Vậy là cũng đọc xong “Bí mật bị thời gian vùi lấp”.
Nước mắt cũng đã rơi, trái tim cũng vì thế mà rung động mất rồi. Chỉ có điều, người tôi dành toàn tâm toàn ý không phải Lục Lệ Thành, mà đơn giản hai chữ Tống Dực mà thôi,
Tôi đã đọc rất nhiều những comment ủng hộ Lục Lệ Thành trước khi chính thức đọc cuốn tiểu thuyết này. Họ thương xót cho Lục Lệ Thành, cảm thấy tình yêu của anh quả thật lớn lao và xứng đáng nhận được sự hồi đáp từ Tô Mạn. Tôi đã từng nghĩ, biết đâu tôi sẽ thương cho Lục Lệ Thành như vậy, sẽ cảm thấy đau xót vì Tô Mạn suốt đời suốt kiếp trong mắt chỉ có một hình bóng người con trai khác. Nhưng một khi thật sự bước chân vào câu chuyện ấy, cảm nhận được tình cảm của những con người ấy, tôi hiểu vì sao cả đời người Tô Mạn yêu chỉ có thể là Tống Dực.
Tống Dực là tình yêu của Tô Mạn, là một giấc mộng đẹp mà cô không bao giờ muốn tỉnh giấc. Cuộc đời con người ta có bao nhiêu lần mười năm? Yêu một ai đó trong cả một quãng thời gian dài, sâu đậm và đè nén như vậy, có mấy người làm được? Tống Dực là động lực, là nguyên nhân thúc đẩy Mạn Mạn trong suốt một quá trình trưởng thành. Không chỉ đơn thuần là tình yêu, mà còn có nhiều điều hơn thế.
Đôi lúc tôi nghĩ, trong một thời điểm nào đó, khi nhìn lại, Tô Mạn có thấy hối hận? Hối hận vì đã yêu Tống Dực quá nhiều? Hối hận vì suốt những năm tháng thanh xuân chỉ có một mình hình bóng anh? Mạn Mạn chẳng thể có những cuộc hẹn hò yêu thương như bao người con gái cùng tuổi khác, cũng chưa từng nếm trải qua những câu nói quan tâm ngọt ngào. Chỉ vì trong suốt những ngày tháng xưa kia, cô chỉ nhìn về một phía, cũng chỉ để tâm ngày đêm mong nhớ nụ cười của một người. Nhưng Tô Mạn không hề hối hân.
Ừ, làm sao có thể hối hân? Làm sao có thể nuối tiếc? Một khi Tống Dực đã trở thành một phần không thể thiếu trong những kí ức của cô, song hành và tồn tại cùng bao đau đớn, khổ sở và cả niềm vui, niềm hạnh phúc không thể xóa nhòa. Nhiều lúc nghĩ đến bao cố gắng để được làm cùng công ty với Tống Dực, rồi cùng anh nói chuyện đêm khuya, cùng anh làm việc, đối với Tô Mạn mà nói, chẳng phải rất tuyệt vời sao? Trái tim có lí lẽ riêng của mình, và Tô Mạn chẳng còn cách nào khác tiếp tục ôm ấp những tình cảm trong sáng và thuần khiết ấy dành cho người con trai duy nhất mang tên Tống Dực.
Có lẽ, với nhiều người, Tống Dực thật không xứng đáng. Nhưng quả thật, trong tình yêu sao có thể so bì ai xứng đáng hơn, ai không xứng đáng bằng? Tình yêu là tình cảm đến từ trái tim. Bỗng dưng yêu, bỗng dưng cảm thấy hạnh phúc khi ở bên nhau, như thế không đủ sao? Tống Dực có yêu Tô Mạn không? Tôi khẳng định là có. Dù có thể, anh không yêu Tô Mạn nhiều như cách cô yêu anh, cũng không dành cho Tô Mạn nhiều sự quan tâm và chú ý như cách cô đã dành cho anh suốt hơn mười năm qua. Tuy vậy, yêu là yêu, chắc chắn.
