Lê nhật anh là ai

LÊ NHẬT ÁNH: QUA BAO MÙA ÁP THẤP

VTH: Tôi biết nghệ sĩ nhiếp ảnh, nhà thơ Lê Nhật Ánh lâu rồi nhưng vẫn rất khó để vẽ chân dung anh ấy. Có lẽ vì ấn tượng Lê Nhật Ánh luôn “động” nên tôi chưa bắt được khoảnh khắc “tĩnh” để phác họa.

Lần gần đây dự ra mắt tập thơ mới tinh của Lê Nhật Ánh – “Chiều không để làm thơ” [NXB Hội Nhà Văn 2021], nhà văn Nguyễn Trường [TP.HCM] nhận xét: “Anh Ánh có khuôn mặt nhang nhác thi sĩ Xuân Diệu nhỉ!” Mình nghe thấy mà giật mình: Anh Trường tinh mắt thật! Quả là khuôn mặt của NSNA, nhà thơ Lê Nhật Ánh có nét giống thi sĩ Xuân Diệu: Từ mái tóc quăn đến nụ cười tủm tỉm, chỉ có ánh mắt của Lê Nhật Ánh là nhanh nhẹn hơn nhiều, có lẽ bởi anh đã sinh vào thời đại 4.0 chăng?

Có thể khẳng định Lê Nhật Ánh đa tài. Nhiếp ảnh, thi ca đều là những lĩnh vực không dễ chinh phục được giới mộ điệu gần xa và anh đã làm được. Tác phẩm nhiếp ảnh hay tác phẩm thơ của Lê Nhật Ánh đều để lại ấn tượng cho người xem, người đọc tùy vào thẩm mĩ và quan điểm mọi người có thể khác nhau. Có những người thích phong cách Lê Nhật Ánh, có người lại nâng cao quan điểm này kia khi tiếp nhận, nhưng Lê Nhật Ánh vẫn đắm đuối đôi khi cả nổi sùng để bảo vệ đam mê của mình. Những ấn tượng Lê Nhật Ánh đem vào những sáng tác của mình không tự dưng mà có. Đó là cả quá trình buồn – vui, đau – thương, tự đày và bị đày… [vân vân].

Ai đó từng nói người đa tài thì đa mang, điều này cũng “trúng phóc” với Lê Nhật Ánh. Nhưng hình như chính cái đa mang, đa tình, lao tâm khổ tứ lại cho Lê Nhật Ánh một gia tài quý giá để nuôi dưỡng sáng tạo dù đôi lúc nó cũng “vật lại” ra trò!

Lần nào tôi gặp Lê Nhật Ánh cũng thấy anh tất bật vội vàng, có lẽ bởi anh có quá nhiều mối quan tâm, quá nhiều vấn đề cần giải quyết? Ấy vậy mà thơ anh vẫn ra đều cũng như tác phẩm nhiếp ảnh cũng trình làng liên tục, quả là sức sáng tác đáng nể!
Lê Nhật Ánh viết đa dạng: thơ lục bát, thơ tự do, thơ dạng văn xuôi… Và dù là thơ tình hay thơ thế sự, nhìn chung đều toát lên khí chất của người miền Trung Nam Bộ: khẳng khái, bộc trực. Biết đâu nếu Lê Nhật Ánh thể hiện cách nghĩ, cách nhìn vòng vèo hơn, đa chiều hơn có thể anh sẽ gặp ít hệ lụy hơn chăng?

Nhà thơ, NSNA Lê Nhật Ánh
  • Tên khai sinh: Lê Nhật Ánh
    Sinh năm Ất Tỵ
    Nơi sinh Kon-Tum, nguyên quán: Quảng Nam
    Hiện sinh sống làm việc tại Châu Đức, Tỉnh BR-VT
  • Tác Phẩm đã xuất bản: Thu Qua ngõ [NXB Thanh Niên 2003], Ngày của anh [NXB Hội Nhà Văn 2013] Chuyện của núi [NXB Hội Nhà Văn 2018] , Chiều không để làm thơ [NXB Hội Nhà Văn 2021]

Mời bạn yêu thơ đọc chùm thơ và ngắm nhìn các tác phẩm nhiếp ảnh của NSNA, nhà thơ Lê Nhật Ánh cùng vuthanhhoa.com:

CHUYỂN MÙA

Hình như gió đổi rồi em Chừng nghe thương nhớ êm đềm sang sông Có điều gì đó đợi trông

Có niềm kiêu hãnh vẫn không quay về.

Hình như hồn vẫn u mê Ai đem con chữ cho thuê mất rồi Làm con chim hót không lời

Xin lần được chết cho đời thứ tha.

