Truyện loạn luân anh trai em gái

Chuyện tình yêu vượt rào giữa hai anh em Phương Tử Ngôn và Phương Ngữ Hân. Nếu loạn luân là một loại tình cảm ngăn cấm thì hai người chính là chịu vượt rào, xóa mọi khoảng cách để bên nhau, để được hòa làm một, để rồi cùng nhau đi tới cái kết hạnh phúc nhất.

Từ nhỏ, hai người đã xa cách bố mẹ, một mình Phương Ngữ Hân được Phương Tử Ngôn nuôi nấng. Phương Ngữ Hân càng lớn càng mê người, mà Phương Tử Ngôn thì càng không thể kiềm chế mình đi hái bông hoa cấm dục ấy. Phương Tử Ngôn dạy cho cô tất cả mọi thứ, hết thảy đều chiều chuộng của cô, việc gì cũng giúp cô làm. Bởi anh chính là muốn cô hiểu được thiếu anh cô sẽ chẳng làm được gì cả. Anh thậm chí đã dạy cô, cùng cô làm tình, không có chỗ nào trên cơ thể cô anh chưa từng thấy qua. Sau này cô phát hiện ra bí mật loạn luân, nhưng chính mình cũng không có cách nào khống chế, bởi cô đã quen trầm luân, yêu thương anh trai của chính mình. Ham muốn, yêu thương đều được đẩy đến cao trào nhất.

Những đoạn Hân cao trào khiến cho người đọc muốn ói máu vì quá mức kích tình, nhưng cũng chỉ là tình cảm mà Phương Tử Ngôn cùng Phương Ngữ Hân muốn biểu đạt. Không có nhiều cảnh ngược tâm, chỉ có kích tình cùng kích tình…

