Sự liên hệ với vì sao mars

Vụ lở tuyết được ghi lại trên sao Hỏa - Ảnh: NASA JPL

Cơ quan hàng không vũ trụ Mỹ [NASA] vừa chia sẻ những hình ảnh đánh dấu 15 năm hoạt động của Tàu thăm dò Mars Reconnaissance Orbiter [MRO] trên Sao Hỏa.

Sao Hỏa là hành tinh thứ tư tính từ Mặt Trời trong Thái Dương Hệ. Nó thường được gọi với tên khác là "Hành tinh Đỏ" do trên bề mặt hành tinh có rất nhiều sắt ôxít làm cho bề mặt nó hiện lên với màu đỏ đặc trưng.

Những giả thuyết trước nay cho rằng Sao Hỏa là một hành tinh đất đá với một khí quyển mỏng, bề mặt gồ ghề có những đặc điểm giống như hố va chạm trên Mặt Trăng và các núi lửa, thung lũng, sa mạc, đồng thời có chỏm băng ở cực giống như Trái Đất.

Do có nhiều đặc điểm địa hình tương đồng, cùng với chu kỳ tự quay và sự tuần hoàn của các mùa trên sao Hỏa khá giống với Trái Đất nên hành tinh này là triển vọng và đối tượng nghiên cứu số 1 cho mục tiêu tìm kiếm môi trường sống ngoài Trái Đất cho con người.

Hình ảnh một cơn lốc cát được HiRISE ghi lại ở khoảng cách 297 km so với bề mặt sao Hỏa - Ảnh: NASA JPL

Chuyến bay ngang qua Sao Hỏa thành công đầu tiên là của tàu Mariner 4 thuộc NASA vào năm 1965.

Kể từ đó đến nay, có hàng chục tàu không gian, tàu quỹ đạo, tàu đổ bộ, và robot tự hành được Liên Xô, Hoa Kỳ, châu Âu, Nhật Bản… gửi đến Sao Hỏa nhằm nghiên cứu bề mặt, khí hậu và địa chất hành tinh.

Những "gợn sóng cát" trên bề mặt sao Hỏa - Ảnh: NASA JPL

Tàu thăm dò Mars Reconnaissance Orbiter [MRO] được phóng lên vũ trụ tháng 8-2005 và tiến vào quỹ đạo sao Hỏa tháng 3-2006.

Đến tháng 11 cùng năm, con tàu này bắt đầu thực hiện nhiệm vụ của mình là chụp ảnh chi tiết bề mặt và theo dõi các dạng thời tiết trên Sao Hỏa nhằm thu thập dữ liệu để giúp các chuyên gia xác định điểm hạ cánh tiềm năng, chuẩn bị cho chuyến bay có người lái đến sao Hỏa trong tương lai.

Miệng núi lửa trên sao Hỏa. Có thể nhận thấy được một vụ va chạm lớn từng diễn ra trên bề mặt sao Hỏa - Ảnh: NASA JPL

MRO được gắn ba máy ảnh: Một ống kính mắt cá, một để chụp ảnh địa hình đen trắng bao quát khoảng cách 30 km và máy ảnh độ phân giải cao cho các thí nghiệm khoa học [HiRISE] nhằm cung cấp những bức ảnh chân thực nhất về Sao Hỏa.

Máy ảnh này cũng đã cung cấp hình ảnh của các tàu vũ trụ NASA khác tại sao Hỏa, như tàu thám hiểm Curiosity và Opportunity, vệ tinh Phobos của Sao Hỏa và hình ảnh Trái đất.

Một trong hai vệ tinh của Sao Hỏa, Phobos, được camera HiRISE ghi lại vào năm 2008 - Ảnh: NASA JPL

Tính từ năm 2006 đến đầu tháng 8-2020, chỉ riêng camera HiRISE đã chụp được 6.882.204 hình ảnh, tạo ra 194 terabyte dữ liệu được gửi từ sao Hỏa.

Trong 15 năm qua, những hình ảnh chân thực bao gồm trận tuyết lở khổng lồ, đám mây bụi trên bầu trời và các đặc điểm khác của cảnh quan đang thay đổi cho thấy sao Hỏa không chỉ là một hành tinh chết màu đỏ như chúng ta vốn tưởng.

Đây là bản đồ của tàu thăm dò sao Hỏa Opportunity vào ngày 10-6-2018, trước khi bị mất liên lạc trong một cơn bão bụi - Ảnh: NASA JPL

Một trong những hình ảnh ấn tượng nhất từ sao Hỏa là trận tuyết lở đầy bụi màu đỏ trên một vách đá vào tháng 5-2019 do băng tan ra theo mùa vào mùa xuân.