Nhiều người bảo Lục Lệ Thành là người đau khổ nhất, vì sau bao cố gắng, anh chẳng nhận được gì. Thế nhưng, nếu đã là nỗi đau làm sao có thể biết ai đau nhiều hơn? Làm sao có thể biết ai chịu nhiều những thương tổn hơn hết thảy? Về phần tôi, không một nỗi đau thể xác nào có thể sánh được với sự đè nén về tâm hồn mà Tống Dực đã trải qua.
Tống Dực có yêu Hứa Thu không? Vào thời điểm năm ấy, tôi nghĩ là có. Không ít thì nhiều cũng dành cho Hứa Thu một vị trí quan trọng trong trái tim. Có chăng chỉ vì cô ta thay đổi quá nhiều, làm quá nhiều điều khiến tình cảm ấy dần mai một, dần chai sạn mà thôi. Cái chết của Hứa Thu gần như là một nhát dao chí mạng đâm thẳng vào tâm hồn và trái tim anh. Người con trai chơi bóng rổ nở nụ cười tỏa nắng cùng Tô Mạn năm nào nay đã chết, thay vào đó là một nỗi ám ảnh không tên, một nỗi niềm tự trách và oán hân bản thân vì cái chết của một trong những người anh coi trọng nhất.
Những tưởng rằng thời gian có thể xóa nhòa tất cả, nhưng một khi đã khắc sâu vào tiềm thức, đâu phải dễ dàng gì mà quên đi được, mà thả cho gió bay đi? Tống Dực đã sống trong lớp vỏ bọc xa cách với những người quan tâm đến mình rất lâu, chỉ đến khi anh gặp lại Tô Mạn. Bóng đêm mà Hứa Thu quấn quanh anh dần dần được thay thế thành ánh sáng lấp lánh nhờ sự năng động và cởi mở của Mạn Mạn. Anh lại một lần nữa được cười như những năm tháng thời trung học và đại học không vướng bận những tình cảm đớn đau. Đó không phải là nụ cười xã giao, đó là tiếng cười sảng khoái thật sự khi dốc hết sức mình dành chiến thắng. Từ giây phút ánh mắt Tống Dực và Tô Mạn chạm nhau trên sân bóng rổ, tôi đã không thể cưỡng lại mình, trong mắt chỉ còn lại hình bóng Tống Dực mà thôi.
Người chê, người chửi Tống Dực không thiếu. Nếu không bảo anh không xứng đáng trong tình yêu, thì lại bảo anh hèn nhát không dám thừa nhận tình cảm của mình. Nhưng đặt mình trong hoàn cảnh ấy, liệu mấy ai dám vứt bỏ vỏ bọc của mình để tiến tới tình yêu? Một khi đã trải qua quá khứ đau đớn nhường ấy, một khi vẫn còn khoác lên mình nỗi ám ảnh phải trả đủ nợ tình cho người con gái năm xưa, thì ai có dũng khí để bước tiếp? Hơn nữa, tình cảm của Tô Mạn dành cho anh là toàn tâm toàn ý, anh liệu có thể làm tổn thương cô hay không?
Tống Dực yêu Tô Mạn chứ. Một người con trai nếu không yêu có thể cự tuyệt rất dễ dàng, đặc biệt nếu người đó là Tống Dực. Nhưng anh chưa bao giờ cự tuyệt tình cảm của Tô Mạn. Vì lẽ gì mà không gạt bỏ tình cảm ấy? Vì anh cảm thấy cô đơn, anh cần hơi ấm ư? Không hề. Anh bao năm qua vẫn vậy, đâu có sao. Hay vì anh cảm thấy thương hại cho những cố gắng suốt bao năm của Tô Mạn? Cũng không đúng nốt. Anh không cần thiết phải làm vậy. Vậy suy cho cùng, chỉ có thể là tình yêu của anh dành cho Tô Mạn.
