sau đó ghi lại trong "Bucket List" - Rất vui vì bạn đã đọc những bài viết đó, sau mỗi bài viết mình mong rằng nó mang đến cho bạn những thông tin hữu ích hoặc thêm cảm hứng. Thank you !

Video liên quan

Chủ Đề