Các kế sách giữ nước của hưng đạo đại vương trần quốc tuấn là gì

Cha của Trần Quốc Tuấn đã dặn ông điều gì trước khi mất?

Trần Quốc Tuần đem lời cha dặn ra hỏi ý những ai? Chọn đáp án không đúng?

Thái độ của Trần Quốc Tuấn khi nghe lời dặn dò của cha?

Thái độ của Trần Quốc Tuấn khi đem lời cha dặn ra hỏi ý kiến người con thứ?

Học Điện Tử Cơ Bản mời các em cùng tham khảo bài văn mẫu Phân tích bài Hưng Đạo Đại Vương Trần Quốc Tuấn dưới đây. Bài văn mẫu này sẽ giúp các em thêm kiêu hãnh về vị người hùng dân tộc Trần Quốc Tuấn và ko quên những câu chuyện đầy ấn tượng về ông. Mời các em cùng tham khảo nhé! Ngoài ra, để làm phong phú thêm tri thức cho bản thân, các em có thể tham khảo thêm bài giảng Hưng Đạo Đại Vương Trần Quốc Tuấn.

1. Lược đồ tóm lược gợi ý

2. Dàn bài cụ thể

a. Mở bài:

– Tác giả Ngô Sĩ Liên

+ Là 1 nhà sử học thời Lê sơ, sống vào thế kỷ 15. Ông là người đã tham dự khởi nghĩa Lam Sơn và có công to trong việc biên soạn bộ Đại Việt sử ký toàn thư – bộ quốc sử chính thống cũ nhất của Việt Nam nhưng mà còn được lưu truyền đến hiện nay.

– Đại Việt sử kí toàn thư và đoạn trích Hưng Đạo hoàng thượng Trần Quốc Tuấn

+ “Đại Việt sử kí toàn thư” là bộ chính sử to của Việt Nam mà đậm chất văn chương, biên chép lại lịch sử Việt Nam từ thời đại truyền thuyết Kinh Dương Vương 5 2879 TCN tới 5 1675 đời vua Lê Gia Tông nhà Hậu Lê.

+ Đoạn trích giúp ta hiểu thêm tài năng xuất chúng cũng như sự đức độ của 1 đối tượng lịch sử, 1 nhà chính trị quân sự xuất chúng Hưng Đạo Đại Vương Trần Quốc Tuấn.

b. Thân bài:

* Kế sách giữ nước

– “Tháng 6, ngày 24, sao đổi ngôi”: Mối quan hệ giữa con người và tự nhiên điềm xấu.

– Cách biên chép theo trình tự thời kì.

– Kế sách:

+ Tùy thời nhưng mà có sách lược phù hợp

+ Toàn dân kết đoàn 1 lòng.

+ Khoan thư sức dân.

– Tư tưởng “Lấy dân làm gốc” – thượng sách giữ nước.

– Trần Quốc Tuấn: yêu nước, thương dân, hết dạ lo kế sách giúp dân, giúp nước.

* Tấm lòng trung nghĩa của Trần Quốc Tuấn

– Trước lời di huấn của cha: “để trong lòng mà ko cho là phải” và tranh chấp Trung – Hiếu: Đặt Trung lên trên Hiếu.

– Hỏi mọi người:

+ Gia nô: Yết Kiêu, Dã Tượng: “Chúng tôi… nhưng mà thôi”.

+ Trần Quốc Tuấn: “Cảm phục… khen ngợi”.

=> Nhân cách cao thượng, trung nghĩa, chính trực, hết dạ vì chủ tướng và vì danh dự bản thân.

+ Hai con:

Hưng Vũ Vương: “Dẫu khác họ… 1 họ”: Ngầm cho là phải.
Hưng Nhượng Vương -> Rút gươm kể tội.

=> Giáo dục con cẩn thận, nghiêm khắc.

=> Trần Quốc Tuấn: Có tư tưởng đúng mực, cao cả; trung nghĩa với vua, với nước; ngay thẳng và nghiêm khắc trong giáo dục con cái.

* Những công sức to của Trần Quốc Tuấn

– Công huân:

+ Là tổng chỉ đạo quân đội nhà Trần 2 lần đánh thắng quân Nguyên – Mông

+ Tiến cử được nhiều người tài trong sự nghiệp bình Nguyên và xây dựng triều Trần.