Đôi khi tôi cũng tự hỏi, tại sao tôi lại thích Tống Dực? Người đàn ông như thế, cả đời chỉ giấu mình trong vỏ bọc thì có gì hay ho? Nhẹ thì gọi anh là kẻ ngu ngốc, nặng thì kêu anh là thằng giả tạo, hèn nhát. Dù gì thì gì, cũng chẳng phải là hoàng tử hoàn mỹ trong truyện cổ tích. Nhưng là tôi, vì không đi tìm một người hoàn hảo, vậy nên mới không đặt trái tim vào Lục Lệ Thành. Tôi không thể dửng dưng nhìn anh đau đớn, cũng không thể nhắm mắt không để ý đến tình cảm mười năm của Tô Mạn. Với tôi, hai người ấy, ngay từ khi Tống Dực thốt ra câu “Anh sẽ ở đây chờ em”, đã mãi mãi là hai mảnh ghép hoàn hảo.
Có chăng vì tôi để tâm quá nhiều đến tình cảm mười năm đơn phương của Tô Man, đặt mình vào vị trí của cô để cảm nhận Tống Dực nên mới thích anh nhiều đến vậy.
Anh đã dành tình cảm cho Hứa Thu, để rồi cuối cùng nhận ra mình bị cô ta lừa dối, bị cô ta bỏ mặc. Anh mãi mãi không bao giờ có thể mang ánh sáng xóa tan đi màn đêm trong suy nghĩ của Hứa Thu. Anh yêu Tô Mạn, để rồi lại gặp Hứa Liên Sương, quay trở về với món nợ tình năm xưa trong bao dằn vặt. Anh có đau không? Khi đồng thời làm tổn thương hai người bạn thân cùng một lúc? Đừng nói rằng anh không đau khổ. Có khi, anh còn cảm thấy mệt mỏi hơn bất kì ai.
Chắc đôi khi, anh cũng ước có thể để cho thời gian vùi lấp tất cả, để quên đi bao nhớ nhung, bao đau đớn. Nhưng anh, một người đàn ông có trách nhiệm, chẳng thể để mọi chuyện tuột đi dễ dàng như vậy.
Tôi, một người con gái bình thường, đã thích anh như thế đó. Chẳng cần vì lí do gì cả, chỉ đơn giản một tiếng “thích” thốt ra nhẹ bâng. Tôi đọc mải miết câu chuyện, không ngừng không nghỉ cũng vì muốn biết sâu hơn về tâm tư tình cảm của chàng trai mang tên Tống Dực, hiểu rõ hơn về anh sau nụ cười có phần thong dong và bình thản đó. Anh không bao giờ nói, cũng chẳng giải thích về những khó khăn, dằn vặt trong anh. Anh lặng lẽ gánh vác tất cả, lặng lẽ giải tỏa mọi điều trong bí mật. Ừ, đâu cần ai thương hại, đâu cần ai đồng tình?
Dù sao, cuối cùng, vẫn là một kết thúc đẹp cho Tô Mạn, và cho anh.
“Mưa London giống như tưởng niệm, khiến người ta không chịu nổi”
Và quả thật anh đâu thể chịu nổi nữa rồi.
Truyện: Bí Mật Bị Thời Gian Vùi Lấp Tác Giả: Đồng Hoa Thể Loại: Ngôn Tình
Reader: //bachngocsach.com/reader/bi-mat-bi-thoi-gian-vui-lap
***
Giới thiệu sơ lược tác giả: Tên thật: Nhâm Hải Yến. Bút danh Đồng Hoa, tác giả tiểu thuyết ngôn tình.
Các Tác phẩm
Tác phẩm đã xuất bản: Bộ bộ kinh tâm, đại mạc dao, vân trung ca, bí mật bị thời gian vùi lấp, thời niên thiếu không thể quay lại ấy, từng thề ước, trường tương tư.
