Xuyên nhanh chỉ ngủ với nhân vật phản diện wattpad

Hoàng cung đế quốc 1 năm sau

Chiến tranh liên miên với Vương quốc phía Đông, Đế quốc Hazard cuối cùng cũng sụp đổ, Hoàng cung bị đánh chiếm, Quốc vương đế quốc bị treo đầu thị chúng.

--------------

Elvis ngạo nghễ nhìn người dưới mũi kiếm, rốt cuộc ngày này cũng đã đến, ngày mà hắn trả thù cho nàng, liệu nàng có nhìn thấy không, nhìn thấy hắn đang hành hình kẻ mà nàng hận nhất, kẻ đã giết chết Phụ vương nàng, cướp đi đất nước của nàng.

Harriet đôi mắt đỏ quạch, quầng mắt thâm đen, dường như đã rất nhiều ngày hắn chưa chợp mắt, không phải là hắn đã lâu rồi không hiểu được cảm giác ngủ, chỉ cần chợp mắt hắn liền mơ thấy hình ảnh ngày đó, hình ảnh mãi ám ảnh vào tâm trí hắn.

Nở nụ cười, tiếng cười vang vọng khắp đại điện, thật lâu sau hắn đôi mắt vô định nhìn thẳng vào mũi kiếm người trước mặt: "Ngươi thật là đáng thương, cho dù ngươi có giết ta, nàng cũng không sống lại được, thật là một kẻ đáng thương, nhưng lại...giống như ta vậy"

Elvis ánh mắt tràn ngập bi thương, dường như nhớ lại vết thương thật lâu, thật lâu đã khoét sâu trong trái tim hắn, giọng nói điên cuồng lên, rống to: "Không giống, nàng hận ngươi, ngươi giết Phụ hoàng nàng, cướp đất nước nàng, cũng cướp đi nàng, chính là ngươi, ta hôm nay phải giết ngươi trả thù cho nàng"

Harriet nhìn hắn bằng ánh mắt thương hại: "Vậy ngày đó, vì sao lại không nắm được tay nàng, là nàng một đời yêu ngươi, đến cuối vẫn yêu ngươi, còn ngươi thì sao? Ngươi đặt nàng ở đâu, bây giờ ngươi lại là cái gì thay nàng đến đòi nợ ta, muốn đòi phải là nàng đích thân đến đòi ta"

"Câm miệng, ta thực sự yêu nàng, rất yêu, nhưng mà ta lúc đó...tại sao ta lúc đó lại không nhìn nhận tình cảm của nàng...tại sao..." hắn rống lên, câu từ lộn xộn cùng âm điệu run rẩy, cảm xúc đau đớn, kéo theo tiếng nấc lên nghẹn ngào.

Harriet nhìn hắn ta, thở dài, cả một đời này của hắn, coi như sống cũng không uổng phí, những gì hắn toan tính đều đã đạt được, quyền lực, vương vị, cuộc sống vương giả, hắn đều đã có, chỉ duy nhất, mãi mãi không có được trái tim nàng, hắn toan tính tất cả, lại tính sai trái tim mình.

Nhìn lên người trước mắt, hắn cảm thấy tội nghiệp, hắn ta có được trái tim nàng thì đã sao, là người nàng yêu và trân trọng cả một đời, nhưng rốt cuộc hắn ta vẫn không phải người chiến thắng, hắn ta đánh mất nàng, đánh mất người mà hắn ta yêu sâu đậm, đúng vậy tất cả bọn hắn đều đã đánh mất nàng...

----------------

Chớp mắt tỉnh dậy, nàng đang ngồi đối diện hắn, là nàng, nàng đã quay về, hắn và nàng lại giống như mọi ngày, cùng chơi đùa với Churc, cùng đọc sách, cùng uống trà, nhịp tim hắn điên cuồng nảy lên, có chút thất thố, đụng ngã chiếc ghế, vươn đôi tay, muốn chạm vào làn tóc nàng như hắn thường làm, giọng nói khàn đi.

"Nàng đã về, ta rất nhớ nàng..."

Charlotte cụp mắt xuống, trong đó là sự bi thương đánh tan ảo mộng của hắn: "Thầy, ta là Charlotte...không phải Hoàng tỷ"

Karik cánh tay run rẩy khựng lại, hắn xoay người, giọng nói cật lực khắc chế: "Ngươi đi ra ngoài"

Nghe được tiếng đóng cửa, hắn bước về phía giường nhỏ, ngón tay chạm lên từng hoa văn trên giường, đây là chiếc giường nàng tặng riêng cho hắn, để khi hắn đọc sách mệt mỏi, có thể nghỉ ngơi, đây cũng là nơi nàng thường nằm để sưởi nắng.