– Uy tín:

+ Được truy tặng tước to: “Thái sư Thượng phụ Thượng quốc công Nhân Vũ Hưng Đạo Đại Vương” được giả dụ thượng phụ [cha vua]

+ Được lợi những quyền hạn đặc trưng, được phong tước cho người khác.

+ Là chỗ dựa ý thức của vua Trần những khi vận nước lâm nguy [Câu nói khí khái của ông gợi nhớ tới câu nói của Trần Thủ Độ trước ông: “Đầu tôi chưa rơi, xin chúa thượng đừng lo!”]

+ Danh vọng và tài dùng binh của ông khiến địch thủ phải kính sợ tới mức không dám gọi tên.

+ Được thần thánh hóa trong tiềm thức dân gian.

* Những đặc điểm nhấn về tư cách của Trần Quốc Tuấn

– Trung quân ái quốc, có 1 tình yêu nước thâm thúy và tinh thần được bổn phận của mình phải bảo vệ nền độc lập dân tộc.

– Luôn đặt ích lợi non sông dân tộc lên hàng đầu, chuẩn bị từ bỏ máu mủ cật ruột lúc họ có ý làm phản

– Là tấm gương sáng về đạo đức làm người: khiêm tốn, cung kính giữ mình làm tôi, thương mến dân, nhiệt tình với tướng sĩ…]

c. Kết bài:

* Bình chọn nghệ thuật xây dựng đối tượng

– Cách kể chuyện mạch lạc, khúc chiết theo trình tự thời kì

– Các nhận xét được khôn khéo đan lồng vào câu chuyện

– Nghệ thuật khắc họa đối tượng lịch sử chân thực bằng những cụ thể rực rỡ, chọn lựa.

* Cảm nhận về Hưng Đạo Vương Trần Quốc Tuấn

– Hưng Đạo Đại Vương Trần Quốc Tuấn là người có tâm hồn cao đẹp, lòng yêu nước thâm thúy, lòng căm phẫn giặc mãnh liệt, tấm lòng với các tướng sĩ vừa thật tâm vừa nghiêm khắc; 1 trí óc sắc sảo với sự hiểu biết tâm lí con người, có nghệ thuật tác dộng, thuyết phục, cổ vũ rất tài tình.

3. Bài văn mẫu

Đề bài: Em hãy phân tách bài Hưng Đạo Đại Vương Trần Quốc Tuấn bằng 1 bài văn ngắn.

Gợi ý làm bài:

3.1. Bài văn mẫu số 1

Khó có thể tưởng tượng lịch sử Việt Nam sẽ ra sao, triều đại nhà Trần sẽ ra sao nếu ko có đối tượng lớn lao Trần Quốc Tuấn. Hiếm có con ai có tư cách cao cả toàn vẹn như ông. Trong Đại Việt sử kí toàn thư, Ngô Sĩ Liên đã xây dựng 1 cách chân xác chân dung tuyệt đẹp của con người toàn đức toàn tài này.

Trong Hưng Đạo Đại Vương Trần Quốc Tuấn, chúng ta được biết tới 1 Trần Quốc Tuấn với bao phẩm giá cao đẹp, nhưng mà trước tiên có thể nhận thấy ấy là lòng trung quân ái quốc. Tấm lòng với dân với nước của Trần Quốc Tuấn được trình bày ở ý thức yêu nước thâm thúy và tinh thần bổn phận công dân đối với tổ quốc.

Qua lời phân tách cặn kẽ với vua về cách đánh giặc, cách giữ nước lúc ông lâm bệnh, bất kỳ người nào cũng nhận thấy ý thức hết dạ lo tính kế sách giúp vua giữ nước an dân của Quốc Tuấn. Suốt cuộc đời, Trần Quốc Tuấn đã thờ trọn chữ “trung”. Lòng trung của ông được đặt trong cảnh ngộ thách thức đặc trưng. Trần Quốc Tuấn ko quên môi xích mích giữa ông cha [An Sinh Vương] và Trần Thái Tông. Ông cũng ko quên lời căn dặn của cha mình trước lúc hấp hối. Bản thân ông cũng bị đặt trong mối tranh chấp giữa “hiếu” và “trung”.