 "Anh trai . . . . . ." Cô mặc áo ngủ , đôi mắt đẫm lệ nhào vào trong lòng anh , ôm thật chặt  Cô dùng hết sức khiến anh phải tốn một chút thời gian mới rút cánh tay ra được , nhẹ nhàng an ủi , vuốt ve mái tóc thẳng dài :"Tư Vũ ngoan , đừng khóc , phải ngoan ngoãn đi ngủ !" . Dựa vào ngực anh như tìm thấy cảm giác thoải mái , gương mặt không hề khóc nữa , khóe miệng từ từ bật cười ——Sau khi mặc áo ngủ xong , Vũ Nghê mở cánh cửa ra , vô tình thấy hình ảnh kia ——Ánh đèn mờ ảo như ánh hoàng hôn rọi vào giữa hai người họ nhất thời tạo nên quang cảnh nổi bật , trai đẹp , gái xinh , tựa như hoàng tử công chúa .Trái tim cô chợt quặn thắt , lồng ngực liên tục phập phồng .Tiếng bước chân vang lên , khiến Lạc Ngạo Thực nhìn về phía Vũ Nghê :"Sao em lại ra đây , ở đây để anh lo !" Rõ ràng là một câu nói quan tâm , nhưng đối với cô như một ý nghĩa khác . Anh ta cho rằng mình đang quấy rầy , không thích mình xuất hiện ở đây sao ?! "Anh . . . . . ." Tư Vũ rất lệ thuộc vào Lạc Ngạo Thực , khi nghe giọng nói quen thuộc , giống như cô và anh đang sống trong thế giới riêng tư , không cần đến người khác !"Có anh ở đây , em ngoan ngoãn ngủ đi !" Lạc Ngạo Thực vừa trấn an , vừa mang cô trở về phòng , Nhìn thấy cảnh tượng thân mật trước mắt , Vũ Nghê lần nữa nhíu mày.Ý thức được mình đang suy nghĩ lung tung , Vũ Nghê tự đánh vào bắp đùi mình :"Phó Vũ Nghê , mày điên rồi , điều đó không thể nào xảy ra , anh ta vốn là người quan tâm gia đình  mình !" Chẳng qua là Lạc Tư Vũ có bệnh , hơn nữa lại lệ thuộc anh mình !Nói thế nào , Lạc Tư Vũ cũng là em gái của anh ta !******************************************". . . . . . Ba ngày trước tôi đã bật mí với các bạn thính giả về chương trình của ngày hôm nay , không biết các bạn còn nhớ hay không ?! Khách mời đặc biệt của chương trình chính là trưởng nhóm phát thanh nổi tiếng , chị Phó Vũ Nghê . Chào chị , rất hân hạnh được mời chị thực hiện chuyên mục này . Chị có điều gì muốn giới thiệu với các bạn thính giả về mình không ?!" Người chủ trì đầu đội tai nghe , ý bảo Vũ Nghê hướng về phía ống nói ."Chào mọi người , tôi rất vui vì được làm khách mời trong chương trình này , thông qua chương trình , tôi hy vọng có thể giúp đỡ các bạn thoát khỏi vướng mắc rắc rối trong cuộc sống đời thường . . . . . ." Giọng nói dịu dàng xuyên qua ống nói truyền đến những người nghe đài .Chương trình vừa mới phát sóng đã nhanh chóng bắt được tín hiệu cuộc gọi :". . . . . . Xin chào Nhã Nhã và chị Vũ Nghê , em là sinh viên cao đẳng năm hai , ngày hôm qua em mới phát hiện mình mang thai , hiện tại em đã chia tay bạn trai , bây giờ không biết mình nên làm gì ?! Không biết hai chị có thể cho em lời khuyên chân thành ?!" Âm thanh non nớt , khóc lóc rối rít .Vũ Nghê cùng người chủ trì , hạ thấp đầu , đồng thời biểu cảm thua trận hiện lên trên mặt . Tiểu Nhã chỉ chỉ Vũ Nghê , ý bảo chuyện này cần phải xoa dịu Vũ Nghê duỗi thẳng ống nói , bộ dạng an ủi như một người chị :"Em gái , tuổi đời em còn rất nhỏ , chuyện này chị nghĩ em nên nói với gia đình . . . . . ."Trầm mặc hai phút đồng hồ , cuối cùng ‘bà mẹ trẻ’ cũng gật đầu nói ‘Vâng ạ’ . Mặc dù không phải chuyên gia tâm lý chuyên nghiệp , nhưng mà cô vẫn cố sức dùng hết khả năng , khuyên giải thính giả .Điiện thoại tiếp tục nối máy ."Xin chào Nhã Nhã và Phó Vũ Nghê !" Đầu dây điện thoại bên kia truyền đến một giọng trầm ấm , có vẻ thương tâm :"Vợ của tôi không có yêu tôi , cô ấy một mực yêu một người khác . . . . . ."Loại đề tài này rõ ràng mập mờ , khiến tiểu Nhã hăng hái tinh thần :"Anh có bằng chứng cụ thể không ?! Hay là anh đang lầm tưởng ?!"". . . . . . Không đâu , vả lại người đàn ông đó cũng là người quen !" Thanh âm trong điện thoại ngày càng thấp"Thật ngại quá , tôi có một thắc mắc nhỏ , người đàn ông mà anh đang đề cập đến , lẽ nào là bạn thân của anh ?!" Tiểu Nhã phát âm cẩn thận , trên mặt rõ ràng phấn khíchVũ Nghê không nhịn được , lắc đầu . Nếu như để thính giả thấy được tình cảnh này của tiểu Nhã , xem ‘bí mật’ của họ là chuyện cười , không biết trái tim họ sẽ tan nát thế nào , trong lòng chắc là hận cô ấy lắm !"Không phải bạn bè , mà là anh trai của vợ tôi . . . . . ." Người đàn ông nhấn mạnh từng