Karik nằm xuống giường, đã bao lâu rồi, bao lâu rồi hắn lầm tưởng Charlotte là nàng, cũng đã bao lâu rồi kể từ ngày nàng đi, rốt cuộc ngày đó, nàng bảo hắn tin nàng, hắn làm sao mà tin nàng được đây...nàng đi để lại hắn cùng trái tim với một lỗ hổng.

Rõ ràng là hắn có thể ngăn chặn cái chết của nàng, nhưng hắn lại không làm thế, hắn cũng có thể ngăn chặn nỗi đau của nàng, nhưng cái quan niệm chết dẫm mà hắn gọi là thiên ý mãi mãi đeo bám hắn, thiên ý là không thể chối cãi, cũng không thể nghịch chuyển.

Ngày đó nhìn ánh mắt nàng tràn ngập bi thương, mờ mịt như đánh mất đi sự lung linh cùng trong sáng, ngày đó trong khoảnh khắc dường như hắn đã có chút hối hận rồi, hối hận vì sao không ngăn chặn cái chết của Quốc vương, nhưng hắn bỏ qua nỗi đau của nàng, cũng bỏ qua nỗi đau của chính hắn, vậy rõ ràng hắn đã nhìn thấy Cryodrakon boreas sẽ được thả ra, lại cũng vì đạo lý chết dẫm mà hắn coi là nguyên tắc sống, thuận theo nó, cũng đồng thời mất đi nàng.

Ánh nắng chiếu rọi, xuyên qua cửa sổ chiếu đến người đang nằm trên giường, thân mình hắn co ro, run rẩy giống như một đứa trẻ...


Dạy dỗ Hàn Thừa Quân một trận rồi ném ra sau phủ, Trầm Niệm có thể cảm nhận được từ linh đài, một luồng thanh khí ùa vào một cách rõ ràng! Đây là lần thứ ba.Đối với suy đoán của mình, nàng xác nhận được đến tám chín phần.Cục đá kia nói cho nàng biết muốn thu hoạch số mệnh thông qua sự yêu thích của con cưng thế giới, mà nàng lại nhập vào người hỏng vận bị Thiên Đạo ghét, tức là nàng gần như rơi vào tình thế buộc phải vi phạm ý nguyện ban đầu của nguyên chủ, khom lưng cúi đầu với người ở phe đối lập, dần dần trở thành người phụ nữ của hắn hoặc vật phụ thuộc hoàn toàn.Đời trước công chúa An Ninh bị Hàn Thừa Quân làm nhục mà chết, nếu nàng trên trời có linh, biết thân thể của mình bị người ta thao túng, làm trâu làm chó bên cạnh Hàn Thừa Quân một lần nữa, sợ là thành quỷ cũng không được yên ổn.Nếu như Trầm Niệm làm như vậy thật, có lẽ cuối cùng vẫn đạt được số mệnh mà mình muốn nhưng nàng sẽ nợ nhân quả với thân thể này, một hai câu đâu thể phân định rạch ròi.Thế giới này đã như vậy, còn mấy thế giới phía sau sẽ thế nào?Khi nàng thu thập đủ số mệnh muốn trở về thế giới nguyên bản, khôi phục thần hồn, nhưng nhân quả quấn thân vẫn còn đó, nàng trả nổi sao?Cục đá chết bầm.Ý định ăn hời ngược lại cũng thông minh, còn bắt người ta làm không công?Trần Niệm cười nhạt.Ha ha, nàng không dễ lừa như vậy.Hôm nay nàng tới vốn dĩ có thể hoà hợp êm thấm đưa Hàn Thừa Quân rời đi, hoặc thậm chí cho Hàn Thừa Quân mặt mũi, đích thân đi cùng hắn đến gặp Vinh Quốc công một chuyến, chắc chắn Hàn Thành Quân nảy sinh ấn tượng tốt với nàng, cảm động rơi nước mắt.Nhưng mà, Trầm Niệm không làm như vậy.Nàng cố tình không vạch trần việc Hàn Thừa Quân qua đêm với An Hoà, cố tình lấy cớ đánh Hàn Thừa Quân đến mức mặt sưng như heo, cố ý ra lệnh cho thị vệ ném hắn ở góc phố, nơi người người đều nhìn thấy được.Đơn giản chỉ muốn xem, xem suy đoán của nàng có chính xác hay không.Mà sự thật chứng minh đúng là như thế.Cho dù đây là một thế giới hoàn toàn khác với Thiên Uyên giới, nhưng nhân quả kết nối linh hồn vẫn luôn tồn tại.Lúc mới đến, nàng mơ hồ cảm giác nguyên thân thần hồn của công chúa An Ninh hoặc cũng có thể là chấp niệm của công chúa An Ninh vẫn chưa tiêu tan, hiển nhiên hành vi vừa rồi của nàng vẫn phù hợp với hứa hẹn lúc đầu, kết quả là nàng thu được thứ quý giá hơn cả số mệnh, hồn hỗn độn của chính mình.Ngược lại, nếu nàng thật sự đơn thuần tin vào lời cục đá nói, ngay từ đầu đã hết lòng chăm sóc yêu thương Hàn Thừa Quân, thậm chí khiến hắn khăng khăng một mực yêu mình.Như vậy, kết cục cuối cùng mà nàng nhận được có lẽ không phải là tu bổ tàn hồn mà là hồn phi phách tán!Nghĩ đến việc mình suýt bị một cục đá đưa vào tròng, tâm trạng của Trầm Niệm không thể vui nổi.Nàng không vui, hiển nhiên cũng không để người khác vui.“A Đại,” Trầm Niệm gọi long vệ mà Trầm Kình Thương cho mình một tiếng: “Đi xem bây giờ An Hoà đang làm gì.”“Hôm qua nợ ân tình của nàng ta, thân làm tỷ tỷ như ta cũng nên đến cảm tạ nàng một phen, đúng không?”*Lúc này Trầm Tịch đang ngồi trong một phòng bao trên tửu lầu ở chợ phía Tây Cư Đức Phường.Đối diện nàng ta là một nữ tử ngoại tộc mày rậm mắt to.“Công chúa An Hoà, ngươi có vẻ cũng không được Hoàng đế sủng ái như lời ngươi đã nói với Nữ hoàng của chúng ta.”Ngôn ngữ Đại Tấn của nữ tử ngoại tộc kia không rõ ràng, nhưng giọng điệu của nàng ta rất hung hăng.“Phác đại nhân, có một số việc không thể chỉ xem mặt ngoài.”Lúc này Trầm Tịch không thưa dạ nhu nhược như khi đứng trước mặt Trần Niệm và Trầm Kình Thương, mặt mày tràn đầy khôn khéo: “Hôm qua ngươi cũng ở hiện trường, chẳng lẽ không nhìn thấy công chúa An Ninh “được sủng ái” lại bị Cao Mật cầu thân ư?”“Bổn cung không có ý định ra biên ải chịu khổ,” Trầm Tịch chuyển ly sứ, như có điều ám chỉ: “Cũng không có ý định lúc chưa chuẩn bị cái gì hết lại tuỳ tiện đoạt nổi bật.”“Đó là chuyện ngu xuẩn nhất trần đời.”Khoé môi nàng hơi cong, đang châm chọc ai, trong lòng hai người đều rõ ràng.“Trước đây công chúa truyền tin nói chắc nịch nội trong hai năm khiến Hoàng đế của các ngươi giao quyền giám quốc.Nhưng hôm qua, dựa theo sự quan sát của ta, sức khoẻ của Hoàng đế Đại Tấn tuy hơi yếu ớt nhưng cũng chẳng giống suy bại mục ruỗng.”.