Cách kể chuyện về 1 đối tượng lịch sử trong Đại Việt sử kí toàn thư ko đơn điệu theo trình tự thời kì. Chúng ta có thể thấy được mạch kể của bài viết như sau:

Mở màn tác giả nêu lên sự kiện khác lạ để đáp ứng 1 mốc thời kì đáng để mắt tới: Tháng 6, ngày 24, sao đổi ngôi. Với quan niệm “thiên nhân tương dữ” nghĩa là giữa trời và người có quan hệ chặt chẽ với nhau thì sao đổi ngôi là điểm xấu, dự đoán 1 đối tượng có vai trò xung yếu đối với non sông [vua, tể tướng, người hùng có công to với dân tộc] sắp nhắm mắt xuôi tay. Điềm báo này ứng vào việc Hưng Đạo Đại Vương ốm.

Hưng Đạo Đại Vương ốm, vua ngự đến thăm và ông đã căn dặn vua những điều nhiệt huyết. Vậy, Hưng Đạo Chúa thượng là người nào? Đấy là Trần Quốc Tuấn với những nét riêng về cảnh ngộ xuất thân, về tướng mạo và những sự kiện đáng để mắt tới trong đời. Sau lúc Trần Quốc Tuấn mất, ông được vua phong tặng rất trọng hậu vì có nhiều công sức béo to đối với tổ quốc và có phẩm giá, đức độ đáng kính phục.

Cách kể chuyện mạch lạc, khúc chiết của tác giả vừa giúp người đọc tưởng tượng được đối tượng là người nào, có những đặc điểm gì đáng đưa vào lịch sử, vừa giữ được mạch chuyện với những cụ thể sinh động, quyến rũ, làm rõ nét chân dung đối tượng.

Phẩm chất nổi trội nhất của Trần Quốc Tuấn là lòng trung quân ái quốc. Lòng trung quân của ông trình bày ở ý thức yêu nước thâm thúy và tinh thần bổn phận cao đối với giang sơn xã tắc. Khi được nhà vua hỏi về việc chống giặc: Nếu có điều chẳng may, nhưng mà giặc phương Bắc sang xâm lăng thì kế sách như thế nào? Thì Hưng Đạo Đại Vương đã hiến những kế sách đúng mực và minh mẫn:

Ngày xưa Triệu Vũ dựng nước, vua Hán cho quân đánh, dân chúng làm kế “thanh dã”, đại quân ra Khâm Châu, Liêm Châu đánh vào Trường Sa, còn đoản binh thì tập kích phía sau. Đấy là 1 thời. Đời Đinh, Lê dùng được người tài ba, đất phương Nam mới mạnh nhưng mà phương Bắc thì mỏi mệt suy yếu, trên dưới 1 dạ, lòng dân ko lìa, xây thành Bình Lỗ nhưng mà phá được quân Tống. Đấy lại là 1 thời. Vua Lí mở nền, nhà Tống xâm phạm địa giới, dùng Lí Thường Kiệt đánh Khâm, Liêm, tới tận Mai Lĩnh là vì có thế. Mới rồi Toa Đô, Ô Mã Nhi 4 mặt bủa vây, vì vua tôi đồng tâm, anh em hoà mục, cả giang san hiến dâng, giặc phải bị bắt. Đấy là trời xui nên vậy.

Phiên phiến, nó cậy trường trận, ta dựa vào đoản binh. Dùng đoản [binh] chế trường [trận] là sự thường của binh pháp. Nếu chỉ thấy quân nó kéo tới như lửa, như gió thì dễ chế ngự. Nếu nó tiến chậm như cách tằm ăn, ko cầu thắng chóng, thì phải chọn dùng tướng giỏi, phê chuẩn quyền biến, như đánh cờ vậy, tuỳ thời tạo thế, có được đội quân, 1 lòng như cha con thì mới dùng được. Vả lại, khoan thư sức dân để làm kế sâu rễ bền gốc, ấy là thượng sách giữ nước vậy.