chữ , nói rất rõ ràng .Tiểu Nhã hưng phấn trợn to hai mắt , há hốc cánh môi đỏ mọngVũ Nghê cau mày , híp mắt , không cách nào tiếp nhận sự thật . Chẳng lẽ trong cuộc sống này vẫn còn loại chuyện trái đạo lý thế này ?! Em gái thích anh trai ?!"Không phải chứ ?! Hay là tình cảm anh em bọn họ tương đối khá tốt , cho nên khiến anh hiểu lầm ?!"Người đàn ông kịch liệt phản đối trong đầu dây điện thoại :"Không phải , chính cô ấy cũng đã thừa nhận , hơn nữa . . . . . . Hơn nữa mỗi khi chúng tôi ân ái , trong miệng cô ấy thậm chí còn gọi ‘anh trai . . . . . .’"Lời này vừa ra khỏi miệng , hô hấp của cô nhất thời dồn dập . Cái chữ ‘anh trai này . . . . . . ’ , nghe thật chói tai , trong lòng đột nhiên khó chịu !Tiểu Nhã đối diện Vũ Nghê , ngạc nhiên ra hiệu bằng mồm hai từ ‘Chúa ơi’ , sự tình khiến cô càng lúc càng thêm hiếu kỳ :"Quan hệ như thế thật trái lương tâm , thế anh trai của vợ anh thì sao , anh ấy có biết chuyện này hay không ?!""Dĩ nhiên , bọn họ thậm chí giữ vững quan hệ tình dục . . . . . . Nhưng mà tôi rất yêu vợ của mình , bây giờ tôi thật không biết phải làm thế nào . . . . ."Xảy ra quan hệ , những lời nói này càng khiến Vũ Nghê đau đầu . Về cuộc đối thoại sau đó , cô cũng không còn tinh thần nghe hết , chỉ biết bần thần mỉm cười gật đầu cho qua .Không phải là tình tiết tiểu thuyết , cũng không phải hiểu lầm , mà là sự tình nguyện giữa hai con người . Em gái anh trai yêu nhau , thậm chí còn duy trì quan hệ loạn luân ."Wow , Vũ Nghê , chị nghe thấy chưa ?! Loại quan hệ này quả thật gây tò mò !" Đang là tiết mục quảng cáo , tiểu Nhã hô to lên .Vũ Nghê hồi phục tinh thần , cười gượng một tiếng :"Không phải thật chứ ?! Trên thế giới này có biết bao người khác phái , lẽ nào họ lại lựa chọn quan hệ kiểu này ?!""Thôi đi , không phải càng kỳ lạ thì mới tạo ra tin hot hay sao ?! Xã hội bây giờ thật khó hiểu , đôi khi có quá nhiều chuyện bình thường xảy ra , người ta mới muốn tạo nên chuyện khác người !" Tiểu Nhã hiên ngang nói , nhưng vẫn chưa thỏa mãn đam mê .Trong lòng Vũ Nghê không biết vì sao rối bời , âm thầm nghĩ Lạc Ngạo Thực cùng với Tư Vũ  "Vậy em cho rằng , anh trai em gái , loạn luân là chuyện có thật ?!" Vũ Nghê hướng phía tiểu Nhã hỏi thăm"Từ xưa đến nay chuyện gì cũng đều có thể xảy ra , đừng quên lịch sử thời kỳ Xuân Thu (năm 722-481 , trước công nguyên) , Tề Tương cùng với em gái cùng cha khác mẹ yêu đương vụng trộm . . . . . ."Đột nhiên Vũ Nghê nhớ lại một số lời tranh luận giữa anh và cô ——[Xã hội phát triển cũng là một phần thúc đẩy cho mối quan hệ tình dục được đa dạng hóa , đây từng là quá trình xây dựng nên nền kinh tế][Thời gian vẫn đang đi về phía trước , khi nền kinh tế phát triển , quan hệ con người cũng từ đó mà ra . . . . . .]Kết thúc buổi chiều tin tức , trực tiếp đi ra lối hậu trường , theo thói quen cô tìm kiếm bóng dáng to lớn bên ngoài hành lang , tuy nhiên hôm nay không thấy hình dáng anh đâu ——Trở lại phòng làm việc , mặc chiếc áo khoác lông chồn vào , chuẩn bị đi thì điện thoại trong tay vang lên :"Vũ Nghê , Tư Vũ có chút chuyện , nên anh về trước . Hiện tại anh đã nhờ tài xế đến đón em . . . . . .""Bệnh tình tái phát , có nghiêm trọng không anh ?!" Vũ Nghê quan tâm hỏi."Cũng không sao ——""Vậy em sẽ về nhà ngay , anh nên chăm sóc cô ấy thật tốt . . . . . ." Vũ Nghê không suy nghĩ nhiều , đi vào thang máy bằng tốc độ nhanh nhất ——Sau hơn hai mươi phút lộ trình , cô đẩy cửa nhà ra"Anh . . . . . ." Tư Vũ ngang ngược nằm ở trên ngực của Lạc Ngạo Thực , đôi mắt hướng phía màn hình tivi cực lớnLạc Ngạo Thực chuyên chú xem tin tài chính , để mặc em gái ôm lấy . Đã hơn một giờ an ủi , con bé mới bình tĩnh lại , chỉ cần không ồn ào nữa , mặc kệ muốn làm gì làm .Bị Tư Vũ chắn ngang một bên , anh cũng không để ý đến việc Vũ Nghê vừa về đến nhà .Hình ảnh thân mật đập vào tầm mắt , lòng cô chợt nhói đau , cổ họng nghẹn lại , sống mũi cay cay , trong đầu chứa đầy chua xót ."Ngạo Thực , em đã về !" Cô đi tới bên cạnh anh , nhỏ giọng nói .Khi nhìn thấy cô , giống như anh đang gặp phải Quan Âm Bồ Tát :"Cuối cùng em cũng trở về , bây giờ anh mới phát hiện , cái nhà này không thể thiếu em được !" (Thoát nợ con bé Tư Vũ nên mới nói thế , đểu

