Chùa bún riêu
Trên quốc lộ 51 đi Vũng Tàu, có một ngôi chùa
nổi tiếng: Chùa bún riêu!
Thật ra chùa không phải tên... bún riêu, mà là
chùa Phước Hải. Chùa Phước Hải nằm bên hông công ty Vedan, nổi tiếng với món
bún riêu [dĩ nhiên là bún riêu chay!]. Nổi tiếng vì ăn ngon, và vì được... ăn
chùa [tức là ăn miễn phí, khỏi tính tiền]. Ngoài bún riêu chay, hàng ngày chùa
Phước Hải còn đãi khoảng 300 suất cơm với đủ các món canh, xào, mặn chế biến
bằng đồ chay rất tinh tươm, sạch sẽ! Cũng miễn phí luôn! Miễn phí, mà phục vụ
chu đáo, lịch sự.
Chùa Phước Hải không ở mặt tiền quốc lộ 51, muốn
vào chùa phải qua cổng khu công nghiệp Gò Dầu và vào sâu khoảng 500m, vậy mà xe
du lịch vào ra tấp nập.
< Ngôi ni viện Thiện
Hòa tráng lệ thế này được dân gian gọi là... chùa Bánh Xèo [chú ý: ăn bánh xèo
thì vô gian bên, không phải vô chánh điện nhé].
Trong khuôn viên chùa có bãi đậu xe rộng rãi
thoáng mát, bên hông chùa có bể nước với những cái ca đặt sẵn dành cho
khách hành hương đến rửa mặt, tay chân, phía sau là dãy nhà vệ sinh sạch sẽ…
Khu nhà ăn rộng rãi với khoảng 20 chiếc bàn dài, cơm canh luôn dọn sẵn. Thùng
bún riêu đặt bên cạnh phòng ăn cũng luôn nghi ngút khói...
Giống như một trạm dừng chân cho xe khách trên
quốc lộ, chỉ khác một điều là: Cứ ăn, không phải trả tiền!
Nhưng tiền đâu mà chùa Phước Hải đứng ra phục vụ
cho hàng ngàn người “ăn chùa” mỗi ngày suốt hàng chục năm trời nay như vậy?
Ni sư Thích nữ Như Như
- trụ trì chùa Phước Hải - đúc kết bằng 4 chữ: Từ bi rộng mở. Theo ni sư, từ bi
ở đây chính là tấm lòng nghĩ đến người nghèo. Còn rộng mở là phục vụ mọi người.
“Người thiếu ăn thì tìm đến chùa xin miếng cơm, miếng nước. Người có điều kiện
sống khá hơn thì phát tâm đến chùa cúng dường và chùa đứng ra thể hiện tấm lòng
ấy. Và, một khi tâm từ bi được thể hiện một cách công bằng và minh bạch thì nhà
chùa lại nhận được nhiều sự quan tâm, hỗ trợ hơn. Chùa bố thí vật thực cho bá
tánh và qua đó cũng được đáp lại bởi những thí chủ phát tâm cúng dường lại cho
chùa để công việc này được duy trì mãi mãi”.
Vị ni sư này nhấn mạnh: “Mỗi người nếu biết mở
rộng tấm lòng của mình thì sẽ được nhận lại tất cả”
Ngoài
chùa Bún Riêu, trên QL51 còn có một chùa khác gần đó mà người ta gọi là chùa
Bánh Xèo. Từ Tu viện Phước Hải tiếp tục đi ra hướng Vũng Tàu khoảng 9km tới thị
trấn Phú Mỹ, nằm bên trái là khu Đại Tòng Lâm - một quần thể chùa, thiền viện,
trường Phật học. Từ cổng chính Đại Tòng Lâm, rẽ phải đi theo con đường nhỏ dài
khoảng 1 cây số là tới Ni viện Thiện Hòa.
Do cùng quản lý Tu viện Phước Hải, nên từ món
bún riêu đã được “bảo chứng” bởi khách hành hương suốt hàng chục năm qua, ni sư
trụ trì Thích nữ Như Như nảy thêm ý tưởng chọn món bánh xèo để đãi khách khi
đến Ni viện Thiện Hòa. Bột dùng để đúc bánh thì ngày nào chùa cũng xay sẵn. Rau
thì trồng trong vườn. Còn những thứ khác như củ sắn, cà rốt, mì căn, dầu ăn thì
do các mạnh thường quân cúng dường. Thương hiệu “Chùa bánh xèo” ba năm trở lại
đây cũng khá hút khách.
Ngày thường chỉ dùng khoảng bảy khuôn đúc bánh,
sử dụng cỡ ba ký bột. Còn ngày rằm thì số khuôn đúc và lượng bột xay tăng gấp
đôi, gấp ba. Cao điểm nhất là dịp rằm tháng Bảy - lễ Vu Lan, chùa dùng tới 60
ký gạo để xay bột và hàng trăm lít dầu đổ bánh.