Sau lúc đưa ra những bài học trị nước, Trần Quốc Tuấn đã khẳng định rằng trị nước là 1 công tác phức tạp, gian truân, sự thành bại lệ thuộc rất nhiều nhân tố. Tuỳ thuộc từng cảnh ngộ chi tiết nhưng mà đấng quân vương có kế sách thích hợp. Để chống giặc, có thể dùng kế thanh dã [vườn ko nhà trống], biết dùng người tài ba và kết đoàn toàn dân, để lòng dân ko lìa cũng là bài học quý giá. Kế sách trị nước còn là vua tôi đồng tâm, anh em hoà mục, cả giang san hiến dâng để đánh đuổi ngoại xâm. Kế sách thích hợp ắt sẽ thành công. Câu giải đáp của Hưng Đạo Đại Vương chứa đựng những kế sách trị nước quý giá, trình bày tầm nhìn xa trông rộng của 1 nhân tài. Trong ấy, ông đặc trưng nhấn mạnh tới ý thức kết đoàn trên dưới 1 lòng và tư tưởng thân dân. Hạt nhân của kế sách trị nước chính là khoan thư sức dân để làm kế sâu rễ bền gốc.

Qua lời lẽ Hưng Đạo Đại Vương trinh bày với vua vế thời thế, về mối tương quan giữa ta và địch, chiến lược của địch, đối sách của ta, đặc trưng là coi trọng tới sức mạnh kết đoàn toàn dân, chúng ta thấy rõ ông là nhà quân sư có tài năng kiệt xuất. Vậy Hưng Đạo Đại Vương là người nào? Tác giả tuần tự nêu vài nét chính trong tiểu truyện và kể những câu chuyện bé về cuộc đời ông:

Thái độ của Yết Kiêu, Dã Tượng khiến Quốc Tuấn cảm phục tới khóc, khen ngợi 2 người. Lần khác, Quốc Tuấn vờ hỏi đàn ông là Hưng Vũ Vương: “Người xưa có cả người đời để truyền cho con cháu, con nghĩ thế nào?”. Hưng Vũ Vương giải đáp: “Dẫu khác họ cũng còn ko nên, huống chi là cùng 1 họ. Quốc Tuấn ngẫm cho là phải. Lại 1 hôm Quốc Tuấn đem chuyện đấy hỏi người đàn ông thứ là Hưng Nhượng Vương Quốc Tảng. Quốc Tảng tiến lên thưa: “Tống Thái Tổ vốn là 1 ông lão làm đồng, đã thừa cơ dấy vận nên có được người đời”. Quốc Tuấn rút gươm kể tội: “Tên loạn thần là từ đứa con bất hiếu nhưng mà ra”. Định giết thịt Quốc Tảng, Hưng Vũ Vương hay tin vội chạy đến khóc lóc xin chịu tội thay, Quốc Tuấn mới tha. Tới đây, ông dặn Hưng Vũ Vương: “Sau lúc ta chết, đậy nắp áo quan rồi mới cho Quốc Tảng vào viếng”.

Sau lúc mất, Trần Quốc Tuấn được vua phong tặng rất trọng hậu: Thái sư Thượng phụ Thượng quốc công Nhân vũ Hưng Đạo Đại Vương. Nhà viết sử lí giải vì sao nhưng mà ông lại được phong tặng rất hậu tương tự. Thông thường, các đối tượng lịch sử sau lúc chết mới được khẳng định tài năng và tư cách cáo quý qua hàng loạt cụ thể, sự việc đã được chọn lựa. Cách làm ấy là theo ý thức “cái quan định luận” có tức là đóng nắp áo quan rồi mới có thể khẳng định đúng mực về trị giá của đối tượng ấy.

Ở đoạn này, tác giả nhận xét rằng đi đôi với lòng trung nghĩa và tài cầm quân dẹp giặc, Trần Quốc Tuấn còn có đức độ to lao. Ông khiêm tốn, cung kính giữ tiết của bề tôi dù được vua hậu đãi hết mực, luôn coi là bậc thượng phụ [là thầy, là cha]. Khi ông còn sống, đích thân vua Thánh Tông đã soạn văn bia ở sinh từ của Quốc Tuấn và cho phép ông được quyền phong tước cho người khác… Nhưng ông chưa bao giờ phong tước cho 1 ai.