Mình đã cũ nên ngày cũng cũ Có gì hơn năm tháng dần xa Sớm mai lên luống chiều tàn tạ

Bên trời mưa nắng những phôi pha.

Mình đã cũ nên người cũng cũ Nhớ để yêu thêm những hẹn hò Hồn vẫn biết thu tàn buổi nọ

Em tôi ơi yêu dấu ngậm ngùi !

Mình đã cũ nên buồn cũng cũ Chiều tàn năm ngồi ngóng tàn phai Xa phía núi mây mờ quan ải

Dặm sơn khê mấy nẻo quê gầy.

Mình đã cũ nên ngày cũng cũ Thương dòng sông khói sóng võ vàng Vọng tiếng quấc trong chiều khóc bạn

Nước non xưa như đã qua đời.

DÃ QUỲ – TA NỢ EM

Nợ em màu hoa vàng vối Ta vay rong ruổi một đời Nợ em ngày thương nhớ vội

Chạy quanh mấy nẻo quê người.

Nợ em vàng hoa sớm tối Hoang vu sương lạnh sương đồi Ngày về lặng thinh khói núi

Lửng trời thương nắng mồ côi.

Nợ em vàng hoa chờ đợi Tàn thu đông giá ngậm lòng Dã Quỳ bên đồi hoa mộng

Mơ chiều Cao nguyên mênh mông.

Nợ em màu hoa thầm lặng Đông về yêu những tình ta Vòng tay choàng ôm nắng hạ

Dã Quỳ vàng những hương hoa.

GIÓ MÙA ĐÔNG BẮC

Sớm nay mùa Đông Bắc Thổi lạnh phía hiên nhà Anh mở toang cánh cửa

Ừ thì buốt qua tim.

Chiều hoang hoàng hôn tím Nhớ em đến thật thà Một ngày không tin nhắn

Đời buồn như lá đa.

Ngồi mơ phía trời xa À lô chờ trước cửa Người chừ hết buồn chưa

Nhỏ cười tựa ngày xưa!

ĐẾM NGƯỢC

Làm như tù ở ngồi đếm ngược Ngày đi ngang ngõ lặng như tờ Trăm năm chớp mắt chừng nghe gió

Chưa kịp quen tên những mặt người.

Vàng rơi nắng rụng bên thềm úa Mấy nhánh sầu đông lạnh tái tê Hình như giông bão trời quan ải

Mưa gió sơn khê khuất nẻo về.

Lặng câm thế sự nhìn dâu bể Mơ những non xanh mộng chẳng lành Đành ngồi đấm ngực buồn lên nhánh

Rưng rức tình ta những hẹn thề.

MIỀN CHRAU – JO

Chút Thượng Du giữa đồng bằng Trọi trơ cái rừng bên suối Đôi bò buồn huơ bánh gỗ

Chiều qua cái làng rượu say.

Chút Thượng Du giữa đồng bằng Núi đồi rỗng rinh chiêng chóe Con cá vượt đồng đi đẻ

Tháng Hai đợi mùa ăn nhang.

Chút Thượng Du giữa đồng bằng Lẳng lơ con nước Chrau – jo Cái nắng đi về lầm lũi

Cái mưa buồn thâm mắt nâu.

NGÀY PHƯƠNG NAM

Có buồn nào hơn non nước Đàn chim nhà bay đi đâu Quê hương không lành sau trước

Còn giấc mơ nào cho em ?

Những cánh đồng không trồng cây lương thiện Người ta gieo mùa lưu manh Có nỗi buồn đang mọc cánh

Trên nẻo về tương lai.

TÌM VỀ NƠI MẢNH VƯỜN THƠ

Tìm về nơi mảnh vườn thơ Ngồi bên hiên nhớ lơ ngơ ngẩn buồn Tìm về nghe núi mưa tuôn

Nghe sông suối ở ngọn nguồn du cư.

Tìm về nghe nắng ngất ngư Nghe ngàn năm cũ sặc sừ chiêm bao Hỏi người non nước hư hao

Mùa xưa vàng võ nơi nao mà về ?

QUA MÙA ÁP THẤP

Em ơi gió bão tan rồi Trời còn làm cơn áp thấp Anh đi giữa đời bất cập

Nghe mầm biển động trùng khơi.

Em ơi gió bão tan rồi Anh về vườn xưa dọn lá Có những niềm riêng đến lạ

Non nước mùa này buồn hiu.

Em ơi gió bão tan rồi Mình còn lơ ngơ phố xá Đất nước mình sao nông nỗi

Con người ta chết hồn nhiên.

Em ơi gió bão tan rồi Lòng người ngong ngóng nắng Ngồi nghe nỗi niềm biển mặn

Anh về gom góp ngày yêu.

LÊ NHẬT ÁNH

Video liên quan

Chủ Đề