Mỗi mùa xuân, Mặt trời chiếu sáng bề mặt Cực Bắc của Hành tinh Đỏ, hơi ấm làm băng mất ổn định khiến các khối băng và bụi tan ra.

Điều này làm lộ ra nhiều lớp băng và bụi đã đọng lại dọc theo bề mặt của nó trong các kỷ nguyên khác nhau của sao Hỏa.

Giống như những chiếc vòng của một cái cây, mỗi lớp băng có một câu chuyện để kể cho các nhà khoa học biết về sự thay đổi của môi trường sao Hỏa.

Bão bụi cũng thường xuyên xảy ra trên sao Hỏa nhưng hầu hết chỉ giới hạn ở các khu vực nhỏ và không gây ấn tượng mạnh. Chỉ một hoặc hai lần trong một thập kỷ, một loạt các cơn bão trong khu vực tạo ra 'hiệu ứng domino' dẫn đến bụi bao phủ toàn hành tinh này.

Hình ảnh cho thấy sự xuất hiện của các mảng tối trên sườn sao Hỏa. Những vệt tối này xuất hiện ở những nơi giống nhau vào cùng thời điểm trong năm cho thấy bề mặt sao Hỏa có sự thay đổi theo mùa - Ảnh: NASA JPL

Theo các nhà khoa học, đất đai và cảnh quan sao Hỏa thay đổi theo thời gian, vì vậy việc có một tàu vũ trụ ở sao Hỏa trong hơn 15 năm mang đến một góc nhìn độc đáo, chân thực về hành tinh này.

Trước khi tàu MRO được phóng lên, không ai rõ sao Hỏa đã có những điều gì thay đổi. Các nhà khoa học nghĩ rằng bầu khí quyển quá mỏng nên hầu như sẽ không có chuyển động của cát, hoặc có thì hầu hết đã xảy ra trong quá khứ.

Nhưng những hình ảnh về các vết đen trên sườn xích đạo và những gợn sóng trong cồn cát trên bề mặt sao Hỏa xuất hiện theo mùa mà tàu MRO gửi về đã cho thấy cảnh quan sao Hỏa đang thay đổi.

Bên trái là hình ảnh của sao Hỏa do MRO chụp trước khi cơn bão bụi năm 2018 bao phủ toàn bộ hành tinh, bên phải là khi cơn bão đã xảy ra - Ảnh: NASA JPL

Vào tháng 7-2020, NASA phóng thành công tàu thám hiểm Mars 2020 Perseverance vào vũ trụ, dự kiến con tàu này và trực thăng tự động Ingenuity hạ cánh xuống miệng núi lửa Jezero vào năm 2021 để tìm kiếm dấu hiệu của sự sống trên sao Hỏa cổ đại.

Đây là thiết bị tự hành thứ 5 của NASA kể từ khi Mỹ bắt đầu thám hiểm sao Hỏa.

NASA phóng thành công tàu thăm dò sao Hỏa Perseverance

MINH HẢI [Tổng hợp]

Các hành tinh trong hệ mặt trời - Ảnh: NASA

Từ xa xưa, người La Mã và Hy Lạp gọi các hành tinh trong Hệ mặt trời theo tên các vị thần trong thần thoại. 'Truyền thống' đó tiếp nối đến ngày nay.

Sao Thủy [Mercury]

Sao Thủy được đặt theo tên thần Mercurius

Sao Thủy là hành tinh nhỏ nhất và gần mặt trời nhất trong Hệ mặt trời.

Sao Thủy chuyển động rất nhanh, chỉ mất 88 ngày Trái đất để quay quanh mặt trời, thực hiện một chu kỳ quỹ đạo. Đồng thời, khi nhìn từ Trái đất, sao Thủy cũng có chu kỳ giao hội khoảng 116 ngày, nhanh hơn những hành tinh khác.

Chính vì nhanh nhẹn mà người La Mã đã dùng tên vị thần liên lạc và đưa tin Mercurius để đặt tên cho sao Thủy. Ông cũng thần của du lịch, trừng trị và bảo vệ kẻ trộm và thần là thương mại.

Trong thần thoại Hy Lạp, tên của vị thần này là Hermes

Sao Kim [Venus]

Bức tranh "Sự ra đời của thần Vệ nữ" của họa sĩ người Ý Sandro Botticelli khoảng năm 1483 đến 1485

Sao Kim có tên xuất phát từ vị thần Venus - thần Vệ nữ trong thần thoại La Mã. Người Hy Lạp lấy tên vị thần Aphrodite gần như tương đường với thần Venus.