Ông cẩn thận phòng xa trong việc ma chay: Khi sắp mất, ông dặn con rằng: “Ta chết thì phải hoả táng, lấy vật tròn đựng xương, bí hiểm chôn trong vườn An Lạc, rồi san đất và trồng cây như cũ, để thiên hạ ko biết chỗ nào, lại phải làm sao cho mau mục

Ông nhiệt tình với tướng sĩ dưới quyền nên bỏ công soạn sách để khuyên bảo cổ vũ họ: Quốc Tuấn lại từng soạn sách để cổ vũ tướng sĩ dưới quyền dẫn chuyện Kỉ Tín chết thay để cứu thoát Hán Cao Tổ, Do Vu giơ lưng chịu giáo để cứu Sở Tử. Thế là dạy đạo trung ấy.

Ông lại khéo tiến cử người tài ba cho tổ quốc, như Dã Tượng, Yết Kiêu là gia thần của ông, có công dẹp Mã Nhi, Toa Đô. Bọn Phạm Ngũ Lão, Trần Thì Kiến, Trương Hán Siêu, Phạm Lãm, Trịnh Dù, Ngô Sĩ Thường, Nguyễn Thế Trực vốn là môn khách của ông, đều lừng danh thời ấy về văn học và chính sự. Bởi vì ông có tài mưu lược, người hùng, lại 1 lòng gìn giữ trung nghĩa vậy.

Xem như lúc Thánh Tông vờ bảo Quốc Tuấn rằng: “Thế giặc tương tự, ta phải hàng thôi”, Quốc Tuấn giải đáp: “Hoàng thượng chém đầu tôi trước rồi hãy hàng”. Vì vậy, đời Trùng Hưng lập nên công nghiệp hiếm có. Tiếng vang tới giặc Bắc. Chúng thường gọi ông là An Nam Hưng Đạo Vương nhưng mà ko dám gọi tên.

Sau lúc mất rồi, các châu huyện ở Lạng Giang hễ có tai nạn, dịch bệnh, nhiều người cầu đảo ông. Cho tới hiện tại, mỗi lúc tổ quốc có giặc vào cướp, tới lễ ở đền đình, hễ tráp đựng kiếm có tiếng kêu thì thế nào cũng thắng to.

Trong tôn giáo của dân gian, sau lúc mất, Hưng Đạo Đại Vương vẫn thường linh hiển để phò trợ quần chúng chống lại tai nạn, dịch bệnh và giặc ngoại xâm. Ông đã đích thực biến thành 1 vị phúc thần của quần chúng. Có thể nói Hưng Đạo Đại Vương Trần Quốc Tuấn là mẫu mực của 1 vị tướng đại đức toàn vẹn, chẳng những được dân chúng mến mộ nhưng mà cả quân giặc cũng hết sức kính phục.

Qua đoạn trích, người đọc yêu quý, kiêu hãnh về vị người hùng dân tộc Trần Quốc Tuấn và ko quên những câu chuyện đầy ấn tượng về ông. Đấy là mục tiêu và cũng là thành công của nhà viết sử Ngô Sĩ Liên. Ngày nay, ông đã được suy tôn là 1 trong những tướng soái kiệt xuất của toàn cầu, là Danh nhân bản hoá toàn cầu. Dân tộc Việt Nam rất kiêu hãnh về vị người hùng kiệt xuất Trần Quốc Tuấn.

Quốc Tuấn – con An Sinh Vương, khi mới sinh ra, có 1 thầy bói xem cho và bảo: “Người này ngày sau có thể giúp nước cứu đời”. Tới lúc to lên, diện mạo tuấn tú, sáng dạ hơn người, đọc rộng các sách, có tài văn võ. Lòng trung quân của Trần Quốc Tuấn được đặt trong cảnh ngộ có nhiều thách thức: Mối xích mích giữa phụ vương của ông là An Sinh Vương Trần Liễu với vua Trần Thái Tông rất khó hoà giải. Trước lúc nhắm mắt xuôi tay, người cha trăn trối rằng: Con nhưng mà ko vì cha lấy được người đời thì cha dưới chín suối cũng ko nhắm mắt nhắm mũi được. Trần Quốc Tuấn ghi điều ấy trong lòng, mà ko cho là phải.

Bị đặt vào tình thế tranh chấp gay gắt giữa hiếu và trung, mà Trần Quốc Tuấn đã dặt chữ trung lên trên chữ hiếu, nợ nước lên trên tình nhà. Hay nói khác đi, ông đã ko tiến hành đạo hiếu 1 cách cứng nhắc. Trung cũng như hiếu ở Trần Quốc Tuấn đều được chi phối bởi nghĩa to là bổn phận đối với tổ quốc.