***Không chỉ cuốn hút bởi cách xây dựng cốt truyện mà Bí mật bị thời gian vùi lấp còn khiến người ta ngậm ngùi, chợt thấy sống lại những bí mật tưởng đã chôn sâu từ rất lâu rồi. Và nó chưa bao giờ hết "bí mật". Bí mật bị thời gian vùi lấp là một trong những tác phẩm nổi tiếng của Nhiên tình thiên hậu Đồng Hoa. Một câu chuyện yêu thương dường như rất đỗi bình thường nhưng đều khiến lòng ai đấy dậy sóng. Không chỉ bởi đôi chỗ vụn vặt, vài tình huống dường như lấy câu chuyện rất chung của những năm tháng thanh xuân để viết lên, mà Đồng Hoa còn khéo léo khơi dậy ký ức về “Tòa Thương thành” trong tim mỗi người.
Tình yêu có thể khiến một người thay đổi
Bí mật bị thời gian vùi lấp
là câu chuyện về một cô gái, ôm ấp mối tình đơn phương với đàn anh lớp trên, hơn mình hai tuổi. Từ những năm tháng trung học, khi bị trái bóng của nhóm anh đập vào đầu cô đã đem lòng yêu người con trai xuất chúng ấy. Tình yêu ấy đã biến Tô Mạn thành một con người hoàn toàn khác. Cô quyết tâm đặt anh làm mục tiêu theo đuổi của cuộc đời, lúc nào cũng “khí thế hừng hừng” từ học hành, làm việc, từng bước đi đúng con đường mà anh đi… chỉ đến khi trách nhiệm gia đình làm cô phải dừng chân.
Bí mật bị thời gian vùi lấp còn là câu chuyện buồn về gia đình, về mối quan hệ giữa cha mẹ và con cái. Hứa Thu và Hứa Liên Sương lớn lên trong một gia đình giàu có, quyền lực nhưng tình cảm thì chắp vá. Hai người đều đáng thương và không thể sống, không thể có một tuổi thơ ấm áp như Tô Mạn. Một người lấy tình cảm người khác làm trò đùa, một người lại tự đày đọa bản thân đến đáng thương. Với hai người họ, tình thương là thứ xa xỉ không bao giờ với tới được. Bởi vậy, những ích kỉ và toan tính của hai người họ cũng chỉ khiến người khác cảm thông mà không thể oán trách.
Bí mật bị thời gian vùi lấp không chỉ là câu chuyện tình yêu đầy biến cố mà còn là bức tranh đẹp về tình bạn của Ma Lạt Thang và Tô Mạn. Chỉ là tình cở quen nhau trên mạng nhưng họ coi nhau là chị em tốt, là người sẵn sàng nghe điện thoại vào 4 giờ sáng, sẵn sàng giúp đỡ không điều kiện, là những buổi dắt nhau đi khắp nơi ăn uống và chơi bời…
Họ không chỉ chia sẻ cho nhau những niềm vui, nỗi buồn mà còn là nhường nhịn hạnh phúc chỉ để thấy người bạn mình vui. Là khi dù trải qua tổn thương, tuyệt vọng, xa cách thì họ vẫn tha thứ, trở về và an ủi nhau. Một người chị em tri kỉ vốn chẳng dễ kiếm, nhưng khi có được rồi thì lại gìn giữ, trân trọng và bền chặt hơn bởi trong cuộc đời, người ta sẽ vừa muốn có tình yêu và vừa cần có tình bạn nữa. Bí mật của Tô Mạn được phơi bày, bí mật của Hứa Thu cũng đã có nhiều người biết nhưng bí mật của Lục Lệ Thành thầm yêu Tô Mạn, bí mật Helen lập topic kể câu chuyện của anh trên mạng, bí mật Hứa Thu không nói hiến thận cho em mình… có lẽ sẽ bị thời gian chôn vùi mãi mãi. Cũng giống như tuổi thanh xuân của mỗi người, qua đi rồi sẽ không bao giờ trở lại.***