Vũ Nghê , là mày tỏ vẻ không tin , nhưng mà trong đầu cứ sôi trào lên , không thể cách nào tiếp nhận !

Truyen Sex Loạn Luân Anh Em – Con Út lút này cũng đã quằn quại, thân hình uốn lượn như con rắn liu điu, tôi chắc hẳn là nó đang chịu không nổi những cảm giác thần tiên này. Tôi nghe nó rên lên the thẻ “Ưm ..ừm ..ưmmm …ứmmm …ưmm ….” …”Ư …ư …ưmmmm …” …”sướng quá ….ưmmm ….nữa đi ….ưmm …ưmmm” Giọng nó như mời gọi làm ngón tay tôi thọc ra, thọc vô trong lồn nó càng tăng vận tốc khiến nó xuýt xoa ..không ngừng ..”Ưmmm …ưmmm ……ưmmm ….sướng quá …chắc chết mất thôi …ưmm ….sướng quá anh ơi

Gia đình tôi vốn nghèo lắm, căn nhà khi cha tôi chết để lại trước sau chẳng được gì ngoài một vườn trồng trọt rau cải và giàn mướp hương mà mẹ tôi vẫn thường ngày hái mang ra chợ bán kiếm đủ tiền để cho gia đình sống qua ngày. Nhà nghèo cũng chẳng sắm được chi, đến độ lúc tôi lên 17 tuổi thì ba mẹ con chúng tôi vẫn ngủ chung trên một chiếc giường khá cũ, nếu nói cho đúng thì là quá cũ (chắc là từ đời “năm dố”). Thế nhưng ba mẹ con chúng tôi vẫn sống vui vẻ dưới mái nhà cũ kỹ, đùm bọc sống qua ngày.

Nhớ lúc đó, những thanh niên ở độ tuổi 17 như tôi đều được lệnh đi lên phường, xã để khám sức khoẻ để đi nghĩa vụ quân sự. Bạn tôi, những thằng con nhà giàu thì được cha mẹ chúng đóng tiền để con cái được miễn đi vì họ tin rằng đi lính sẽ bị chết không có ngày trở về. Một số thằng thì phải tự cắt đứt một lóng tay của ngón tay trỏ để được miễn, một số thì có những thủ đoạn khác ghê gớm hơn, đó là chặt đứt ngón chân cái của mình để được miễn dịch. Riêng những thằng được xếp loại nghèo như tôi, gia đình không tiền đóng và tôi thì không can đảm tự chặt đứt ngón tay mình hoặc làm mất đi ngón chân thì chỉ có nước chọn con đường cuối cùng là từ giã gia đình, gạt nước mắt chia ly cùng mẹ và em gái tôi năm ấy chỉ mới lên 7 tuổi.

Truyện loạn luân anh trai em gái

Thật ra năm ấy không chỉ riêng tôi đi nghĩa vụ quân sự, nhưng cũng khá nhiều thằng cùng xóm cũng giã từ lên đường, tôi nhớ ánh mắt mẹ lúc ấy ngậm ngùi xao xuyến bên em gái tôi tiễn chân thằng con trai chưa biết mùi đời lên đường đi làm nghĩa vụ quân sự. Nếu tôi không lầm thì mẹ tôi đã khóc sau khi vẫy tay chào tôi lần cuối khi đoàn xe đưa đám thanh nên trai làng ra đơn vị. Giọng mẹ tôi còn rất rõ bên tai như một lời nhắn nhủ, như một lời căn dặn tôi phải trở về: “Nghĩa à, xa mẹ, xa gia đình, con nhớ trăm bề cẩn thận nhe con. Má với em ngày đêm mong đợi con làm tròn nghĩa vụ trở về. Đi về sớm nhe con.” Giọng mẹ tôi lúc ấy bùi ngùi, xúc động, tôi nghe được có tiếng nấc trong họng mẹ dường như mẹ đang đau đớn cắt từng núm ruột để từ giã thằng con lên đường phụng sự tổ quốc. – truyen nguoi lon

Tôi vào lính, được đơn vị đào tạo và gửi qua chiến đấu bên Cambốt trong những năm gần đó. Lúc ấy tình hình Việt Nam thật hỗn loạn, những người lính được gửi đi chiến đấu ở Cambốt hình như đi thì có rất nhiều, nhưng không mấy ai còn sống xót để trở về. Những chàng lính trẻ như chúng tôi lúc ấy tinh thần hoang mang tột đỉnh, nỗi lo sợ cũng tràn ngập không ít. Bọn chúng tôi thường kể cho nhau nghe những chuyện về gia đình và thường hỏi han nhau về những nguyện vọng cuối cùng lỡ như chúng tôi có những đứa sẽ ra đi và nằm xuống có thể là mất xác tại một nơi xứ lạ quê người. Những chuyện vui buồn ngày ấy đếm thật không kể xiết, những bọn đàn anh, những người nhập ngũ trước dường như thông cảm và hiểu được nỗi lo lắng của chúng tôi nên thường những khi có giờ rãnh, hoặc những khi đêm về họ thường lấy những chuyện ma, rồi chuyện vui, chuyện cười ngay cả những chuyện về tình dục mà các anh đã từng trải để kể lại cho chúng tôi nghe. Chuyện ma, chuyện cười, những chuyện đó chúng tôi nghe quá thường, nhưng khoái nhất là khi được kể đến những cuộc tình mây mưa, những chiêu làm tình mà các nàng rên rỉ thì cả bọn chúng tôi không thằng nào tự chủ được, lúc ấy bọn tôi đều phải ngồi tréo cẳng lại, vì không muốn kẻ khác biết được rằng thằng bé đã “thức dậy”, nhưng ai nấy cũng điều hiểu ngầm nhau rằng cả bọn chẳng thằng nào là không “chào cờ”.