Vì tha thiết với vận mệnh tổ quốc nên Hưng Đạo Đại Vương luôn đặt ích lợi của dân tộc lên trên lợi quyền của bản thân và gia đình. Khi đã nắm quyền bính trong tay, Trần Quốc Tuấn đem lời cha dặn ngày nào ra hỏi 2 gia nô là Dã Tượng, Yết Kiêu thì họ can ông: Làm kế đấy tuy phú quý 1 thời nhưng mà để lại tiếng xấu nghìn 5. Nay hoàng thượng há chẳng đủ phú và quý hay sao? Chúng tôi thề xin chết già làm gia nô, chứ ko muốn làm quan nhưng mà ko có trung hiếu…

3.2. Bài văn mẫu số 2

Trần Quốc Tuấn là vị người hùng của thuở “Bình Nguyên”, văn võ song toàn, tiếng tăm của ông gắn liền với chiến công Bạch Đằng giang bất diệt. Trong Đại Việt sử kí toàn thư của tác giả Ngô Sĩ Liên, Trần Quốc Tuấn hiện lên với những khắc họa sắc nét cộng với ấy là những câu chuyện sinh động để lại ấn tượng khó phai trong lòng người đọc.

Nhân vật Trần Quốc Tuấn được tác giả mô tả trong nhiều mối quan hệ và trong những cảnh huống thách thức, qua ấy làm nổi trội phẩm giá của ông ở nhiều bình diện. Nhà viết sử đã thành công trong việc khắc họa đối tượng lịch sử chân thực bằng những cụ thể chọn lựa rực rỡ, để lại ấn tượng sâu đậm trong lòng người đọc.

Mở màn tác giả nêu lên sự kiện khác lạ để đáp ứng 1 mốc thời kì đáng để mắt tới: Tháng 6, ngày 24, sao đổi ngôi. Với quan niệm “thiên nhân tương dữ” nghĩa là giữa trời và người có quan hệ chặt chẽ với nhau thì sao đổi ngôi là điềm xấu, dự đoán 1 đối tượng có vai trò xung yếu đối với non sông [vua, tể tướng, người hùng có công to với dân tộc] sắp nhắm mắt xuôi tay. Điềm báo này ứng vào việc Hưng Đạo Đại Vương ốm. Hưng Đạo Đại Vương ốm, vua ngự đến thăm và ông đã căn dặn vua những điều nhiệt huyết. Vậy, Hưng Đạo Chúa thượng là người nào? Đấy là Trần Quốc Tuấn với những nét riêng về cảnh ngộ xuất thân, về tướng mạo và những sự kiện đáng để mắt tới trong đời. Sau lúc Trần Quốc Tuấn mất, ông được vua phong tặng rất trọng hậu vì có nhiều công sức béo to đối với tổ quốc và có phẩm giá, đức độ đáng kính phục.

Phần đầu nói về kế sách giữ nước của Trần Quốc Tuấn. Có thể nói đây là những lời vàng ngọc của vị thánh nhân Đại Việt lúc vua Trần ngự đến thăm ông và hỏi ông: “Nếu có điều chẳng may, nhưng mà giặc phương Bắc lại sang xâm lăng thì kế sách như thế nào?

Đại Vương đã nhắc lại những kinh nghiệm lịch sử, những bài học lịch sử: Triệu Vũ dùng kế “thanh dã” và mai phục nhưng mà đánh tan quân nhà Hán; đời nhà Đinh, nhà Lê thì “dùng người tài ba”, “trên dưới 1 dạ, lòng dân ko lìa, xây thành Bình Lỗ nhưng mà phá được quân Tống”. Thời nhà Lí, nhờ “có thế” nhưng mà Lí Thường Kiệt đánh Khâm, Liêm tới trận Mai Lĩnh. Thời nhà Trần, lúc Toa Đô, Ô Mã Nhi 4 mặt bủa vây”, mà “vì vua tôi đồng tâm, anh em hòa mục, cả nước hiến dâng, giặc phải bị bắt”. Giặc dùng trường trận thì ta dùng đoản binh để chế ngự, để tùy thời tạo thế, và phải có 1 đội quân “1 lòng như cha con”, thượng sách giữ nước là “khoan thư sức dân để làm kế sâu rễ bền gốc, ấy là thượng sách giữ nước”.