Sau khi cuốn sách của tác giả được xuất bản thì tranh cãi xung quanh câu chuyện “Bí mật bị thời gian vùi lấp” xuất hiện. Kết thế nào mới là đúng, thế nào mới xứng đáng với sự mong mỏi của người đọc? Câu hỏi “tại sao không phải Lục Lệ Thành” vang khắp nơi có đăng tải hay bán quyển sách này. Tranh cai khắp các diễn đàn, trang mạng, facebook,... Với những bình luận với biết bao xúc cảm, thiên vị, đố kị, thiêng về nhân vật mà người đọc yêu thích. Ba từ “không xứng đáng” là trào lưu một thời gian. Hihihi... Yêu là yêu thôi, đâu cần em là người hoàn hảo nhất, chỉ cần là người anh yêu, cho dù người khác có tốt hơn trăm vạn lần, anh cũng chỉ chọn em thôi. Yêu là yêu thôi, có anh để em dõi theo, vui cùng anh, đau cùng anh, say cùng anh, cho dù lựa chọn của em không là anh, anh cũng sẽ chấp nhận. Chỉ thế thôi.. Câu chuyện này theo tôi có một kết hạnh phúc. Vì không phải tình yêu của cô ấy trao cho ai trong hai chàng trai, mà cô ấy trao tình yêu của mình vào chàng trai cô ấy yêu, và cô ấy hạnh phúc với quyết định của mình, như thế là hạnh phúc, là viên mãn...
Đóng cuốn sách lại tôi cứ có cái cảm giác rằng, Lục Lệ Thành mới là nhân vật chính, và rằng "bí mật" tình yêu của Lục Lệ Thành mới là "Bí mật bị thời gian vùi lấp" lớn nhất.
Dưới bóng tuổi hoa, có cô gái nào không dừng ánh mắt ở một chàng trai, hoàng tử của trường, học hành giỏi giang, tính cách phóng khoáng, nụ cười rỡ ràng, là ngôi sao trên sân thể thao hoặc cây văn nghệ… Cô âm thầm ngắm chàng với niềm vui sướng thuần khiết như ngắm món đồ long lanh trong tủ kính, không dám tiến tới bắt chuyện, chỉ đơn giản là tán thưởng mà thôi. Tô Mạn của tuổi 17 và Tống Dực, lẽ ra đã lướt qua đời nhau trong một tương quan như vậy. Mọi chuyện bắt đầu thay đổi vào một chiều mùa hạ, dưới rặng bạch dương man mát hơi mưa, cô cúi nhặt quả bóng người ta đánh trượt, nhưng lại để rơi trái tim thiếu nữ.
Anh đợi em ở Thanh Hoa… Nhiều năm trôi qua, Tống Dực đã đẩy câu nói ấy vào một góc dĩ vãng, nhưng cô gái nhặt bóng của anh thì luôn cất giữ trong tim, để mỗi lần rơi nước mắt đều sống dậy hoài niệm và buộc mình kiên cường thêm lần nữa. Cô đi theo bước chân anh, tìm đến mọi nơi anh từng xuất hiện, nhưng mãi vẫn không dám tiến tới trước mặt anh mà nói, “Tống Dực, em yêu anh!”