Thấm thoát thì cũng qua gần 10 năm, chúng tôi được đào tạo và huấn luyện, như vậy là chúng tôi cũng đã nghe hơn cả trăm ngàn chuyện về ma quỷ, tình dục động trời. Rồi thì một hôm, đơn vị được báo sẽ đến phiên đơn vị chúng tôi, ngay sáng sớm hôm sau sẽ tải quân đến chiến trường Cambốt. Tối đó, cả bọn chúng tôi nao núng, có lẽ lúc này chúng tôi đều biết chắc rằng, có thể chúng tôi sẽ ngủ được giấc đêm nay chính là đêm cuối trong cuộc đời. Ngày mai ra trận, hàng trăm đứa chúng tôi không biết thằng nào sẽ để lại xác trên chiến trường và thằng nào còn mạng để trở về. Dù sao đi nữa thì cũng phải ngủ cho trọn một giấc đêm nay để sáng mai ra trận.

Mười năm, phải! Mười năm rồi còn gì! Năm nay tôi đã trở thành một chàng trai thanh niên không kém. Trên con đường khá quen thuộc dẫn tới nhà, tôi bước trên đường vắng teo không một bóng người.Vai vác ba lô, chân mang giày lính, tay tôi xách theo khẩu súng trường đã gắn bó với tôi suốt 10 năm qua, thong thả tôi rảo bước về nhà. Nếu tôi không lầm thì lúc này trời cũng đã khuya lắm rồi, chắc cũng cỡ đâu 11 hoặc 12 giờ khuya rồi thì phải. Bước tới trước căn nhà quen thuộc của mẹ con chúng tôi đã bao nhiêu năm đùm bọc, hồi hộp trong lòng tôi đưa tay lên nhẹ gõ cửa. Tôi tưởng chừng mẹ tôi, nếu như gặp tôi lúc này chắc là phải vui mừng khôn xiết. Tôi sẽ ôm chầm lấy mẹ tôi và em gái tôi, sẽ khóc lên một tiếng thật lớn cho thoả dạ mong nhớ quê nhà, thương nhớ mẹ và em gái.

  • Xem Truyện Tại DocTruyen14.Com

“Cốc …cốc …cố ..c …”
“Cốc …cốc …cốc …cốc ..cố ..c..”

Rồi thì tôi nghe tiếng chân từ từ tiến đến cửa và mở … một cô bé cũng độ 17, với nét mặt còn ngáy ngủ, hai tay dụi mắt rồi bỗng thốt lên “Anh Hai …a …anh Hai…” Rồi nó bỗng xấn tới ôm chầm lấy tôi, cả người nó ép chặt vào tôi, đầu nó tựa lên vai tôi nức nở “Anh Hai …em nhớ anh Hai quá …anh đi lâu rồi mà không về nhà …” Tôi không biết nói gì hơn, tôi vỗ về “Nín ..nín đi Út ….anh Hai về rồi mà …ngoan ..nín anh Hai thương nhiều…”. Rồi chợt nhận ra một điều quan trọng tôi hỏi nó: – Mẹ …đâu em? Nó vẫn còn nâng nấc trong họng trả lời: – Mẹ về quê ăn giỗ ông Ngoại – Vậy còn mình em ở nhà thôi à ? – Dạ …em ở nhà một mình sợ ma quá đi anh Hai ơi. – Ai dà …con gái 17 tuổi rồi còn sợ ma à … – Dạ sợ …chứ …chung quanh mình không có nhà nào hết …em sợ.

– Em sợ à …thế lát nữa anh sẽ kể cho em nghe nhiều chuyện ma cho bớt sợ …

Em gái tôi nghe xong nó xích xa tôi một bước 2 tay đấm thình thịch lên ngực tôi, nũng nịu:
– A aaa … anh Hai thấy ghét …người ta sợ ma mà còn chọc…thấy ghét …thấy ghét…