Mưu lược trong dụng binh, xây dựng quân đội [phụ tử chi binh], dùng đoản binh chế trường trận, bồi dưỡng sức dân, thắt chặt khối đại kết đoàn dân tộc là những bài học thâm thúy để giữ nước và dựng nước nhưng mà Trần Quốc Tuấn để lại cho dân tộc ta muôn thuở sau.

Lòng trung quân ái quốc của Trần Quốc Tuấn lại đi cộng với tài năng mưu lược. Với tài năng đấy, ông đã phò giúp 2 vị nhà Trần chống giặc ngoại xâm, trấn an dân chúng. Tài đức của ông khiến quân giặc phương Bắc còn phải cung kính, nể phục: Tiếng vang tới giặc Bắc, chúng thường gọi ông là Án Nam Vương Vương Trần. Quốc Tuấn nhưng mà ko dám gọi tên. ông để lại câu nói đầy dũng khí: “Hoàng thượng chém đầu tôi trước rồi hãy hàng” và góp sức cho đời sau những tác phẩm quân sự có trị giá [Binh gia diệu lí yếu lược, Vạn Kiếp tông bí truyền thư]. Qua cách ông thể hiện với vua về thời thế, tương quan ta – địch, sách lược của địch, đối sách của ta, đặc trưng là chú trọng kết đoàn sức mạnh toàn dân, có thể thấy rõ tầm nhìn minh mẫn, xa rộng của vị tướng tài 3.

Không chỉ trung quân ái quốc, tài năng mưu lược, Trần Quốc Tuấn còn là người có đức độ to lao. Dù được vua hậu đãi hết mực mà ông luôn khiêm tốn, cung kính giữ tiết làm tôi. Ông chủ trương khoan thư sức dân, vì hiểu dân là gốc của nước. Ông nhiệt tình với tướng sĩ dưới quyền, soạn sách khuyên bảo, cổ vũ, ông lại khéo tiến cử người tài ba cho tổ quốc, như Giã Tượng, Yết Kiêu, là gia thần của ông, có dự công dẹp ô Mã Nhi, Toa Đô. Bọn Phạm Ngũ Lão, Trần Thì Kiến, Trương Hán Siêu, Phạm Lãm, Trịnh Dũ, Ngô Sĩ Thường, Nguyễn Thế Trực vốn là môn khách của ông, đều lừng danh thời ấy về văn học và chính sự. Ông cẩn thận tính toán phòng xa việc ma chay của mình. Tròng tôn giáo của dân gian, sau lúc mất, ông còn linh hiển phù hộ dân chống lại tai nạn, dịch bệnh. Cho tới hiện tại, mỗi lúc tổ quốc có giặc vào cướp, tới lễ ở đền ông, hễ tráp đựng kiếm có tiếng kêu thì thế nào cũng thắng to.

Những câu chuyện ngắn của tác giả Đại Việt sử kí toàn thư đã khắc họa chân dung tư cách tuyệt đẹp 1 con người. Thái độ ca tụng, kính trọng công đức, tài trí của Ngô Sĩ Liên đối với Trần Quốc Tuấn cũng chính là thái độ của mọi lứa tuổi sau này. Dân tộc, dân chúng Việt Nam chẳng thể ko kiêu hãnh bởi có những người con đã làm rạng danh tiên tổ, tổ quốc như Hưng Đạo Vương Trần Quốc Tuấn.

—–Mod Ngữ văn biên soạn và tổng hợp—–

Nghị luận về lòng yêu nước

590

Gicửa ải thích câu phương ngôn Đói cho sạch, rách cho thơm

591

Thuyết minh về chiếc áo dài Việt Nam

6890

Phân tích 1 số bài ca dao vui nhộn trong chương trình văn 10

7719

Phân tích đoạn trích Ra-ma cáo buộc của sử thi Ra-ma-ya-na

4974

Cảm tưởng về ngày trước hết bước vào trường THPT

25927

[rule_2_plain] [rule_3_plain]

#Phân #tích #bài #Hưng #Đạo #Đại #Vương #Trần #Quốc #Tuấn

Video liên quan

Chủ Đề