Venus được xem là vị thần của tình yêu, tình dục, và phụ nữ.

Trong thần thoại, thần Venus được xem là mẹ của người La Mã vì Aeneas con trai bà là người sống sót trong cuộc chiến thành Troy sau đó chạy sang Ý.

Ký hiệu thiên văn học cho sao Kim giống như ký hiệu sử dụng trong sinh học cho giống cái: một hình tròn với chữ thập ở bên dưới.

Sao Hỏa [Mars]

Bức tượng thần Mars có niên đại khoảng thế kỉ thứ 2 sau công nguyên

Khi quan sát người ta thấy Sao Hỏa có ánh sáng màu đỏ sẫm giống màu của chiến tranh.

Do đó, người Hy Lạp đặt tên cho hành tinh này theo tên vị thần chiến tranh Ares hay Mars trong tiếng La Mã.

Mars là vị thần quan trọng chỉ đứng sau thần Jupiter [thần Zeus] và thần Neptune [thần Poseidon] đồng thời cũng là người bảo vệ nông nghiệp La Mã, và là vị thần nổi bật nhất trong tôn giáo của quân đội La Mã.

Tên vị thần này còn được đặt cho tháng 3 [March].

Sao Mộc [Jupiter]

Thần Zesus [Jupiter] tại Bảo tàng Altes, Đức

Sao Mộc là hành tinh lớn nhất trong Hệ mặt trời. Khi nhìn qua kính thiên văn, sao Mộc trông rất thanh tú, oai phong lẫm liệt như một vị vua. 

Người Hy Lạp đã lấy tên thần Zeus ngự trị trên ngai vàng tối cao đặt cho hành tinh này. Zeus là thần trị vì các vị thần, cai quản đỉnh Olympia, đồng thời cũng là thần sấm chớp.

Theo tiếng La Mã, thần Zeus có tên là Jupiter nên sao Mộc được gọi là Jupiter.

Sao Thổ [Saturn]

Ảnh vẽ thần Saturn của họa sĩ Polidoro da Caravaggio vào thế kỉ 16

Khoảng cách trung bình giữa Sao Thổ và Mặt Trời là trên 1,4 tỉ cây số. 

Với tốc độ quỹ đạo trung bình bằng 9,69 km/s, Sao Thổ cần 10.759 ngày Trái đất - tương đương khoảng 29,5 năm, để đi hết một vòng quanh Mặt trời.

Sự "lâu lắc" này làm cho người Hy Lạp liên tưởng đến sự trôi đi của thời gian và đã đặt tên cho hành tinh là Cronus - vị thần của thời gian.

Trong tiếng La Mã, hành tinh này có tên là Saturn. Ngoài ra, Saturn còn được đặt cho ngày thứ 7 trong tuần - Saturday.

Đền thờ thần Poseidon ở Athens, Hy Lạp. Thần Poseidon được đặt tên cho sao Hải Vương - Ảnh: Getty Images

Sao Thiên Vương, Diêm Vương... đều bắt nguồn từ các vị thần

Năm 1781, nhà thiên văn người Anh William Herschel phát hiện ra một hành tinh mới trong Hệ mặt trời.

Sau đó, người ta quyết định tiếp nối truyền thống đặt tên theo tên các vị thần trong thần thoại Hy Lạp, trong tiếng La Mã có tên Caelus. Hành tinh được mang tên vị thần Uranus, trong thần thoại Hy Lạp được coi là cha trời, là ông của thần Zeus. Người phương Đông thường gọi là Sao Thiên Vương.

Năm 1846, các nhà thiên văn học tiếp tục phát hiện một hành tinh mới nhìn qua kính thiên văn có màu xanh lam. Họ lấy tên thần biển Neptune trong thần thoại La Mã, tương đương với thần Poseidon trong thần thoại Hy Lạp, đặt cho hành tinh này. Đây là Hải Vương Tinh. 

Cuối cùng là Diêm Vương Tinh. Trước đây, người ta cho rằng Hệ mặt trời có 9 hành tinh, và hành tinh thứ 9 này được phát hiện năm 1930.

Lúc đó các nhà thiên văn học thấy đây là hành tinh xa nhất, mờ tối nhất khiến cho người ta liên tưởng tới địa ngục tối nên đã lấy tên người cai quản địa ngục trong thần thoại Hy Lạp là Pluto đặt cho hành tinh này - Diêm Vương Tinh.

TRỌNG NHÂN [tổng hợp]

Video liên quan

Chủ Đề