Tôi lấy làm vui sướng biết bao nhiêu trước thái độ cũng còn con nít của em gái tôi mặc dù đã 17 tuổi đầu. Ngắm kỹ, tôi thấy nó đẹp gái lắm chứ…ngọn đèn dầu mặc dù không đủ sáng nhưng cũng cho tôi thấy được em gái tôi cũng đã cao lớn lắm rồi, nét mặt dịu dàng, dễ thương với mái tóc dài chấm lưng đen mượt óng ả. Điều tôi đặc biệt quan tâm chú ý là bộ ngực nó to ngồn ngộn lộ rõ hẳn trong chiếc áo ngủ mỏng dính. Bờ mông nhô hẳn lên …trông thật nứng cặc. Tôi ôm chằm lấy nó dụ dỗ: – Anh Hai nói chơi mà …không kể chuyện ma …không kể chuyện ma mà … Khi hai cơ thể xát vào nhau, tôi cảm nhận được cặp vú của nó đè hẳn vào ngực tôi xuýt làm tôi cầm lòng không đặng. Tôi đẩy nó ra, rồi cố lãng chuyện để quên những cảm giác rạo rực trong cơ thể đang chạy rần rật trong cơ thể tôi: – Em nãy ….đang ngủ à ? – Dạ ..cũng vừa chợp mắt thôi, em nghe tiếng gõ cửa. – Ồ …thế không sao nhìn ai cho kỹ rồi mở cửa? Lỡ ăn trộm …ăn cướp nó vào thì sao? – Hihihi ..anh Hai thiệt biết nói chơi …nhà mình nghèo rớt mồng tơi, ăn trộm nó tới chắc là thằng này nó bị đui nên lầm nhà. Chẳng lẽ anh nói nó sẽ vào rinh cái giường hay là lu nước nhà mình à ? – Ơ hay …thì cũng phải … nhưng anh biết nó còn muốn rinh cái khác! – Cái khác ? – Nó ngạc nhiên. – Ờ …cái khác … – Nhà mình có cái khác sao anh Hai?

– Có …là em đó …nó sẽ rinh em …nó rinh cô em gái dễ thương và xinh đẹp nhất của anh.

Nghe tôi khen con nhỏ khoái lắm, nhưng làm bộ nói: – Hihi …anh Hai này biết nói chơi, nó rinh em về cho tốn gạo à. À ..anh Hai đi rửa mặt gì đi rồi lên nói chuyện tiếp. Tôi nghe lời nó, xuống phía sau múc vài gáo nước rửa mặt, xong lên nhà trên, nhìn quanh nhìn quất một hồi, gặp nó …tôi hỏi: – Tối nay anh Hai ngủ đâu em? Nhà mình chỉ có một cái giường từ nào giờ. – Thì anh Hai lên giường ngủ với em. – Ngủ với em à …em lớn rồi …ngủ chung có sao không? – Hihi …chứ anh không nhớ hồi trước ba mẹ con mình cùng ngủ chung một giường hay sao? – Nhớ chứ! Nhưng lúc đó tụi mình còn nhỏ …bây giờ …

– Bây giờ với bây nào nữa … em cũng còn nhỏ xíu chứ bộ.

Nghe nó nói “còn nhỏ xíu”, tôi chợt chửi thầm trong miệng “nhỏ cặc gì nữa, vú đít ngồn ngộn thế kia mà ..nhỏ, nhìn là muốn nứng cặc…chứ chẳng chơi”, nhưng tôi làm bộ nói: – Cũng được, nhưng đừng có tối đạp anh xuống giường à. Nó cười nũng nịu, bảo: – Nhưng anh tối nay kể chuyện cho em nghe đi, chuyện gì cũng được.

– Chuyện ma à ? Chuyện ma anh có thừa …

Trò chuyện với nó tới lúc này, tôi nghĩ chắc cũng khá khuya, tôi bảo nó cùng lên giường ngủ. Nó thót lên giành góc trong, còn tôi thì đành nằm ngoài. Ban đầu nó hỏi chuyện tôi còn ở chiến trường, về sau hết chuyện để kể, tôi kể nó nghe chuyện ma, chuyện quỷ ăn thịt người, nó sợ ..rồi nằm xát vào tôi, thậm chí ôm tôi cứng ngắc. Tình thế lúc này thật khó xử cho tôi, trong tôi những ngọn lửa tình đã khơi dậy bần bật, nhưng tôi cố đè nén, tôi tự nhủ thầm với chính tôi “Nó là em gái mày đấy! Nó là em gái mày đấy Nghĩa à!” Út càng ôm xát tôi hơn khi nghe tới những khúc con ma xuất hiện, hai tai nó xiết chặt vào người tôi không một mảy may e dè, hai vú đè sát vào ngực tôi, tôi cảm nhận được một làn thịt nóng bỏng rạo rực đang cọ xát vào tôi. Dường như chúng tôi quá sát và không còn thể nào gọi là xát hơn nữa vì mu lồn của nó cũng đang cạ trúng khu vực gần dương vật tôi, chú bé của tôi không ai gọi cũng thức dậy chào cờ. Không biết em gái tôi nó có biết hay không tình hình lúc này là tình hình trong tôi rất “căng” và rất “thẳng”. Tôi cũng e dè, nếu cứ như vầy kéo dài tội sợ tôi không cầm lòng được nữa, và có lẽ tệ hại hơn nữa là tôi sẽ phá mất cuộc đời trinh trắng của đứa em gái tôi. Những cơn lửa dục dường như cuồn cuộn càng dâng lên, dâng lên như bất tận, nó như đốt cháy cả sự đè nén bao lâu của tôi, tâm trí tôi giờ đây trở thành ngu muội …tôi đã quên hẳn người con gái đang nằm ép sát lồn vú kia vào người tôi chính là đứa em gái ruột của tôi.