Hiện truyện đã có bên reader by @Minh Huy Nhật Lệ
@Tiểu Nhiễm m đọc tr hay xem phim này chưa, khá hay đó
M xem lâu rùi h, hay thật ah, thích cặp diễn viên chính
Diễn viên thì đẹp rồi, đặc biệt vai TD do Cổ [Gỉã] Nãi Lượng đóng thì thôi rồi, cá cô các chị mê phải biết
@Tiểu Nhiễm thử đọc tiếp tr này ko m
Review: Cuốn sách dành gửi những chàng trai năm ấy ta từng yêu Độc giả trẻ ở Việt Nam từng được biết tới Jenny Han, tác giả nổi tiếng với series truyện Mùa hè thiên đường hẳn sẽ không thể bỏ qua tác phẩm mới mang tên Những chàng trai năm ấy của chị. Nếu đã từng bị “tam giác tình yêu” của Conrad – Belly – Jeremiah cuốn hút, bạn đọc hẳn cũng rung động với chuyện tình rắc rối không kém của cô nàng Lara thú vị này. Những chàng trai năm ấy kể về cô gái người Mỹ gốc Hàn tên là Lara Jean Song. Đến năm 16 tuổi, Lara có tất cả 5 mối tình kể cả mối tình đơn phương không thể nói ra. Và để những mối tình đó đi vào quá khứ, Lara thường có thói quen viết những lá thư không bao giờ gửi, trong đó cô gửi gắm những rung động, suy nghĩ và tình yêu của mình dành cho chàng trai đó. Nhưng thật không ngờ, có một ngày những lá thư đó đã được một người giấu mặt nào đó gửi đi. Một lá thư khiến Lara lo lắng nhất là lá gửi cho Josh, người yêu vừa mới chia tay của chị gái Margot. Để giải quyết, Lara thực hiện một “hợp đồng hẹn hò” với Peter Kavinsky – một anh chàng hot nhất trường và cũng là một trong năm chàng trai mà Lara thương mến. Những tưởng rắc rối sẽ đâu vào đấy nhưng Lara không ngờ bản thân lại rơi vào những rắc rối mới, vượt tầm kiểm soát…
Câu chuyện tình yêu thú vị, cuốn hút của "Những chàng trai năm ấy" hẳn khiến độc giả khó lòng rời mắt
Những chàng trai năm ấy
Câu chuyện tình yêu thú vị, cuốn hút của "Những chàng trai năm ấy" hẳn khiến độc giả khó lòng rời mắt
Giọng văn hài hước, đáng yêu đôi lúc khiến người đọc bật cười về một thời trẻ tuổi yêu thương bồng bột, với những rung động rất nguyên sơ, rất thật và đáng nhớ. Lật mở từng trang sách, cô bé Lara mới bắt đầu nhận ra ai mới là người thực sự phù hợp với mình, là Josh hay Peter.
Ngoài chuyện tình yêu tưởng chừng lắt léo mà thú vị của Lara, Những chàng trai năm ấy còn là câu chuyện đẹp về tình chị em trong gia đình Lara. Đó là khi gia chị cả Margot phải đi du học ở nước ngoài, Lara phải thay chị chăm sóc cho em gái Kitty bởi mẹ cô đã qua đời từ 6 năm trước. Những mâu thuẫn quen thuộc giữa chị em gái với nhau cũng được Jenny Han thể hiện một cách tỉ mỉ, thực tế. Những khoảng khắc thấu hiểu, yêu mến cũng khiến người đọc tưởng chừng như đang ở trong câu chuyện của chính mình.
Và nhất là, Những chàng trai năm ấy còn mang trong mình nét văn hóa Hàn Quốc đặc trưng với những món ăn và kỷ niệm về thức ăn. Tính cách có phần rất châu Á của cô nàng cũng gần gũi với độc giả Việt Nam hơn cả. Bài học về tình yêu tuổi trẻ, tình yêu gia đình và truyền thống được lồng ghép một cách khéo léo nhưng không gây nhàm chán cho người đọc.
Những chàng trai năm ấy là món quà thú vị dành cho ký ức của mỗi cô gái trong chúng ta, và cũng dành cho những chàng trai từng được một cô gái nào đấy yêu thương nhưng chẳng bao giờ nói ra.