Tác giả : Thanh Hoan

Thể loại: Xuyên Không, Truyện Nữ Cường, Ngôn Tình, Dị Giới, Cổ Đại, Truyện Sủng, Linh Dị, Mạt Thế, Phương Tây, Nữ Phụ, Truyện Khác, Võng Du, Tiên Hiệp, Kiếm Hiệp, Huyền Huyễn

Nguồn: sstruyen

Trạng thái: Đang ra

Tác giả Thanh Hoan - Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Cổ đại, HE, Tiên hiệp, Huyền huyễn, Mạt thế, Tu chân, H văn, Ngọt sủng, Xuyên nhanh, 1v1 , Song xuyênVăn án:

Thiên tài mị tu của giới tu tiên Trầm Niệm độ kiếp phi thăng thất...

bại, vốn tưởng rằng thân tử đạo tiêu, nhưng không ngờ nhiều năm trước nàng tiện tay thu nhận một viên đá đã cứu được mạng nàng.Thân thể bị hủy, linh đài bị thương, Trầm Niệm nghe hòn đá kia đề xuất giao dịch, có chút hứng thú nở nụ cười.Nếu muốn sống lại, nàng phải xuyên qua từng tiểu thế giới, đạt được khí vận để tu bổ tàn hồn.Khí vận sẽ thường quay chung quanh con cưng của thế giới, nhưng mà Trầm Niệm nhìn từng tên nhân vật chính cặn bã, cùng với nhân vật phản diện tuấn mỹ cứ đu đưa trước mặt nàng, liếm khóe miệng.Đánh bại nhân vật phản diện có gì thú vị, chinh phục Đại Ma Vương còn thú vị hơn cả đối phó mấy tên con cưng thế giới kia.Còn khí vận, ai bảo phải có tình yêu của nhân vật chính mới đạt được?Nàng tự chứng minh, Trầm Niệm nàng là nhân vật chính!Chúng nhân vật chính: Không không không, cô là Đại Ma Vương!

Mời các bạn tiếp tục đọc! - wattpad.vn