Thân thể Út cũng dường như cũng nóng bỏng hẳn lên, tôi nghĩ nó cũng nhận thức được có vật gì cưng cứng sát phía mu lồn nó, nhưng nó vẫn không rời xa. Tôi chợt hiểu chẳng lẽ khi một người con gái gần đàn ông con trai như tôi thì cũng có những cái cảm giác đặc biệt mà tôi cũng vừa cảm thấy được hay sao. Tôi nghe thấy nhịp đập của con tim nó dường như nhanh hơn, mạnh hơn, hơi thở nó lạ thường hơn. Dường như “con chim” nó đang thổn thức. Tôi lẹ cũng ôm cuốn, quấn lấy người nó, môi tìm môi, lưỡi tìm lưỡi ….tôi hôn hít nó đủ trò từ trước ra tới sau gáy khiến nó chịu không nổi phải thở mạnh hơn. Hai bàn tay tôi không chịu ở không, nó đã nhanh lẹ tháo từng chiếc cúc trên áo của con Út ra rồi quăng chiếc áo sang bên cạnh. Cặp vú con Út nõn nà, trắng tuốt trong bóng đêm, hai bầu vú vung lên cứng ngắc của gái còn trinh khiến tôi chịu đựng không nổi, Những ngón tay tôi thoăn thoắt sờ sẫm, rồi tạo cảm giác, rồi bóp nhẹ ..cho tới mạnh hai bầu vú con Út …Con Út lúc này mình mẩy nóng hổi, tôi nhận thấy được dường như có những luồng điện đang chạy dài trong thân thể nó. Bàn tay tôi tham lam, đi xuống tận tọt thẳng vào mu lồn con Út …quần quật nãy giờ, phía dưới con Út cũng đã ra nước lên láng. Khi bàn tay tôi chạm tới thì đã ướt nhẹp, con Út rụt rè 2 chân nó kẹp chặt lấy tay tôi giữ bên trong. Hơi vướng bận bởi chiếc quần nó đang mặc, tiện tay kia tôi tuột hẳn nó ra ngoài. Không chịu đựng được nữa, tôi cũng đã trút bỏ hết những gì trên cơ thể tôi.

Không một chút làm đứt những giây phút nóng bóng này, tôi biết, tôi phải cố gắng để những cảm giác này kéo dài, nếu không một khi con Út biết được có lẽ nó sẽ nhận ra tôi và nó đang làm chuyện tày trời thì chắc nó sẽ không cho tôi đút cặc vào lồn ….không được chơi ..như vậy …tôi sẽ nứng cặc mà chết mất. Chiếc lưỡi kỳ diệu của tôi thay đổi chiến thuật, tôi đi vài đường từ trên xuống rồi qua hai bầu vú, tôi mút, tôi nút hai đầu vú xinh xinh, một tay bóp còn một tay thì vẫn để trong lồn con Út thọc ra, thọc vô tạo cảm giác. Phải nói vú con gái còn trinh thì bóp hết xảy, những cảm giác cứng cứng rồi mềm mềm khi tay bóp vào nó mới làm cho tôi dễ chịu thì thôi, không tày nào tả được. Tay kia thọc vào lồn con Út dường như kích động dâm thuỷ nó ra càng nhiều làm ướt cả tay tôi. Con Út lút này cũng đã quằn quại, thân hình uốn lượn như con rắn liu điu, tôi chắc hẳn là nó đang chịu không nổi những cảm giác thần tiên này. Tôi nghe nó rên lên the thẻ “Ưm ..ừm ..ưmmm …ứmmm …ưmm ….” …”Ư …ư …ưmmmm …” …”sướng quá ….ưmmm ….nữa đi ….ưmm …ưmmm” Giọng nó như mời gọi làm ngón tay tôi thọc ra, thọc vô trong lồn nó càng tăng vận tốc khiến nó xuýt xoa ..không ngừng ..”Ưmmm …ưmmm ……ưmmm ….sướng quá …chắc chết mất thôi …ưmm ….sướng quá anh ơi …ưmmm” Tôi vờn nó bấy lâu nghĩ rằng cũng quá đủ, tôi nghĩ nếu đế quá lâu chắc là cặc tôi sẽ chịu không nổi mà đứt gân máu chết mất thôi. Lợi dụng tình thế con Út không biết trời trăng, mây gió gì cả …có lẽ lúc này nó cũng chả biết tên nó là gì nữa …tôi từ từ trườn lên mình nó rồi nhè nhè nhét con cặc to tổ bố ngay mu lồn rồi tôi bắt đầu nhịp xuống một cái thật nhẹ ..thật nhẹ …Cặc tôi vào lồn nó từ từ …rồi từ từ …nhờ chất nhờn của dâm thuỷ dẫn dắt cặc tôi vào dễ hơn. Cặc vào cững hơn nữa, tôi biết chắc đã an toàn để đi đoạn cuối, tôi nhấp xuống một cái thật mạnh. “Ót..” , cặc tôi đi thẳng vào tử cung con Út ngon trớt.”Bóc ..” tôi nghe một tiếng nho nhỏ, thế rồi kèm theo đó tiếng con Út rú lên như đau đớn …”Á ..á ….a …đau quá …đau quá …” ….riêng phần tôi, tôi không cảm thấy đau, trái lại tôi thấi sướng vô kể, một luồng điện chạy dài từ đầu tu lên buốt tận óc mới cảm thấy ngất ngây cỡ nào. Nghe nó than, tôi cũng tội nghiệp, tôi biết nó đau có lẽ vì bị rách màng trinh khi làm tình lần đầu, tôi có nghe các đàn anh kể, khi con gái bị rách màng trinh thì sẽ bị đau và có máu chảy ra một tí, khi ấy phải từ từ mà nhịp thì mới xoa dịu được cái cảm giác đau đớn của người con gái, lúc này tôi cố dùng đầu lưỡi vừa liếm vừa nút hai đầu vú con Út với hy vọng rằng sẽ làm cho nó quên cảm giác đau đớn. Cặc tôi vẫn nằm trong âm đạo con Út chưa lấy ra, tôi bắt đầu kéo lên từ từ rồi nhịp xuống nhè nhẹ …rồi nhè nhẹ ..nước dâm thuỷ tiếp tục chảy ra như giúp tôi làm trọn cuộc mây mưa này. Con Út cũng đã cảm thấy bớt đau và rên lên nhè nhẹ …”ư …ưmmm …ưmmmm ….ui …da ….ummm …ưmmm …..sướng quá…” tôi biết con Út đã bắt đầu cảm nhận được cảm giác sung sướng nên tôi ra sức nhịp càng nhanh ..càng bạo ….cho đến nỗi giọng của nó trở nên khó nghe hơn, tôi chỉ nghe được vài câu “..Ưm ..ưm ….sướng quá …ưmmm ..ưmmm em chịu hết nổi rồi …ưmm…ưmmmm”. Rồi thì tôi cảm thấy âm đạo nó dâm thuỷ tràn ra nhiều hơn. Tôi biết nó đã ra ….và tôi cũng không còn chống cự được lâu nữa, nhấp một cái thật mạnh cuối cùng, tôi thở hỗn hễn ” A ….a …a ….anh ra …ưmmmm …ưmmm ..” Rồi tôi ngã quỵ trên người con Út như một thân chuối đỗ. Cặc tôi vẫn còn trong lồn con Út …tôi nghe những giòng tinh khí bắn ào ạt như vũ bão vào trong tử cung con Út ….