[Đông Phương]
Đoạn kết HE đây, 3 cái kết, ko biết nên chọn cái nào cho hợp
Đoạn kết HE đây, 3 cái kết, ko biết nên chọn cái nào cho hợp
@Tiểu Nhiễm thử đọc tiếp tr này ko m
Review: Cuốn sách dành gửi những chàng trai năm ấy ta từng yêu Độc giả trẻ ở Việt Nam từng được biết tới Jenny Han, tác giả nổi tiếng với series truyện Mùa hè thiên đường hẳn sẽ không thể bỏ qua tác phẩm mới mang tên Những chàng trai năm ấy của chị. Nếu đã từng bị “tam giác tình yêu” của Conrad – Belly – Jeremiah cuốn hút, bạn đọc hẳn cũng rung động với chuyện tình rắc rối không kém của cô nàng Lara thú vị này. Những chàng trai năm ấy kể về cô gái người Mỹ gốc Hàn tên là Lara Jean Song. Đến năm 16 tuổi, Lara có tất cả 5 mối tình kể cả mối tình đơn phương không thể nói ra. Và để những mối tình đó đi vào quá khứ, Lara thường có thói quen viết những lá thư không bao giờ gửi, trong đó cô gửi gắm những rung động, suy nghĩ và tình yêu của mình dành cho chàng trai đó. Nhưng thật không ngờ, có một ngày những lá thư đó đã được một người giấu mặt nào đó gửi đi. Một lá thư khiến Lara lo lắng nhất là lá gửi cho Josh, người yêu vừa mới chia tay của chị gái Margot. Để giải quyết, Lara thực hiện một “hợp đồng hẹn hò” với Peter Kavinsky – một anh chàng hot nhất trường và cũng là một trong năm chàng trai mà Lara thương mến. Những tưởng rắc rối sẽ đâu vào đấy nhưng Lara không ngờ bản thân lại rơi vào những rắc rối mới, vượt tầm kiểm soát…
Câu chuyện tình yêu thú vị, cuốn hút của "Những chàng trai năm ấy" hẳn khiến độc giả khó lòng rời mắt Giọng văn hài hước, đáng yêu đôi lúc khiến người đọc bật cười về một thời trẻ tuổi yêu thương bồng bột, với những rung động rất nguyên sơ, rất thật và đáng nhớ. Lật mở từng trang sách, cô bé Lara mới bắt đầu nhận ra ai mới là người thực sự phù hợp với mình, là Josh hay Peter.
Và nhất là, Những chàng trai năm ấy còn mang trong mình nét văn hóa Hàn Quốc đặc trưng với những món ăn và kỷ niệm về thức ăn. Tính cách có phần rất châu Á của cô nàng cũng gần gũi với độc giả Việt Nam hơn cả. Bài học về tình yêu tuổi trẻ, tình yêu gia đình và truyền thống được lồng ghép một cách khéo léo nhưng không gây nhàm chán cho người đọc.
Những chàng trai năm ấy là món quà thú vị dành cho ký ức của mỗi cô gái trong chúng ta, và cũng dành cho những chàng trai từng được một cô gái nào đấy yêu thương nhưng chẳng bao giờ nói ra.
Những chàng trai năm ấy
Câu chuyện tình yêu thú vị, cuốn hút của "Những chàng trai năm ấy" hẳn khiến độc giả khó lòng rời mắt
Ngoài chuyện tình yêu tưởng chừng lắt léo mà thú vị của Lara, Những chàng trai năm ấy còn là câu chuyện đẹp về tình chị em trong gia đình Lara. Đó là khi gia chị cả Margot phải đi du học ở nước ngoài, Lara phải thay chị chăm sóc cho em gái Kitty bởi mẹ cô đã qua đời từ 6 năm trước. Những mâu thuẫn quen thuộc giữa chị em gái với nhau cũng được Jenny Han thể hiện một cách tỉ mỉ, thực tế. Những khoảng khắc thấu hiểu, yêu mến cũng khiến người đọc tưởng chừng như đang ở trong câu chuyện của chính mình.
[Đông Phương]
Page 2