Từ “chùa bún riêu” đến “chùa bánh xèo”
Từ Tu viện Phước Hải tiếp tục đi ra hướng Vũng Tàu khoảng chín ki lô mét tới thị trấn Phú Mỹ, nằm bên trái là khu Đại Tòng Lâm-một quần thể chùa, thiền viện, trường Phật học. Từ cổng chính Đại Tòng Lâm, rẽ phải đi theo con đường nhỏ dài khoảng một ki lô mét là tới Ni viện Thiện Hòa. Do cùng quản lý Tu viện Phước Hải, nên từ món bún riêu đã được “bảo chứng” bởi khách hành hương suốt 10 năm qua, ni sư trụ trì Thích nữ Như Như nảy thêm ý tưởng chọn món bánh xèo để đãi khách khi đến Ni viện Thiện Hòa. Bột dùng để đúc bánh thì ngày nào chùa cũng xay sẵn. Rau thì trồng trong vườn. Còn những thứ khác như củ sắn, cà rốt, mì căn, dầu ăn thì do các mạnh thường quân cúng dường. Thương hiệu “Chùa bánh xèo” ba năm trở lại đây cũng khá hút khách. “Ngày thường chỉ dùng khoảng bảy khuôn đúc bánh, sử dụng cỡ ba ký bột. Còn ngày rằm thì số khuôn đúc và lượng bột xay tăng gấp đôi, gấp ba. Cao điểm nhất là dịp rằm tháng Bảy-lễ Vu Lan, chùa dùng tới 60 ký gạo để xay bột và cỡ 100 lít dầu đổ bánh”, một vị ni cho biết.
Không “làm thương hiệu” mà nhiều người biết Vì sao khách thập phương, khách đi đường đổ về “Chùa bún riêu”, “Chùa bánh xèo” ngày càng nhiều? Vị trụ trì chỉ đúc kết bằng bốn chữ: từ bi, rộng mở. Từ bi ở đây chính là tấm lòng nghĩ đến người nghèo. Còn rộng mở là phục vụ mọi người. “Người thiếu ăn thì tìm đến chùa xin miếng cơm, miếng nước. Người có điều kiện sống khá hơn thì phát tâm đến chùa cúng dường và chùa đứng ra thể hiện tấm lòng ấy. Và một khi tâm từ bi được thể hiện một cách công tâm và minh bạch thì nhà chùa lại nhận được nhiều sự quan tâm, hỗ trợ hơn”, ni sư trụ trì thổ lộ.
Từ một ngôi chùa tranh vách đất được hình thành cách đây 20 năm, đến nay trên khuôn viên ba mẫu đất của Tu viện Phước Hải đã có đủ các khu vực ăn uống, bán hàng lưu niệm, khu nhà mát. Đối với Ni viện Thiện Hòa, do đây là khu nội trú của 230 ni sinh trường Trung cấp và Cao đẳng Phật học tỉnh Bà Rịa-Vũng Tàu nên không gian sống và khu vực ẩm thực được chăm chút rất tỉ mỉ. Ngoài việc chính là tu học, các ni sinh còn chia ca… đúc bánh xèo đãi khách, tham gia sản xuất nước tương để bán cho khách hành hương.
Tuy không đặt vấn đề kinh doanh nhưng nhờ chú ý đến các yếu tố như: vệ sinh an toàn thực phẩm, không gian thoáng mát, tinh thần phục vụ niềm nở và trên hết là miễn phí tất cả dịch vụ nên hai ngôi chùa trên mặc nhiên đã tạo dựng được “thương hiệu” cho riêng mình trong tâm trí khách thập phương. Trả lời câu hỏi kinh phí ở đâu mà chùa đãi như vậy? Ni sư Thích nữ Như Như, trụ trì chùa, cho biết: “Chùa bố thí vật thực cho bá tánh và cũng có những đại thí chủ phát tâm cúng dường lại cho chùa để công việc từ thiện này được duy trì mãi mãi. Mỗi người nếu biết mở rộng tấm lòng của mình thì sẽ được nhận lại tất cả”. Theo Uyên Viễn - hopham.vn ------------ Chủ nhật tuần này [22.8.2010] tụi mình sẽ viếng hai nơi này. Tuy không theo đạo Phật nhưng các chính đạo đều hướng về sự nhân từ, bác ái cả. Mình không thích chuyện tiền bạc tại các chốn trang nghiêm, sẽ cúng các bình dầu ăn để nhà chùa sử dụng cho bữa ăn của bá tánh vậy.
ĐGD