Hết rồi …tôi đã phá đi cái trinh trắng của em gái tôi ….tôi cũng đã mất trinh cho em gái tôi …tội lỗi …tội lỗi … lúc này những sự dằn vặt trở lại cho chính tôi. Tôi hỏi nho nhỏ con Út: – Em có hối hận không?

– Trong tiếng thở đều, tiếng con Út ngáy nho nhỏ như cho biết nó đã chìm vào giấc ngủ. Khuôn mặt nó như chớm lên một nụ cười thoả mãn như câu trả lời cho tôi, tôi hiểu nó muốn nói với tôi “Em không hối hận…”

Tôi nhận lấy nụ cười trên khuôn mặt nó làm niềm an ủi cho những gì tội lỗi tôi đã gây ra. Tôi thiêm thiếp chìm vào giấc ngủ.

Cũng trưa ngày hôm sau, khi con Út tỉnh dậy, nó thấy nó ở truồng nhồng nhộng, thân thể loã lồ, quần áo quăng tứ tung, dưới âm hộ của nó còn đọng lại những dấu vết của ái ân của ngày hôm qua. Rõ ràng con Út nó nhớ rất rõ những gì xảy ra tối đêm qua, anh Hai nó trở về và đã làm tình tối qua, nhưng sau giờ chẳng thấy bóng anh Hai nó đâu, ngay cả chiếc ba lô và cây súng cũng không còn.

Được một lát, có tiếng xe Jeep bên ngoài sân, một anh chàng sĩ quan, quần áo chỉnh tề, trên vai áo có quai hàm trên tay cầm bộ quân phục màu xanh và một chiếc thẻ bài có ghi tên của Nghĩa ….trao cho Út …Vị sĩ quan báo cho Út biết Nghĩa đã tử trận trên chiến trường Cambốt!

Con Út …đứng lặng thinh không nói gì ….Nhưng những vẻ bàng hoàng và kinh ngạc tự nhiên hiện rõ lên trên mặt con Út, nó không phải đến từ chàng sĩ quan báo tử cho Nghĩa, mà nó lại đến từ những gì con Út đã chứng kiến tối đêm qua ….Anh Hai nó đã chết …trở về …và đã cùng nhau …làm tình.